1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Lượt phượt ở Đài Loan

Chủ đề trong 'Hồi ức về các chuyến đi' bởi dumdum, 12/11/2008.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Tolate

    Tolate Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/01/2008
    Bài viết:
    562
    Đã được thích:
    0
    Ôi, Đài Loan không ngờ lại đẹp thế nhỉ ! Hôm nay mới có thời gian xem từ đầu . Không biết bao giờ mình mới có cơ hội đi đây . Cảm ơn bạn dumdum , post tiếp ảnh cho mọi ngươì xem nhé
  2. Sobek_2011

    Sobek_2011 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/11/2006
    Bài viết:
    183
    Đã được thích:
    0
    .......tình hình này chị Dum sắp leo hết các núi của Taiwan rồi :|.......ảnh đẹp bình thường, nhưng được cái chuyện kể hay chị ạ :))........
  3. dumdum

    dumdum Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/08/2004
    Bài viết:
    1.595
    Đã được thích:
    2
    Beidawushan 3090m (tiếp)
    Để lên tới đỉnh 3090m, chúng tôi xuất phát từ độ cao hơn 1500m và sẽ phải leo quãng đường dài 9km. Thông thường người ta sẽ leo 4km ngày thứ nhất đến cabin; 5km đến đỉnh và quay lại ngày thứ hai. Nếu dậy sớm ngắm bình minh thì chiều tối có thể về đến chân núi, còn không nhiều người sẽ ở lại cabin 1 đêm nữa và sáng hôm sau ra về.
    [​IMG]
    Mưa cứ rỉ rả không ngừng, chúng tôi vừa đi vừa làu bàu, kẻ thì muốn quay về, người thì muốn tiếp tục. Chúng tôi cứ chặc lưỡi bảo nhau, "thôi leo nốt 1km nữa mà không tạnh thì quay lại nhé", nhưng cái "nốt" đấy rốt cuộc lặp lại đến 4 lần và bụp một phát, chúng tôi đến cabin khi trời bắt đầu tối.
    Gần cabin, trời ngớt dần mưa, để lộ ra mây và núi trập trùng
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    5 tiếng leo núi trong mưa khiến đồ đạc tôi mang theo gần như ướt sạch. Giày lõng bõng nước, quần ướt đến đầu gối và 2 cái áo đều ngấm mưa. Lạnh.
    Chúng tôi là những kẻ cuối cùng đến cabin, đã hết sạch chỗ. Andy bảo nó sẽ dựng lều đồng thời thử xem cái lều có chống nước không, nhưng tôi và Pavel thì không thích ngủ lều lắm. Chúng tôi chọn cho mình hai chỗ khô ráo trong hành lang cabin (lối dẫn ra toilet hix). Nhưng lúc tôi lôi túi ngủ ra, thì nó bị ngấm nước từ đời nào.
    Đúng lúc ấy thì tôi và Pavel được mấy bạn Đài mời ra uống nước gừng và ăn súp nóng. Mặc kệ tình cảnh thảm thương của mình, chúng tôi lò dò ngồi quây quần bên chiếc bàn gỗ đơn sơ, và bập bẹ trò chuyện với các bạn Đài bằng thứ ngôn ngữ pha lẫn tiếng anh, tiếng trung và múa may tay chân. Mọi người ở cabin rất thân thiện và hiếu khách, đem một đống đồ ăn ra "tiếp tế" cho chúng tôi, bắt ăn bằng hết. Tới khi tôi bảo túi ngủ của tôi ướt và không biết đêm nay thế nào, các bạn xủng xoẻng với nhau rồi một bạn chạy vào đưa cho tôi 1 cái túi ngủ khác khô ráo
    - Crazy xiaojie (cô gái điên rồ - tạm dịch), cầm lấy mà dùng
    - Sao lại gọi tôi thế?
    - Bởi vì cô lái scooter 4 tiếng đến đây, thật điên rồ
    - Hì hì, cám ơn anh
    - Lát nữa cô vào bên trong cabin mà ngủ, còn chỗ, đêm lạnh lắm, túi ngủ này mỏng không chịu được đâu
    Thế là loay hoay một hồi, tôi có 1 chỗ ngủ trong cabin, xung quanh là những tiếng ngáy như sấm của hàng chục con người. Trời rét cóng, mình mẩy đau nhức khiến tôi cứ chập chờn không ngon giấc.
    Hai, ba giờ sáng, mọi người bắt đầu loạt xoạt dậy để lên đỉnh kịp đón bình mình, mọi thứ náo loạn và ồn ã như trong sân ga. Tôi mở mắt thao láo cho đến khi người cuối cùng rời đi, cabin giờ chỉ còn có tôi và vài người nữa. Mọi thứ chìm trong im lặng, tĩnh mịch, và rồi tôi trôi vào giấc ngủ lúc nào không hay.
  4. dumdum

