1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Loại bài báo thế này có ổn không ?

Chủ đề trong 'Báo chí - Truyền thông' bởi lomo1, 05/11/2007.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. lomo1

    lomo1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/03/2004
    Bài viết:
    131
    Đã được thích:
    0
    Loại bài báo thế này có ổn không ?

    Độc trên Tiền Phong tuần trước bài này, thấy tức anh ách.Nó ở mục " Chuyện tình người lính " gì đó.

    Thứ Tư, 31/10/2007, 10:57
    Có người ngồi gỡ lời thề cỏ may
    TP - Ngày lên đường nhập ngũ, chàng trai Nguyễn Hồng Lĩnh (quê Hải Phòng) đâu biết rằng cô bé Hương Lê ở xóm bên hồi hộp đứng nép mình sau bụi tre ven đường nhìn theo cho đến khi chiếc xe chở anh khuất bóng.


    ( Ảnh Trung uý Nguyễn Hồng Lĩnh)
    Sau ba năm, anh trở thành học viên của một trường quân sự, cô bé cũng đã là sinh viên Sư phạm năm thứ nhất.
    Một lần được về nghỉ Tết, Đoàn thanh niên địa phương mời Hồng Lĩnh làm ?oem-xi? cho chương trình văn nghệ mừng Xuân.
    Thật bất ngờ, cùng dẫn chương trình với anh là cô bé Hương Lê. Gặp anh, cô bé gật đầu chào e thẹn. Còn với Hồng Lĩnh như có một luồng điện truyền từ ánh mắt của cô sinh viên ấy sang khiến trái tim anh... loạn nhịp.
    Đêm văn nghệ cả hai cùng dắt tay nhau ra sân khấu trong những tràng pháo tay của bà con khán giả quê nhà. Kết thúc buổi văn nghệ, anh sung sướng được đưa cô gái về trên con đường làng thoảng mùi hương bưởi.
    Những lá thư ?ođi, về? giữa hai người ngày một ?odày? và ?onặng? hơn. Rồi một đêm trăng sáng, khi cả hai cùng về thăm nhà, nắm bàn tay thon mềm của Hương Lê trên đường đê ngạt ngào hương lúa, chàng học viên sỹ quan đã mạnh dạn bày tỏ tình yêu của mình.
    Hương Lê sung sướng nép sát người vào bờ vai ấm áp của chàng trai mà cô vẫn luôn thầm thương trộm nhớ. Nàng run rẩy đón nhận nụ hôn nồng cháy của chàng gửi trao. Bao kế hoạch, dự định tương lai cho ngày tốt nghiệp ra trường, hai người cùng ?obật mí? để phấn đấu thực hiện.
    Ra trường, trung úy Hồng Lĩnh được phân công vào Nam công tác. Bịn rịn chia tay người yêu, Hương Lê nghẹn ngào: ?oChỉ còn 1 năm nữa là tốt nghiệp, em sẽ vào trong đó xin dạy học để được gần anh. Cứ yên tâm công tác anh nhé, ở nhà em sẽ tranh thủ về thăm động viên mẹ và các em...?.
    Trong những lần đi làm nhiệm vụ dân vận, Hồng Lĩnh đã tranh thủ liên hệ với một số cơ quan, nhà trường. Cuối cùng anh cũng tìm được một nơi đồng ý nhận người yêu về dạy học. Muốn dành sự bất ngờ ấy tặng Hương Lê khi về nghỉ phép nên Hồng Lĩnh không vội cho người yêu biết trước.
    Vừa bước vào nhà, đứa em trai thông báo: ?oChị Lê sắp cưới rồi.?. Tưởng là em trai đùa, anh đùa lại: ?oThế mẹ và các em đã chuẩn bị đầy đủ lễ vật cho anh rồi à??. Cậu em trai chưa kịp trả lời thì có tiếng xe máy đầu ngõ. Nhìn ra thấy đúng dáng người yêu, Hồng Lĩnh chạy vội ra dắt xe vào sân. Anh ngạc nhiên: ?oSao em biết nhanh thế? Anh vừa về đến nhà chưa kịp sang thăm em và hai bác?. ?oDạ... không... Em sang mời... à... vâng.?- cô lúng túng trả lời...
    Anh không thể tin vào mắt mình nữa, nhưng tấm thiệp hồng in rõ ràng tên chú rể không phải là anh. Đôi mắt đỏ hoe ngấn lệ, Hương Lê nói lời xin lỗi và mong anh tha thứ. Tai Hồng Lĩnh như ù đi...
    ?oChẳng lẽ mới hơn một năm xa nhau mà em thay đổi nhanh vậy sao? Để trả ơn cho ?ongười ta? xin được việc làm cho cả hai chị em ở Hà Nội, nên em sẵn sàng xóa đi bao kỷ niệm êm đềm? Chẳng lẽ những lời hẹn ước cũng đã bay xa rồi sao, Hương Lê ơi!?. Những câu hỏi, những suy nghĩ ấy cứ lởn vởn trong đầu anh suốt những ngày nghỉ phép.
    Muốn được nhìn thấy người yêu trong bộ áo cưới mà anh vẫn hằng mong ước, nhưng đôi chân Hồng Lĩnh cứ dùng dằng không muốn bước. Ngày Hương Lê lên xe hoa cũng là ngày anh trả phép trước thời hạn. Mỗi lần nhớ Hương Lê, anh lại mang tấm thiệp hồng ra ngắm nghía và thầm chúc phúc cho người mình yêu.
    Trước khi khép lại trang nhật ký để mối tình đầu được ngủ yên trong một góc tâm hồn, trung uý Hồng Lĩnh đặt bút chép lại câu thơ: ?oTrăng vàng đêm ấy bờ đê/ Có người ngồi gỡ lời thề cỏ may...?.
    Băng Phương


    PS : nên nhớ là có ảnh Trung uý Phương bằng da bằng thịt hẳn hoi kèm theo đó nhé.Giá như không có ảnh, thì tôi chẳng nói làm gì.
  2. worldcup2006

    worldcup2006 Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    06/04/2006
    Bài viết:
    772
    Đã được thích:
    0
    Tớ thích những câu chuyện thực tế như vậy, các cụ đã dạy
    " Xa mặt cách lòng"

    " Cưới vợ phải cưới liền tay, chứ để lâu ngày có thằng ...cưới mất!"
    Chú kia để 1 năm ko ngó chừng thì hàng ...bay về nơi xa là đúng thực tế dồi !
    Thời buổi, chuyện thề thốt chỉ dành cho trẻ con mới nhập môn tình yêu( trong sáng và dớ dẩn)
    Còn cả mấy chục năm cuộc đời phía trước, gái khôn ko tìm bến đỗ ấm thì uổng phí đời xoan.
    Các cậu trai cũng phải lo học hành , kinh doanh cho khá để có người yêu như ý.
    Hồi tớ về VN , ghé ấy miền quê thấy ái ngại cho phụ nữ VN, các chị các cô toàn phải làm lụng khổ cực, lại bị mấy thằng chồng dốt nát nhưng gia trưởng, tối ngày nhậu nhẹt , thuốc lá thuốc lào hôi rình, về nhà chân xiêu chân vẹo hoạnh họe la lối và dánh đập vợ con.
    Trở lại chuyện kia: tội nghiệp anh lính, hiện nay các cô ngán gắn đời vào đời lính các anh, nhất là sĩ quan là phải đi cả đời trong quân đội. Thời chiến tranh còn được.
    Thời bình các cô thực tế hơn nhiều.
    Chừng nào lương sĩ quan 30 triệu/ tháng may ra các cô nghĩ lại

Chia sẻ trang này