1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Linh tinh....

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi Iamnothing, 04/02/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. songtunu

    songtunu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/01/2004
    Bài viết:
    4.799
    Đã được thích:
    1
    Hẹn rùi lại thất hẹn, trời mưa quá
    Hứa rùi lại thất hứa, chẳng thể nào tập trung làm việc được
    Giờ muộn như thế này, liệu có thể làm hết để trả được không
    Sẽ out tất cả và cố làm vậy, cứ online mãi thì không thể xong được cái gì hết.
    Làm việc thôi

    _Songtunu_
  2. Iamnothing

    Iamnothing Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/02/2004
    Bài viết:
    428
    Đã được thích:
    0
    17.03.04
    Trưa nay đi ăn cơm, gặp một anh đến là duyên dáng
    Hàng ăn thì đông, mình đến truớc còn đang chờ đợi để đi chợ, anh đó và cô đồng nghiệp đến sau (đấy là đoán thế - tại nếu là nguòi yêu thì chắc gì anh ý đã đi chợ). Cô bạn đó cũng xếp hàng, anh bảo "em vào đi để anh gọi cho" rùi anh xếp vô.
    Mình không phải là một nguời bé nhỏ để có thể bị che khuất dưng mà anh to gấp 1,75 lần mình chỉ cần 1/2 nguời anh là cô bán hàng đã trông thấy, vậy mà anh chen cả tấm thân của anh vaò, làm mình tý ngã. (không nói năng gì về chuyện đó)
    Mình không phải là một kẻ bé mồm để nguời ta nói át đuợc giọng mình, nhưng giọng anh khỏe hơn, anh nói với cô bán hàng làm mình đành chịu thua nhuờng anh gọi truớc (mà cái chỗ ăn cơm này lần nào cũng bắt mình đợi lâu)
    Mình chẳng có hơi sức để nói gì hết nhưng sao thấy bây giờ ít thanh niên galant thế (mà nếu không galant thì cũng nên tử tế một chút chứ, ai lại thế...)
    ^_^ Vẫn đợi người sẽ nói "You are wrong, you are everything" ^_^
  3. Iamnothing

    Iamnothing Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/02/2004
    Bài viết:
    428
    Đã được thích:
    0
    17.03.04
    Trưa nay đi ăn cơm, gặp một anh đến là duyên dáng
    Hàng ăn thì đông, mình đến truớc còn đang chờ đợi để đi chợ, anh đó và cô đồng nghiệp đến sau (đấy là đoán thế - tại nếu là nguòi yêu thì chắc gì anh ý đã đi chợ). Cô bạn đó cũng xếp hàng, anh bảo "em vào đi để anh gọi cho" rùi anh xếp vô.
    Mình không phải là một nguời bé nhỏ để có thể bị che khuất dưng mà anh to gấp 1,75 lần mình chỉ cần 1/2 nguời anh là cô bán hàng đã trông thấy, vậy mà anh chen cả tấm thân của anh vaò, làm mình tý ngã. (không nói năng gì về chuyện đó)
    Mình không phải là một kẻ bé mồm để nguời ta nói át đuợc giọng mình, nhưng giọng anh khỏe hơn, anh nói với cô bán hàng làm mình đành chịu thua nhuờng anh gọi truớc (mà cái chỗ ăn cơm này lần nào cũng bắt mình đợi lâu)
    Mình chẳng có hơi sức để nói gì hết nhưng sao thấy bây giờ ít thanh niên galant thế (mà nếu không galant thì cũng nên tử tế một chút chứ, ai lại thế...)
    ^_^ Vẫn đợi người sẽ nói "You are wrong, you are everything" ^_^
  4. Iamnothing

    Iamnothing Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/02/2004
    Bài viết:
    428
    Đã được thích:
    0
    (D)
    D nói "tớ thân với Nothing nhất, không phải thân mà quý nhất" (đương nhiên là thế rồi, Nothing được nhiều người quý lắm chứ, vì Nothing tử tế mà)Hồi đi học, cái hồi còn chưa chơi với nhau, mình thấy D điêu thế, cái kiểu nói chuyện điệu không thể tả được, đôi mắt thì ướt rượt, đong đưa đong đưa. Còn bây giờ á, trời đất, sao mà D già thế, dễ thường già hơn cả mình ý
    Mọi người bảo "D nó khôn thế, đến quắt cả người lại" "úi trời D nó mà không biết á, chỉ trả vờ thế thôi" "Cái bà D này là moi chuyện hơi giỏi đấy" (câu này không đúng, vì D chẳng bao giờ moi được chuyện gì của mình hết, chỉ có mình moi tin tức lại thôi - cứ thử đến nhà D một mình, vào bất kỳ buổi nào rảnh rỗi, bao nhiêu chuyện trên trời dưới bể D kể hết, kể xong, ở lại ăn cơm rổi tối lại buôn lại một số chuyện) "D nó ky bo thế" chỉ hơi hơi thôi, mà đúng ra là căn cơ, tiết kiệm chứ.
