1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Lung linh lung linh.....................2 tiếng GIA ĐÌNH ! *_*

Chủ đề trong 'Hải Phòng' bởi motthoang_hn02, 08/07/2007.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. motthoang_hn02

    motthoang_hn02 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2005
    Bài viết:
    12.948
    Đã được thích:
    1
    Con thương yêu !
    Đêm qua con sốt, đầu nóng ran nhu hòn than làm mẹ lo lắng quá cơ.Sáng nay mẹ phải thức dậy sớm để nấu cháo cho con ăn, pha sữa cho con uống..................mẹ làm tất cả những việc cần thiết như chăm sóc 1 người ốm thực thụ.Vậy mà đến khi quay vào giường thấy con vẫn nằm ngủ ngon lành quá,mẹ lay người con dạy để ăn uống 1 chút rồi còn uống thuốc & đi học.Công chúa của mẹ nhõng nhẽo quá đấy, lại còn : ứ ừ con không muốn đi học đâu.Người ta nói có nuối con mới hiểu lòng cha mẹ !giờ thì mẹ hiểu thật, hiểu nỗi vất vả đưa đón con đi học, rồi lại cơm nước chợ búa, những đêm con ốm hay khó chịu trong người mà mẹ lại trong tình trạng rất mệt mỏi khi đi làm cả ngày về, bố thì đi công tác xa ! Con có thương mẹ thì dạy ăn cháo và uống sữa để mẹ đưa đến trường không muộn các bạn cười con đấy !
    Hôm nay đi làm mẹ gặp nhiều chuyện ức chế quá nên cứ ngồi nghe nhạc để thấy mình thanh thản ! mẹ cũng hiểu là con rất thích nhạc của chú Đỗ Bảo cũng y như mẹ vậy. Mỗi lần đi nấu cơm hay làm gì trong bếp, mẹ toàn bật đĩa Cánh cung cho con nghe, lúc đó con cũng huơ chân múa tay theo nhạc, nhất là bài Bức thư tình thứ hai. Tất nhiên giọng mẹ hát thì chẳng bao giờ hay được như cô Hồ Quỳnh Hương nhưng vì cảm xúc lần nào cũng tràn đầy nên mẹ hát con cũng không phản đối quá đúng không? Cũng như lời bài hát đó thôi, dù thời gian có quay trở lại, dù biết trước những khó khăn mà gia đình mình phải đối đầu thì mẹ vẫn muốn được gọi bố con là ?omình?. Bạn bè của bố mẹ rất ngạc nhiên là tại sao bố mẹ lại gọi nhau là ?omình? ngọt ngào đến vậy. Có gì lạ đâu bé con nhỉ, mẹ gọi bố là ?omình? xưng ?oem? cũng tự nhiên như việc mẹ là vợ của bố, là mẹ của ?oBi Bông? vậy. Nhiều đêm bố thương mẹ con mình nên quay ra ôm thật chặt rồi thủ thỉ với con rằng ?oBi Bông ngoan, bố thương hai mẹ con Bi Bông nhiều lắm.? Nhìn mẹ bề ngoài thế thôi nhưng cũng mong manh lắm bé con ạ, có lúc mẹ cũng phải quay đi để không cho bố biết là mẹ đang khóc; mẹ cũng chẳng biết lý do mẹ ?onhè? là vì sao nữa; đó là những giọt nước mắt hạnh phúc lẫn thương bố con vất vả vì mẹ con mình mà đêm hôm vất vả, có lúc 4h sáng mới về đến nhà rồi 7 rưỡi lại tất tả đèo hai mẹ con sang nhà bà ngoại để bố đi làm cho kịp giờ. Nước da của bố ngày càng rám nắng, cháy sạm; mặt mũi hom hem chả bù cho mẹ múp míp, có thể vừa đi vừa lăn cũng được. Bi Bông thương bố thì con phải ngoan, chịu khó ăn uống mà lớn nhanh, khoẻ mạnh nhé con yêu !
