1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Lý do chúng ta chia tay nhau .......

Chủ đề trong 'Tình bạn - Tình yêu' bởi bup_be_o_tinh_yeu, 08/08/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. banana82

    banana82 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/06/2004
    Bài viết:
    399
    Đã được thích:
    0
    chia tay:không ai muốn có điều đó xảy ra nhưng thực sự có quá nhiều lý do để chia tay.có người do một thời gian dài yêu nhau cảm thấy quá quen thuộc vơi nhau thì chia tay,cũng có người vì những điều kiện khó khăn nào đó không thể tiếp tục mối tình đó.CHIA TAY.
    cuối cùng sẽ rất đau khổ cho những ai thật lòng yêu mà phải chấp nhận chia tay.
  2. zee

    zee Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/06/2004
    Bài viết:
    20
    Đã được thích:
    0
    Cái lý do anh ấy dùng để biện minh với mình là anh ấy cảm thấy sự nghiệp của anh ấy mông lung quá, ko biết bao giờ mới có thể settle down được, và anh ấy ko muốn mình phải chờ đợi lâu đến thế...
    Có thể 1 phần nào đó những điều anh nói ra là đúng, mình cũng ko biết nữa, và đã quá mệt mỏi để có thể ngồi nghĩ xem đó có đúng sự thật ko. Nhưng mình có đòi hỏi điều gì ở anh đâu??? Chúng mình đã ở bên nhau khi 2 đứa còn tay trắng, đã chia sẻ mọi khó khăn và cùng mừng vui khi 1 đứa đạt được 1 thành công nhỏ bé nào đó... Thế rồi đến 1 ngày anh nói rằng những điều đó là vô nghĩa...
    Thà rằng anh nói rằng anh ko yêu mình nữa, thì mình sẽ đau khổ nhưng rồi thôi, ko kéo dài thế này. Ko thể chịu được cái ý nghĩ 2 đứa còn tình cảm nhưng ko thể đến với nhau...
    Nhưng dù lý do là gì đi nữa thì bây giờ 2 đứa đã xa nhau rồi... Điều khó khăn nhất bây giờ là có rất nhiều rất nhiều điều mình ko còn chia sẻ với anh được nữa... Có những hôm ra khỏi văn phòng lúc 9h, mệt quên cả đói, người duy nhất muốn chạy đến là anh, nhưng rồi lại lủi thủi 1 mình... Và những hôm có những niềm vui lớn chia sẻ mãi với mọi người rồi nhưng vẫn thấy thiếu 1 cái gì đó...
    Càng cố gắng để quên anh thì lại càng nhớ anh hơn. Càng bận rộn thì tối về đến nhà lại càng thấy cô đơn. Kết quả là giờ này vẫn ngồi rốn ở văn phòng vì sợ phải về nhà Và sợ cả cuối tuần nữa.... Cuối tuần vừa rồi tự dưng nhớ anh quá thể, chỉ muốn cầm máy lên hét thật to vào đó rằng mình NHỚ ANH, nhưng rồi biết làm thế chỉ tổ làm anh thêm rối lòng...
    Mình đã quyết là sẽ để anh đi mà, hì. Vào đây viết cái lý do, xong lại còn ca cẩm oán thán nữa. Cái con người mạnh mẽ bướng bỉnh trong ta đâu rồi nhỉ? Đi về nhà ăn cơm thôi...
  3. zee

