1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

MẮT BIẾC - Nguyễn Nhật Ánh (đã được dịch và phát hành tại Nhật)

Chủ đề trong 'Tác phẩm Văn học' bởi hatxxihoi, 18/09/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. hatxxihoi

    hatxxihoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2004
    Bài viết:
    1.269
    Đã được thích:
    0
    MẮT BIẾC - Nguyễn Nhật Ánh (đã được dịch và phát hành tại Nhật)

    MẮT BIẾC
    Nguyễn Nhật Ánh

    (Truyện đã được Nhật Bản dịch và phát hành mới đây)

    CHƯƠNG 1

    Hô?i co?n nho?, nho? xíu, tôi không có bạn gái.

    Suốt nga?y tôi chi? chơi với ... mẹ tôi va? ba? nội tôi. Mẹ tôi rất thương tôi nhưng vi? mẹ sợ ba nên ít khi mẹ che chơ? được tôi trước nhưfng trận đo?n cu?a ba tôi. Ba? tôi thi? lại khác. Ba? sinh ra ba nên ba pha?i sợ ba?. Điê?u đó thật may mắn đối với tôi . Hô?i nho? tôi rất nghịch, ăn đo?n khá thươ?ng xuyên. Điê?u đó buộc đâ?u óc non nớt cu?a tôi pha?i ti?m cách đối phó với nhưfng trận đo?n trư?ng phạt cu?a ba tôi . Môfi lâ?n phạm lôfi, hêf thấy ba tôi dợm rút cây roi mây ra kho?i vách la? tôi vội va?ng chạy qua nha? ba? tôi . Ba? tôi thươ?ng nă?m trên cái sập gôf lim đen bóng, bên dưới la? nhưfng ngăn kéo đựng thuốc bắc cu?a ông tôi . Ba? nă?m đó, miệng bo?m be?m nhai trâ?u, tay phe phâ?y chiếc quạt mo cau với một dáng điệu thong tha?.
    - Ba? ơi, ba?! - Tôi chạy đến bên chiếc sập, hô?n hê?n kêu:
    Ba? tôi cho?i tay nho?m dậy:
    - Gi? đó cháu ?
    - Ba đánh! - Tôi nói, miệng méo xệch.
    - Cháu đư?ng lo! - Lên đây nă?m với ba?!
    Ba? tôi dịu da?ng trấn an tôi va? đưa tay kéo tôi lên sập, đặt tôi nă?m khuất sau lưng ba?, phía sát tươ?ng. Xong, ba? tôi xoay ngươ?i lại, nă?m quay mặt ra ngoa?i .
    Lát sau, ba tôi bước qua, tay vung vâ?y cây roi, miệng ho?i:
    - Mẹ có thâý thă?ng Ngạn chạy qua đây không?
    - Không thấy .
    Ba? tôi tha?n nhiên đáp va? tiếp tục nhai trâ?u . Tôi nă?m sau lưng ba?, tim thót lại vi? lo âu . Tôi chi? ca?m thấy nhẹ nhofm khi nghe tiếng bước chân ba tôi xa dâ?n.
    Nhưfng lúc đó, tôi không dám vê? nha? ngay . Bao giơ? tôi cufng nă?m lại chơi với ba?. Tôi nă?m sấp ngươ?i trên sập, nufng nịu:
    - Ba? ơi, ba? gafi lưng cho cháu đi !
    Ba? tôi không bao giơ? tư? chối yêu câ?u cu?a tôi . Ba? vư?a gafi lưng cho tôi vư?a thu? thi? kê? chuyện cho tôi nghe . Nhưfng câu chuyện đơ?i xưa cu?a ba? tôi đaf nghe đến thuộc lo?ng. Ba? không có nhiê?u chuyện. Có bao nhiêu chuyện ba? đaf kê? sạch sa?nh sanh. Do đó, ba? cứ kê? đi kê? lại mafi nhưfng câu chuyện cuf. Tuy vậy, môfi khi ba? kê? chuyện, tôi luôn luôn nă?m nghe với ca?m giác hứng thú hệt như lâ?n đâ?u tiên, có lef do giọng kê? dịu da?ng va? âu yếm cu?a ba?, bao giơ? nó cufng toát ra một ti?nh ca?m tri?u mến đặc biệt da?nh cho tôi khiến trái tim tôi run lên trong nôfi xúc động hân hoan khó ta?. Va? tôi ngu? thiếp đi lúc na?o không hay, với trái tim không ngư?ng thô?n thức.

    2. Lớn lên một chút, ngoa?i mẹ tôi va? ba? tôi, tôi có thêm ba ngươ?i bạn gái . Đó la? hai ngươ?i chị con bác tôi . Chị Nhươ?ng lớn hơn tôi bốn tuô?i, đâ?u nhiê?u ghe? chốc nên lúc na?o cufng cạo trọc. Chị Quyên bă?ng tuô?i tôi, da đen nhe?m, quanh năm chi? vận môfi cái quâ?n cộc, không bao giơ? chịu mặc áo, mufi luôn luôn tho? lo?. Ngươ?i thứ ba la? cô Thịnh, con út cu?a ba? tôi . Cô Thịnh bă?ng tuô?i với chị Nhươ?ng. Khi bác tôi sinh con gái đâ?u lo?ng thi? ba? tôi sinh con gái út. Đâ?u cô Thịnh cufng cạo trọc như đâ?u chị Nhươ?ng. Tre? con quê tôi không có lắm tro? chơi như tre? con tha?nh phố, suốt nga?y chi? nghịch đất nên đứa na?o cufng lắm ghe?.
    Tôi cufng ghe? đâ?y đâ?u nhưng may mắn không bị cạo trọc như chị Nhươ?ng va? cô Thịnh. Mẹ tôi cho tôi hớt tóc "ca-rê", nhưng mẹ ba?o lafo Tứ hớt tóc húi đâ?u tôi tới tận ót, phô cái gáy trắng nhơ?n. Nhưfng mụn ghe? trên đâ?u khi la?nh biến tha?nh sẹo, thơ?i gian không xóa nô?i . Lớn lên tôi có thói quen đê? tóc da?i phu? gáy la? do vậy .
    Dạo ấy, ông tôi định xây một dafy nha? ngang phía sau nên cho đô? một đống cát cao nghệu ngay trước sân. Suốt một thơ?i gian da?i, đống cát đó la? sân chơi lý tươ?ng cu?a bốn cô cháu chúng tôi . Chúng tôi suốt nga?y bo? lê trên cát, thi nhau đa?o nhưfng đươ?ng hâ?m sâu hút hoặc hoa?i công xây nhưfng to?a nha? cứ chốc chốc lại đô? sập. Xây nha? chán, chúng tôi lại vốc cát ném nhau. Tôi với chị Quyên một phe, chị Nhươ?ng với cô Thịnh một phe. Chúng tôi ném hăng đến nôfi cát bay mu? trơ?i va? chui đâ?y ca? hai tai, mufi, miệng. Tôi sợ cát bay mu? mắt, cứ đứng xa xa, một tay che mặt, một tay vốc cát ném tới. Chị Quyên gan li? hơn tôi nhiê?u. Hai tay nắm cát, mắt nhắm tịt, chị xông lên phía trước ném liên hô?i ky? trận. Chị Nhươ?ng va? cô Thịnh bị cát ném rát mặt liê?n kêu thét lên va? bo? chạy.

    Sau nhưfng tro? chơi ném cát thú vị đó, bao giơ? tôi cufng bị ăn đo?n. Ba tôi ban nga?y đi la?m không có nha? nhưng tối vê? nghe mẹ tôi kê? tội tôi thế na?o ba tôi cufng đem tôi ra xét xư?. Thoạt đâ?u tôi pha?i đứng nghiêm, hai tay khoanh trước ngực va? miệng lí nhí tra? lơ?i nhưfng câu ho?i đâ?y đe dọa cu?a ba tôi . Tiếp theo, tôi lại pha?i nghê?nh cô? nghe ba tôi luận tội . Thú thật, lúc đó tôi chă?ng hê? chú ý ma?y may đến nhưfng lơ?i răn dạy cu?a ba tôi, đâ?u óc tôi mafi bận bịu va?o việc đoán xem lát nưfa đây tôi sef bị đánh mấy roi va? thâ?m mong ba? tôi đang đi chơi đâu đó trong la?ng sef kịp vê? trước khi xa?y ra nhưfng chuyện đáng tiếc cho đứa cháu khốn khô? cu?a ba?. Nhưng khác xa với nhưfng ông Bụt trong câu chuyện ba? kê?, ba? tôi chă?ng bao giơ? nghe được nhưfng mong mo?i thâ?m kín cu?a tôi . ít khi ba? vê? đúng lúc. Ba? chi? vê? khi mông tôi đaf hă?n nhưfng vệt roi khiến lo?ng tôi thêm hơ?n tu?i va? tôi giận dôfi chă?ng the?m tro? chuyện với ba?.

    Không có ba? tôi can thiệp, tôi đa?nh pha?i buô?n baf thực hiện nốt phâ?n cuối cu?ng cu?a phiên xét xư?. Tôi lặng lef phu?i chân leo lên bộ ván nă?m sấp xuống, mặt áp va?o phiến gôf mát lạnh, quâ?n kéo xuống kho?i mông. Tôi nă?m im như thế, ngươ?i căng ra, mắt nhắm nghiê?n. Không hiê?u sao tôi luôn luôn tin ră?ng khi bị đo?n, nhắm mắt lại sef ít đau hơn.

    Ba tôi vư?a đánh vư?a đếm. Mặc du? đaf chuâ?n bị tinh thâ?n, ngươ?i tôi cứ bị giật nâ?y môfi khi ngọn roi quất xuống. Ba tôi không học được cách đánh nhẹ tay như mẹ tôi . Ba đánh đau thấu xương. Hai roi đâ?u, tôi nghiến chặt răng, cố không bật khóc. Nhưng đến roi thứ ba thi? tôi không kê?m giưf nô?i . Bao giơ? cufng vậy, đến roi thứ ba la? tôi khóc o?a .

    Tôi vư?a nức nơ? vư?a leo xuống đất, chân sơ? soạng ti?m dép. Khi ngâ?ng mặt lên, tôi nhi?n thấy một đôi mắt lấp ló ngoa?i khe cư?a . Đó la? đôi mắt cô Thịnh. Khi nafy, hă?n chị Nhươ?ng va? chị Quyên cufng đứng ri?nh phía ngoa?i, nhưng đến khi thấy tôi leo lên ván nă?m úp mặt chuâ?n bị thọ hi?nh, chắc hai chị em khiếp đa?m bo? chạy vê? nha?.

    3. La?ng tôi có một cái chợ tên la? Chợ Đo Đo . Tư? lâu, tên chợ đaf tha?nh tên la?ng. Lớn lên, tôi đi đâu xa, xưng la? ngươ?i la?ng Đo Đo, ai cufng biết. Ngươ?i la?ng khác hay nói câu ve? "chén Đo Đo la? chó đen đen" đê? ghẹo ngươ?i la?ng tôi . Mafi đến bây giơ?, tôi vâfn không hiê?u câu đó có ý nghifa gi? hay chi? la? một câu nói chơi, nhưng hô?i nho? môfi khi nghe ai nói như vậy, tôi tức lắm. Tôi cứ nghif ngươ?i ta ba?o mi?nh la? chó.

    Chợ Đo Đo chi? họp ban đêm. Ban nga?y chợ vắng ngắt, chi? co?n trơ lại cây ba?ng gia? giưfa chợ va? như?ng căn lê?u trống tra?i, ọp ẹp nơi bọn tre? con thươ?ng tụ tập chia phe đánh nhau .

