1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

LOVING YOU - Truyện mới cập nhật - 2 chiếc nhẫn & 3 cánh tay

Chủ đề trong '1985-1986 Safi' bởi BabyDragon85, 28/10/2004.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. BabyDragon85

    BabyDragon85 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/03/2004
    Bài viết:
    1.717
    Đã được thích:
    0
    ANH LÀ GÌ ?
    Người ta bảo anh là một khoa học
    Miệt mài bên ngọn đèn khuya
    Người ta bảo anh là một nhà thơ
    Hồn thi sĩ bốn mùa trăn trở
    Đã có bao lời nói đẹp về anh
    Bao định nghĩa mới chỉ tròn một nửa
    Anh là gì em chẳng cần biết nữa
    Em chỉ cần anh là của em thôi
    Anh là nỗi khổ anh là niềm vui
    Là hai nửa đầy vơi không thể thiếu
    Anh là những điều giản đơn và cũng là những điều kì diệu
    Mà cuộc đời trao tặng cho em
    Anh là mặt trời nóng bỏng và cũng là mặt trăng dịu êm
    Cho em nhận cả hai phần sáng tối
    Để em nép vào anh những đêm đông gió thổi
    Hơi ấm bàn tay xoa dịu nỗi ưu phiền
    Cho em được nghe một giọng nói yêu thương
    Từ sâu thẳm những buồn vui được mất
    Cho em được chắt chiu đón nhận
    Những đam mê khao khát thửơ ban đầu
    Lúc này anh ở đâu
    Anh có nghe thấy không tiếng vọng
    Đang truyền đi làm xao động cả không gian
    Nơi bắt đầu là trái tim em.......

  2. BabyDragon85

    BabyDragon85 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/03/2004
    Bài viết:
    1.717
    Đã được thích:
    0
    CHIA TAY
    Ta đành xa thật sao
    Giờ phút chia biệt ly
    Gạt nước mắt xót xa
    Đắng môi ta lìa đôi
    Đừng trách tình lỡ duyên
    Kiếp đôi ta không thành
    Vì đâu đôi ta xa nhau
    Vì đâu trái tim lầm lỡ
    Còn đâu ái ân xưa giờ xa
    Màn đêm tịch liêu
    Từng bước chân đi quạnh hiu
    Từng đêm tối chỉ riêng tôi buồn đau
    Em ơi ta xa nhau
    Từ đây đôi ta hai nơi
    Tình yêu kia tháng năm vùi lấp
    Chỉ có thế mới biết
    Tình thiết tha
    Không như mong chờ
    Tình gian dối đừng khóc than làm chi
    Người ơi
    Em ơi ta xa nhau từ đây đôi ta hai nơi
    Giờ em đang đắm say tình mới
    Riêng anh mang cô đơn
    Lòng đớn đau khi em bên người
    Tình gian dối đừng khóc than làm chi
    Người hỡi...
    Nếu biết trước ta đừng dối gian nhau
    Nếu biết trước ta đừng yêu
    Nếu biết trước ân tình đắng cay thôi
    Yêu thương chi lòng gian dối...

    Được BabyDragon85 sửa chữa / chuyển vào 18:28 ngày 09/03/2005
  3. BabyDragon85

    BabyDragon85 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/03/2004
    Bài viết:
    1.717
    Đã được thích:
    0
    CHIA TAY
    Ta đành xa thật sao
    Giờ phút chia biệt ly
    Gạt nước mắt xót xa
    Đắng môi ta lìa đôi
    Đừng trách tình lỡ duyên
    Kiếp đôi ta không thành
    Vì đâu đôi ta xa nhau
    Vì đâu trái tim lầm lỡ
    Còn đâu ái ân xưa giờ xa
    Màn đêm tịch liêu
    Từng bước chân đi quạnh hiu
    Từng đêm tối chỉ riêng tôi buồn đau
    Em ơi ta xa nhau
    Từ đây đôi ta hai nơi
    Tình yêu kia tháng năm vùi lấp
    Chỉ có thế mới biết
    Tình thiết tha
    Không như mong chờ
    Tình gian dối đừng khóc than làm chi
    Người ơi
    Em ơi ta xa nhau từ đây đôi ta hai nơi
    Giờ em đang đắm say tình mới
    Riêng anh mang cô đơn
    Lòng đớn đau khi em bên người
    Tình gian dối đừng khóc than làm chi
    Người hỡi...
    Nếu biết trước ta đừng dối gian nhau
    Nếu biết trước ta đừng yêu
    Nếu biết trước ân tình đắng cay thôi
    Yêu thương chi lòng gian dối...

