1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

MẮT BIẾC - Nguyễn Nhật Ánh (đã được dịch và phát hành tại Nhật)

Chủ đề trong 'Tác phẩm Văn học' bởi hatxxihoi, 18/09/2004.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. hatxxihoi

    hatxxihoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2004
    Bài viết:
    1.269
    Đã được thích:
    0
    18:
    Hà? Lan nòi 'ùng, tĂi là? chùa 'ành nhau, chùa leo trè?o, chùa tè ngàf. Chơi với tĂi mẶt thơ?i gian Hà? Lan trơ? thà?nh mẶt ngươ?i nưf cứu thương bẮt 'f́t dìf.
    Nfm hòc lớp nfm là? nfm tĂi 'ành nhau dưf dẶi nhẮt. ChuyẶn 'ành nhau lùc bẮy giơ? 'àf trơ? thà?nh chuyẶn cơm bưfa . Chùng tĂi 'ành nhau hà?ng ngà?y và? dươ?ng như suẮt nfm hòc cuẮi cù?ng ơ? bẶc tiĂ?u hòc, 'ành nhau là? trò? chơi duy nhẮt cù?a chùng tĂi .
    Ngay tư? 'Ă?u nfm, lớp 'àf chia thà?nh hai phe . MẶt phe do thf?ng Toà?n cĂ?m 'Ă?u, mẶt phe do tĂi là?m thù? lìfnh. Ngà?y nà?o chùng tĂi cùfng 'Ắn trươ?ng thẶt sớm, trước giơ? và?o hòc cà? tiẮng 'Ă?ng hĂ?. Quf?ng tẶp lĂn bà?n, chùng tĂi kèo nhau ra sĂn và? lao và?o 'ành nhau . Chùng tĂi quĂ?n thà?o tùi bùi, thù? lìfnh so tà?i với thù? lìfnh, quĂn sìf so tà?i với quĂn sìf. Chùng tĂi vư?a 'ành vư?a rượt nhau quanh sĂn, bùi bay mù? trơ?i, tiẮng bòn con gài thèt the thè. ĐẮn khi tiẮng trẮng và?o hòc vang lĂn, trẶn chiẮn mới tàm lf́ng dìu 'Ă? rĂ?i bù?ng nĂ? dưf dẶi hơn và?o giơ? ra chơi . Quà? thẶt, chùng tĂi khĂng là?m sao chẮm dứt 'ược cài trò? chơi khù?ng khiẮp và? 'Ă?y tình 'à?n Ăng nà?y, nhẮt là? mẶt khi nò 'ược bf́t 'Ă?u mẶt càch tẮt 'èp 'Ắn mức khĂng mẶt 'ứa nà?o trong chùng tĂi giưf mì?nh 'ược là?nh lf̣n trong ngà?y 'Ă?u ra quĂn.
    Trong thơ?i kỳ? chiẮn tranh àc liẶt 'ò, Hà? Lan là? mẶt cành tay 'f́c lực cù?a tĂi . Khi tĂi lĂn 'ươ?ng ra trẶn, nò ngĂ?i trong lớp giưf cf̣p, giưf dèp và? giưf aò cho tĂi . Khi tĂi quay vĂ?, dù? bài trẶn hay thf́ng trẶn ngươ?i vĂfn 'Ă?y nhưfng vẮt xĂy xàt và? nhưfng vẮt bĂ?m, Hà? Lan lài loay hoay xức thuẮc cho tĂi . Lùc bẮy giơ?, Hà? Lan khĂng chì? bò? theo ngươ?i lò cù? là? mà? trong cf̣p nò cò 'ù? cà? bĂng bfng, thuẮc tìm, dĂ?u khuynh diẶp... hẶt như mẶt cài tùi cứu thương. Chì? thiẮu mĂfi chai thuẮc 'ò?. TĂi khĂng xức thuẮc 'ò?. TĂi khĂng dài gì? 'ành dẮu trĂn ngươ?i mì?nh 'Ă? làfnh thĂm nhưfng trẶn 'ò?n cù?a ba tĂi, ngoà?i nhưfng cù 'Ắm cù?a phe thf?ng Toà?n.
    Nfm hòc cuẮi cù?ng cù?a tĂi ơ? trươ?ng là?ng 'àf diĂfn ra như vẶy . MẶt bĂn là? nhưfng trẶn 'ành dai df?ng và? 'Ă?y thương tìch với thf?ng Toà?n và? 'Ă?ng bòn, mẶt bĂn sự sfn sòc Ăm ài và? dìu dà?ng cù?a Hà? Lan.
    HĂ?i 'ò, tĂi rẮt biẮt ơn Hà? Lan. Nhơ? nò, nhưfng vẮt thương trĂn ngươ?i tĂi rẮt chòng là?nh. Nhưfng vẮt thương thĂ? xàc bao giơ? cùfng chòng là?nh. Cò phà?i vẶy khĂng, Mf́t BiẮc?
    19:
    Thi 'Ặu và?o lớp sàu, tĂi và? Hà? Lan ra trươ?ng huyẶn. PhĂn nư?a hòc trò? lớp nfm ra trươ?ng huyẶn. Nhưfng 'ứa thi rớt ơ? lài là?ng. Cò 'ứa hòc 'ùp lài lớp nfm. Cò 'ứa nghì? hòc hf?n, ơ? nhà? phù giùp cha mè.
    TĂi ra huyẶn, ơ? nhà? bà? Nfm Tự, nơi cĂ Thình và? chì Nhươ?ng 'ang trò hòc. Bà? Nfm Tự nom khà giẮng bà? tĂi, cùfng nhò? ngươ?i, hiĂ?n là?nh, miẶng lùc nà?o cùfng nhai trĂ?u, cài Ắng nhĂ? luĂn luĂn nf?m dưới 'Ă?u giươ?ng. Nhưfng nfm ơ? trò nhà? bà? Nfm Tự, tĂi nhớ màfi mòn canh rau dĂ?n. Trong vươ?n cù?a bà?, rau dĂ?n vĂ thiĂn lù?ng, chùng mòc chen chùc với cò? dài và? sinh sĂi nà?y nơ? bẮt tẶn. ChiĂ?u nà?o bà? Nfm Tự cùfng cf́p rĂ? ra vươ?n hài rau theo, nhưng tĂi khĂng hài rau dĂ?n cù?ng bà?. TĂi thìch lù?ng sùc trong càc bùi rẶm 'Ă? hài bĂng dù? dè? hơn. BĂng dù? dè? mà?u và?ng, cành cứng, lớn bf?ng 'Ă?u ngòn tay cài, thơm lư?ng mù?i dĂ?u chuẮi . Bò? mẶt bĂng dù? dè? trong tùi ào, ba ngà?y sau ngươ?i cò?n thơm ngàt.
    Bà? Nfm Tự khĂng cĂ?n tĂi hài rau giùp bà?. Rau dĂ?n mòc um tù?m, chì? cĂ?n quơ tay ra là? hài 'ược cà? nf́m. Bà? rù? tĂi ra vươ?n là? 'Ă? nòi chuyẶn cho 'ơf buĂ?n. ChĂ?ng chẮt, con trai lớn 'i lình ơ? tìt Ban MĂ ThuẶt, bà? sẮng thui thù?i mẶt mì?nh, buĂ?n hiu . CĂ Thình và? chì Nhươ?ng nghe chuyẶn cù?a bà? chàn rĂ?i, khĂng muẮn nghe nưfa, bà? quay sang trùt nĂfi buĂ?n lĂn tĂi . Dìf nhiĂn chì? cò mẶt mì?nh bà? nòi, cò?n tĂi nghe, tiẮng 'ược tiẮng mẮt. TĂi lơ 'àfng nghe bà?, mf́t lào liĂn tì?m bĂng dù? dè?, cò?n chĂn thì? khua khof́ng càc bùi cò? cho chĂu chẮu bay ra tư?ng 'à?n coi chơi .
    Bà? Nfm Tự nẮu canh ra dĂ?n rẮt ngon nhưng chiĂ?u nà?o cùfng fn mòn 'ò, tĂi 'Ăm ngàn. TĂi, cĂ Thình và? chì Nhươ?ng liĂ?n chuyĂ?n sang tẮn cĂng dìfa cà rĂ chiĂn và? chèn 'Ặu phẶng rang dĂ?m nước mf́m, nhươ?ng tĂ canh lài cho bà?. Bà? Nfm Tự chf?ng hĂ?u phẶt ỳ vĂ? chuyẶn 'ò. ChiĂ?u nà?o bà? cùfng lf?ng lf̣ng fn hẮt mẶt tĂ canh. SuẮt bẮn nfm tĂi trò ơ? nhà? bà?, hì?nh à?nh kinh hoà?ng 'ò cứ lf̣p 'i lf̣p lài . KhĂng mẶt buĂ?i chiĂ?u nà?o, trĂn mĂm cơm vf́ng bòng tĂ canh quì? quài 'ò. VẶy mà? lùf rau dĂ?n chẮt tiẶt trong vươ?n vĂfn khĂng chìu tà?n lùi, chùng cứ mĂfi ngà?y mẶt tẮt tươi .
    20:
    Hà? Lan khĂng phà?i ơ? trò như tĂi . Nò ơ? nhà? Ăng chù. Chù nò chày xe cho mẶt hàfng xe 'ò? thà?nh phẮ, cò 'ài lỳ ơ? huyẶn.
    Nhà? chù nò ơ? khàc phìa với nhà? bà? Nfm Tự nĂn tĂi và? Hà? Lan khĂng thĂ? 'i chung với nhau như hĂ?i cò?n hòc ơ? trươ?ng là?ng.
