1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

luv stories

Chủ đề trong 'Czech' bởi chinobe, 30/03/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. chinobe

    chinobe Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/10/2003
    Bài viết:
    497
    Đã được thích:
    0
    phù 'Ă? :
    TCS viết bà?i " tĂi ơi 'ư?ng tuyẶt vòng" cho mTt ngưĂi con gĂi mĂ Ăng 'Ă từng cĂ dự 'i lĂm vợ : Ă hậu V.A , V.A vĂ Tr<nh 'Ă gặp nhau trong mTt phĂng trưng bĂy tranh MTt thoĂng ngỡ ngĂng bYi anh Sơn rất quen. ĐĂi mắt, 'Ăi mĂi, nụ cười ấy toả sĂng vĂ tinh khiết. Khoảnh khắc 'Ă 'Ă thực sự bĂng chĂy .
    Được chinobe sửa chữa / chuyển vào 03:58 ngày 02/06/2004
  2. chinobe

    chinobe Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/10/2003
    Bài viết:
    497
    Đã được thích:
    0
    cuộc đời cuốn cô gái theo dòng xoáy ...thời gian cũng đã làm nguôi ngoai tất cả ...tình yêu trong cô đã chết...í ,mà chỉ với anh dỏ hơi kia thôi ...còn những tình yêu khác vẫn sống ,sống khoẻ nữa là khác ....ờ nhưng mà ...ôi có đôi khi...
    ...chợt những khoảnh khắc thảng thốt chơi vơi giữa nhớ và quên ........
    Em còn nhớ hay em đã quên ?
    Nhớ Sài gòn mưa rồi chợt nắng
    Nhớ phố xưa quen biết tên bàn chân
    Nhớ đèn đường từng đêm thao thức
    Sáng che em vòm lá me xanh
    Em còn nhớ hay em đã quên ?
    Bên hàng xóm đôi khi ghé thăm
    Có hai mùa vẫn đi về
    Có con đường nằm nghe nắng mưa
    Em ra đi nơi này vẫn thế
    Lá vẫn xanh trên con đường nhỏ
    Vườn xưa vẫn có tiếng Me ru
    Có tiếng em thơ
    Có chút nắng trong, tiếng gà trưa
    Em còn nhớ hay em đã quên ?
    Nhớ đường dài qua cầu lại nối
    Nhớ những con kênh nối hai giòng sông
    Nhớ ngựa thồ ngoại ô xa vắng
    Nỗi xôn xao hàng quán đêm đêm
    Em còn nhớ hay em đã quên ?
    Trong lòng phố mưa đêm trói chân
    Dưới hiên nhà nước dâng tràn
    Phố bỗng là giòng sông uốn quanh
    Em còn nhớ hay em đã quên ?
    Nhớ Sài gòn những chiều ngợp gió
    Lá hát như mưa suốt con đường đi
    Có mặt đường vàng hoa như gấm
    Có không gian màu áo bay lên
    Em còn nhớ hay em đã quên ?
    Khi chiều xuống bên sông nước lên
    Én nô đùa giữa phố nhà
    Có nắng vàng lạc trên lối đi
    DK:
    Em ra đi nơi này vẫn thế
    Vẫn có em trong tim của mẹ
    Thành phố vẫn có những ước mơ
    Vẫn sống thiết tha
    Vẫn lấp lánh hoa trên đường đi
    Em còn nhớ hay em đã quên ?
    Nhớ Sài gòn những chiều gặp gỡ
    Nhớ món ăn quen nhớ ly chè thơm
    Nhớ bạn bè chào nhau quen tiếng
    Phố em qua gạch ngói quen tên
    Em còn nhớ hay em đã quên ?
    Quê nhà đó bao năm có em
    Có bóng dừa có câu hò
    Có con đò chở mưa nắng đi
    Em còn nhớ hay em đã quên ?
  3. chinobe

    chinobe Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/10/2003
    Bài viết:
    497
    Đã được thích:
    0
    9h tối ..
    chàng: thôi anh phải về ,muộn rồi ...bình thường hết bông hoa nhỏ là anh phải đi ngủ ..mẹ vẫn dặn anh thế ...

