1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Lượm lặt

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi lyhap, 28/09/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. lyhap

    lyhap Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    1.502
    Đã được thích:
    0
    Hãy đến với nước Pháp để nhận thấy Prévert Jacques triết lí về cuộc đời
    Tôi đã từng thấy nhiều người...

    Tôi đã từng thấy một gã ngồi trên nón của một gã khác
    mặt mày tái mét
    tay chân run rẩy
    gã đang chờ đợi bất cứ cái gì... bất cứ cái gì...
    chiến tranh... hay ngày tận thế...
    gã hoàn toàn không thể làm một động tác hay nói năng
    và gã kia
    kẻ đang tìm cái nón ?ocủa mình? mặt mũi còn xanh mét hơn
    tay chân cũng run rẩy
    và miệng lải nhải mãi không thôi:
    cái nón của tôi... cái nón của tôi...
    và gã nghe như muốn khóc.
    Tôi đã từng thấy một gã ngồi đọc báo
    tôi đã từng thấy một anh giơ tay chào cờ
    tôi đã từng thấy một ông vận hàng đen
    có một cái đồng hồ quả quít
    một dây deo đồng hồ
    một ví tiền dầy cộm
    huân chương bắc đẩu bội tinh
    và một cặp mắt kính kẹp.
    Tôi đã từng thấy một ông nắm tay đứa con nhỏ lôi đi và
    la mắng...
    tôi đã từng thấy một ông với một con chó
    tôi đã từng thấy một ông với một cây gậy làm gươm
    tôi đã từng thấy một ông khóc sướt mướt
    tôi đã từng thấy một ông đi vô nhà thờ
    tôi đã từng thấy một ông khác từ trong nhà thờ đi ra...

    Trái tim bé bự.Kẻ tôn thờ chủ nghĩa..2 vợ.Xin Thượng đế mang 2 em đến với tôi.
    I love .Z^
  2. lyhap

    lyhap Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    1.502
    Đã được thích:
    0
    Khai trương cho năm mới bằng 1 bài thơ không đề.Dạo này uống nhiều quá nên đầu óc mấy khi được tỉnh táo.Quơ đại mấy bài thơ rồi post luôn(mà chưa chắc hiểu ở trong đó nói cái gì).Bài này có lẽ cũng nằm trong số đó.Lại về tình yêu.Với tôi tình yêu luôn là hơi thở,đọc thơ tình thật thú vị.Đôi khi còn thích hơn...đi chơi với bạn gái nữa.
    Thơ không đề
    1. Hỡi em yêu
    Nếu như em ở cùng một mức điên cuồng
    với anh
    Hãy vứt bỏ nữ trang
    Bán đi tất cả những vòng đeo tay của em,
    Và ngủ trong mắt anh.
    2. Anh là tiên tri của tình yêu
    Đem những ngạc nhiên đến cho đàn bà
    Nếu như anh không rửa ngực em bằng rượu,
    Thì nó đã không bao giờ phát triển.
    Phép lạ khiêm nhường của anh
    Khiến đầu vú em nẩy nở.
    3. Em hãy cởi quần áo ra.
    Hàng thế kỷ rồi
    Chưa có phép lạ
    Em hãy cởi quần áo ra,
    Anh câm nín,
    Và thân thể em biết tất cả mọi ngôn ngữ.
    4. Anh muốn biến em thành một mẫu
    tự duy nhất
    Trong đó anh ước ao
    Nhịp điệu của mưa,
    Bụi của trăng,
    Nỗi buồn của những đám mây xám,
    Niềm đau của những chiếc lá liễu rụng
    Dưới những bánh xe của mùa thu.
    5. Buổi sáng tháng ba ấy khi em đến với anh
    Như một bài thơ đẹp
    Mặt trời và mùa xuân đến với em.
    Trên bàn giấy anh
    Biến thành màu xanh
    Trước mắt anh tách cà-phê
    Cạn trước khi anh uống
    Khi em xuất hiện
    Đoàn ngựa phi
    Trong bức tranh trên tường
    Rời bỏ anh
    Để chạy đến bên em.
    Buổi sáng tháng ba ấy khi em đến thăm anh
    Thân thể trái đất run rẩy
    Một vì sao sáng rực
    Rơi một nơi nào đó trên trần gian.
    Trẻ con tưởng vì sao
    Là chiếc bánh mật
    Đàn bà nghĩ vì sao
    Là chiếc vòng tay làm bằng ngọc
    Đàn ông cho rằng vì sao
    Là dấu hiệu từ cõi trời.
    6. Khi anh nói với em:
    ?oAnh yêu em?
    Anh biết,
    anh đang lãnh đạo một cuộc đảo chánh
    Lật đổ luật lệ bộ lạc,
    Rằng anh đang dóng tiếng chuông thị phi.
    Anh muốn nắm quyền
    Để tăng số lá
    Trong rừng.
    Anh muốn làm đại dương xanh hơn
    Và trẻ con hồn nhiên hơn.
    Anh muốn chấm dứt thời đại man rợ
    Và giết vị Caliph cuối cùng.
    Chủ ý của anh
    Khi yêu em
    Là để đập đổ những cánh cửa khuê phòng
    Để bảo vệ ngực đàn bà
    Khỏi răng của đàn ông:
    Để cho bầu vú họ,
    Nhảy múa hân hoan trong không trung.
    Khi anh nói
    ?oAnh yêu em?
    Anh biết,
    Anh đang khai sáng ra một mẫu tự mới
    Cho một thành phố không biết đọc
    Anh đang tụng những bài thơ của mình
    Trong một sảnh đường trống không
    Và anh đang dâng rượu
    Cho những kẻ không biết
    Những niềm vui của cơn say.
    Khi anh nói
    ?oAnh yêu em?
    Anh biết,
    Bọn man rợ sẽ theo đuổi anh
    Với những cây thương độc,
    Với cung và tên.
    Hình anh sẽ bị dán
    Trên tất cả những bức tường.
    Dấu tay anh
    Sẽ bị phân phát cho tất cả các trạm cảnh sát
    Một giải thưởng lớn
    Sẽ được trao cho
    Bất cứ kẻ nào giao đầu anh cho họ
    Để treo trên các cổng thành phố
    Như trái cam xứ Palestine.
    Khi anh viết tên em
    Trong cuốn sổ tay của hoa hồng
    Anh biết,
    Tất cả những kẻ mù chữ,
    Tất cả những người bệnh hoạn và bất lực
    Sẽ đứng dậy chống lại anh.
    Khi anh quyết định giết vị Caliph cuối cùng
    Để khủng bố
    Sự thiết lập một quốc gia của tình yêu
    Tôn phong em làm nữ hoàng.
    Anh biết
    chỉ có loài chim
    Sẽ hát về cuộc cách mạng cùng anh.
    7. ánh sáng quan trọng hơn ngọn đèn,
    Bài thơ quan trọng hơn cuốn sổ tay,
    Và nụ hôn quan trọng hơn đôi môi.
    Những lá thư anh viết cho em
    Thì vĩ đại và quan trọng hơn hai chúng ta.
    Đó là những tư liệu duy nhất
    Bằng vào đó người ta sẽ khám phá ra
    Vẻ đẹp của em
    Và cơn điên của anh.
    Nizar Kabbani

