1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

mảnh vụn...

Chủ đề trong 'Nhạc TRỊNH' bởi daydreamer, 02/02/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. meomeoth

    meomeoth Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/09/2004
    Bài viết:
    4
    Đã được thích:
    0
    Cho K , cho những gì đã xa nhưng là còn mãi! Thu về! Chưa phải mùa hoa cúc, chưa có thu vàng, thu bạc như tranh của Lê_vi_tan, chẳng thấy thềm nắng lá rơi đầy như thơ Nguyễn Đình Thi, cũng không có cốm sữa vỉa hè , bàng lá đỏ như ca từ nhạc Trịnh. Thu, mới chỉ có những cơn mưa ngâu u ám, mang theo hơi ấm se se, vậy mà đã khác biệt lắm rồi. Ấy là khi sáng bước ra khỏi nhà hoà vào khoảng không ấm hơi trời, thấy lòng nhẹ nhàng, thầm tiếc cvho ai sinh ra ở nơi chẳng có mùa thu...
    Ngày sinh nhật, ta thầm hỏi: Sinh ra để làm gì? Con đường sinh ra để nhọc nhằn, chiếc bánh xe sinh ra cho những vòng quay.... Vô số những thứ quả, có quả ngọt, có quả chua, quả đắng.... Vô vàn thứ hoa, cũng mỗi loại một sắc hương.... Nhưng tất cả, tất cả đều có những nhiệm vụ cuat riêng mình. Con đường oằn mình dưới những loạt người xe, bánh xe cứ quay đềuhối hả, hoa toả hương, quả mang hạt sinh sôi nảy nở những mầm sống mới, con người cũng vậy!
    Mở một tờ báo cũ của tuổi học trò, đọc lại những dòng văn của các tác giả từng là thần tượng của không ít cô cậu tuổi teen một thời, Giờ này họ ở đâu, làm gì? Trên đời chắc không ít người lúc trẻ trung làm vài bài thơ, truyện ngắn được khen hay, một bản nhạc hay bức tranh được người nghe, người xem gật gù. Chắc hẳn, đa phần họ nghĩ sẽ đi trên con đường ấy suốt đời và sẽ cớ người thầm uowcs ao một ngày kia có tên trong " Từ điển Larousse".
    Dòng thời gian cũng như thời tiết, có ngày nắng ắt có ngày mưa và tất nhiên có cả bão tố...Trong dòng chảy của cuộc sống, mỗi người là một chiếc thuyền nan phải tự mình vượt lên sóng cả mới tới được bến bờ. Chẳng thế mà bao nhiêu Nguyễn Du dở dang mới có một tác giả truyện Kiều. Bao nhiêu Trịnh Công Sơn mới có một nhạc sĩ họ Trịnh. Rất nhiều , rất nhiều những thiên tài đường phố mới có một Maradona. Còn lại, có bao nhiêu sự dở dang, chìm theo dòng thời gian...
    Cát bụi trở về cát bụi.... Trong vũ trụ bao la rộng lớn, mỗi người chỉ là hạt bụi vô cùng nhỏ nhoi. Nhưng đem ta so với đời thì chẳng bé nhỏ chút nào. Đứa trẻ sinh ra là một sự kiện, biết bao người sốt sáng, chờ đón? Một đám tang có biết bao người liên qua, buồn đau, lo hậu sự, phúng viếng, đưa tang... Cát bụi, lớn hơn thế hoặc chẳng là gì cả, tất cả chỉ tuỳ thuộc vào cách ta sống, ta sẽ làm gì....
    B.N
  2. meomeoth

    meomeoth Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/09/2004
    Bài viết:
    4
    Đã được thích:
    0
    K a`, khong hieu sao H thich vao Manh vun nay`. H moi ve VN chieu nay, khong lien lac voi K bang cach nao duoc. Lan ve nay` voi nhung bon be, nhung noi buon, nhung vun vo!
    Mua thu nay se nhu the nao` K nhi? H chua tuong tuong duoc se co cam giac the nao, nhung thay trong rong K a. Biet la` " mua hoa sua di qua" nhung sao ma buon the!
    Se gap nhau sau K nhe, co qua` cho K day!
    B.N
  3. meomeoth