    nàng : ừ ,anh biến đi ,nhóc con ...
    tan một cuộc tình .....
  4. chinobe

    chinobe Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/10/2003
    Bài viết:
    497
    Đã được thích:
    0
    tình yêu củ hành củ tỏi vẫn thế mà ...iu nhau lắm cắn nhau đau ..grrrrừ .....rách muôi ,sứt lữi cũng là chuyện thường...đến là mệt !
    còn chàng và nàng thì sao nhỉ ? tại sao họ lại chia tay ?
    à à ,ờ ờ
    nàng ẩm ương ,
    chàng ễng ương .
    thấy nàng ngồi mút kẹo,
    chàng cằn nhằn : yêu vào rồi mà còn mút kẹo!
    nàng cú càng mút nhanh.
    chàng tức điên ...vì thèm ,
    xông vào tranh kẹo ..
    nàng chẳng vừa ,huých cái ,chàng ngã lăn cu chiêng
    cuộc chiến khốc liệt diễn ra ,
    ko may kẹo rơi ...thế là tình hết!
  5. input

    input Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/04/2004
    Bài viết:
    245
    Đã được thích:
    0

    Được input sửa chữa / chuyển vào 00:40 ngày 15/06/2004
  6. input

    input Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/04/2004
    Bài viết:
    245
    Đã được thích:
    0
    Cây nói: Tôi và cô ấy là bạn thân, từ rất lâu rồi, tôi rất mến cô ấy nhưng không hiểu.. Vì tôi ngập ngừng vì những lý do tưởng như hợp lý mà tôi luôn bỏ qua những cơ hội. Thế rồi, tôi có bạn gái, tôi tin rằng cô ấy sẽ buồn và rời xa tôi.. Nhưng không, cô ấy vẫn luôn ở bên tôi, an ủi và giúp đỡ tôi khi tôi gặp chuyện phiền toái và khi rôi chia tay,cũng vẫn cô ấy đứng bên tôi , giúp tôi gạt cặn của nỗi buồn xuống đáy cốc. Lần thứ 2, tôi có bạn gái, và những lần sau đó nữa, cô ấy vẫn luôn bên tôi.. yên lặng và chia sẻ trong những phút khó khăn. Rồi cho đến 1 ngày, tôi nhận ra rằng, tôi yêu và cần cô ấy biết bao thì... cô ấy đã có bạn trai.....
    - Lá nói: Tôi là bạn của anh ấy từ rất lâu rồi, tôi yêu anh ấy vô cùng, tôi không hể che dấu tình cảm của mình, nhưng không hiểu sao, anh ấy không tiến lên. Thế rồi, anh ấy có bạn gái, tôi đã rất đau khổ, tôi khóc rất nhiều, nhưng tôi luôn ở bên anh ấy để giúp đỡ và cũng vì tôi luôn muốn gặp anh ấy... Những lần sau đó nữa, mỗi lần anh ấy có bạn gái là một lần con tim tôi thêm tan nát, nhưng tôi không thể xa rời anh ấy được. Nhưng rồi có một chàng trai khác đến với tôi, tôi đã từ chối vì với tôi, anh ấy đã quá quen thuộc trong cuộc sống và không thể thay thế được... Nhưng chàng trai kia vẫn không bỏ cuộc, anh ấy đã ngỏ lời và đến lần thứ 20. Anh ấy đã thuyết phục được tôi hãy cho anh ấy và cả chính bản thân tôi một cơ hội...
    -Gió nói: Tôi là một chàng trai rất hấp dẫn, ánh mắt của các cô gái chẳng hề buông tha cho tôi khi tôi vào đại học,nhưng tôi không quan tâm. Rồi một lần , tôi nhìn thấy 1 cô gái thật dễ thương ở sân bóng rổ và tôi còn gặp cô ấy nhiều lần sau đó nữa tại sân. Và tôi chợt nhận ra rằng cô ấy đến sân bóng rổ không phải vì trận đấu hay vì thứ gì khác mà chỉ vì một chàng trai mà thôi và tôi chợt mong muốn trở thành chàng trai kia làm sao ! Rốt cuộc thì tôi cũng làm quen được với cô ấy, tiếp xúc với cô ấy, mong ước kia của tôi càng hiện rõ , rồi tôi cũng ngỏ lời và thật bất ngờ, cô ấy từ chối, cô ấy xin lỗi và nói đối với cô ấy thì chàng trai kia đã quá quen thuộc và cô sợ là không thể có tình cảm với ai khác được. Nhưng tôi không bỏ cuộc và đến lần thứ 20 tỏ tình , tôi cũng thuyết phục được cô ấy cho tôi và chính cô ấy một cơ hội...
    ---------------------------------------------
    Câu chuyện này tình cờ lang thang trên net đọc được. Tác giả chắc phải là một người có tâm hồn rất nhạy cảm và sâu sắc.Và hình như cuộc sống là một cái gì đó tuần hoàn hay là một cái vòng luẩn quẩn?Đôi khi ta không nhận ra cái ta cần lại ở rất gần.
    Được input sửa chữa / chuyển vào 00:40 ngày 15/06/2004
  7. keo_mut5001

