1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

...... Lòng quê dờn dợn vời con nước / Không khói hoàng hôn cũng nhớ nhà ....

Chủ đề trong 'Phú Thọ' bởi tereda_2010, 16/01/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. tereda_2010

    tereda_2010 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/07/2004
    Bài viết:
    895
    Đã được thích:
    0
  2. tranxuanbachthm

    tranxuanbachthm Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/03/2006
    Bài viết:
    501
    Đã được thích:
    2
    Nhắn tuổi hai mươi
    Đồng hồ báo thức
    Bạn ơi nhìn xem, kìa con ốc đang ngủ say giấc
    Say trong giấc mơ quên tháng ngày dần qua
    Sợ hãi cả đời rụt vai cúp mắt không làm chi hết
    Quanh năm tối tăm biết mặt trời là gì?
    Đừng các bạn ơi, đừng như con ốc sống đời lẻ loi
    CHo đôi mắt, đôi tay ta không thừa, ah ha
    Này bạn ơi, chớ quên ta đang tuổi 20.
    Chớ ru ta như là con ốc đó, cùng chen vai lớn cuộc sống với bao niềm vui
    Này bạn ơi, chớ quên ta đang tuổi 20.
    Chớ ru ta như là con ốc đó, để có ước muốn được phút trôi qua từng ngày
    Hãy cầm lấy từng phút giây, xin đừng xin đừng đánh rơi tuổi 20..........

    http://www.nghenhac.info/nhacvietnam_pm.asp?iFile=8326&iType=20
    Tuổi hai mươi! Tuổi trẻ! Lãng mạn! Sôi nổi! Nhiệt thành! Khờ khạo và xốc nổi! Bừng bừng sức sống! Va vấp rồi đứng dậy!
    Mình đã 28 tuổi rồi! Chẳng biết nên buồn hay vui khi nghĩ về những tháng ngày đã qua. Những tháng ngày tới mà vẫn có thêm những phút giây tẻ nhạt, lững lờ hững hờ trôi đi thì đời thật buồn!
  3. minh_thich_roi_day

    minh_thich_roi_day Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/11/2005
    Bài viết:
    805
    Đã được thích:
    0
    Đến khổ cho ông bạn già Whynot của mình,em í có mới lới cũ rồi.
  4. JohnSteve

    JohnSteve Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/03/2002
    Bài viết:
    1.261
    Đã được thích:
    0
    Pác TETA đến là hay. Ngày xưa thấy bác WHY mới đi Tây về, cao dáo đẹp zai, lắm tiền nhiều của lại cộng thêm 200 mét vuông đất bố mẹ bác ấy để lại ở Hưng Yên thế là đá mình tếch đi theo bác WHY. Nay thấy bác sĩ Trần Xuân Bách thông Phụ Khoa, thạo Sản Khoa lại đá bác WHY đi theo bác Bách. Tình hình này không biết bao giờ mới dừng!
  5. aobip

    aobip Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/03/2004
    Bài viết:
    2.587
    Đã được thích:
    0
    năm lớp 3, được đi tham quan Lăng Bác với bố mẹ, vào đến cửa lăng các chú công an bảo phải gửi đồ ở ngoài mới được vào. Trong túi quần chỉ có quả trứng luộc, phải gửi lại ở ngoài cửa. Đến khi thăm xong hết rùi quay ra lại đi cửa khác, bị lạc mất quả trứng, ko bit sau đấy nguời ta xử lý thế nào? Trứng ơi đến bi h vẫn nhớ
  6. tereda_2010

