1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Lung linh lung linh.....................2 tiếng GIA ĐÌNH ! *_*

Chủ đề trong 'Hải Phòng' bởi motthoang_hn02, 08/07/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. motthoang_hn02

    motthoang_hn02 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2005
    Bài viết:
    12.948
    Đã được thích:
    1
    Bin ơi ! lớn nhanh lên.............cô đợi
  2. motthoang_hn02

    motthoang_hn02 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2005
    Bài viết:
    12.948
    Đã được thích:
    1
    Em đã từng yêu anh, yêu bằng tất cả mọi thứ em có được. Những tháng ngày ở bên nhau xưa ấy luôn tràn ngập tình yêu trong anh và em: Đi cùng anh lang thang trên những con đường đầy nắng, lá vàng rơi, hay ngồi ở dưới gốc cây với hai trái tim hòa chung nhịp đập.
    Tuy không nói được nhiều nhưng anh và em dường như đều hiểu, chỉ cần được ngồi cạnh nhau, nắm lấy tay nhau, lắng nghe từng hơi thở là cũng hạnh phúc lắm rồi.
    Trở về nhà cái cảm giác ngập chìm trong hạnh phúc ảo ảnh làm em không còn đủ tỉnh táo để suy nghĩ nhiều. Và rồi, những hiện thực đời thường đã cho em hiểu rằng cuộc tình này sẽ chỉ có một người đi đến cuối con đường, em mơ hồ nhận ra anh đang rẽ sang một ngã khác. Nhẹ nhàng bước đi em cũng chỉ nhìn theo mà không cần níu giữ.
    Xa anh rồi. Đôi khi nghĩ về quá khứ em tự hỏi tại sao mình không khóc. Nhưng em biết khóc cũng chẳng để làm gì. Ta đến với nhau nhẹ nhàng tình cờ thì chia tay cũng nhẹ nhàng thôi.
    Cuộc đời con người ta có nhiều ngã rẽ: Có những con đường sẽ đưa ta về mái nhà bình yên, cũng có những con đường dù có đi cũng chỉ là ngõ cụt. Em hiểu và không níu kéo, thực ra níu kéo là vô ích khi con đường anh chọn không còn là con đường có em đi. Tuy nhiên, thời gian không làm xoá đi những tình cảm mà em đã dành cho anh.
    Em yêu anh nhè nhẹ như hơi thở, tình yêu ấy không dồn dập mà em chỉ có thể cảm nhận được nó... những lúc trái tim chợt thắt lại? những lúc em không muốn bước trên đường một mình.
    Anh từng hỏi cái gì là khoảng cách lớn nhất giữa hai ta... là con đường ngập tràn nắng vàng và lá đỏ ấy đấy anh ạ. Anh không hiểu hay anh cố tình không muốn hiểu. Em vẫn yêu anh, nhưng cuộc sống không cho phép em dừng lại, không cho phép em đứng mãi trên con đường ấy để thở dài.
    Có bao giờ anh biết em nhớ anh, em lang thang từng con phố, em đi đến những nơi mà biết đâu trên con đường số phận anh vô tình ngang qua, dù chỉ ngang qua thôi. Em không muốn gặp, đối diện với anh nhưng lại muốn nhìn thấy anh đi ngang qua em. Nụ cười ấy, ánh mắt ấy... trái tim em sẽ ấm hơn lên rất nhiều.
    Con người đôi khi thật là buồn cười, cứ nuối tiếc những điều trong quá khứ, dù sao thì trăng hôm nay cũng đã khác trăng ngày hôm qua rồi, có chăng chỉ là hình ảnh của mặt trăng trong tiềm thức của ta là không hề thay đổi. Có phải em đang nhớ anh hay em đang bắt mình phải nhớ anh?
    Những kỷ niệm cứ trói chặt em, nhưng cuộc sống không cho phép em ngừng lại, em phải bước tiếp, nước mắt có thể rơi nhưng kỷ niệm sẽ chẳng thể nào rơi trên từng con đường em qua.
    Em chợt nhớ câu thơ em từng đọc cho anh: ?oAnh đi ngang đời ta. Rơi giữa đại dương là nụ cười tuổi trẻ?. Em không muốn đánh mất cả tuổi trẻ, cả thời thanh xuân của mình vào những điều mà em không bao giờ có thể chạm tới, nên em sẽ quên dù lòng không muốn quên. Con đường em đi đã khác xưa rồi!
  3. motthoang_hn02