    Được BabyDragon85 sửa chữa / chuyển vào 18:28 ngày 09/03/2005
  4. BabyDragon85

    BabyDragon85 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/03/2004
    Bài viết:
    1.717
    Đã được thích:
    0
    SỰ TÍCH CÁC LOÀI HOA
    HOA ĐÀO
    Thuở xa xưa, xưa lắm, ở bản nọ có một cô gái Thái xinh đẹp. Bao nhiêu chàng trai mơ ước được lấy cô làm vợ. Nhưng cô ra điều kiện chỉ lấy ai tặng cho cô tấm lụa đẹp nhất. Những chàng trai giàu có thi nhau ra mắt cô gái với những tấm lụa hoa sang trọng. Riêng chàng trai nghèo cuối bản thì chỉ biết qua ngày đêm cặm cụi dệt một tấm vải lụa mịn màng . Đến ngày xuân, khi lụa đã dệt xong, chàng trai chích máu ở năm đầu ngón tay in lên tấm lụa.
    Cô gái nhận lụa của các chàng trai, đem giặt, thì thấy tát cả đều phai màu , chỉ riêng tấm lụa của chàng trai nghèo cứ thắm mãi lên. Cô bèn kết duyên cùng chàng trai tình nghĩa. Và từ đó, những dấu máu từ năm đầu ngón tay chàng trai in trên tấm lụa đã biến thành hoa đào rực rỡ mỗi độ xuân về.
    HOA HỒNG
    Cổ tích Hy Lạp kể rằng, trong một bữa tiệc của các thần linh, thần Héc-Mét lỡ tay làm rơi chén mật, mật vương ra xuống đất. Tại chỗ mật rơi ấy mọc lên một cây hoa, cây đơm những đóa hoa trắng muốt, nhưng cành của nó thì lại có nhiều gai. Khi nữ thần Aphrôđitô xinh đẹp và si tình đến bên cây, nâng cành hoa lên để chiêm ngưỡng thì bị gai đâm vào tay chảy máu, làm cho những cành hoa trắng muốt nhuốm màu đỏ. Chính vì lẽ đó mà người ta coi hoa hồng là biểu tượng tình yêu của Héc-Mét và Aphrôđitô
    HOA LAN
    Cổ Tích Inđonêxia kể rằng, ngày xưa có một nàng tiên kiều diễm quàng khăn lộng lẫy, từ trên trời xuống trần gian dạo chơi. Qua một khu rừng chiếc khăn của nàng vướng vào cành cây, một vài mảnh của chiếc khăn thần kì đó mắc lại và biến thành những trùm hoa phong lan. Vì lẽ đó, ngày nay lan có mặt khắp mọi nơi trên thế giới, nhưng phong phú nhất là ở vùng núi rừng nhiệt đới Đông Nam Á và Trung Mỹ. Với vẻ đẹp diễm lệ sang trọng, hoa lan được mệnh danh là "Nữ chúa các loài hoa"
    HOA NHÀI
    Thật ra quê hương của hoa nhài ở vùng châu Á nhiệt đới. Nhưng cổ tích lại kể rằng: Thuở xa xưa, con gái của một ông chủ trang trại đem lòng yêu say đắm một anh chàng đi ở chăn bò. Tức giận vì không ngăn cấm được con gái của mình, chủ trang trại rắp tâm sai anh chăn bò mang một phong thư đến nhà người bạn của ông ta. Dọc đường, anh chăn bò bị thân tín của ông chủ giết hại.
    Đợi mãi không thấy người yêu về, lih cảm như có điều không lành, cô gái lặng lẽ ra đi. Nàng tìm được xác người yêu, đem về chôn giấu dưới một luống hoa ngay dưới cửa sổ. Thường ngày khi màn đêm bao trùm, cô quạnh, nàng lại ra đứng bên cửa sổ ngó đầu xuống nhìn nơi người yêu an nghỉ, lệ ứa rơi. Ít lâu sau, tại chỗ đất có thấm đẫm nước mắt của nàng, mcọ lên một cây hoa có nhiều cánh màu trắng, tỏa hương ngào ngạt, và nở về đêm. Nàng đứng bên cạnh lòng cứ lâng lâng, xao xuyến, chìm mãi vào làn hương hoa dễ chịu tỏa ra. Đó là hoa nhài.