    ĐẮn lớp, chùng tĂi cùfng khĂng cò?n dìp ngĂ?i cành nhau nưfa . ơ? trươ?ng trung hòc, con trai ngĂ?i riĂng, con gài ngĂ?i riĂng. Hà? Lan ngĂ?i ơ? bà?n 'Ă?u dàfy bĂn trài, tĂi ngĂ?i ơ? bà?n cuẮi dàfy bĂn phà?i, càch nhau như mf̣t trơ?i mf̣t trfng.
    LĂn lớp sàu, chùng tĂi lài phà?i mf̣c 'Ă?ng phùc. Con gài mf̣c ào dà?i trf́ng. Con trai ào trf́ng quĂ?n xanh, ào bò? vĂ quĂ?n, gà?i dĂy nìt hf?n hoi . Càch fn mf̣c chưfng chàc khiẮn chùng tĂi lớn hf?n lĂn. ĐiĂ?u 'ò 'Ắi với tĂi quà? là? mẶt tai hòa . Khi trơ? thà?nh... ngươ?i lớn, bòn con gài 'Ăm ra khĂng thè?m chơi chung với 'àm con trai nưfa . Hà? Lan cùfng vẶy . Giơ? ra chơi nòi cứ lèfo 'èfo 'i theo 'àm bàn gài cù?a nò, tùm tùm dưới nhưfng hà?ng dương liĂfu chày dòc theo hà?ng rà?o quanh trươ?ng. Đò là? sĂn chơi bẮt di bẮt dìch cù?a bòn con gài, cò?n bòn con trai chùng tĂi thì? tung hoà?nh trĂn khoà?ng sĂn mĂnh mĂng cò?n lài .
    SuẮt quàfng 'ơ?i trung hòc, Hà? Lan ngà?y nà?o cùfng ngĂ?i lĂfn trong nhưfng tà? ào trf́ng dưới gẮc dương liĂfu, bò? mf̣c tĂi với nhưfng buĂ?n vui khĂng ngươ?i bà?y tò?, nhưfng ước mơ xa vơ?i và? nhưfng trẶn 'ành nhau ngà?y cà?ng hiẮm hoi nhưng khĂng thiẮu nhưfng vẮt bĂ?m 'àng già, luĂn luĂn hoà?i vòng bà?n tay chfm sòc nfm nà?o .
    Chì? cò nhưfng ngà?y cuẮi tuĂ?n, trơ? vĂ? thfm là?ng, tĂi và? Hà? Lan mới trơ? lài là? 'Ăi bàn ngà?y xưa cò?n bè.
    ChiĂ?u thứ bà?y nà?o cùfng vẶy, cứ 'Ắn khoà?ng nfm giơ? là? ba tĂi chày xe gf́n mày ra huyẶn 'òn tĂi vĂ?. ĐẮn tuĂ?n thứ ba thì? mè Hà? Lan nhơ? ba tĂi 'òn giùp cà? Hà? Lan. ĐẮi với tĂi, 'ò là? mẶt ngà?y 'àng nhớ.
    Dìf nhiĂn Hà? Lan khĂng chìu ngĂ?i chung với tĂi ơ? yĂn sau . Nò mf́c cơ?, 'iĂ?u trước 'Ăy chưa tư?ng cò. TĂi 'à?nh nhươ?ng yĂn sau cho nò, lĂn ngĂ?i 'f?ng trước với ba tĂi .
    TĂi ngĂ?i nhẮp nhĂ?m như con còc, chĂn 'àp và?o sươ?n xe, tay bàm chf̣t ghi'dĂng, lò?ng cứ lo nơm nớp. TĂi sợ tè dòc 'ươ?ng. Tè khi xe 'ang chày, chf́c chf́n khĂng chì? u 'Ă?u và? dẶp mùfi . Mà? tĂi sèf nf?m quay lơ ra 'Ắt, chẮt thf?ng cf?ng. Nhè nhẮt cùfng què? tay hof̣c quèo cĂ?, Hà? Lan sèf nghì? chơi với tĂi . Nghìf vẶy, tĂi gĂ?ng mì?nh nf́m khư khư cài ghi'dĂng, tay mò?i như?. TĂi cứ nf́m như thẮ, màfi 'Ắn tẶn rư?ng Sim.
    Rư?ng Sim nf?m ơ? ven là?ng, càch giẮng CĂy DuẮi non bẮn cĂy sẮ. Bao giơ? vĂ? ngang rư?ng Sim, ba tĂi cùfng dư?ng lài, 'Ă? xe bĂn vẶ 'ươ?ng và? df́t tĂi và? Hà? Lan và?o rư?ng hài sim.
    Cò khi tĂi và? Hà? Lan 'Ă? mf̣c ba tĂi 'i sĂu và?o rư?ng hài sim mẶt mì?nh, chùng tĂi lon khom 'i tì?m bĂng dù? dè? hof̣c tì?m hài nhưfng trài chà? là? trĂn nhưfng cà?nh nhành 'Ă?y gai . Gai chà? là? chìch 'au thẮu xương, khi chà?y màu tĂi thươ?ng 'ưa ngòn tay lĂn miẶng ngẶm, vĂ? 'Ắn nhà? vĂ?n cò?n buẮt.
    TĂi và? Hà? Lan 'Ă?u thìch bĂng dù? dè?, 'ứa nà?o cùfng mĂ mù?i thơm cù?a nò. RiĂng vĂ? khoà?n chà? là?, chì? cò mì?nh tĂi thìch. Thì?nh thoà?ng, mè tĂi vĂfn mua chà? là? ngoà?i chợ vĂ? cho tĂi . Chà? là? ngoà?i chợ ngươ?i ta bàn tư?ng lon. Mì?nh tĂi fn mẶt lon, vĂfn cò?n thè?m, vĂfn thẮy như ... chưa fn gì?. Hà? Lan lài khàc, nò chĂ chà? là? tẮi mà?y tẮi mf̣t. Nò bà?o trài chà? là? toà?n hẶt là? hẶt, fn chàn bò? xư?. Nò khoài nhưfng trài trĂm hơn.
    Rư?ng Sim quĂ tĂi trĂm mòc rà?i ràc. ThĂn trĂm cao, mà?nh, 'à?n bà? con gài trong là?ng và?o rư?ng nhf̣t cù?i, bao giơ? cùfng thìch tha vĂ? nhưfng cà?nh trĂm khĂ gàfy . Trài trĂm mòc thà?nh tư?ng chù?m, tìm như thuẮc nhuẶm, fn và?o miẶng mẶt hĂ?i, miẶng tìm như ngẶm mực.
    Hà? Lan thìch trĂm, tĂi trè?o lĂn cĂy, hài tư?ng chù?m trài liẶng xuẮng cho nò. Nò bứt tư?ng trài bò? và?o miẶng nhf?n lẮy nhf?n 'Ă?. Trài trĂm cùfng chìn phĂ?n hẶt mẶt phĂ?n cơm, cò?n "chàn bò? xư?" hơn trài chà? là?, khĂng hiĂ?u sao Hà? Lan lài thìch. Nhưng tĂi chf?ng thè?m thf́c mf́c, hĂf Hà? Lan thìch là? tĂi phà?i chiĂ?u .
    TĂi 'òng vai con khì? trè?o cĂy, mĂ mà?i hài, 'Ắn khi tùt xuẮng 'Ắt, ngoà?nh lài thẮy Hà? Lan là hof́c. Nò cươ?i với tĂi bf?ng 'Ăi mĂi và? hà?m rfng tìm ngf́t. TĂi bà?o nò thè? lươfi ra, lươfi nòi hẶt là chuẮi nước.
    Ba tĂi bước ra thẮy vẶy, hoà?ng hĂ?n. KhĂng dàm chơ? Hà? Lan vĂ? nhà? với dung nhan như vẶy, ba tĂi chơ? thf?ng nò vĂ? nhà? tĂi, bf́t nò lẮy nước sùc miẶng rư?a mf̣t sàch sèf mới 'ưa nò vĂ? với mè nò.
    Bà? tĂi hò?i tĂi:
    - Hà? Lan sao vẶy chàu ?
    TĂi cươ?i:
    - Nò fn trĂm.
    - TrĂm ơ? 'Ău mà? fn?
    - TrĂm chàu hài cho nò. Chàu hài ơ? trong rư?ng Sim.
    Bà? tĂi khĂng hò?i nưfa . Tự dưng bà? nòi:
    - Con bè 'ò dĂf thương.
    Cò?n tĂi cùfng tự dưng hù?a theo:
    - ĐĂi mf́t nò giẮng hẶt 'Ăi mf́t ba nò, bà? à !
    TĂi nòi khĂng ròf ỳ lf́m nhưng bà? tĂi hiĂ?u tĂi muẮn khen 'Ăi mf́t cù?a Hà? Lan. Bà? gẶt 'Ă?u va nòi, giòng xa vf́ng:
    - Nhưng dù? sao 'ơ?i nò sèf khĂ?.
    Nhưfng tiẮng cuẮi cù?ng, bà? hà giòng nhưng tĂi vĂfn nghe ròf. KhĂng hiĂ?u sao, tĂi lài buẶt miẶng:
    - Lớn lĂn, chàu sèf cưới nò là?m vợ, bà? à !
    Bà? tĂi giẶt mì?nh và? nhì?n tĂi mẶt thoàng. ành mf́t cù?a bà? cho tĂi biẮt rf?ng bà? xem 'iĂ?u tĂi vư?a nòi là? mẶt ỳ 'ình 'ứng 'f́n và? chưfng chàc. MẶt làt, bà? nòi, giòng nghiĂm trang:
    - Bà? cùfng mong như vẶy .