    Rồi sau này bé con cũng sẽ có những kỷ niệm thơ ấu của riêng con, dù bố mẹ cũng chưa bằng ai nhưng đều mong muốn mang đến cho con những gì tốt nhất trong tầm có thể. Nhưng cả bố và mẹ đều thống nhất là sẽ không bao giờ chăm chút con kiểu ?onâng như nâng trứng hứng như hứng hoa? hay lại vô trách nhiệm kiểu ?omặc kệ nó muốn ra đâu thì ra?, bố mẹ sẽ đối xử với con một cách công bằng nhất có thể, để con thích nghi với cuộc sống chứ mẹ ghét nhất kiểu giáo dục ?ocon tôi là nhất thiên hạ, con tôi là vàng là bạc, con các người là rơm là rác?, mẹ cũng chỉ muốn con trở thành một con người bình thường ?otrên đời phải biết mình là ai chứ?, biết yêu thương và trân trọng cái đẹp, cái tốt; biết căm ghét những gì ?ochướng tai gai mắt?. Nói thì dễ còn làm thì khó muôn phần bé con ạ. Cứ ?otừ từ thì khoai mới nhừ? đúng không nhỉ?
    Giờ đây khi mẹ đang ngồi viết những dòng chữ này cho con thì con biết không?mẹ lo lắng cho con lắm!không biết hôm nay đi học con có chịu ăn không?con có chơi với các bạn vui như mọi ngày không?...............mẹ nhớ Bi Bông yêu của mẹ ! nhớ cái cảm giác mỗi tối con ngồi vào trong lòng mẹ,nép người vào mẹ rồi thủ thỉ kể cho mẹ nghe chuyện ở lớp, mẹ buồn cười lắm khi con cứ nũng nịu mẹ mua kem cho con hôm thứ 7 tuần trước con được phiếu bé ngoan đó !thui mẹ phải dừng ở đây để việc tiếp nhé (đang làm việc nhớ con quá nên mẹ ngồi luyên thuyên tí thế thui - để mẹ làm nhanh còn lên trường đón con nhé ! )
  2. motthoang_hn02

    motthoang_hn02 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2005
    Bài viết:
    12.948
    Đã được thích:
    1
    Hôm nay xin phép 2 bố con cho mẹ viết vài dòng tâm sự với bà ngoại nhé
    Mẹ ạ !
    Cứ mỗi năm khi ngày 27/07 sắp đến là con lại nói đùa : Mẹ chuẩn bị sức khoẻ để nhận các loại quà . chẳng phải con nói đúng sao?chả ai như Mẹ được nhận quà suốt từ ngày 12 đến hôm nay vẫn chưa hết (12 đến 27 là nửa tháng đấy Mẹ ạ ) kiểu này Mẹ cứ gọi là nhận phong bì mỏi tay đến phát ốm
    Nhưng con tự hào về Mẹ lắm, có phải ai muốn là cũng nhận được như vậy đâu ! nhưng vấn đề ở đây con muốn nói rằng không phải phong bì đã là tất cả mà quan trọng hơn là tấm bằng khen Mẹ được bác chủ tịch hội Thanh Niên Xung Phong (TNXP ) thành phố trao tặng hôm gặp mặt các thương binh, TNXP điển hình toàn thành phố, Mẹ đã treo trang trọng giữa nhà kia kìa ! nó là mồ hôi, là xương máu Mẹ đã cống hiến & hi sinh 1 phần cho đóng góp chung của toàn dân tộc trong kháng chiến chống Mĩ, là những lần vào sinh ra tử, những lần suýt chết ở cầu Hàm Rồng khi quân địch bắn phá ác liệt, là những vết thương Mẹ phải mang theo suốt cuộc đời mà mỗi khi trái gió trở trời nó lại đau nhói lên................tất cả còn quan trọng hơn nhiều so với bộ ấm chén, bộ bát thìa đẹp hay cái radio là phần thưởng mẹ mang về nhà !
