1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Mãi mãi

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi meongoc0311, 14/06/2013.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. hugn10

    hugn10 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/09/2004
    Bài viết:
    980
    Đã được thích:
    50
    Tớ cũng có 1 người như của bạn. Có đủ thang bậc. Họ có mọi quyền còn tớ họ không cho quyền j. Đôi khi họ chia sẻ tớ 1 ng của họ xong đòi lại tức thì. Cuộc sống của họ cực kỳ phức tạp...
    meongoc0311 thích bài này.
  2. meongoc0311

    meongoc0311 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/06/2013
    Bài viết:
    294
    Đã được thích:
    141
    Cảm ơn bạn nhé! :)

    Chắc là có sự hiểu nhầm gì đây chăng? Mình đang nói về những người bạn gái rất thân thiết của mình. Cuộc sống của họ không có gì quá phức tạp. Khi mình có chuyện, họ đã đưa tới những người bạn trai (không phải là người yêu nhé) rất quan trọng và thân thiết của họ đến để giúp mình. Cả hai người đàn ông đó (không quen biết nhau) đeefu nói với mình răngf khi nghe cách mà hai người bạn gái nói về mình và cách uỷ thác "trọng trách" đối với họ, thì họ đều biết cô/bạn ấy yêu quý, tận tâm với mình đến thế nào, và họ có cảm giác ngay từ đầu, từ khi chưa gặp mình là sẽ phải hết lòng hết sức giúp mình, trước hết bơri chính hai người bạn gái ấy, cho xứng với tình cảm mà hai người bạn gái ấy dành cho mình...
    Lần cập nhật cuối: 02/03/2014
  3. hugn10

    hugn10 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/09/2004
    Bài viết:
    980
    Đã được thích:
    50
    Tớ hiểu 100% ý bạn nên viết vậy đó.
    Mình cũng đang nói về người bạn gái rất thân thiết của mình. Khi mình có chuyện, họ đã đưa tới người bạn gái khác (không phải là để làm người yêu nhé) rất quan trọng và thân thiết của họ đến để giúp mình. Cách uỷ thác "trọng trách" vậy không yên tâm đối với họ, họ sợ tình cảm mà người bạn gái ấy dành cho mình...hết khảo dị.
    Phức tạp nảy sinh liền/
    meongoc0311ke_chien_bai thích bài này.
  4. meongoc0311

    meongoc0311 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/06/2013
    Bài viết:
    294
    Đã được thích:
    141
    Ừ mình hiểu rồi. :) Nhưng như vậy là người bạn gái rất thân thiết của bạn cũng đã rất hi sinh rồi đó! :D Bạn nên cảm ơn và trân trọng tình cảm của cô ấy nhé!
  5. a4cva

    a4cva Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    06/11/2002
    Bài viết:
    1.859
    Đã được thích:
    8
    nghĩ đến bài immortality của celine dion, hehe
    meongoc0311 thích bài này.
  6. hugn10

    hugn10 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/09/2004
    Bài viết:
    980
    Đã được thích:
    50
    Chuyện của bạn chuyện của mình đều bình thường ở huyện có j lạ đâu.
    Có điều, tớ cảm thấy bạn gái tớ ích kỷ và chọn cách chết chứ không chịu hy sinh.
    Khi tớ cảm ơn thì họ nói No, chính em mới phải cảm ơn anh!
    Còn sự trân trọng thì chỉ tớ giữ lời còn bên kia gió thổi bay liền.
    Tớ còn biết rất rõ sợi dây tình cảm to đúng bằng sợi tóc.
    Có bạn gái nào biết to vậy mà rất khó đứt hay k?
    thanksanyway_bn thích bài này.
  7. meongoc0311

