1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Linh tinh...

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi special_of_you_mltl, 25/11/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. special_of_you_mltl

    special_of_you_mltl Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/11/2004
    Bài viết:
    16
    Đã được thích:
    0
    Mình lại bị lạc trong mê cung rồi... quay cuồng trong thế giới của chính mình.. nực cười thật, vẫn cái vòng quẩn quanh đó, tại sao không thể nào dứt ra được? Mà cũng nên thế, để người ta nhìn thấy cái người ta muốn còn hơn là cứ giấu đi để rồi bứt rứt, đau khổ..

    Thật độc ác...

    Thật tàn nhẫn... Số mệnh chăng? Không tin và sẽ không bao giờ tin. Bất cứ cái gì xảy đến là người ta lại đổ cho số mệnh. Chậc.. thực ra cũng không có gì cả. Mình sẽ chịu đựng một mình thôi. Giữ sự an bình trong tâm hồn cho mình và người khác là một việc làm tốt.. sự an bình trong tâm những người mình yêu quý thì hẳn rồi, mình đã cố gắng giữ và những yếu tố còn lại phụ thuộc vào chính bản thân họ.. nhưng còn mình?.. cười.. rồi cũng sẽ có hai chữ ?~bình yên?T thôi, hay là an nghỉ? ^^ không biết.. và cũng không muốn nghĩ.. Kệ! Bắt đầu tập thói quen type những thứ linh tinh vào trong này cho đến khi mình hết thời gian ^^ biết đâu mai này mình sẽ tìm được thứ mà mình đang tìm kiếm ở chính trong chủ đề này thì sao.. cười.. chẳng ai đoán trước được tương lai..

    Buổi sáng được ?~người thân xa lạ?T đưa đi khám.. bác sĩ chuẩn đoán mình bị thiếu máu não.. ổng kêu mạch của mình rối loạn =)). Kết thúc buổi khám bệnh là mình tay ôm túi tay cầm gói thuốc to sù sụ về nhà. Nói thế thôi.. uống được vài bữa lại bỏ, biết thế.. ^^ không ai giục uống thuốc là bỏ..

    Mệt.. vẫn loăng quăng trên mạng load những thứ linh tinh về nhà. Tại sao người ta cứ quan niệm vào hàng net là đi chat chit chơi điện tử nhỉ? :)) Mình suốt ngày bị mấy thằng sinh viên HVCNBCVT lẻo mép với ?~ntxl?T là gặp ngoài hàng chat rồi còn bị nói là lên net lừa mấy anh có xe @.. Ôi, ngu ngốc, không ngờ đã học lên đến đại học rồi mà vẫn có người ngu ngốc đến thế, không hiểu là họ thi vào khoa IT của HVBCVT bằng cách nào mà đỗ vậy...

    Dạo này mình lười quá.. cầm quyển Life Skills lên rồi lại bỏ xuống.. không buồn đọc.. nhìn đống Art of Life ngán không buồn xem. Chán.. Mình cũng không hiểu nổi, một con bé 15t mặt búng ra sữa mà sao có nhiều thứ để chán thế.. những lúc không có gì để chán cũng kêu chán.. Người ta gọi đó là ?~chán tự nhiên?T , chán chẳng có lý do gì.. Một chứng bệnh của giới trẻ thời nay.. mình đọc được ở đâu đó câu này.. *cười*.. không riêng gì giới trẻ đâu mà cả người già, người trưởng thành cũng có đấy.. chỉ có điều người ta chống chế là do áp lực công việc, do tuổi già mà thôi.. Mình cũng như vậy, vì mình cũng chỉ là một con người mà thôi...

    Lẽ ra viết xong phải save và để vào một folder nào đó hơn là để nó trôi lềnh phềnh trên mạng thế này... muốn giữ tính personal của diary mà.. Nhưng kệ... dù sao cũng muốn xem cảm giác của người khác về con người mình thế nào.. ^^..