    Một người có vẻ như thích vật chất hơn, đời thủa nhà ai trong khi nói chuyện rằng tuần trăng mật sẽ đi đâu Đà Lạt, Nha Trang, Sapa ... thì D buông một câu "ngần đấy tiền cơ á, thế thì tặng cho tớ cái nhẫn kim cương còn hơn" hic chẳng lãng mạn tẹo nào
    D đã từng chơi khá thân với một bạn, khi đó D nói với bạn đó "này từ hồi mình chơi với nhau đến giờ mình chưa bao giờ cãi nhau nhỉ"????? ý gì thế? muốn cãi nhau hay là gì? ... chịu
    mà mình với D chơi cũng đã cãi nhau đâu, chỉ có cáu lên thôi chứ.
    chuyện cáu cũng thật vớ vẩn, mình vốn ghét chờ đợi, đi đâu đó chơi là khoảng 15'''' sau khi thông báo là OK, thậm chí còn ít hơn ý chứ. thế mà lần nào đến nhà D mình cũng phải chờ đợi đến hàng tiếng đồng hồ: nào tắm, nào mặc quần áo, nào trang điểm, nào sấy tóc... mình cũng phải khâm phục hết thảy các bạn trai của D về khoản kiên nhẫn (mình vẫn trêu "cứ hành hạ nó nhiều vào đến lúc mà lấy rồi thì biết tay nhau ngay" - hay tại mình không có đủ kiên nhẫn để tạo ra sự nữ tính mà không có anh nào để ý nhỉ?) Hẹn hò gì mà đến nhà D đợi 60'''', xong, đến nhà C đợi thêm 45'''' nữa rồi mới đi, đến nhà E... hết chịu nổi, thét lên và mắng mỏ cho tất cả một trận, cái thói ở đâu cứ đợi người ta đến rồi mới trang điểm, là lượt thế sao không làm những việc đó trước đi, cứ viện lý do là sợ mọi người không đến, bảo làm sao mà không điên lên cơ chứ.
    Hôm nọ đi sinh nhật G, hihi, D và D''''s bf lạc đường híhí chán quá anh chị này, gì mà nhà người ta ở một đằng, anh chị đi một nẻo, lại còn đến vài lần rồi mà vẫn kêu không nhớ đường, gọi điện cho mình, kêu 1 lát nữa ra đầu ngõ nhà G đón. ... hơn nửa tiếng sau, 2 anh chị cũng mò được vào nhà, thét lên với mình sao không ra đón, người ta định đi mà, không tin hỏi mọi người đây này.
    Theo thông tin từ phía các cụ và D''''s bf: Hai người định cưới trong năm nay. Từ phía D: "tớ chưa muốn cưới, mẹ tớ cũng muốn tớ 2 năm nữa mới lấy chồng cơ" (trích nguyên văn) "tớ chưa có lệnh, mặc dù đã sẵn sàng lắm rồi"... (năm nay được tuổi, không cưới đi thì đợi 2 năm nữa nhé, khỏi phải mong ước, mà nhỡ 2 năm nữa bị chê già thì sao? - có thì phải trói ngay chứ nhỉ? - xì, trói với cả không trói, nếu mà đã không muốn thì có trói đằng giời)
    ^_^ Vẫn đợi người sẽ nói "You are wrong, you are everything" ^_^
    Được Iamnothing sửa chữa / chuyển vào 19:54 ngày 18/03/2004
  5. Iamnothing

    Iamnothing Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/02/2004
    Bài viết:
    428
    Đã được thích:
    0
    (D)
    D nói "tớ thân với Nothing nhất, không phải thân mà quý nhất" (đương nhiên là thế rồi, Nothing được nhiều người quý lắm chứ, vì Nothing tử tế mà)Hồi đi học, cái hồi còn chưa chơi với nhau, mình thấy D điêu thế, cái kiểu nói chuyện điệu không thể tả được, đôi mắt thì ướt rượt, đong đưa đong đưa. Còn bây giờ á, trời đất, sao mà D già thế, dễ thường già hơn cả mình ý
    Mọi người bảo "D nó khôn thế, đến quắt cả người lại" "úi trời D nó mà không biết á, chỉ trả vờ thế thôi" "Cái bà D này là moi chuyện hơi giỏi đấy" (câu này không đúng, vì D chẳng bao giờ moi được chuyện gì của mình hết, chỉ có mình moi tin tức lại thôi - cứ thử đến nhà D một mình, vào bất kỳ buổi nào rảnh rỗi, bao nhiêu chuyện trên trời dưới bể D kể hết, kể xong, ở lại ăn cơm rổi tối lại buôn lại một số chuyện) "D nó ky bo thế" chỉ hơi hơi thôi, mà đúng ra là căn cơ, tiết kiệm chứ.