    HOA LƯU LY
    Người châu Âu quen gọi lưu ly là "Em đừng quên tôi" (Ne m''''oubliez pas)
    Chuyện kể rằng, xa xưa có hai người yêu nhau, họ đi dạo dọc bờ sông để tâm tình. Hai bên bờ sông có những nhành hoa lưu ly màu lam rất đẹp, mọc nghiêng mình soi bóng. Thấy hoa đẹp, cô gái thỉnh cầu chàng trai hái cho nàng, chẳng may bị trượt chân ngã xuống dòng nước chảy xiết. Bị nước cuốn trôi đi, nhưng chàng trai vẫn không quên gắng sức ném lại nhành hoa cho người yêu và nói lời vĩnh biệt "Em đừng quên anh".
    Từ đó hoa lưu ly còn mang tên "Em đừng quên anh"
    HOA VIOLET
    Loài hoa khiêm nhường này đã được tôn vinh trong thi ca và tiểu thuyết từ thời xa xưa và rất được yêu mến do mùi hương phấn của nó. Thi hào Shakerspeare nhiều lần đề cập tới hoa Violet và gọi nó là "nở sớm" bởi vì nó nở sớm và báo hiệu mùa Hè đang đến. Loài hoa thường được mô tả là khiêm tốn vì nó luôn che giấu vẻ đẹp mặn mà của mình trong đám cỏ cao, và còn che giấu mình bằng cách nở rồi tàn rất nhanh.
    Có nhiều câu chuyện liên quan đến hoa Violet, song gần như chắc chắn tên gọi này bắt nguồn từ Hy Lạp - nơi mà hoa Violet được coi là hoa của thần Zeus, vua của các vị thần linh. Theo thần thoại, Zeus đem lòng yêu thương một trinh nữ tên Io và để che chở nàng trước người vợ ghen tuông là nữ thần Hera (cũng là nữ thần của phụ nữ và hôn nhân),Zeus đã biền Io thành một con bò cái dễ thương, trắng như sữa, tung tăng trên bãi cỏ xanh rờn. Và rồi để có thức ăn ngon cung cấp cho nàng, thần Zeus đã ra lệnh cho trái đất sản sinh ra một loại hoa đẹp mà ngài đặt tên là Ion (tức chữ Hy Lạp là Viola). Hera đoán biết được hành động của thần Zeus bèn giả vờ yêu quý con bò rồi tha thiết xin chồng con bò này. Zeus không sao từ chồi được đành phải chấp nhận lời thỉnh cầu của vợ. Hera giao con bò cho thần Argos có trăm con mắt trông coi (Argos khi ngủ chỉ nhắm có 50 con mắt). Thần Zeus rất đau khổ bèn cho gọi Hermes đến và ra lệnh cho Hermes giết Argos để giải phòng cho nàng Io. Hermes bay tời ngọn núi cao ngồi thổi sáo. Argos nghe tiếng sáo trầm bổng mê ly ấy bèn ngủ thiếp đi, nhắm cả trăm con mắt. Lập tức Hermes rút kiếm chặt đầu Argos. Hera biết được chuyện, nổi giận sai một con ruồi trâu khổng lồ bay đền đốt con bò. Io ***g lộng chạy, máu chảy ròng ròng. Qua bao núi cao đồng sâu, bơi qua Địa Trung Hải, cuối cùng Io đến được đất Ai Cập. Nơi đây sồ phận bất hạnh của nàng chấm dứt. Trên bờ sông Nil hùng vĩ, nàng đã được thần Zeus hoá thân trở lại thành người.
    Từ đó, hoa Ion (Viola) được coi là một loài hoa hiếm và được ưa chuộng khắp nơi.
    (Sưu tầm)
    Được BabyDragon85 sửa chữa / chuyển vào 15:31 ngày 30/05/2005
  5. BabyDragon85

