1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Lời bình dị từ TCS

Chủ đề trong 'Nhạc TRỊNH' bởi vetlantram, 29/12/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. vetlantram

    vetlantram Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/10/2003
    Bài viết:
    89
    Đã được thích:
    0
    Em còn nhớ hay em đã quên!
    Một câu hỏi như thế dường như đòi hỏi một sự truy ức về quá khứ.
    Em còn nhớ hay em đã quên ?
    Nhớ Sài gòn
    Nhớ phố xưa quen
    Nhớ đèn đường
    thao thức
    me xanh
    Em còn nhớ hay em đã quên ?
    Nhớ con kênh
    nối hai giòng sông
    Nhớ ngựa thồ
    xa vắng
    đêm đêm
    Em còn nhớ hay em đã quên ?
    Có mặt đường
    vàng hoa
    như gấm
    Có không gian
    màu áo bay lên
    Em còn nhớ hay em đã quên ?
    Câu hỏi đột ngột rớt lại giữa thôi thúc của trí nhớ . Ký ức vỡ tan, giữa những hoài niệm đẹp miên man. Trí nhớ thật sự là trí nhớ hoang vu. Hoài niệm bị xô đẩy trở lại với thực tại sống động, nơi đó có nắng vàng lạc trên lối đi.
    Nhưng,
    Em ra đi nơi này vẫn thế
    Lá vẫn xanh trên con đường nhỏ

    Không. vậy thì Không còn gì để NHỚ và để QUÊN.
    Không còn yêu sách về một lời đáp, cho nên đến đây, câu hỏi của TCS không còn nằm trong phạm vi của cảm thức nghi vấn. Vượt qua giới hạn của vấn tính, câu hỏi là lời dẫn dạo tìm lối về với ban sơ.
    Vì thế nên câu hỏi đó sẽ được thốt lên thế này:
    Em còn nhớ hay em đã quên!
    Bình dị thay!
    Hãy lắng nghe lại một lần nữa:
    Em Còn Nhớ Hay Em Đã Quên
    Em còn nhớ hay em đã quên ?
    Nhớ Sài gòn mưa rồi chợt nắng
    Nhớ phố xưa quen biết tên bàn chân
    Nhớ đèn đường từng đêm thao thức
    Sáng che em vòm lá me xanh
    Em còn nhớ hay em đã quên ?
    Bên hàng xóm đôi khi ghé thăm
    Có hai mùa vẫn đi về
    Có con đường nằm nghe nắng mưa
    Em ra đi nơi này vẫn thế
    Lá vẫn xanh trên con đường nhỏ
    Vườn xưa vẫn có tiếng Me ru
    Có tiếng em thơ
    Có chút nắng trong, tiếng gà trưa
    Em còn nhớ hay em đã quên ?
    Nhớ đường dài qua cầu lại nối
    Nhớ những con kênh nối hai giòng sông
    Nhớ ngựa thồ ngoại ô xa vắng
    Nỗi xôn xao hàng quán đêm đêm
    Em còn nhớ hay em đã quên ?
    Trong lòng phố mưa đêm trói chân
    Dưới hiên nhà nước dâng tràn
    Phố bỗng là giòng sông uốn quanh
    Em còn nhớ hay em đã quên ?
    Nhớ Sài gòn những chiều ngợp gió
    Lá hát như mưa suốt con đường đi
    Có mặt đường vàng hoa như gấm
    Có không gian màu áo bay lên
    Em còn nhớ hay em đã quên ?
    Khi chiều xuống bên sông nước lên
    Én nô đùa giữa phố nhà
    Có nắng vàng lạc trên lối đi
    Em ra đi nơi này vẫn thế
    Vẫn có em trong tim của mẹ
    Thành phố vẫn có những ước mơ
    Vẫn sống thiết tha
    Vẫn lấp lánh hoa trên đường đi
    Em còn nhớ hay em đã quên ?
    Nhớ Sài gòn những chiều gặp gỡ
    Nhớ món ăn quen nhớ ly chè thơm
    Nhớ bạn bè chào nhau quen tiếng
    Phố em qua gạch ngói quen tên
    Em còn nhớ hay em đã quên ?
    Quê nhà đó bao năm có em
    Có bóng dừa có câu hò
    Có con đò chở mưa nắng đi
    Em còn nhớ hay em đã quên ?