    Một người có vẻ như thích vật chất hơn, đời thủa nhà ai trong khi nói chuyện rằng tuần trăng mật sẽ đi đâu Đà Lạt, Nha Trang, Sapa ... thì D buông một câu "ngần đấy tiền cơ á, thế thì tặng cho tớ cái nhẫn kim cương còn hơn" hic chẳng lãng mạn tẹo nào
    D đã từng chơi khá thân với một bạn, khi đó D nói với bạn đó "này từ hồi mình chơi với nhau đến giờ mình chưa bao giờ cãi nhau nhỉ"????? ý gì thế? muốn cãi nhau hay là gì? ... chịu
    mà mình với D chơi cũng đã cãi nhau đâu, chỉ có cáu lên thôi chứ.
    chuyện cáu cũng thật vớ vẩn, mình vốn ghét chờ đợi, đi đâu đó chơi là khoảng 15'''' sau khi thông báo là OK, thậm chí còn ít hơn ý chứ. thế mà lần nào đến nhà D mình cũng phải chờ đợi đến hàng tiếng đồng hồ: nào tắm, nào mặc quần áo, nào trang điểm, nào sấy tóc... mình cũng phải khâm phục hết thảy các bạn trai của D về khoản kiên nhẫn (mình vẫn trêu "cứ hành hạ nó nhiều vào đến lúc mà lấy rồi thì biết tay nhau ngay" - hay tại mình không có đủ kiên nhẫn để tạo ra sự nữ tính mà không có anh nào để ý nhỉ?) Hẹn hò gì mà đến nhà D đợi 60'''', xong, đến nhà C đợi thêm 45'''' nữa rồi mới đi, đến nhà E... hết chịu nổi, thét lên và mắng mỏ cho tất cả một trận, cái thói ở đâu cứ đợi người ta đến rồi mới trang điểm, là lượt thế sao không làm những việc đó trước đi, cứ viện lý do là sợ mọi người không đến, bảo làm sao mà không điên lên cơ chứ.
    Hôm nọ đi sinh nhật G, hihi, D và D''''s bf lạc đường híhí chán quá anh chị này, gì mà nhà người ta ở một đằng, anh chị đi một nẻo, lại còn đến vài lần rồi mà vẫn kêu không nhớ đường, gọi điện cho mình, kêu 1 lát nữa ra đầu ngõ nhà G đón. ... hơn nửa tiếng sau, 2 anh chị cũng mò được vào nhà, thét lên với mình sao không ra đón, người ta định đi mà, không tin hỏi mọi người đây này.
    Theo thông tin từ phía các cụ và D''''s bf: Hai người định cưới trong năm nay. Từ phía D: "tớ chưa muốn cưới, mẹ tớ cũng muốn tớ 2 năm nữa mới lấy chồng cơ" (trích nguyên văn) "tớ chưa có lệnh, mặc dù đã sẵn sàng lắm rồi"... (năm nay được tuổi, không cưới đi thì đợi 2 năm nữa nhé, khỏi phải mong ước, mà nhỡ 2 năm nữa bị chê già thì sao? - có thì phải trói ngay chứ nhỉ? - xì, trói với cả không trói, nếu mà đã không muốn thì có trói đằng giời)
    ^_^ Vẫn đợi người sẽ nói "You are wrong, you are everything" ^_^
    Được Iamnothing sửa chữa / chuyển vào 19:54 ngày 18/03/2004
  6. Iamnothing

    Iamnothing Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/02/2004
    Bài viết:
    428
    Đã được thích:
    0
    Con ngưặỏằi nhiỏằu lúc thỏưt là lỏĂ.
    Mơnh vỏằ'n không thưch kỏằf lỏằf vỏưy mà dỏĂo này viỏt nhiỏằu thỏ
    Mơnh không thưch nói vỏằ cỏÊm xúc thỏưt sỏằ cỏằĐa mơnh cho ai, thỏ mà lỏĂi kỏằf rỏƠt nhiỏằu trên này
    Mơnh hỏĐu nhặ không viỏt nhỏưt kẵ vơ nghâ rỏng trong lúc nào 'ó sỏẵ có ngặỏằi khĂc 'ỏằc, vỏưy mà giỏằ viỏt linh tinh ỏằY 'Ây - nặĂi mà nhiỏằu ngặỏằi qua nhỏƠt
    Đỏằc 'Âu 'ó trên này thỏƠy có cÂu "bỏằTc lỏằT mơnh 'ỏằf sỏằ'ng khĂc" nhặng mơnh chỏằ? có thỏằf bỏằTc lỏằT 'ặỏằÊc cỏÊm xúc, suy nghâ cỏằĐa mơnh khi không ai biỏt mơnh hỏt...