    tereda_2010 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/07/2004
    Bài viết:
    895
    Đã được thích:
    0
    <P> <EM>[orange]Đã bao giờ bạn thực sự lắng nghe một khúc tình ca ? Cũng vẫn là bài hát ấy , cũng vấn là giọng ca ấy , có điều khi ta chăm chú lắng nghe và cảm nhận bằng tất cả trái tim , tâm hồn , ta bỗng chợt bắt gặp những xúc cảm mà trước nay chưa từng thấy</FONT></EM></P>
    <P>
    <OBJECT height=60 width="100%" classid=clsid:6BF52A52-394A-11d3-B153-00C04F79FAA6 VIEWASTEXT><PARAM NAME="URL" VALUE="mms://210.245.24.10/Music/AmHuongDanCa/tonghop_thuhien/wma/ThuHien_***rongHuongTram.wma"><PARAM NAME="rate" VALUE="1"><PARAM NAME="balance" VALUE="0"><PARAM NAME="currentPosition" VALUE="0"><PARAM NAME="defaultFrame" VALUE=""><PARAM NAME="playCount" VALUE="999"><PARAM NAME="autoStart" VALUE="-1"><PARAM NAME="currentMarker" VALUE="0"><PARAM NAME="invokeURLs" VALUE="-1"><PARAM NAME="baseURL" VALUE=""><PARAM NAME="volume" VALUE="100"><PARAM NAME="mute" VALUE="0"><PARAM NAME="uiMode" VALUE="full"><PARAM NAME="stretchToFit" VALUE="0"><PARAM NAME="windowlessVideo" VALUE="0"><PARAM NAME="enabled" VALUE="-1"><PARAM NAME="enableContextMenu" VALUE="0"><PARAM NAME="fullScreen" VALUE="0"><PARAM NAME="SAMIStyle" VALUE=""><PARAM NAME="SAMILang" VALUE=""><PARAM NAME="SAMIFilename" VALUE=""><PARAM NAME="captioningID" VALUE=""><PARAM NAME="enableErrorDialogs" VALUE="0"><PARAM NAME="_cx" VALUE="15002"><PARAM NAME="_cy" VALUE="1588"></OBJECT></P>
    <DIV class=listButton><!-- /Images/bao_loi.gif" style="cursor: default"> -->
    [CENTER] [/CENTER]
    [left]<FONT color=orange size=4>"....Anh gửi gì trong gió trong mây </FONT></DIV>
    [left]<FONT color=orange size=4>Để sáng nay em lên vàm cỏ Tây </FONT></DIV>
    [left]<FONT color=orange size=4>Hoa tràm e ấp trong vòm lá</FONT></DIV>
    [left]<FONT color=orange size=4>Mà khắp trời mây hương toả bay ..."</FONT></DIV>
    [CENTER] [/CENTER]
    [CENTER] [/CENTER]
    [CENTER] [/CENTER]
    [CENTER] [/CENTER]
    [CENTER] [/CENTER]
    [CENTER] [/CENTER]</DIV>
    Được ghet_ruoi sửa chữa / chuyển vào 01:44 ngày 02/01/2008
  7. tereda_2010