    zee Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/06/2004
    Bài viết:
    20
    Đã được thích:
    0
    Cái lý do anh ấy dùng để biện minh với mình là anh ấy cảm thấy sự nghiệp của anh ấy mông lung quá, ko biết bao giờ mới có thể settle down được, và anh ấy ko muốn mình phải chờ đợi lâu đến thế...
    Có thể 1 phần nào đó những điều anh nói ra là đúng, mình cũng ko biết nữa, và đã quá mệt mỏi để có thể ngồi nghĩ xem đó có đúng sự thật ko. Nhưng mình có đòi hỏi điều gì ở anh đâu??? Chúng mình đã ở bên nhau khi 2 đứa còn tay trắng, đã chia sẻ mọi khó khăn và cùng mừng vui khi 1 đứa đạt được 1 thành công nhỏ bé nào đó... Thế rồi đến 1 ngày anh nói rằng những điều đó là vô nghĩa...
    Thà rằng anh nói rằng anh ko yêu mình nữa, thì mình sẽ đau khổ nhưng rồi thôi, ko kéo dài thế này. Ko thể chịu được cái ý nghĩ 2 đứa còn tình cảm nhưng ko thể đến với nhau...
    Nhưng dù lý do là gì đi nữa thì bây giờ 2 đứa đã xa nhau rồi... Điều khó khăn nhất bây giờ là có rất nhiều rất nhiều điều mình ko còn chia sẻ với anh được nữa... Có những hôm ra khỏi văn phòng lúc 9h, mệt quên cả đói, người duy nhất muốn chạy đến là anh, nhưng rồi lại lủi thủi 1 mình... Và những hôm có những niềm vui lớn chia sẻ mãi với mọi người rồi nhưng vẫn thấy thiếu 1 cái gì đó...
    Càng cố gắng để quên anh thì lại càng nhớ anh hơn. Càng bận rộn thì tối về đến nhà lại càng thấy cô đơn. Kết quả là giờ này vẫn ngồi rốn ở văn phòng vì sợ phải về nhà Và sợ cả cuối tuần nữa.... Cuối tuần vừa rồi tự dưng nhớ anh quá thể, chỉ muốn cầm máy lên hét thật to vào đó rằng mình NHỚ ANH, nhưng rồi biết làm thế chỉ tổ làm anh thêm rối lòng...
    Mình đã quyết là sẽ để anh đi mà, hì. Vào đây viết cái lý do, xong lại còn ca cẩm oán thán nữa. Cái con người mạnh mẽ bướng bỉnh trong ta đâu rồi nhỉ? Đi về nhà ăn cơm thôi...
  4. Twinkling

    Twinkling Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/11/2004
    Bài viết:
    289
    Đã được thích:
    0
    Cứ gọi đi chị ạh, sợ gì mà ko gọi ....
    Em có một bà bạn khôn lắm... Chia tay nhau rồi, nhưng vì vẫn yêu anh kia nên tối Thứ Bảy tuần nào chị cũng làm cơm mời anh đến ăn với danh nghĩa bạn bè cũ... hị hị.... thế là đến giờ thì anh chị đã cưới nhau.... đời anh ko thoát khỏi đời chị.....
  5. Twinkling

    Twinkling Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/11/2004
    Bài viết:
    289
    Đã được thích:
    0
    Cứ gọi đi chị ạh, sợ gì mà ko gọi ....
    Em có một bà bạn khôn lắm... Chia tay nhau rồi, nhưng vì vẫn yêu anh kia nên tối Thứ Bảy tuần nào chị cũng làm cơm mời anh đến ăn với danh nghĩa bạn bè cũ... hị hị.... thế là đến giờ thì anh chị đã cưới nhau.... đời anh ko thoát khỏi đời chị.....
  6. lmh_h

    lmh_h Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/08/2003
    Bài viết:
    3.272
    Đã được thích:
    0
    có lẽ chúng ta chia tay nhau vì sự lạnh nhạt của anh , vì khoảng cách giữa em và anh và vì ............chính em ?
  7. lmh_h

    lmh_h Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/08/2003
    Bài viết:
    3.272
    Đã được thích:
    0
    có lẽ chúng ta chia tay nhau vì sự lạnh nhạt của anh , vì khoảng cách giữa em và anh và vì ............chính em ?
  8. MaBu_3