    Biỏt rỏng viỏt lên 'Ây nặĂi nhiỏằu ngặỏằi qua lỏĂi thỏằf nào câng có ngặỏằi 'ỏằc, nỏu là ngặỏằi quen sỏẵ nhỏưn ra mơnh là ai - chỏng muỏằ'n thỏ tỏạo nào - nhặng mỏằ-i lỏĐn vào 'Ây lỏĂi lặỏằÊn qua xem "nhà" mơnh thỏ nào, có nhiỏằu ngặỏằi tỏằ>i thfm không, nỏu không tfng sỏằ' ngặỏằi 'ỏằc lỏĂi thỏƠy
    ^_^ Vỏôn 'ỏằÊi ngặỏằi sỏẵ nói "You are wrong, you are everything" ^_^
  7. Iamnothing

    Iamnothing Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/02/2004
    Bài viết:
    428
    Đã được thích:
    0
    Con ngưặỏằi nhiỏằu lúc thỏưt là lỏĂ.
    Mơnh vỏằ'n không thưch kỏằf lỏằf vỏưy mà dỏĂo này viỏt nhiỏằu thỏ
    Mơnh không thưch nói vỏằ cỏÊm xúc thỏưt sỏằ cỏằĐa mơnh cho ai, thỏ mà lỏĂi kỏằf rỏƠt nhiỏằu trên này
    Mơnh hỏĐu nhặ không viỏt nhỏưt kẵ vơ nghâ rỏng trong lúc nào 'ó sỏẵ có ngặỏằi khĂc 'ỏằc, vỏưy mà giỏằ viỏt linh tinh ỏằY 'Ây - nặĂi mà nhiỏằu ngặỏằi qua nhỏƠt
    Đỏằc 'Âu 'ó trên này thỏƠy có cÂu "bỏằTc lỏằT mơnh 'ỏằf sỏằ'ng khĂc" nhặng mơnh chỏằ? có thỏằf bỏằTc lỏằT 'ặỏằÊc cỏÊm xúc, suy nghâ cỏằĐa mơnh khi không ai biỏt mơnh hỏt...
    Biỏt rỏng viỏt lên 'Ây nặĂi nhiỏằu ngặỏằi qua lỏĂi thỏằf nào câng có ngặỏằi 'ỏằc, nỏu là ngặỏằi quen sỏẵ nhỏưn ra mơnh là ai - chỏng muỏằ'n thỏ tỏạo nào - nhặng mỏằ-i lỏĐn vào 'Ây lỏĂi lặỏằÊn qua xem "nhà" mơnh thỏ nào, có nhiỏằu ngặỏằi tỏằ>i thfm không, nỏu không tfng sỏằ' ngặỏằi 'ỏằc lỏĂi thỏƠy
    ^_^ Vỏôn 'ỏằÊi ngặỏằi sỏẵ nói "You are wrong, you are everything" ^_^
  8. Iamnothing

    Iamnothing Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/02/2004
    Bài viết:
    428
    Đã được thích:
    0
    Công nhận rằng sao có nhiều người con gái giỏi giang thế nhỉ, mình chẳng có đủ can đảm để bộc lộ tình cảm với người khác như thế.
    (Một bạn gái biết, chơi, nhưng không thân)
    Cùng học suốt cả 3 năm cấp III, ngồi ngay bàn trên, sinh nhật có đi, đi chơi cùng có nói chuyện, ngồi trong lớp cũng thỉnh thoảng nói chuyện vậy mà chẳng thân với nhau.
    Hơn mình một tuổi, cao hơn mình, to lớn hơn mình. Tự xưng và chấp nhận mọi người gọi là anh, mặc dù bản thân là một người yếu đuối - mãi sau này mình mới biết là yếu đuối nhé, lúc đấy chỉ thấy điệu thôi, mình vốn không ưa những ai trông dáng thô thô mà lại điệu, nếu như người hơi nhỏ nhỏ xinh xinh điệu trông còn yêu chứ người như thế điệu thì mình rất có ác cảm. Hơ mình từ hồi đi làm ở công ty này cũng bị bảo là điệu - chả hiểu ra sao nữa, bạn mình anh chị mình họ hàng nhà mình bố mẹ mình chẳng ai bảo mình điệu hết mà mọi người còn muốn mình điệu cho nó nữ tính một chút mà chả được nữa là - chắc đồng nghiệp của mình chưa gặp con gái điệu bao giờ thì phải.
    Anh rất thích một bạn nam ngồi cạnh, thích ra mặt, quan tâm tới người đó rất nhiều; người đó cao to, trắng trẻo, bằng tuổi anh, thi thoảng bọn mình ở dưới vẫn tự trêu gán ghép bản thân với người đó. D nói người đó đâu có thích anh, người đó thích bạn thân của anh kia, mình cũng chẳng biết... Học xong cấp III, anh rất hay đến nhà người đó, trên quan điểm là tình bạn, chơi cùng đám bạn của người đó, đến nhà người đó mỗi khi có việc, giúp đỡ gia đình, chị em người đó... thậm chí đến sinh nhật của anh, mình và các bạn gọi điện đến bố mẹ anh còn nói anh không có nhà. Nếu không có nhà để đi chơi cùng bạn thì không nói gì, nhưng sau đó, bạn nói rằng anh đã làm sinh nhật trước vài hôm vì hôm đó nhà người đó có đám giỗ, anh sang đó giúp. Tết nào, đến nhà anh cũng nghe nói anh đi cùng người đó, hỏi chuyện 2 người thì anh bảo chơi cùng nhau thôi, người đó cũng nói không có gì cả. Nhưng mà chơi cùng nhau thì sao còn đèo nhau trên xe cuốc nhỉ (anh còn ngồi gióng nữa)? Mình học hết cấp III cũng được bảy năm rồi, vậy mà 2 người mới chỉ yêu nhau công khai là 3 năm, tức là anh quan tâm đến người đó, khéo léo thể hiện tình cảm với người đó trong hơn 4 năm (kiên nhẫn quá - mình chẳng bao giờ như thế được cả, người ta đã không thích mình thì mình lờ đi ngay, mình sợ chuyện bị người ta từ chối mặc dù biết chuyện đó là 5 ăn 5 thua nhưng mình vẫn sợ, sợ đau lòng khi người ta nói không, vậy nên tốt nhất là mình không làm gì hết cả - như kiểu không tự làm đau bản thân).