    BabyDragon85 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/03/2004
    Bài viết:
    1.717
    Đã được thích:
    0
    SỰ TÍCH CÁC LOÀI HOA
    HOA ĐÀO
    Thuở xa xưa, xưa lắm, ở bản nọ có một cô gái Thái xinh đẹp. Bao nhiêu chàng trai mơ ước được lấy cô làm vợ. Nhưng cô ra điều kiện chỉ lấy ai tặng cho cô tấm lụa đẹp nhất. Những chàng trai giàu có thi nhau ra mắt cô gái với những tấm lụa hoa sang trọng. Riêng chàng trai nghèo cuối bản thì chỉ biết qua ngày đêm cặm cụi dệt một tấm vải lụa mịn màng . Đến ngày xuân, khi lụa đã dệt xong, chàng trai chích máu ở năm đầu ngón tay in lên tấm lụa.
    Cô gái nhận lụa của các chàng trai, đem giặt, thì thấy tát cả đều phai màu , chỉ riêng tấm lụa của chàng trai nghèo cứ thắm mãi lên. Cô bèn kết duyên cùng chàng trai tình nghĩa. Và từ đó, những dấu máu từ năm đầu ngón tay chàng trai in trên tấm lụa đã biến thành hoa đào rực rỡ mỗi độ xuân về.
    HOA HỒNG
    Cổ tích Hy Lạp kể rằng, trong một bữa tiệc của các thần linh, thần Héc-Mét lỡ tay làm rơi chén mật, mật vương ra xuống đất. Tại chỗ mật rơi ấy mọc lên một cây hoa, cây đơm những đóa hoa trắng muốt, nhưng cành của nó thì lại có nhiều gai. Khi nữ thần Aphrôđitô xinh đẹp và si tình đến bên cây, nâng cành hoa lên để chiêm ngưỡng thì bị gai đâm vào tay chảy máu, làm cho những cành hoa trắng muốt nhuốm màu đỏ. Chính vì lẽ đó mà người ta coi hoa hồng là biểu tượng tình yêu của Héc-Mét và Aphrôđitô
    HOA LAN
    Cổ Tích Inđonêxia kể rằng, ngày xưa có một nàng tiên kiều diễm quàng khăn lộng lẫy, từ trên trời xuống trần gian dạo chơi. Qua một khu rừng chiếc khăn của nàng vướng vào cành cây, một vài mảnh của chiếc khăn thần kì đó mắc lại và biến thành những trùm hoa phong lan. Vì lẽ đó, ngày nay lan có mặt khắp mọi nơi trên thế giới, nhưng phong phú nhất là ở vùng núi rừng nhiệt đới Đông Nam Á và Trung Mỹ. Với vẻ đẹp diễm lệ sang trọng, hoa lan được mệnh danh là "Nữ chúa các loài hoa"
    HOA NHÀI
    Thật ra quê hương của hoa nhài ở vùng châu Á nhiệt đới. Nhưng cổ tích lại kể rằng: Thuở xa xưa, con gái của một ông chủ trang trại đem lòng yêu say đắm một anh chàng đi ở chăn bò. Tức giận vì không ngăn cấm được con gái của mình, chủ trang trại rắp tâm sai anh chăn bò mang một phong thư đến nhà người bạn của ông ta. Dọc đường, anh chăn bò bị thân tín của ông chủ giết hại.
    Đợi mãi không thấy người yêu về, lih cảm như có điều không lành, cô gái lặng lẽ ra đi. Nàng tìm được xác người yêu, đem về chôn giấu dưới một luống hoa ngay dưới cửa sổ. Thường ngày khi màn đêm bao trùm, cô quạnh, nàng lại ra đứng bên cửa sổ ngó đầu xuống nhìn nơi người yêu an nghỉ, lệ ứa rơi. Ít lâu sau, tại chỗ đất có thấm đẫm nước mắt của nàng, mcọ lên một cây hoa có nhiều cánh màu trắng, tỏa hương ngào ngạt, và nở về đêm. Nàng đứng bên cạnh lòng cứ lâng lâng, xao xuyến, chìm mãi vào làn hương hoa dễ chịu tỏa ra. Đó là hoa nhài.