    MaBu_3 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/11/2004
    Bài viết:
    14
    Đã được thích:
    0
    Đến bây giờ em cũng không hiểu mình chia tay là đúng hay sai .Lỗi là do em hay là do cả anh ? Em cũng không biết nữa .
    Em quen anh thế nào nhỉ ? Em chỉ nhớ là anh nổi tiếng , em thấy anh nhiều , rồi gặp anh , rồi vì em bản tính quá trẻ con và tự nhiên nên đã chẳng ngại ngần gì mà làm quen với anh . Lúc đầu quen anh , chẳng dám nghĩ gì nhiều , coi anh là 1 ông già , không hơn không kém . Anh đã học xong đại học , em còn đang học cấp 3 , khoảng cách ấy đối với em là lớn . Bởi vậy em đã không thể ngờ là lại có ngày hôm nay . Bỗng nhiên 1 ngày em online thấy anh add nick em , rồi chat vớ vẩn vài câu . Sau này anh vẫn coi em là 1 con nhóc trẻ con , nhõng nhẽo , khó chiều , anh còn đôi lúc khó chịu với cái tính tình hồn nhiên quá mức của em nữa . Vậy mà rồi chúng ta thân hơn khi em kể chuyện tình cảm của mình cho anh để nghe anh tư vấn và xin anh lời khuyên . Thật kì lạ là anh lại nghiêm túc ngồi đọc hết tất cả những gì ngớ ngẩn của em và trả lời . Rồi khi người ấy thật sự bỏ rơi em , em đau khổ , buồn bã , và khóc , anh đã an ủi em và ở bên em . Nhưng từ đầu em đã luôn xác định chúng ta chỉ là bạn , vì khoảng cách tuổi tác , thế rồi bọn nhóc và mọi người bắt đầu để ý thấy mình hay đi với nhau rồi trêu .Có lúc em thấy sợ tình cảm của em và anh đi xa hơn mức tình bạn nên em trốn chạy , anh không chịu được điều đó và đã nói rằng anh thích em . Em không thể tin rằng 1 người như anh lại có thể thích 1 con nhóc ngớ ngẩn đáng ghét như em , vậy mà đó lại là sự thật . Mọi chuyện thật bất ngờ . Anh đã giúp em rất nhiều , an ủi em và làm em vui , anh chẳng biết từ bao giờ đã thành thân thiết và gắn bó gần gũi , anh là chỗ dựa của em . Đó là tình yêu ư hay chỉ là em quá cần anh bên cạnh ? Nhưng em vẫn cho rằng tình cảm ấy khác với tình cảm mà em chưa thể nào quên . Người con trai chỉ thích em trong thời gian rất ngắn ngủi rồi bỏ rơi em , phủ nhận tất cả 1 cách nhanh chóng ấy không hiểu sao lại làm em nhớ nhiều đến thế .Em đã để anh chờ đợi nhiều và làm anh buồn . Mọi chuyện giữa anh và em ngày càng tệ .Đến 1 lúc anh không thể chịu đựng hơn . Sinh nhật anh và người ấy chỉ cách nhau có vài ngày , em đã không chuẩn bị được gì cho anh dù em cũng chẳng tặng gì cho người ấy , rồi gặp lại người ấy quá bất ngờ làm mọi chuyện của em xáo trộn hết cả .Em đã phũ phàng nói với anh rằng em vẫn chưa thể quên , anh đã quyết định không gặp em nữa , anh muốn quên em , anh đi chơi với người khác , anh làm mọi việc để quên em . Nhưng em lại thấy rất buồn và trống trải khi còn lại 1 mình , em quá tham lam chăng ?Em đã kéo anh quay trở lại bên em khi chưa quá muộn . Rồi người ấy rời khỏi nơi này . Em đã được khuyên nhiều rằng anh sẽ giúp em quên được người ấy , anh cũng đã nói rằng anh chỉ cần em ở bên anh , rồi em sẽ quên khi tình cảm của em dành cho anh lớn lên . Em đã cố gắng yêu anh , làm anh hạnh phúc , cố không nghĩ đến người ấy nữa , đã có lúc em nghĩ rằng em đã quên , nhưng đôi lúc nó vẫn nhói lên , em cảm thấy thật tội lỗi , em có giả dối không ? Chúng ta đã vui biết bao phải không anh ? Vậy mà rồi những chuyện trục trặc xảy ra , những cuộc cãi vã ******** cảm rạn nứt , em quá bướng bỉnh và vô tâm , anh thì quá nóng nảy , rồi người ấy về đúng lúc chuyện của mình đang mong manh nhất , thế là 1 lần nữa em lại bị xao động , mọi chuyện rối tung hết cả lên , em thấy mình ngu ngốc kinh khủng và thấy mình tội lỗi nữa .Anh nói với em rằng anh đã đoán ra vì sao em tránh mặt anh , vì sao em thấy khó xử , anh hiểu em hơn ai hết , em đã ngu ngốc nói thật hết cho anh biết , em đã rất phũ phàng làm tổn thương anh . Anh đã rất đau khổ . Cuối cùng chúng ta chia tay , như anh muốn , hay là chính vì em ? Anh đã không cho em gặp lại anh nữa , anh không muốn nhìn thấy em .anh muốn xoá bỏ mọi điêù
    liên quan đến em , anh hận em ...
    Anh không cho em xuất hiện trước mặt anh , vậy sao anh lại bắt em ngày ngày nhìn thấy anh , bắt em phải nhớ về những gì đã qua , anh thì cười nói trên sân còn em thì 1 mình chỉ dám nhìn xuống sân từ xa trong đám đông mong anh không thấy . Em ở lại trên sân 1 mình nhìn anh cũng từ xa , anh đi về còn lại mình em , rồi anh nói rằng em đừng xuất hiện làm phiền anh nữa , anh đã đuổi em , anh đã quên em nhanh vậy sao ?Anh à , đối với anh , người này đến rồi đi , rồi sẽ lại có người bước vào cuộc đời anh , liệu anh có yêu chị ấy như anh đã từng yêu em ?Mọi người nói mơ hồ về 1 người con gái nào đó , là ai hả anh , có lẽ em cũng đoán ra , nhưng anh và chị ấy thật ư , có thể nhanh đến thế sao anh ? Mấy hôm nay trời lạnh bỗng thấy nhớ anh nhiều , lại nhớ khi em nói với anh rằng em yêu mùa đông và những ngày trời rét vì ở bên anh em thấy rất ấm áp . Vậy mà bây giờ em 1 mình , đứng trên hành lang lớp học nhìn xuống sân , gió lùa vào tóc em lạnh buốt , những buổi chiều muộn 1 mình em trên sân , gió thốc vào tà áo mỏng , em ôm quả bóng vào lòng rồi lại cố ném , cố chạy , cố lên rổ thật nhiều để cố quên đi nhưng em không thấy ấm lên mà lại càng tủi , càng buồn , càng lạnh .Mọi người nói về chuyện của mình nhiều , mọi người ghét em làm khổ anh , em cũng thương anh ... Lỗi là do em tất cả phải không anh , anh cho rằng em lừa dối anh và anh không bao giờ có thể tha thứ cho em . Đã có lúc rất muốn chạy đến bên anh nói lời xin lỗi , mong mình có thể trở lại những ngày xưa , nhưng nghĩ lại , em thấy rằng bất kì ai cũng có thể làm anh hạnh phúc hơn em , chị ấy có lẽ hợp với anh hơn em , sẽ làm anh hạnh phúc và sẽ lâu dài , anh có nghĩ vậy không ? Rồi chắc sẽ 1 ngày gần đây anh dắt đến sân 1 người con gái , liệu chị ấy trông có giống em ? Chị ấy sẽ không vô tâm và trẻ con như em ...Anh à , anh tỏ ra rất lạnh nhạt với em , như vậy có nghĩa là chuyện của mình không thể cứu vãn được nữa . Mà thật ra quay lại rồi sẽ ra sao anh nhỉ ? Rồi khi người ấy 1 lần nữa lại trở về , em sẽ ra sao ? Em chỉ coi anh hơn 1 người anh trai hay là em thật sự yêu anh ?Liệu em có phải hối tiếc không anh ? Anh lại vui trở lại , lại cười đùa như trước , anh đã lại là anh trước đây ? Anh lại hút thuốc rồi , không có em bên cạnh , anh lại như anh những ngày chưa quen em hay sao ? Đừng như vậy mà anh ... Em sẽ không làm phiền anh nữa , sẽ cố gắng không xuất hiện trước mặt anh nữa . Chúc anh hạnh phúc ...
    Anh à , tại sao chúng ta lại chia tay nhanh đến vậy ? Em nhớ anh , còn anh , anh có còn nhớ em không ?
  9. MaBu_3