    Nếu kết thúc là Happy ending thì không có chuyện gì để nói, đây sẽ là một chuyện tình đáng ghi lại thành sách về tình yêu dâng hiến không đòi hỏi sẽ được đáp lại. Anh bây giờ nữ tính hơn xưa rất nhiều, từ khi mọi người biết chuyện, 2 người không còn chối chuyện đó nữa, anh vẫn dịu dàng, điệu đà như thế nhưng mình không còn thấy sự điệu đà đó của anh là thô là không chấp nhận được (có thể do cách suy nghĩ của mình khác đi so với 9, 10 năm trước hay tại tình yêu đã làm thay đổi anh) mình thấy anh đẹp lên rất nhiều.
    Nói chung sự đời đôi khi cũng oái oăm, anh có tình yêu đó, ở bên người mà anh yêu đó lại không có hạnh phúc. Người đó, mình không chơi cùng để hiểu rõ tính tình của người đó ra sao, rất ghét anh thường xuyên chê anh xấu (đồ độc ác thô thiển), dù vậy chấp nhận mọi chuyện anh làm cho gia đình: giúp chị gái tìm việc, giúp bản thân trông nom cửa hàng, giúp việc nhà mỗi khi có đám...
    Anh à, thực ra chuyện này anh không kể cho em, nhưng em thấy nó tệ quá, em là một kẻ lý trí lắm nhiều khi trở thành kẻ khô khan, em không phó mặc cho tình cảm của mình được, không phải là em chưa từng thích ai (nếu nói không thì là sai toét) nhưng cũng có thể tình cảm của em chưa đủ độ đến mức bày tỏ hay hi sinh cho người ta như anh. Mà em thì cũng là một kẻ tham lam, nếu như tình cảm của em mà cho đi thì em phải được nhận lại cơ, vậy nên có thể như vậy mà em không có được can đảm như anh, bày tỏ để rồi bị người ta chà đạp, lợi dụng như thế. Riêng chuyện lợi dụng, em không bao giờ tha thứ, cho dù em không thể trả thù được người ta thì em cũng chấp nhận cắt đứt, người ta đâu có thiết tha gì mình, mình níu kéo làm gì. Em không là người trong cuộc nên có nhiều chuyện không thể lý giải được nhưng anh thử nghĩ xem, có bao nhiêu ngày anh thấy hạnh phúc trong từng ấy năm?
    Cái kiểu coi bạn gái như đồ vật là không được, nếu người ta đã không tôn trọng mình thì mình phải tự tôn trọng mình chứ. Lúc nào người đó muốn là anh phải chấp nhận, vậy mà người đó có nghĩ cho anh hay không? Anh đi làm, không về đến nhà đã ra đó trông hàng cho người đó, thứ bảy, chủ nhật không lúc nào ở nhà chỉ có ở cửa hàng của người đó; vậy mà một lời nói yêu thương, một cử chỉ âu yếm hay một hành động quan tâm cũng không hề có, người đó nghiễm nhiên coi cái chuyện anh ở đó trông hàng là việc đương nhiên, người đó đi chơi cùng bạn đi nhậu nhẹt đi sinh nhật đi chỗ nọ chỗ kia ... không bao giờ đi cùng anh. Đó là kiểu tình yêu gì?
    Em biết, anh đã nhận được rất nhiều lời khuyên chấm dứt chuyện tình cảm với người đó, em cũng biết là anh đã mất rất nhiều người bạn vì không chấm dứt được với người đó. Mất nhiều đến mức, một đứa bạn không thân lắm anh cũng đem mọi chuyện ra tâm sự, vì nếu không tâm sự thì anh chẳng biết nói chuyện này với ai.
    Mà em chẳng gặp anh từ khi đi dự đám cưới C nhỉ? Hôm đó anh trông rất hạnh phúc, thế mà sau đó em lại được nghe kể chuyện của anh. Em muốn nói chuyện với anh nhưng không dám, anh đâu có tâm sự với em.