  3. lyhap

    lyhap Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    1.502
    Đã được thích:
    0
    Khai trương cho năm mới bằng 1 bài thơ không đề.Dạo này uống nhiều quá nên đầu óc mấy khi được tỉnh táo.Quơ đại mấy bài thơ rồi post luôn(mà chưa chắc hiểu ở trong đó nói cái gì).Bài này có lẽ cũng nằm trong số đó.Lại về tình yêu.Với tôi tình yêu luôn là hơi thở,đọc thơ tình thật thú vị.Đôi khi còn thích hơn...đi chơi với bạn gái nữa.
    Thơ không đề
    1. Hỡi em yêu
    Nếu như em ở cùng một mức điên cuồng
    với anh
    Hãy vứt bỏ nữ trang
    Bán đi tất cả những vòng đeo tay của em,
    Và ngủ trong mắt anh.
    2. Anh là tiên tri của tình yêu
    Đem những ngạc nhiên đến cho đàn bà
    Nếu như anh không rửa ngực em bằng rượu,
    Thì nó đã không bao giờ phát triển.
    Phép lạ khiêm nhường của anh
    Khiến đầu vú em nẩy nở.
    3. Em hãy cởi quần áo ra.
    Hàng thế kỷ rồi
    Chưa có phép lạ
    Em hãy cởi quần áo ra,
    Anh câm nín,
    Và thân thể em biết tất cả mọi ngôn ngữ.
    4. Anh muốn biến em thành một mẫu
    tự duy nhất
    Trong đó anh ước ao
    Nhịp điệu của mưa,
    Bụi của trăng,
    Nỗi buồn của những đám mây xám,
    Niềm đau của những chiếc lá liễu rụng
    Dưới những bánh xe của mùa thu.
    5. Buổi sáng tháng ba ấy khi em đến với anh
    Như một bài thơ đẹp
    Mặt trời và mùa xuân đến với em.
    Trên bàn giấy anh
    Biến thành màu xanh
    Trước mắt anh tách cà-phê
    Cạn trước khi anh uống
    Khi em xuất hiện
    Đoàn ngựa phi
    Trong bức tranh trên tường
    Rời bỏ anh
    Để chạy đến bên em.
    Buổi sáng tháng ba ấy khi em đến thăm anh
    Thân thể trái đất run rẩy
    Một vì sao sáng rực
    Rơi một nơi nào đó trên trần gian.
    Trẻ con tưởng vì sao
    Là chiếc bánh mật
    Đàn bà nghĩ vì sao
    Là chiếc vòng tay làm bằng ngọc
    Đàn ông cho rằng vì sao
    Là dấu hiệu từ cõi trời.
    6. Khi anh nói với em:
    ?oAnh yêu em?
    Anh biết,
    anh đang lãnh đạo một cuộc đảo chánh
    Lật đổ luật lệ bộ lạc,
    Rằng anh đang dóng tiếng chuông thị phi.
    Anh muốn nắm quyền
    Để tăng số lá
    Trong rừng.
    Anh muốn làm đại dương xanh hơn
    Và trẻ con hồn nhiên hơn.
    Anh muốn chấm dứt thời đại man rợ
    Và giết vị Caliph cuối cùng.
    Chủ ý của anh
    Khi yêu em
    Là để đập đổ những cánh cửa khuê phòng
    Để bảo vệ ngực đàn bà
    Khỏi răng của đàn ông:
    Để cho bầu vú họ,
    Nhảy múa hân hoan trong không trung.
    Khi anh nói
    ?oAnh yêu em?
    Anh biết,
    Anh đang khai sáng ra một mẫu tự mới
    Cho một thành phố không biết đọc
    Anh đang tụng những bài thơ của mình
    Trong một sảnh đường trống không
    Và anh đang dâng rượu
    Cho những kẻ không biết
    Những niềm vui của cơn say.
    Khi anh nói
    ?oAnh yêu em?
    Anh biết,
    Bọn man rợ sẽ theo đuổi anh
    Với những cây thương độc,
    Với cung và tên.
    Hình anh sẽ bị dán
    Trên tất cả những bức tường.
    Dấu tay anh
    Sẽ bị phân phát cho tất cả các trạm cảnh sát
    Một giải thưởng lớn
    Sẽ được trao cho
    Bất cứ kẻ nào giao đầu anh cho họ
    Để treo trên các cổng thành phố
    Như trái cam xứ Palestine.
    Khi anh viết tên em
    Trong cuốn sổ tay của hoa hồng
    Anh biết,
    Tất cả những kẻ mù chữ,
    Tất cả những người bệnh hoạn và bất lực
    Sẽ đứng dậy chống lại anh.
    Khi anh quyết định giết vị Caliph cuối cùng
    Để khủng bố
    Sự thiết lập một quốc gia của tình yêu
    Tôn phong em làm nữ hoàng.
    Anh biết
    chỉ có loài chim
    Sẽ hát về cuộc cách mạng cùng anh.
    7. ánh sáng quan trọng hơn ngọn đèn,
    Bài thơ quan trọng hơn cuốn sổ tay,
    Và nụ hôn quan trọng hơn đôi môi.
    Những lá thư anh viết cho em
    Thì vĩ đại và quan trọng hơn hai chúng ta.
    Đó là những tư liệu duy nhất
    Bằng vào đó người ta sẽ khám phá ra
    Vẻ đẹp của em
    Và cơn điên của anh.
    Nizar Kabbani

  4. lyhap

    lyhap Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    1.502
    Đã được thích:
    0

    Phùng Quán
    Lá Khổ Sâm
    Ly rượu đời Thượng đế ban cho tôi
    Quá bủn xỉn
    Tôi chỉ mới nhấp môi đã cạn
    Khi chén rượu đời đã cạn
    Mà túi rỗng không
    Phải đứng lên và bước ra khỏi quán
    Nghĩa là
    Phải nhắm thái dương mình nổ súng
    Hay xiết dây thòng lọng quanh cổ mình
    Và trổ lên cuộc đời những câu thơ tuyệt mệnh
    Như những vết chàm xanh...
    Các anh tôi đó
    Mai-a và Ét-xê-nhin! (1)
    Nhưng tôi chưa sống cho tròn nợ sống
    Tôi chưa yêu cho hết nợ tình yêu (2)
    Tôi phải lên rừng
    Hái lá khổ sâm (3)
    Tự mình cất lấy ly rượu sống...
    Ôi rượu khổ sâm đắng lắm!
    Đắng đến tận cùng nỗi đắng thế gian...
    Bạn hữu thân thiết ơi!
    Xin đừng trách cứ tôi
    Sao trong câu thơ tôi cứ lẫn nhiều vị đắng
    Chỉ vì
    Tôi vừa ngâm ngợi câu thơ
    Vừa cạn chén rượu đời
    Cất bằng lá khổ sâm...
    ____

    (1) Hai nhà thơ lớn của Liên bang Xô Viết. Cả hai đều tự sát. Mai-a-cốp-ski tự sát năm 1930, 37 tuổi. Anh nổ súng vào tim, để lại mấy vần thơ tuyệt mệnh:
    "Chiếc thuyền tình mơ mộng thi ca
    Va phải mỏm đá ngầm dung tục
    Và tan nát..."
    Ét-xê-nhin tự sát năm 1925, 30 tuổi. Anh tự sát với chiếc cà vạt, nhưng không buồn treo cổ mà buộc cà vạt vào cột lò sưởi, ngồi trên ghế tựa rồi thít cổ mà chết. Trước khi tự thít cổ, anh cắt máu ngón tay viết bài thơ tuyệt mệnh tám câu. Hai câu cuối cùng như vết thương đầm đìa máu thi ca.
    "Ở cuộc đời này chết chẳng có gì mới
    Nhưng sống cũng chẳng có gì mới hơn"
    Hơn nửa thế kỷ qua vết thương thơ vẫn không sao lành được, ngày một nhức nhối hơn trong ký ức những người quyết sống và chết cho Thơ.
    (2) Thơ Mai-a
    (3) Một loại cây mọc hoang trên các vùng đồi núi trung du, lá cực đắng, được liệt vào cây thuốc Nam có biệt tài thải độc.