    motthoang_hn02 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2005
    Bài viết:
    12.948
    Đã được thích:
    1
    Hôm nay ngày rằm tháng 7, ngày lễ Vu Lan ( báo hiếu cha mẹ )
    Xin gửi tới những người cha, người mẹ những lời chúc tốt đẹp t & lời cảm ơn chân thành, sâu sắc nhất
    Dù con lớn vẫn là con của mẹ
    Đi suốt cuộc đời lòng mẹ vẫn theo con

    Thật may mắn cho những ai còn mẹ, sẽ được cài trên ngực mình bông hồng màu đỏ & xin chia sẻ nỗi buồn với những người con kém may mắn khi không còn mẹ trên cõi đời này, sẽ phải cài lên ngực mình bông hồng màu trắng !
    Mẹ ạ ! Có rất nhiều điều con muốn nói với mẹ & có lẽ là không bao giờ nói hết được tiếng lòng con dành cho mẹ thương yêu.Giờ con đã khôn lớn & trưởng thành hơn rất nhiều, cuộc sống rồi công việc có biết bao nhiêu điều khó khăn, thử thách nhưng bên mẹ là con cảm thấy bình yên nhất.
    Con làm sao có thể quên những ngày tháng mẹ tần tảo, thức khuya dậy sớm chỉ để con có cảm giác thật thoải mái mỗi lần về nhà.Còn nhớ có lần vào một buổi sáng mùa đông năm ấy, mẹ đã dậy thật sớm từ 4h30 mà cặm cụi làm việc.Con đã nằm quay mặt vào tường để giấu đi những giọt nước mắt thương mẹ vô cùng.Mỗi lần sắp đến ngày con phải lên HN là mắt mẹ lại rơm rớm nước, hẳn không nói ra con cũng biết mẹ rất nhớ thương & lo lắng cho con biết chừng nào.Cả những khi con thông báo sắp về nhà, tiếng mẹ lại quen thuộc & đều đều cất lên : Mấy giờ về hả con?có ăn cơm không để mẹ nấu ?
    Yêu lắm tiếng nói thiết tha ấy đã đi vào lòng con, nuôi lớn con tự thuở nào...................Giờ đây, con đã trở về bên mẹ, con mong được chăm sóc, mang lại niềm vui cho mẹ nhiều hơn thế ! Mẹ biết không?con đã ước là những giọt nước mắt trên mắt mẹ, chính vì thế nên mẹ đừng khóc mẹ nhé ! Nếu mẹ khóc thì con sẽ rơi xuống & chết mất
  4. motthoang_hn02

    motthoang_hn02 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2005
    Bài viết:
    12.948
    Đã được thích:
    1
    Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ.
    Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha.
    Nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ.
    Mây trời ***g lộng không phủ kín công cha.
    Tần tảo sớm hôm mẹ nuôi con khôn lớn.
    Mang cả tấm thân gầy cha che chở đời con.
    Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc
    Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không?
  5. pham_tu

    pham_tu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    06/06/2006
    Bài viết:
    2.973
    Đã được thích:
    0
    bây giờ gia đình không chỉ đơn thuần là ngánh nặng những lo toan nữa mà giờ lại trở thàh mâu thuẫn nặng nề
  6. motthoang_hn02