    HOA LƯU LY
    Người châu Âu quen gọi lưu ly là "Em đừng quên tôi" (Ne m''''oubliez pas)
    Chuyện kể rằng, xa xưa có hai người yêu nhau, họ đi dạo dọc bờ sông để tâm tình. Hai bên bờ sông có những nhành hoa lưu ly màu lam rất đẹp, mọc nghiêng mình soi bóng. Thấy hoa đẹp, cô gái thỉnh cầu chàng trai hái cho nàng, chẳng may bị trượt chân ngã xuống dòng nước chảy xiết. Bị nước cuốn trôi đi, nhưng chàng trai vẫn không quên gắng sức ném lại nhành hoa cho người yêu và nói lời vĩnh biệt "Em đừng quên anh".
    Từ đó hoa lưu ly còn mang tên "Em đừng quên anh"
    HOA VIOLET
    Loài hoa khiêm nhường này đã được tôn vinh trong thi ca và tiểu thuyết từ thời xa xưa và rất được yêu mến do mùi hương phấn của nó. Thi hào Shakerspeare nhiều lần đề cập tới hoa Violet và gọi nó là "nở sớm" bởi vì nó nở sớm và báo hiệu mùa Hè đang đến. Loài hoa thường được mô tả là khiêm tốn vì nó luôn che giấu vẻ đẹp mặn mà của mình trong đám cỏ cao, và còn che giấu mình bằng cách nở rồi tàn rất nhanh.
    Có nhiều câu chuyện liên quan đến hoa Violet, song gần như chắc chắn tên gọi này bắt nguồn từ Hy Lạp - nơi mà hoa Violet được coi là hoa của thần Zeus, vua của các vị thần linh. Theo thần thoại, Zeus đem lòng yêu thương một trinh nữ tên Io và để che chở nàng trước người vợ ghen tuông là nữ thần Hera (cũng là nữ thần của phụ nữ và hôn nhân),Zeus đã biền Io thành một con bò cái dễ thương, trắng như sữa, tung tăng trên bãi cỏ xanh rờn. Và rồi để có thức ăn ngon cung cấp cho nàng, thần Zeus đã ra lệnh cho trái đất sản sinh ra một loại hoa đẹp mà ngài đặt tên là Ion (tức chữ Hy Lạp là Viola). Hera đoán biết được hành động của thần Zeus bèn giả vờ yêu quý con bò rồi tha thiết xin chồng con bò này. Zeus không sao từ chồi được đành phải chấp nhận lời thỉnh cầu của vợ. Hera giao con bò cho thần Argos có trăm con mắt trông coi (Argos khi ngủ chỉ nhắm có 50 con mắt). Thần Zeus rất đau khổ bèn cho gọi Hermes đến và ra lệnh cho Hermes giết Argos để giải phòng cho nàng Io. Hermes bay tời ngọn núi cao ngồi thổi sáo. Argos nghe tiếng sáo trầm bổng mê ly ấy bèn ngủ thiếp đi, nhắm cả trăm con mắt. Lập tức Hermes rút kiếm chặt đầu Argos. Hera biết được chuyện, nổi giận sai một con ruồi trâu khổng lồ bay đền đốt con bò. Io ***g lộng chạy, máu chảy ròng ròng. Qua bao núi cao đồng sâu, bơi qua Địa Trung Hải, cuối cùng Io đến được đất Ai Cập. Nơi đây sồ phận bất hạnh của nàng chấm dứt. Trên bờ sông Nil hùng vĩ, nàng đã được thần Zeus hoá thân trở lại thành người.
    Từ đó, hoa Ion (Viola) được coi là một loài hoa hiếm và được ưa chuộng khắp nơi.
    (Sưu tầm)
    Được BabyDragon85 sửa chữa / chuyển vào 15:31 ngày 30/05/2005
  6. BabyDragon85