    dumdum Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/08/2004
    Bài viết:
    1.595
    Đã được thích:
    2
    Beidawushan 3090m (cont)
    Chúng tôi hẹn nhau 5h sáng dậy đi, nhưng mãi 6h Andy mới lò dò đến đánh thức tôi và Pavel. Ngồi dậy thật là một cực hình, chân tay mình mẩy đau nhức, hai vai thì như bị búa dần. Ngày hôm trước đeo khá nặng khiến mỗi cử động bả vai đối với tôi giờ thật khó khăn.
    Nhân tiện kể chuyện đeo balô. Tôi đeo và đi một chốc lại đứng thở phì phò, mặt mày nhợt nhạt. Thế rồi cũng nghĩ ra "kế" để nó nhẹ bớt đi. Tôi nhiệt tình mời táo, đưa nước và đồ ăn cho Pavel và Andy, còn dúi vào tay mỗi đứa 1 hộp sữa bắt uống để có sức leo. Hai đứa ban đầu cũng ngại nhưng tôi bắt ép ghê quá nên chúng nó cuối cùng cũng nhận, cảm ơn về sự "tử tế" của mình. Sau này khi đồ ăn thức uống vơi dần và balô nhẹ bớt, cứ mỗi bận khát nước thì uống nước của hai bạn kia, hai bạn ăn gì cũng mời mình chiu chíu, coi như đỡ phải vác theo đồ ăn :D
    Ban mai, trời không mưa, mát mẻ dễ chịu. Chúng tôi ăn sáng và khởi hành vào lúc 7h - giờ mà tôi đoán những người leo từ đêm qua đã bắt đầu quay về. Một lần nữa, chúng tôi lại là những kẻ cuối cùng. Còn 5km nữa.
    Một bạn cây tuyết tùng 1000 tuổi trên đường
    [​IMG]
    Lối đi bởi những rễ cây loằng ngoằng
    [​IMG]
    Trập trùng núi non
    [​IMG]
    Hẳn vào những ngày trời trong veo, phong cảnh sẽ thêm phần quyến rũ và hùng vĩ hơn gấp nhiều lần, và tôi chắc chắn rằng sẽ gặp lại những biển mây trắng muốt. Một số đồ đạc đã để lại cabin, nên ngày hôm nay chúng tôi đi thật thoải mái nhẹ nhàng. Lại những rừng cây âm u, những tán cây bách khổng lồ, những thân cây đổ, trúc, những đoạn bùn lầy...
    Chân ngắn và đi chậm nhất nên tôi được "ưu ái" cho "dẫn đường". Hai bạn đi sau nhởn nhơ chụp ảnh, ngắm nghía trời mây, thật nhàn nhã biết bao trong khi mình thì cứ phải hùng hục. Thi thoảng chúng tôi gặp nhóm đi ngắm bình minh ngược chiều lại, tay bắt mặt mừng thật là hớn hở. Các bạn xủng xoẻng xì xồ với nhau mãi không dứt. Sau đó tốn thời gian quá nên quyết định thống nhất là có gặp ai nữa cũng chỉ chào rồi đi luôn thôi...
  5. dumdum