    motthoang_hn02 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2005
    Bài viết:
    12.948
    Đã được thích:
    1
    CẢM ƠN MẸ
    Khi bạn lên một, mẹ chăm sóc bú mớm cho bạn. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách quấy khóc suốt đêm.
    Năm bạn hai tuổi, mẹ dạy bạn chập chững bước đi. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách bỏ chạy khi mẹ gọi tên.
    Lúc bạn lên ba, mẹ chuẩn bị những bữa ăn ngon cho bạn bằng tất cả tỉnh yêu thương của mình. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách hất tung thức ăn xuống sàn.
    Bạn được bốn tuổi, mẹ tặng cho bạn những mẩu bút chì. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách tô vẽ lung tung lên bàn ăn.
    Được năm tuổi tròn, mẹ mặc cho bạn những bộ quần áo thật đẹp để đi chơi. Bạn cảm ơn bằng cách giẫm vào vũng nước bẩn gần bên.
    Khi bạn sáu tuổi, mẹ đưa bạn đến trường. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách gào toáng lên: "Không đi! Không đi!"
    Khi bạn được bảy tuổi, mẹ mua cho bạn một quả bóng. Bạn cảm ơn bằng cách ném nó vào cửa kính nhà bên.
    Lúc bạn tám tuổi, mẹ đưa cho bạn một que kem. Bạn cảm ơn bằng cách để kem nhỏ bẩn đầy váy áo.
    Khi bạn chín tuổi, mẹ cho bạn học đàn Piano. Bạn cảm ơn bằng cách chẳng khi nào màng đến việc luyện tập.
    Năm bạn tròn mười tuổi, mẹ bận rộn đưa đón bạn suốt ngày từ sân chơi thể thao đến sinh nhật bạn bẻ... Bạn cảm ơn mẹ bằng cách nhảy ra khỏi xe và chẳng buồn ngoái đầu nhìn lại bao giờ.
    Khi bạn mười một tuổi, mẹ đưa bạn cùng các bạn con đi xem phim. Bạn cảm ơn bằng cách đòi ngồi ở dãy ghế khác.
    Sang năm bạn mười hai tuổi, mẹ khuyến cáo bạn không được xem một vài chương trình truyền hình. Bạn cảm ơn bằng cách chờ cho mẹ vắng nhà là xem cho thỏa thích.
    Bước vào tuổi mười ba, mẹ muốn tự cắt tóc cho bạn. Bạn cảm ơn bằng cách nói rằng mẹ không khéo tay gì cả.
    Bạn vào tuổi mười bốn, mẹ tiêu cả tháng lương của mình để cho bạn được đi cắm trại hè cả tháng dài. Bạn cảm ơn bằng cách quên không viết cho mẹ dù chỉ một lá thư.
    Lúc bạn mười lăm, mẹ mong chờ một vòng tay yêu thương sau những giờ làm việc mệt nhoài. Bạn cảm ơn bằng cách luôn khóa cửa phòng riêng im ỉm.
    Khi bạn mười sáu, mẹ dạy bạn cách điều khiển xe. Bạn cảm ơn bằng cách giành lấy xe mỗi khi có dịp.
    Mười bảy tuổi lẻ, mẹ chờ mong những lời sẻ chia của con. Bạn cảm ơn bằng cách phone cho bạn bè suốt tối.
    Tròn mười tám tuổi, mẹ sung sướng reo to ở lễ tốt nghiệp Trung học của bạn. Bạn cảm ơn bằng cách mải vui chơi với bè bạn đến tận sáng hôm sau mới trở về.
    Khi bạn mười chín, mẹ trả tiền học phí cho bạn, chở bạn đến tận trường đại học. Bạn cảm ơn bằng cách chào mẹ tít bên ngoài cổng để khỏi phải xấu hổ trước bạn bè.
    Năm bạn đã hai mươi, mẹ dò hỏi bạn có để ý đến ai chưa? Bạn cảm ơn bằng cách trả lời: "Đó không phải là việc của mẹ".
    Sang năm bạn hai mươi mốt tuổi, mẹ gợi ý một vài nghề nghiệp chuẩn bị cho tương lai. Bạn cảm ơn bằng cách đáp lại rằng: "Con không muốn làm nghề giống mẹ".
    Khi bạn hai mươi hai tuổi, mẹ ôm chặt bạn trong lễ tốt nghiệp đại học. Bạn cảm ơn bằng cách hỏi xem mẹ có thể thưởng bạn một chuyến du lịch châu Âu.
    Năm bạn hai mươi ba, mẹ sắm sanh vật dụng cho căn hộ riêng của bạn. Bạn cảm ơn bằng cách nói với bạn bè chúng thật xấu xí.
    Khi bạn hai mươi bốn, mẹ gặp mặt người bạn đời tương lai của bạn và hỏi han bạn về kế hoạch mai sau. Bạn cảm ơn bằng cách nổi cáu rền rĩ: "Thôi mà mẹ, xin mẹ...".
    Bạn hai mươi lăm tuổi, mẹ giúp bạn trang trải chi phí tiệc cưới, và mẹ vừa khóc vừa nói rằng mẹ yêu bạn biết chừng nào. Bạn cảm ơn bằng cách đi hưởng tuần trăng mật một vòng đất nước.
    Khi bạn đã ba mươi, mẹ gọi điện cho bạn để khuyên bảo về chuyện con cái. Bạn cảm ơn bằng cách trả lời: "Thời nay mọi việc đã khác xưa!"
    Khi bạn bốn mươi, mẹ gọi điện cho bạn để nhắc nhở sinh nhật của một người họ hàng. Bạn cảm ơn bằng cách nói rằng bạn đang bận rộn ghê lắm.
    Khi bạn năm mươi, mẹ cảm thấy tuổi già cần được sự chăm nom của con cái. Bạn cảm ơn bằng cách đọc cho mẹ nghe về gánh nặng cha mẹ già đối với con cái như thế nào.
    Và rồi, một ngày, mẹ đi xa. Và mọi điều bạn chưa kịp làm như một cái gì thật khủng khiếp dội vào tim bạn.
    Và bạn có biết rằng mẹ - người phụ nữ tuyệt vời nhất trên thế giới này vẫn luôn dõi theo trên mỗi bước mình đi?
    Nếu mẹ vẫn còn, đừng bao giờ quên yêu mẹ hơn bao giờ hết...
    Nếu mẹ không còn nữa, hãy luôn nhớ đến tình yêu vô điều kiện của mẹ và hãy mãi khắc ghi... Hãy luôn kính yêu mẹ, bởi vì chúng ta chỉ có duy nhất mẹ trong đời.
    Mẹ ơi con yêu mẹ nhiều lắm. Mẹ là sức mạnh, là niềm tin của con. Mãi mãi trong tim con sẽ luôn mang theo tình yêu thương của mẹ...
  7. congchua_thino

