1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Linh tinh..........

Chủ đề trong 'Public Hà Nội' bởi violet, 10/07/2003.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. MAGICSTAR

    MAGICSTAR Public HN Moderator

    Tham gia ngày:
    02/07/2002
    Bài viết:
    2.394
    Đã được thích:
    23
    Ngày 18.....
    Online tìm mấy cái thông tin cần thiết. Chả đâu vào đâu. Nhức đầu phát chán.Lại chán rồi....
    Mấy kế hoach định làm vẫn chưa làm được.Chẳng biết mấy hôm nữa sẽ ra sao nhỉ....
  2. giocuonhoatroi

    giocuonhoatroi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/01/2005
    Bài viết:
    281
    Đã được thích:
    0
    Ê...có nhiều tiếng vọng, nhưng không có tiếng trả lời
  3. giocuonhoatroi

    giocuonhoatroi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/01/2005
    Bài viết:
    281
    Đã được thích:
    0
    Ê...có nhiều tiếng vọng, nhưng không có tiếng trả lời
  4. nhocconlauca

    nhocconlauca Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/12/2003
    Bài viết:
    957
    Đã được thích:
    0
    cuối cùng thì người ta cũng chịu hiểu cho và ko làm phiền mình nữa, thấy yên bình quá!nhưng chỉ được vài ngày thôi, lại thấy thiêu thiếu 1 cái gì đó, nhấc phone rồi bấm số lúc nào ko hay!ko biết nói gì cả lại dập máy ngay!dỏ hơi khủng khiếp thiệt!
    lang thang qua mấy box mới gặp được chị, thèm được trò chuyện với 1 người Hà Nội nhưng nghĩ chị lại đang say sưa viết bài như mọi khi, em ko dám!người ta bảo 2 con người hoài cổ thì đồng điệu lắm nhưng đồng điệu để cùng nói về nỗi buồn thì em ko muốn chút nào!cứ đêm nào đọc bài của chị về em lại ko thể nào ngừng suy nghĩ đề ngủ 1 giấc cho ra hồn đưuợc, cái cảm giác chếnh choáng chênh vênh cứ bao quanh lấy em!giá mà em tìm thấy được 1 lối thoát nào đó!sau mỗi lần như thế em thấy mệt mỏi lắm nhưng ko dứt ra được, em cứ đọc bài của chị, ngấu nghiến như chú cún con bị bỏ đói lâu ngày!vì sao ấy nhỉ, 1 phần tâm trạng của em cũng thế mà!......
    hơ hơ, con bạn cứ tia bài mình viết, thôi dừng, dị lắm, ko nghĩ được cái gì ra hồn cả!.......!
  5. nhocconlauca

    nhocconlauca Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/12/2003
    Bài viết:
    957
    Đã được thích:
    0
    cuối cùng thì người ta cũng chịu hiểu cho và ko làm phiền mình nữa, thấy yên bình quá!nhưng chỉ được vài ngày thôi, lại thấy thiêu thiếu 1 cái gì đó, nhấc phone rồi bấm số lúc nào ko hay!ko biết nói gì cả lại dập máy ngay!dỏ hơi khủng khiếp thiệt!
    lang thang qua mấy box mới gặp được chị, thèm được trò chuyện với 1 người Hà Nội nhưng nghĩ chị lại đang say sưa viết bài như mọi khi, em ko dám!người ta bảo 2 con người hoài cổ thì đồng điệu lắm nhưng đồng điệu để cùng nói về nỗi buồn thì em ko muốn chút nào!cứ đêm nào đọc bài của chị về em lại ko thể nào ngừng suy nghĩ đề ngủ 1 giấc cho ra hồn đưuợc, cái cảm giác chếnh choáng chênh vênh cứ bao quanh lấy em!giá mà em tìm thấy được 1 lối thoát nào đó!sau mỗi lần như thế em thấy mệt mỏi lắm nhưng ko dứt ra được, em cứ đọc bài của chị, ngấu nghiến như chú cún con bị bỏ đói lâu ngày!vì sao ấy nhỉ, 1 phần tâm trạng của em cũng thế mà!......
    hơ hơ, con bạn cứ tia bài mình viết, thôi dừng, dị lắm, ko nghĩ được cái gì ra hồn cả!.......!
  6. mammam_hihi