    meomeoth Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/09/2004
    Bài viết:
    4
    Đã được thích:
    0
    K a`, khong hieu sao H thich vao Manh vun nay`. H moi ve VN chieu nay, khong lien lac voi K bang cach nao duoc. Lan ve nay` voi nhung bon be, nhung noi buon, nhung vun vo!
    Mua thu nay se nhu the nao` K nhi? H chua tuong tuong duoc se co cam giac the nao, nhung thay trong rong K a. Biet la` " mua hoa sua di qua" nhung sao ma buon the!
    Se gap nhau sau K nhe, co qua` cho K day!
    B.N
  4. nguoibinhthuong_2011

    nguoibinhthuong_2011 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/09/2004
    Bài viết:
    144
    Đã được thích:
    0
    Đọc topic, thấy gió thu Hà Nội đỡ lạnh hơn, thấy mình bớt cô đơn hơn, thấy nỗi buồn cũng vợi đi , thấy lòng dịu lại..thèm viết 1 cái gì..mà đã bao lâu rồi ko viết nhỉ?? Topic đẹp quá... Nhưng có lẽ đành hẹn lần sau..Nhất định..( hứt hứt, tiên sư cái nhà trọ, giới nghiêm gì mà sớm thế? hiz....)
  5. nguoibinhthuong_2011

    nguoibinhthuong_2011 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/09/2004
    Bài viết:
    144
    Đã được thích:
    0
    Đọc topic, thấy gió thu Hà Nội đỡ lạnh hơn, thấy mình bớt cô đơn hơn, thấy nỗi buồn cũng vợi đi , thấy lòng dịu lại..thèm viết 1 cái gì..mà đã bao lâu rồi ko viết nhỉ?? Topic đẹp quá... Nhưng có lẽ đành hẹn lần sau..Nhất định..( hứt hứt, tiên sư cái nhà trọ, giới nghiêm gì mà sớm thế? hiz....)
  6. khoanglang

    khoanglang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/08/2004
    Bài viết:
    217
    Đã được thích:
    0

    éu?c tigerlily s?a vo 10:47 ngy 17/10/2004
  7. khoanglang

    khoanglang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/08/2004
    Bài viết:
    217
    Đã được thích:
    0

    éu?c tigerlily s?a vo 10:47 ngy 17/10/2004
  8. khoanglang

    khoanglang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/08/2004
    Bài viết:
    217
    Đã được thích:
    0
    manh vun?
    manh vun la gi, co ai do dinh nghia thu coi!
    cuoc song la gi? Chang qua cung chi la mot mo ho lon nhung cam xuc ma thoi.
    ai, o , hi , no . . .
    lieu co la gi?
    chung nhoe tan , tron lan, co la gi?
    tai sao khong the de dang luong thu hon cho cuoc doi
    dung dien ro the, neu co cai gi do goi la manh vun, hay luu giu cho rieng minh.
    no da vun roi, khong the chia se dc dau.
    ma cung dung mong co the ghop nhat nhung manh vun cua nhau lai thanh mot cai gi do . . .
    ngu muoi
    vi nhu the da khong con la manh vun nua roi, nguoi doi a.
    vinh biet.
  9. khoanglang

    khoanglang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/08/2004
    Bài viết:
    217
    Đã được thích:
    0
    manh vun?
    manh vun la gi, co ai do dinh nghia thu coi!
    cuoc song la gi? Chang qua cung chi la mot mo ho lon nhung cam xuc ma thoi.
    ai, o , hi , no . . .
    lieu co la gi?
    chung nhoe tan , tron lan, co la gi?
    tai sao khong the de dang luong thu hon cho cuoc doi
    dung dien ro the, neu co cai gi do goi la manh vun, hay luu giu cho rieng minh.
    no da vun roi, khong the chia se dc dau.
    ma cung dung mong co the ghop nhat nhung manh vun cua nhau lai thanh mot cai gi do . . .
    ngu muoi
    vi nhu the da khong con la manh vun nua roi, nguoi doi a.
    vinh biet.
  10. daydreamer