    Mấy tháng gần đây đỡ rồi phải không anh, kể từ khi người đó tai nạn, mọi chuyện lại có vẻ đi theo chiều hướng tốt hơn nhỉ. Hôm Tết, cùng mấy bạn đến nhà anh chúc Tết, thấy nói anh không ở nhà, sang đến nhà người đó cũng không thấy nốt - 2 người đi đâu thế? Nói chuyện với mẹ người đó, thấy bảo là định sang nhà anh nói chuyện à? Người đó còn nói với mẹ "lúc mặt mũi không sao thì không sang, giờ mặt mũi như thế này, đến để mất mặt à", có chiều hướng tốt nhỉ, chắc lúc bị tai nạn anh chăm sóc nhiều quá đâm ra cảm nặng rồi cũng nên. Hihi, dẫu sao cũng cung hỉ cung hỉ, hy vọng rằng mọi chuyện sẽ tốt đẹp.
    Nhanh chóng cho bọn em ăn cưới chứ - qua Đông chí là anh cưới ngon.
    ^_^ Vẫn đợi người sẽ nói "You are wrong, you are everything" ^_^
  9. Iamnothing

    Iamnothing Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/02/2004
    Bài viết:
    428
    Đã được thích:
    0
    Công nhận rằng sao có nhiều người con gái giỏi giang thế nhỉ, mình chẳng có đủ can đảm để bộc lộ tình cảm với người khác như thế.
    (Một bạn gái biết, chơi, nhưng không thân)
    Cùng học suốt cả 3 năm cấp III, ngồi ngay bàn trên, sinh nhật có đi, đi chơi cùng có nói chuyện, ngồi trong lớp cũng thỉnh thoảng nói chuyện vậy mà chẳng thân với nhau.
    Hơn mình một tuổi, cao hơn mình, to lớn hơn mình. Tự xưng và chấp nhận mọi người gọi là anh, mặc dù bản thân là một người yếu đuối - mãi sau này mình mới biết là yếu đuối nhé, lúc đấy chỉ thấy điệu thôi, mình vốn không ưa những ai trông dáng thô thô mà lại điệu, nếu như người hơi nhỏ nhỏ xinh xinh điệu trông còn yêu chứ người như thế điệu thì mình rất có ác cảm. Hơ mình từ hồi đi làm ở công ty này cũng bị bảo là điệu - chả hiểu ra sao nữa, bạn mình anh chị mình họ hàng nhà mình bố mẹ mình chẳng ai bảo mình điệu hết mà mọi người còn muốn mình điệu cho nó nữ tính một chút mà chả được nữa là - chắc đồng nghiệp của mình chưa gặp con gái điệu bao giờ thì phải.
    Anh rất thích một bạn nam ngồi cạnh, thích ra mặt, quan tâm tới người đó rất nhiều; người đó cao to, trắng trẻo, bằng tuổi anh, thi thoảng bọn mình ở dưới vẫn tự trêu gán ghép bản thân với người đó. D nói người đó đâu có thích anh, người đó thích bạn thân của anh kia, mình cũng chẳng biết... Học xong cấp III, anh rất hay đến nhà người đó, trên quan điểm là tình bạn, chơi cùng đám bạn của người đó, đến nhà người đó mỗi khi có việc, giúp đỡ gia đình, chị em người đó... thậm chí đến sinh nhật của anh, mình và các bạn gọi điện đến bố mẹ anh còn nói anh không có nhà. Nếu không có nhà để đi chơi cùng bạn thì không nói gì, nhưng sau đó, bạn nói rằng anh đã làm sinh nhật trước vài hôm vì hôm đó nhà người đó có đám giỗ, anh sang đó giúp. Tết nào, đến nhà anh cũng nghe nói anh đi cùng người đó, hỏi chuyện 2 người thì anh bảo chơi cùng nhau thôi, người đó cũng nói không có gì cả. Nhưng mà chơi cùng nhau thì sao còn đèo nhau trên xe cuốc nhỉ (anh còn ngồi gióng nữa)? Mình học hết cấp III cũng được bảy năm rồi, vậy mà 2 người mới chỉ yêu nhau công khai là 3 năm, tức là anh quan tâm đến người đó, khéo léo thể hiện tình cảm với người đó trong hơn 4 năm (kiên nhẫn quá - mình chẳng bao giờ như thế được cả, người ta đã không thích mình thì mình lờ đi ngay, mình sợ chuyện bị người ta từ chối mặc dù biết chuyện đó là 5 ăn 5 thua nhưng mình vẫn sợ, sợ đau lòng khi người ta nói không, vậy nên tốt nhất là mình không làm gì hết cả - như kiểu không tự làm đau bản thân).
    Nếu kết thúc là Happy ending thì không có chuyện gì để nói, đây sẽ là một chuyện tình đáng ghi lại thành sách về tình yêu dâng hiến không đòi hỏi sẽ được đáp lại. Anh bây giờ nữ tính hơn xưa rất nhiều, từ khi mọi người biết chuyện, 2 người không còn chối chuyện đó nữa, anh vẫn dịu dàng, điệu đà như thế nhưng mình không còn thấy sự điệu đà đó của anh là thô là không chấp nhận được (có thể do cách suy nghĩ của mình khác đi so với 9, 10 năm trước hay tại tình yêu đã làm thay đổi anh) mình thấy anh đẹp lên rất nhiều.