    ĐẮn bĂy giơ?, mĂfi khi nhớ lài, tĂi vĂfn khĂng cf́t nghìfa 'ược tài sao lùc 'ò tĂi lài nòi với bà? tĂi như?ng lơ?i như vẶy và? tài sao bà? tĂi cùfng lài nòi với tĂi nhưfng lơ?i như vẶy . Tuy nhiĂn 'ò là? lĂ?n duy nhẮt hai bà? chàu tĂi trò? chuyẶn với nhau như nhưfng ngươ?i bàn lớn. Và? dĂfu là? lĂ?n duy nhẮt, tĂi khĂng bao giơ? quĂn. Cà? bà? tĂi cùfng vẶy . TĂi biẮt bà? vĂfn nhớ như in nhưfng mong mò?i cù?a bà?. Cho 'Ắn lùc nhf́m mf́t, cò lèf bà? vĂfn tin rf?ng khi vf́ng bà?, nhưfng chuyẶn cò?n lài trĂn mf̣t 'Ắt vĂfn sèf Ăm 'èp như lò?ng bà? hf?ng muẮn.
    (to be continued)
    Được hatxxihoi sửa chữa / chuyển vào 12:25 ngày 18/09/2004
  2. hatxxihoi

    hatxxihoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2004
    Bài viết:
    1.269
    Đã được thích:
    0
    CHƯƠNG 3
    Ba? tôi mất hai năm sau đó, lúc tôi đang học lớp tám.
    Đối với tôi, đó la? một tô?n thất lớn lao. Tôi khóc ba? đến sưng ca? mắt. Mấy tháng sau, nhớ ba?, tôi vâfn co?n khóc. Ba? không chi? la? ba? tôi, ba? co?n la? bạn tôi . Hô?i nho?, nếu không có ba?, tôi chă?ng biết chơi với ai . Trong các cháu cu?a ba?, ba? thương tôi nhất. Cufng trong các cháu cu?a ba?, tôi thương ba? nhất. Thế ma? bây giơ? ba? ngu?, ngu? hoa?i, như chú Hoan. Ba? sef không bao giơ? dậy nưfa ba? bo? tôi một mi?nh. Nhưfng hôm vê? la?ng, tối na?o tôi cu?ng ra đứng trước hiên nhi?n xuống chợ Đo Đo, tôi thấy hi?nh a?nh ba? â?n hiện trong nhưfng chu?m đe?n lấp lánh. Va? tôi khóc, sâ?u nhớ va? phiê?n muộn, nước mắt nho?e ca? má. Khi đi ngu?, tôi nhi?n thấy ba? trong cơn mơ. Ba? mi?m cươ?i hiê?n la?nh va? đâ?y yêu thương, va? trong khi gafi lưng cho tôi ngu?, ba? lại thu? thi? kê? nhưfng câu chuyện cuf xưa trong đó cha?ng Thạch Sanh ngô?i le? loi nơi ven rư?ng hát ba?i ti?nh ca cuf xưa đê? đánh thức na?ng công chúa bị nhốt trong hang đại ba?ng. Trong giấc mơ đẹp đef va? buô?n râ?u đó, tôi chính la? cha?ng Thạch Sanh dufng ca?m, co?n na?ng công chúa hoạn nạn không ai khác hơn la? Ha? Lan. Chúng tôi bước ra tư? trong câu chuyện cu?a ba?. Co?n ba? bước ra tư? trong trái tim khôn nguôi thô?n thức cu?a tôi. Cho đến bây giơ?, du? ba? mất đaf lâu, ba? luôn luôn ơ? trong trái tim tôi.
    Năm lớp tám, bên cạnh nôfi buô?n lớn lao đó, tôi co?n một nôfi buô?n khác. Trong khi tôi chă?ng lớn hơn năm lớp ba?y chút na?o thi? Ha? Lan bôfng nhiên cao nho?ng hă?n lên như một phép lạ. Sau một đêm nă?m mộng, sáng ra tôi chợt nhi?n thấy ơ? cô bạn nho? nga?y na?o một ngươ?i thiếu nưf xinh đẹp va? lạ lâfm. Ha? Lan lạ lu?ng đến mức tôi không tin nó đaf tư?ng la? bạn tôi . Suốt một tuâ?n lêf liê?n, tôi cứ trố mắt ra do?m nó, vư?a ngạc nhiên thích thú lại vư?a đau khô? nặng nê?. Thế ra nó chính la? nó, va? như vậy nó chă?ng co?n la? cô bạn bé bo?ng cu?a tôi nưfa, nó có ve? la? ... chị hai cu?a tôi hơn.
    Suốt năm lớp tám, tôi chă?ng dám đến gâ?n Ha? Lan. Môfi khi nói chuyện, tôi dư?ng lại nói qua loa va?i câu rô?i vội vaf la?ng đi chôf khác. Tôi mặc ca?m vê? thân phận bé mọn cu?a mi?nh. Đứng cạnh Ha? Lan, tôi chi? la? một chú bé loắt choắt, hệt một thă?ng nhóc hi? mufi chưa sạch. Thật chă?ng co?n đâu oai phong nga?y na?o, khi tôi, mi?nh đâ?y thương tích, ta? xung hưfu đột giưfa một luf cướp cạn đê? gia?nh giật cái du?i trống vê? cho Ha? Lan.
    Cufng trong năm đó, hai đứa tôi không co?n ngô?i chung với nhau trên chiếc xe gắn máy xi?nh xịch cu?a ba tôi nhưfng chiê?u cuối tuâ?n nưfa . Chú Ha? Lan mua cho nó một chiếc xe đạp mới toanh. Hă?ng nga?y, nó đạp xe đi học va? môfi chiê?u thứ ba?y, nó đạp xe vê? la?ng cu?ng năm, ba?y đứa khác. Co?n tôi, dọc đươ?ng, vâfn cu?ng với ba tôi ghé va?o rư?ng Sim như một thói quen, nhưng đaf không co?n ha?o hứng.
    Tôi tre?o lên cây trâm, hái tư?ng chu?m trái tím thâfm ném xuống đất. Đê? thấy lo?ng buô?n hiu hắt. Va? đê? biết ră?ng tôi đaf lớn, tôi ơị
    22.
    Nôfi buô?n cu?a tôi không ngươ?i ba?y to?. Nếu ba? tôi co?n sống, tôi sef thô? lộ với ba? không giấu diếm. Nhưng ba? đaf không co?n. Tôi cufng có thê? tâm sự với cô Thịnh. Nhưng tư? năm ngoái, khi tôi vư?a lên lớp ba?y, cô Thịnh va? chị Nhươ?ng đaf ra tha?nh phố học tiếp lớp mươ?i chă?ng co?n ơ? chung với tôi nưfa . Chị Quyên lef ra năm nay lên lớp sáu, ra huyện trọ học với tôi, nhưng chị thi rớt, bác tôi cho chị nghi? học ơ? nha? theo nghê? buôn bán cu?a bác. Rốt cuộc, chi? có mi?nh tôi ơ? nha? ba? Năm Tự, chiê?u chiê?u ra vươ?n hái rau dê?n với ba? va? thơ? ơ nghe ba? than vafn nhưfng điê?u tôi đaf biết vanh vách. Du? sao, khung ca?nh vắng ve? cufng thuận lợi cho một học sinh như tôi . Tôi vu?i đâ?u va?o học tập va? cuối năm lớp tám, tôi đứng một thứ hạng khá cao trong lớp. Điê?u đó khiến tôi vô cu?ng sung sướng. Ba mẹ tôi rất tự ha?o vê? tôi va? thươ?ng dắt tôi đến chơi các nha? trong la?ng đê? khoe tôi học gio?i khiến tôi xấu hô? muốn chui xuống đất.
    Nhưng đó không pha?i la? điê?u sung sướng nhất cu?a tôi . Điê?u sung sướng nhất cu?a tôi trong thơ?i gian đó la? một niê?m vui rộng lớn không thê? chia se? cu?ng ai, kê? ca? với ba mẹ tôi . Đó la? việc, cufng như Ha? Lan trước kia, sau một đêm ngu? dậy, tôi bôfng nhận ra mi?nh lớn vọt hă?n lên, ra dáng một cha?ng trai hă?n hoi . Tôi vơf giọng, tiếng nói kha?n kha?n như vịt đực. Ba? Năm Tự ba?o tôi trô? maf. Cô Thịnh ơ? tha?nh phố vê? thăm la?ng, thấy tôi đứng cao hơn cô gâ?n một cái đâ?u, mặt lại lấm tấm mụn, cô cươ?i ba?o tôi đến tuô?i dậy thi?.
    Lúc na?y, Ha? Lan không co?n ra ve? gi? la? chị hai tôi nưfa . Năm ngoái tôi nho? xíu vậy ma? năm nay, tôi cao hơn hă?n so với Ha? Lan. Tôi không co?n tránh Ha? Lan nưfa . Tôi lại tro? chuyện với nó tự nhiên như trước. Chi? có cách xưng hô la? thay đô?i . Chúng tôi đê?u đaf lớn, tôi không thê? tiếp tục "ma?y ma?y tao tao" với nó. Tôi gọi nó bă?ng tên va? xưng tôi .
    Ha? Lan nhận ra ngay sự thay đô?i . Nó cươ?i .
    Tôi ho?i:
    - Ha? Lan cươ?i gi? vậy ?
    - Cươ?i Ngạn.
    - Tôi sao ?
    - Cách xưng hô ấy !
