1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Lục lạc yêu thương...

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi kirimaru1010, 25/09/2010.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. kirimaru1010

    kirimaru1010 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2010
    Bài viết:
    17
    Đã được thích:
    0
    Mình chưa nghe đến ông Chaim Potok nhưng câu nói của ông ấy thì mình đã nghe rồi. Cảm ơn vì đã cho mình biết đến xuất xứ của nó :)

    Hôm nay, ngồi nhặt được mấy đồng xu mình đút lợn từ cái thời nảo thời nào. Bật cười, ngày trước, hồi mới đi làm, mình hùng hổ vác em lợn đất về và thề quyết tâm sẽ vỗ béo em nó, cho ăn uống đầy đủ, thậm chí là phè phỡn... Nhưng, phải nói là số em ý quá đen khi rơi vào tay mình. Đói mốc mõm, chỉ được cái bụng rỗng kêu to với vài xu 200. :D

    Đã có thời, mình bỏ vào lợn những niềm vui nỗi buồn của tình yêu. Bao nhiêu điều muốn nói với người ấy, những mơ mộng về tương lai, cuộc sống. Thậm chí là những đứa con. Để rồi ngày chia tay, lợn đất vỡ tan tành, những mẩu giấy xanh đỏ tím vàng nhảy múa cùng ngọn lửa. Nước mắt rơi, mọi điều đã theo khói bay lên trời...

    Áo xưa dù nhàu, cũng xin bạc đầu gọi mãi tên nhau...
  2. kirimaru1010

    kirimaru1010 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2010
    Bài viết:
    17
    Đã được thích:
    0
    ...Im lặng thở dài tôi đã lắng nghe
    Tôi đã lắng nghe im lặng thở dài
    sau cơn bão qua im lặng mặt người
    nghe bao nỗi đau trên một bàn tay...




  3. PerfectSting

    PerfectSting Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    15/11/2009
    Bài viết:
    441
    Đã được thích:
    1
    Hi hi, lợn của mình còn thảm não hơn rất nhiều. Có lần đi mua tem, không có một xu tiền, về nhà đập lợn ra đếm được mấy chục xu đem ra bưu điện, bác đó cười gần chết. Từ đó về sau, khi mình ra nhận thư, chỉ cần nhìn mặt là đưa luôn cho mình, khỏi hỏi số hòm thư :) Giờ lợn đó vẫn giữ, nhìn kỹ mới thấy vết nứt mờ mờ thôi :)

    Nhưng mà nghĩ làm như vậy cũng hay lắm, có suy nghĩ gì cứ nhét vào lợn, bạn ý ăn hộ hết, cả nỗi buồn nữa.

    Tự nhiên đọc mẩu bài hát của Trịnh Công Sơn bạn viết lên, nhớ đến một mẩu thơ của Francis Ponge:

    Mỗi lúc
    Tôi nghe
    Và khi rảnh rỗi
    Tôi lắng nghe
    Thế giới như một khúc giao hưởng
    Mà không một chút nào tôi có thể tin là mình điều khiển
    Tuy nhiên quyền của tôi là vận dụng ít nhiều đồ dùng thiết bị trong tôi...
  4. greenbaby

    greenbaby Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/09/2010
    Bài viết:
    138
    Đã được thích:
    0
    Hay lắm, chị Donna

Chia sẻ trang này