  5. lyhap

    lyhap Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    1.502
    Đã được thích:
    0

    Phùng Quán
    Lá Khổ Sâm
    Ly rượu đời Thượng đế ban cho tôi
    Quá bủn xỉn
    Tôi chỉ mới nhấp môi đã cạn
    Khi chén rượu đời đã cạn
    Mà túi rỗng không
    Phải đứng lên và bước ra khỏi quán
    Nghĩa là
    Phải nhắm thái dương mình nổ súng
    Hay xiết dây thòng lọng quanh cổ mình
    Và trổ lên cuộc đời những câu thơ tuyệt mệnh
    Như những vết chàm xanh...
    Các anh tôi đó
    Mai-a và Ét-xê-nhin! (1)
    Nhưng tôi chưa sống cho tròn nợ sống
    Tôi chưa yêu cho hết nợ tình yêu (2)
    Tôi phải lên rừng
    Hái lá khổ sâm (3)
    Tự mình cất lấy ly rượu sống...
    Ôi rượu khổ sâm đắng lắm!
    Đắng đến tận cùng nỗi đắng thế gian...
    Bạn hữu thân thiết ơi!
    Xin đừng trách cứ tôi
    Sao trong câu thơ tôi cứ lẫn nhiều vị đắng
    Chỉ vì
    Tôi vừa ngâm ngợi câu thơ
    Vừa cạn chén rượu đời
    Cất bằng lá khổ sâm...
    ____

    (1) Hai nhà thơ lớn của Liên bang Xô Viết. Cả hai đều tự sát. Mai-a-cốp-ski tự sát năm 1930, 37 tuổi. Anh nổ súng vào tim, để lại mấy vần thơ tuyệt mệnh:
    "Chiếc thuyền tình mơ mộng thi ca
    Va phải mỏm đá ngầm dung tục
    Và tan nát..."
    Ét-xê-nhin tự sát năm 1925, 30 tuổi. Anh tự sát với chiếc cà vạt, nhưng không buồn treo cổ mà buộc cà vạt vào cột lò sưởi, ngồi trên ghế tựa rồi thít cổ mà chết. Trước khi tự thít cổ, anh cắt máu ngón tay viết bài thơ tuyệt mệnh tám câu. Hai câu cuối cùng như vết thương đầm đìa máu thi ca.
    "Ở cuộc đời này chết chẳng có gì mới
    Nhưng sống cũng chẳng có gì mới hơn"
    Hơn nửa thế kỷ qua vết thương thơ vẫn không sao lành được, ngày một nhức nhối hơn trong ký ức những người quyết sống và chết cho Thơ.
    (2) Thơ Mai-a
    (3) Một loại cây mọc hoang trên các vùng đồi núi trung du, lá cực đắng, được liệt vào cây thuốc Nam có biệt tài thải độc.

  6. lyhap

    lyhap Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    1.502
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay tiếp tục giới thiệu vài bài thơ độc đáo cho anh chị em thưởng lãm.
    Trước hết là 1 cái "Tam giác"
    Triangle

    I
    am
    a very
    special
    shape I have
    three points and
    three lines straight.
    Look through my words
    and you will see, the shape
    that I am meant to be. I''m just
    not words caught in a tangle. Look
    close to see a small triangle. My angles
    add to one hundred and eighty degrees, you
    learn this at school with your abc''s. Practice your
    maths and you will see, some other fine examples of me.​
    Tiếng dế kêu như thế nào nhỉ?
    Nào hãy đọc 37 lần chữ "Crickets"("Con dế" của Aram Saroyan) thử xem.

    Crickets
    Crickets
    Crickets
    ...............
    Crickets
    Crickets.

    Hic,thích đọc thêm nữa thì cứ thêm(lười đánh 37 dòng quá-nguyên bản là như thế).Thử thu lại và nghe giọng"oanh vàng" của bạn đi.Bảo đảm bạn thực sự là 1 chú dế đó.

    Nó còn 1 dị bản nữa:
    crickets
    crickess
    cricksss
    cricssss
    crisssss
    crssssss
    csssssss
    ssssssss
    ssssssts
    sssssets
    sssskets
    sssckets
    ssickets
    srickets
    crickets

    Bài "Calligrammes"(Thư pháp) của Guillaume Apollinaire trông khá ngộ nghĩnh
    Thêm 1 lối chơi chữ nữa trong văn thơ.Bài "Chức cẩm hồi văn" của Tô Huệ.
    Đã mang tiếng lượm lặt rồi thì chơi luôn cả bài giới thiệu vậy:
    CHỨC CẨM HỒI VĂN
    Quân thừa Hoàng chiếu yên biên thứ
    Tống quân viễn biệt hà kiều lộ
    Hàm bi, yểm lệ, tặng quân ngôn
    Mạc vong ân tình tiện trường khứ
    Hà kỳ nhất khử âm tín đoạn
    Ức thiếp bình vi xuân bất noãn
    Quỳnh dao giai hạ bích đài không
    San hô trướng lý hồng trần mãn
    Thử thời dao biệt mỗi kinh hồn
    Tương tâm hà thác cánh phùng quân.
    Nhất tâm nguyện tác thương hải nguyệt
    Nhất tâm nguyện tác lãnh đầu vân
    Lãnh vân tuế tuế phùng phu diện
    Hải nguyệt niên niên chiếu đắc biên
    Phi lai phi khứ đáo quân bàng
    Thiên lý vạn lý dao tương kiến
    Thiều thiều lộ viễn , quan san cách
    Hận quân tái ngoại trường vi khách
    Thử thời tương biệt lô diệp hoàng
    Thuỳ tín kỷ kinh mai hoa bạch
    Bách hoa tán loạn phùng xuân tảo.
    Xuân ý thôi nhân hướng thuỳ đạo
    Thuỳ dương tảo địa vị quân phan
    Lạc hoa mãn địa vô nhân tảo
    Đình tiên xuân thảo chinh phân phương
    Bảo đắc Tần-trang hướng hoạ đường
    Vị quân đàn đắc Giang Nam khúc
    Phụ ký tình thâm đáo Sóc phương
    Sóc phương thiều đệ sơn hạ việt
    Vạn lý âm thư Trường đoạn tuyệt
    Ngân trang chẩm thượng lệ triêm y
    Kim lũ la thường hoa giai liệt
    Tam xuân hồng nhạn độ giang thanh
    Thử thị ly nhân đoạn trường tình
    Tranh huyền vị đoạn, trường tiên đoạn
    Oán kết tiên thành, khúc vị thành
    Quân kim ức thiếp trọng như san
    Thiếp diệc tư quân bất tạm nhàn
    Chức tương nhất bản hiến Thiên Tử
    Nguyện phóng nhi phu cập tảo hoàn
    Bài này đã được một số danh nho dịch sang tiếng Việt , bản dịch gần sát với nguyên bản và bay **** cũng với số lượng là 280 chữ , đáng kể là của Hoàng Quang , một danh nho đời Lê thế kỷ 18. tiến sĩ Ngô Thế Vinh đời Tự Đức thế kỷ 19
    Bài thơ thất ngôn cổ phong này gồm tất cả 280 chữ. Đoạn cuối bài thơ là nét chữ lớn, nằm trong 32 ô vuông, mỗi ô một chữ, riêng ô chính giữa có hai chữ: Thiên tử. Tại sao lại có chữ lớn và chữ nhỏ? Có lẽ Tô Huệ muốn gây sự chú ý của Đức Vua vì mấy câu chữ lớn chính là cốt lõi của bài thơ nói lên cái ý tha thiết xin cho chồng về.
    Bài thơ đã được chính Tô Huệ là tác giả đọc ra được ghi lại nhưng hướng dẫn để đọc được bài thơ như vậy thì nhiều người nói rất mơ hồ như là đọc từ bên trái , ngang ngoài biên , đọc xuống hàng biên bên phải lại đọc ngược lên , theo lối chữ chi...
    Quả thật là rối rắm và khó khăn là không biết rõ, không biết bắt đầu từ đâu và kết thúc chỗ nào cho nên không ai đọc được ngoài chính tác giả nhưng khi khám phá ra được cách đọc và bắc đầu từ đâu của bức chữ trên gấm mới biết được đó là một bài thơ rất độc đáo
    Đọc được bài thơ thì mới chỉ cảm nhận được cái hay , cái chất thơ , cái nỗi lòng của Tô Huệ đối với chồng , nỗi lòng của một thiếu phụ mòn mõi đợi chồng , bức thông điệp tình yêu và nỗi nhớ nhung mà Tô Huệ gởi cho chồng đang ở ngoài biên cương
    Trước hết là bản dịch nghĩa của nhà thơ Tô Kiều Ngân chép ra để các bạn để tham khảo:
    Chàng vâng chiếu vua đi đồn trú nơi biên cương
    Tiễn chàng qua cầu , đường xa thăm thẳm
    Ngậm sầu , ngăn lệ , trao chàng mấy lời
    Đừng quên tình này dù xa cách
    Một ra đi tin tức đành vắng bặt
    Phòng không của thiếp xuân về chẳng ấm
    Dưới thềm hoa rêu đã phủ xanh
    San hô màng trướng đầy buị bám
    Buổi ấy chia tay lòng khiếp hãi nhường bao
    Lo làm sao cho gặp lại được chàng
    Xin được làm ánh trăng nơi biển xanh
    Xin được làm mây lạnh trên đầu núi
    Mây lạnh năm năm còn thấy được mặt chàng
    Trăng biển năm năm còn soi dấu biên cương (nơi chàng ở )
    Bay đi bay lại còn đến được gần chàng
    Thăm thẳm đường xa , núi non cách trở
    Giận chàng còn mãi làm người khách nơi biến tái
    Buổi ấy xa nhau lá hoa lau úa vàng
    Ai tin bây giờ hoa mai đã trắng xóa
    Hoa nghiêng ngã gặp mùa xuân sớm
    Nỗi niềm xuân xui khó nói ra
    Thùy dương rụng lá cũng vì chàng
    Hoa rơi đầy đất ai người quét
    Trước sân cỏ xuân tỏa mùi thơm
    Ôm đàn Tần Tranh ra phòng họa
    Vì chàng đàn trọn khúc Giang Nam
    Gửi gắm tình này về phương Bắc
    Phương Bắc sông núi xa xôi thăm thẳm
    Vạn dặm tin chàng dứt hẵn rồi
    Vật trang sức trên gối , nước mắt em thấm áo
    Áo thêu vàng , lụa vẽ hoa cũng từng chịu ủ ê
    Ba xuân hồng nhạn kêu qua sông
    Cũng giống nỗi đau đứt ruột của một người xa cách
    Đàn chưa dứt mà lòng dứt trước
    Oán kết rồi , đàn vẫn chưa rồi
    Chàng nhớ em tình nặng như núi non
    Em cũng nhớ chàng chẳng lúc nào khuây khỏa
    Dệt bức gấm này cúi dâng Thiên tử
    Xin cho chồng con được sớm trở về