    meongoc0311 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/06/2013
    Bài viết:
    294
    Đã được thích:
    141
    Chuyện của mình (việc "chia sẻ") đối với mình là điều hiếm và quý, nên mình rất trân trọng. Để so sánh dễ hơn thì có lẽ bạn thử xem xem có anh bạn nào của bạn từng đem một cô bạn gái - "bảo bối" - của anh ấy đ ến đeer giúp bạn hay không? Nói chung, đối với cả hai phái thì phải trường hợp đặc biệt lắm thì họ mới săxn sàng chấp nhận khả năng mất ưu thế với người quan trọng của họ. Mình chỉ bàn về khía cạnh tâm lý nói chung thôi, chứ trong đời thực, có thể chuyện ấy vẫn diễn ra hàng ngày. Có thể với nhiều người đó là chuyện thường, nhưng vì mình không có may mắn ấy, nên mình thấy quý. :)
    Còn việc bạn gái bạn sau đó có phản ưsng nào đó thì mình không dám bình luận. Chuyện này thật tinh tế và phức tạp, chỉ người trong cuộc mới có thể hiểu được thôi.
    Dù sao cũng cảm ơn bạn đax chia sẻ! Chúc bạn luôn may mắn và vui nhé!
  8. meongoc0311

    meongoc0311 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/06/2013
    Bài viết:
    294
    Đã được thích:
    141
    Mệt đến kiệt quệ, quyết định thử mình bằng việc chơi lại bản đàn ấy. Lâu nay cảm xúc như đã bị giết chết, đến mức mà nó không thể chơi nổi bản đàn mà nó vô cùng yêu thích. Mới nghe vài nốt nhạc thôi đax thấy kinh khủng, ghét cả chính mình. Ngồi vào đàn và nghĩ 5 ăn 5 thua thôi. Mà cuối cùng, may quá! Cảm hứng lại trở về. Không còn thấy chán chính bản đàn do mình chơi nữa. Thấy mình như được cứu vớt. Chả hiểu sao...
  9. hugn10

    hugn10 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/09/2004
    Bài viết:
    980
    Đã được thích:
    50
    Thấy chưa Mèo Ngọc, tớ đọc được và hiểu những suy nghĩ của bạn; đơn giản là tớ đã trải qua những thang bậc ấy và lãnh trọn những j bạn không thể tưởng tượng nổi, vì/
    Khi bạn không có cái j thì bạn quý cái đó, khi bạn có rồi thì còn hơn cả chuyện ở huyện.
    Nói trước là phức tạp rồi, không tin...
    Ngày tớ mua 1 cây đàn nhiều phím vì nghĩ sẽ chơi dễ hơn cây đàn bầu, nhưng tớ đã lầm!
    Tớ cũng chúc bạn thêm nhiều cảm hứng, để khi nào rảnh tớ lại sang nghe bạn đàn nhé/
    meongoc0311 thích bài này.
  10. meongoc0311