    Xin kính dâng lên Mẹ & những đồng đội của Mẹ những bông hoa tươi thắm nhất & tấm lòng thành kính thiêng liêng ! dù ở trong hoàn cảnh nào thì con vẫn luôn trân trọng những mất mát hi sinh của thế hệ cha anh bởi con biết một điều rằng ..................bao xương máu mới làm nên Đồng Lộc !
    Lời thỉnh cầu ở nghĩa trang Đồng Lộc
    Vương Trọng
    Mười bát nhang cắm thế đủ rồi
    Còn hương nữa hãy dành cho người khác
    Ngã xuống nơi này đâu chỉ có chúng tôi
    Bao xương máu mới làm nên Đồng Lộc
    Lòng tưởng nhớ xin chia đều khắp
    Như nắng trong thung như cỏ trên đồi!
    Hoa cỏ may khâu nặng ống quần, kìa!
    Ơi các em cổ quàng khăn đỏ
    Bên bia mộ, xếp hàng nghiêm trang thế
    Thương các chị lắm phải không?
    Thì hãy quay về
    Tìm cây non trồng lên đồi Trọ Voi và bao
    vùng đất khác
    Các chị còn khao khát bóng cây che!
    - Hai tám năm trôi qua, chúng tôi
    không thêm một tuổi nào
    Ba lần chuyển chỗ nằm, lại trở về Đồng Lộc
    Thương nhớ chúng tôi, các bạn ơi, đừng khóc
    Về bón chăm cho lúa được mùa hơn
    Bữa ăn cuối cùng mười chị em không có gạo
    Nắm mì luộc chia nhau rồi vác cuốc ra đường!
    - Cần gì ư? lời ai hỏi trong chiều
    Chúng tôi chưa có chồng và chưa ngỏ lời yêu
    Ngày bom vùi tóc tai bết đất
    Nằm trong mộ rồi mái đầu chưa gội được
    Thỉnh cầu đất cằn cỗi nghĩa trang
    Cho mọc lên vài cây bồ kết
    Hương chia đều trong hư ảo khói nhang..
  3. congchua_thino

    congchua_thino Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/02/2006
    Bài viết:
    5.314
    Đã được thích:
    3
    Lung linh,lung linh 2 tiếng gia đình,em mượn top nài cái,hum nay mẹ yêu vay 20k,ghi vào đây,cho đỡ wên,mẹ dạo nài cũng hay cố ý chứ ko cố tình.....wên lém
  4. motthoang_hn02

    motthoang_hn02 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2005
    Bài viết:
    12.948
    Đã được thích:
    1
    Anh thương yêu mong chi? thuộc vê? em!!!
    Ca? hai chúng ta đaf quá xa tuô?i mộng mơ, vâ?n vơ, suốt nga?y nghif vê? yêu thương rô?i nhi?? Cufng như bao nhiêu ngươ?i khác trên thế giới na?y, chúng ta vâfn pha?i la?m việc, học tập & có nhưfng giây phút ra?nh rôfi hiếm hoi da?nh cho gia đi?nh, bạn be? va? ba?n thân nưfa. Em chắc cufng như anh chi? tranh thu? thơ?i gian đê? cho phép mi?nh nghif tới một ngươ?i dươ?ng như co?n vô hi?nh va? quá mới me? đối với em. Em du? hạnh phúc đến mấy thi? cufng bi?nh tha?n như thươ?ng, tâm trạng em như mặt hô? mu?a thu lặng sóng vô cu?ng. Đơn gia?n la? vi? em không bị thiêu đốt bơ?i nôfi nhớ cô?n ca?o, da diết vê? nhưfng gi? hiện hưfu nơi anh, em không bị ky? niệm vê? xói va?o tim nhưfng con đươ?ng, ha?ng cây, quán cóc ven hô? hay nhưfng khúc hát chung... Em tifnh lặng nhưng không thụ động chơ? đợi anh. Em không oán hận tại sao Thượng đế không gư?i anh đến sớm hơn trong lúc em đau đớn nhất, đê? lau khô nhưfng giọt nước mắt trên go? má cu?a em hay cho em mượn tạm bơ? vai môfi khi em khó khăn gục va?o đó ?otạm trú? hoặc ngược lại, ca?m ơn rối rít Ngươ?i đaf mang anh đến đúng lúc ?" đúng chôf & đúng ngươ?i khi em hoa?n toa?n tự do không vướng bận va?o bất cứ mớ bo?ng bong ti?nh ca?m na?o ca?. Em muốn bên anh một cách bi?nh yên nhất, ?omột chốn đi vê?? môfi khi ?ođôi chân mo?i mệt?. Em chi? câ?n vậy thôi, cufng đơn gia?n pha?i không anh?