    BabyDragon85 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/03/2004
    Bài viết:
    1.717
    Đã được thích:
    0
    BÚP BÊ GỖ
    Ở một ngôi làng nọ, có một bác thợ mộc tên là Eli. Ngoài công việc bình thường của một người thợ mộc, bác Eli còn đẽo những con búp bê gỗ. Tất cả chúng đều được đẽo từ một loại gỗ đặc biệt mà sau khi hoàn thành, chúng sẽ trở thành những con búp bê biết cử động, biết suy nghĩ.
    Những con búp bê gỗ này không con nào giống con nào. Mỗi con có một đặc điểm riêng, thậm chí chúng còn suy nghĩ khác nhau. Công việc duy nhất của chúng là dán đề can lên mình nhau. Những búp bê nào làm việc tốt, có lớp sơn được tô vẽ cẩn thận, không bị xước thì được các búp bê khác dán đề can hình ngôi sao lên mình. Còn những búp bê hậu đậu, làm việc xấu hoặc có nước sơn nhem nhuốc, bẩn thỉu thì bị các búp bê khác xúm lại dán lên mình những chấm tròn màu đen. Có những búp bê mình được dán đầy sao và cũng có những búp bê thì mình toàn là chấm đen.
    Punchinello là một trong những búp bê gỗ bị dán toàn chấm đen. Cậu ta luôn cố gắng nhảy thật cao sao cho bằng những búp bê khác nhưng cậu ta luôn bị ngã. Và khi cậu ngã, những búp bê khác lại xúm lại dán chấm đen lên người cậu. Nhiều lúc bị ngã, lớp sơn trên người cậu lại bị tróc ra và trầy xước. Thế là những chấm đen cứ thế được dán lên người cậu. Ðã nhiều lần Puchinello cố giải thích vì sao cậu lại bị ngã nhưng điều đó thật vô ích, những búp bê khác lại xúm vào và dán lên người cậu nhiều chấm đen hơn.
    Người Puchinello ngày càng nhiều chấm đen đến nỗi cậu ta chẳng dám bước chân ra khỏi cửa. Puchinello sợ rằng cậu ta có thể sơ ý làm một điều gì đó ngớ ngẩn đại loại như bỏ quên mũ, bước vào vũng bùn... và thế là cậu lại bị dán thêm nhiều chấm đen hơn.
    Những búp bê khác thường chế nhạo Puchinello: "Trông kìa, hắn ta thật xứng đáng với những chấm đen đó."
    "Ðúng vậy, hắn không phải là người tốt đâu."
    Puchinello cảm thấy tự ti và xấu hổ vô cùng. Cậu ta luôn nghĩ rằng cậu ta không phải là một con búp bê tốt. Cậu chỉ dám đi cùng những búp bê bị dán chấm đen. Ði cùng chúng, Puchinello chẳng có hứng thú gì nhưng như thế còn hơn là đi với những búp bê toàn sao là sao và nghe chúng chế nhạo.
    Thế rồi một hôm, Puchinello gặp một búp bê đặc biệt. Cô nàng búp bê này không có sao cũng chẳng có chấm đen. Người cô ta trống trơn. Tên cô ta là Lulia. Puchinello vô cùng ngạc nhiên. Không phải là không ai dán đề can lên người cô ấy mà là vì không một miếng đề can nào có thể dính trên người Lulia. Những chấm tròn xấu xí hay những ngôi sao xinh đẹp, tất cả đều rơi ra khi được dán lên người Lulia.
    Puchinello nhìn Lulia và ngẫm nghĩ: "Mình muốn giống như Lulia, mình không muốn bị ai đánh giá cả." Puchinello quyết định hỏi Lulia xem vì sao cô ấy làm được như vậy.
    "Dễ lắm!", Lulia trả lời, "Ngày nào tôi cũng đến thăm bác Eli."
    "Tại sao bạn lại đến thăm bác ấy?"
    "Bạn không muốn tìm thấy chính mình sao? Hãy đến chỗ bác Eli đi, bác ấy đang ngồi trên đồi ấy!"
    Lulia không nói gì thêm và bỏ đi. Puchinello gào lên: "Nhưng bác ấy sẽ chẳng thèm nói chuyện với tôi đâu!" Lulia không quay lại. Puchinello bèn quay về nhà. Cậu ta ngồi bên cửa sổ và nhìn những búp bê khác dán đề can lên mình nhau.
    "Không, không thể như thế được!" Puchinello thì thầm. Cậu ta quyết định đi gặp bác Eli.
    Lên đến đỉnh đồi, Puchinello bỗng nghe thấy có ai đó gọi mình.
    "Puchinello!"
    Puchinello dừng lại.
    "Puchinello, ta thật vui khi cháu đến đây. Lại đây nào! Lại đây để ta ngắm cháu xem nào."
    Puchinello quay đầu lại: "Bác biết tên cháu sao?"
    "Tất nhiên rồi, ta làm ra cháu mà."
    Bác Eli nhìn những chấm đen trên người Puchinello và nói: "Hình như cháu phạm hơi nhiều lỗi phải không?"
    "Không, không phải như vậy! Cháu không cố ý. Cháu đã cố gắng rất nhiều nhưng..."
    "Cháu không cần phải thanh minh với ta. Ta không bao giờ để ý xem bọn búp bê gỗ nghĩ gì cả."
    "Thật thế ư?"
    "Ðúng, và cháu cũng chẳng cần để ý làm gì. Chúng dán sao và chấm đen lên ai nào? Chính là những con búp bê gỗ như cháu. Những điều chúng nghĩ không quan trọng Puchinello ạ. Ðiều quan trọng là ta nghĩ gì và ta nghĩ rằng cháu là một con búp bê đăc biệt."
    Puchinello cười: "Cháu đặc biệt sao? Cháu không thể chạy nhanh, không thể nhảy cao. Lớp sơn của cháu thì trầy xước. Tại sao bác lại cho cháu là đặc biệt?"
    Bác Eli đặt tay lên đôi vai gỗ bé nhỏ của Puchinello và chậm rãi nói: "Bởi vì cháu là của ta, do ta làm ra."
    Puchinello không thể nói gì. Chưa ai nhìn cậu thân thiện như bác Eli.
    "Hàng ngày ta vẫn mong cháu đến."
    "Cháu đến đây vì cháu đã gặp một búp bê không có chấm cũng chẳng có sao."
    "Bác biết. Lulia đã kể cho bác về cháu."
    "Nhưng tại sao trên người cô ta lại chẳng có miếng đề can nào?"
    "Bởi vì Lulia quyết định như vậy. Cô ấy cho rằng những điều cô ấy nghĩ quan trọng hơn những điều mà những búp bê gỗ khác nghĩ. Những miếng đề can chỉ dính lên người cháu khi cháu quan tâm đến sự đánh giá của những búp bê khác. Một khi cháu không để ý đến những sự đánh giá đó, những miếng đề can sẽ tự động rơi ra."
    Puchinello quay đi. Bác Eli nói với theo: "Hãy nhớ rằng cháu rất đặc biệt đối với ta bởi vì ta đã tạo ra cháu. Và khi làm ra cháu, ta không tạo ra một lỗi lầm nào trên người cháu cả."
    Puchinello không dừng lại. Cậu tiếp tục đi và tiếp tục suy nghĩ về những câu nói của bác Eli.
    "Bác ấy có lý. Tại sao mình cứ phải làm khổ chính mình vì những lời nhận xét đánh giá ấy nhỉ? Tốt hơn hết là quên chúng đi. Ðiều quan trọng là mình phải cố gắng, cố gắng hết sức mình trong cuộc sống."
    Bỗng nhiên, những chấm đen từ từ rơi khỏi người Puchinello. Thân mình cậu bây giờ trống trơn, chỉ còn lớp sơn trầy xước của chính cậu.
  7. BabyDragon85