    congchua_thino Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/02/2006
    Bài viết:
    5.314
    Đã được thích:
    3
    nhớ mẹ......ông bạn nt khoe vừa treo cờ giúp mẹ,nhớ ra năm nào mình cũng là người treo cờ......Nhớ mẹ hơn..........
  8. motthoang_hn02

    motthoang_hn02 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2005
    Bài viết:
    12.948
    Đã được thích:
    1
    Nhớ mẹ quá, giàng ơi !
  9. motthoang_hn02

    motthoang_hn02 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2005
    Bài viết:
    12.948
    Đã được thích:
    1
    Lần nào đi chơi về, bước vào nhà cũng là 1 câu : Hi hi con chào mẹ
    Tối qua mẹ bảo con gái tung hoành ghê quá, mẹ sợ nước mình gia nhập WTO nên con cũng hội nhập & trên đà phát triển .Con đã chấn an mẹ bằng nụ cười điềm tĩnh, mẹ hãy yên tâm rằng con gái mẹ giờ có lớn ( nhưng có cả khôn nữa )
    Về nhà, về bên mẹ là con thuyền như đã gặp bến đỗ bình yên nhất
  10. oldtimer

    oldtimer Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/06/2007
    Bài viết:
    1.900
    Đã được thích:
    0
    Nhớ Mẹ của Bé quá ! Hôm nào anh qua chơi với Mẹ nhé.
    Lâu rồi không nghĩ đến chuyện lấy vợ lên cũng không thấy gia đình lung linh cho lắm !

Chia sẻ trang này