    Ti?nh yêu không thê? lượng hóa nhưng em luôn tâm niệm trong đơ?i một ngươ?i phụ nưf có đến 3 ngươ?i đa?n ông quan trọng đó la? cha, chô?ng va? con trai.mong anh la? ngươ?i thứ hai trong danh sách ?ođo?? đó. Em chưa bao giơ? thê? (em không dám nói la? ?okhông bao giơ?? vi? đaf có câu châm ngôn ?onever say never? ma?) yêu ai trọn đơ?i trọn kiếp ca? (đến ca? thân mi?nh nhiê?u khi em co?n chán ngấy nưfa la?) nhưng cứ khi na?o co?n yêu thi? em sef yêu anh trọn vẹn phâ?n chi? da?nh cho anh (các phâ?n khác cho gia đi?nh, bạn be?, công việc...). Em thích câu ?oI love you from the bottom of my heart? với cách gia?i thích có phâ?n ?ocong queo? cu?a em ră?ng ?oem chi? yêu anh phâ?n đáy nhọn cu?a trái tim thôi co?n phâ?n nô?i ơ? trên da?nh cho quá nhiê?u ngươ?i na?o la? ông ba? em, cha mẹ em, anh chị em em, bạn be? em...? Em la? vậy sống hô?n nhiên, sợ pha?i gánh vác trách nhiệm nặng nê? nên chi? dám chịu trách nhiệm nhưfng phâ?n nho nho? như kiê?u ?oanh yêu em đến đâu thi? em yêu anh đến đó? nhưng lại chưa ti?m được đơn vị đo ti?nh yêu theo chuâ?n quốc tế hay TCVN.
    Nếu tô?n tại đơn vị đó có thê? sef la? lúc em lặng đi xót xa khi trong mưa rét kia anh ơ? đâu, mặc có đu? ấm, ăn có đu? no, uống có nhiê?u bia rượu không; hoặc em tha?ng thốt trong lúc cươ?i vui thoa?i mái nhất khi tụ tập với bạn be? khi chợt nhớ vê? anh hay la? nhưfng mâ?u chuyện tiếu lâm ma? em luôn ?ophóng tác? ra đê? tặng anh nhưfng nụ cươ?i. Đơn vị đo ti?nh ca?m trong em cufng chính la? nhưfng giọt mô? hôi em quẹt ngang mặt khi em dám chịu nóng chui va?o bếp nấu cho anh ăn, la? tự nhốt mi?nh trong nha? tối thứ ba?y nhưfng khi anh pha?i đi công tác cuối tuâ?n, cam chịu ?ongoan ngoafn? ngô?i đọc báo hay xem TV trong khi bạn be? nhắn tin gọi điện cho một đứa ?ogắn mô tơ va?o...? như em... Chắc sau khi lập gia đi?nh thi? pha?i ?ocha?o nhé? với công việc overtime, nhưfng tối lang thang khi Hải Phòng va?o đêm, lúc na?o cufng pha?i tất tươ?i, hết chợ rô?i cơ quan, hết cơ quan đến nha? tre?, mâfu giáo.