    BabyDragon85 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/03/2004
    Bài viết:
    1.717
    Đã được thích:
    0
    PHỎNG VẤN ÔNG TRỜI
    ... Một đêm tôi nằm mơ được phỏng vấn ông trời.
    "Con muốn được phỏng vấn ta ư?"
    "Nếu người có thời gian..." - tôi trả lời
    Trời mỉm cười nhân từ "thời gian của ta là vô tận. Vậy con muốn hỏi ta điều gì?"
    "Điều gì người cảm thấy ngạc nhiên nhất về loài người?"
    Trời đáp:
    "Loài người luôn cảm thấy chán ghét thời thơ ấu, họ vội vã lớn lên rồi vội vã ước ao được trở về tuổi thơ một lần nữa. Họ đánh mất sức khỏe để kiếm tiền rồi lại đổ tiền ra để tìm lại sức khỏe. Họ lúc nào cũng nghĩ về tương lai mà quên mất hiện tại. Thời khắc mà họ đang sống không là quá khứ cũng chẳng phải tương lai. Họ sống như thể sẽ không bao giờ phải chết. Và họ chết như thể họ chưa bao giờ được sống."
    Trời cầm tay tôi trong tay người và cả hai chúng tôi im lặng trong vài khắc. Thế rồi tôi hỏi tiếp:
    "Là người cha, người muốn con cái học bài học đầu tiên nào?"
    Trời mỉm cười:
    "Học để biết rằng cái quý giá nhất không phải là những vật họ có mà là những người họ có trong đời. Học để biết rằng muốn làm tổn thương người mình yêu quý chỉ mất vài giây nhưng để hàn gắn vết thương đó đôi khi phải tốn cả cuộc đời. Học để biết rằng có những người thật lòng yêu thương họ nhưng không biết cách nào để bày tỏ nỗi lòng. Học để biết rằng tiền có thể mua tất cả mọi thứ ngoại trừ hạnh phúc. Học để biết rằng hai người có thể cùng nhìn về một sự vật nhưng lại cảm nhận nó dưới những góc độ khác nhau. Học để biết rằng được tha thứ là chưa đủ, mà đôi khi còn phải biết tự tha thứ cho chính mình..."
    Được BabyDragon85 sửa chữa / chuyển vào 13:20 ngày 20/07/2005
  8. VanLyDocHanhDienBaQuang

