1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

mảnh vụn...

Chủ đề trong 'Nhạc TRỊNH' bởi daydreamer, 02/02/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. dodua

    dodua Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/01/2006
    Bài viết:
    153
    Đã được thích:
    0
    Thành thật xin lỗi,
    Rất cám ơn bạn đã chỉ ra lỗi rất "vụng" trong bài viết của mình.
    Khi viết với nhiều cảm xúc và tự sự thì những gì thân thuộc quá của đời thường (như ông bạn thân TCLong là một ví dụ, tụi này gặp nhau vẫn thường đấm đá, trêu chọc nhau như thế...) rất dể gây phảm cảm trong một bài viết trước công luận...
    Một bài học rất lớn cho tôi và những ai thiếu thận trọng khi đem chuyện trao đổi trên bàn nhậu ra trước công luận, đó là một điều rất không nên làm trong văn hóa ứng xử ...
    Thành thật xin lỗi các bạn...
    Thái Hòa
  2. dodua

    dodua Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/01/2006
    Bài viết:
    153
    Đã được thích:
    0
    Thành thật xin lỗi,
    Rất cám ơn bạn đã chỉ ra lỗi rất "vụng" trong bài viết của mình.
    Khi viết với nhiều cảm xúc và tự sự thì những gì thân thuộc quá của đời thường (như ông bạn thân TCLong là một ví dụ, tụi này gặp nhau vẫn thường đấm đá, trêu chọc nhau như thế...) rất dể gây phảm cảm trong một bài viết trước công luận...
    Một bài học rất lớn cho tôi vì thiếu thận trọng khi đem chuyện trao đổi như "trên bàn nhậu" ra trước công luận, đó là một điều rất không nên làm trong văn hóa ứng xử ... nhất là với Cõi Trịnh đầy tế nhị này...
    Thành thật xin lỗi các bạn...
    Thái Hòa
  3. cucnotruyenkiep

    cucnotruyenkiep Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/06/2005
    Bài viết:
    44
    Đã được thích:
    0
    Được. Những mảnh kính li ti sẽ được xóa. Dành chỗ cho những gì cần nâng niu. Dù sao người cần đọc cũng đã đọc rồi.
    Được cucnotruyenkiep sửa chữa / chuyển vào 14:39 ngày 28/04/2006
  4. dodua

    dodua Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/01/2006
    Bài viết:
    153
    Đã được thích:
    0
    Xin cám on bạn,
    Đò đưa
  5. saobienbluebigbye

    saobienbluebigbye Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/04/2004
    Bài viết:
    1.423
    Đã được thích:
    0
    Tôi thích cái tên mà bạn daydreamer đặt cho topic này: Mảnh vụn! Chỉ là những mảnh vụn thôi...
    Mảnh vụn, nghĩa là nó từng thuộc về mình, có thể có lúc mình vô tình dẫm lên nó bằng những bước chân của năm tháng, có thể nó đã được mình gói gọn cất vào một nơi nào xa lắm...Nhưng, những mảnh vụn chỉ sống ở một nơi duy nhất: trí nhớ.
    Topic này có cũng đã khá lâu rồi. Tôi vào thăm cách đây gần 1năm, lâu lắm ai mới lại nhớ đến, lại xới những mảnh vụn lên....để rồi làm mình lại bần thần nhớ về ngày tháng...
    Thân thương quá!
    Nhưng mà, nhưng câu này: Thêm một thứ nữa bác ạ. Đó là không nên mang chuyện riêng tư, những mối quan hệ riêng tư, những số điện thoại riêng tư, những cái tên trực tiếp vào bài viết của bác liên tục.... Người ta không nhắn riêng nhau được sao?
    Tặng mọi người
  6. thienthandanhroicanh

    thienthandanhroicanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/01/2004
    Bài viết:
    159
    Đã được thích:
    0
    Mình lấy cái chữ kí của bạn sao biển làm tựa vậy,sắp tới sn của mình rồi................
    T.
    Làm sao quên được cơ chứ,những ngày em ngồi dưới hàng phượng nghe lá rơi lặng lẽ bên mình,anh xa em rồi,xa thật rồi.Mới đó mà đã một năm,còn gì nữa đâu,xa anh em hát những con mắt trần gian.......con mắt bạc tình..Mùa xuân anh hôn em nụ hôn đầu tiên trong đời,anh ra đi ,ánh mắt tràn đầy yêu thương vương vấn, nhưng rồi sao?ANh bỏ em đến với người con gái khác.
    quán Chiều,anh ngồi cùng em,anh cứ muốn ngồi sát bên em để mọi người biết mình yêu nhau và anh hát cho em nghe những lời của bác TCS đã viết cho nhiều người con gái,và anh cũng bỏ em đi.hôm nay con bé em lại nhắc những gì em cố giấu trong lòng để nuwóc mắt em lại rơi................em nhớ anh nhiều lắm.........................
  7. titi_henry_77_14

    titi_henry_77_14 Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    19/10/2005
    Bài viết:
    887
    Đã được thích:
    1
    tình cảm dành cho người đã vỡ vụn theo lời nói của người ... , cách xa người đi thôi...
  8. daydreamer

    daydreamer Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    08/06/2002
    Bài viết:
    401
    Đã được thích:
    0