    Đây là bản dịch thơ của tiến sĩ Ngô Thế Vinh:
    Chàng vâng chiếu ra ngoài biên thứ
    Thiếp đưa chàng kiều lộ xa xa
    Mây lời tặng những châu sa
    Tình ân ái ấy biết là nhớ không
    Sao một phút tin hồng văng vẳng
    Chốn chinh vi xuân chẳng ấm nồng
    Dưới thềm lỗ chỗ rêu phong
    Trong màng ngang dọc bụi hồng sương che
    Khi tống biệt hồn kia kinh hãi
    Biết làm sao cho gặp lại cùng
    Ước gì như nguyệt bể đông
    Ước gì như thể mây hồng đầu non
    Mây non nọ may còn một thấy
    Trăng bể kia soi dậy một phương
    Những mong lại được gặp chàng
    Dẫu nghìn muôn dặm rõ đường tương thân
    Đường thăm thẳm mấy lâu xa cách
    Giận chàng còn làm khách ải quan
    Ngày đi lư diệp mới vàng
    Bây giờ đã mấy mai tàn trắng bông
    Mai tán loạn gặp cùng xuân mới
    Nỗi xuân riêng khôn nói cho ra
    Vì chàng nên lá dương tà
    Hoa rơi man mác ai là tảo nhân
    Trước sân những cỏ xuân thơm nức
    Ôm đàn tranh ra trước hoạ đường
    Khúc Giang Nam gẩy vì chàng
    Đem tình cho đến sóc phương cõi ngoài
    Ngoài phương sóc xa xôi thăm thẳm
    Bức âm thư nghìn dặm thấy đâu
    Pha phôi áo lệ gối sầu
    Dưới thềm hoa lá cùng mầu nở ra
    Qua sông ấy tiếng gà xao xác
    Nỗi ly nhân trường đoạn khác đâu
    Đàn chưa rối ruột đã sầu
    Cho nên một khúc cung sau chưa tròn
    Chàng nhớ thiếp như non tình nặng
    Thiếp nhớ chàng cũng chẳng tạm khuây
    Hồi văn một bức thư này
    Nhi phu xin sớm kíp ngày khởi qui
    Ngô Thế Vinh
    Bài của Hoàng Quang thời nhà Lê:
    Chàng vâng chiếu ra yên cõi ngoại
    Thiếp đưa chàng tới lối cầu sông.
    Ngậm sầu gạt lệ nhắn lòng,
    Chớ tham chốn khác mà vong tình này.
    Trông tin tức tới nay thăm thẳm,
    Để buồng hương chẳng ấm hơi xuân.
    Từ ngày đôi ngả cách phân,
    Màn dần bụi bám, thềm trần rêu phong.
    Tưởng ly biệt nỗi lòng kính sợ,
    Thiếp với chàng bao thuở gặp nhau.
    Nguyện làm trăng giữa biển sâu,
    Nguyện làm mây phủ trên đầu non cao.
    Trăng giữa biển năm nào cũng thấy,
    Mây đầu non đường mấy cũng thông.
    Bay qua bay lại bên chồng,
    Dầu ngàn muôn dặm xa trông như gần.
    Quan sơn ấy mấy lần trở cách,
    Hiềm nỗi chàng làm khách rất lâu.
    Chàng đi mới ố bông lau,
    Mà nay mấy độ trắng màu hoa mai.
    Trăm hoa thức xuân tươi hớn hở,
    Xuân giục người than thở với ai.
    Dương kia đủ những tơ dài,
    Hoa kia rã cánh không người quét cho.
    Sân xuân sớm thơm tho trăm thức,
    Chốn hoạ đường lựa bậc đàn tranh.
    Giang Nam năm khúc rành rành,
    Mượn đầu năm mong gởi tình Sóc phương.
    Sóc phương ấy đôi đường diệu vợi,
    Âm thư này nhắn gởi khôn thông.
    Gối riêng nước mắt tuôn dòng,
    Xiêm thêu áo vẽ lâu cùng mục tan.
    Ba xuân tới tiếng nhàn gắng gởi,
    Xuân giục người bối rối như tơ.
    Năm dây còn đó sờ sờ,
    Buồn đà đứt ruột khảy chưa rồi đàn.
    Chàng thương thiếp tình hơn núi nặng,
    Thiếp nhớ chàng tình chẳng kém thua.
    Dệt đem bức gấm dâng vua,
    Xét lòng dạ thiếp tha cho chồng về.
    Hoàng Quang
    Khi nghiên cứu cấu trúc của bài Chức Cẩm Hồi Văn mới thấy hết cái cách chơi của người xưa quả thực là tuyệt diệu , một lối chơi thật tao nhã có một không hai mà đã trên 2000 năm nay cũng chưa có kẻ hậu sinh nào giải mã dược cái bí quyết , cái bí mật cũng như bức thông diệp này gởi đến cho vua mà khi nhà vua cầm bức gấm lên thì chỉ thấy trước mắt mình chỉ có một chữ THIÊN TỬ nằm ở trung tâm vũ trụ, tất cả các chữ còn lại đều đọc được hết , nhưng toàn thể 280 chữ ấy nói cái gì ? thì Hoàng đế và cả quần thần học sĩ uyên bác cũng chỉ nhìn nó như một lời thách đố , sức mạnh , vũ lực , gươm giáo , quân sỉ và tiền bạc , chức tước đã phải ngậm ngùi trước một câu đố hiễm hóc của một người đàn bà thông minh là Tô Huệ này
    Một bản thông điệp có trong tay , mà không ai giãi mã được, trong kết cấu của bài Chức Cẩm Hồi Văn có ẩn chứa một điều bí mật ở những con chữ to nằm trong 32 ô. Nếu là Dụng Hồi văn thể kiêm liên hoàn, với 280 chữ thành 40 câu thơ , mỗi câu 7 chữ thì có thể đọc lên đến 1600 bài thơ và nếu là bình trắc lục vận độc thành thất ngôn, ngũ ngôn hay theo các con chữ 280 mà xếp thì có thể lên đến cả chục triệu bài thơ , một chương trình cho máy vi tính có thể xử lý để in ra mấy chục triệu bài Chức Cẩm Hồi Văn đó
    Trong lịch sư ûchơi chữ của văn học Việt Nam thì khó có ai qua mặt được vua Thiệu Trị , , ông để lại cho đời hai câu đố: Vũ Trung Sơn Thủy (Cảnh Trong Mưa), Phước Viên Văn Hội Lương Dạ Mạn Ngâm (đêm thơ ở Phước Viên). Đó là một trận đồ bát quái có 56 chữ, ứng với một bài thơ thất ngôn bát cú được khảm xà cừ. Trên câu đố có ghi lời dặn cách đọc bên cạnh bài thơ. Theo chỉ dẫn của Vua đọc theo hai lối hồi văn kiêm liên hoàn, theo thể thất và ngũ ngôn sẽ được 64 bài ,sau này chúng tôi có làm được bài thơ Trăng Đêm có thể đọc được 96 bài và gần đây có một ông tú ở Quang Trung , Bình Định lại có một bài thất ngôn bát cú đọc được 128 bài
    Đây bài dịch thơ này cũng là một cách chơi , một cách chơi phải được tôn trọng : các chữ và nghĩa gần giống , sát nghĩa nhất và bằng chử Nôm trong 33 con chữ lớn, đặt biệt là chữ VUA nằm ở vị trí số 273 chữ VỀ nằm ở vi trí 280 , xin chép ra để các bạn
    cùng chơi cho vui trong lúc trà dư tửu hậu
    Chàng lãnh chiếu dẹp yên ngoài cỏi
    Tiễn đưa người tới lối cầu sông
    Ngậm buồn ngăn lệ nhủ cùng
    Dù xa cách mấy cũng đừng quên nhau
    Từ dạo ấy tin đâu vắng vẻ
    Để phòng the lạnh lẽo đêm xuân
    Trước thềm rêu phủ xanh dần
    Trong màn bụi bám mấy lần nào hay
    Buổi chia tay lòng đầy kinh hãi
    Biết làm sao gặp lại chàng ơi
    Xin làm biễn nọ trăng soi
    Xin làm mây lạnh trên đoài non xa
    Mây lạnh đó năm qua còn thấy
    Biễn năm năm trăng trẩy biên cương
    Tới lui trăng vẫn bên chàng
    Nghìn trùng vạn dặm có nhường thấy chăng
    Đường thăm thẳm quan sơn cách trở
    Hận vì chàng sao ở quá lâu
    Ngày đi vàng cánh hoa lau
    Mà chừ trắng xóa cả màu bạch mai
    Hoa nghiêng ngả gặp ngày xuân sớm
    Nỗi niềm xuân biết ngõ cùng ai
    Thùy dương lá rụng chàng ơi
    Hoa rơi ngập đất ai người quét đây
    Trước sân đầy cỏ xuân thơm ngát
    Chốn họa đường ôm chiếc Tần Tranh
    Giang Nam dạo khúc vì chàng
    Gởi tình em đến Bắc Phương cõi ngoài
    Nơi phương Bắc xa xôi vời vợi
    Vạn dặm đường tin tới hay không
    Gối khăn lệ đẫm từng dòng
    Áo vàng lụa vẽ hoa cùng rưng rưng
    Ba xuân đến qua sông tiếng nhạn
    Khác chi người xa bạn người ơi
    Ruột đứt đàn vẫn còn hoài
    Đàn chưa trọn khúc đau nay đã thành
    Chàng nhớ thiếp nặng tình như núi
    Thiếp nhớ chàng khôn nỗi nào khuây
    Cúi dâng một bức gấm này
    Vua tha chàng sớm được quay trỡ về
    Hồ đắc Duy