    Tôi cufng cươ?i:
    - Nghe ky? lắm ha? ?
    - Không ky?. Nhưng nghe chưa quen, thấy ngô? ngộ.
    Tôi tặc lươfi:
    - Rô?i Ha? Lan sef quen. Chă?ng lef gọi như cuf. Chúng mi?nh đê?u đaf lớn hết rô?i .
    Ha? Lan gật đâ?u . Va? nói:
    - ư?, Ngạn mau lớn ghê !
    Ha? Lan khen tôi như khen tre? con khiến tôi đo? bư?ng mặt. Va? tôi nói:
    - Năm ngoái Ha? Lan đaf lớn rô?i . Năm nay đến lượt tôi . Con trai thươ?ng lớn chậm hơn con gái .
    Nói xong, tôi nhi?n Ha? Lan. Nó cufng đang nhi?n tôi . Ca?ng lớn đôi mắt nó ca?ng đẹp. Tự dưng tôi xốn xang quá thê?.
  3. hatxxihoi

    hatxxihoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2004
    Bài viết:
    1.269
    Đã được thích:
    0
    CHƯƠNG 3
    Ba? tôi mất hai năm sau đó, lúc tôi đang học lớp tám.
    Đối với tôi, đó la? một tô?n thất lớn lao. Tôi khóc ba? đến sưng ca? mắt. Mấy tháng sau, nhớ ba?, tôi vâfn co?n khóc. Ba? không chi? la? ba? tôi, ba? co?n la? bạn tôi . Hô?i nho?, nếu không có ba?, tôi chă?ng biết chơi với ai . Trong các cháu cu?a ba?, ba? thương tôi nhất. Cufng trong các cháu cu?a ba?, tôi thương ba? nhất. Thế ma? bây giơ? ba? ngu?, ngu? hoa?i, như chú Hoan. Ba? sef không bao giơ? dậy nưfa ba? bo? tôi một mi?nh. Nhưfng hôm vê? la?ng, tối na?o tôi cu?ng ra đứng trước hiên nhi?n xuống chợ Đo Đo, tôi thấy hi?nh a?nh ba? â?n hiện trong nhưfng chu?m đe?n lấp lánh. Va? tôi khóc, sâ?u nhớ va? phiê?n muộn, nước mắt nho?e ca? má. Khi đi ngu?, tôi nhi?n thấy ba? trong cơn mơ. Ba? mi?m cươ?i hiê?n la?nh va? đâ?y yêu thương, va? trong khi gafi lưng cho tôi ngu?, ba? lại thu? thi? kê? nhưfng câu chuyện cuf xưa trong đó cha?ng Thạch Sanh ngô?i le? loi nơi ven rư?ng hát ba?i ti?nh ca cuf xưa đê? đánh thức na?ng công chúa bị nhốt trong hang đại ba?ng. Trong giấc mơ đẹp đef va? buô?n râ?u đó, tôi chính la? cha?ng Thạch Sanh dufng ca?m, co?n na?ng công chúa hoạn nạn không ai khác hơn la? Ha? Lan. Chúng tôi bước ra tư? trong câu chuyện cu?a ba?. Co?n ba? bước ra tư? trong trái tim khôn nguôi thô?n thức cu?a tôi. Cho đến bây giơ?, du? ba? mất đaf lâu, ba? luôn luôn ơ? trong trái tim tôi.
    Năm lớp tám, bên cạnh nôfi buô?n lớn lao đó, tôi co?n một nôfi buô?n khác. Trong khi tôi chă?ng lớn hơn năm lớp ba?y chút na?o thi? Ha? Lan bôfng nhiên cao nho?ng hă?n lên như một phép lạ. Sau một đêm nă?m mộng, sáng ra tôi chợt nhi?n thấy ơ? cô bạn nho? nga?y na?o một ngươ?i thiếu nưf xinh đẹp va? lạ lâfm. Ha? Lan lạ lu?ng đến mức tôi không tin nó đaf tư?ng la? bạn tôi . Suốt một tuâ?n lêf liê?n, tôi cứ trố mắt ra do?m nó, vư?a ngạc nhiên thích thú lại vư?a đau khô? nặng nê?. Thế ra nó chính la? nó, va? như vậy nó chă?ng co?n la? cô bạn bé bo?ng cu?a tôi nưfa, nó có ve? la? ... chị hai cu?a tôi hơn.
    Suốt năm lớp tám, tôi chă?ng dám đến gâ?n Ha? Lan. Môfi khi nói chuyện, tôi dư?ng lại nói qua loa va?i câu rô?i vội vaf la?ng đi chôf khác. Tôi mặc ca?m vê? thân phận bé mọn cu?a mi?nh. Đứng cạnh Ha? Lan, tôi chi? la? một chú bé loắt choắt, hệt một thă?ng nhóc hi? mufi chưa sạch. Thật chă?ng co?n đâu oai phong nga?y na?o, khi tôi, mi?nh đâ?y thương tích, ta? xung hưfu đột giưfa một luf cướp cạn đê? gia?nh giật cái du?i trống vê? cho Ha? Lan.
    Cufng trong năm đó, hai đứa tôi không co?n ngô?i chung với nhau trên chiếc xe gắn máy xi?nh xịch cu?a ba tôi nhưfng chiê?u cuối tuâ?n nưfa . Chú Ha? Lan mua cho nó một chiếc xe đạp mới toanh. Hă?ng nga?y, nó đạp xe đi học va? môfi chiê?u thứ ba?y, nó đạp xe vê? la?ng cu?ng năm, ba?y đứa khác. Co?n tôi, dọc đươ?ng, vâfn cu?ng với ba tôi ghé va?o rư?ng Sim như một thói quen, nhưng đaf không co?n ha?o hứng.
    Tôi tre?o lên cây trâm, hái tư?ng chu?m trái tím thâfm ném xuống đất. Đê? thấy lo?ng buô?n hiu hắt. Va? đê? biết ră?ng tôi đaf lớn, tôi ơị
    22.
    Nôfi buô?n cu?a tôi không ngươ?i ba?y to?. Nếu ba? tôi co?n sống, tôi sef thô? lộ với ba? không giấu diếm. Nhưng ba? đaf không co?n. Tôi cufng có thê? tâm sự với cô Thịnh. Nhưng tư? năm ngoái, khi tôi vư?a lên lớp ba?y, cô Thịnh va? chị Nhươ?ng đaf ra tha?nh phố học tiếp lớp mươ?i chă?ng co?n ơ? chung với tôi nưfa . Chị Quyên lef ra năm nay lên lớp sáu, ra huyện trọ học với tôi, nhưng chị thi rớt, bác tôi cho chị nghi? học ơ? nha? theo nghê? buôn bán cu?a bác. Rốt cuộc, chi? có mi?nh tôi ơ? nha? ba? Năm Tự, chiê?u chiê?u ra vươ?n hái rau dê?n với ba? va? thơ? ơ nghe ba? than vafn nhưfng điê?u tôi đaf biết vanh vách. Du? sao, khung ca?nh vắng ve? cufng thuận lợi cho một học sinh như tôi . Tôi vu?i đâ?u va?o học tập va? cuối năm lớp tám, tôi đứng một thứ hạng khá cao trong lớp. Điê?u đó khiến tôi vô cu?ng sung sướng. Ba mẹ tôi rất tự ha?o vê? tôi va? thươ?ng dắt tôi đến chơi các nha? trong la?ng đê? khoe tôi học gio?i khiến tôi xấu hô? muốn chui xuống đất.
    Nhưng đó không pha?i la? điê?u sung sướng nhất cu?a tôi . Điê?u sung sướng nhất cu?a tôi trong thơ?i gian đó la? một niê?m vui rộng lớn không thê? chia se? cu?ng ai, kê? ca? với ba mẹ tôi . Đó la? việc, cufng như Ha? Lan trước kia, sau một đêm ngu? dậy, tôi bôfng nhận ra mi?nh lớn vọt hă?n lên, ra dáng một cha?ng trai hă?n hoi . Tôi vơf giọng, tiếng nói kha?n kha?n như vịt đực. Ba? Năm Tự ba?o tôi trô? maf. Cô Thịnh ơ? tha?nh phố vê? thăm la?ng, thấy tôi đứng cao hơn cô gâ?n một cái đâ?u, mặt lại lấm tấm mụn, cô cươ?i ba?o tôi đến tuô?i dậy thi?.
    Lúc na?y, Ha? Lan không co?n ra ve? gi? la? chị hai tôi nưfa . Năm ngoái tôi nho? xíu vậy ma? năm nay, tôi cao hơn hă?n so với Ha? Lan. Tôi không co?n tránh Ha? Lan nưfa . Tôi lại tro? chuyện với nó tự nhiên như trước. Chi? có cách xưng hô la? thay đô?i . Chúng tôi đê?u đaf lớn, tôi không thê? tiếp tục "ma?y ma?y tao tao" với nó. Tôi gọi nó bă?ng tên va? xưng tôi .
    Ha? Lan nhận ra ngay sự thay đô?i . Nó cươ?i .
    Tôi ho?i:
    - Ha? Lan cươ?i gi? vậy ?
    - Cươ?i Ngạn.
    - Tôi sao ?
    - Cách xưng hô ấy !
    Tôi cufng cươ?i:
    - Nghe ky? lắm ha? ?
    - Không ky?. Nhưng nghe chưa quen, thấy ngô? ngộ.
    Tôi tặc lươfi:
    - Rô?i Ha? Lan sef quen. Chă?ng lef gọi như cuf. Chúng mi?nh đê?u đaf lớn hết rô?i .