    mammam_hihi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/12/2004
    Bài viết:
    75
    Đã được thích:
    0
    Một đôi giầy mới, trông như giầy công chúa. Mấy lần đầu đi rất ôm chân mặc dù hơi khó chịu, cứ nghĩ đi nhiều rồi ssẽ quen, ai ngờ, hôm qua đi bộ từ trường về nhà, đôi giầy làm chân con bé đau đau và hơi rộp chút xíu. Con bé tưởng tượng mình giống như nàng tiên cá , mỗi bước đi đau đớn như ngàn chiếc gai nhọn đâm vào chân. . Tưởng tượng thế thôi chứ cái chân đau vẫn làm nó không thoải mái. Con bạn khuyên nó bỏ quách đôi giầy đi nhưng nó nạt lại: không bỏ đâu, tớ thích đôi giầy này, chỉ đau một chút thôi rồi sẽ hết.
    Biết là cố chấp, là bướng bỉnh nhưng không muốn bỏ vì chỉ đơn giản là thích
  7. mammam_hihi

    mammam_hihi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/12/2004
    Bài viết:
    75
    Đã được thích:
    0
    Một đôi giầy mới, trông như giầy công chúa. Mấy lần đầu đi rất ôm chân mặc dù hơi khó chịu, cứ nghĩ đi nhiều rồi ssẽ quen, ai ngờ, hôm qua đi bộ từ trường về nhà, đôi giầy làm chân con bé đau đau và hơi rộp chút xíu. Con bé tưởng tượng mình giống như nàng tiên cá , mỗi bước đi đau đớn như ngàn chiếc gai nhọn đâm vào chân. . Tưởng tượng thế thôi chứ cái chân đau vẫn làm nó không thoải mái. Con bạn khuyên nó bỏ quách đôi giầy đi nhưng nó nạt lại: không bỏ đâu, tớ thích đôi giầy này, chỉ đau một chút thôi rồi sẽ hết.
    Biết là cố chấp, là bướng bỉnh nhưng không muốn bỏ vì chỉ đơn giản là thích
  8. andythao24

    andythao24 Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/08/2004
    Bài viết:
    3.132
    Đã được thích:
    0
    mọi chuyện duờng như vẫn bình thường như vậy nhưng ....mong sao rồi cuộc sống vẫn bình yên
  9. andythao24

    andythao24 Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/08/2004
    Bài viết:
    3.132
    Đã được thích:
    0
    mọi chuyện duờng như vẫn bình thường như vậy nhưng ....mong sao rồi cuộc sống vẫn bình yên
  10. MAGICSTAR

    MAGICSTAR Public HN Moderator

    Tham gia ngày:
    02/07/2002
    Bài viết:
    2.394
    Đã được thích:
    23
    Ngày 28 tháng4.....
    Hình như là không ngủ được. Chẳng biết nữa.Kể ra thì cũng chẳng có gì đáng ngại lắm.Đầu óc mình tự nhiên lại xuất hiện sự lặp lại. Không thể.Không bao giờ.Chắc chắn thế....
    Cuối cùng thì cuộc sống vẫn trôi dù cho mỗi ngày thế giới mất đi n người.Dẫu cho có nhiều thứ không trọn vẹn...
    Lâu lắm rồi không điên điên.Và cũng chẳng muốn điên.Rồi U sẽ được nghe câu chuyện 1 ngày....
    Nghe chỉ để mà nghe thôi....
    Mệt thật.Đúng là mình mất ngủ thật rồi...
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này