    .. Have a nice day..
  2. special_of_you_mltl

    special_of_you_mltl Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/11/2004
    Bài viết:
    16
    Đã được thích:
    0
    Có một con bé ngốc..
    .. đã ngồi chờ người ta cả buổi sáng mặc dù người ta chẳng yêu cầu..
    .. đã tưởng tượng và nghĩ ra đủ thứ linh tinh chỉ để làm cho người ta vui vẻ nhưng những lúc không có người ta ở bên thì lại chẳng nghĩ được cái gì làm mình vui.. chẳng thể nào không suy nghĩ những chuyện vớ vẩn..
    ... đã kéo dây điện thoại từ tầng 1 lên tầng 2 định gọi điện và cho người ta nghe giọng hát của mình thu trong PC nhưng rốt cuộc lại lôi điện thoại xuống vì chần chừ mãi xem có nên gọi cho người ta hay không..
    Người ta don?Tt care. *cười*.. Còn mình thì chỉ mong sẽ được nắm tay ai đó đi trong vùng hoa ly trắng bạt ngàn, để hương ly thơm ngầm vào tận trong da thịt, để tiếng cười, vòng tay dịu dàng, giọng nói ấm áp ấy ghi sâu hơn trong trí nhớ thêm chút nữa..
    Làm sao vậy nhỉ? Chẳng lẽ ai đó không bao giờ nghĩ mình đã... Thật sự không biết làm gì nữa.. chỉ muốn xé, rạch, cắt, phá cái bức tường mờ ảo lúc ẩn lúc hiện giữa mình và người ấy thôi.. Mình đang khó chịu ư? Nhưng chỉ nên khó chịu rồi viết ra đây thôi.. nhé?.. Không thể nói được.. nói ra sẽ khổ lắm, sẽ thêm rắc rối đấy.. nghe không? ^^ Tự hỏi tại sao?.. sự trống vắng lạnh lẽo làm con người ta bơ vơ ngơ ngẩn, lòng nhẹ nhàng ngân lên câu hỏi không lời đáp..
    Trời đang mưa.. Phải rồi, mấy hôm trước nắng rồi, hôm nay phải mưa chứ, mưa trút hết nỗi buồn .. có lẽ hiện giờ nhiều người nhớ.. nhiều người mong.. nhiều người thương.. Nhớ buổi chiều mưa mùa đông hôm nào. Mưa mùa đông, một sở thích kỳ lạ. Hình như mùa đông rất ít khi mưa ^^. Vì thế nên thích?... hay vì nó tĩnh lặng và bình yên hơn những cơn mưa ồn ào mùa hạ?.. không biết.. là lý do thứ hai.. có lẽ thế.. mình yêu thích sự yên bình và phẳng lặng...
    Tạnh rồi.. Không khí lạnh... Gió khóc bình yên.. Ai đang xoa dịu nỗi đau...?
  3. special_of_you_mltl