    Em biết một điều rằng một khi yêu em, anh đã phải hy sinh rất nhiều, chịu đựng rất nhiều nhưng cũng phải nói rằng anh sẽ hạnh phúc không ít đâu. "Có đi có lại mới toại lòng nhau", em không quá thực dụng hay kiểu "xôi thịt" chỉ biết đến "xiền" nhưng em cũng thực tế chẳng khác gì các cô gái thời hiện đại. Có thể hiện tại chúng ta chưa có gì nhưng khi cả hai người đều cố gắng, cả hai đều có khả năng thì em chắc chắn rằng chúng ta sẽ không chết đói (điều đầu tiên), đủ ăn đủ tiêu (điều thứ hai) và cuối cùng là có của ăn của để (điều thứ ba)... Tiền quan trọng nhưng không phải là tất cả nhưng khi trong ví không có tiền, dạ dày không có chút gì thì chẳng thể nào còn hạnh phúc bởi vì lúc đó có muốn ôm anh, em cũng chẳng thiết nữa mà.
    Hạnh phúc không thể định lượng nhưng "của để dành" thì có thể, anh có thể trách em quá phũ phàng khi nói rằng sau khi có em bé thì em có thể "bỏ chồng nhưng không bao giờ bỏ con". Em muốn con cái chúng ta phải được những gì tốt nhất mà bố mẹ có thể cho chúng, em không muốn chỉ là người sinh chúng ra rồi để "cháu bà nội tội bà ngoại" rồi "trời sinh voi trời sinh cỏ". Em có khó tính, có kỹ tính cũng chỉ vì dù thế nào đi nữa thì trong tương lai em sẽ làm vợ rồi làm mẹ
  5. conthanbien

    conthanbien Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/09/2006
    Bài viết:
    2.880
    Đã được thích:
    2
    Đọc bài của motthoang:
    Một chút xót xa, một chút lo lắng, và rất nhiều nuối tiếc!
    Motthoang đã lớn, nhưng còn trẻ con quá trong suy nghĩ về tình yêu!
    Không tranh luận với motthoang đâu, nhưng ít nhất mình cũng hơn motthoang 1 tuổi, hơn motthoang một mối tình đã qua, và đọc thấy xót xa lắm!
    Rất hay, nhưng hy vọng đó không phải là sự thật của tình yêu!
    Thân mến!
  6. motthoang_hn02

    motthoang_hn02 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2005
    Bài viết:
    12.948
    Đã được thích:
    1
    Bạn ạ !
    Có đôi lời mình muốn nói với bạn thế này !
    Đây là topic gia đình, những bài viết về ông xã, về con trên kia chỉ là giả tưởng sau này biết đâu mình như thế?tớ tự đặt mình vào vớ kịch ấy, 1mình đạo diễn & kiêm diễn viên chính !
    Khi lập topic này đơn giản tớ chỉ muốn có 1 góc nhỏ, 1 góc mà ở nơi ấy thấy mình lớn không lên, trầm tư & sâu lắng 1 chút bên thiên chức làm vợ, làm mẹ sẽ có trong tương lai gần !
    nhớ nhé ! chỉ là giả tưởng thôi - nhưng có những lúc cũng là cái nhìn cận cảnh về hiện tại đấy
    cùng đọc & suy ngẫm
  7. oldtimer

    oldtimer Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/06/2007
    Bài viết:
    1.900
    Đã được thích:
    0

    Được oldtimer sửa chữa / chuyển vào 16:05 ngày 28/07/2007
  8. oldtimer

    oldtimer Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/06/2007
    Bài viết:
    1.900
    Đã được thích:
    0
    Lung linh lung linh 2 tiếng Gia ĐÌnh !
    BiBông yêu quí của ba ơi. Thế là khoảng thời gian xa con đã lên tới hệ số n ngày rồi mà Ba chưa được gặp con, nhớ con vô vàn nhớ từng ánh mắt, nhớ từng nụ cười, nhớ từng điệu bộ khi con nũng nịu bên Ba. Đôi mắt dịu hiền âu yếm ấy cứ dọi vào tâm hồn BA khi Ba làm việc, khi Ba đang say nồng trong giấc ngủ, khi Ba trên đường, không yên giấc khi con cất tiếng khóc nơi tiềm thức BA đang thôi thúc ! BeBông ơi Ba thèm được nghe tiếng con gọi Ba tèm được một nụ hôn vào má mỗi khi Ba đi làm về và thmè được ngắm con khi cả nhà ăn cơm. Ôi sao lại phải xa nhau khi mà bao yêu thương Hạnh phúc tràn ngập trong gia đình ? Điều đó có thể làm tăng thêm hạnh phúc tăng thêm niềm tin cho gia đình phải không ?