    Ngẫm người mà nghĩ đến ta.Ở ta cũng có 1 kiểu chơi chữ trong văn thơ rất thú vị(kiểu thuận nghịch đọc).Ví dụ như bài "Cảnh xuân" này chẳng hạn:
    CẢNH XUÂN
    Ta mến cảnh xuân ánh sáng ngời
    Thú vui thơ rượu chén đầy vơi
    Hoa cài dậu trúc cành xanh biếc
    Lá quyện hương xuân sắc thắm tươi
    Qua lại khách chờ sông lặng sóng
    Ngược xuôi thuyền đợi bến đông người
    Xa ngân tiếng hát đàn trầm bổng
    Tha thướt mắt ai bóng mỉm cười.

    Hay là bài "Đền Ngọc Sơn"(Vô danh)
    Linh uy tiếng nổi thật là đây,
    Nước chắn, hoa rào, một khóa mây.
    Xanh biếc nước soi, hồ lộn bóng,
    Tím bầm rêu mọc, đá tròn xoay.
    Canh tàn lúc đánh chuông ầm tiếng
    Khách vắng khi đưaxạ ngát bay.
    Thành thị tiếng vang đồn cảnh thắng,
    Rành rành nọ bút với nghiên này.

    Đọc xuôi hay ngược gì cũng đúng,cũng hay cả
    Kết thúc bài viết tôi post 1 bài thơ thế loại liệt kê của Nguyên Sa:bài "Năm ngón tay"
    Trên bàn tay có năm ngón
    Có ngón dài, ngón ngắn
    Có ngón chỉ đường đi
    Có ngón tay đeo nhẫn
    Ngón tay tô môi
    Ngón tay đánh phấn
    Ngón tay chải đầu
    Ngón tay đếm tiền
    Ngón tay lái xe
    Ngón tay thử Coóc-sê
    Ngón tay cài khuy áo
    Em còn ngón tay nào
    Để giữ lấy tay anh ?

    Trái tim bé bự.Kẻ tôn thờ chủ nghĩa..2 vợ.Xin Thượng đế mang 2 em đến với tôi.
    I love .Z^
  7. lyhap

    lyhap Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    1.502
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay tiếp tục giới thiệu vài bài thơ độc đáo cho anh chị em thưởng lãm.
    Trước hết là 1 cái "Tam giác"
    Triangle

    I
    am
    a very
    special
    shape I have
    three points and
    three lines straight.
    Look through my words
    and you will see, the shape
    that I am meant to be. I''m just
    not words caught in a tangle. Look
    close to see a small triangle. My angles
    add to one hundred and eighty degrees, you
    learn this at school with your abc''s. Practice your
    maths and you will see, some other fine examples of me.​
    Tiếng dế kêu như thế nào nhỉ?
    Nào hãy đọc 37 lần chữ "Crickets"("Con dế" của Aram Saroyan) thử xem.