  2. mct1174

    mct1174 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/08/2003
    Bài viết:
    27
    Đã được thích:
    0
    Nắng Sài Gòn còn nhuộm áo Hà Đông?
    Cho em nghe mình vào quên lãng..
    Chiều Cali thu về ngập lối,
    Cho em về nhuộm tím thời gian.
    Em đi rồi gởi lại từng nỗi nhớ
    Em đi rồi để đó một niềm quên...
    Dẫu biết rằng, thôi mờ...
    Nỗi nhớ rồi sẽ quên
    Hay quên trong nỗi nhớ...
    Vẫn cạnh lòng
    Khi hát
    "Yêu dấu tan theo"...
  3. ndmt

    ndmt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/08/2003
    Bài viết:
    314
    Đã được thích:
    0
    ...phía sau lời TCS
    Tôi không có thói quen nhớ và thường quên ngày sinh, cua minh và của người khác.
    có lần tôi nge TCS hát:
    " Mừng em sinh nhật thứ bao nhiêu
    Bao nhiêu Sinh nhật cũng không vừa
    Mừng em sinh nhật thứ bao nhiêu
    Bao nhiêu Sinh nhật cũng chia đều..."

    TCS là như thế.
    Thì ra là SN của một ngwời được box Trịnh yêu quý. Xin mwợn lời TCS để mừng người đó, và cũng là SN tất cả mọi ngwời trước đó, và cả về sau.
    có lẽ lời ca ni, từ phí sau âm thanh của nó, đã mang trọn 100 năm SN của mỗi người.
    Còn Tuổi Nào Cho Em
    Tuổi nào nhìn lá vàng úa chiều nay
    Tuổi nào ngồi hát mây bay ngang trời
    Tay măng trôi trên vùng tóc dài
    Bao nhiêu cơn mơ vừa tuổi này
    Tuổi nào ngơ ngác tìm tiếng gió heo may
    Tuổi nào vừa thoáng buồn áo gầy vai
    Tuổi nào ghi dấu chân chim qua trời
    Xin cho tay em còn muốt dài
    Xin cho cô đơn vào tuổi này
    Tuổi nào lang thang thành phố tóc mây cài
    Em xin tuổi nào còn tuổi nào cho nhau
    Trời xanh trong mắt em sâu
    Mây xuống vây quanh giọt sầu
    Em xin tuổi nào
    Còn tuổi trời hư vô
    Bàn tay che dấu lệ nhòa
    Ôi buồn!
    Tuổi nào ngồi khóc tình đã nghìn thu
    Tuổi nào mơ kết mây trong sương mù
    Xin chân em qua từng phiến ngà
    Xin mây xe thêm mầu áo lụa
    Tuổi nào thôi hết từng tháng năm mong chờ...

    ...và từ đó, sau lời chia phôi của Trịnh, Cuộc Đời đã đốt lên một ngọn nến lung linh...
    ndmt
  4. tigerlily

    tigerlily Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/03/2002
    Bài viết:
    3.048
    Đã được thích:
    2

    Cảm động... và tạ ơn @ndmt đã mang đến một niềm vui tình cờ vào một sớm mai trong lành như hôm nay... Một lời chúc sinh nhật lys nhận được rất muộn, hay là cuộc đời này "để dành" những niềm vui nho nhỏ như thế để phân phát cho những ngày quá đỗi bâng khuâng...?
    Tuổi nào ngồi hát mây bay ngang trời... Cái không gian ấy mênh mang quá bởi vì tiếng hát rất bơ vơ. .
    ndmt à, có người đã gọi tên cái "space of empty " mà bạn vừa nhắc đến thế này này: một vùng biển đầy ắp sự vắng mặt...
    Tuy nhiên những điều này phức tạp quá, không "bình dị" lắm đâu, ấy là tuổi-ngồi-hát-mây-bay-ngang-trời của lys nghĩ vậy...
    All the rivers run into the sea; yet the sea is not full: unto the place from whence the rivers come, thither they return again. (ECCLESIASTES)

    lys

  5. ndmt

    ndmt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/08/2003
    Bài viết:
    314
    Đã được thích:
    0
    Bình dị là ở lời của TCS:
    Có không gian màu áo bay lên
    còn những gì ndmt viết thì quả nhiên là không được "bình dị" cho lắm. Nhưng...
    "Phải mất rất nhiều thời gian để người ta có thể làm được trẻ thơ". P.Picasso
    ndmt
  6. tigerlily