    Con yêu sáng nay Ba nt hỏi Mẹ con Mẹ con bảo hôm nay thứ 7 con nghỉ học à ? con ở nhà chơi ngoan nhé, đừng quấy Mẹ nha, Ba đi vắng rồi Mẹ ở nhà vất vả lắm đấy, trăm việc Mẹ dều lo lắng Nghìn việc Mẹ phải gánh vác, vất vả và gian lao khi người vợ xa chồng con có hiểu được diều đó không ? Hàng ngày Mẹ cũng phải đến cơ quan này, đưa con đi học này, đón con mỗi khi tan cơ quan này, về nhà lại vào bếp này, Lại còn chăm sóc bà nội, Bà ngoại nữa con ạ lại còn ......rồi lại còn... Ôi đôi mắt Mẹ con càng ngày càng sâu hơn, nước da Mẹ con càng ngày càng sạm đen vì thời gian con ạ. Ba thương lắm những đêm thu trời se lạnh, Mẹ con đắp cái chăn đơn nằm thao thức không yên nghĩ về tương lai xa xăm.
    Hôm nay Ba được nghỉ nhưng cũng không thể về với 2 mẹ Con được, thông cảm với Ba nhé béBông yêu của Ba, Ba chỉ biết làm hết mình những jì có thể cho 2 Mẹ con là post lên đây những nỗi lòng của mình, nhũng tâm tư đong đầy thương nhớ. COn yêu ơi chỉ khoảng one month nữa là Ba lại về đoàn tụ cùng gia đình mình , con đợi Ba con nhé, yêu con vô vàn Ba đang đếm từng ngày để được về bên 2 Mẹ con, Ba sẽ mua quà cho con, con thích jì nào ? đợt này Ba đi biển Ba sẽ nhặt những con ốc biển đẹp nhất to nhất về cho con, những con ốc mang đậm chất biển nơi mà Mẹ con vô cùng yêu quí, có đôi khi Mẹ con còn yêu biển hơn cả yêu Ba cơ, Ba biết điều đó nhưng không sao đó là niềm đam me của Mẹ con ạ, Ba tôn trọng Mẹ, tôn trọng cả sở thích tôn trọng cả ý tưởng và những thú vui như thích offline cùng các bạn trong box HP, Box Lạng Sơn, Box Hà Giang và các Box lân cận nữa, Mẹ con là một người đảm đang về việc nhà, việc nước và cả việc off trong Box nữa con ạ ! nói chung Mẹ con là một người Ba vô cùng yêu thương, yêu đến cháy bỏng ! 2 Mẹ con là nơi Ba đặt niềm tin, là nơi Ba có thể vững vàng hơn trng cuộc sống, cuộc đời này không còn ý nghĩa khi không có 2 mẹ con, con đã biết 2 Mẹ con ý nghĩa quan trọng như thế nào đối với Ba không hả ?
    Con yêu ơi ở nhà Mẹ có hay gắt mắng con không, có hay to tiếng không con? nếu có thì con cũng đừng cố tỏ ý khó chịu với Mẹ nhé, con cũng biết đó một người Vợ khi xa chồng, một người Mẹ phải gán vác trách nhiệm nặng nề trong gia đình những bức xúc, những ức chế là không tránh khỏi đâu con ạ con phải hiểu được điều đó ở nhà điều tiết cuộc sống giúp Ba, Ba xa nhà đặt hết niềm tin vào Mẹ con vào con đó, con hãy thay ba chăm sóc gia đình nhỏ ấy ngày càng ấm cúng thêm con nhé. con hứa với Ba nhé con ? Ôi con yêu ơi nỗi khát khao đang đã và sẽ cháy bỏng không thể nào vơi đi mỗi khi Ba lại nghĩ về gia đình ta con ạ ! Hãy đợi Ba return con nhé ! yêu con, yêu Mẹ con còn nhiều hơn !