    Crickets
    Crickets
    Crickets
    ...............
    Crickets
    Crickets.

    Hic,thích đọc thêm nữa thì cứ thêm(lười đánh 37 dòng quá-nguyên bản là như thế).Thử thu lại và nghe giọng"oanh vàng" của bạn đi.Bảo đảm bạn thực sự là 1 chú dế đó.

    Nó còn 1 dị bản nữa:
    crickets
    crickess
    cricksss
    cricssss
    crisssss
    crssssss
    csssssss
    ssssssss
    ssssssts
    sssssets
    sssskets
    sssckets
    ssickets
    srickets
    crickets

    Bài "Calligrammes"(Thư pháp) của Guillaume Apollinaire trông khá ngộ nghĩnh
    Thêm 1 lối chơi chữ nữa trong văn thơ.Bài "Chức cẩm hồi văn" của Tô Huệ.
    Đã mang tiếng lượm lặt rồi thì chơi luôn cả bài giới thiệu vậy:
    CHỨC CẨM HỒI VĂN
    Quân thừa Hoàng chiếu yên biên thứ
    Tống quân viễn biệt hà kiều lộ
    Hàm bi, yểm lệ, tặng quân ngôn
    Mạc vong ân tình tiện trường khứ
    Hà kỳ nhất khử âm tín đoạn
    Ức thiếp bình vi xuân bất noãn
    Quỳnh dao giai hạ bích đài không
    San hô trướng lý hồng trần mãn
    Thử thời dao biệt mỗi kinh hồn
    Tương tâm hà thác cánh phùng quân.
    Nhất tâm nguyện tác thương hải nguyệt
    Nhất tâm nguyện tác lãnh đầu vân
    Lãnh vân tuế tuế phùng phu diện
    Hải nguyệt niên niên chiếu đắc biên
    Phi lai phi khứ đáo quân bàng
    Thiên lý vạn lý dao tương kiến
    Thiều thiều lộ viễn , quan san cách
    Hận quân tái ngoại trường vi khách
    Thử thời tương biệt lô diệp hoàng
    Thuỳ tín kỷ kinh mai hoa bạch
    Bách hoa tán loạn phùng xuân tảo.
    Xuân ý thôi nhân hướng thuỳ đạo
    Thuỳ dương tảo địa vị quân phan
    Lạc hoa mãn địa vô nhân tảo
    Đình tiên xuân thảo chinh phân phương
    Bảo đắc Tần-trang hướng hoạ đường
    Vị quân đàn đắc Giang Nam khúc
    Phụ ký tình thâm đáo Sóc phương
    Sóc phương thiều đệ sơn hạ việt
    Vạn lý âm thư Trường đoạn tuyệt
    Ngân trang chẩm thượng lệ triêm y
    Kim lũ la thường hoa giai liệt
    Tam xuân hồng nhạn độ giang thanh
    Thử thị ly nhân đoạn trường tình
    Tranh huyền vị đoạn, trường tiên đoạn
    Oán kết tiên thành, khúc vị thành
    Quân kim ức thiếp trọng như san
    Thiếp diệc tư quân bất tạm nhàn
    Chức tương nhất bản hiến Thiên Tử
    Nguyện phóng nhi phu cập tảo hoàn
    Bài này đã được một số danh nho dịch sang tiếng Việt , bản dịch gần sát với nguyên bản và bay **** cũng với số lượng là 280 chữ , đáng kể là của Hoàng Quang , một danh nho đời Lê thế kỷ 18. tiến sĩ Ngô Thế Vinh đời Tự Đức thế kỷ 19
    Bài thơ thất ngôn cổ phong này gồm tất cả 280 chữ. Đoạn cuối bài thơ là nét chữ lớn, nằm trong 32 ô vuông, mỗi ô một chữ, riêng ô chính giữa có hai chữ: Thiên tử. Tại sao lại có chữ lớn và chữ nhỏ? Có lẽ Tô Huệ muốn gây sự chú ý của Đức Vua vì mấy câu chữ lớn chính là cốt lõi của bài thơ nói lên cái ý tha thiết xin cho chồng về.
    Bài thơ đã được chính Tô Huệ là tác giả đọc ra được ghi lại nhưng hướng dẫn để đọc được bài thơ như vậy thì nhiều người nói rất mơ hồ như là đọc từ bên trái , ngang ngoài biên , đọc xuống hàng biên bên phải lại đọc ngược lên , theo lối chữ chi...
    Quả thật là rối rắm và khó khăn là không biết rõ, không biết bắt đầu từ đâu và kết thúc chỗ nào cho nên không ai đọc được ngoài chính tác giả nhưng khi khám phá ra được cách đọc và bắc đầu từ đâu của bức chữ trên gấm mới biết được đó là một bài thơ rất độc đáo
    Đọc được bài thơ thì mới chỉ cảm nhận được cái hay , cái chất thơ , cái nỗi lòng của Tô Huệ đối với chồng , nỗi lòng của một thiếu phụ mòn mõi đợi chồng , bức thông điệp tình yêu và nỗi nhớ nhung mà Tô Huệ gởi cho chồng đang ở ngoài biên cương
    Trước hết là bản dịch nghĩa của nhà thơ Tô Kiều Ngân chép ra để các bạn để tham khảo:
    Chàng vâng chiếu vua đi đồn trú nơi biên cương
    Tiễn chàng qua cầu , đường xa thăm thẳm
    Ngậm sầu , ngăn lệ , trao chàng mấy lời
    Đừng quên tình này dù xa cách
    Một ra đi tin tức đành vắng bặt
    Phòng không của thiếp xuân về chẳng ấm
    Dưới thềm hoa rêu đã phủ xanh
    San hô màng trướng đầy buị bám
    Buổi ấy chia tay lòng khiếp hãi nhường bao
    Lo làm sao cho gặp lại được chàng
    Xin được làm ánh trăng nơi biển xanh
    Xin được làm mây lạnh trên đầu núi
    Mây lạnh năm năm còn thấy được mặt chàng
    Trăng biển năm năm còn soi dấu biên cương (nơi chàng ở )
    Bay đi bay lại còn đến được gần chàng
    Thăm thẳm đường xa , núi non cách trở
    Giận chàng còn mãi làm người khách nơi biến tái
    Buổi ấy xa nhau lá hoa lau úa vàng
    Ai tin bây giờ hoa mai đã trắng xóa
    Hoa nghiêng ngã gặp mùa xuân sớm
    Nỗi niềm xuân xui khó nói ra
    Thùy dương rụng lá cũng vì chàng
    Hoa rơi đầy đất ai người quét
    Trước sân cỏ xuân tỏa mùi thơm
    Ôm đàn Tần Tranh ra phòng họa
    Vì chàng đàn trọn khúc Giang Nam
    Gửi gắm tình này về phương Bắc
    Phương Bắc sông núi xa xôi thăm thẳm
    Vạn dặm tin chàng dứt hẵn rồi
    Vật trang sức trên gối , nước mắt em thấm áo
    Áo thêu vàng , lụa vẽ hoa cũng từng chịu ủ ê
    Ba xuân hồng nhạn kêu qua sông
    Cũng giống nỗi đau đứt ruột của một người xa cách
    Đàn chưa dứt mà lòng dứt trước
    Oán kết rồi , đàn vẫn chưa rồi
    Chàng nhớ em tình nặng như núi non
    Em cũng nhớ chàng chẳng lúc nào khuây khỏa
    Dệt bức gấm này cúi dâng Thiên tử
    Xin cho chồng con được sớm trở về