    dumdum Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/08/2004
    Bài viết:
    1.595
    Đã được thích:
    2
    Beidawushan (cont)
    Tuy nghe thảnh thơi vậy, đoạn đường cũng không thiếu những chỗ leo dây như khỉ
    [​IMG]
    [​IMG]
    Qua vách đá
    [​IMG]
    Bùn lầy
    [​IMG]
    Qua một cái cây vặn xoắn xoằn xoặn
    [​IMG]
    Quãng đường 5km dài tưởng như vô tận, chúng tôi đếm từng 500m một mà lòng dạ bồn chồn. Trời lất phất mưa, mưa to, rồi lại tạnh, chiếc áo mưa giống cái váy của tôi mặc ra mặc vào liên tục. Mây phủ kín mọi vật và nhấn chìm cây cối vào màu mờ mờ trắng đục, hơi nước vởn vơ khắp nơi, gió đôi khi lại thổi phần phật như muốn cuốn bay mọi thứ. Pavel nói rằng nếu nó nhìn thấy cảnh tượng này trên tivi thì nó sẽ chẳng bao giờ đi cả.
    Cuối cùng sau rất lâu, chúng tôi đến đỉnh gần 12h trưa. Thật là một cảm xúc dễ chịu, phơi phới mặc dù chung quanh đặc kín sương mù, không nhìn thấy gì. Cái cảm giác ta đã làm được, ta đã ở trên đỉnh cao luôn luôn ngọt ngào và phấn khích. Không còn ai ở lại, chúng tôi tranh nhau chụp hình, hú hét rồi lôi đồ ăn trưa ra thưởng thức ngay trên đó, mặc cho mưa cứ phần phật bay trên đầu.
    Yeahhhh
    [​IMG]
  6. dumdum