    Ha? Lan gật đâ?u . Va? nói:
    - ư?, Ngạn mau lớn ghê !
    Ha? Lan khen tôi như khen tre? con khiến tôi đo? bư?ng mặt. Va? tôi nói:
    - Năm ngoái Ha? Lan đaf lớn rô?i . Năm nay đến lượt tôi . Con trai thươ?ng lớn chậm hơn con gái .
    Nói xong, tôi nhi?n Ha? Lan. Nó cufng đang nhi?n tôi . Ca?ng lớn đôi mắt nó ca?ng đẹp. Tự dưng tôi xốn xang quá thê?.
  4. hatxxihoi

    hatxxihoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2004
    Bài viết:
    1.269
    Đã được thích:
    0
    23.
    Năm lớp chín la? một năm tuyệt vơ?i . Cuộc sống như một trang sách mới me?, ky? thu? va? luôn luôn mơ?i gọi . Môfi nga?y trong tim tôi đê?u nơ? một nụ hô?ng tươi thắm. Một năm tôi sống trên mây . Tôi mơ mộng. Va? tôi trơ? nên ky? quái . Tôi hay tro? chuyện một mi?nh. Tôi không biết đến thơ?i gian. Đang ngu? trưa, bị lay dậy, tôi ho?i: sáng rô?i ha? ba? ? Ba? Năm Tự nghif tôi điên. Tôi chi? cươ?i .
    Tôi sắm một cuốn sô? tay . Va? tôi chép toa?n thơ .
    Tôi chép thơ Đinh Hu?ng:
    Có nhưfng buô?i ta nhi?n em kinh ngạc
    Hô?n mất dâ?n trong cặp mắt lưu ly
    Ôi mắt xa khơi, ôi mắt dị ky?
    Ta trông đó thấy trơ?i ta mơ ước
    Ta thấy bóng một vư?ng đông thuơ? trước
    Ca? con đươ?ng sao mọc lúc ta đi
    Ca? chiê?u sương mây phu? lối ta vê?
    Khắp vuf trụ bôfng vô cu?ng thương nhớ
    Va? tôi bôfng thấy nhớ Ha? Lan vô cu?ng.
    Rô?i tôi chép thơ Xuân Diệu:
    La?m sao cắt nghifa được ti?nh yêu
    Có nghifa gi? đâu một buô?i chiê?u
    Nó chiếm hô?n tôi bă?ng nắng nhạt
    Bă?ng mây nhe? nhẹ gió hiu hiu
    Nhưfng lúc uốn éo ngâm nga, tôi thươ?ng nhi?n ra sân nắng, thấy nắng qua? nhiên nhạt nhạt, gió qua? nhiên hiu hiu . Va? tôi ngu? gục trên ba?n lúc na?o không hay, đâ?u gối lên nhưfng trang thơ đă?m thắm.
    Tôi không chi? chép thơ. Tôi sắm một cây đa?n ghi-ta, tối ôm đa?n ngô?i trước hiên nha?, ga?y tưng tưng. Tôi la?m cha?ng Trương Chi, hát nhưfng lơ?i hoa?i vọng ti?nh yêu .
    Nhưng nhưfng ba?n nhạc ma? tôi biết chán bo? xư?. Chă?ng có ba?n na?o nói lên được tâm trạng cu?a tôi . Lựa tới lựa lui, chi? được có môfi một ba?i "Mộng dưới hoa", chu? yếu nhơ? hai câu vê? ... mắt:
    Mắt em la? bóng dư?a hoang dại
    Âu yếm nhi?n tôi không nói năng
    Tôi không nhớ có lâ?n na?o Ha? Lan nhi?n tôi âu yếm không, nhưng tôi thấy mắt nó chă?ng giống bóng dư?a chút na?o . Mắt ma? giống bóng dư?a thi? xấu hoắc. Mắt Ha? Lan giống bóng trăng hơn. Như bóng trăng đêm na?o treo trên đươ?ng la?ng. Như bóng trăng đi va?o giấc ngu? tôi, treo ơ? đó, suốt đơ?i .
    Nhưng du? sao ba?n nhạc cufng ca ngợi vê? đôi mắt nên tôi săfn lo?ng tha thứ nhưfng so sánh ky? cục cu?a nó. Tuy nhiên, tôi không thê? hát đi hát lại mafi một ba?n nhạc. Tôi lại chúa ghét câu "Chưa gặp em tôi đaf nghif ră?ng...". Tôi gặp Ha? Lan một ti? lâ?n. Tôi chơi với nó tư? nho?. Vậy ma? ba?o tôi chưa gặp em, không đúng một chút na?o .
    Đê? gơf bí, tôi đa?nh pha?i mo? mâfm sáng tác nhưfng ca khúc cho riêng tôi . Tôi chưa viết nhạc bao giơ? nên không biết pha?i bắt đâ?u tư? đâu . Tôi có năng khiếu vê? thơ hơn. Thế la? tôi cặm cụi la?m thơ . Rô?i vư?a ngân nga vư?a đệm đa?n, tôi ti?m cách... phô? thơ mi?nh tha?nh nhạc. Tôi hát, nghe cufng xuôi tai:
    Có nhưfng lúc
    Tôi ngơf nga?ng
    Tự ho?i
    Tại vi? sao
    Tôi lại yêu em
    Khi mặt trơ?i
    Sắp lâfn va?o đêm
    Không gi? ca?
    Sao lo?ng tôi
    Lại nhớ
    Chiếc lá rơi
    Trong chiê?u nô?i gió
    Tôi nhặt lên
    Ma? chă?ng đê? la?m gi?
    Va? chiê?u na?o sưfng bước
    Giưfa chân đi
    Lo?ng không hiê?u
    Vi? sao mi?nh đứng lại
    Ngậm trên môi
    Một va?nh co? dại
    Chợt hiê?u ră?ng
    Tôi đaf khác tôi xưa
    Trong mơ mộng
    Khi hiên ngoa?i nhạt nắng
    Tôi chợt biết
    Có một nga?y
    Đaf đến
    Tôi say sưa hát tới hát lui ba?n nhạc đâ?u tay cu?a mi?nh ha?ng trăm lâ?n, quên béng ca? giơ? giấc. Tôi chợt biết có một nga?y đaf đến ma? không biết có một đêm đaf đến. Tới khi ba? Năm Tự gọi tôi đi ăn cơm, tôi mới hay trơ?i đaf tối tư? lâu.
    (to be continued)
  5. hatxxihoi

    hatxxihoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2004
    Bài viết:
    1.269
    Đã được thích:
    0
    23.
    Năm lớp chín la? một năm tuyệt vơ?i . Cuộc sống như một trang sách mới me?, ky? thu? va? luôn luôn mơ?i gọi . Môfi nga?y trong tim tôi đê?u nơ? một nụ hô?ng tươi thắm. Một năm tôi sống trên mây . Tôi mơ mộng. Va? tôi trơ? nên ky? quái . Tôi hay tro? chuyện một mi?nh. Tôi không biết đến thơ?i gian. Đang ngu? trưa, bị lay dậy, tôi ho?i: sáng rô?i ha? ba? ? Ba? Năm Tự nghif tôi điên. Tôi chi? cươ?i .
    Tôi sắm một cuốn sô? tay . Va? tôi chép toa?n thơ .
    Tôi chép thơ Đinh Hu?ng:
    Có nhưfng buô?i ta nhi?n em kinh ngạc
    Hô?n mất dâ?n trong cặp mắt lưu ly
    Ôi mắt xa khơi, ôi mắt dị ky?
    Ta trông đó thấy trơ?i ta mơ ước
    Ta thấy bóng một vư?ng đông thuơ? trước
    Ca? con đươ?ng sao mọc lúc ta đi
    Ca? chiê?u sương mây phu? lối ta vê?
    Khắp vuf trụ bôfng vô cu?ng thương nhớ
    Va? tôi bôfng thấy nhớ Ha? Lan vô cu?ng.
    Rô?i tôi chép thơ Xuân Diệu:
    La?m sao cắt nghifa được ti?nh yêu
    Có nghifa gi? đâu một buô?i chiê?u
    Nó chiếm hô?n tôi bă?ng nắng nhạt
    Bă?ng mây nhe? nhẹ gió hiu hiu
    Nhưfng lúc uốn éo ngâm nga, tôi thươ?ng nhi?n ra sân nắng, thấy nắng qua? nhiên nhạt nhạt, gió qua? nhiên hiu hiu . Va? tôi ngu? gục trên ba?n lúc na?o không hay, đâ?u gối lên nhưfng trang thơ đă?m thắm.
    Tôi không chi? chép thơ. Tôi sắm một cây đa?n ghi-ta, tối ôm đa?n ngô?i trước hiên nha?, ga?y tưng tưng. Tôi la?m cha?ng Trương Chi, hát nhưfng lơ?i hoa?i vọng ti?nh yêu .
    Nhưng nhưfng ba?n nhạc ma? tôi biết chán bo? xư?. Chă?ng có ba?n na?o nói lên được tâm trạng cu?a tôi . Lựa tới lựa lui, chi? được có môfi một ba?i "Mộng dưới hoa", chu? yếu nhơ? hai câu vê? ... mắt:
    Mắt em la? bóng dư?a hoang dại
    Âu yếm nhi?n tôi không nói năng
    Tôi không nhớ có lâ?n na?o Ha? Lan nhi?n tôi âu yếm không, nhưng tôi thấy mắt nó chă?ng giống bóng dư?a chút na?o . Mắt ma? giống bóng dư?a thi? xấu hoắc. Mắt Ha? Lan giống bóng trăng hơn. Như bóng trăng đêm na?o treo trên đươ?ng la?ng. Như bóng trăng đi va?o giấc ngu? tôi, treo ơ? đó, suốt đơ?i .