    tereda_2010 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/07/2004
    Bài viết:
    895
    Đã được thích:
    0
     " Những mẩu tương lai lập tức đông quánh lại, cô đặc, dính lấy nhau, biến thành quá khứ " ( Tequila )
    Nắng đẹp và rực rỡ - tựa hồ như có thể đánh thức mọi giác quan và làm tan chảy mọi cảm xúc . Những ngày tháng 5 lại sầm sập ùa về .
    Giống như một người lính già ngồi xoa lại những vết sẹo trên ngực , tôi tìm lại và mân mê những kỉ niệm của mình . Sung sướng , hạnh phúc và  cả đau đớn nữa .Màu vàng của hoa Petrklič ở hiện tại và mùi lá xà cừ  của quá khứ   đan xen vào nhau . Có những tháng 5 không sao tìm lại được nữa . Kỉ niệm như chiếc bình pha lê từ trên cao rơi xuống , vỡ tan tành ...Có lẽ không bao giờ nên ngồi gắn lại những mảnh vỡ - vì như thế chúng ta sẽ bị đứt tay . Kí ức quá xa , càng níu lại càng xa tầm với , chông chênh như một người rơi từ vách núi đá rơi xuống mà mãi chẳng thấy chạm đất ...
    ***
    Buổi sáng , chen chúc trên chiếc tramvaj chật ních những người sẽ thấy rõ sự cô đơn . Khứu giác giúp tôi thoát ra khỏi những suy nghĩ mênh mông bởi một mùi đặc biệt mà những người sống lâu năm ở đây gọi là " mùi Tây " . Điều này nghe có vẻ hài hước và châm biếm , nhưng đấy chính là lúc tôi buồn bã nhận ra sự xa lạ của bản thân mình . Giống như chó sói quen mùi chó sói , chim cú quen mùi với những đồng loại của mình ... Còn tôi , cảm giác khi đứng trên xe bus ở Hà Nội khác hẳn khi ngồi tramvaj ở đây .
    *** 
    Tháng 5 này chợt tới ...và những tháng 5 ngày xưa lặng lẽ quay về . Tôi sẽ để những kỉ niệm của mình vào đâu để nó không bị trầy xước ?
    Sáng ra check mail nhận được một email quái đản , 2 câu và một dấu chấm , không nhiều hơn , không ít hơn  " Hè rồi . Có về không ? "
    ***
    ...Lại bắt đầu hối hả với những lo toan thi cử , tháng năm lặp lại những tháng 5 với những vòng quay đều đều muôn thưở . Những tách cà phê đen đặc và những đêm không ngủ . Có lẽ đó là chút gì cuối cùng để tôi tìm thấy mình với những hình ảnh xa xưa ...
    Đôi khi 4giờ sáng , chợt giật mình vì một tiếng chim đêm thảm thiết bên ngoài cửa sổ . Lại thấy mình như con chim , đi qua hết bình minh này đến bình minh khác vẫn chỉ nghe vọng lại những âm thanh của chính bản thân mình .Những âm thanh ấy thảng thốt đầy lo sợ , hệt như tiếng gọi của người đi rừng bị lạc , bốn bề chỉ thấy dội lại những tiếng vang ... Không thảm thiết như tiếng tru của một con sói hoang nhưng tuyệt vọng và đầy đau khổ !
    Tôi thấy tuổi trẻ của mình đang qua ...
  8. tereda_2010

    tereda_2010 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/07/2004
    Bài viết:
    895
    Đã được thích:
    0
    Người đàn ông quét tuyết


     
     
    Đó là một người đàn ông nhỏ thó , khó đoán tuổi . Ông ta không phải là người Sigan mà là một người Séc thứ thiệt . Tóc ông ta nâu vàng , bết vào nhau , quần áo  mặc thường khó xác định được màu nguyên thuỷ . Hình như chưa bao giờ ông ta cười cả . Khuôn mặt nhàu nát những nếp gấp của thời gian .Và dù đã thử chăm chú quan sát , nhưng chẳng khi nào tôi tìm thấy được sự khác biệt . Hình như định vị trên khuôn mặt ấy là những bó cơ dã được sắp xếp cẩn thận theo một qui tắt nghiêm ngặt , bất di bất dịch , ngày hôm qua và ngày hôm nay không hề thay đổi . Tất cả đều toát lên một cái gì cũ kĩ và cáu bẩn .
    Ông ta quét tuyết cho trường tôi . Mùa đông , ngày nào cũng như ngày nào , cho dù tôi đi học sớm hay đi học muộn , đều thấy ông ta đã ở đấy rồi . Ông ta có một bà vợ béo , ục ịch và lắm lời . Một đôi lần tôi bắt gặp bà ta í éo gì đó khi chồng mình đang xúc tuyết . Nhưng chẳng bao giờ tôi thấy người đàn ông bắt lời . 
    Đó là một ngày  khoảng vào gần cuối mùa đông , khi đi học về tôi kinh ngạc khi nhìn thấy người đàn ông xúc tuyết . Ông ta ngồi trên chiếc ghế ở khuôn viên  , mặc comple và hút xì gà bằng tẩu , thay cho loại thuốc lá rẻ tiền như mọi khi . Tất cả mọi thứ trên người ông ta đều thay đổi , ngoại trừ khuôn mặt và mái tóc nâu vàng bù xù bết dính . Bạn tôi cười : Đúng là người đẹp vì lụa , nhưng nhìn lão không sang được !
    Tôi đọc thấy trong nụ cười đấy một cái gì giễu cợt . Tôi thì không thấy cái gì đó quá buồn cười , nhưng rõ ràng là khi nhìn thấy người đàn ông  quét tuyết tôi đã thấy rất ngạc nhiên . Đến bây giờ nghĩ lại tôi thấy mình ngớ ngẩn . Chẳng có lí do gì mà một người đàn ông quét tuyết lại không được mặc comple và hút xì gà . Con người hẹp hòi và ích kỉ , luôn muốn khoác lên mình những bộ cánh đẹp nhất , dùng những đồ thời thượng nhất . Nhưng chẳng bao giờ họ nghĩ xem mình là ai mà lại tự cho bản thân cái quyền nghĩ rằng một người đàn ông nghèo khổ thì không bao giờ được mặc một bộ quần áo đắt tiền ? Trong giây lát , tôi chợt nhận ra rằng mình khuyết tật phần tim ....
    ***
     