    MaBu_3 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/11/2004
    Bài viết:
    14
    Đã được thích:
    0
    Đến bây giờ em cũng không hiểu mình chia tay là đúng hay sai .Lỗi là do em hay là do cả anh ? Em cũng không biết nữa .
    Em quen anh thế nào nhỉ ? Em chỉ nhớ là anh nổi tiếng , em thấy anh nhiều , rồi gặp anh , rồi vì em bản tính quá trẻ con và tự nhiên nên đã chẳng ngại ngần gì mà làm quen với anh . Lúc đầu quen anh , chẳng dám nghĩ gì nhiều , coi anh là 1 ông già , không hơn không kém . Anh đã học xong đại học , em còn đang học cấp 3 , khoảng cách ấy đối với em là lớn . Bởi vậy em đã không thể ngờ là lại có ngày hôm nay . Bỗng nhiên 1 ngày em online thấy anh add nick em , rồi chat vớ vẩn vài câu . Sau này anh vẫn coi em là 1 con nhóc trẻ con , nhõng nhẽo , khó chiều , anh còn đôi lúc khó chịu với cái tính tình hồn nhiên quá mức của em nữa . Vậy mà rồi chúng ta thân hơn khi em kể chuyện tình cảm của mình cho anh để nghe anh tư vấn và xin anh lời khuyên . Thật kì lạ là anh lại nghiêm túc ngồi đọc hết tất cả những gì ngớ ngẩn của em và trả lời . Rồi khi người ấy thật sự bỏ rơi em , em đau khổ , buồn bã , và khóc , anh đã an ủi em và ở bên em . Nhưng từ đầu em đã luôn xác định chúng ta chỉ là bạn , vì khoảng cách tuổi tác , thế rồi bọn nhóc và mọi người bắt đầu để ý thấy mình hay đi với nhau rồi trêu .Có lúc em thấy sợ tình cảm của em và anh đi xa hơn mức tình bạn nên em trốn chạy , anh không chịu được điều đó và đã nói rằng anh thích em . Em không thể tin rằng 1 người như anh lại có thể thích 1 con nhóc ngớ ngẩn đáng ghét như em , vậy mà đó lại là sự thật . Mọi chuyện thật bất ngờ . Anh đã giúp em rất nhiều , an ủi em và làm em vui , anh chẳng biết từ bao giờ đã thành thân thiết và gắn bó gần gũi , anh là chỗ dựa của em . Đó là tình yêu ư hay chỉ là em quá cần anh bên cạnh ? Nhưng em vẫn cho rằng tình cảm ấy khác với tình cảm mà em chưa thể nào quên . Người con trai chỉ thích em trong thời gian rất ngắn ngủi rồi bỏ rơi em , phủ nhận tất cả 1 cách nhanh chóng ấy không hiểu sao lại làm em nhớ nhiều đến thế .Em đã để anh chờ đợi nhiều và làm anh buồn . Mọi chuyện giữa anh và em ngày càng tệ .Đến 1 lúc anh không thể chịu đựng hơn . Sinh nhật anh và người ấy chỉ cách nhau có vài ngày , em đã không chuẩn bị được gì cho anh dù em cũng chẳng tặng gì cho người ấy , rồi gặp lại người ấy quá bất ngờ làm mọi chuyện của em xáo trộn hết cả .Em đã phũ phàng nói với anh rằng em vẫn chưa thể quên , anh đã quyết định không gặp em nữa , anh muốn quên em , anh đi chơi với người khác , anh làm mọi việc để quên em . Nhưng em lại thấy rất buồn và trống trải khi còn lại 1 mình , em quá tham lam chăng ?Em đã kéo anh quay trở lại bên em khi chưa quá muộn . Rồi người ấy rời khỏi nơi này . Em đã được khuyên nhiều rằng anh sẽ giúp em quên được người ấy , anh cũng đã nói rằng anh chỉ cần em ở bên anh , rồi em sẽ quên khi tình cảm của em dành cho anh lớn lên . Em đã cố gắng yêu anh , làm anh hạnh phúc , cố không nghĩ đến người ấy nữa , đã có lúc em nghĩ rằng em đã quên , nhưng đôi lúc nó vẫn nhói lên , em cảm thấy thật tội lỗi , em có giả dối không ? Chúng ta đã vui biết bao phải không anh ? Vậy mà rồi những chuyện trục trặc xảy ra , những cuộc cãi vã ******** cảm rạn nứt , em quá bướng bỉnh và vô tâm , anh thì quá nóng nảy , rồi người ấy về đúng lúc chuyện của mình đang mong manh nhất , thế là 1 lần nữa em lại bị xao động , mọi chuyện rối tung hết cả lên , em thấy mình ngu ngốc kinh khủng và thấy mình tội lỗi nữa .Anh nói với em rằng anh đã đoán ra vì sao em tránh mặt anh , vì sao em thấy khó xử , anh hiểu em hơn ai hết , em đã ngu ngốc nói thật hết cho anh biết , em đã rất phũ phàng làm tổn thương anh . Anh đã rất đau khổ . Cuối cùng chúng ta chia tay , như anh muốn , hay là chính vì em ? Anh đã không cho em gặp lại anh nữa , anh không muốn nhìn thấy em .anh muốn xoá bỏ mọi điêù