    special_of_you_mltl Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/11/2004
    Bài viết:
    16
    Đã được thích:
    0
    Mới 2 ngày không viết mà topic của mình đã trôi tuột xuống trang 3 rồi.. chắc tại người ta chẳng mấy hứng thú với ba cái tâm sự linh tinh ^^.. có lẽ thế..
    Đáng lẽ ra bây giờ phải ngồi ở nhà chép bài, mà mình thì lại lười quá chẹp chẹp.. sửa tính lười cũng khó cơ.. khi nó đã trở thành thói quen..
    Hôm nay có gì nhỉ? Vì là chủ nhật nên cho phép mình được ngủ nướng . Ăn sáng. Ăn sáng có gì nhỉ? Ah, cơm rang trứng ^^.. tự thấy mình nấu ăn cũng rất được, ngon đấy chứ? Sau đó rồi sao? Bật PC, vào net. Đọc tin tức. Đọc PM. Type PM... Chưa hết buổi sáng.. lại ngồi gõ linh tinh cái này.. hì..
    Phải đối diện vào sự thật.. mình type cái này để làm gì? Chẳng để làm gì.. chẳng giải toả được tâm sự gì.. linh tinh mà.. mục đích chủ yếu là kéo cái topic này lên trang 1 ai mà chẳng nhìn rõ? Type chỉ 1 dòng thì người ta bảo câu bài, type nhiều thì tự nhiên mình thấy khó chịu sao ấy.. tuy nhiên vẫn phải type.. mình muốn thế.. ^^
    ...Muốn được ai đó nói với mình điều gì đó.. khát khao tình yêu thương.. mải mê đi tìm hạnh phúc... chưa đi được nửa quãng đường mà không thấy hạnh phúc, tình yêu đâu? chỉ thấy sự mệt mỏi, chán nản mà thôi... rơi vỡ...
    Tự nhủ không được buông xuôi.. ngã rồi phải tự đứng dậy vì sẽ không ai nắm tay mình và đỡ dậy đâu..
  4. doanminhhang17681

    doanminhhang17681 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    Cảm giác thế nào à, một cô bé đang đến tuổi cần được tâm sự, sẻ chia. Ai cũng trải qua cái thời như thế. Nhất là với những đứa con gái hơi nhạy cảm và lãng mạn như cô bé.Hãy cứ sống hồn nhiên thật thà như cảm xúc của mình. Đừng bao giờ băn khoăn tự hỏi tình yêu là gì? Sự khao khát yêu thương và mải mê đi tìm hạnh phúc đều có trong bất cứ một con người nào. Ai cũng trải qua cái thời băn khoăn tự hỏi về điều đó, ai cũng trải qua cái thời thấy mình yếu đuối nhưng cứ phải viết nhưng câu như kiểu "hãy cố lên, hãy đứng dậy đi" trong nhật ký của mình.
    Mách nhỏ cho cô bé nhé. Nếu cứ bùng nhùng trong những mớ suy nghĩ quẩn quanh chẳng giải quyết được vấn đề gì đâu. Hãy hiểu rõ mình đang muốn gì, mình thích gì, mình có dám làm hoặc dám động tới những gì mình thích không. Đừng chỉ dừng lại trong suy nghĩ dằn vặt. Thêm nữa, hãy mở rộng cánh cửa sổ của lòng mình và nhìn vào cuộc sống và những con người xung quanh sẽ không thấy chán theo kiểu tự nhiên và không có lý do gì một cách thường xuyên đâu.
    À, lại còn nhớ người ta nữa à. Hãy để cho nó tự nhiên bằng cách cầm điện thoại, hey, hôm nay trời đẹp thế nhỉ. Cà fê chứ? Lần đầu sẽ thấy hơi ngại. Sau sẽ thấy tự nhiên thôi. Hoặc là "đang lang thang một mình đây,có muốn đi chung không". Hehe, đừng ngồi một chỗ mà tưởng tượng lung tung.
  5. special_of_you_mltl

    special_of_you_mltl Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/11/2004
    Bài viết:
    16
    Đã được thích:
    0
    *cười* lại thêm một trò đùa độc ác.. Không hiểu mình là người hay là yêu ma đây? Hối hận... nhưng dù sao mình cũng đã cứu vãn được tình hình rồi..
    Người khác nhìn mình như thế nào nhỉ? Một con bé dễ thương, vui vẻ, hay cười.. Hay thật, miệng cười nói vui vẻ còn tâm thì.. chẳng biết sao nữa..
    Tối qua vừa cãi nhau với ''ntxl''.. cuối cùng mình lên giường ngủ với mèo con.. Bực. Tức. Giận. Muốn khóc song không chảy nước mắt được. Nghĩ lại thấy buồn cười ^^, có ai bảo đó là nước mắt cá sấu không?

Chia sẻ trang này