    Tạm biệt con nhé Ba sẽ gặp lại con vào thời khắc quan tọng nhất thời khắc mà Ba và mẹ cần có nhau, Ba không thể sống mà thiếu Mẹ con, con ạ. cái thời khắc ấy không xa nữa đâu Ba hứa đấy ! Ba hứa và Ba sẽ làm con ạ, Hãy tin Ba nhé BéBông !
    Ba yêu con Ba nhớ con !!!!!!!!!
  9. motthoang_hn02

    motthoang_hn02 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2005
    Bài viết:
    12.948
    Đã được thích:
    1
    Yêu thương của em !
    Em vâfn luôn như thế môfi lúc ra?nh rôfi tự cho phép mi?nh rơ?i công việc thi? em lại viết cho anh như một thói quen tốt, như một nơi ma? mi?nh có thê? trút bo? mọi ra?o ca?n cu?a ngôn ngưf cufng như sự e thẹn thông thươ?ng cu?a một ngươ?i con gái (ma? hi?nh như dây thâ?n kinh xấu hô? cu?a em đaf bị liệt). Em nhớ ră?ng đaf có lâ?n mọi ngươ?i trêu la? dây thâ?n kinh xấu hô? ma? đứt thi? co?n may ra nối lại được chứ đaf liệt rô?i thi? khó rung lắm. Thế ma? em cufng biết ngượng đo? mặt (không pha?i nhơ? nín thơ? đâu nhé) khi có ai đó nói nhưfng gi? ma? mi?nh co?n giấu giếm hay phát hiện ra điê?u gi? đó thâ?m kín. Em luôn vậy ma? chi? ?otrấn áp? được nhưfng ai yếu thế ma? xét cho cu?ng nhưfng ai co?n cho em la? tre? con thi? em bắt nạt tất khiến cho mọi ngươ?i nhiê?u khi pha?i ?ophát sốt phát rét? vi? nhưfng tro? nghịch ngợm cu?a em.
    Thế nhưng anh đư?ng lo gi? ca? nhé, em chi? có thê? la?m tre? con trong khi đu?a vui ma? thôi chứ bi?nh thươ?ng thi? trong mọi việc em vô cu?ng nghiêm túc, em luôn tâm niệm ră?ng cái gi? cufng pha?i học, các cụ nga?y xưa có câu ?ohọc ăn, học nói, học gói, học mơ?? co?n em thi? cho ră?ng ngươ?i ta khi sinh ra đaf pha?i học tư? nhưfng điê?u nho? nhất kê? ca? ti?nh yêu.Đối với em thi? ai cufng có điê?u gi? đó đê? học, hay thi? học đê? ma? mi?nh có thê? như họ, dơ? thi? học đê? mi?nh không vấp va?o nhưfng điê?u dơ? đó. Nhưng em lại la? đứa cố chấp chính vi? thế ma? bao nhiêu điê?u dơ? mọi ngươ?i chi? ra cho ba?n thân em thi? em lại chưa (chứ không pha?i la? never đâu nhé!) va? luôn ?ohafnh diện với khâ?u hiệu? ?onếu la? một con lư?a thi? cufng cố gắng la?m một con lư?a có cá tính, một con lư?a có một không hai?.