    Đây là bản dịch thơ của tiến sĩ Ngô Thế Vinh:
    Chàng vâng chiếu ra ngoài biên thứ
    Thiếp đưa chàng kiều lộ xa xa
    Mây lời tặng những châu sa
    Tình ân ái ấy biết là nhớ không
    Sao một phút tin hồng văng vẳng
    Chốn chinh vi xuân chẳng ấm nồng
    Dưới thềm lỗ chỗ rêu phong
    Trong màng ngang dọc bụi hồng sương che
    Khi tống biệt hồn kia kinh hãi
    Biết làm sao cho gặp lại cùng
    Ước gì như nguyệt bể đông
    Ước gì như thể mây hồng đầu non
    Mây non nọ may còn một thấy
    Trăng bể kia soi dậy một phương
    Những mong lại được gặp chàng
    Dẫu nghìn muôn dặm rõ đường tương thân
    Đường thăm thẳm mấy lâu xa cách
    Giận chàng còn làm khách ải quan
    Ngày đi lư diệp mới vàng
    Bây giờ đã mấy mai tàn trắng bông
    Mai tán loạn gặp cùng xuân mới
    Nỗi xuân riêng khôn nói cho ra
    Vì chàng nên lá dương tà
    Hoa rơi man mác ai là tảo nhân
    Trước sân những cỏ xuân thơm nức
    Ôm đàn tranh ra trước hoạ đường
    Khúc Giang Nam gẩy vì chàng
    Đem tình cho đến sóc phương cõi ngoài
    Ngoài phương sóc xa xôi thăm thẳm
    Bức âm thư nghìn dặm thấy đâu
    Pha phôi áo lệ gối sầu
    Dưới thềm hoa lá cùng mầu nở ra
    Qua sông ấy tiếng gà xao xác
    Nỗi ly nhân trường đoạn khác đâu
    Đàn chưa rối ruột đã sầu
    Cho nên một khúc cung sau chưa tròn
    Chàng nhớ thiếp như non tình nặng
    Thiếp nhớ chàng cũng chẳng tạm khuây
    Hồi văn một bức thư này
    Nhi phu xin sớm kíp ngày khởi qui
    Ngô Thế Vinh
    Bài của Hoàng Quang thời nhà Lê:
    Chàng vâng chiếu ra yên cõi ngoại
    Thiếp đưa chàng tới lối cầu sông.
    Ngậm sầu gạt lệ nhắn lòng,
    Chớ tham chốn khác mà vong tình này.
    Trông tin tức tới nay thăm thẳm,
    Để buồng hương chẳng ấm hơi xuân.
    Từ ngày đôi ngả cách phân,
    Màn dần bụi bám, thềm trần rêu phong.
    Tưởng ly biệt nỗi lòng kính sợ,
    Thiếp với chàng bao thuở gặp nhau.
    Nguyện làm trăng giữa biển sâu,
    Nguyện làm mây phủ trên đầu non cao.
    Trăng giữa biển năm nào cũng thấy,
    Mây đầu non đường mấy cũng thông.
    Bay qua bay lại bên chồng,
    Dầu ngàn muôn dặm xa trông như gần.
    Quan sơn ấy mấy lần trở cách,
    Hiềm nỗi chàng làm khách rất lâu.
    Chàng đi mới ố bông lau,
    Mà nay mấy độ trắng màu hoa mai.
    Trăm hoa thức xuân tươi hớn hở,
    Xuân giục người than thở với ai.
    Dương kia đủ những tơ dài,
    Hoa kia rã cánh không người quét cho.
    Sân xuân sớm thơm tho trăm thức,
    Chốn hoạ đường lựa bậc đàn tranh.
    Giang Nam năm khúc rành rành,
    Mượn đầu năm mong gởi tình Sóc phương.
    Sóc phương ấy đôi đường diệu vợi,
    Âm thư này nhắn gởi khôn thông.
    Gối riêng nước mắt tuôn dòng,
    Xiêm thêu áo vẽ lâu cùng mục tan.
    Ba xuân tới tiếng nhàn gắng gởi,
    Xuân giục người bối rối như tơ.
    Năm dây còn đó sờ sờ,
    Buồn đà đứt ruột khảy chưa rồi đàn.
    Chàng thương thiếp tình hơn núi nặng,
    Thiếp nhớ chàng tình chẳng kém thua.
    Dệt đem bức gấm dâng vua,
    Xét lòng dạ thiếp tha cho chồng về.
    Hoàng Quang
    Khi nghiên cứu cấu trúc của bài Chức Cẩm Hồi Văn mới thấy hết cái cách chơi của người xưa quả thực là tuyệt diệu , một lối chơi thật tao nhã có một không hai mà đã trên 2000 năm nay cũng chưa có kẻ hậu sinh nào giải mã dược cái bí quyết , cái bí mật cũng như bức thông diệp này gởi đến cho vua mà khi nhà vua cầm bức gấm lên thì chỉ thấy trước mắt mình chỉ có một chữ THIÊN TỬ nằm ở trung tâm vũ trụ, tất cả các chữ còn lại đều đọc được hết , nhưng toàn thể 280 chữ ấy nói cái gì ? thì Hoàng đế và cả quần thần học sĩ uyên bác cũng chỉ nhìn nó như một lời thách đố , sức mạnh , vũ lực , gươm giáo , quân sỉ và tiền bạc , chức tước đã phải ngậm ngùi trước một câu đố hiễm hóc của một người đàn bà thông minh là Tô Huệ này
    Một bản thông điệp có trong tay , mà không ai giãi mã được, trong kết cấu của bài Chức Cẩm Hồi Văn có ẩn chứa một điều bí mật ở những con chữ to nằm trong 32 ô. Nếu là Dụng Hồi văn thể kiêm liên hoàn, với 280 chữ thành 40 câu thơ , mỗi câu 7 chữ thì có thể đọc lên đến 1600 bài thơ và nếu là bình trắc lục vận độc thành thất ngôn, ngũ ngôn hay theo các con chữ 280 mà xếp thì có thể lên đến cả chục triệu bài thơ , một chương trình cho máy vi tính có thể xử lý để in ra mấy chục triệu bài Chức Cẩm Hồi Văn đó
    Trong lịch sư ûchơi chữ của văn học Việt Nam thì khó có ai qua mặt được vua Thiệu Trị , , ông để lại cho đời hai câu đố: Vũ Trung Sơn Thủy (Cảnh Trong Mưa), Phước Viên Văn Hội Lương Dạ Mạn Ngâm (đêm thơ ở Phước Viên). Đó là một trận đồ bát quái có 56 chữ, ứng với một bài thơ thất ngôn bát cú được khảm xà cừ. Trên câu đố có ghi lời dặn cách đọc bên cạnh bài thơ. Theo chỉ dẫn của Vua đọc theo hai lối hồi văn kiêm liên hoàn, theo thể thất và ngũ ngôn sẽ được 64 bài ,sau này chúng tôi có làm được bài thơ Trăng Đêm có thể đọc được 96 bài và gần đây có một ông tú ở Quang Trung , Bình Định lại có một bài thất ngôn bát cú đọc được 128 bài
    Đây bài dịch thơ này cũng là một cách chơi , một cách chơi phải được tôn trọng : các chữ và nghĩa gần giống , sát nghĩa nhất và bằng chử Nôm trong 33 con chữ lớn, đặt biệt là chữ VUA nằm ở vị trí số 273 chữ VỀ nằm ở vi trí 280 , xin chép ra để các bạn
    cùng chơi cho vui trong lúc trà dư tửu hậu
    Chàng lãnh chiếu dẹp yên ngoài cỏi
    Tiễn đưa người tới lối cầu sông
    Ngậm buồn ngăn lệ nhủ cùng
    Dù xa cách mấy cũng đừng quên nhau
    Từ dạo ấy tin đâu vắng vẻ
    Để phòng the lạnh lẽo đêm xuân
    Trước thềm rêu phủ xanh dần
    Trong màn bụi bám mấy lần nào hay
    Buổi chia tay lòng đầy kinh hãi
    Biết làm sao gặp lại chàng ơi
    Xin làm biễn nọ trăng soi
    Xin làm mây lạnh trên đoài non xa
    Mây lạnh đó năm qua còn thấy
    Biễn năm năm trăng trẩy biên cương
    Tới lui trăng vẫn bên chàng
    Nghìn trùng vạn dặm có nhường thấy chăng
    Đường thăm thẳm quan sơn cách trở
    Hận vì chàng sao ở quá lâu
    Ngày đi vàng cánh hoa lau
    Mà chừ trắng xóa cả màu bạch mai
    Hoa nghiêng ngả gặp ngày xuân sớm
    Nỗi niềm xuân biết ngõ cùng ai
    Thùy dương lá rụng chàng ơi
    Hoa rơi ngập đất ai người quét đây
    Trước sân đầy cỏ xuân thơm ngát
    Chốn họa đường ôm chiếc Tần Tranh
    Giang Nam dạo khúc vì chàng
    Gởi tình em đến Bắc Phương cõi ngoài
    Nơi phương Bắc xa xôi vời vợi
    Vạn dặm đường tin tới hay không
    Gối khăn lệ đẫm từng dòng
    Áo vàng lụa vẽ hoa cùng rưng rưng
    Ba xuân đến qua sông tiếng nhạn
    Khác chi người xa bạn người ơi
    Ruột đứt đàn vẫn còn hoài
    Đàn chưa trọn khúc đau nay đã thành
    Chàng nhớ thiếp nặng tình như núi
    Thiếp nhớ chàng khôn nỗi nào khuây
    Cúi dâng một bức gấm này
    Vua tha chàng sớm được quay trỡ về
    Hồ đắc Duy