    Bẵng đi khoảng vài tuần , một hôm , tôi lại thấy người đàn ông quét tuyết xuất hiện . Ông ta đứng bán tạp chí Playboy  ở   nơi có nhiều sinh viên qua lại . Thường thì ông ta chỉ chìa báo ra , đôi lúc có nói một vài câu mời chào gì đó  nhỏ đến  mức không thể nghe thấy .Thỉnh thoảng có vài vị giáo sư già đi qua mua hộ ông ta tờ Blesk , còn lại dường như chẳng ai để ý . Họ khoác tay nhau , âu yếm nói chuyện hoặc bước đi vội vã , gấp gáp . Chẳng biết ông ta có bán được nhiều hay không nhưng ngày nào tôi cũng thấy ông ta đứng đấy .
     
    Tôi và bạn tôi trở về kí túc xá vào khoảng  12h30 , bắt gặp người đàn ông ấy đang ăn bữa trưa của mình một cách ngon lành . Một chiếc rohlík quết bơ  kẹp salam ... Bơ dính vào những ngón tay cáu bẩn , ông ta cho ngón tay vào miệng "nhấm nháp " một cách ngon lành  . Bạn tôi nhăn mặt : " Kinh , nhìn lão ăn thế này khéo khi cả tháng sau chẳng dám ăn rohlík ! " Nắng chiếu vào chói cả mắt và tôi cảm thấy rát ở sau gáy ... Tôi im lặng không nói gì . Nhưng rõ ràng trước khi thương xót , tôi cũng cảm thấy  ghê sợ . Điều đó có lẽ thật lố bịch . Một ngày tôi không kiếm nổi 50 hale , trong khi giá của một chiếc rohlík là 1 ku rưỡi . Thế nhưng tôi lại ăn những món ngon hơn ông ta gấp nhiều lần một cách thừa thãi và phung phí . Rút cuộc thì điều gì mới là đáng sợ hơn ? Thực ra tôi cũng chỉ là một sinh vật ăn bám mà thôi . Hồi bé , một trong những bài học đầu tiên của tôi được dạy là lòng yêu thương người nghèo khổ . Mẹ tôi thường nói rằng : ăn mày là ai , ăn mày là ta / Đói cơm rách áo hoá ra ăn mày . Hôm nay có thể còn mũ cao áo dài , lên xe xuống ngựa . Ngày mai có thể còn tiều tuỵ hơn người hát xẩm trên phố mình mới gặp hôm qua . Vì thế đừng bao giờ tỏ ý khinh miệt hay coi thường .
    Nhưng giống  như một người leo thang , càng lên cao càng xa rời mặt đất Tôi đang dần lãng quên những bài học của mình  .Và có một điều đáng buồn hơn , tôi nhận ra rằng , lỗ thủng trong tim mình ngày càng rách rộng ....
  9. tereda_2010

