1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Lý tưởng sống của bạn là gì?

Chủ đề trong 'Cuộc sống' bởi quynhlam2001, 22/10/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. thuz

    thuz Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/06/2005
    Bài viết:
    613
    Đã được thích:
    0
    iem tự nhận mình là người tầm thường nhưng em cúng thích mình là ng có lý tưởng, tuy kô cao đẹp thánh thiện bồ tát hay chân thiện mỹ gì cho lắm , đại khái là em muốn mình đặt chân khắp mọi nời trên trái đất, cao hơn thì ... thì có khả năng ra ngoài vũ trụ chẳng hạn , hí hí
  2. gentletiger

    gentletiger Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    05/04/2003
    Bài viết:
    859
    Đã được thích:
    0
    He he... người bất bình thường thì lý tưởng không phải cũng mà là thật sự bất bình thường
  3. Songtanien

    Songtanien Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/10/2006
    Bài viết:
    3
    Đã được thích:
    0
    - Khi tôi tốt nghiệp cấp 1 ( lớp 5 ) cũng bắt đầu biết mơ biết ước cho tương lai. Lúc đó tôi ước khi lớn lên sẽ đi bộ đội để xây nhà tình nghĩa cho người nghèo, rồi ước trở thành ông quan to để chống hối lộ, chống tham nhũng.
    - Lớn hơn một chút thì biết cái tên gọi là Bill Gate , tôi từng mơ ước trở thành người giàu để mở trường học, trường mẫu giáo, vì quê tôi lúc đó không có trường mẫu giáo, tôi cũng không được học mẫu giáo. Có tiền tôi sẽ xây bệnh viện để người già được châm xóc, người nghèo được phục vụ.
    - Khi lên 12 tôi cũng bắt đầu lo đến chuyện thi cử, và ước mơ thi đậu đai học. Cũng bắt đầu biết yêu và ước mơ chung sống với người yêu trọn đời.
    - Rồi rớt đại học, rồi đi du học , rồi quên đi những ước mơ theo ngày tháng, và rồi hôm nay thấy các bạn bàn tán tôi chợt nghĩ lại. Ước mơ mình là gi? Có còn giống ngày xưa không ?
    - Câu trả lời cũng làm tôi tự bất ngờ. Hiện giờ tôi ước gì được ăn canh chua do ba tôi nấu, uống cà fe do bà tôi pha, được bồng được bế hai đứa cháu kháo kỉnh của tôi. Đúng là càng lớn càng nhỏ.
  4. ruou_thit_lon_

    ruou_thit_lon_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/10/2006
    Bài viết:
    63
    Đã được thích:
    0
    Đọc mới thấy mình vẫn nhởn nhơ con cá vàng wá
  5. quynhlam2001

    quynhlam2001 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/11/2005
    Bài viết:
    208
    Đã được thích:
    1
    Mình thích bài này của bạn.
    Có vẻ hạnh phúc là một cái gì đó thật bình dị. Đôi khi tôi cũng thấy những mong ước của mình thật nhỏ bé. Nhưng rồi tự an ủi rằng mình luôn là một người tốt, thế là không bắt xã hội phải lo cho mình rồi!:)
  6. lsb108

    lsb108 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/07/2006
    Bài viết:
    189
    Đã được thích:
    0
    Hãy nhìn lại mình đi. Hãy nhìn lại quá khứ. Bao nhiêu máu xương đã đổ xuống. Hãy nhìn vào bàn thờ của anh Thạc, chị Trâm rồi xét xem mình đã sống xứng đáng với sự hy sinh của họ chưa?
    Nếu những người chiến sĩ khi xưa mà biết được những gì đang xảy ra, những "lý tưởng" tầm thường của bao thanh niên trai tráng, chắc họ cũng chết không yên được, họ sẽ đội mồ sống dậy mà đòi lại xương thịt đấy.
  7. slow_slow

    slow_slow Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/09/2006
    Bài viết:
    47
    Đã được thích:
    0
    thấy bác nói suốt nhưng em vẫn ko hiểu cái lý tưởng mà bác nói là gì và lý tưởng của bác là gì
  8. nguoi_ve_cuoi_pho

