1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Linh tinh lang tang....

Chủ đề trong '7X - Chi hội Hà Nội' bởi Sweet_fa, 28/08/2002.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. sad_movie

    sad_movie Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/03/2004
    Bài viết:
    762
    Đã được thích:
    0
    Sáng nào không online sớm thì xem SAKURA đến 7h30 mới lục đục ra khỏi nhà. Đi làm toàn phi hơn 60 km/h qua đường sân vân động Quốc Gia, có một mình mình trên đường. Sướng.
    Sáng nay phóng vèo qua mặt anh hàng xóm, còn ngoái lại lêu lêu. Hehe, ông anh gọi cái gì nhưng mà muộn giờ làm nên cứ cắm đầu phóng thẳng. Cảm giác sung sướng.
    Dạo này cực chuối. Chả biết viết gì. Cứ linh tinh lang tang. Thấy đời vui thế không biết được. Tự dưng thấy chả buồn vì điều gì suốt thời gian dài vừa qua. Cũng chả mong đợi sự quan tâm của bất kỳ ai cả. Cũng chả tha thiết chuyện yêu đương. Thấy nó cứ nhạt nhạt thế nào. Chả xứng với tất cả những tình cảm nồng nàn của mình. Thôi để dành những cảm xúc biết đâu sau này gặp ai hợp với mình. Mà kỳ cục. Cũng chả thấy cô đơn nữa. Cũng chả khao khát gì nữa. Túm lại là chả thiết yêu ai. Cả chuyện xưa. Thấy là bạn với nhau thì còn vui vẻ chứ yêu vào chắc lại lắm chuyện mệt mỏi.
    Ô hô, dạo này chuối thật. Nhưng mà vui thật. Thật sự là thanh thản đấy. Thế là đủ vui rồi. Thế là đủ vui rồi.
    Thế này thì còn lâu mới lấy chồng vì tự dưng chả thấy còn thích ai nữa. Giá mà còn rung động được trước ai thì đã tốt.
  2. oanhchitchungmay

    oanhchitchungmay Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/05/2004
    Bài viết:
    139
    Đã được thích:
    0
    Mình xuống tinh thần quá.
    Ốm rồi.
    Buồn. Vui. Hai trạng thái đuổi bắt nhau ráo riết.
    Nhưng vui thì phải cố.
    Buồn thì đến dễ như bỡn, đuổi mãi ko đi.
    Bằng này tuổi đầu rồi mà còn phải hỏi mình là ai thì thật là nực cười.
    Vì cái gì??? Vì cái gì? Chẳng vì cái gì cả!
    Dở hơi.
    Chẳng giống mình chút nào.
    Cứ thế này chính là có lỗi với mẹ, anh chị, bạn bè, cuộc sống.
    Phi ra phố, xốc lại tinh thần nào.
    Cuộc sống đòi hỏi mỗi người một chuỗi những cố gắng. Phải thế thôi. Biết điều này từ lâu rồi mà giờ vẫn phải ngồi đây lảm nhảm tự dặn lại mình!
    Nào. Cố!
    Cái gì cố được sẽ cố ko lùi bước....

  3. oanhchitchungmay

    oanhchitchungmay Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/05/2004
    Bài viết:
    139
    Đã được thích:
    0
    Mình xuống tinh thần quá.
    Ốm rồi.
    Buồn. Vui. Hai trạng thái đuổi bắt nhau ráo riết.
    Nhưng vui thì phải cố.
    Buồn thì đến dễ như bỡn, đuổi mãi ko đi.
    Bằng này tuổi đầu rồi mà còn phải hỏi mình là ai thì thật là nực cười.
    Vì cái gì??? Vì cái gì? Chẳng vì cái gì cả!
    Dở hơi.
    Chẳng giống mình chút nào.
    Cứ thế này chính là có lỗi với mẹ, anh chị, bạn bè, cuộc sống.
    Phi ra phố, xốc lại tinh thần nào.
    Cuộc sống đòi hỏi mỗi người một chuỗi những cố gắng. Phải thế thôi. Biết điều này từ lâu rồi mà giờ vẫn phải ngồi đây lảm nhảm tự dặn lại mình!
    Nào. Cố!
    Cái gì cố được sẽ cố ko lùi bước....