    daydreamer Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    08/06/2002
    Bài viết:
    401
    Đã được thích:
    0
    Vẫn có em bên đờI​
    Hôm nay là thứ hai. Ngày đầu tuần ! Lẽ ra em phảI đến cơ quan, phảI bắt đầu một tuần làm việc mớI vớI những nụ cườI và nhịp chân tinh nghịch.Em rất hay cười.Có một lần, anh bảo em ?~Lúc nào em cũng cườI được àh??T .Em buồn. Như vậy có nghĩa là anh không hiểu em.Một nụ cườI dù gì đi chăng nữa vẫn có tên là ?onụ cườI?.Khi ngưòi ta cườI thì cũng có nghĩa là ngườI ta đã chủ ý ?ovui hoá? cuộc sống.Còn nếu muốn biết có cái gì sau nụ cườI ấy thì tạI sao ta không thử nhìn vào mắt nhau? Cách đây vài hôm, có một ngườI khách họ thổ vai em bảo ?o I like the way you talk. A smiling face may lead us *****ccess. You?Tve got it. Keep it for your own, little!?. Như thế này mà vẫn còn được gọI là ?olittle?, nhưng mà ?cũng thinh thích ! Cái cảm giác mình bé bỏng và mình là một cái gì đó quan trọng nó hay hay thế nào ấy anh ạh ! Có một câu hỏI mà mãi đến sau này , khi anh và em tự tay mình xây nên những bức tường trước mặt nhau, em mớI tìm được câu trả lời.Em mệt mỏI trong thế giớI của cái gọI là ?ongưòi lớn? và chỉ có bên anh, em mớI được chính là em, ngớ ngẩn, vụn vặt, không thể nào lớn hơn được. Câu trả lờI là vậy đó !
    Hôm nay là thứ hai. Suốt một ngày em loay hoay trong căn phòng nhỏ. Suốt đêm qua em không thể nào ngủ được. Nhắm mắt chưa hẳn là ngủ.Cổ họng đau rát và khô quắp lạI. Khắp ngưòi nóng sầm sập, tóc quệt mồ hôi rin rỉn ướt. Không biết bao nhiêu lần em sờ tay lên giá sách cuốI giường tìm chai nước. Chỉ những muốn đổ xoà chai nước kia lên mình cho dịu cơn sốt kia, nhưng mà đau, đau lắm. Từng ngụm nước uống vào mà cứ như thể ai đó đang dùng hàng tá gai nhọn móc xé lên da thịt.Em mở toang cánh cửa sổ cho hơi lạnh tràn vào. Em không nghỉ là mình phát bệnh nhanh đến vậy. BuổI sáng, anh còn nghe em cười.BuổI chiều hai chị em dắt nhau đi xem ngườI ta triển lãm gốm . BuổI tốI, vẫn còn lên lớp. Lâu lắm rồI em mớI có được một ngày chủ nhật trọn vẹn đến vậy. Một ngày chủ nhật dành cho mình và cho những ngườI mình yêu thương. Sáng nay em gọI điện hỏI chị về thuốc. Chị mắng . Chắc chắn là bị cái bệnh mà ngườI ta hay gọI là Adenoids. Nếu muốn dứt hẳn thì buột phảI cắt. Nhưng mà?em sợ?sợ dao kéo..và sợ nếu phảI như vậy, sau này em còn có hát được nữa không ? Anh đã lần nào được nghe em hát đâu ? Hôm kia, trên biển, em tặng cô bạn nhỏ bài ?oVẫn có em bên đờI?. Biển lạnh . Sóng tràn bờ , trắng xoá, len tận sâu vào bãi trong. Những ngọn nến run rẩy trong đêm. Em hát.Hát chay như vậy. Chắc là dở tệ !Nhưng biết đâu đó lạI là lần cuốI cùng mọI ngườI còn nghe em hát. Cái cô nhỏ ,chính xác ban đầu là bạn của anh, rồI nghiễm nhiên là của em sau buổI chiều giáp Noel năm ngoái. Anh từng nói ?oĐôi lúc, sự tình cờ làm nên điều kì diệu nơi cuộc sống?. Em tin hơn lúc nào hết. Nếu em không biết anh, sẽ không có cuộc gặp gỡ tốI ngày hôm ấy, em sẽ không biết cô bạn nhỏ, điều kì diệu sẽ không xảy ra...
    ?o Em đã đến nơi này tựa như cánh én
    Dịu dàng trao chút hương hoa mùa xuân??