    there is no reason , but if we start asking why, wê?Tll go crazy?
    ( trích Sleepless in Seatle )
    thay mặt cho bluenote, xin gõ vài dòng gửi mọi ngỈời .
    tôi cứ gõ, r"i xoá, r"i gõ, từ nãy 'ến giờ mà vẫn chỈa xong 'Ỉợc 'ốn nào cả. tôi thật sự không biết phải bắt 'ầu nhỈ thế nào, bắt 'ầu từ 'âu ?
    tôi 'ôi lúc ng"i bần thần 'ọc lại những gì mình 'ã viết trong su't hai nfm qua và tự hỏi : tại sao h"i ấy mình chfm ch? viết nhỈ thế ? mình vui thật ! tại sao bây giờ mình thấy khó thế này ? vi?c viết ra ấy ? khó quá ! tại bây chừ mình bận hỈn ? hay lỈời ? hay 'ã hoá thành mTt 'ứa chai lì, vô cảm ? hỈn ai hết, tôi hifu rõ tôi. cảm giác v>i tôi bao giờ cũng trọn vẹn. 'ôi khi vô tình nghe mTt câu hát cũ, tôi cảm giác mình run lên, cứ mu'n ng"i vào bàn, mu'n viết ?nhỈng khi gõ 'âu 'T 'Ỉợc mTt 'ốn ngfn ngắn, tôi lập tức hỏi mình : viết làm gì ? viết ai 'ọc ? vô b. ! cứ tiếp tục viết thế này mình sẽ chẳng khá lên 'Ỉợc ! vậy là bôi 'en và delete ! cứ nhỈ vậy, bây giờ tôi hầu nhỈ chẳng viết 'Ỉợc gì, không truy?n, không thỈ, không tuỳ bút, không kí?lâu dần cái thói quen ng"i viết sTt sốt trên giấy cũng 'ã biến mất, thay vào 'ó là những tiếng lTc cà lTc cTc khô không kh'c phát ra từ cái bàn phím . có sự liên h? nào giữa những âm thanh của bàn phím và cái khô kh'c , vô cảm 'ang ngày càng l>n trong m-i con ngỈời ? có. tôi cho là vậy .
    tôi cứ tỈYng là mình khá dần lên khi không viết ra, nhỈng tôi sai.là tôi 'ánh lừa tôi. thực ra, tôi thấy mình ngày càng t?. có những bu.i t'i, ng"i bần thần mãi, tôi vẫn không viết 'Ỉợc gì, cảm giác nhỈ mình bng hay 'au kh., bu"n ủ rũ thay vì cứ hoài im lặng ! nếu viết ra 'Ỉợc, biết 'âu tôi sẽ nhẹ nhõm hỈn nhiều rất nhiều !
    tôi không tự nhận mình là mTt kẻ yêu Trn trong cái Tôi của tôi , câu hát fn sâu vào tận những n-i nh> , những vui bu"n riêng tỈ . bắt 'ầu từ 'âu, tôi không biết. từ những chiều mỈa vTi và Di.m XỈa ? từ chiếc casette màu 'en cũ kĩ và cái bfng Khánh Ly rè ? từ những n-i bu"n mà ngỈời ta 'ã sắp 'ặt sẵn cho tôi ngay từ lúc tôi hãy còn là mTt bào thai vô tTi? từ những lo toan khi tôi thôi làm mTt 'ứa trẻ ? hay từ những giận hờn vu vỈ ? từ mTt cuTc tình lặng ? nếu cứ tiếp tục hỏi, tôi 'iên mất !
    tôi vẫn còn nh> mang máng bu.i chiều hôm ấy. bu.i chiều trong cái nfm cu'i cùng của mTt cô sinh viên vừa lỈời biếng vừa chfm ch?. tôi Y phòng máy của thỈ vi?n . mỈa. chẳng biết làm gì ngoài vi?c chui vào phòng máy ngh<ch Net. bạn tôi gửi cho cái link TTVN , bảo vào xem, hay ho lắm. thì vào. Vfn học. Đà Nẵng. Public Hà NTi. ,m nhạc. Alternativê? vân vân và vân vân?tôi lò mọ qua từng ?o nhà ?o và dừng lại Y TRSNH. ?o từng ngỈời tình bỏ ta 'i nhỈ những dòng sông nhỏ. ôi những dòng sông nhỏ. lời hẹn thề là những cỈn mỈa?. tôi thích nhỈ 'iên những câu ấy của Tình Xa. Vậy nên tôi log in và quote lại mấy dòng 'ó của mTt bác xa lạ kèm theo cái cỈời rfng cỏ nham nhY . vài ngày sau, bác rep lại cho tôi, bảo cũng thích câu 'ó lắm và ghi cho tôi s' cellphone. tôi làm quái gì có cellphone h"i 'ó 'f nhắn nhít qua lại . vả lại, vi?c cho s' cellphone cho ai 'ó cũng là mTt cử ch? xã giao không hỈn không kém?hai , ba nfm 'ã qua kf từ cái ngày 'ó. bác xa lạ kia giờ có thf 'ã vợ con nhfng nhít , hốc vẫn 'Tc thân vui tính nhỈng 'ã chán ngấy cái trò linh tinh lang tang trên mạng mẽo , hốc vẫn luẩn quẩn 'âu 'ó nhỈng sang tên '.i họ , có 'ến 1001 cách 'f hifu?tôi nhắc lại chuy?n 'ó ch? nhỈ là 'f kf về mTt k? ni?m 'ánh dấu vi?c tôi 'ến v>i box Tri 'ất. ta không thf ghép những mảnh vụn lại v>i nhau 'f thành mTt miếng ghép hoàn ch?nh. hốc cũng có khi mTt miếng ghép nào 'ó cứ tỈYng là 'ã hoàn ch?nh, nhỈng hoá ra cần phải có thêm vài ba mảnh vụn ?chiếc hTp của tôi cũng là của tất cả mọi ngỈời?ta có thf giấu 'i hốc móc ra bất cứ lúc nào ta mu'n?ngày mai, chiếc hTp sẽ nh?nh ra mTt tí. ngày kia, sẽ thêm mTt tí nữâ?
    tôi cảm Ỉn tất cả mọi ngỈời vì những chia xẻ thành thật. câu hát xích ngày hôm qua lại gần ngày hôm nay, xích tôi lại gần chúng ta. 'ôi khi cứ mặc ' Sài Gòn mỈa r"i chợt nắng . chợt nh> Huế mTt bu.i chiều ai 'ó 'ạp xe tắt thY 'i tìm hàng cây long não ?n-i nh> chỈa k<p tròn 'ã vTi về những âu lô?mTt mình, buông câu hát? lại gần , gần lại v>i nhau ?
  9. codet

