1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Mạn đàm về tình yêu ! < GDCD> :D

Chủ đề trong '1986 Hà Nội' bởi Admin_PDP, 23/04/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. girl_chungtinh

    girl_chungtinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/10/2002
    Bài viết:
    95
    Đã được thích:
    0
  2. girl_chungtinh

    girl_chungtinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/10/2002
    Bài viết:
    95
    Đã được thích:
    0
    nhưng mà bác ơi ! tình yêu trẻ con ấy mới là tình yêu đẹp nhất bác à vì nó con vô tư , còn trong sáng , ngộ nghĩnh và đẹp chính vì cái trẻ con đấy ạ
    [/marquee][/size=4][/red]tình yêu chân chính là tình yêu mà ko cần đến người thứ 3 để kiểm chứng tình yêu đó [/red][/size=4][/marquee]
    girl_chungtinh
  3. exgirl

    exgirl Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    19/06/2001
    Bài viết:
    616
    Đã được thích:
    0
    hey Nam, sao for PDP tớ ko vào đc
    Tôi thầm đặt tên em : "Mèo con"
    Để khi nhớ em tôi ... ôm mèo !&lt;~~kái nè là nói bạn lazycat huh
    E X G I R L

    (^O^)

    When I look up at the wonder of the sky, I thank God for lending you me...!!!

  4. CatBuiPhieuLangGiangHo

    CatBuiPhieuLangGiangHo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/05/2003
    Bài viết:
    145
    Đã được thích:
    0
    Quá khứ lặng im , Quá khứ lạnh lùng . Kỷ niệm đi qua không ngoái đầu nhìn lại , em đến em đi tựa cơn giớ vô tình . Mặt hồ anh xao động những lá vàng em rơi .Ôi 1 thời đã xa , Một trời để nhớ . Bóng hình kia sao mà kỳ lạ vậy ? Có lúc nhạt nhoà như bóng trăng trên mặt nước lăn tăn sóng gợn, Lúc lại giốngd mặt trời giữa trưa hè náng ghắt làm cho ta chói loà , bỏng cháy , Chẳng rõ ràng mà cũng không mờ nhạt , ôi kỷ niệm một làn nhớ mong , đã đi vào tiềm thức chẳng thể nào xoá đi . Để mỗi lần ta nhớ lại, ta tiêc nuối , ta hối hận và thấy mình bất lực ; em như đám mây tận trên trời cao theo cơn gió bay đi chẳng thể nào ta giữ em ở lại . Có một lần bất chợt em hoá mưa rơi xuống làm mát dịu trái tim anh . Nhưng rồi mưa rơi xuống đất , thấm sâu, sâu mãi tận cùng và vĩnh viễn ta mất em . Hình bóng kia chỉ còn trong trí nhớ , Mỗi đên về cô đơn lạnh lẽo ta thao thức nhớ mong , ao ước một điều nhưng chẳng thể bao giờ có được nữa . Ta dại dột và ngốc nghếch không ? khi tự nhắm mắt lại chẳng thèm thấy chi hết nữa để dữ dut nhất bóng hình em , Ta biết mình khờ khạo lắm lắm , nhưng vẫn muốn được nhớ về em dù trong đau đớn cồn cào nỗi nhớ ta vẫn thích , như tình thích nhưng ly cafe đen xì và đáng ngắt bởi ta thấy trong khổ đau vẫn còn dịu ngọt , một bóng hình , một ánh mắt , một nụ cười dấu yêu . và biết rằng ta vẫn yêu em , duy nhất một mình em cho dù đó là đơn phương .
    Quá khứ đi rồi không bao giờ trở lại , Cũng như em chẳng thể nào yêu ta đâu . Nhu mặt trời không thể mọc đằng tây . Biết vậy đó ta vẫn chờ, vẫn đợi , vẫn khờ khạo và ngốc nghếch dữ cho mình một điều không thể có . Ta biết em chẳng tin những gì ta nói cả bởi em và ta xa cách quá nhiều . Nhưng em à ta vẫn muốn được yêu em được dành cho em tất cả trái tim ta , cho dù em có nhận hay không , ta cũng kệ chẳng cần biết nữa đâu , Chẳng cần em biết hay thấy được bởi vì em là tất cả của ta
    Tình phôi pha như cơn gió thoảng qua
    Qua rồi nhưng vẫn còn để đó
    Một ước mong cơn giớ sẽ quay về
    Và rồi cơn giớ lại thoảng qua
    Và ước mong vẫn chỉ là ước mong
    Mãi chẳng thể một lần thành

    Thiên sứ vị tình & hoa bất tử

Chia sẻ trang này