    Nhưng du? sao ba?n nhạc cufng ca ngợi vê? đôi mắt nên tôi săfn lo?ng tha thứ nhưfng so sánh ky? cục cu?a nó. Tuy nhiên, tôi không thê? hát đi hát lại mafi một ba?n nhạc. Tôi lại chúa ghét câu "Chưa gặp em tôi đaf nghif ră?ng...". Tôi gặp Ha? Lan một ti? lâ?n. Tôi chơi với nó tư? nho?. Vậy ma? ba?o tôi chưa gặp em, không đúng một chút na?o .
    Đê? gơf bí, tôi đa?nh pha?i mo? mâfm sáng tác nhưfng ca khúc cho riêng tôi . Tôi chưa viết nhạc bao giơ? nên không biết pha?i bắt đâ?u tư? đâu . Tôi có năng khiếu vê? thơ hơn. Thế la? tôi cặm cụi la?m thơ . Rô?i vư?a ngân nga vư?a đệm đa?n, tôi ti?m cách... phô? thơ mi?nh tha?nh nhạc. Tôi hát, nghe cufng xuôi tai:
    Có nhưfng lúc
    Tôi ngơf nga?ng
    Tự ho?i
    Tại vi? sao
    Tôi lại yêu em
    Khi mặt trơ?i
    Sắp lâfn va?o đêm
    Không gi? ca?
    Sao lo?ng tôi
    Lại nhớ
    Chiếc lá rơi
    Trong chiê?u nô?i gió
    Tôi nhặt lên
    Ma? chă?ng đê? la?m gi?
    Va? chiê?u na?o sưfng bước
    Giưfa chân đi
    Lo?ng không hiê?u
    Vi? sao mi?nh đứng lại
    Ngậm trên môi
    Một va?nh co? dại
    Chợt hiê?u ră?ng
    Tôi đaf khác tôi xưa
    Trong mơ mộng
    Khi hiên ngoa?i nhạt nắng
    Tôi chợt biết
    Có một nga?y
    Đaf đến
    Tôi say sưa hát tới hát lui ba?n nhạc đâ?u tay cu?a mi?nh ha?ng trăm lâ?n, quên béng ca? giơ? giấc. Tôi chợt biết có một nga?y đaf đến ma? không biết có một đêm đaf đến. Tới khi ba? Năm Tự gọi tôi đi ăn cơm, tôi mới hay trơ?i đaf tối tư? lâu.
    (to be continued)
  6. hatxxihoi

    hatxxihoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2004
    Bài viết:
    1.269
    Đã được thích:
    0
    24. Như ngươ?i mộng du, môfi nga?y tôi viết một ba?n nhạc. Có ba?i dơ? ẹc, có ba?i hay . Nhưng tôi chă?ng câ?n biết hay dơ?, tôi cứ ma?i mê go? ngươ?i trên thu?ng đa?n, cây bút chi? va? xấp giấy ke? khuông nhạc đê? bên cạnh. Tôi không có ý định trơ? tha?nh nhạc sif, tôi chi? muốn bộc lộ ti?nh ca?m đang ứ nghẹn trong lo?ng tôi . Tôi muốn nghe thấy nó ngân lên bên tai va? lan đi trong không gian, chia se? ti?nh yêu cu?a tôi với co? cây hoa lá, kê? ca? với đám rau dê?n ngớ ngâ?n trong vươ?n ba? Năm Tự.
    Tới trươ?ng, tôi giấu tịt. Tôi không hó hé với ai tôi đang tập têfnh viết nhạc. Với Ha? Lan, tôi ca?ng câm như thóc, mặc du? tôi luôn ao ước đến một hôm đẹp trơ?i na?o đó, tôi sef hát cho nó nghe nhưfng ba?n nhạc tôi viết cho nó.
    Nhưng du? đang chi?m đắm trong ti?nh yêu va? âm nhạc, tôi vâfn không quên chuyện ba?i vơ?. Năm cuối cu?ng ơ? trươ?ng huyện, tôi chă?ng dám lơ la?. Sang năm lên lớp mươ?i, học tro? trươ?ng tôi pha?i ra tha?nh phố học. Ba tôi đe: "Học sinh tha?nh phố học gio?i lắm, con không học cật lực, sang năm con sef đứng bét lớp". Tôi sợ đứng bét lớp nên tôi cố học.
    Không pha?i mi?nh tôi sợ sang năm đứng bét lớp. Ha? Lan cufng vậy, nó sợ học ha?nh lôi thôi, ra tha?nh phố sef la?m tro? cươ?i cho thiên hạ. Nhơ? sợ, đơ?i tôi nơ? hoa . Nó thươ?ng ôm tập đến nha? ba? Năm Tự học chung với tôi, nhất la? va?o nhưfng nga?y sắp đến ky? thi .
    Hôm đâ?u tiên Ha? Lan đến nha? trọ cu?a tôi bất ngơ? hệt như cô Tấm bước ra tư? trái thị trong vươ?n ông Cư?u Hoa?nh năm xưa . Tôi ngơf nga?ng ho?i:
    - Ha? Lan tới chơi ha? ?
    Ha? Lan cươ?i:
    - Ha? Lan tới học chung với Ngạn.
    Nếu không ghi?m mi?nh lại kịp, tôi đaf nha?y câfng lên rô?i . Tôi hớn hơ? nói:
    - ư?, nha? ba? Năm Tự yên tifnh lắm, Ha? Lan đến học chung với tôi cho vui .
    Rôi tôi ho?i, ngu như bo?:
    - Sao Ha? Lan nghif ra chuyện đến đây hay vậy ?
    Ha? Lan nhún vai:
    - Ha? Lan đâu có nghif ra . Mẹ Ha? Lan ba?o Ha? Lan đến học chung với Ngạn.
    Câu tra? lơ?i cu?a Ha? Lan la?m tôi cụt hứng. Hóa ra la? vậy . Tôi không the?m xúc động vi? Ha? Lan nưfa, tôi xúc động vi? ... mẹ nó. Mẹ Ha? Lan rất mến tôi, ba? luôn luôn nhớ đến ơn cứu tư? cu?a ông tôi tư? thơ?i xa lắc xa lơ na?o . Nghif đến đó, tôi đâm ra yêu mến ông tôi vô cu?ng. Ông la? một ngươ?i ông tuyệt diệu . Khi chết đi, ông vâfn đê? đức lại cho con cháu . Nhơ? ông, tôi mới có nga?y hôm nay .
    Tư? nga?y có Ha? Lan đến học chung, tôi như trơ? tha?nh một con ngươ?i khác. Tôi ăn mặc tươm tất hơn, tắm rư?a một nga?y nhiê?u lâ?n hơn, tóc tai gọn ghef hơn va? chuâ?n bị ba?i vơ? chu đáo hơn. Trước nhưfng câu ho?i cu?a Ha? Lan, tôi không muốn bị lúng túng một chút na?o . Trước mắt Ha? Lan, tôi muốn to? ra la? một học sinh xuất sắc va? nhơ? trơ?i, va? nhơ? Ha? Lan, tôi đaf la?m được điê?u đó.
    Ngay nga?y đâ?u tiên, Ha? Lan đaf nhi?n thấy cây đa?n tôi treo trên vách. Lúc gia?i lao, nó ho?i:
    - Ngạn biết chơi đa?n ha? ?
    Tôi gật đâ?u .
    Ha? Lan đê? nghị:
    - Ngạn đa?n cho Ha? Lan nghe đi !
    Tôi lấy đa?n xuống, ga?y tư?ng tứng tưng.
    Ha? Lan nhăn mặt:
    - Hát nưfa !
    Tôi cươ?i . Va? hát. Ba?i "Mộng dưới hoa".
    Khi hát đến câu tu?:
    Mắt em la? bóng dư?a hoang dại
    Âu yếu nhi?n tôi không nói năng
    Tôi liếc Ha? Lan xem nó có âu yếm nhi?n tôi không nhưng tôi chă?ng thấy gi?. Mắt nó ti?nh khô . Tôi chán quá, không the?m hát nưfa . Ha? Lan ngó tôi:
    - Sao vậy?
    - Sao cái gi??
    - Sao Ngạn không hát nưfa?
    Tôi nói dối:
    - Tự nhiên tôi quên mất lơ?i ca.
    - Thi? Ngạn hát ba?n khác.
    Tôi thơ? da?i:
    - Hát ba?n gi? bây giơ??
    - Ba?n na?o ma? Ngạn thích ấy!
    Câu nói cu?a Ha? Lan tiếp sức mạnh cho tôi . Trong thoáng mắt, tôi trơ? nên can đa?m. Va? tôi liê?u mạng hát ba?i "Có một nga?y đaf đến", ba?n nhạc đâ?u tiên tôi viết cho Ha? Lan.
    Tôi hát:
    Có nhưfng lúc
    Tôi ngơf nga?ng tự ho?i
    Tại vi? sao
    Tôi lại yêu em
    ................ ................
    Tư? nga?y vef lên nốt nhạc đâ?u tiên trong đơ?i mi?nh, tôi đaf ước mơ đến nga?y hôm nay . Nhưfng gi? tôi không thê? nói, âm nhạc sef nói giu?m tôi . Tôi hát say sưa, đâ?y ti?nh ca?m:
    Ngậm trên môi
    Một nha?nh co? dại
    Chợt hiê?u ră?ng
    Tôi đaf khác tôi xưa
    Khi tôi buông đa?n xuống, mô? hôi đaf ướt đâfm lưng áo . Nhưng tôi không ca?m thấy mệt mo?i . Lo?ng tôi nhẹ nhofm va? hân hoan.