    codet Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/03/2002
    Bài viết:
    1.130
    Đã được thích:
    0
    Không biết nói gì cả. Vừa nhận được tin một người bạn của bạn bị ung thư. Một người đã cố tình để mọi người hiểu lầm mình. Một người cố tình quên đi tình yêu với cô gái để trở thành một người khó hiểu...
    Days....
    Tất cả những gì đã có với nhạc Trịnh, gần đây nhất, có lẽ là bài ướt mi... Nhạc ko lời, vang lên từ một quán đối diện. Người ta mở to, vang phố, đến nỗi trong quán ăn Huế, mình lặng người đi, khi nghe giai điệu của Ướt Mi...
    Đường phố vắng lặng của buổi trưa Hà Nội...
    Days....
    Nhiều lúc con người thường tự hỏi mình: tại sao, thế nào, ko thể hiểu nổi...
    người khác nhận ra, đó là những điều bình thường, có lẽ do chính thái độ, cách nhìn nhận của mình với chúng, tạo nên những "cung bậc" của nỗi buồn, của sự "đau khổ"...?
    Days...
    Trong tôi, lúc nào cũng tồn tại một gạch chéo, gạch chéo của sự phủ nhận, sự chối bỏ... Nhưng mình nhận ra, có lẽ mình thất bại, và ko tự chủ được sự thất bại đó, mình chạy trốn...Nó trở thành căn bệnh de-le-te mất rồi...
    Days....
    Cười lên nào...
    Days...
    Với cái khăn xanh, ngồi bên bình hoa loa kèn... Lãng mạn, và sến, và ngẩn ngơ...
    Tầm này còn hoa hoét. Trong khi chính bản thân, cho dù đang ở trong một tình cảnh không lấy gì vui vẻ cho lắm, cũng đôi khi thả mình... lòng trùng xuống, khi ngắm mùa lá rụng tháng 4...
    Days...
    Những đêm, chỉ một tiếng ho thôi, cũng khiến con tim thót lại, sợ hãi, hồi hộp...
    Thời gian khiến người nghiệm ra, sống bình thường trong 1 ngày, đã là một hạnh phúc mà ta ko biết. Sống bình thường. Sống bình thường....
    Days...
    Khô cứng và chai sạn. Câng câng và cằn cỗi....
    Mệt mỏi và sì trét
    Nhưng, bức tường vô hình ấy, vẫn chưa vượt qua.
    Days
    :)
    ...
  10. saobienbluebigbye

    saobienbluebigbye Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/04/2004
    Bài viết:
    1.423
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay là sinh nhật một người, gọi là người quen, là bạn hay là một ông anh? Đều được cả, đều nhạt nhẽo như nhau!
    Chán nhỉ, sao k thể chơi với nhau vô tư được chứ? Hắn và mình đã thống nhất coi nhau như anh em, nghĩa là hắn sẽ k phải gồng mình lên galang với mình, nghĩa là có thể tạt qua nhà mè nheo, nấu gì cho anh ăn đi, đói quá, hoặc, rủ rê, đi uống rượu đi, chán quá...vậy mà hắn đã k làm được những điều dễ dàng đó...
    Hắn gọi điện trong hơi men, rồi ào vào nhà mình trong hơi men, hắn nói hắn cô đơn, hắn chán, hắn tuyệt vọng...nhưng, mình k thể cho hắn thứ mà hắn cần, mình chỉ có thể làm một cô em gái nhạt nhẽo của hắn, chỉ có thế thôi...
    Một mối quan hệ vô thưởng, vô phạt, một con người chỉ thoáng qua đời mình, không là nỗi nhớ nhưng chẳng thể quên đi.
    Nỗi tuyệt vọng đêm đó của hắn làm mình ám ảnh Hắn chấp chới giữa dòng, hắn đưa tay cho mình nhưng mình lại đẩy hắn ra xa...Mình k thể đưa tay cho hắn bởi, mình có thể chết chìm cùng hắn mất...Mình k thể đưa tay cứu hắn, nhưng, mình có thể tìm cho hắn sợi dây...
    "sau chuyến đi này anh sẽ thay đổi..." hi vọng thế, em luôn hi vọng và mong điều ấy...

Chia sẻ trang này