    Ngẫm người mà nghĩ đến ta.Ở ta cũng có 1 kiểu chơi chữ trong văn thơ rất thú vị(kiểu thuận nghịch đọc).Ví dụ như bài "Cảnh xuân" này chẳng hạn:
    CẢNH XUÂN
    Ta mến cảnh xuân ánh sáng ngời
    Thú vui thơ rượu chén đầy vơi
    Hoa cài dậu trúc cành xanh biếc
    Lá quyện hương xuân sắc thắm tươi
    Qua lại khách chờ sông lặng sóng
    Ngược xuôi thuyền đợi bến đông người
    Xa ngân tiếng hát đàn trầm bổng
    Tha thướt mắt ai bóng mỉm cười.

    Hay là bài "Đền Ngọc Sơn"(Vô danh)
    Linh uy tiếng nổi thật là đây,
    Nước chắn, hoa rào, một khóa mây.
    Xanh biếc nước soi, hồ lộn bóng,
    Tím bầm rêu mọc, đá tròn xoay.
    Canh tàn lúc đánh chuông ầm tiếng
    Khách vắng khi đưaxạ ngát bay.
    Thành thị tiếng vang đồn cảnh thắng,
    Rành rành nọ bút với nghiên này.

    Đọc xuôi hay ngược gì cũng đúng,cũng hay cả
    Kết thúc bài viết tôi post 1 bài thơ thế loại liệt kê của Nguyên Sa:bài "Năm ngón tay"
    Trên bàn tay có năm ngón
    Có ngón dài, ngón ngắn
    Có ngón chỉ đường đi
    Có ngón tay đeo nhẫn
    Ngón tay tô môi
    Ngón tay đánh phấn
    Ngón tay chải đầu
    Ngón tay đếm tiền
    Ngón tay lái xe
    Ngón tay thử Coóc-sê
    Ngón tay cài khuy áo
    Em còn ngón tay nào
    Để giữ lấy tay anh ?

    Trái tim bé bự.Kẻ tôn thờ chủ nghĩa..2 vợ.Xin Thượng đế mang 2 em đến với tôi.
    I love .Z^
  8. lyhap

    lyhap Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    1.502
    Đã được thích:
    0
    Mãi mới kiếm được 1 bài có thể tạm dịch được sang tiếng Việt(trước giờ toàn gặp mấy bài dài-dịch nghĩa chắc tới tết Congo-huống hồ dịch thơ)
    Wax
    A thousand candles
    weep
    at the altar.
    Tears of man?
    Tears of God?
    Rajashree Balaram
    Sáp
    Hàng nghìn ngọn nến
    Chảy
    Từ ngôi đền
    Nước mắt của loài người?
    Hay của Thượng đế?
    Rajashree Balaram

    Cái tôi thích nhất là động từ weep(chảy,tan chảy-than khóc),một kiểu chơi chữ độc đáo.Sáp chảy từ những ngọn nến-phải căng là những giọt nuớc rơi từ hàng triệu đôi mắt của loài người.Liệu Thượng đế trên kia-trong ngôi đền loài người đang tôn thờ có thấu chăng.
    Tôi không biết gì về R.Balaram cả,do đó càng không biết tác giả viết bài này trong hoàn cảnh nào.Nhưng dù vì lí do gì đi chăng nữa thì trên thế giới này vẫn còn rất nhiều những số phận nghiệt ngã,đau khổ.Liệu có phải là mối đồng cảm-nỗi lòng của nhà thơ?

    Mạn đàm vài câu như thế(lỡ có không đúng ý của nhà thơ) thì còn có đường mà...chạy.Hihi.Vậy thôi.
    Trái tim bé bự.Kẻ tôn thờ chủ nghĩa..2 vợ.Xin Thượng đế mang 2 em đến với tôi.
    I love .Z^
  9. lyhap

    lyhap Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    1.502
    Đã được thích:
    0
    Mãi mới kiếm được 1 bài có thể tạm dịch được sang tiếng Việt(trước giờ toàn gặp mấy bài dài-dịch nghĩa chắc tới tết Congo-huống hồ dịch thơ)
    Wax
    A thousand candles
    weep
    at the altar.
    Tears of man?
    Tears of God?
    Rajashree Balaram
    Sáp
    Hàng nghìn ngọn nến
    Chảy
    Từ ngôi đền
    Nước mắt của loài người?
    Hay của Thượng đế?
    Rajashree Balaram

    Cái tôi thích nhất là động từ weep(chảy,tan chảy-than khóc),một kiểu chơi chữ độc đáo.Sáp chảy từ những ngọn nến-phải căng là những giọt nuớc rơi từ hàng triệu đôi mắt của loài người.Liệu Thượng đế trên kia-trong ngôi đền loài người đang tôn thờ có thấu chăng.
    Tôi không biết gì về R.Balaram cả,do đó càng không biết tác giả viết bài này trong hoàn cảnh nào.Nhưng dù vì lí do gì đi chăng nữa thì trên thế giới này vẫn còn rất nhiều những số phận nghiệt ngã,đau khổ.Liệu có phải là mối đồng cảm-nỗi lòng của nhà thơ?

    Mạn đàm vài câu như thế(lỡ có không đúng ý của nhà thơ) thì còn có đường mà...chạy.Hihi.Vậy thôi.
    Trái tim bé bự.Kẻ tôn thờ chủ nghĩa..2 vợ.Xin Thượng đế mang 2 em đến với tôi.
    I love .Z^
  10. lyhap

    lyhap Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    1.502
    Đã được thích:
    0
    Thêm 1 bài thơ dịch nữa nhé.
    Reality..

    This world is an illusion
    Relations are an illusion
    Love is an illusion
    Even life is an illusion
    Only Death is a Reality
    Khwaab Khan
    Điều có thực
    Thế giới này chỉ là ảo tưởng
    Những mối quan hệ là ảo tưởng
    Tình yêu cũng thế
    Thậm chí cuộc sống cũng chẳng có thực
    Duy nhất cái chết là hiện hữu
    Khwaab Khan

Chia sẻ trang này