  4. cafengot

    cafengot Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/05/2004
    Bài viết:
    7
    Đã được thích:
    0
    Sáng nay dậy thật lá sớm, cả một đêm mất ngủ, lại một ngày nữa. Có giống ngày hôm qua không?
    Bật tivi, Hồng Nhung đang hát "Nhớ mùa thu Hà Nội". Sao mà da diết thế? Tự an ủi mình: uh, ít ra ta còn nỗi nhớ, vẫn còn một cái gì đấy...
    Rồi lang thang các box, để cho thời gian-cái mà mình sợ nhất, trôi đi, để không phải suy nghĩ. Thế thôi.
    Bạn mình, hình như, cũng đang buồn lắm.
    Giá mà........
  5. cafengot

    cafengot Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/05/2004
    Bài viết:
    7
    Đã được thích:
    0
    Sáng nay dậy thật lá sớm, cả một đêm mất ngủ, lại một ngày nữa. Có giống ngày hôm qua không?
    Bật tivi, Hồng Nhung đang hát "Nhớ mùa thu Hà Nội". Sao mà da diết thế? Tự an ủi mình: uh, ít ra ta còn nỗi nhớ, vẫn còn một cái gì đấy...
    Rồi lang thang các box, để cho thời gian-cái mà mình sợ nhất, trôi đi, để không phải suy nghĩ. Thế thôi.
    Bạn mình, hình như, cũng đang buồn lắm.
    Giá mà........
  6. oanhchitchungmay

    oanhchitchungmay Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/05/2004
    Bài viết:
    139
    Đã được thích:
    0
    Hớ hớ hớ anh chào người đẹp
    Nick này là nick dùng chung, ko biết bài trên có phải là bà H post ko. Dạo này bà ấy ko lượn lờ ttvn nữa đâu, nhưng hình như tối hôm qua bà chán đời hâm hấp lên có xông vào mạng, bà ấy có nhắn nhe người đẹp ở tôpíc nhắn tin ấy.
    Hớ hớ, người đẹp buồn cái giề thế???
    Hớ hớ. Thích vui ko, thích nghịch ko anh gửi cho password cái nick này đi mà post bài lung tung cho vui.
    Các mẹ già rồi, cứ suốt ngày lải nhải chán chường cái giề???
    Vui lên đêê.
    Mà viết lung tung thế này ko hợp tô píc. Lại phải cho thêm mấy quả linh tinh lang tang, hè hè.
    Mây thì bay nhè nhẹ. Trời thì cao cao trong trong xanh xanh, lòng thì mong mong manh manh, hè hè
  7. oanhchitchungmay

    oanhchitchungmay Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/05/2004
    Bài viết:
    139
    Đã được thích:
    0
    Hớ hớ hớ anh chào người đẹp
    Nick này là nick dùng chung, ko biết bài trên có phải là bà H post ko. Dạo này bà ấy ko lượn lờ ttvn nữa đâu, nhưng hình như tối hôm qua bà chán đời hâm hấp lên có xông vào mạng, bà ấy có nhắn nhe người đẹp ở tôpíc nhắn tin ấy.
    Hớ hớ, người đẹp buồn cái giề thế???
    Hớ hớ. Thích vui ko, thích nghịch ko anh gửi cho password cái nick này đi mà post bài lung tung cho vui.
    Các mẹ già rồi, cứ suốt ngày lải nhải chán chường cái giề???
    Vui lên đêê.
    Mà viết lung tung thế này ko hợp tô píc. Lại phải cho thêm mấy quả linh tinh lang tang, hè hè.
    Mây thì bay nhè nhẹ. Trời thì cao cao trong trong xanh xanh, lòng thì mong mong manh manh, hè hè
  8. RungRinh

    RungRinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/05/2004
    Bài viết:
    23
    Đã được thích:
    0
    Hớ hớ, bà H là bà lào thế, x biết có phải nó nói mình không?
    Ôi thích thế không biết. Thích chết đi được. Phát hiện ra là lên mạng ẩn mình chửi nhau giảm được bao nhiêu là xì trét.
    Vui ơi là vui.
    Trời cao trong xanh sương sớm long lanh cành lá rung rinh mặt nước lung linh, thần kinh rung rinh
    hehe, vui quá.
  9. RungRinh

    RungRinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/05/2004
    Bài viết:
    23
    Đã được thích:
    0
    Hớ hớ, bà H là bà lào thế, x biết có phải nó nói mình không?
    Ôi thích thế không biết. Thích chết đi được. Phát hiện ra là lên mạng ẩn mình chửi nhau giảm được bao nhiêu là xì trét.
    Vui ơi là vui.
    Trời cao trong xanh sương sớm long lanh cành lá rung rinh mặt nước lung linh, thần kinh rung rinh
    hehe, vui quá.
  10. GIP

    GIP Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/10/2003
    Bài viết:
    51
    Đã được thích:
    0
    Trời không nóng đến mức mà mình phải khó chịu vì thời tiết. Cái khó chịu nó từ trong người mà xuất ra. Rõ là mình chả đến nỗi nhỏ nhen, để bụng đến như thế. Nhưng mà đây là lần thứ mấy chả đếm được thì buộc lòng cái bụng mình nó phải khó chịu mà kêu la thôi.
    Thứ nhất, mình cũng bận chả kém gì ai. Cũng có việc để mà làm chứ không phải là ngồi không nhìn thiên hạ lượn qua lượn lại. Thế mà nấu cơm, rửa bát, là quần áo rồi cũng đến tay. Chuyện cơm nước có phải làm hàng ngày thì cũng vui vẻ, chả than phiền, thế nhưng làm cho cả 4 người ăn, thế rồi lần lượt:
    - Em đã ăn trước rồi.
    - Tối nay cô không về
    - Chú đi ăn với bạn
    .................................
    Uh thì không ăn cơm nhà cũng có sao đâu. Bảo mình một tiếng để không mất công chạy về, mình đỡ mất thời gian. Thế mà chả ai nói một câu. "Em đã ăn rồi", em ăn rồi thì em cũng nhắn tin cho chị một tiếng chứ, trong khi đó lúc chị nấu cơm thì em ở trên phòng nằm đọc truyện..... Điên hết cả tiết. Chả nuốt nổi cơm đã nấu. Lôi gói mì ra ăn mà thầm nghĩ 1 tiếng rưỡi chuẩn bị bữa cơm và 10 phút cho bát mì. Lộn cả ruột.
    Thứ hai, quần áo để là. Mỗi ngày là 2,3 cái áo thì cực kì nhẹ nhàng, vừa cười vừa là vừa tự nhủ "chỗ này chưa thẳng, là lại. Chỗ kia vẫn nhăn, là thêm phát nữa". Thế nhưng một sáng Chủ nhật cuối tuần mà là đến hơn chục cái áo thì chỉ có lẩm bẩm "sao mà quần áo lắm thế!" ...................
    Hic...tự nhiên mình lại nhỏ nhen đến thế này. Không xả vào đâu thì cứ như quả bóng căng mà chỗ dây chun buộc bị lỏng ý, cứ phì....phì....phì.....từng chút từng chút khó chịu quá đi mất. Tháo xừ cái chun ra cho nó phìiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiìi........... ra một lúc, bay tán loạn xong rồi xẹp luôn được thì tốt biết mấy. Thế nhưng...... phìiiiiiiiiiiiiiiiiiiìi vào đâu bây chừ????
    Cứ khó chịu là văn chương lủng củng như bé lên 3 ý.

Chia sẻ trang này