    Nói chung sự đời đôi khi cũng oái oăm, anh có tình yêu đó, ở bên người mà anh yêu đó lại không có hạnh phúc. Người đó, mình không chơi cùng để hiểu rõ tính tình của người đó ra sao, rất ghét anh thường xuyên chê anh xấu (đồ độc ác thô thiển), dù vậy chấp nhận mọi chuyện anh làm cho gia đình: giúp chị gái tìm việc, giúp bản thân trông nom cửa hàng, giúp việc nhà mỗi khi có đám...
    Anh à, thực ra chuyện này anh không kể cho em, nhưng em thấy nó tệ quá, em là một kẻ lý trí lắm nhiều khi trở thành kẻ khô khan, em không phó mặc cho tình cảm của mình được, không phải là em chưa từng thích ai (nếu nói không thì là sai toét) nhưng cũng có thể tình cảm của em chưa đủ độ đến mức bày tỏ hay hi sinh cho người ta như anh. Mà em thì cũng là một kẻ tham lam, nếu như tình cảm của em mà cho đi thì em phải được nhận lại cơ, vậy nên có thể như vậy mà em không có được can đảm như anh, bày tỏ để rồi bị người ta chà đạp, lợi dụng như thế. Riêng chuyện lợi dụng, em không bao giờ tha thứ, cho dù em không thể trả thù được người ta thì em cũng chấp nhận cắt đứt, người ta đâu có thiết tha gì mình, mình níu kéo làm gì. Em không là người trong cuộc nên có nhiều chuyện không thể lý giải được nhưng anh thử nghĩ xem, có bao nhiêu ngày anh thấy hạnh phúc trong từng ấy năm?
    Cái kiểu coi bạn gái như đồ vật là không được, nếu người ta đã không tôn trọng mình thì mình phải tự tôn trọng mình chứ. Lúc nào người đó muốn là anh phải chấp nhận, vậy mà người đó có nghĩ cho anh hay không? Anh đi làm, không về đến nhà đã ra đó trông hàng cho người đó, thứ bảy, chủ nhật không lúc nào ở nhà chỉ có ở cửa hàng của người đó; vậy mà một lời nói yêu thương, một cử chỉ âu yếm hay một hành động quan tâm cũng không hề có, người đó nghiễm nhiên coi cái chuyện anh ở đó trông hàng là việc đương nhiên, người đó đi chơi cùng bạn đi nhậu nhẹt đi sinh nhật đi chỗ nọ chỗ kia ... không bao giờ đi cùng anh. Đó là kiểu tình yêu gì?
    Em biết, anh đã nhận được rất nhiều lời khuyên chấm dứt chuyện tình cảm với người đó, em cũng biết là anh đã mất rất nhiều người bạn vì không chấm dứt được với người đó. Mất nhiều đến mức, một đứa bạn không thân lắm anh cũng đem mọi chuyện ra tâm sự, vì nếu không tâm sự thì anh chẳng biết nói chuyện này với ai.
    Mà em chẳng gặp anh từ khi đi dự đám cưới C nhỉ? Hôm đó anh trông rất hạnh phúc, thế mà sau đó em lại được nghe kể chuyện của anh. Em muốn nói chuyện với anh nhưng không dám, anh đâu có tâm sự với em.
    Mấy tháng gần đây đỡ rồi phải không anh, kể từ khi người đó tai nạn, mọi chuyện lại có vẻ đi theo chiều hướng tốt hơn nhỉ. Hôm Tết, cùng mấy bạn đến nhà anh chúc Tết, thấy nói anh không ở nhà, sang đến nhà người đó cũng không thấy nốt - 2 người đi đâu thế? Nói chuyện với mẹ người đó, thấy bảo là định sang nhà anh nói chuyện à? Người đó còn nói với mẹ "lúc mặt mũi không sao thì không sang, giờ mặt mũi như thế này, đến để mất mặt à", có chiều hướng tốt nhỉ, chắc lúc bị tai nạn anh chăm sóc nhiều quá đâm ra cảm nặng rồi cũng nên. Hihi, dẫu sao cũng cung hỉ cung hỉ, hy vọng rằng mọi chuyện sẽ tốt đẹp.
    Nhanh chóng cho bọn em ăn cưới chứ - qua Đông chí là anh cưới ngon.
    ^_^ Vẫn đợi người sẽ nói "You are wrong, you are everything" ^_^
  10. Iamnothing

    Iamnothing Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/02/2004
    Bài viết:
    428
    Đã được thích:
    0
    (Bạn gái biết, nói chuyện, và không chơi)
    Bạn học cùng với 2 người bạn của mình, dáng mỏng mày hay hạt. Theo như lời tự đánh giá của bạn "mặt được, học vấn được, chiều cao ổn, mỗi tội hơi gầy"; kể ra thì cũng đúng, bạn còn khéo tay nữa, hay may quần áo hộ các bạn - không lấy tiền - mà may cũng đẹp.