    VanLyDocHanhDienBaQuang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/03/2004
    Bài viết:
    455
    Đã được thích:
    0
    hum bửa em nhắn tin cho anh, anh lỡ tay xóa mất tiu ! hic hic, em muốn gì thì liên lạc với anh huongdanvien_dalat ở 80 SG đó.
  9. huongdanvien_dalat

    huongdanvien_dalat Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    06/12/2004
    Bài viết:
    1.546
    Đã được thích:
    1
    liên lạc về vấn đề gì vậy ??
    đi đến đây thấy có tên mình ghé qua tán gái phát hehehe!!!!
    ai liên lạc gì mình luôn hoan nghênh nha !!!
  10. BabyDragon85

    BabyDragon85 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/03/2004
    Bài viết:
    1.717
    Đã được thích:
    0
    KHI GẶP ...
    1. Khi gặp được người mà bạn thật sự yêu thương: Hãy nỗ lực giành lấy cơ hội trở thành một nửa của người ấy bởi vì nếu người ấy ra đi, tất cả sẽ không còn kịp nữa.
    2. Khi gặp một người bạn có thể tin tưởng được: Cần giữ quan hệ tốt với người đó vì trong cuộc đời mỗi người, gặp được tri kỷ không phải là điều dễ.
    3. Khi gặp người đã từng giúp đỡ bạn: Nhớ tỏ thái độ cảm kích đối với người ấy vì họ đã mang lại sự thay đổi trong cuộc đời bạn.
    4. Gặp người đã từng yêu bạn: Nên nở nụ cười cảm kích với họ vì đã giúp bạn hiểu thêm về tình yêu.
    5. Gặp người từng ghét cay ghét đắng bạn: Nên cười xã giao với họ vì họ làm bạn trở nên kiên cường hơn.
    6. Gặp người đã từng phản bội bạn: Nên nói chuyện với họ vì nếu như không phải họ, ngày hôm nay bạn sẽ không hiểu biết gì về thế giới này.
    7. Gặp người bạn đã từng yêu: Nên chúc phúc cho họ, bởi vì khi yêu, bạn chẳng đã từng mong muốn họ vui vẻ hạnh phúc đó sao?
    8. Gặp người đi qua vội vàng cuộc đời bạn: Cần cảm ơn họ đã đi qua cuộc đời này của bạn, bởi vì họ là một bộ phận sắc màu trong cụôc sống phong phú và đa dạng của bạn.
    9. Gặp người đã từng hiểu lầm bạn: Hãy nhân thể giải quyết sự ngộ nhận, bởi vì bạn có thể chỉ có một cơ hội này để giải thích mà thôi.
    10. Và hãy cảm ơn một nửa của bạn hiện nay bởi vì người ấy đã yêu bạn, vì bạn và người ấy đang hạnh phúc.

Chia sẻ trang này