    liên quan đến em , anh hận em ...
    Anh không cho em xuất hiện trước mặt anh , vậy sao anh lại bắt em ngày ngày nhìn thấy anh , bắt em phải nhớ về những gì đã qua , anh thì cười nói trên sân còn em thì 1 mình chỉ dám nhìn xuống sân từ xa trong đám đông mong anh không thấy . Em ở lại trên sân 1 mình nhìn anh cũng từ xa , anh đi về còn lại mình em , rồi anh nói rằng em đừng xuất hiện làm phiền anh nữa , anh đã đuổi em , anh đã quên em nhanh vậy sao ?Anh à , đối với anh , người này đến rồi đi , rồi sẽ lại có người bước vào cuộc đời anh , liệu anh có yêu chị ấy như anh đã từng yêu em ?Mọi người nói mơ hồ về 1 người con gái nào đó , là ai hả anh , có lẽ em cũng đoán ra , nhưng anh và chị ấy thật ư , có thể nhanh đến thế sao anh ? Mấy hôm nay trời lạnh bỗng thấy nhớ anh nhiều , lại nhớ khi em nói với anh rằng em yêu mùa đông và những ngày trời rét vì ở bên anh em thấy rất ấm áp . Vậy mà bây giờ em 1 mình , đứng trên hành lang lớp học nhìn xuống sân , gió lùa vào tóc em lạnh buốt , những buổi chiều muộn 1 mình em trên sân , gió thốc vào tà áo mỏng , em ôm quả bóng vào lòng rồi lại cố ném , cố chạy , cố lên rổ thật nhiều để cố quên đi nhưng em không thấy ấm lên mà lại càng tủi , càng buồn , càng lạnh .Mọi người nói về chuyện của mình nhiều , mọi người ghét em làm khổ anh , em cũng thương anh ... Lỗi là do em tất cả phải không anh , anh cho rằng em lừa dối anh và anh không bao giờ có thể tha thứ cho em . Đã có lúc rất muốn chạy đến bên anh nói lời xin lỗi , mong mình có thể trở lại những ngày xưa , nhưng nghĩ lại , em thấy rằng bất kì ai cũng có thể làm anh hạnh phúc hơn em , chị ấy có lẽ hợp với anh hơn em , sẽ làm anh hạnh phúc và sẽ lâu dài , anh có nghĩ vậy không ? Rồi chắc sẽ 1 ngày gần đây anh dắt đến sân 1 người con gái , liệu chị ấy trông có giống em ? Chị ấy sẽ không vô tâm và trẻ con như em ...Anh à , anh tỏ ra rất lạnh nhạt với em , như vậy có nghĩa là chuyện của mình không thể cứu vãn được nữa . Mà thật ra quay lại rồi sẽ ra sao anh nhỉ ? Rồi khi người ấy 1 lần nữa lại trở về , em sẽ ra sao ? Em chỉ coi anh hơn 1 người anh trai hay là em thật sự yêu anh ?Liệu em có phải hối tiếc không anh ? Anh lại vui trở lại , lại cười đùa như trước , anh đã lại là anh trước đây ? Anh lại hút thuốc rồi , không có em bên cạnh , anh lại như anh những ngày chưa quen em hay sao ? Đừng như vậy mà anh ... Em sẽ không làm phiền anh nữa , sẽ cố gắng không xuất hiện trước mặt anh nữa . Chúc anh hạnh phúc ...
    Anh à , tại sao chúng ta lại chia tay nhanh đến vậy ? Em nhớ anh , còn anh , anh có còn nhớ em không ?
  10. albeliebe

    albeliebe Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/08/2004
    Bài viết:
    49
    Đã được thích:
    0
    Bây giờ mỗi khi cô bạn thân vô tình nhắc đến anh , hay vô tình online thấy nick anh , ngồi trước PC học thì đôi khi bất giác ALbel vẫn nhớ anh. Nếu Anh và Albel học khác ngành thì có lẽ Albel đã quên anh thật nhanh rồi, vậy mà cũng hơn 3 tháng rồi. Thật lạ, 3 tháng mà Albel vẫn không biết chuyện gì đang xảy ra giữa anh và Albel , chẳng hiểu được anh đang nghĩ gì, ...

Chia sẻ trang này