    tigerlily Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/03/2002
    Bài viết:
    3.048
    Đã được thích:
    2
    ndmt, bài nô lệ của không gian... đâu mất tiêu rồi?
    All the rivers run into the sea; yet the sea is not full: unto the place from whence the rivers come, thither they return again. (ECCLESIASTES)

    lys

  7. ndmt

    ndmt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/08/2003
    Bài viết:
    314
    Đã được thích:
    0
    Tui cũng không thấy cái bài đó. tưởng là vì hắn không được "bình dị" nên bị xoá tiêu mất.
    ..hôm nay buồn lên núi nằm xuống.
    ndmt
  8. ndmt

    ndmt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/08/2003
    Bài viết:
    314
    Đã được thích:
    0
    Tìm thấy nỗi nhớ từ mỗi chiếc lá
    Góc phố nào cũng thấy quê nhà.

    Giọng hát của Trịnh Vĩnh Trinh dường như được nuôi dưỡng bởi một chốn sông núi nào đó mà Khánh Ly không có được, để hát những lời trên. Giống như một viên ngọc không cần mài...
    Mỗi khi nghe TVT hát bài ni thấy gần gũi đến chi lạ. bình dị đến không ngờ trong từng chữ, nhưng âm thanh thì kỳ lạ như sự kỳ lạ trong chính tâm hồn mình.
    Tìm thấy Nỗi Nhớ trong từng chiếc lá.
    Lá mãi rụng trên mặt sông, nhưng lá vẫn mãi xanh tươi. nỗi nhớ cũng như thế, nỗi nhớ qua đi nhưng vẫn cứ dệt mãi hồn mình....
    Góc phố nào cũng thấy quê nhà là cảm thức đọng lại của một Đứa Con Hoang, hoặc một trần gian này lưu đày ở trần gian kia. Tất cả là trần gian.
    khi Quê Hương phảng phất trong mỗi góc phố, kẻ mang tâm thức viễn ly tìm thấy ngày trở về. về với một góc phố kín đáo của của tâm thức.
    Từng ngày nắng hay mưa vội vàng
    Từng chiều xuống hay đêm dịu dàng
    Đã đi vào nỗi đời riêng
    Đã cho hạnh phúc thầm kín

    Cảm ơn TCS, cảm ơn TVT.
    Tình Yêu Tìm Thấy
    Từ khi có đôi chân vào đời
    Màu hoa lá quen như mặt người
    Với bao ngày sống buồn vui
    Có những tình yêu tìm thấy
    Từng ngọn núi con sông ruộng vườn
    Từng giòng suối con kênh đầu làng
    đã mang hình bóng quê hương
    Đã nuôi giòng máu trong tim
    Tiếng ru mẹ hát những năm xưa
    Mãi là lời ca dao bốn mùa
    Tìm thấy nỗi nhớ từ mỗi chiếc lá
    Góc phố nào cũng thấy quê nhà.
    Từng ngày nắng hay mưa vội vàng
    Từng chiều xuống hay đêm dịu dàng
    Đã đi vào nỗi đời riêng
    Đã cho hạnh phúc thầm kín
    Còn tìm thấy quanh đây tình người
    Còn tìm thấy bao nhiêu mời gọi
    những tâm hồn lá xanh tươi
    Biết ơn đời những tin vui.
    ndmt
  9. mct1174

    mct1174 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/08/2003
    Bài viết:
    27
    Đã được thích:
    0
    "Tim mỗi người là quê nhà nhỏ..."
    " Trái tim cho ta nơi về nương náu.."
    "Góc phố nào cũng thấy quê nhà...
    Quê hương và tim mình chỉ là một-"một cõi đi về" trong tâm tưởng-nơi chỉ toàn hình bóng của thương yêu.
    mct1174
  10. beenagirl83

    beenagirl83 Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    29/07/2002
    Bài viết:
    380
    Đã được thích:
    0
    Giã từ cõi mộng điêu linh
    Tôi về buôn bán với mình Phôi Pha

    Xin làm người soi đường, đi xoá hết đau thương ...

Chia sẻ trang này