    keo_mut5001 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/02/2004
    Bài viết:
    580
    Đã được thích:
    0
    "Chẳng ai định nghĩa được tình yêu" , thế cho nên mới có khối kẻ..mất người yêu vì sợ sệt rằng "ko yêu đâu" "bạn thôi mà" "thôi sợ lắm"... thật là chuối củ.
    Thực sự em cũng chưa trải qua 1 "cái gì" mà có thể gọi là tình yêu được cả... Bất kì 1 ai hỏi em "có người yêu chưa ?" câu trả lời luôn luôn là " có chứ, sao ko, nhiều là đằng khác, ông bà bố mẹ anh chị em" Nhiều ng bật cười trước câu nửa như trả lời, nửa như lảng tránh của em.. Chả kiếm ra được 1 mối tình nào cho ra hồn khi lũ bạn cứ ầm ầm điện thoại, bạn Vn thì ầm ầm mail sang là..có người yêu hết rồi Khi nghe em khai thật là "chẳng lừa được ông nào()" thì bọn nó la hét ầm ĩ, cho em là đồ ko tốt, dấu bạn bè "mày mà ko có, thôi, xin chị, đừng bốc fét"() Em cũng chẳng chuẩn bị cho cái sự kiện trọng đại "sắp có người yêu" ấy làm gì, bởi theo em, theo cái quan niệm cũ rích của em là cái gì đến thì nó tự đến, tội gì mà cứ..nhấp nhổm, mà lạ, em ko nhấp nhổm thì mọi ng lại nhấp nhổm thay em papa thì bảo là "lũ con gái mới sang mà đã tay ôm tay xách, mày làm sao thế hở con?"() chịu, chả hiểu, mami thì bảo, "uh, cứ học đi, chả vội, rồi từ từ để mami xem có ai..." nghe đến đấy thì em..hết hứng, cái cảnh dở khóc dở cười mọi ng cứ cuống lên, chả ai nhớ con gái pivo của cả nhà mới chưa đầy...17 tuổi kinh khủng
    hơ..hơ.. hình như em đi lạc chủ đề thì phải để cứu vãn, xem nào, cả 16,5 năm sống chả có kỉ niệm quái gì về yêu đương nhỉ, hồi lớp 1 thì bạn lớp trưởng điẹp trai, lên lớp 2 thì mất chức lớp trưởng..vào tay em chán, hết thích. Đến tận năm lớp 6, mới tia được 1 anh có vẻ... nhưng mà "nó" lại thích đứa bạn thân, thế là..nhường chán mãi, đến bây giờ, ngoài lũ bạn thân woman ra thì chưa tìm thấy 1 "nhân" nào để em có thể tin tưởng dốc bầu tâm sự Nhưng những ng hợp cạ thì..chả thiếu, có thể lên net type đến mòn tay vẫn chưa muốn out, nhưng ng bạn của em, cảm ơn họ nhiều lắm, bởi nếu ko có họ thì cuộc sống cả em chác cũng sẽ rất buồn tẻ, có thể gọi là love được ko nhỉ, love cho nhưng tình bạn đẹp mà em đang có và sẽ có
  8. Dandoo

    Dandoo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/08/2003
    Bài viết:
    587
    Đã được thích:
    0
    Ước gi? mi?nh la? Nôbita nhi?? Một lâ?n du?ng côf máy thơ?i gian đi tới tương lai, núp trong pho?ng Xuka nghe lo?m, mới biết Xuka yêu mi?nh bơ?i:"Nôbita la? một con ngươ?i chân tha?nh va? nhân hậu." . Anh cha?ng trơ? vê? thơ?i hiện tại va? quyết tâm sống sao cho xứng đáng với ba? vợ tương lai."Xuka ơi, mi?nh bay đến với bạn đây."... Nôbita, cậu bé hậu đậu la?m gi? cufng ho?ng, tới oă?n tu? ti? cufng thua luôn, nhưng không vi? thế ma? không có nhưfng giấc mơ đẹp trong đơ?i. Va? Đôrêmon đaf mang lại cho cậu bé nhưfng điê?u ki? diệu ấy.
    Thật buô?n vi? trong câu chuyện cô? tích giưfa cuộc sống nga?y nay không co?n nhưfng con ngươ?i như vậy, nơi mọi điê?u lơf lâ?m va? ngu dại đê?u được gia?i quyết trong ti?nh nhân ái. Chă?ng ai co?n muốn la?m Nôbita bơ?i nhưfng phép mâ?u dươ?ng như không co?n tô?n tại nưfa. Nhưng riêng tôi, vâfn mafi hi vọng, bơ?i giưfa do?ng đơ?i xuôi ngược va? gian khó, vâfn co?n vương vấn một điê?u ki? diệu cuối cu?ng: ti?nh yêu.

Chia sẻ trang này