    Như em đã từng tâm sự với bạn bè rằng em sợ sự thừa thãi, em hãi cái gì cũng thừa mứa thậm chí đó là tình yêu, cái gì cũng vừa đủ thì sẽ biết quý và trân trọng nó. Em không muốn anh yêu em dạt dào, không muốn một tình yêu như núi lửa hùng hực cháy mà hãy yêu em bình yên và sâu lắng. Em cũng vậy mà thôi sẽ không yêu anh như các cô bé 17,18 yêu rực cháy con tim mà em sẽ yêu anh ngay cả khi anh chán chường, anh cảm thấy anh là người thất bại nhất trên đời vì dù anh thế nào thì trong mắt em, anh vẫn là một người đáng quý để em dành cả cuộc đời để yêu và sống. Em cũng muốn nhìn thấy những giọt nước mắt hiếm hoi của anh, hãy sống thật với em, anh nhé; anh cũng hãy là người nhất chứ đừng thần thánh hoá trong mắt em. Em cũng là đứa nhiều vết lắm đó nên chỉ yêu được người nào cũng bình dị và có các khoảng đen trắng như mình mà thôi. Em sợ phải gánh một trách nhiệm lớn lao là yêu phải vĩ nhân lắm đó, anh có biết không?
    Em viết cho anh đê? thuyết phục mi?nh ră?ng đơ?i co?n nhiê?u điê?u tuyệt vơ?i ma? mi?nh chưa khám phá hết, đê? co?n một lo?ng tin tương đối vê? cuộc sống chứ nếu nhi?n xuyên suốt va? mơ? to mắt ra nhi?n nhưfng ngươ?i xung quanh em thi? sao ma? ma?u đen nhiê?u hơn trắng, cuộc sống hâ?u hết la? chịu đựng chứ không ho?a hợp, sao ai cufng cho la? mi?nh đúng co?n ngươ?i kia sai. Cuộc đơ?i đâu có trắng ?" đen, đúng ?" sai rof ra?ng như ba?i toán lớp 1 đúng không anh? Có lef nhiê?u cô gái sef cươ?i ngất lên khi em nói ră?ng em rất ghét ?obị? (hay được) ai đó tán ti?nh, cưa câ?m hay ?otrô?ng cây si?, em chi? muốn mi?nh cufng có ca?m giác đi ti?m va? ti?m ra ngươ?i mi?nh yêu thương hay nói đúng hơn la? chúng ta ti?m nhau trong hơn 8 ty? ngươ?i trên trái đất na?y, chúng ta hút nhau như hai cực nam châm trái dấu chứ thật sự em chán ca?nh ma? ngươ?i ta thươ?ng ví ?ocon ga? mái chạy đă?ng trước cứ vư?a chạy vư?a thâ?m nghif mi?nh chạy thế có qúa nhanh nếu so với anh ga? trống đă?ng sau chưa nhi???.
  10. motthoang_hn02

    motthoang_hn02 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2005
    Bài viết:
    12.948
    Đã được thích:
    1
    Ngốc yêu của em ! (mong sau này sẽ là chồng iu )
    Khi đêm về anh hãy nhìn lên bầu trời, nếu như thấy sao băng anh hãy ước một điều ước. Hãy tin lời em, điều đó sẽ trở thành hiện thực vì em đã ước và đã thực sự được gặp anh. Làm sao có thể bắt trời ko mưa khi bầu trời dầy đặc mây đen? Làm sao có thể bắt lá vàng ko rụng khi mùa thu đang tới và làm sao có thể bắt em ko yêu anh khi có anh ở trên cõi đời này...???
    Nếu như mọi người dạy anh rằng trên đời này 1 giờ có 60 phút, 1 phút có 60 giây. Nhưng ko ai dạy em rằng thiếu anh 1 giây là bất tận, 1 phút là vĩnh hằng. Khi anh muốn gặp em, hãy nhìn lên bầu trời và ước, em sẽ đến bên anh, sẽ tìm được anh dù anh ở bất cứ nơi đâu.
    Mặt trăng là vệ tinh của trái đất, còn anh là vệ tinh của cuộc đời em . Mặt trăng cô đơn ngó qua cửa sổ. Thiếu anh cuộc sống em lạnh lùng biết bao nhiêu. Anh là mặt trời bé nhỏ trong cuộc sống của em... "

Chia sẻ trang này