    meongoc0311 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/06/2013
    Bài viết:
    294
    Đã được thích:
    141
    Hôm nay thật kỳ lạ! Có thứ gì cứ thôi thúc mình phải viết, viết, viết... Làm gì có hôm nào nhiều chất chứa hơn hôm nào đâu? Mà sao hôm nay lại... Mình ước gì một ngày rất gần đây, sự thôi thúc này và những con chữ trên màn hình này sẽ liên quan đến công việc của mình, đến cái đề tài mà lâu nay mình - không - ấp - ủ... Ừ, sẽ thức khuya trở lại, đọc sách, đọc, đọc thật nhiều. Hãy đam mê... Rồ dại... Rồi muốn ra sao thì ra! Với điều kiện: tất cả các yếu tố khác được đặt trong môi trường bình thường, như bao người khác...
    Thôi, đừng lí do nữa! "Người điên thì sẽ không biết và không sợ mình điên". Nhân vật thứ nhất nói. "Em không điên được đâu! Thần kinh em cưjc kỳ bình thường, như bao người bình thường khác. Anh đã test trong đợt em đi M...". Nhân vật thứ hai nói. "Nhưng đôi lúc em cảm giác mình như cái cầu chì sắp quá tải, chỉ chực chờ để đứt, nổ tung...". "Vậy thì giảm tải nó đi!". "Cái đó không phụ thuộc vào em..."...
    Túm lại là đưfng lí do nữa! Hãy vượt qua chính mình! Sắp đến lúc rồi, em cưng ơi! :x
    Mưa vẫn lắc rắc ngoài trời... Không hiểu sao, những cơn mưa này không hề ảnh hưownrg đến tâm trạng mình, thậm chí, mình tìm thấy trong cái dấm dẳng, ẩm ương, xầm xì vô cớ ấy một sức sống, một cảm giác êm dịu và tha thiết, một tình yêu, không, chính xác là một cảm giác yêu thương lạ lùng, chẳng biết cho ai hay cái gì... Chỉ biết là như có một dòng suối âm thầm chảy trong huyết quản, nuôi dưỡng tình yêu và sự sống cho chính bản thân mình, khi mưa ngoài kia rơi...
    Lại nhớ hôm qua có người nói với mình rằng nhìn trời mưa qua cửa kính xe buýt, Hà Nội thật đẹp... Mình đã ngạc nhiên vô cùng, vì trước đó, vẫn người ấy (dù đeer nói hộ suy nghĩ của người khác) mong trơif mau nắng trở lại, vì tiết trời mưa bẩn này, quần áo ẩm mốc, lâu khô... Mà tiết trời này của Hà Nội, ngay cả nhiều người HN còn không chịu nổi. Phải yêu HN vô cùng, hoặc là rất ẩm ương, ho ăcj có cả hai thứ ấy như mình, may ra mới thốt lên nổi câu ấy. Ừ mà không! Khi tâm trạng họ đang vui và hạnh phúc, hay đang khi bên cạnh người thân yêu của mình, thì bất kỳ thứ gì cũng có khả năng trở nên tuyệt đẹp và đáng yêu vô cùng...
    Hôm nay mình làm M rất vui, vì cả hai cái máy tính, cả cũ lẫn mới, sau mấy tiếng đem đi xử lý, khi trở về đều sẵn sàng cho M sử dụng. Dạo này, cảm giác M "ngoan" hơn, "hiền" hơn, dựa vào mình nhiều hơn, không coi thường mình như trước. Mình cũng xác định rồi, như Che vĩ đại từng nói: "hạnh phúc không phải là cảm giác tới đích mà là trên từng chặng đường đi", mình và M sẽ hoà thuận và hạnh phúc, bằng việc mình sẽ tự vật lộn với chính mình "trên từng chặng đường đi" của mình với M! Dẫu sao thì hẳn nhiên là cũng khó khăn lắm. Nhưng số phận đã chọn mình. Và nếu như nhân vật thứ nhất và thứ hai đúng, thì tức là mình sẽ tới đích, bất kể chư ơnsg ngại vật nào. Không gì có thể huỷ hoại và đánh gục mình, kể cả M, hay "tầng 2", hay "cái bóng" của anh... Ôi, một niềm tin lạc quan và tất thắng!
    Tháng... ngày hữu hạn...
    Chỉ có tình yêu, niềm tin, sự thất vọng và... (Gì nhỉ? Muốn điền một điều gì đó tưowi đẹp mà chưa nghĩ ra)... là vô hạn thôi...

    Tặng anh - điều không làm em đau nữa...

    Em chẳng biết được nhớ điều gì
    Hương hạ cũ còn chưa bay mất
    Tình yêu kia dẫu không là thật
    Em vẫn tin ân phúc Chúa trời trao

    Đêm lại về cho nỗi nhớ hư hao
    Tim dẫu lạnh vẫn còn tia lửa ấm
    Thế gian kia, ôi, sao quá rộng
    Sao chẳng tìm được nơi chốn của riêng mình...

    Ngày anh đến cho giây phút phục sinh
    Em vỡ oà trong cơn mơ hạnh phúc
    Vũ trụ mênh mang, đưa hương và rót mật
    Em được cười và được khóc vì anh...

    Hạ qua rồi, thu cũng sẽ rất nhanh
    Bài thơ Bốn mùa vẫn còn dang dở thế!
    Em quen rồi, những lướt trôi rất nhẹ
    Mùa sang mùa, cũng chỉ giống nhau thôi!

    Nhưng sao mãi cứ thăm thẳm, khôn nguôi?
    Cùng em qua bao nắng mưa, bão nổi
    Trong niềm vui, nỗi buồn em vời vợi
    Xanh đến nhói lòng,
    Mùa-chỉ-của-riêng-anh.
    (HN-8/2013)

    OMG, nửa năm rồi!!!
    ke_chien_bai thích bài này.

Chia sẻ trang này