    Co?n Ha? Lan thi? ngô?i lặng, không nói gi?. Lát sau, nó cất giọng ho?i:
    - Ba?n nhạc tên gi? vậy ?
    - "Có một nga?y đaf đến".
    - Cu?a ai vậy ?
    Tôi không dám nói nhạc cu?a tôi . Tôi ấp úng:
    - Tôi không nhớ. Hi?nh như cu?a ... Cung Tiến.
    Ông Cung Tiến ơ? tận đâ?u tận đâu, tôi không ngán. Tôi cứ lấy tên ông ra nói đại . Ha? Lan tin ngay . Nó nói:
    - Ba?n nhạc hay quá, Ngạn chép cho Ha? Lan đi !
    Tôi xé giấy trong tập, chép cho nó, lo?ng buô?n vui lâfn lộn. Vui vi? ba?n nhạc được khen, buô?n vi? không dám nhận mi?nh la? tác gia?.
    Nhưfng ba?n sau na?y cufng vậy, tôi đê?u đô? hết cho ngươ?i khác. Rốt cuộc, hết Cung Tiến đến Phạm Đi?nh , hết Phạm Duy đến Tư? Cung Phụng, mọi ngươ?i đê?u xúm nhau to? ti?nh với Ha? Lan. Co?n tôi thi? câm miệng hến, chi? toa?n chép giu?m tâm sự cu?a ngươ?i ta, lo?ng buô?n thi?u buô?n thiu .
    Trong một đêm sâ?u muộn, tôi chong đe?n ngô?i viết ba?n "Tha? như nga?y thơ ấu":
    Nhưfng điê?u lo?ng muốn nói
    Sao chă?ng nói được gi?
    Nhưfng điê?u không muốn nói
    Lại nói mafi em nghe
    Nhớ nga?y xưa tuô?i nho?
    Ta suốt nga?y bên nhau
    Kê? bao điê?u thâ?m kín
    Lo?ng có ngại gi? đâu
    Bây giơ? sao quá khó
    Lo?ng anh va? ti?nh em
    Chút hương thâ?m trong gió
    Biết nga?y na?o bay lên
    Nếu biết ti?nh như thế
    Chă?ng lớn lên la?m gi?
    Tha? như nga?y thơ ấu
    Hai đứa câ?m tay đi
    Dưới ánh trăng, tôi ôm đa?n ngô?i hát, lo?ng tự ho?i giơ? na?y Ha? Lan đaf đi ngu? hay chưa va? nó có nghe thấy tiếng thi? thâ?m cu?a trái tim tôi đang vọng tới không. Nếu Ha? Lan chă?ng nghe thấy gi?, nếu nó dư?ng dưng thi? nôfi mong mo?i cu?a tôi ca?ng to? ra đúng đắn. Tha? như nga?y thơ ấu . Tha? như khi xưa ta bé ta chơi ... béng beng...
    (to be continued)
  7. hatxxihoi

    hatxxihoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2004
    Bài viết:
    1.269
    Đã được thích:
    0
    24. Như ngươ?i mộng du, môfi nga?y tôi viết một ba?n nhạc. Có ba?i dơ? ẹc, có ba?i hay . Nhưng tôi chă?ng câ?n biết hay dơ?, tôi cứ ma?i mê go? ngươ?i trên thu?ng đa?n, cây bút chi? va? xấp giấy ke? khuông nhạc đê? bên cạnh. Tôi không có ý định trơ? tha?nh nhạc sif, tôi chi? muốn bộc lộ ti?nh ca?m đang ứ nghẹn trong lo?ng tôi . Tôi muốn nghe thấy nó ngân lên bên tai va? lan đi trong không gian, chia se? ti?nh yêu cu?a tôi với co? cây hoa lá, kê? ca? với đám rau dê?n ngớ ngâ?n trong vươ?n ba? Năm Tự.
    Tới trươ?ng, tôi giấu tịt. Tôi không hó hé với ai tôi đang tập têfnh viết nhạc. Với Ha? Lan, tôi ca?ng câm như thóc, mặc du? tôi luôn ao ước đến một hôm đẹp trơ?i na?o đó, tôi sef hát cho nó nghe nhưfng ba?n nhạc tôi viết cho nó.
    Nhưng du? đang chi?m đắm trong ti?nh yêu va? âm nhạc, tôi vâfn không quên chuyện ba?i vơ?. Năm cuối cu?ng ơ? trươ?ng huyện, tôi chă?ng dám lơ la?. Sang năm lên lớp mươ?i, học tro? trươ?ng tôi pha?i ra tha?nh phố học. Ba tôi đe: "Học sinh tha?nh phố học gio?i lắm, con không học cật lực, sang năm con sef đứng bét lớp". Tôi sợ đứng bét lớp nên tôi cố học.
    Không pha?i mi?nh tôi sợ sang năm đứng bét lớp. Ha? Lan cufng vậy, nó sợ học ha?nh lôi thôi, ra tha?nh phố sef la?m tro? cươ?i cho thiên hạ. Nhơ? sợ, đơ?i tôi nơ? hoa . Nó thươ?ng ôm tập đến nha? ba? Năm Tự học chung với tôi, nhất la? va?o nhưfng nga?y sắp đến ky? thi .
    Hôm đâ?u tiên Ha? Lan đến nha? trọ cu?a tôi bất ngơ? hệt như cô Tấm bước ra tư? trái thị trong vươ?n ông Cư?u Hoa?nh năm xưa . Tôi ngơf nga?ng ho?i:
    - Ha? Lan tới chơi ha? ?
    Ha? Lan cươ?i:
    - Ha? Lan tới học chung với Ngạn.
    Nếu không ghi?m mi?nh lại kịp, tôi đaf nha?y câfng lên rô?i . Tôi hớn hơ? nói:
    - ư?, nha? ba? Năm Tự yên tifnh lắm, Ha? Lan đến học chung với tôi cho vui .
    Rôi tôi ho?i, ngu như bo?:
    - Sao Ha? Lan nghif ra chuyện đến đây hay vậy ?
    Ha? Lan nhún vai:
    - Ha? Lan đâu có nghif ra . Mẹ Ha? Lan ba?o Ha? Lan đến học chung với Ngạn.
    Câu tra? lơ?i cu?a Ha? Lan la?m tôi cụt hứng. Hóa ra la? vậy . Tôi không the?m xúc động vi? Ha? Lan nưfa, tôi xúc động vi? ... mẹ nó. Mẹ Ha? Lan rất mến tôi, ba? luôn luôn nhớ đến ơn cứu tư? cu?a ông tôi tư? thơ?i xa lắc xa lơ na?o . Nghif đến đó, tôi đâm ra yêu mến ông tôi vô cu?ng. Ông la? một ngươ?i ông tuyệt diệu . Khi chết đi, ông vâfn đê? đức lại cho con cháu . Nhơ? ông, tôi mới có nga?y hôm nay .
    Tư? nga?y có Ha? Lan đến học chung, tôi như trơ? tha?nh một con ngươ?i khác. Tôi ăn mặc tươm tất hơn, tắm rư?a một nga?y nhiê?u lâ?n hơn, tóc tai gọn ghef hơn va? chuâ?n bị ba?i vơ? chu đáo hơn. Trước nhưfng câu ho?i cu?a Ha? Lan, tôi không muốn bị lúng túng một chút na?o . Trước mắt Ha? Lan, tôi muốn to? ra la? một học sinh xuất sắc va? nhơ? trơ?i, va? nhơ? Ha? Lan, tôi đaf la?m được điê?u đó.
    Ngay nga?y đâ?u tiên, Ha? Lan đaf nhi?n thấy cây đa?n tôi treo trên vách. Lúc gia?i lao, nó ho?i:
    - Ngạn biết chơi đa?n ha? ?
    Tôi gật đâ?u .
    Ha? Lan đê? nghị:
    - Ngạn đa?n cho Ha? Lan nghe đi !
    Tôi lấy đa?n xuống, ga?y tư?ng tứng tưng.
    Ha? Lan nhăn mặt:
    - Hát nưfa !
    Tôi cươ?i . Va? hát. Ba?i "Mộng dưới hoa".
    Khi hát đến câu tu?:
    Mắt em la? bóng dư?a hoang dại
    Âu yếu nhi?n tôi không nói năng
    Tôi liếc Ha? Lan xem nó có âu yếm nhi?n tôi không nhưng tôi chă?ng thấy gi?. Mắt nó ti?nh khô . Tôi chán quá, không the?m hát nưfa . Ha? Lan ngó tôi:
    - Sao vậy?
    - Sao cái gi??
    - Sao Ngạn không hát nưfa?
    Tôi nói dối:
    - Tự nhiên tôi quên mất lơ?i ca.
    - Thi? Ngạn hát ba?n khác.
    Tôi thơ? da?i:
    - Hát ba?n gi? bây giơ??
    - Ba?n na?o ma? Ngạn thích ấy!
    Câu nói cu?a Ha? Lan tiếp sức mạnh cho tôi . Trong thoáng mắt, tôi trơ? nên can đa?m. Va? tôi liê?u mạng hát ba?i "Có một nga?y đaf đến", ba?n nhạc đâ?u tiên tôi viết cho Ha? Lan.
    Tôi hát:
    Có nhưfng lúc
    Tôi ngơf nga?ng tự ho?i
    Tại vi? sao
    Tôi lại yêu em
    ................ ................