    ừ thì mình thừa nhận là bạn "mặt được", các nét nhỏ nhắn, rõ ràng; " chiều cao ổn" với tầm 1m55 thì ổn quá còn gì các anh Việt Nam mình biết không thích các cô cao hơn thế đâu (thực ra đấy là tầm vóc trung bình của phụ nữ Việt Nam hay sao ý); " mỗi tội hơi gầy" cũng đúng nốt, cao như vậy chỉ nặng có 40kg thì quá gầy; "học vấn được" thì cũng đúng, bạn chẳng đang học đại học đấy thôi.
    Xét cho cùng, mình với bạn chỉ chơi cùng với một người, thế nhưng cái cách bạn nói chuyện với mình, mình biết là bạn khéo léo nhưng bạn vẫn làm mình gai người khi nhận lời khen của bạn. Mình là một kẻ tự tin về bản thân, tự tin về khả năng của bản thân, ít ra thì cũng do nhiều người khen nên đâm ra hư. Mình may vá thì chẳng bằng bạn rồi, vì mình đâu có may hộ ai quần áo đâu, chỉ toàn may cho bản thân, cho cháu và thi thoảng may vài cái túi tặng bạn bè nhân dịp sinh nhật thôi. Mình cũng vốn biết quần áo của mình may không đẹp lắm (mình biết may vì lớp 9 có đi học nghề để lấy chứng chỉ, hứng chí thì đi học thôi - hồi đó may quần đùi được 9 điểm), nhưng mà bạn mình chẳng ai biết may cả, mà quần áo mình may thì chỉ có mình mặc được thôi (của đáng tội là mình chỉ hợp với những thứ trông là lạ, kiểu đứng đắn là mình mặc không được) vậy nên mình rất hay đem ra khoe khoang với bạn bè rằng "cái này em tự may" "tớ tự may đấy"... đương nhiên là có lời khen lời chê phản hồi lại "xấu ỉn" " trông chả ra làm sao" "hay nhỉ"... nhưng bao giờ mình cũng tóm lại rằng "em thấy đẹp là được". Vậy nên mình đã không dám múa rìu qua mắt thợ với một người như bạn, vậy mà bạn đem mình ra, nói rằng "bộ này Nothing may đẹp lắm". Bạn biết không, cái bộ màu xanh nõn chuối đó mình may rộng, nó chỉ là bộ mặc ở nhà thôi - đương nhiên có thể vác nó đi linh tinh như đến nhà bạn chúng ta chẳng hạn, mình đã gai hết cả người về câu nói đó, mình nói rằng mình may không đẹp lắm, nhưng bạn đã khen lấy khen để cái bộ đó và mình đành chấp nhận rằng nó đẹp như kiểu bạn nói. Có nhất thiết phải khéo léo đến như thế không???
    Bạn mình kể rằng mỗi khi bạn định chinh phục ai đó, bạn thường tìm hiểu xem quê người ta ở đâu, rồi bạn đọc sách xem ở đó có cái gì là đặc sản, danh lam thắng cảnh là gì, di tích lịch sử gì không, các vị anh hùng dân tộc, danh nhân văn hóa, thi nhân ở đó là ai...
    Hồi còn anh VT ở nhà bạn chúng ta, mình và bạn đã cùng trêu anh đó, mình thì trêu anh đó thật, tại cái tội mình là đong đưa nên cứ trêu thế thôi chứ không có ý gì đâu. Bạn chúng ta kể rằng hồi đó bạn hay đến nhà bạn ấy, sáng đến, trưa về ăn cơm, chiều đến, rồi tối lại đến, mình cũng thế mà. Bạn nói chuyện với bạn chúng ta to lắm, để gây sự chú ý với anh VT. Bạn chúng ta nói rằng bạn rất thích anh VT, vậy mà bạn cứ nói là không. Ít ra phải dũng cảm như mình ý chứ, mình là mình chẳng thừa nhận là đã đổ anh ý rồi còn gì, đâu cần anh ý phải cưa. Nhưng mà đau lòng thế, anh ý lại thích bạn của chúng ta, mình là mình nghe bạn chúng ta nói chuyện về anh ý là đã biết ngay rồi, nhưng bạn chúng ta chẳng chịu tin, cứ nói là anh ý quý như kiểu anh em (chả đến sau này, anh ý nói ra mới vỡ lẽ là gì)
    Thi thoảng cũng nghe nói về bạn, giờ bạn thấy yên tâm rồi chứ (cái chuyện gầy quá ý mà), sau khi sinh xong phụ nữ toàn thế cả đẫy đà và đẹp hơn.
    ^_^ Vẫn đợi người sẽ nói "You are wrong, you are everything" ^_^

Chia sẻ trang này