    nguoi_ve_cuoi_pho Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/12/2005
    Bài viết:
    119
    Đã được thích:
    0
    Xây dựng thành phố nơi mình sinh ra & lớn lên (Quy Nhơn) thành Thượng Hải, Hongkong, Macao, Singapore.... Không có những người hành khất trong thành phố này.
    Nơi được nhiều người nhắc đến khi nói về VN....
    Sai Gòn & Hà Nội có hệ thông tàu điện (ngầm hay trên cao) giúp người dân đi lại dễ dàng hơn....
    Chắc ngày đó còn xa....
  9. lsb108

    lsb108 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/07/2006
    Bài viết:
    189
    Đã được thích:
    0
    Tôi cũng có nhưng mục tiêu cần phải vươn tới. Cái mục tiêu đó của tôi trong một chừng mực nào đó nó là to lớn, nhưng chắc chắn là tôi không bao giờ từ bỏ nó. Tôi học hành, làm việc chăm chỉ, và mỗi ngày, tôi thấy cái mục tiêu của mình nó gần lại. Hàng ngày, tôi vẫn nhắc nhở mình về cái mà mình phải đạt được. Nhờ vậy, tôi không quên như một số người khác, những người mà lúc ban đầu họ cũng có những ước mơ cao đẹp nhưng theo thời gian, những thói hư tật xấu của họ đã lấn át, đã che mờ và thậm chí, xóa đi không thương tiếc hình ảnh của những giấc mơ mà họ từng theo đuổi.
    Có đôi khi tôi cũng lười biếng, đôi khi nhiều chướng ngại làm tôi nản chí, nhưng mỗi khi như vậy, tôi đều cảm thấy xấu hổ.
    Và nói thật, ai mà không cảm thấy xấu hổ thì đúng là có vấn đề về đạo đức. Đó là họ không có lòng biết ơn. Tôi cũng không hiểu nổi, tại sao có quá nhiều người như thế. Họ làm như không biết gì về quá khứ, họ sống nhưng không hề biết đã bao nhiêu mồ hôi nước mắt của cha anh, thậm chí là xương máu của bao thế hệ đã đổ xuống. Họ chỉ biết hiện tại, mỗi sớm thức dậy sẽ có một tô phở bò (hoặc gà) đợi họ dậy ăn, và ăn no thì có ly cà fê đen để nhâm nhi. Rồi trong lúc nhâm nhi ly cà fê đen , có thêm điếu thuốc (hoặc điếu xì gà) ngậm trên miệng, họ sẽ tính toán xem mình nên làm gì để có thêm tiền, và cho đến lúc uống hết ly cà phê thì họ cũng đã quyết định xong, tối nay nên đi đâu chơi cho vui.
    Không ai có quyền nói rằng, anh Thạc và chị Trâm chết đi là vì tự họ đã lựa chọn con đường đó, cho nên chúng ta không có trách nhiệm gì cả.
    Hoặc ai đó còn chút lương tâm thì có thể tự biện minh rằng, ta đang sống tốt, ta không hại ai cả, thiên hạ vẫn đầy những thằng lý thông gian ác, thiên hạ vẫn đầy bọn ăn trên ngồi chốc, tham ô hối lộ mà chũng vẫn nhởn nhơ phè phỡn, có bị trừng phạt gì đâu. Nghĩ như thế cũng chỉ là tự lừa dối mình. Vì chúng ta là người, chúng ta không thể so sánh với những con thú.
    Dĩ nhiên, chúng ta không sống cho quá khứ, nhưng lịch sử chỉ trở thành bài học sau khi nó đã trải qua vài thế hệ. Hiến pháp Mỹ cũng quy định rằng, những bí mật chính trị của họ cũng có thể được dấu kín trong vòng 100 năm, nhưng sau đó thì phải công khai cho công chúng.
    Hãy soi gương đi.
  10. ga_ri

    ga_ri Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/12/2005
    Bài viết:
    2.172
    Đã được thích:
    0
    Tóm lại lý tưởng là gì nhỉ ? Có phải là mục đích sống ko ? Nếu là mục đích sống thì đầu tiên phải là làm việc để có xèng mà mua đồ ăn thì mới sống đc, ko thì chết đói. Bi h ko có xèng thử hỏi có thực hiện đc cái gọi là lý tưởng cao siêu sống vì dân vì nước nào đó ko ?

Chia sẻ trang này