    Sau nhưfng lâ?n bị đo?n, tôi thươ?ng ra đứng một mi?nh ơ? đâ?u he?, nhi?n xuống chợ . Tôi đứng đó, buô?n baf, cô đơn va? rên ri? như một con chó con. Tôi vư?a xoa cặp mông bo?ng rát vư?a ca?m thấy mi?nh la? đưá tre? bất hạnh nhất trên đơ?i va? tôi cứ đê? mặc nhưfng giọt nước mắt lăn tro?n trên má. Nhưfng lúc đó, tôi thươ?ng ao ước mi?nh đột ngột chết đi đê? ba tôi pha?i hối hận vi? đaf đánh tôi, đê? mẹ tôi pha?i hối hận vi? không dám can ba, va? ca? ba? tôi nưfa, ba? sef vô cu?ng khô? tâm vi? ba? đaf trót đi dạo trong một buô?i tối quan trọng như vậy . Mọi ngươ?i sef khóc sưng ca? mắt. Nghif đến ca?nh mẹ tôi va? ba? tôi khóc than vật vaf, tóc xô? rối tung, aó quâ?n xốc xếch, tự nhiên tôi thấy mu?i lo?ng, không muốn chết nưfa . Nhưng rô?i tôi bất giác sơ? tay xuống mông va? kiên quyết giưf nguyên ý định trư?ng phạt mọi ngươ?i bă?ng cái chết đáng thương cu?a mi?nh. Dif nhiên tôi không muốn chết hă?n. Chết hă?n như chú Hoan đám ma tháng trước, tôi sợ lắm. Vợ con chú khóc như ri nhưng chú thi? chă?ng nghe thấy gi?. Chú ngu?, ngu? hoa?i va? sef chă?ng bao giơ? dậy nưfa . Mẹ tôi ba?o vậy. Không, tôi không định chết như chú Hoan. Tôi chi? chết chư?ng năm nga?y thôi. Lúc ba mẹ tôi, ông ba? tôi va? nhưfng ngươ?i thân khóc khô hết nước mắt thi? tôi sef sống dậy trước sự hân hoan cha?o đón cu?a mọi ngươ?i. Lúc ấy, mọi ngươ?i sef chen lấn gia?nh giật nhau đê? được ôm lấy tôi. Ai tôi cufng cho ôm nhưng ba tôi thi? không. Tôi sef lạnh lu?ng hất tay ba tôi ra, bất chấp ve? đau khô? ánh lên trong đôi mắt ba . Nhưng du? sao, cuối cu?ng tôi cufng suy nghif lại va? đê? cho ba tôi ôm tôi nhưng ba sef pha?i la? ngươ?i sau chót được đến gâ?n tôi . Nhưfng nga?y sau đó hă?n la? nhưfng nga?y rất tuyệt vơ?i đối với tôi. Tôi sef tha hô? vấy bâ?n áo quâ?n, tha hô? nghịch cát, thậm chí chôn ca? ngươ?i trong cát, chi? chư?a hai lôf muif, ma? vâfn không sợ bị đo?n. Ma?i chi?m đắm trong viêfn ca?nh xán lạn đó, tôi quên béng ca? khóc. Trong khi tôi đang nghif xem câ?n pha?i giơ? nhưfng tro? nghịch ngợm gi? nưfa với sự tự do quá mức cu?a mi?nh thi? tiếng cô Thịnh khef vang lên sau lưng:
    - Ngạn đứng la?m gi? đó?
    Giọng nói dịu da?ng cu?a cô Thịnh kéo tôi vê? với thực tại . Giấc mơ huy hoa?ng biến mất va? tôi cay đắng hiê?u ră?ng chă?ng la?m gi? có chuyện nghịch cát ma? không bị ăn đo?n, ră?ng đơ?i tôi sef co?n đau khô? da?i da?i . Ca?ng nghif tôi ca?ng buô?n tu?i va? bất giác tôi rơm rớm nước mắt.
    Cô Thịnh nhẹ nha?ng đặt tay lên vai tôi, ho?i:
    - Ba Ngạn đánh Ngạn có đau không?
    Tôi nức nơ?:
    - Đau gâ?n chết.
    - Đê? cô xức dâ?u cho Ngạn nghen!
    Tôi khụt khịt mufi va? lặng lef gật đâ?u .
    Cô Thịnh kéo quâ?n tôi xuống va? thoa dâ?u lên nhưfng lă?n roi vắt ngang mông tôi . Hóa ra trước khi đi ti?m tôi, cô Thịnh đaf bo? săfn chai dâ?u trong túi áo .
    Không hiê?u do chai dâ?u hiệu nghiệm hay do ti?nh thương cu?a cô Thịnh ma? tôi chă?ng co?n nghe đau đớn nưfa . Nhưfng ngón tay cu?a cô Thịnh lướt nhẹ trên da tôi như nhưfng cục bông go?n mê?m mại .
    Xức dâ?u cho tôi xong, cô Thịnh âu yếm ho?i:
    - Ngạn đaf hết đau chưa ?
    Tôi sụt sịt:
    - Hết rô?i .
    - Hết sao Ngạn co?n khóc?
    Tôi chối:
    - Ngạn đâu có khóc.
    - Có. Cô thấy Ngạn khóc ne?.
    Tôi đưa tay quệt nước mắt:
    - Đó la? khi nafy. Bây giơ? Ngạn đâu có khóc nưfa .
    Cô Thịnh không tin lơ?i tôi. Cô nhi?n tôi bă?ng ánh mắt nghi ngơ? nhưng cô không ho?i nưfa. Cô chi? câ?m tay tôi, ru?:
    - Ngạn đi xuống chợ chơi với cô không?
    Tôi biết cô Thịnh đi chợ chă?ng đê? mua gi?. Thấy tôi buô?n, cô muốn dâfn tôi đi chơi vậy thôi . Dif nhiên la? tôi gật đâ?u liê?n. Tôi rất thích xuống chợ. Bao giơ? tôi cufng thích xuống chợ . Tôi có thê? lượn lơ? ha?ng tiếng đô?ng hô? không chán trước các sạp tạp hóa, mê mâ?n nhi?n ngắm nhưfng vo?ng xuyến xanh đo?, nhưfng hộp chi? ma?u luôn luôn có sức thu hút đối với tôi va? nhưfng viên bi sặc sơf nă?m chen chúc trong các hộp giấy vuông vức với dáng ve? hấy dâfn đặc biệt.

    Tôi va? cô Thịnh len lo?i qua nhưfng ha?ng cá tươi tanh nô?ng vị biê?n. Nhưfng ngươ?i dân miê?n duyên ha?i da rám nắng phô ha?m răng trắng ơ?n, mơ?i cha?o . Sáng sớm thuyê?n vê?, nhưfng ngươ?i buôn cá ơ? miệt biê?n thức dậy tư? trước, vội vaf xếp cá va?o gio? va? thuê xe thô? đi suốt nga?y không nghi? đê? kịp đem cá đến phiên chợ đêm quê tôi . La?ng tôi la? la?ng núi nhưng nga?y nao? cufng có cá tươi la? nhơ? vậy .

    Đi quanh quâ?n một lát, tôi lại thấy mi?nh đứng trước các sạp tạp hóa với nhưfng ba? lafo bán ha?ng giống hệt ba? tôi, miệng lúc na?o cufng móm mém nhai trâ?u . Tôi đứng đó, mắt dán chặt va?o như?ng món ha?ng xinh xắn va? lung linh đang ba?y biện trên sạp, lo?ng dậy lên một nôfi ao ước mơ hô? nhưng cháy bo?ng. Suốt thơ?i thơ ấu da?i lâu, các sạp tạp hóa luôn luôn la? một thế giới lộng lâfy va? đâ?y bí â?n đối với tâm hô?n non nớt cu?a tôi. ấn tượng đó sâu sắc đêfn nôfi mafi đến tận bây giơ?, khi tôi đaf bước qua tuô?i ba mươi, cứ môfi lâ?n đi ngang qua một quâ?y tạp hóa bất chợt na?o, tôi không la?m sao kê?m chế được ý định dư?ng chân lại va? dán mắt va?o tu? kiếng với một nôfi xao xuyến lạ lu?ng.

    Trong khi tôi đang mê ma?i chi?m đắm trong thế giới đâ?y ma?u sắc đó thi? tư? giưfa chợ bôfng vọng lại nhưfng tiếng ho? reo huyên náo .
    Cô Thịnh lắc lắc tay tôi:
    - Ngạn ơi, lại đă?ng kia xem xiếc đi !
    Tôi theo cô Thịnh lâ?n vê? phía tiếng ô?n.
    Chính giưfa chợ, dưới gốc ba?ng gia?, giưfa một vo?ng ngươ?i hiếu ky? chen chúc vây quanh, nhưfng tay sơn đông mafi vof đang la?m tro?. Cô cháu tôi pha?i loay hoay khá lâu mới vẹt được một khef hơ? chui va?o .

    (to be continued)
  2. hatxxihoi

    hatxxihoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2004
    Bài viết:
    1.269
    Đã được thích:
    0
    Nhưfng ngươ?i bán thuốc dạo cơ?i trâ?n tru?ng trục va? biê?u diêfn nhưfng tro? lạ mắt. Họ gô?ng ngươ?i lên va? đê? cho nhưfng thanh maf tấu chém va?o . Mặc du? biết chác ră?ng họ sef chă?ng hê? hấn gi?, nhưfng thanh maf tấu chạm va?o ngươ?i họ sef dội ra như chạm va?o một khối cao su, nhưng cứ môfi lâ?n thấy lươfi thép bén ngót va? lấp loáng ánh đuốc vung lên, tôi đê?u sợ hafi nhắm tịt mắt lại . Chi? đến khi nghe nhưfng tiếng xuýt xoa va? nhưfng tra?ng vôf tay râ?m rộ vang lên, tôi mới dám hé mắt nhi?n, trống ngực vâfn co?n đập thi?nh thịch.
    Tôi đaf xem đám ngươ?i mafi vof na?y la?m tro? nhiê?u lâ?n. Họ không ngụ cư cố định ơ? một nơi na?o . Quanh năm, suốt tư? mu?a he? đến mu?a xuân năm sau, họ đi lang thang qua các la?ng mạc, các thôn xóm. Cứ khoa?ng va?i tháng, họ lại đến vu?ng tôi một lâ?n. Vâfn dựng lê?u dưới tán ba?ng gia? giưfa chợ, vâfn nhưfng con ngươ?i cuf với nhưfng tiết mục cuf nhưng kiê?u cách sinh hoạt khác thươ?ng va? nhưfng ma?n biê?u diêfn vư?a quen thuộc vư?a ky? bí cu?a họ bao giơ? cufng toát ra một sức lôi cuốn mạnh mef khiến vo?ng tro?n ngươ?i chung quanh môfi lúc một da?y đặc va? nhưfng ngươ?i na?y, bị thôi miên bơ?i nhưfng phép gô?ng, nhưfng tro? nuốt dao va? phun lư?a, đaf háo hức tháo nhưfng cây kim băng ca?i ngang miệng túi đê? móc tiê?n ra mua nhưfng lọ cu? la?, nhưfng chai khuynh diệp, các thứ thuốc cao va? thuốc chưfa bệnh thơ?i mạo khác.
    Hô?i đó, đối với tôi, ma?n biê?u diêfn cuối cu?ng cu?a đám ngươ?i phiêu bạt na?y bao giơ? cufng la? ma?n biê?u diêfn được trông chơ? nhất. Sau khi bận rộn va? vui ve? thối tiê?n le? lại cho vô số ngươ?i xem nhẹ dạ, một ngươ?i trong đám mafi vof tiến vê? phía chiếc lô?ng sắt đặt dưới gốc ba?ng. Anh ta mơ? nắp lô?ng va? tư? trong đó, một con trăn đốm tư? tư? chui ra . Nó bo? quanh một vo?ng, vư?a trươ?n vư?a uê? oa?i lắc mi?nh, khiến bọn tre? con kêu thét lên. Tôi không khóc nhưng hô?i hộp bước lui một bước, tay nắm chặt tay cô Thịnh. Trong lúc đó, ngươ?i vư?a mơ? nắp lô?ng đi lại gâ?n con trăn. Anh ta chi?a tay ra va? con trăn lập tức trươ?n lên cánh tay anh ta . Rô?i bă?ng nhưfng độg tác uốn éo, nó quấn quanh cánh tay nhiê?u vo?ng, sau đó nó tiếp tục nhoa?i tới quấn quanh bụng va? cuối cu?ng nó cuộn tro?n quanh cô? ngươ?i biê?u diêfn bă?ng nhưfng cú lượn mê?m mại nhưng vưfng chắc.
    Tôi nhi?nh sưfng ca?nh tượng trươc'' mặt như bị thôi miên, lưng nô?i đâ?y gai ốc, lo?ng pha trộn nhưfng ca?m giác khó ta?, vư?a khiếp đa?m lại vư?a hân hoan.
    Cô Thịnh đứng coi một lát rô?i ru?ng mi?nh ba?o tôi:
    - Vê? thôi, Ngạn ơi !
    Cô sợ ha? ? - Tôi ho?i .
    - ư?, trông ghê quá !
    Tôi nói:
    - Ngạn cufng thấy ghê nhưng Ngạn không sợ . Ngạn đứng coi nưfa !
    Cô Thịnh kéo tay tôi:
    - Thôi, vê? đi ! Khuya rô?i ! Bộ Ngạn không sợ bị đo?n ha? ?
    Lơ?i nhắc nhơ? cu?a cô Thịnh khiến tôi giật thót va? không châ?n chơ? lấy một phút, tôi vội vaf bước theo cô Thịnh lâ?n ra kho?i đám ngươ?i chen chúc, lo?ng đâ?y tiếc re?.
    Khi ngước mắt lên, tôi nhận ra bâ?u trơ?i đaf đâ?y sao . Nhưfng vi? sao chi chít chiếm hết mọi khoa?ng trống va? môfi lúc một to?a sáng. Trong khi đó, dươ?ng như có ai đaf tắt bớt nhưfng ngọn đe?n dâ?u lung linh trong chợ . Một số ha?ng quán đaf dọn vê? nha?, chi? co?n trơ lại nhưfng chiếc chofng tre đang sút dâ?n nhưfng sợi mây buộc.
    4. Lớn lên một chút nưfa, tôi đi học. Trước đó, tôi đaf biết đọc chưf. Ba tôi sắm một quyê?n vơ?, thoạt đâ?u dạy tôi hai mươi bốn chưf cái, sau đó dạy tới vâ?n xuôi, rô?i vâ?n ngược. Môfi nga?y tôi pha?i học thuộc một chưf. Tối ba tôi do? lại va? dạy thêm chưf mới .
    Nhiê?u hôm ma?i chơi quên ca? học, tối đến tôi chi? biết ngô?i đực mặt ra trước trang vơ?. Ho?i năm lâ?n ba?y lượt, thấy tôi ấp úng đáp không xuôi, ba tôi biết ngay la? tôi suốt nga?y mê chơi, liê?n nô?i dóa cốc cho tôi mấy cái va?o đâ?u . Thấy tôi ngô?i khóc rấm rức, nước mắt nước mufi si? sụt, mẹ tôi hă?n rất xót ruột nhưng không dám lên tiếng. Nhưfng lúc đó, ba tôi phạt tôi bă?ng cách không cho tôi đi ngu?. Tôi pha?i ngô?i học tới học lui con chưf tôi đaf quên đến tận khuya lơ khuya lắc.
    Ban nga?y tôi đaf chạy nha?y mệt nhoa?i, vư?a ăn cơm tối xong, hai mắt tôi đaf muốn díp lại, vậy ma? lúc na?y tôi pha?i ngô?i tụng lấy tụng đê? nhưfng con chưf khúc khuy?u kia đến sái ca? quai ha?m.
    Mắt nhắm mắt mơ?, tôi ngô?i học khô? sơ? như một tội đô?, ngón tay tro? đe? va?o con chưf đến thu?ng ca? giấy, co?n đâ?u thi? gật ga? gật gu?. Đôi khi tôi thiếp đi, hô?n phiêu diêu va?o cofi mộng nhưng miệng vâfn đánh vâ?n theo quán tính. Chi? đến khi đâ?u tôi gục xuống, va pha?i mặt ba?n đánh "cốp" một cái, tôi mới sực ti?nh va? lại vội vaf ga?o giọng đọc thật to .
    Nghe tiếng đọc ba?i ê a giưfa đêm khuya cu?a tôi, ba? tôi lẹp kẹp bước qua . Thấy tôi ngô?i học một mi?nh, hai mắt nhắm nghiê?n, đâ?u gục lên gục xuống... đánh nhịp, ba? tôi giận run ngươ?i . Ba? bước vội lại ba?n, câ?m lấy quyê?n vơ? trước mặt tôi ném xoạch xuống đất rô?i vư?a ôm lấy tôi, ba? vư?a mắng ba tôi sa sa?.
    Bao giơ? ba? tôi mắng, ba tôi cufng im re . Ba lă?ng lặng trên giươ?ng vơ? đọc sách, không dám cafi lại nư?a câu, mặc cho ba? tôi bế tôi lê va? nhẹ nha?ng đặt tôi va?o giươ?ng trong khi tôi đaf ngoe?o cô? ngu? trên tay ba? tự bao giơ?.
    Nhưng dâfu sao, chính nhơ? nhưfng biện pháp giáo dục khắt khe cu?a ba tôi ma? trước khi bắt đâu? đi học, tôi đaf đọc thông các mặt chưf, điê?u ma? không pha?i đứa tre? na?o cufng la?m được.
    (to be continued)
  3. hatxxihoi

    hatxxihoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2004
    Bài viết:
    1.269
    Đã được thích:
    0
    Nhưfng ngươ?i bán thuốc dạo cơ?i trâ?n tru?ng trục va? biê?u diêfn nhưfng tro? lạ mắt. Họ gô?ng ngươ?i lên va? đê? cho nhưfng thanh maf tấu chém va?o . Mặc du? biết chác ră?ng họ sef chă?ng hê? hấn gi?, nhưfng thanh maf tấu chạm va?o ngươ?i họ sef dội ra như chạm va?o một khối cao su, nhưng cứ môfi lâ?n thấy lươfi thép bén ngót va? lấp loáng ánh đuốc vung lên, tôi đê?u sợ hafi nhắm tịt mắt lại . Chi? đến khi nghe nhưfng tiếng xuýt xoa va? nhưfng tra?ng vôf tay râ?m rộ vang lên, tôi mới dám hé mắt nhi?n, trống ngực vâfn co?n đập thi?nh thịch.
    Tôi đaf xem đám ngươ?i mafi vof na?y la?m tro? nhiê?u lâ?n. Họ không ngụ cư cố định ơ? một nơi na?o . Quanh năm, suốt tư? mu?a he? đến mu?a xuân năm sau, họ đi lang thang qua các la?ng mạc, các thôn xóm. Cứ khoa?ng va?i tháng, họ lại đến vu?ng tôi một lâ?n. Vâfn dựng lê?u dưới tán ba?ng gia? giưfa chợ, vâfn nhưfng con ngươ?i cuf với nhưfng tiết mục cuf nhưng kiê?u cách sinh hoạt khác thươ?ng va? nhưfng ma?n biê?u diêfn vư?a quen thuộc vư?a ky? bí cu?a họ bao giơ? cufng toát ra một sức lôi cuốn mạnh mef khiến vo?ng tro?n ngươ?i chung quanh môfi lúc một da?y đặc va? nhưfng ngươ?i na?y, bị thôi miên bơ?i nhưfng phép gô?ng, nhưfng tro? nuốt dao va? phun lư?a, đaf háo hức tháo nhưfng cây kim băng ca?i ngang miệng túi đê? móc tiê?n ra mua nhưfng lọ cu? la?, nhưfng chai khuynh diệp, các thứ thuốc cao va? thuốc chưfa bệnh thơ?i mạo khác.
    Hô?i đó, đối với tôi, ma?n biê?u diêfn cuối cu?ng cu?a đám ngươ?i phiêu bạt na?y bao giơ? cufng la? ma?n biê?u diêfn được trông chơ? nhất. Sau khi bận rộn va? vui ve? thối tiê?n le? lại cho vô số ngươ?i xem nhẹ dạ, một ngươ?i trong đám mafi vof tiến vê? phía chiếc lô?ng sắt đặt dưới gốc ba?ng. Anh ta mơ? nắp lô?ng va? tư? trong đó, một con trăn đốm tư? tư? chui ra . Nó bo? quanh một vo?ng, vư?a trươ?n vư?a uê? oa?i lắc mi?nh, khiến bọn tre? con kêu thét lên. Tôi không khóc nhưng hô?i hộp bước lui một bước, tay nắm chặt tay cô Thịnh. Trong lúc đó, ngươ?i vư?a mơ? nắp lô?ng đi lại gâ?n con trăn. Anh ta chi?a tay ra va? con trăn lập tức trươ?n lên cánh tay anh ta . Rô?i bă?ng nhưfng độg tác uốn éo, nó quấn quanh cánh tay nhiê?u vo?ng, sau đó nó tiếp tục nhoa?i tới quấn quanh bụng va? cuối cu?ng nó cuộn tro?n quanh cô? ngươ?i biê?u diêfn bă?ng nhưfng cú lượn mê?m mại nhưng vưfng chắc.
    Tôi nhi?nh sưfng ca?nh tượng trươc'' mặt như bị thôi miên, lưng nô?i đâ?y gai ốc, lo?ng pha trộn nhưfng ca?m giác khó ta?, vư?a khiếp đa?m lại vư?a hân hoan.
    Cô Thịnh đứng coi một lát rô?i ru?ng mi?nh ba?o tôi:
    - Vê? thôi, Ngạn ơi !
    Cô sợ ha? ? - Tôi ho?i .
    - ư?, trông ghê quá !
    Tôi nói:
    - Ngạn cufng thấy ghê nhưng Ngạn không sợ . Ngạn đứng coi nưfa !
    Cô Thịnh kéo tay tôi:
    - Thôi, vê? đi ! Khuya rô?i ! Bộ Ngạn không sợ bị đo?n ha? ?
    Lơ?i nhắc nhơ? cu?a cô Thịnh khiến tôi giật thót va? không châ?n chơ? lấy một phút, tôi vội vaf bước theo cô Thịnh lâ?n ra kho?i đám ngươ?i chen chúc, lo?ng đâ?y tiếc re?.
    Khi ngước mắt lên, tôi nhận ra bâ?u trơ?i đaf đâ?y sao . Nhưfng vi? sao chi chít chiếm hết mọi khoa?ng trống va? môfi lúc một to?a sáng. Trong khi đó, dươ?ng như có ai đaf tắt bớt nhưfng ngọn đe?n dâ?u lung linh trong chợ . Một số ha?ng quán đaf dọn vê? nha?, chi? co?n trơ lại nhưfng chiếc chofng tre đang sút dâ?n nhưfng sợi mây buộc.
    4. Lớn lên một chút nưfa, tôi đi học. Trước đó, tôi đaf biết đọc chưf. Ba tôi sắm một quyê?n vơ?, thoạt đâ?u dạy tôi hai mươi bốn chưf cái, sau đó dạy tới vâ?n xuôi, rô?i vâ?n ngược. Môfi nga?y tôi pha?i học thuộc một chưf. Tối ba tôi do? lại va? dạy thêm chưf mới .
    Nhiê?u hôm ma?i chơi quên ca? học, tối đến tôi chi? biết ngô?i đực mặt ra trước trang vơ?. Ho?i năm lâ?n ba?y lượt, thấy tôi ấp úng đáp không xuôi, ba tôi biết ngay la? tôi suốt nga?y mê chơi, liê?n nô?i dóa cốc cho tôi mấy cái va?o đâ?u . Thấy tôi ngô?i khóc rấm rức, nước mắt nước mufi si? sụt, mẹ tôi hă?n rất xót ruột nhưng không dám lên tiếng. Nhưfng lúc đó, ba tôi phạt tôi bă?ng cách không cho tôi đi ngu?. Tôi pha?i ngô?i học tới học lui con chưf tôi đaf quên đến tận khuya lơ khuya lắc.
    Ban nga?y tôi đaf chạy nha?y mệt nhoa?i, vư?a ăn cơm tối xong, hai mắt tôi đaf muốn díp lại, vậy ma? lúc na?y tôi pha?i ngô?i tụng lấy tụng đê? nhưfng con chưf khúc khuy?u kia đến sái ca? quai ha?m.
    Mắt nhắm mắt mơ?, tôi ngô?i học khô? sơ? như một tội đô?, ngón tay tro? đe? va?o con chưf đến thu?ng ca? giấy, co?n đâ?u thi? gật ga? gật gu?. Đôi khi tôi thiếp đi, hô?n phiêu diêu va?o cofi mộng nhưng miệng vâfn đánh vâ?n theo quán tính. Chi? đến khi đâ?u tôi gục xuống, va pha?i mặt ba?n đánh "cốp" một cái, tôi mới sực ti?nh va? lại vội vaf ga?o giọng đọc thật to .
    Nghe tiếng đọc ba?i ê a giưfa đêm khuya cu?a tôi, ba? tôi lẹp kẹp bước qua . Thấy tôi ngô?i học một mi?nh, hai mắt nhắm nghiê?n, đâ?u gục lên gục xuống... đánh nhịp, ba? tôi giận run ngươ?i . Ba? bước vội lại ba?n, câ?m lấy quyê?n vơ? trước mặt tôi ném xoạch xuống đất rô?i vư?a ôm lấy tôi, ba? vư?a mắng ba tôi sa sa?.
    Bao giơ? ba? tôi mắng, ba tôi cufng im re . Ba lă?ng lặng trên giươ?ng vơ? đọc sách, không dám cafi lại nư?a câu, mặc cho ba? tôi bế tôi lê va? nhẹ nha?ng đặt tôi va?o giươ?ng trong khi tôi đaf ngoe?o cô? ngu? trên tay ba? tự bao giơ?.
    Nhưng dâfu sao, chính nhơ? nhưfng biện pháp giáo dục khắt khe cu?a ba tôi ma? trước khi bắt đâu? đi học, tôi đaf đọc thông các mặt chưf, điê?u ma? không pha?i đứa tre? na?o cufng la?m được.
    (to be continued)
  4. hatxxihoi

    hatxxihoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2004
    Bài viết:
    1.269
    Đã được thích:
    0
    5. Trươ?ng Tiê?u Học La?ng Tôi Thuơ? ấy Chi? Có Bốn lớp, tư? lớp hai đến lớp năm. Vi? trươ?ng không có lớp một nên đa số tre? con trong la?ng khi xin va?o lớp hai đê?u học qua lớp vơf lo?ng cu?a thâ?y Phu .
    Thâ?y Phu la? một thâ?y giáo la?ng, mơ? lớp dạy học tro? nô?i tiếng, học tro? thâ?y khi va?o trươ?ng tiê?u học bao giơ? cufng đứng nhất. Thâ?y co?n nô?i tiếng la? ngươ?i nghiêm khắc, ưa phạt học tro? nên học tro? rất sợ thâ?y, không dám nghịch. Vi? vậy, các bậc cha mẹ trong la?ng rất thích gơ?i con đến trươ?ng thâ?y Phu .
    Nha? thâ?y Phu ơ? kế nha? tôi nên trước khi cho tôi đi học, ba tôi dâfn tôi qua ra mắt thâ?y .
    Thoạt nhi?n thấy thâ?y, tôi đaf sợ . Mái tóc hoa râm cha?i lật ra phía sau, nụ cươ?i lấp lánh nhưng chiếc răng bịt va?ng va? gọng kính lafo xệ xuống trên mufi khiến đôi mắt nom như lô?i ra, toa?n bộ toát ra ve? nghiêm nghị, mực thước va? đe dọa .
    Suốt buô?i, tôi đứng khép nét nơi góc ba?n, không dám thơ? mạnh va? bă?ng một giọng lí nhí đến tôi cufng không nghe rof, tôi lúng túng va? rụt re? tra? lơ?i nhưfng câu ho?i cu?a thâ?y, lo?ng chi? mong cho buô?i ra mắt chóng kết thúc.
    Thâ?y Phu có hai ngươ?i con. Chị Hạnh, khoa?ng mươ?i lăm, mươ?i sáu tuô?i va? thă?ng Hoa?, trạc tuô?i tôi . Đến hôm đi học chung lớp với tôi . Sau na?y tôi co?n biết nó la? một thă?ng bé hung hafn va? ngang ngạnh. Tất ca? bọn học tro? chúng tôi thươ?ng xuyên bị nó bắt nạt. Nhưfng tro? chơi cu?a chúng tôi luôn luôn bị cắt đứt bơ?i sự xuất hiện cu?a thă?ng Ho?a . Nó tước đoạt thă?ng tay nhưfng viên bi mu? u, nhưfng nắp ken đaf đô? đâ?y sáp cu?a chúng tôi va? nhưfng sợi thun cu?a bọn con gái, tha?n nhiên cho va?o túi va? lưfng lưfng bo? đi . Nhưfng nạn nhân chi? biết ứa nước mắt nhi?n theo .
    Không pha?i bọn tôi không thê? la?m gi? được nó. Bọn tôi thư?a sức tóm cô? nó vật xuống đất va? giaf cho nó một trận nhớ đơ?i . Nhưng không đứa na?o dám đụng đến nó chi? vi? bơ?i một lef đơn gia?n, nó la? con thâ?y Phu .
    Có lâ?n thă?ng Toa?n, một đứa mới va?o học, chưa biết oai tha*`ng Ho?a, bị thă?ng Ho?a trấn lột. Toa?n thoi thă?ng Ho?a một qua? trúng quai ha?m. Ngay lập tức, thă?ng Ho?a nă?m lăn xuống đất ăn vạ, chân giafy đa?nh đạch. Tụi tôi đứng coi, sợ xanh mặt.
    Thế la? thă?ng Toa?n bị thâ?y Phu kêu lên. Thâ?y bắt nó chụm năm đâ?u ngón tay lại rô?i du?ng cạnh nhọn cu?a cây thước ke? đánh lên đó. Toa?n nghiến răng chịu đau, nước mắt cha?y ro?ng ro?ng. Chưa hết, sau đó Toa?n co?n bị phạt nha?y cóc ngoa?i sân. Trưa nắng chang chang, Toa?n ngô?i chô?m hô?m, hai tay chống va?o hông va? nha?y quanh sân ba vo?ng y như con cóc.
    Toa?n trợn mắt nha?y, lươfi the? ra, miệng thơ? dốc. Đến khi vô chôf ngô?i, mặt ma?y nó co?n đo? lơ đo? lươfng, nói không ra hơi . Trong các hi?nh phạt cu?a thâ?y Phu, nha?y cóc la? hi?nh phạt bọn tôi sợ nhất. Thế ma? vư?a chân ướt chân ráo va?o học, thă?ng Toa?n đaf bị ngay .
    Sau vụ đó, uy phong cu?a thă?ng Ho?a ca?ng tăng gấp bội . Bọn tôi sợ nó một phép. Co?n nó thi? tiếp tục bóc lột va? hiếp đáp bọn tôi không thương tiếc.
    Trong nhưfng nga?y gian khô? đó, tôi đaf la?m quen với Mắt Biếc, ngươ?i bạn gái đâ?u tiên trong đơ?i.
    6. Hô?i đó, tôi chưa gọi Mắt Biếc la? Mắt Biếc. Tôi gọi nó la? Ha? Lan, như mọi ngươ?i vâfn gọi Trong lớp cu?a thâ?y Phu, môfi ba?n ngô?i ba đứa . Tôi ngô?i ơ? ba?n chót cu?ng, bên pha?i la? Ha? Lan, bên trái la? thă?ng Ngọc. Bạn be? thươ?ng gọi Ngọc la? Ngọc sẹo, vi? nó có cái sẹo to bă?ng đít chén ơ? thái dương, tóc không che nô?i .
    Thoạt đâ?u, trật tự chôf ngô?i không pha?i như vậy . Hô?i mới va?o lớp, tôi ngô?i ơ? ngoa?i ri?a, kế tiếp la? thă?ng Ngọc, rô?i mới đến Ha? Lan. Cho đến hôm thă?ng Ngọc ị trong quâ?n thi? chôf ngô?i đươc. sắp xếp lại .
    Hôm đó, đang giơ? tập viết, ca? lớp đang yên lặng hí hoáy viết bôfng một cái mu?i khu?ng khiếp to?a ra cạnh chôf tôi ngô?i . Tôi nhăn mặt, nín thơ? liếc sang, thấy Ha? Lan đang đưa tay bịt mufi co?n thă?ng Ngọc thi? đang ngọ nguậy với ve? khô? sơ?, mặt tái xanh, mô? hôi lấm tấm trên trán.
    Trước khi tôi kịp đoán ra chuyện gi? thi? tụi ba?n trên xôn xao quay xuống, tay đứa na?o cufng bịt mufi, co?n mắt thi? láo liên do? xét. Thấy vậy, mặt thă?ng Ngọc chuyê?n tư? xanh qua đo? va? nócúi gâ?m mặt xuống ba?n.
    Ngay tức khắc, một đứa ba?n trên đứng dậy tố cáo:
    - Thưa thâ?y, tro? Ngọc ị trong quâ?n ạ !
    Tin động trơ?i đó khiến ca? lớp nhốn nháo . Một số đứa che miệng cươ?i khúc khích. Nhưfng đứa khác nhăn mặt ve? ghê tơ?m va? nhô? nước miếng luôn mô?m. Co?n thă?ng Ngọc thi? nom thật tội nghiệp, đâ?u nó môfi lúc một cúi chúi xuống như muốn chui tọt luôn va?o gâ?m ba?n.
    Thâ?y Phu đập thước xuống ba?n đê? vafn hô?i trật tự, rô?i thâ?y sai một đứa trong lớp chạy vê? nha? thă?ng Ngọc kêu mẹ nó lên.
    Lát sau, mẹ thă?ng Ngọc tất ta? chạy tới với thu?ng nước va? miếng gie? trên tay, nách co?n kẹp chiếc thau nhôm. Sau khi bế nó ra kho?i lớp, mẹ nó quay va?o chu?i rư?a, ky? cọ thật sạch chôf ngô?i nơi nó gây ra tai họa .
    Sau nga?y xui xe?o đó, thă?ng Ngọc mắc cơf nghi? học liê?n tu? ti? ba buô?i . Hôm nó đi học lại, ca? lớp đê?u thấy mẹ nó câ?m roi đi phiá sau . Không có cái roi đó, chắc nó bo? học luôn.
    Bưfa đó, Ngọc đi va?o lớp len lén như rắn mô?ng năm, mắt nhi?n chăm chăm xuống đất, không dám ngó ngang ngó dọc. Biết nó chưa hết xấu hô?, bọn tôi không nơf chọc. Phâ?n khác, bọn tôi sợ thâ?y Phu . Thâ?y đe rô?i, đứa na?o hó hé vê? chuyện bưfa trươc'' sef bị phạt nha?y cóc năm vo?ng sân. Nha?y ba vo?ng, mắt đaf đô? ha?o quang, nha?y năm vo?ng chắc xi?u luôn tại chôf. Nghif vậy, đứa na?o cufng ớn.
    Cufng như tôi, thấy thă?ng Ngọc va?o, Ha? Lan ta?ng lơ? không nhắc gi? chuyện cuf. Nhưng nó không cho Ngọc ngô?i gâ?n. Nó ba?o tôi va? thă?ng Ngọc đô?i chôf cho nhau . Tất nhiên thă?ng Ngọc không dám pha?n đối . Bây giơ? nó chi? mong đươc. yên thân.
    Thoạt đâ?u tôi hơi ngâ?n ngư? trước đê? nghị cu?a Ha? Lan. Tôi sợ pha?i ngô?i va?o cái chôf kinh hoa?ng kia . Nhưng trước lơ?i van na?i khâ?n thiết cu?a Ha? Lan, nhất la? trước đôi mắt long lanh lúc na?o cufng mơ? to cu?a nó, cuối cu?ng tôi đa?nh pha?i xiêu lo?ng. Du? sao thi? mẹ thă?ng Ngọc cufng đaf chu?i rư?a kyf lươfng rô?i, tôi tự trấn an như vậy va? ca?m thấy yên tâm hơn.
    Tư? đó, tôi ngô?i cạnh Ha? Lan.
    7. Ha? Lan la? một cô bé dêf thương va? đặc biệt duyên dáng. Nét duyên dáng cu?a Ha? Lan hoa?n toa?n bâ?m sinh, nó không hê? ý thức vê? nhưfng cư? chi? mê?m mại va? kiê?u cách cu?a mi?nh. Ngược lại, tôi luôn luôn to? mo? va? thích thú quan sát nhưfng động tác "dêf ghét" cu?a nó. Ha? Lan thươ?ng đưa tay vén tóc một cách đặc biệt, nó lắc đâ?u cho tóc hất qua vai cufng đặc biệt không kém va? nhưfng cú liếc xéo cu?a nó bao giơ? cufng khiến tôi trố mắt nhi?n. Nhưng sức mạnh chu? yếu cu?a Ha? Lan nă?m ơ? đôi mắt. Đôi mắt có ha?ng mi da?i, lúc na?o cufng mơ? to, hô?n nhiên va? ngơ ngác. Đôi mắt đó lúc bấy giơ? đaf khiến tôi buộc lo?ng đô?i chôf ngô?i với thă?ng Ngọc va? sau na?y cufng đôi mắt đó la?m khô? tôi ghê gớm. Hô?i nho?, tôi thích nhi?n va?o đôi mắt cu?a Ha? Lan, soi mi?nh trong đó, va? vâ?n vơ so sánh chúng với nhưfng viên bi trong suốt, nhưfng viên bi "quí tộc" chi? có bọn học tro? trươ?ng thâ?y Phu chúng tôi - nhưfng đứa tre? chi? quen chơi với nhưfng viên bi la?m tư? trái mu? u phơi khô thi? đó chi? la? nhưfng ước mơ . Lớn lên, đôi mắt cu?a Ha? Lan lại gợi tôi nghif đến bâ?u trơ?i va? do?ng sông, đến nhưfng ước mơ dịu da?ng cu?a ti?nh yêu va? khi đó tôi không co?n đu? can đa?m đê? nhi?n lâu va?o đôi mắt nó như nga?y xưa thơ dại .
    Du? vậy, Ha? Lan không pha?i la? cô bé hoa?n toa?n dịu da?ng. Có lúc nó to? ra cực ky? bướng bi?nh. Nhiê?u lâ?n, sự ngang ngạnh vô lý cu?a Ha? Lan khiến tôi giận phát khóc, tôi nghi? chơi với nó ca? tuâ?n nhưng rô?i sau đó, buô?n baf va? nhớ nhung, tôi lại la?m la?nh với nó. Số tôi thế, yếu đuối va? dêf mê?m lo?ng ngay tư? nho? tôi đaf biết thế na?o la?... khô? vi? phụ nưf. Lớn lên, ti?nh trạng ca?ng tô?i tệ hơn. Nhưng bất chấp tính khí thất thươ?ng cu?a Ha? Lan, tôi vâfn yêu mến nó, ngươ?i bạn gái đâ?u đơ?i cu?a tôi, bă?ng một ti?nh ca?m trong tre?o va? ấm áp.
    Trước trươ?ng thâ?y Phu, bên kia đươ?ng la? nha? ông Cư?u Hoa?nh, một cơ ngơi rộng lớn với khoa?nh sân rộng lát gạch, hô? nuôi cá va? vươ?n tược bao quanh. Bọn học tro? chúng tôi chă?ng biết va? cufng chă?ng câ?n biết ông Cư?u Hoa?nh la? ai . Chúng tôi chi? biết trong vươ?n nha? ông, cách cô?ng va?o la?m bă?ng nhưfng cây hoa giấy uốn cong khoa?ng mươ?i thước, có một cây thị xum xuê trái . Bọn tôi thươ?ng ru? nhau le?n va?o đó nhặt nhưfng trái thị rụng vương vafi dưới gốc cây . Cây thị gia?, cao to, khó tre?o, nha? ông Cư?u Hoa?nh lại có hai con chó dưf săfn sa?ng xô? ra bất cứ lúc na?o, vi? vậy chă?ng đứa na?o trong bọn tôi dám nghif đến chuyện tre?o lên cây thị .
    Có lâ?n, thă?ng Ngọc đến trêf, nhưfng trái thị rụng đaf bị bọn tôi vét sạch, nó đánh bạo bám cây tre?o lên. Bọn tôi sợ hafi chạy dạt ca? ra ngoa?i cô?ng, hô?i hộp đứng nhi?n va?o . Ngọc vư?a tre?o lên tới chôf chạc ba thấp nhất, đang bám ca?nh cây nghi? mệt, nhưfng con chó nghe động liê?n chạy túa ra bao vây gốc cây va? đứng ngóc cô? su?a xối xa?. Thă?ng Ngọc ơ? trên cây run như câ?y sấy, mặt tái mét. Lâ?n đó, ông Cư?u Hoa?nh đích thân dắt thă?ng Ngọc qua trươ?ng, méc với thâ?y Phu . Dif nhiên Ngọc lafnh hi?nh phạt nặng nhất. Nó nha?y cóc ba vo?ng sân, tơ?n tới gia?.
    Trước tấm gương cu?a thă?ng Ngọc, chă?ng đứa na?o mơ tươ?ng đến chuyện leo tre?o nưfa . Chúng tôi chi? nhặt thị rụng. Trưa na?o tôi cufng đến lớp thật sớm. Hêf ăn cơm xong, vư?a buông đufa, la? tôi tót la? kho?i nha?. Nhét dấm dúi chiếc cặp va?o ngăn ba?n, tôi chạy u? qua vươ?n ông Cư?u Hoa?nh, vư?a lấm lét canh chư?ng mấy con chó vư?a vội vaf nhặt nhưfng trái thị nă?m lăn lóc trên co?. Có khi tôi pha?i gia?nh nhau, kê? ca? đấm đá, với nhưfng đứa cufng đến sớm như tôi . Nếu tôi nhặt thị cho tôi thi? tôi chă?ng câ?n ta? xung hưfu đột la?m gi? cho u đâ?u sứt trán. Đă?ng na?y, tôi nhặt thị vê? cho Ha? Lan.
    Ha? Lan rất mê nhưfng trái thị nhưng nó lại sợ hai con chó nha? ông Cư?u Hoa?nh nên không dám bén ma?ng va?o khu vươ?n như bọn con trai . Tôi pha?i đi nhặt thị vê? cho nó.
    Ha? Lan không bao giơ? ăn ngay . Môfi khi tôi đưa thị cho nó, nó đê?u đem bo? va?o cặp, trái nho? thi? nó bo? va?o túi áo, chốc chốc lại lấy ra đưa lên mufi hít lấy hít đê?.
    Tôi nhi?n trái thị va?ng lươ?m trên tay nó, nho? nước dafi, giục:
    - Sao ma?y không lột ra ăn?
    - Đê? ngư?i cho thơm!
    Nói xong, Ha? Lan bo? tọt trái thị va?o túi áo như đê? trêu tức tôi . Nhưng thươ?ng thươ?ng, Ha? Lan không nấn ná được lâu . Trước giơ? ra vê?, bao giơ? nó cufng bóc thị ra va? hai đứa tôi cu?ng ăn. Ăn xong, chúng tôi không quên dán nhưfng ma?nh vo? thị lên ba?n rô?i ngoẹo cô? nhi?n. Nhưfng ma?nh vo? thị được bóc khéo khi dán lên ba?n hoặc lên tươ?ng trông giống hệt một bông hoa, có khi la? hoa qui?, có khi la? hoa cúc đại đóa, có khi la? một loa?i hoa không tên na?o đó ma?u va?ng.
    Ngươ?i lớn lâfn tre? con la?ng tôi đê?u thích tro? na?y . Môfi năm, đến mu?a thị chín, trên nhưfng bức vách va? nhưfng cánh cư?a cu?a các ngôi nha? trong la?ng lại bôfng nhiên xuất hiện vô số nhưfng bông hoa va?ng. Nhưfng bông hoa na?y hă?n nhiên do nhưfng tay nghịch ngợm na?o đó lén dán lên va?o tối hôm trước nhưng rô?i ngươ?i ta cứ đê? mafi, chă?ng ai buô?n gơf xuống, kê? ca? chu? nha?, chi? có thơ?i gian va? mưa gió mới la?m chúng tróc đi. Trong thơ?i gian đó, khách đến la?ng tôi có ca?m giác như đi giưfa một rư?ng hoa mênh mông va? va?ng rực. Ngay ca? luf bướm cufng bị lâ?m. Chúng cứ lượn quanh trước các ngôi nha? tư? sáng đến chiê?u, mafi đến khi trơ?i sụp tối, chợ Đo Đo đaf lên đe?n, bấy giơ? đói meo va? thất vọng, chúng mới buô?n râ?u đập cánh bay đi.
    (to be continued)
  5. hatxxihoi

    hatxxihoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2004
    Bài viết:
    1.269
    Đã được thích:
    0
    5. Trươ?ng Tiê?u Học La?ng Tôi Thuơ? ấy Chi? Có Bốn lớp, tư? lớp hai đến lớp năm. Vi? trươ?ng không có lớp một nên đa số tre? con trong la?ng khi xin va?o lớp hai đê?u học qua lớp vơf lo?ng cu?a thâ?y Phu .
    Thâ?y Phu la? một thâ?y giáo la?ng, mơ? lớp dạy học tro? nô?i tiếng, học tro? thâ?y khi va?o trươ?ng tiê?u học bao giơ? cufng đứng nhất. Thâ?y co?n nô?i tiếng la? ngươ?i nghiêm khắc, ưa phạt học tro? nên học tro? rất sợ thâ?y, không dám nghịch. Vi? vậy, các bậc cha mẹ trong la?ng rất thích gơ?i con đến trươ?ng thâ?y Phu .
    Nha? thâ?y Phu ơ? kế nha? tôi nên trước khi cho tôi đi học, ba tôi dâfn tôi qua ra mắt thâ?y .
    Thoạt nhi?n thấy thâ?y, tôi đaf sợ . Mái tóc hoa râm cha?i lật ra phía sau, nụ cươ?i lấp lánh nhưng chiếc răng bịt va?ng va? gọng kính lafo xệ xuống trên mufi khiến đôi mắt nom như lô?i ra, toa?n bộ toát ra ve? nghiêm nghị, mực thước va? đe dọa .
    Suốt buô?i, tôi đứng khép nét nơi góc ba?n, không dám thơ? mạnh va? bă?ng một giọng lí nhí đến tôi cufng không nghe rof, tôi lúng túng va? rụt re? tra? lơ?i nhưfng câu ho?i cu?a thâ?y, lo?ng chi? mong cho buô?i ra mắt chóng kết thúc.
    Thâ?y Phu có hai ngươ?i con. Chị Hạnh, khoa?ng mươ?i lăm, mươ?i sáu tuô?i va? thă?ng Hoa?, trạc tuô?i tôi . Đến hôm đi học chung lớp với tôi . Sau na?y tôi co?n biết nó la? một thă?ng bé hung hafn va? ngang ngạnh. Tất ca? bọn học tro? chúng tôi thươ?ng xuyên bị nó bắt nạt. Nhưfng tro? chơi cu?a chúng tôi luôn luôn bị cắt đứt bơ?i sự xuất hiện cu?a thă?ng Ho?a . Nó tước đoạt thă?ng tay nhưfng viên bi mu? u, nhưfng nắp ken đaf đô? đâ?y sáp cu?a chúng tôi va? nhưfng sợi thun cu?a bọn con gái, tha?n nhiên cho va?o túi va? lưfng lưfng bo? đi . Nhưfng nạn nhân chi? biết ứa nước mắt nhi?n theo .
    Không pha?i bọn tôi không thê? la?m gi? được nó. Bọn tôi thư?a sức tóm cô? nó vật xuống đất va? giaf cho nó một trận nhớ đơ?i . Nhưng không đứa na?o dám đụng đến nó chi? vi? bơ?i một lef đơn gia?n, nó la? con thâ?y Phu .
    Có lâ?n thă?ng Toa?n, một đứa mới va?o học, chưa biết oai tha*`ng Ho?a, bị thă?ng Ho?a trấn lột. Toa?n thoi thă?ng Ho?a một qua? trúng quai ha?m. Ngay lập tức, thă?ng Ho?a nă?m lăn xuống đất ăn vạ, chân giafy đa?nh đạch. Tụi tôi đứng coi, sợ xanh mặt.
    Thế la? thă?ng Toa?n bị thâ?y Phu kêu lên. Thâ?y bắt nó chụm năm đâ?u ngón tay lại rô?i du?ng cạnh nhọn cu?a cây thước ke? đánh lên đó. Toa?n nghiến răng chịu đau, nước mắt cha?y ro?ng ro?ng. Chưa hết, sau đó Toa?n co?n bị phạt nha?y cóc ngoa?i sân. Trưa nắng chang chang, Toa?n ngô?i chô?m hô?m, hai tay chống va?o hông va? nha?y quanh sân ba vo?ng y như con cóc.
    Toa?n trợn mắt nha?y, lươfi the? ra, miệng thơ? dốc. Đến khi vô chôf ngô?i, mặt ma?y nó co?n đo? lơ đo? lươfng, nói không ra hơi . Trong các hi?nh phạt cu?a thâ?y Phu, nha?y cóc la? hi?nh phạt bọn tôi sợ nhất. Thế ma? vư?a chân ướt chân ráo va?o học, thă?ng Toa?n đaf bị ngay .
    Sau vụ đó, uy phong cu?a thă?ng Ho?a ca?ng tăng gấp bội . Bọn tôi sợ nó một phép. Co?n nó thi? tiếp tục bóc lột va? hiếp đáp bọn tôi không thương tiếc.
    Trong nhưfng nga?y gian khô? đó, tôi đaf la?m quen với Mắt Biếc, ngươ?i bạn gái đâ?u tiên trong đơ?i.
    6. Hô?i đó, tôi chưa gọi Mắt Biếc la? Mắt Biếc. Tôi gọi nó la? Ha? Lan, như mọi ngươ?i vâfn gọi Trong lớp cu?a thâ?y Phu, môfi ba?n ngô?i ba đứa . Tôi ngô?i ơ? ba?n chót cu?ng, bên pha?i la? Ha? Lan, bên trái la? thă?ng Ngọc. Bạn be? thươ?ng gọi Ngọc la? Ngọc sẹo, vi? nó có cái sẹo to bă?ng đít chén ơ? thái dương, tóc không che nô?i .
    Thoạt đâ?u, trật tự chôf ngô?i không pha?i như vậy . Hô?i mới va?o lớp, tôi ngô?i ơ? ngoa?i ri?a, kế tiếp la? thă?ng Ngọc, rô?i mới đến Ha? Lan. Cho đến hôm thă?ng Ngọc ị trong quâ?n thi? chôf ngô?i đươc. sắp xếp lại .
    Hôm đó, đang giơ? tập viết, ca? lớp đang yên lặng hí hoáy viết bôfng một cái mu?i khu?ng khiếp to?a ra cạnh chôf tôi ngô?i . Tôi nhăn mặt, nín thơ? liếc sang, thấy Ha? Lan đang đưa tay bịt mufi co?n thă?ng Ngọc thi? đang ngọ nguậy với ve? khô? sơ?, mặt tái xanh, mô? hôi lấm tấm trên trán.
    Trước khi tôi kịp đoán ra chuyện gi? thi? tụi ba?n trên xôn xao quay xuống, tay đứa na?o cufng bịt mufi, co?n mắt thi? láo liên do? xét. Thấy vậy, mặt thă?ng Ngọc chuyê?n tư? xanh qua đo? va? nócúi gâ?m mặt xuống ba?n.
    Ngay tức khắc, một đứa ba?n trên đứng dậy tố cáo:
    - Thưa thâ?y, tro? Ngọc ị trong quâ?n ạ !
    Tin động trơ?i đó khiến ca? lớp nhốn nháo . Một số đứa che miệng cươ?i khúc khích. Nhưfng đứa khác nhăn mặt ve? ghê tơ?m va? nhô? nước miếng luôn mô?m. Co?n thă?ng Ngọc thi? nom thật tội nghiệp, đâ?u nó môfi lúc một cúi chúi xuống như muốn chui tọt luôn va?o gâ?m ba?n.
    Thâ?y Phu đập thước xuống ba?n đê? vafn hô?i trật tự, rô?i thâ?y sai một đứa trong lớp chạy vê? nha? thă?ng Ngọc kêu mẹ nó lên.
    Lát sau, mẹ thă?ng Ngọc tất ta? chạy tới với thu?ng nước va? miếng gie? trên tay, nách co?n kẹp chiếc thau nhôm. Sau khi bế nó ra kho?i lớp, mẹ nó quay va?o chu?i rư?a, ky? cọ thật sạch chôf ngô?i nơi nó gây ra tai họa .
    Sau nga?y xui xe?o đó, thă?ng Ngọc mắc cơf nghi? học liê?n tu? ti? ba buô?i . Hôm nó đi học lại, ca? lớp đê?u thấy mẹ nó câ?m roi đi phiá sau . Không có cái roi đó, chắc nó bo? học luôn.
    Bưfa đó, Ngọc đi va?o lớp len lén như rắn mô?ng năm, mắt nhi?n chăm chăm xuống đất, không dám ngó ngang ngó dọc. Biết nó chưa hết xấu hô?, bọn tôi không nơf chọc. Phâ?n khác, bọn tôi sợ thâ?y Phu . Thâ?y đe rô?i, đứa na?o hó hé vê? chuyện bưfa trươc'' sef bị phạt nha?y cóc năm vo?ng sân. Nha?y ba vo?ng, mắt đaf đô? ha?o quang, nha?y năm vo?ng chắc xi?u luôn tại chôf. Nghif vậy, đứa na?o cufng ớn.
    Cufng như tôi, thấy thă?ng Ngọc va?o, Ha? Lan ta?ng lơ? không nhắc gi? chuyện cuf. Nhưng nó không cho Ngọc ngô?i gâ?n. Nó ba?o tôi va? thă?ng Ngọc đô?i chôf cho nhau . Tất nhiên thă?ng Ngọc không dám pha?n đối . Bây giơ? nó chi? mong đươc. yên thân.
    Thoạt đâ?u tôi hơi ngâ?n ngư? trước đê? nghị cu?a Ha? Lan. Tôi sợ pha?i ngô?i va?o cái chôf kinh hoa?ng kia . Nhưng trước lơ?i van na?i khâ?n thiết cu?a Ha? Lan, nhất la? trước đôi mắt long lanh lúc na?o cufng mơ? to cu?a nó, cuối cu?ng tôi đa?nh pha?i xiêu lo?ng. Du? sao thi? mẹ thă?ng Ngọc cufng đaf chu?i rư?a kyf lươfng rô?i, tôi tự trấn an như vậy va? ca?m thấy yên tâm hơn.
    Tư? đó, tôi ngô?i cạnh Ha? Lan.
    7. Ha? Lan la? một cô bé dêf thương va? đặc biệt duyên dáng. Nét duyên dáng cu?a Ha? Lan hoa?n toa?n bâ?m sinh, nó không hê? ý thức vê? nhưfng cư? chi? mê?m mại va? kiê?u cách cu?a mi?nh. Ngược lại, tôi luôn luôn to? mo? va? thích thú quan sát nhưfng động tác "dêf ghét" cu?a nó. Ha? Lan thươ?ng đưa tay vén tóc một cách đặc biệt, nó lắc đâ?u cho tóc hất qua vai cufng đặc biệt không kém va? nhưfng cú liếc xéo cu?a nó bao giơ? cufng khiến tôi trố mắt nhi?n. Nhưng sức mạnh chu? yếu cu?a Ha? Lan nă?m ơ? đôi mắt. Đôi mắt có ha?ng mi da?i, lúc na?o cufng mơ? to, hô?n nhiên va? ngơ ngác. Đôi mắt đó lúc bấy giơ? đaf khiến tôi buộc lo?ng đô?i chôf ngô?i với thă?ng Ngọc va? sau na?y cufng đôi mắt đó la?m khô? tôi ghê gớm. Hô?i nho?, tôi thích nhi?n va?o đôi mắt cu?a Ha? Lan, soi mi?nh trong đó, va? vâ?n vơ so sánh chúng với nhưfng viên bi trong suốt, nhưfng viên bi "quí tộc" chi? có bọn học tro? trươ?ng thâ?y Phu chúng tôi - nhưfng đứa tre? chi? quen chơi với nhưfng viên bi la?m tư? trái mu? u phơi khô thi? đó chi? la? nhưfng ước mơ . Lớn lên, đôi mắt cu?a Ha? Lan lại gợi tôi nghif đến bâ?u trơ?i va? do?ng sông, đến nhưfng ước mơ dịu da?ng cu?a ti?nh yêu va? khi đó tôi không co?n đu? can đa?m đê? nhi?n lâu va?o đôi mắt nó như nga?y xưa thơ dại .
    Du? vậy, Ha? Lan không pha?i la? cô bé hoa?n toa?n dịu da?ng. Có lúc nó to? ra cực ky? bướng bi?nh. Nhiê?u lâ?n, sự ngang ngạnh vô lý cu?a Ha? Lan khiến tôi giận phát khóc, tôi nghi? chơi với nó ca? tuâ?n nhưng rô?i sau đó, buô?n baf va? nhớ nhung, tôi lại la?m la?nh với nó. Số tôi thế, yếu đuối va? dêf mê?m lo?ng ngay tư? nho? tôi đaf biết thế na?o la?... khô? vi? phụ nưf. Lớn lên, ti?nh trạng ca?ng tô?i tệ hơn. Nhưng bất chấp tính khí thất thươ?ng cu?a Ha? Lan, tôi vâfn yêu mến nó, ngươ?i bạn gái đâ?u đơ?i cu?a tôi, bă?ng một ti?nh ca?m trong tre?o va? ấm áp.
    Trước trươ?ng thâ?y Phu, bên kia đươ?ng la? nha? ông Cư?u Hoa?nh, một cơ ngơi rộng lớn với khoa?nh sân rộng lát gạch, hô? nuôi cá va? vươ?n tược bao quanh. Bọn học tro? chúng tôi chă?ng biết va? cufng chă?ng câ?n biết ông Cư?u Hoa?nh la? ai . Chúng tôi chi? biết trong vươ?n nha? ông, cách cô?ng va?o la?m bă?ng nhưfng cây hoa giấy uốn cong khoa?ng mươ?i thước, có một cây thị xum xuê trái . Bọn tôi thươ?ng ru? nhau le?n va?o đó nhặt nhưfng trái thị rụng vương vafi dưới gốc cây . Cây thị gia?, cao to, khó tre?o, nha? ông Cư?u Hoa?nh lại có hai con chó dưf săfn sa?ng xô? ra bất cứ lúc na?o, vi? vậy chă?ng đứa na?o trong bọn tôi dám nghif đến chuyện tre?o lên cây thị .
    Có lâ?n, thă?ng Ngọc đến trêf, nhưfng trái thị rụng đaf bị bọn tôi vét sạch, nó đánh bạo bám cây tre?o lên. Bọn tôi sợ hafi chạy dạt ca? ra ngoa?i cô?ng, hô?i hộp đứng nhi?n va?o . Ngọc vư?a tre?o lên tới chôf chạc ba thấp nhất, đang bám ca?nh cây nghi? mệt, nhưfng con chó nghe động liê?n chạy túa ra bao vây gốc cây va? đứng ngóc cô? su?a xối xa?. Thă?ng Ngọc ơ? trên cây run như câ?y sấy, mặt tái mét. Lâ?n đó, ông Cư?u Hoa?nh đích thân dắt thă?ng Ngọc qua trươ?ng, méc với thâ?y Phu . Dif nhiên Ngọc lafnh hi?nh phạt nặng nhất. Nó nha?y cóc ba vo?ng sân, tơ?n tới gia?.
    Trước tấm gương cu?a thă?ng Ngọc, chă?ng đứa na?o mơ tươ?ng đến chuyện leo tre?o nưfa . Chúng tôi chi? nhặt thị rụng. Trưa na?o tôi cufng đến lớp thật sớm. Hêf ăn cơm xong, vư?a buông đufa, la? tôi tót la? kho?i nha?. Nhét dấm dúi chiếc cặp va?o ngăn ba?n, tôi chạy u? qua vươ?n ông Cư?u Hoa?nh, vư?a lấm lét canh chư?ng mấy con chó vư?a vội vaf nhặt nhưfng trái thị nă?m lăn lóc trên co?. Có khi tôi pha?i gia?nh nhau, kê? ca? đấm đá, với nhưfng đứa cufng đến sớm như tôi . Nếu tôi nhặt thị cho tôi thi? tôi chă?ng câ?n ta? xung hưfu đột la?m gi? cho u đâ?u sứt trán. Đă?ng na?y, tôi nhặt thị vê? cho Ha? Lan.
    Ha? Lan rất mê nhưfng trái thị nhưng nó lại sợ hai con chó nha? ông Cư?u Hoa?nh nên không dám bén ma?ng va?o khu vươ?n như bọn con trai . Tôi pha?i đi nhặt thị vê? cho nó.
    Ha? Lan không bao giơ? ăn ngay . Môfi khi tôi đưa thị cho nó, nó đê?u đem bo? va?o cặp, trái nho? thi? nó bo? va?o túi áo, chốc chốc lại lấy ra đưa lên mufi hít lấy hít đê?.
    Tôi nhi?n trái thị va?ng lươ?m trên tay nó, nho? nước dafi, giục:
    - Sao ma?y không lột ra ăn?
    - Đê? ngư?i cho thơm!
    Nói xong, Ha? Lan bo? tọt trái thị va?o túi áo như đê? trêu tức tôi . Nhưng thươ?ng thươ?ng, Ha? Lan không nấn ná được lâu . Trước giơ? ra vê?, bao giơ? nó cufng bóc thị ra va? hai đứa tôi cu?ng ăn. Ăn xong, chúng tôi không quên dán nhưfng ma?nh vo? thị lên ba?n rô?i ngoẹo cô? nhi?n. Nhưfng ma?nh vo? thị được bóc khéo khi dán lên ba?n hoặc lên tươ?ng trông giống hệt một bông hoa, có khi la? hoa qui?, có khi la? hoa cúc đại đóa, có khi la? một loa?i hoa không tên na?o đó ma?u va?ng.
    Ngươ?i lớn lâfn tre? con la?ng tôi đê?u thích tro? na?y . Môfi năm, đến mu?a thị chín, trên nhưfng bức vách va? nhưfng cánh cư?a cu?a các ngôi nha? trong la?ng lại bôfng nhiên xuất hiện vô số nhưfng bông hoa va?ng. Nhưfng bông hoa na?y hă?n nhiên do nhưfng tay nghịch ngợm na?o đó lén dán lên va?o tối hôm trước nhưng rô?i ngươ?i ta cứ đê? mafi, chă?ng ai buô?n gơf xuống, kê? ca? chu? nha?, chi? có thơ?i gian va? mưa gió mới la?m chúng tróc đi. Trong thơ?i gian đó, khách đến la?ng tôi có ca?m giác như đi giưfa một rư?ng hoa mênh mông va? va?ng rực. Ngay ca? luf bướm cufng bị lâ?m. Chúng cứ lượn quanh trước các ngôi nha? tư? sáng đến chiê?u, mafi đến khi trơ?i sụp tối, chợ Đo Đo đaf lên đe?n, bấy giơ? đói meo va? thất vọng, chúng mới buô?n râ?u đập cánh bay đi.
    (to be continued)
  6. hatxxihoi

    hatxxihoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2004
    Bài viết:
    1.269
    Đã được thích:
    0
    8. Đă?ng sau nha? tôi la? một khu vươ?n rộng, trô?ng toa?n chuối . Giưfa vươ?n le? loi một cái giếng đá mốc rêu . Nước giếng đục, chi? du?ng đê? tưới cây va? rư?a chân. Nấu nướng, tắm táp va? giặt giuf pha?i du?ng nước giếng la?ng. Giếng la?ng nă?m trên con đươ?ng đất đo? chạy ngang cuối chợ, cách nha? tôi non một dặm đươ?ng. Môfi nga?y mẹ tôi pha?i đi gánh nước tư? sớm tinh mợ . Sáng thức giấc, nă?m day trơ? trên giươ?ng, hêf nghe tiếng va chạm leng keng, tôi biết ngay mẹ tôi đang qua?y thu?ng ra đi . Mẹ tôi lấy nước ơ? giếng Cây Duối . La?ng tôi co?n có một cái giếng khác nưfa, ơ? xa hơn, la? giếng Bô?ng. Sau na?y, hai giếng không đu? du?ng cho ca? la?ng, ngươ?i ta đa?o thêm cái giếng thứ ba, tức giếng Mới . Giếng Mới tất nhiên pha?i mới hơn hai cái cuf, nó la? cái giếng xi-măng duy nhất trong la?ng.
    Nhưng nha? tôi trước sau vâfn lấy nước ơ? giếng Cây Duối . Đó la? thói quen hay sự thu?y chung, hơn ba mươi năm sau, nếm tra?i mọi ngọt bu?i va? cay đắng cu?a cuộc đơ?i, tôi vâfn bị ám a?nh bơ?i câu ho?i vớ vâ?n na?y va? không ti?m ra câu tra? lơ?i .
    Va?o nhưfng đêm có trăng, tôi thươ?ng theo ba tôi xuống tắm ơ? giếng Cây Duối . Tôi đứng trên nê?n giếng trơn rêu, sát ngoa?i ri?a, trâ?n truô?ng va? co ro, chơ? ba tôi dội tư?ng ga?u nước. Hô?i ấy tôi sợ nhất la? ma?n xát xa? pho?ng. Xa? pho?ng trên tóc tôi bao giơ? cufng cha?y va?o mắt, cay xe?. Môfi lâ?n ba tôi áp cục xa? pho?ng lên tóc tôi, tôi đê?u sợ hafi nhắm tịt mắt lại . Chi? sau khi dội ha?ng chục ga?u nước, tôi mới dám nhấp nháy mắt va? he hé mơ? ra . Vậy ma? mắt cứ cay . Lâ?n na?o tắm xong, mắt tôi cufng đo? hoe .
    Đi tắm ơ? giếng la?ng va?o nhưfng đêm trăng không chi? có tôi la? tre? con. Thi?nh thoa?ng Ha? Lan cufng theo ba nó đi tắm.
    Lâ?n na?o thấy tôi, nó cufng ngạc nhiên va? mư?ng rơf kêu lên:
    - Ơ, Ngạn ki?a !
    Tiếng kêu cu?a nó bao giơ? cufng khiến tôi sung sướng đến đo? mặt. Va? tôi nhe răng cươ?i .
    Ha? Lan cufng tắm trâ?n truô?ng như tôi . Nó không to? ve? gi? xấu hô? gi? vê? chuyện đó mặc du? nó cố ti?nh không quay mặt vê? phía tôi . Tôi cufng vậy, tôi quay lưng vê? phía Ha? Lan va? nghe rof tiếng chân nó đang nha?y loi choi trên nê?n giếng vi? lạnh. Du? vậy thi?nh thoa?ng tôi vâfn nghiêng mặt liếc vê? phía nó, một lâ?n rô?i hai lâ?n va? hơn nưfa . Tôi ca?m thấy xấu hô? vê? ha?nh động cu?a mi?nh nhưng tôi không cươfng được sự thôi thúc mạnh mef cu?a trí to? mo?. Ha?Lan đi tắm không giống Ha? Lan đi học. Ngươ?i nó đâfm nước va? loáng ánh trăng, nom huyê?n hoặc va? xa lạ . Tôi cha?ng thấy nó giống chút na?o với cô bé vâfn thươ?ng ngô?i cạnh trong lớp, thậm chí có lúc tôi cha?ng thấy đôi chân nó đâu . Dươ?ng như nó biến va?o ánh trăng. Nhưfng lúc đó, nó không giống nó, nó giống một giấc mơ hơn.
    Tôi mang ca?m giác ky? lạ đó vê? nha? va? nói với ba? tôi:
    - Con gái cơ?i truô?ng khác với con gái mặc quâ?n áo, ba? ạ .
    Ba? tôi giật thót:
    - Cháu nói con gái cơ?i truô?ng na?o ?
    - Con Ha? Lan học chung lớp với cháu ấy ma? ! - Tôi nghiêm trang đáp - Khi nafy đi tắm cháu gặp nó. Nó cufng tắm truô?ng như cháu . Cháu len lén do?m nó, thấy nó lạ ghê . Nó như đang bay lơ lư?ng, ba? ạ .
    Ba? tôi hư? giọng:
    - Cháu hư lắm! Lâ?n sau không được như vậy nưfa ! Ai lại đi do?m con gái đang tắm!
    Tôi ngơ ngác:
    - Do?m thi? sao ha? ba? ? Cháu do?m hoa?i !
    Ba? tôi cốc nhẹ lên đâ?u tôi:
    - Vậy la? cháu ba? hư quá !
    Tôi có ca?m giác ba? tôi chưa hiê?u điê?u tôi muốn nói va? tôi cố gắng gia?i thích:
    - Nhưng ma? lúc đó nó bay lơ lư?ng...
    Thấy tôi bướng bi?nh, ba? tôi giận dôfi cắt ngang:
    - Nó bay trên trơ?i hay nó đứng dưới đất gi? cufng vậy thôi, hêf con gái đang tắm la? không được do?m, cháu hiê?u không?
    Thấy ba? nô?i giận, tôi đa?nh gật đâ?u mặc du? tôi không hiê?u gi? ca?. Sau đó, tôi đi ti?m cô Thịnh. Tôi hy vọng vi? rất thương tôi, cô sef chia se? ca?m giác cu?a tôi ma? không mắng tôi . Na?o ngơ? nghe tôi kê? xong, cô Thịnh nói :
    - Ngạn hư lắm!
    Cô Thịnh nói giống hệt ba? tôi . Tôi chán na?n, chă?ng co?n buô?n gia?i thích. Tối đó, tôi đi ngu? sớm, với hy vọng sef gặp lại hi?nh a?nh hư a?o va? ky? diệu cu?a Ha? Lan trong giấc mợ . Nhưng tôi chă?ng thấy gi? ca?. Tôi ngu? một mạch tư? tối đến sáng, không mộng mị .
    Sau na?y, đaf nhiê?u lâ?n tôi muốn kê? câu chuyện đó với Ha? Lan va? ho?i xem có pha?i nó thật đaf bay lơ lư?ng tối hôm đó hay không. Nhưng tôi cứ lươfng lự hoa?i va? rốt cuộc tôi đaf không nói gi?. Tôi e ră?ng Ha? Lan cufng sef ba?o tôi "Ngạn hư lắm " như ba? tôi va? cô Thịnh đaf tư?ng ba?o . Ma? một viêfn a?nh như vậy thi? chă?ng sáng su?a gi?.
    Vi? thế, tôi đa?nh ngậm tăm. Mafi cho đến bây giơ?. Va? cufng mafi cho đến bây giơ?, tôi vâfn tin ră?ng tối hôm đó qua? thật Ha? Lan đaf bay lơ lư?ng trong ánh trăng, va? nếu như lúc đó tôi nhi?n nó lâu thêm chút nưfa, biết đâu nó sef tan luôn va?o ky? niệm. Va? như vậy, câu chuyện na?y sef chă?ng có dịp hô?i sinh.
    (to be continued)
  7. hatxxihoi

    hatxxihoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2004
    Bài viết:
    1.269
    Đã được thích:
    0
    8. Đă?ng sau nha? tôi la? một khu vươ?n rộng, trô?ng toa?n chuối . Giưfa vươ?n le? loi một cái giếng đá mốc rêu . Nước giếng đục, chi? du?ng đê? tưới cây va? rư?a chân. Nấu nướng, tắm táp va? giặt giuf pha?i du?ng nước giếng la?ng. Giếng la?ng nă?m trên con đươ?ng đất đo? chạy ngang cuối chợ, cách nha? tôi non một dặm đươ?ng. Môfi nga?y mẹ tôi pha?i đi gánh nước tư? sớm tinh mợ . Sáng thức giấc, nă?m day trơ? trên giươ?ng, hêf nghe tiếng va chạm leng keng, tôi biết ngay mẹ tôi đang qua?y thu?ng ra đi . Mẹ tôi lấy nước ơ? giếng Cây Duối . La?ng tôi co?n có một cái giếng khác nưfa, ơ? xa hơn, la? giếng Bô?ng. Sau na?y, hai giếng không đu? du?ng cho ca? la?ng, ngươ?i ta đa?o thêm cái giếng thứ ba, tức giếng Mới . Giếng Mới tất nhiên pha?i mới hơn hai cái cuf, nó la? cái giếng xi-măng duy nhất trong la?ng.
    Nhưng nha? tôi trước sau vâfn lấy nước ơ? giếng Cây Duối . Đó la? thói quen hay sự thu?y chung, hơn ba mươi năm sau, nếm tra?i mọi ngọt bu?i va? cay đắng cu?a cuộc đơ?i, tôi vâfn bị ám a?nh bơ?i câu ho?i vớ vâ?n na?y va? không ti?m ra câu tra? lơ?i .
    Va?o nhưfng đêm có trăng, tôi thươ?ng theo ba tôi xuống tắm ơ? giếng Cây Duối . Tôi đứng trên nê?n giếng trơn rêu, sát ngoa?i ri?a, trâ?n truô?ng va? co ro, chơ? ba tôi dội tư?ng ga?u nước. Hô?i ấy tôi sợ nhất la? ma?n xát xa? pho?ng. Xa? pho?ng trên tóc tôi bao giơ? cufng cha?y va?o mắt, cay xe?. Môfi lâ?n ba tôi áp cục xa? pho?ng lên tóc tôi, tôi đê?u sợ hafi nhắm tịt mắt lại . Chi? sau khi dội ha?ng chục ga?u nước, tôi mới dám nhấp nháy mắt va? he hé mơ? ra . Vậy ma? mắt cứ cay . Lâ?n na?o tắm xong, mắt tôi cufng đo? hoe .
    Đi tắm ơ? giếng la?ng va?o nhưfng đêm trăng không chi? có tôi la? tre? con. Thi?nh thoa?ng Ha? Lan cufng theo ba nó đi tắm.
    Lâ?n na?o thấy tôi, nó cufng ngạc nhiên va? mư?ng rơf kêu lên:
    - Ơ, Ngạn ki?a !
    Tiếng kêu cu?a nó bao giơ? cufng khiến tôi sung sướng đến đo? mặt. Va? tôi nhe răng cươ?i .
    Ha? Lan cufng tắm trâ?n truô?ng như tôi . Nó không to? ve? gi? xấu hô? gi? vê? chuyện đó mặc du? nó cố ti?nh không quay mặt vê? phía tôi . Tôi cufng vậy, tôi quay lưng vê? phía Ha? Lan va? nghe rof tiếng chân nó đang nha?y loi choi trên nê?n giếng vi? lạnh. Du? vậy thi?nh thoa?ng tôi vâfn nghiêng mặt liếc vê? phía nó, một lâ?n rô?i hai lâ?n va? hơn nưfa . Tôi ca?m thấy xấu hô? vê? ha?nh động cu?a mi?nh nhưng tôi không cươfng được sự thôi thúc mạnh mef cu?a trí to? mo?. Ha?Lan đi tắm không giống Ha? Lan đi học. Ngươ?i nó đâfm nước va? loáng ánh trăng, nom huyê?n hoặc va? xa lạ . Tôi cha?ng thấy nó giống chút na?o với cô bé vâfn thươ?ng ngô?i cạnh trong lớp, thậm chí có lúc tôi cha?ng thấy đôi chân nó đâu . Dươ?ng như nó biến va?o ánh trăng. Nhưfng lúc đó, nó không giống nó, nó giống một giấc mơ hơn.
    Tôi mang ca?m giác ky? lạ đó vê? nha? va? nói với ba? tôi:
    - Con gái cơ?i truô?ng khác với con gái mặc quâ?n áo, ba? ạ .
    Ba? tôi giật thót:
    - Cháu nói con gái cơ?i truô?ng na?o ?
    - Con Ha? Lan học chung lớp với cháu ấy ma? ! - Tôi nghiêm trang đáp - Khi nafy đi tắm cháu gặp nó. Nó cufng tắm truô?ng như cháu . Cháu len lén do?m nó, thấy nó lạ ghê . Nó như đang bay lơ lư?ng, ba? ạ .
    Ba? tôi hư? giọng:
    - Cháu hư lắm! Lâ?n sau không được như vậy nưfa ! Ai lại đi do?m con gái đang tắm!
    Tôi ngơ ngác:
    - Do?m thi? sao ha? ba? ? Cháu do?m hoa?i !
    Ba? tôi cốc nhẹ lên đâ?u tôi:
    - Vậy la? cháu ba? hư quá !
    Tôi có ca?m giác ba? tôi chưa hiê?u điê?u tôi muốn nói va? tôi cố gắng gia?i thích:
    - Nhưng ma? lúc đó nó bay lơ lư?ng...
    Thấy tôi bướng bi?nh, ba? tôi giận dôfi cắt ngang:
    - Nó bay trên trơ?i hay nó đứng dưới đất gi? cufng vậy thôi, hêf con gái đang tắm la? không được do?m, cháu hiê?u không?
    Thấy ba? nô?i giận, tôi đa?nh gật đâ?u mặc du? tôi không hiê?u gi? ca?. Sau đó, tôi đi ti?m cô Thịnh. Tôi hy vọng vi? rất thương tôi, cô sef chia se? ca?m giác cu?a tôi ma? không mắng tôi . Na?o ngơ? nghe tôi kê? xong, cô Thịnh nói :
    - Ngạn hư lắm!
    Cô Thịnh nói giống hệt ba? tôi . Tôi chán na?n, chă?ng co?n buô?n gia?i thích. Tối đó, tôi đi ngu? sớm, với hy vọng sef gặp lại hi?nh a?nh hư a?o va? ky? diệu cu?a Ha? Lan trong giấc mợ . Nhưng tôi chă?ng thấy gi? ca?. Tôi ngu? một mạch tư? tối đến sáng, không mộng mị .
    Sau na?y, đaf nhiê?u lâ?n tôi muốn kê? câu chuyện đó với Ha? Lan va? ho?i xem có pha?i nó thật đaf bay lơ lư?ng tối hôm đó hay không. Nhưng tôi cứ lươfng lự hoa?i va? rốt cuộc tôi đaf không nói gi?. Tôi e ră?ng Ha? Lan cufng sef ba?o tôi "Ngạn hư lắm " như ba? tôi va? cô Thịnh đaf tư?ng ba?o . Ma? một viêfn a?nh như vậy thi? chă?ng sáng su?a gi?.
    Vi? thế, tôi đa?nh ngậm tăm. Mafi cho đến bây giơ?. Va? cufng mafi cho đến bây giơ?, tôi vâfn tin ră?ng tối hôm đó qua? thật Ha? Lan đaf bay lơ lư?ng trong ánh trăng, va? nếu như lúc đó tôi nhi?n nó lâu thêm chút nưfa, biết đâu nó sef tan luôn va?o ky? niệm. Va? như vậy, câu chuyện na?y sef chă?ng có dịp hô?i sinh.
    (to be continued)
  8. hatxxihoi

    hatxxihoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2004
    Bài viết:
    1.269
    Đã được thích:
    0
    9. Nhưng đó la? câu chuyện ban đêm, nhưfng đêm trăng sáng trên đươ?ng la?ng. Co?n ban nga?y, Ha? Lan vâfn đặt chân trên mặt đất, đi lại va? chạy nha?y . Đôi ba?n chân đó một hôm bôfng bâ?m tím. Tôi nhi?n thấy điê?u đó khibắt gặp Ha? Lan đang ngô?i khóc rấm rức sau he? trong giơ? chơi .
    Tôi liê?n ngô?i xuống cạnh nó, tro?n mắt ho?i:
    - Ai la?m gi? ma?y vậy ?
    Ha? Lan mếu máo:
    - Thă?ng Ho?a .
    - Nó la?m gi? ?
    - Nó giật dây thun cu?a Ha? Lan. Ha? Lan giật lại, thế la? nó dâfm lên chân Ha? Lan.
    Vư?a nói, Ha? Lan vư?a duôfi chân cho tôi xem nhưfng vết bâ?m. Một nôfi phâfn nộ bất thâ?n dâng lên trong lo?ng tôi khiến tôi muốn nghẹn cô?. Tôi hiê?u, đó la? sự chịu đựng va? nhâfn nhục lâu nga?y bị tích lufy lại, cô?n ca?o va? sôi bo?ng, nhưng trước nôfi sợ bị trư?ng phạt, nó không dám phát lộ ra, chi? biến dạng tha?nh mối căm ghét sâu cay, chô?ng chất va? thu? địch. Nhưng bây giơ?, xúc động va? phâfn uất trước nhưfng giọt nước mắt cu?a Ha? Lan, tôi không ca?m thấy sợ hafi nưfa . Tôi nói với Ha? Lan:
    -Tao sef đánh nó.
    Sau khi buông một câu gọn lo?n, tôi chạy đi ti?m thă?ng Ho?a . Tôi bắt gặp nó ơ? cạnh ha?ng ra?o . Nó đang uy hiếp bọn con trai chơi bi va? chuâ?n bị ra tay cướp đoạt một món gi? đó.
    Tôi bước lại cạnh Ho?a va? không nói không ră?ng, tôi dang tay tống cho nó một qua? va?o bụng. Ho?a ngaf bật gọng xuống đất va? trước khi nó kịp giâfy nâ?y va? tru tréo theo thói quen, tôi nghiến răng đá va?o đu?i nó nhưfng cú đá đau điếng trước nhưfng cặp mắt ha? hê thâ?m lặng cu?a nhưfng đứa đứng xem.
    Tôi trư?ng trị thă?ng Ho?a thi? ba nó trư?ng trị lại tôi . Sau sự bu?ng nô? đó, tôi pha?i chụm tay lại lafnh nhưfng cú quất khu?ng khiếp bă?ng thước ke? cu?a thâ?y Phu . Rô?i tôi pha?i ra sân nha?y cóc mươ?i vo?ng, một hi?nh phạt chưa tư?ng có kê? tư? khi thâ?y Phu mơ? lớp dạy học tro?.
    Nhưng tôi không the?m năn ni? thâ?y Phu, cufng không the?m xin lôfi thă?ng Ho?a . Tôi mím môi nha?y, tay chống va?o hông, mô? hôi va? nước mắt ướt đâfm trên má. Nha?y được bốn vo?ng, mắt tôi đaf hoa, chập chơ?n quanh tôi vô số nhưfng ngôi sao nhấp nháy va? vô số nhưfng gương mặt lo lắng va? hafi hu?ng cu?a tụi bạn. Giưfa vo?ng thứ sáu, tôi té chúi đâ?u xuống đất va? ngất xi?u giưfa sân nắng.
    Tôi ti?nh lại giưfa mu?i dâ?u cu? la? va? mu?i lá nga?i cứu . Va? gương mặt đâ?u tiên tôi nhi?n thấy la? gương mặt Ha? Lan. Nó ngô?i bên cạnh tôi, thút thít khóc va? nhi?n tôi bă?ng đôi mắt mơ? to, lo âu va? đẹp lạ lu?ng - mắt biếc.
    10. Kê? tư? hôm đó, thă?ng Ho?a đaf bớt thói hung hăng. Nó không co?n dám bắt nạt nhưfng đứa trong lớp một cách vô lối nưfa . Nhưng điê?u tốt đẹp đó lại xa?y đến quá muộn. Bơ?i vi? đaf đến lúc chúng tôi tư? giaf ngôi trươ?ng mái lá với nhưfng ba?n ghế ọp ẹp cu?a thâ?y Phu, tư? giaf sự dạy dôf tận tụy va? nhưfng hi?nh phạt ru?ng rợn cu?a thâ?y, tư? giaf nhưfng trưa nắng chang chang le?n va?o vươ?n ông Cư?u Hoa?nh nhặt thị rụng.
    Vâng, tư? giaf lớp vơf lo?ng thơ ấu đâ?y nhưfng ky? niệm đắng cay va? ngọt nga?o, chúng tôi va?o trươ?ng tiê?u học, một thiên đươ?ng cu?a tuô?i nho? với nhưfng dafy lớp tươ?ng vôi ngói đo? va? một sân chơi rộng mênh mông.
    Suốt nhưfng năm học tiê?u học, Ha? Lan vâfn ngô?i cạnh tôi . Chi? có thă?ng Ngọc la? chuyê?n sang ngô?i dafy bên kia . Dươ?ng như nó muốn chối bo? va? xóa nho?a trong ký ức cái vị trí gợi lại sự kiện đáng buô?n hôm na?o .
    Dạy chúng tôi năm lớp hai la? thâ?y Ca?i. Thâ?y Ca?i ngươ?i cao to, mắt chột, tóc rêf tre, khác xa hi?nh a?nh nghiêm trang va? đạo mạo cu?a thâ?y Phu .
    Thâ?y Ca?i dạy học bưfa đực bưfa cái . Thâ?y mê câu quăng. Hôm na?o bận đi câu trên suối Lá, thâ?y cho chúng tôi nghi?. Thâ?y cho nghi? học hoa?i nên hô?i đó chúng tôi rất mến thâ?y . Nhưfng lúc đó, tôi va? Ha? Lan không vê? nha? ngay . Chúng tôi ra ngô?i ngoa?i cột cơ? xem các anh chị lớp lớn thi tha? diê?u . Nhưfng cánh diê?u đu? kiê?u, ma?u sắc sặc sơf với nhưfng chiếc đuôi da?i thậm thượt đang đua nhau uốn éo, chao liệng trên nê?n trơ?i xanh khiến tôi va? Ha? Lan ngô?i ngắm mê mâ?n ha?ng giơ?.
    Trong số nhưfng ngươ?i thi tha? diê?u, có ca? cô Thịnh va? chị Nhươ?ng. Cô Thịnh va? chị Nhươ?ng cu?ng học lớp năm, trên tôi ba lớp. Học cu?ng trươ?ng nhưng cô Thịnh va? chị Nhươ?ng chi? chơi với nhưfng bạn cu?ng lứa, chă?ng bao giơ? the?m chơi với tôi, thật khác xa với nhưfng lúc ơ? nha?. Tôi tiếc la? bác tôi chưa cho chị Quyên đi học, mặc du? chị bă?ng tuô?i tôi . Nếu chị Quyên đi học, hă?n chị sef chơi với tôi, va? với Ha? Lan.
    (to be continued)
    Được hatxxihoi sửa chữa / chuyển vào 12:13 ngày 18/09/2004
  9. hatxxihoi

    hatxxihoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2004
    Bài viết:
    1.269
    Đã được thích:
    0
    9. Nhưng đó la? câu chuyện ban đêm, nhưfng đêm trăng sáng trên đươ?ng la?ng. Co?n ban nga?y, Ha? Lan vâfn đặt chân trên mặt đất, đi lại va? chạy nha?y . Đôi ba?n chân đó một hôm bôfng bâ?m tím. Tôi nhi?n thấy điê?u đó khibắt gặp Ha? Lan đang ngô?i khóc rấm rức sau he? trong giơ? chơi .
    Tôi liê?n ngô?i xuống cạnh nó, tro?n mắt ho?i:
    - Ai la?m gi? ma?y vậy ?
    Ha? Lan mếu máo:
    - Thă?ng Ho?a .
    - Nó la?m gi? ?
    - Nó giật dây thun cu?a Ha? Lan. Ha? Lan giật lại, thế la? nó dâfm lên chân Ha? Lan.
    Vư?a nói, Ha? Lan vư?a duôfi chân cho tôi xem nhưfng vết bâ?m. Một nôfi phâfn nộ bất thâ?n dâng lên trong lo?ng tôi khiến tôi muốn nghẹn cô?. Tôi hiê?u, đó la? sự chịu đựng va? nhâfn nhục lâu nga?y bị tích lufy lại, cô?n ca?o va? sôi bo?ng, nhưng trước nôfi sợ bị trư?ng phạt, nó không dám phát lộ ra, chi? biến dạng tha?nh mối căm ghét sâu cay, chô?ng chất va? thu? địch. Nhưng bây giơ?, xúc động va? phâfn uất trước nhưfng giọt nước mắt cu?a Ha? Lan, tôi không ca?m thấy sợ hafi nưfa . Tôi nói với Ha? Lan:
    -Tao sef đánh nó.
    Sau khi buông một câu gọn lo?n, tôi chạy đi ti?m thă?ng Ho?a . Tôi bắt gặp nó ơ? cạnh ha?ng ra?o . Nó đang uy hiếp bọn con trai chơi bi va? chuâ?n bị ra tay cướp đoạt một món gi? đó.
    Tôi bước lại cạnh Ho?a va? không nói không ră?ng, tôi dang tay tống cho nó một qua? va?o bụng. Ho?a ngaf bật gọng xuống đất va? trước khi nó kịp giâfy nâ?y va? tru tréo theo thói quen, tôi nghiến răng đá va?o đu?i nó nhưfng cú đá đau điếng trước nhưfng cặp mắt ha? hê thâ?m lặng cu?a nhưfng đứa đứng xem.
    Tôi trư?ng trị thă?ng Ho?a thi? ba nó trư?ng trị lại tôi . Sau sự bu?ng nô? đó, tôi pha?i chụm tay lại lafnh nhưfng cú quất khu?ng khiếp bă?ng thước ke? cu?a thâ?y Phu . Rô?i tôi pha?i ra sân nha?y cóc mươ?i vo?ng, một hi?nh phạt chưa tư?ng có kê? tư? khi thâ?y Phu mơ? lớp dạy học tro?.
    Nhưng tôi không the?m năn ni? thâ?y Phu, cufng không the?m xin lôfi thă?ng Ho?a . Tôi mím môi nha?y, tay chống va?o hông, mô? hôi va? nước mắt ướt đâfm trên má. Nha?y được bốn vo?ng, mắt tôi đaf hoa, chập chơ?n quanh tôi vô số nhưfng ngôi sao nhấp nháy va? vô số nhưfng gương mặt lo lắng va? hafi hu?ng cu?a tụi bạn. Giưfa vo?ng thứ sáu, tôi té chúi đâ?u xuống đất va? ngất xi?u giưfa sân nắng.
    Tôi ti?nh lại giưfa mu?i dâ?u cu? la? va? mu?i lá nga?i cứu . Va? gương mặt đâ?u tiên tôi nhi?n thấy la? gương mặt Ha? Lan. Nó ngô?i bên cạnh tôi, thút thít khóc va? nhi?n tôi bă?ng đôi mắt mơ? to, lo âu va? đẹp lạ lu?ng - mắt biếc.
    10. Kê? tư? hôm đó, thă?ng Ho?a đaf bớt thói hung hăng. Nó không co?n dám bắt nạt nhưfng đứa trong lớp một cách vô lối nưfa . Nhưng điê?u tốt đẹp đó lại xa?y đến quá muộn. Bơ?i vi? đaf đến lúc chúng tôi tư? giaf ngôi trươ?ng mái lá với nhưfng ba?n ghế ọp ẹp cu?a thâ?y Phu, tư? giaf sự dạy dôf tận tụy va? nhưfng hi?nh phạt ru?ng rợn cu?a thâ?y, tư? giaf nhưfng trưa nắng chang chang le?n va?o vươ?n ông Cư?u Hoa?nh nhặt thị rụng.
    Vâng, tư? giaf lớp vơf lo?ng thơ ấu đâ?y nhưfng ky? niệm đắng cay va? ngọt nga?o, chúng tôi va?o trươ?ng tiê?u học, một thiên đươ?ng cu?a tuô?i nho? với nhưfng dafy lớp tươ?ng vôi ngói đo? va? một sân chơi rộng mênh mông.
    Suốt nhưfng năm học tiê?u học, Ha? Lan vâfn ngô?i cạnh tôi . Chi? có thă?ng Ngọc la? chuyê?n sang ngô?i dafy bên kia . Dươ?ng như nó muốn chối bo? va? xóa nho?a trong ký ức cái vị trí gợi lại sự kiện đáng buô?n hôm na?o .
    Dạy chúng tôi năm lớp hai la? thâ?y Ca?i. Thâ?y Ca?i ngươ?i cao to, mắt chột, tóc rêf tre, khác xa hi?nh a?nh nghiêm trang va? đạo mạo cu?a thâ?y Phu .
    Thâ?y Ca?i dạy học bưfa đực bưfa cái . Thâ?y mê câu quăng. Hôm na?o bận đi câu trên suối Lá, thâ?y cho chúng tôi nghi?. Thâ?y cho nghi? học hoa?i nên hô?i đó chúng tôi rất mến thâ?y . Nhưfng lúc đó, tôi va? Ha? Lan không vê? nha? ngay . Chúng tôi ra ngô?i ngoa?i cột cơ? xem các anh chị lớp lớn thi tha? diê?u . Nhưfng cánh diê?u đu? kiê?u, ma?u sắc sặc sơf với nhưfng chiếc đuôi da?i thậm thượt đang đua nhau uốn éo, chao liệng trên nê?n trơ?i xanh khiến tôi va? Ha? Lan ngô?i ngắm mê mâ?n ha?ng giơ?.
    Trong số nhưfng ngươ?i thi tha? diê?u, có ca? cô Thịnh va? chị Nhươ?ng. Cô Thịnh va? chị Nhươ?ng cu?ng học lớp năm, trên tôi ba lớp. Học cu?ng trươ?ng nhưng cô Thịnh va? chị Nhươ?ng chi? chơi với nhưfng bạn cu?ng lứa, chă?ng bao giơ? the?m chơi với tôi, thật khác xa với nhưfng lúc ơ? nha?. Tôi tiếc la? bác tôi chưa cho chị Quyên đi học, mặc du? chị bă?ng tuô?i tôi . Nếu chị Quyên đi học, hă?n chị sef chơi với tôi, va? với Ha? Lan.
    (to be continued)
    Được hatxxihoi sửa chữa / chuyển vào 12:13 ngày 18/09/2004
  10. hatxxihoi

    hatxxihoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2004
    Bài viết:
    1.269
    Đã được thích:
    0
    CHƯƠNG 2
    Mô?i câu cu?a thâ?y Ca?i la? nhưfng con nhái. Chúng tôi thươ?ng bắt gặp thâ?y lúi húi, sục sạo ngoa?i ruộng, bên các vệ co? hoặc dọc theo ven suối. Thâ?y bắt nhái, bo? va?o cái gio? tre nho? cột bên hông.
    Thâ?y chi? có một cái gio? đó thôi, thâ?y không có gio? cá. Cá câu được, thâ?y lấy cọng xâu qua mang, mắc va?o câ?n trúc trên vai, vê? nha?. Thâ?y thích đi diêfu qua trước mặt mọi ngươ?i với nhưfng con cá lu?ng lă?ng trên vai đê? nghe nhưfng tiếng trâ?m trô? thán phục.
    - Hôm nay thâ?y Ca?i câu được con cá to quá cơf, ba? con ơi!
    Nhưfng lúc như vậy, thâ?y to? ra sung sướng va? dêf chịu đặc biệt. Đaf tha?nh lệ, hêf hôm na?o thâ?y câu cá được cá to, nga?y hôm sau chúng tôi tha hô? chạy nha?y va? nghịch phá ma? chă?ng sợ bị phạt.
    Nhưng không pha?i hôm na?o thâ?y Ca?i cufng bắt được nhiê?u nhái như ý muốn. Nhưfng lúc đó, thâ?y ba?o học tro? đi bắt cho thâ?y, cứ một con la? năm điê?m tốt. Đối với bọn học tro? chúng tôi hô?i đó, điê?m tốt rất quan trọng. Tháng na?o được nhiê?u điê?m tốt vị trí xếp hạng sef được nâng lên, du? điê?m học tập có kém chăng nưfa . Vi? vậy nhưfng đứa học kém cứ suốt nga?y lang thang ngoa?i ruộng ti?m bắt nhái cho thâ?y đê? mong ca?i thiện ti?nh hi?nh. Nhưfng đứa học gio?i cufng thích bắt nhái vi? được tự do đi chơi lông bông ma? không sợ cha mẹ râ?y . Vi? vậy nhưfng nga?y thâ?y Ca?i không kiếm đu? mô?i câu, đa?nh sai học tro? đi bắt nhái vê? nộp, đối với chúng tôi la? nhưfng nga?y hội thực sự. Tư?ng đám học tro? chạy túa ra đô?ng, vư?a chạy vư?a ho? hét inh tai, va? sau một hô?i bi? bofm sục sạo dưới ruộng nước, quâ?n aó va? mặt ma?y chúng tôi nhem nhuốc co?n hơn ca? nhưfng ngươ?i thợ cấy trong la?ng.
    Bao giơ? đi bắt nhái, tôi va? Ha? Lan cufng đi chung. Tất nhiên, bắt nhái la? phâ?n tôi . Co?n Ha? Lan chi? có một việc la? xách cái gio? tre đi ke? ke? bên cạnh, hêf tôi tóm được con nhái na?o, nó có nhiệm vụ mơ? nắp gio? cho tôi bo? va?o, rô?i đậy lại . Cuối buô?i, chúng tôi chia đôi số nhái bắt được. Hôm na?o có con le?, con đó thuộc phâ?n Ha? Lan.
    Sự ưu tiên đó, mafi mafi sau na?y vâfn không thay đô?i, chă?ng hiê?u vi? sao .
    12:
    Chúng tôi lên lớp ba, xa thâ?y Ca?i, xa nhưfng nga?y lội đô?ng bắt nhái . Chúng tôi học cô Thung. Cô Thung cư? chi? dịu da?ng, giọng nói nho? nhẹ, âu yếm, chúng tôi rất yêu cô . Cô chi? có môfi cái tật hay khát nước. Hôm na?o đang dạy, cô cufng than khát nước.
    Môfi lâ?n cô Thung than như vậy, ca? một rư?ng tay giơ tay lên:
    - Em, cô !
    - Em ne?, cô !
    - Nha? em gâ?n, đê? em đi cho cô !
    Ca? lớp như một bâ?y ong, ho? reo, gia?nh giật. Đứa na?o cufng muốn được cô sai đi rót nước. Được giúp đơf va? la?m vui lo?ng thâ?y cô, du? la? đi bắt nhái cho thâ?y Ca?i hay đi rót nước cho cô Thung, đối với bọn học tro? chúng tôi la? một hạnh phúc va? la? một vinh dự tột bậc. Vi? vậy trong lúc giơ tay, đứa na?o cufng nhi?n cô bă?ng ánh mắt hô?i hộp, miệng cố la thật to đê? hy vọng la?m cô chú ý.
    Thươ?ng thươ?ng cô Thung chi? tôi, đơn gia?n vi? cô hay qua nha? chơi với mẹ tôi . Co?n tôi bao giơ? được cô sai đi, tôi cufng xin cho Ha? Lan đi theo với lý do đươ?ng xa, chúng tôi pha?i thay phiên nhau bưng nước, đơf mo?i tay .
    Mặt vênh lên, tôi va? Ha? Lan hớn hơ? bước ra kho?i lớp trước nhưfng ánh mắt ghen tị cu?a tụi bạn. Va? ngay khi vư?a đặt chân ra kho?i cô?ng trươ?ng, hai đứa tôi lập tức chạy vu? vê? nha?, miệng thơ? hô?ng hộc, áo đâfm mô? hôi, thi?nh thoa?ng té nhưfng cú đau điếng do vấp pha?i nhưfng mô đất hay nhưfng bụi co? mọc sát ven đươ?ng. Bao giơ? đi lấy nước cho cô Thung, chúng tôi cufng chạy vắt gio? lên cô?, không la?m sao kê?m lại được. Bơ?i vi?, với một niê?m vui rộng lớn trong lo?ng, la?m sao tôi va? Ha? Lan hoặc một đứa tre? na?o khác có thê? đi khoan thai, chậm rafi, lam` ra ve? không có chuyện gi? xa?y ra .
    Chi? trư? khi đi tư? nha? trơ? lại trươ?ng, với ly nước đâ?y tra?n, lúc na?o cufng sóng sánh chực đô? trên tay, tôi mới đếm bước một cách thận trọng, gâ?n như rón rén. Ha? Lan đi bên cạnh, mắt nhi?n chă?m chặp va?o ly nước chông chênh trên tay tôi, cứ chốc chốc lại ho?i:
    - Ngạn mo?i tay chưa ?
    Mặc cho nó ho?i, tôi mím chặt môi không đáp. Tôi biết, hêf tôi mơ? miệng, tay tôi sef run lên va? nước tạt ra ngoa?i . Vi? vậy, tôi cứ cắm cúi bước.
    Đến khi Ha? Lan ho?i đến lâ?n thứ ba, biết nó đaf nóng lo?ng thay thế tôi lắm rô?i, tôi mới đứng lại trao ly nước lúc na?y chi? co?n độ hai phâ?n ba cho nó.
    Ha? Lan mư?ng lắm, nó đón ly nước trên tay tôi như đón niê?m hạnh phúc lớn lao, mắt sáng ngơ?i . Niê?m hạnh phúc đó, dọc đươ?ng Ha? Lan co?n la?m đô? thêm một ít xuống đất, tiếp theo sự phung phí cu?a tôi, trước khi đặt nó lên ba?n cu?a cô Thung.
    Nhưng cô Thung chă?ng pha?n na?n gi? vê? điê?u đó. Cô ca?m động bưng ly nước chi? co?n một phân nư?a đưa lên miệng uống một mạch. Khi cô đặt cái ly rôfng xuống ba?n cufng la? lúc tiếng trống tan trươ?ng vang lên.
    Bao giơ? tôi va? Ha? Lan quay trơ? lại trươ?ng cufng đúng va?o giơ? tan học. Điê?u đó luôn luôn khiến tôi đặc biệt thích
    13:
    Tôi va? Ha? Lan ca?ng nga?y ca?ng chơi thân với nhau . Nhưfng năm lớp bốn, lớp năm, hai đứa tôi không chi? cặp ke? với nhau trong lớp ma? khi vê? nha?, tôi va? Ha? Lan cufng không rơ?i nhau nư?a bước.
    Lúc na?y, tôi đa? lớn, được quyê?n đi xuống chợ một mi?nh hoặc đi lông bông đâu đó trong la?ng ma? không câ?n pha?i có ngươ?i lớn đi ke?m. Va?, như không thê? khác, tôi thươ?ng xuyên xuống chơi nha? Ha? Lan.
    Nha? Ha? Lan ơ? cuối chợ Đo Đo, trên con đươ?ng dâfn đến giếng Cây Duối . Nha? nó tuê?nh toa?ng, vách tre mái lá, thua xa căn nha? gạch cu?a tôi . Nhưng nha? nó mát me? hơn nha? tôi nhiê?u . Phía sau nha?, lufy tre xanh suốt nga?y kefo kẹt va? trên ngọn tre cao lu?ng lă?ng nhưfng tô? chim cha?o ma?o, gió thô?i ri? ra?o qua kef lá va? không ngư?ng phát ra nhưfng âm điệu du dương va? êm ái tuyệt vơ?i . Đă?ng sau lufy tre la? cánh đô?ng rập rơ?n sóng lúa, lúc xanh ngát mạ non lúc trifu chín bông va?ng, mu?a ca?y xới nô?ng na?n mu?i phân bo? va? mu?i đất a?i .
    Trước nha? Ha? Lan, có một gia?n thiên lý lấm tấm hoa va?ng. Đaf không biết bao nhiêu lâ?n, tôi va? Ha? Lan ngô?i dưới bóng mát cu?a gia?n thiên lý thơ mộng na?y chơi nhưfng tro? chơi tuô?i nho?. Với bọn con trai, tôi chơi đánh đáo, đánh bi, đá bóng va? nhưfng tro? rượt bắt. Co?n với Ha? Lan, tôi pha?i chơi đánh chuyê?n, ô quan, nha?y lo? co? va? nhưfng tro? con gái khác. Nếu không thế thi? Ha? Lan sef nghi? chơi tôi ra . Nó đaf dọa tôi một lâ?n rô?i, khi tôi to? ve? thơ? ơ va? nhâ?m lâfn lung tung khi ra?i so?i trong tro? chơi ô quan buô?n chết được.

Chia sẻ trang này