    tereda_2010 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/07/2004
    Bài viết:
    895
    Đã được thích:
    0
    * WC2006 . Chúc cho đồng chí bố có một mùa WC vui vẻ .Thật là nhớ đồng chí bố quá đi mất . Nếu mà phải thức khuya thì ai sẽ nấu cái gì cho bố ăn nhỉ ? Mẹ à ? Xem bóng đá thì chắc là không rồi .Chia sẻ , chia sẻ )[r2) ]
    **Oài , thời tiết năm nay thế nào , tận tháng 6 rồi mà ở đây còn ảm đạm ẩm ướt quá . Biết ngay là rời tay mình ra là hỏng Ặc , mưa thế này thì ... Nhân lúc chờ xe bus trong cái nhà chờ hom hem , ghẻ lở , để buồn tủi bớt phần long trọng mình đã đọc bài thơ của Ờ Wây . Đại loại nó như thế này :
    Gọi thằng đệ tử đến chơi
    Hôm qua mày thấy mưa rơi thế nào ?
    Dạ đẹp , đẹp hơn chiêm bao
    Thế thì hơn cả vợ tao cơ à ?
    Bẩm , sao mà đẹp bằng bà
    Hắt hơi đã đẹp hơn là mưa rơi
    Quả nhiên công hiệu . Thế nào xe bus lại đến bến sớm hơn 3 phút . Lúc này mới thấy 3 phút là vàng bạc Mình đồ rằng bài thơ này có mang một ý nghĩa tâm linh nào đó ( ít nhất là với cái ông lái xe bus hôm nay ) . Tuy nhiên , mình hơi thắc mắc , là liệu nó có tác dụng với cái bà lái tramvaj 8 tóc màu đỏ không nhỉ ?
    **** Thời tiết khiến người ta có cảm giác như là đang ở giữa mùa đông của miền Bắc Việt Nam -se se lạnh và nhiều gió . Lại thấy rằng hình như mình làm sao ...Một cảm giác tựa hồ như ..giông giống như ... là khi người ta thở nhẹ và thốt lên rằng " Tôi mong về Hà Nội để thương áo len cài vội một chiều đông rét mướt ". Hôm nay được nghe một đĩa nhạc thập cẩm , thu những bài hát mà bà giáo thích , hầu hết là chẳng hiểu gì . Tuy vậy vẫn gật gù " Nó thật khác lạ so với âm nhạc Vn chúng tao " . ( Bà giáo có vẻ sung sướng - thì rõ sẽ là sung sướng - được mình khen chứ có phải bình thường đâu cơ chứ ) Nhưng mà hình như mình cũng thấy thích 1 bài thật , thích thực sự , bà giáo bảo đấy là nhạc Ý . Xem trên bìa thấy ghi là La Solitudine - Laura Pausini .
  10. tereda_2010

    tereda_2010 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/07/2004
    Bài viết:
    895
    Đã được thích:
    0
    Dán mặt vào máy tính cuối cùng cũng biết được "La Solitudine " có nghĩa là Nỗi Cô Đơn .
    Anh đã đi rồi không trở lại, con tàu đến trường không có anh, thành phố xám xịt trong tim em. Băng ghế ở trường không có anh, em cảm thấy con tim mình thắt lại, giữa những bài tập Anh ngữ và Toán học,... Nỗi cô đơn giữa chúng mình, sự im lặng trong em, bồn chồn sống khi thiếu anh.. .(marco nel mio diario ho una fotografia hai gli occhi di bambino un poco timido la stringo forte al cuore e sento che ci sei fra i compiti d''Inglese e Matematica tuo padre e i suoi consigli che monotonia lui con il suo lavoro ti ha portato via di certo il tuo parere non l''ha chiesto mai ha detto "un giorno tu mi apirai)

Chia sẻ trang này