    dumdum Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/08/2004
    Bài viết:
    1.595
    Đã được thích:
    2
    Beidawushan 3090m (end)
    Đường về là khoảng thời gian (tương đối) dễ chịu. Về chiều, trời tạnh mưa, chúng tôi có nhiều thời gian thưởng thức cảnh đẹp thiên nhiên hơn. Những đỉnh núi mây bay vần vũ, hoa đỗ quyên nở rộ, thậm chí cả những tia nắng le lói của hoàng hôn.
    [​IMG]
    Đến cabin khoảng 4h chiều, tôi thì muốn ở lại và sáng hôm sau về, nhưng hai đứa kia lại muốn về luôn. Đa số thắng nên sau 9 tiếng leo trèo ngày hôm đó, tôi lại thở dài xốc cái balo giờ đã đầy ự mọi thứ đi theo chúng nó. Thấy vẻ mặt tôi tiu nghỉu, chúng nó vui vẻ đề nghị mang giúp tôi 1 số đồ đạc. Andy vác cái túi ngủ ướt của tôi, còn Pavel thì cầm hết số đồ ăn nước uống còn lại cộng thêm thuốc thang và một lô đồ linh tinh khác. Giờ balo nhẹ chưa từng thấy hẹ hẹ, tôi nhảy chân sáo bắt đầu xuống núi
    [​IMG]
    Sẽ chẳng có việc gì nếu sau đó 2km đầu gối Andy bị khục khậc gì đó và nó bắt đầu đi khập khiễng. Pavel đã đi trước khá xa. Tôi đề nghị nó đổi balo với tôi nhưng nó nhìn tôi rồi lắc đầu, nói mãi cũng không xong. Chúng tôi chậm chạp từng bước xuống, được một lúc thì gặp Pavel quay lại tìm. Pavel khăng khăng bảo Andy đưa balo cho nó đeo, rồi mỗi vai 1 cái, nó lại băng băng bước đi. Trước khi nó đeo balo của Andy lên tôi cũng "đòi" thử đeo, và lưng tôi như muốn sụn xuống, nặng kinh hoàng. Cũng ko hiểu sao Pavel nó tha được 2 quả bom tạ đấy.
    7h tối, chúng tôi về đến chỗ để xe. Trời đã tối mù mịt, xung quanh không còn chiếc xe nào đỗ. Tôi ớn lạnh nghĩ đến quãng đường offroad tự đi về. Trời tối, mắt kém, ko tự tin khi lái, lại xuống dốc và đường toàn đá khiến tôi vồ ếch ngay lập tức. Andy và Pavel bảo tôi phải đi nhanh hơn thì sẽ điều khiển tay lái dễ hơn (?), rồi đi sau chiếu đèn cho tôi. Nhưng tôi vẫn sợ, 2 tay bóp 2 phanh chặt cứng, và đi chậm hơn cụ rùa. Chúng nó đi sau cụ rùa chiếu đèn được 1 lúc cũng mất kiên nhẫn, lại phóng vèo lên trước.
    Còn lại 1 mình, hai vai tôi và tay tôi mỏi nhừ vì bóp phanh, tôi dừng xe và thở. Bình tĩnh lại, tôi tiếp tục lần mò đi xuống thì lại oạch, xe trượt bánh chổng kềnh lần thứ hai và đè lên hai chân tôi, kẹp nó chặt cứng không rút ra được. Tôi kêu cứu ầm ĩ, cố nén chặt không nức nở vì đau. Hai bạn quay lại, nhanh chóng dựng xe và giúp tôi đứng dậy. Cổ chân và đầu gối tôi bị một vết rách khá sâu, giờ thì tôi trở nên hoảng sợ và bảo với bọn nó tôi không đi tiếp được. Chúng nó bàn bạc một hồi rồi dựng xe tôi lại, chở tôi đến đoạn đường bằng phẳng hơn. Pavel chạy lại chỗ để xe, lái đến, hỏi tôi đã tự đi được đoạn này chưa. Tôi lắc đầu. Thế là lại để xe - chở đến chỗ bằng phẳng hơn nữa - chạy lại lấy xe. Cứ thế 3 lần thì đường cũng đã phẳng lỳ cho tôi. Tôi trèo lên rì rì lái xuống.
    12h đêm, chúng tôi về đến Kao Hùng, quần áo bẩn thỉu bê bết bùn đất, 2 đồng chí thương binh.... Sau mỗi chuyến đi dù xúc cảm của hành trình có như thế nào, thì mỗi khi đặt chân tới cửa nhà, tôi luôn thầm cảm ơn ....đã cho tôi bình an trở về...
  7. LastWalkman

    LastWalkman Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/02/2008
    Bài viết:
    4.483
    Đã được thích:
    7
    Bài em Dum viết hay quá, gay cấn đến tận... cửa nhà. Em mà oạch vài phát nữa thì khi về đến nhà câu chuyện kể sẽ có hậu hơn
  8. dumdum

    dumdum Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/08/2004
    Bài viết:
    1.595
    Đã được thích:
    2
    @Last: ngã thế thôi, không thì hỏng hết đầu gối, ai mặc váy cho bạn Sói ngắm
    Núi non gồ ghề mãi rồi, giờ thêm chút cỏ cây hoa lá cho đời thêm tươi
    Nấm hoang
    [​IMG]
    Cỏ hoang
    [​IMG]
    Hoa dại
    [​IMG]
    Mong manh ...
    [​IMG]
  9. dumdum