    Câu hát viết cho cô ấy, cho em, và cho tất cả chúng ta.Và Đó là Điều kì diệu mà chỉ có em, cô bạn nhỏ, một ngưòi khác, và một ngưòi khác nữa mớI biết được. Đôi lúc em thấy mình cần phảI cảm ơn cuộc sống .Sau này, nếu không còn hát được nữa, em cũng sẽ vui vì em còn có những ngưòi bạn mà cuộc sống này đã mang lại.
    Hôm nay là thứ hai. Suốt một ngày em loay hoay vớI nỗI nhớ, loay hoay vớI nỗI sợ hãi. Em có một chiếc hộp dùng để góp nhặt và cất giữ kỉ niệm. Nằm trên giường, em chỉ muốn nhổm dậy , mở khoá để đem chiếc hộp ấy ra . Trong ấy có bao nhiêu là thứ của anh và em. Em toan ngồI dậy rồI lạI sợ ..nên thôi. Em sợ những giọt nước mắt. Đôi khi nỗI buồn cũng nhiều như là cát. Trong ấy còn có cả những lá thư em viết mà không gửI . Khi bần thần, em viết. Viết xong lạI cất đi.. Khi viết, em cứ nghĩ là mình đang trò chuyện. Trò chuyện vớI một ngườI câm. Ngốc thật ! Em cứ viết thế này, biết đâu nỗI nhớ sẽ vơi đi. Gặp nhau làm gì để rồI mãi hoài niệm, mãi ngụp lặn trong nỗI nhớ không dám gọI tên.
    Hôm nay là thứ hai. BuổI chiều đã trôi qua gần trọn . Nắng mềm đi rất nhiều rồI anh ạh. Ngay chỗ em ngồI mà nhìn ra chỉ thấy lá và nắng nhẹ nhàng lao xao. Gác thu rồI mà ! Chỉ có điều nơi em , mùa thu không bao giờ trọn vẹn. Vừa thoảng qua đã lạI co mình muốn quay đi.Nhưng buổI tốI thì lạnh. Có một con đường đêm nào em và thằng bạn cũng đi qua. Đường chạy thẳng xuống bờ sông, hai bên đường bàng nhuốm đỏ, nơi góc đường chỗ cung Văn hoá có hai cây hoa sữa hoa xanh tròn xum xoe. NguờI ta than thở rằng đi đâu cũng nồng mùi hoa sữa, nhưng mấy ai biết là gió ấm lên là nhờ có hoa. Đông mà sang thì hoa sẽ tàn, gió sẽ lạnh. Em cũng thích mùa đông, nhưng mà chắc còn lâu nữa đông mớI chớm, vậy là còn lâu nữa mớI được mặc chiếc áo len chị dệt cho. Mà lạnh về thì nơi anh sẽ cóng lên mất ! Vậy thì em không mong nó đến nữa, em muốn thờI gian ngưng đọng lạI nơi đây.
    Em phảI đi ra sân một lát,em muốn cườI lên, muốn hít thở đôi chút, muốn cảm ơn cuộc đờI đã để em gặp anh, để thấy mình vẫn còn có nhau trong những ngày xa cách?Tự dưng em lạI muốn hát, hát khi còn có thể, hát rằng ?
    Vẫn thấy bên đờI còn có em
    Tấm lòng em như lá kia còn xanh
    Rừng ơi hãy giữ cho bền nhé
    Những cành hoa phai quá không đành?

Chia sẻ trang này