    dumdum Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/08/2004
    Bài viết:
    1.595
    Đã được thích:
    2
    Nhân có bạn hỏi về cái này, tớ post vào đây trả lời luôn:
    3 ngày từ Đài Bắc thì cũng không nhiều lắm, vì xung quanh ĐB cũng nhiều chỗ hay ho để đi. Bạn có thể đi như sau:
    - Ngày 1: Taipei - Taroko
    - Ngày 2: Taipei - Jiufen và Jinguashí
    - Ngày 3: Taipei - suối nước nóng ở Beitou hoặc Wulai; hoặc đi Công viên quốc gia Yangmingshan cũng rất đẹp
    Bây giờ trả lời ban. từng cái một nhé
    1. Taroko
    Cái này rất rất đáng đi, hùng vĩ đến phát ngợp . Có thể đi như sau:
    Từ Taipei Main station, bắt tàu đi Hualien. Có hai loại là nhanh (khoảng 500 NT) và chậm (khoảng 350 NT). Nếu đi cuối tuần thì trước đó nên mua vé
    Từ Hualien station, có vài cách để đi Taroko, nhưng hợp lý nhất là thuê scooter hoặc ô tô. Cái này đòi hỏi bạn phải có international driving license (scooter vào khoảng 450-500NT/ ngày, ô tô khoảng 1500-2000 NT/ ngày, không kèm xăng). Đi bằng phương tiện cá nhân là thích nhất, tạt ngang tạt dọc, dừng đỗ tuỳ ý (mà tớ đảm bảo bạn cứ liên tục phải dừng thôi ). Không thì có thể thuê xe đạp (cái này tớ ko sure lắm nhưng chắc có chỗ - hỏi quầy thông tin). Chỉ tôi hơi xa với lại đèo dốc cũng è cổ
    Nếu không thì đành đi bus vậy. Khi đến Hualien station thì check ở quầy thông tin lịch trình của bus đi Taroko Headquarter. Thường có khoảng gần chục chuyến/ ngày, mất khoảng 1h đi lại. Bus sớm nhất là 5.30am, muộn nhất là 9.30pm. Từ Taroko headquarter đến Tienhsiang mà bạn không có phương tiện cá nhân đi thì hơi tiếc vì đoạn đẹp nhất là đoạn này.
    Gần headquarter là Eternal spring shrine và Shakadang trail rất đẹp, có thể đi xong ở đây, rồi về lại headquarter, bắt bus đi Tienhsiang. Có thể bảo nó drop mình ở Tunnel of Nine Turns và đi bộ trong này. Nói chung highly recommend là nên có phương tiện cá nhân.
    2. Jiufen và Jinguashí
    Từ Đài bắc đi cái này rất tiện, lại đẹp. Đây chính là mỏ vàng hồi xưa nhưng giờ đã ngừng khai thác. Tớ đi rùi nhưng lười viết quá hihi, nhưng thôi nhân dịp này sẽ cố chăm lại. Cái này xem bài tiếp sau
    3. Suối nước nóng or CVQG Yangmingshan
    Để thông tin được update nhất thì khi bạn đến Taipei main station, vào xin 1 cái bản đồ Taipei và quyển small guide hướng dẫn, đầy đủ tất tần tật đi lại ntn luôn. Nhưng tớ recommend đi Yangmingshan hơn, vì trong đó cũng có suối nước nóng :). Đi lại trong đó cũng đơn giản thui, vào information centre xin cái bản đồ và hướng dẫn. Chú í là trong này phải hiking khá nhiều, nên muốn thoải mái thì cứ nhằm suối nước nóng mà đi
  10. quynhad

    quynhad Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/03/2004
    Bài viết:
    209
    Đã được thích:
    0
    Cảm ơn Dee Dee nhiều lắm . Mình hỏi thêm nữa nhé!
    1. Từ Taipei tới Huelian ngoài tàu hoả thì có bus hay k0?
    2. Mình có 4 buổi tối ở Taipei, ngoài chợ đêm ra còn có điểm nào để đến k0?
    3. Cố gắng viết bài mới về cái mỏ vàng sớm nha, mùng 1/6 mình đi roài
    Tặng DD

Chia sẻ trang này