    Tư? nga?y vef lên nốt nhạc đâ?u tiên trong đơ?i mi?nh, tôi đaf ước mơ đến nga?y hôm nay . Nhưfng gi? tôi không thê? nói, âm nhạc sef nói giu?m tôi . Tôi hát say sưa, đâ?y ti?nh ca?m:
    Ngậm trên môi
    Một nha?nh co? dại
    Chợt hiê?u ră?ng
    Tôi đaf khác tôi xưa
    Khi tôi buông đa?n xuống, mô? hôi đaf ướt đâfm lưng áo . Nhưng tôi không ca?m thấy mệt mo?i . Lo?ng tôi nhẹ nhofm va? hân hoan.
    Co?n Ha? Lan thi? ngô?i lặng, không nói gi?. Lát sau, nó cất giọng ho?i:
    - Ba?n nhạc tên gi? vậy ?
    - "Có một nga?y đaf đến".
    - Cu?a ai vậy ?
    Tôi không dám nói nhạc cu?a tôi . Tôi ấp úng:
    - Tôi không nhớ. Hi?nh như cu?a ... Cung Tiến.
    Ông Cung Tiến ơ? tận đâ?u tận đâu, tôi không ngán. Tôi cứ lấy tên ông ra nói đại . Ha? Lan tin ngay . Nó nói:
    - Ba?n nhạc hay quá, Ngạn chép cho Ha? Lan đi !
    Tôi xé giấy trong tập, chép cho nó, lo?ng buô?n vui lâfn lộn. Vui vi? ba?n nhạc được khen, buô?n vi? không dám nhận mi?nh la? tác gia?.
    Nhưfng ba?n sau na?y cufng vậy, tôi đê?u đô? hết cho ngươ?i khác. Rốt cuộc, hết Cung Tiến đến Phạm Đi?nh , hết Phạm Duy đến Tư? Cung Phụng, mọi ngươ?i đê?u xúm nhau to? ti?nh với Ha? Lan. Co?n tôi thi? câm miệng hến, chi? toa?n chép giu?m tâm sự cu?a ngươ?i ta, lo?ng buô?n thi?u buô?n thiu .
    Trong một đêm sâ?u muộn, tôi chong đe?n ngô?i viết ba?n "Tha? như nga?y thơ ấu":
    Nhưfng điê?u lo?ng muốn nói
    Sao chă?ng nói được gi?
    Nhưfng điê?u không muốn nói
    Lại nói mafi em nghe
    Nhớ nga?y xưa tuô?i nho?
    Ta suốt nga?y bên nhau
    Kê? bao điê?u thâ?m kín
    Lo?ng có ngại gi? đâu
    Bây giơ? sao quá khó
    Lo?ng anh va? ti?nh em
    Chút hương thâ?m trong gió
    Biết nga?y na?o bay lên
    Nếu biết ti?nh như thế
    Chă?ng lớn lên la?m gi?
    Tha? như nga?y thơ ấu
    Hai đứa câ?m tay đi
    Dưới ánh trăng, tôi ôm đa?n ngô?i hát, lo?ng tự ho?i giơ? na?y Ha? Lan đaf đi ngu? hay chưa va? nó có nghe thấy tiếng thi? thâ?m cu?a trái tim tôi đang vọng tới không. Nếu Ha? Lan chă?ng nghe thấy gi?, nếu nó dư?ng dưng thi? nôfi mong mo?i cu?a tôi ca?ng to? ra đúng đắn. Tha? như nga?y thơ ấu . Tha? như khi xưa ta bé ta chơi ... béng beng...
    (to be continued)
  8. hatxxihoi

    hatxxihoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2004
    Bài viết:
    1.269
    Đã được thích:
    0
    25.
    Tôi chán ti?nh yêu đơn phương. Tôi chán ca?nh ngô?i câm nín. Tôi ghét cay ghét đắng việc ngô?i go? mi?nh chép nhạc "Cung Tiến" cho Ha? Lan. Tôi giơ? tập "Thơ thơ", thấy Xuân Diệu xúi:
    Yêu tha thiết, thế vâfn co?n chưa đu?
    Pha?i nói yêu trăm bận đến nghi?n lâ?n
    Tôi đắc ý lắm. Tôi muốn la?m theo lơ?i mách nước cu?a ông xiết bao nhưng tôi không dám.
    Du? tôi chi? câ?n nói yêu một lâ?n thôi .
    Một lâ?n la? mafi mafi .
    Điê?u đáng ngán nhất trong ti?nh yêu la? khi mi?nh yêu ai, mi?nh không biết họ có biết điê?u đó hay không. Điê?u đáng chán thứ nhi? la? khi mi?nh biết họ biết điê?u đó rô?i thi? mi?nh lại không biết họ có yêu lại mi?nh hay không. Ca? hai điê?u nhất nhi? đó, tôi đê?u gom đu?. Vi? vậy, tôi ca?ng chán tợn. Tôi chă?ng biết la?m sao thoát ra kho?i nôfi buô?n. Tôi đa?nh pha?i ti?m đến âm nhạc đê? gia?i khuây .
    Tôi viết ba?i "Nói yêu nhau na?o có dêf", thơ? vắn than da?i:
    Môfi lâ?n định nói yêu em
    Trái tim có đập bi?nh thươ?ng nưfa đâu
    Mới vư?a ấp úng va?i câu
    Tự nhiên co duôfi mươ?i đâ?u ngón tay ...
    Va? tôi không ngớt than thân trách phận:
    Đôi khi nghif cufng giận lo?ng
    Nói thă?ng thi? ngán, nói vo?ng thi? lâu ...
    Rốt cuộc, tôi ngại nói thă?ng, cufng chă?ng dám nói vo?ng. Ha? Lan vâfn cứ sống nhơn nhơn... ngoa?i vo?ng pháp luật. Tôi giận lo?ng ghê gớm. Giận đết Tết.
    Qua? thật, Tết năm đó tôi hết giận... tôi . Tết năm đó, lâ?n đâ?u tiên tôi đi chơi với Ha? Lan. Cu?ng với bạn be? cu?ng trang lứa, hai đứa tôi đạp xe va?o rư?ng Sim. Lúc na?y, tôi đaf có một chiếc xe đạp, đó la? phâ?n thươ?ng ba tôi tặng tôi do kết qua? học tập cuối năm lớp tám.
    Hai đứa tôi đạp xe đi song song bên nhau trên con đươ?ng la?ng vương vafi xác pháo . Ha? Lan mặc áo da?i xanh, xofa tóc ngang lưng, đẹp như tiên. Thi?nh thoa?ng tôi cố ti?nh đi tụt lại phía sau đê? ngắm nó. Ha? Lan chă?ng biết ý đô? cu?a tôi, nó cứ ngoái đâ?u lại giục:
    - Lẹ lên chứ ! Ngạn la? con trai sao đạp chậm ri? vậy ?
    Tôi chi? biết nhe răng cươ?i .
    Bao giơ? đi chơi Tết, con gái la?ng tôi cufng đê?u mặc áo da?i . Điê?u đó gâ?n như một tục lệ. Nhưfng chiếc áo da?i đu? ma?u sắc nă?m ngu? suốt năm dưới đáy rương hay trong góc tu? bôfng bư?ng ti?nh dậy một sớm mu?a xuân va? thi nhau phô sắc trên khắp ne?o đươ?ng la?ng va? trên đô?ng xa nội co?. Nhơ? nhưfng ta? áo sặc sơf thướt tha bay lượn như nhưfng cánh bướm, la?ng trơ? nên tưng bư?ng va? tra?n đâ?y không khí lêf hội . Tôi đạp xe bên cạnh Ha? Lan, đươ?ng da?i bốn cây số ma? lo?ng sao nhẹ nhofm. Tôi tươ?ng như mi?nh đang trôi lưfng lơ? giưfa la?ng quê yêu dấu . Tôi như ca?m nhận được cu?ng một lúc tiếng vọng cu?a đất đai, lơ?i thi? thâ?m cu?a ky? niệm va? nôfi xôn xao cu?a ti?nh yêu thơ?i mới lớn. Va? trái tim tôi run lên trong một ca?m xúc hân hoan không thê? giafi ba?y .
    Thấy tôi cươ?i luôn miệng, Ha? Lan ho?i:
    - La?m gi? Ngạn cươ?i hoa?i vậy ?
    - Vui .
    - Ha? Lan cufng vui ma? Ha? Lan đâu có cươ?i .
    Nó bắt be? kiê?u đó, tôi bí rị. Cắm cúi đạp xe một hô?i, không nghif ra câu tra? lơ?i, tôi liếc sang nó, thấy nó đang cươ?i . Nó xạo ghê !
    26. Rư?ng Sim mu?a xuân phu? đâ?y lộc non. Ngó chung quanh, toa?n một ma?u tơ biếc.
    Tôi va? Ha? Lan vứt xe ngoa?i bi?a rư?ng, bên cạnh nhưfng chiếc khác, rô?i thong tha? len qua nhưfng bụi sim lá nofn, lốm đốm hoa tím. Tôi tháo cây đa?n qua?ng trên vai xuống, câ?m trên tay, chân dọ dâfm trên lối mo?n đâ?y so?i . Tôi đi trước mơ? đươ?ng, Ha? Lan thơ thâ?n bước theo sau, tay không quên hái nhưfng chiếc lá non ngậm trên miệng.
    Ngoa?nh lại, thấy chiếc lá đậu hưfng hơ? trên môi Ha? Lan, tôi cươ?i:
    - Ha? Lan có nhớ năm na?o Ha? Lan ăn trâm tím ca? miệng không?
    - Nhớ.
    Tôi chọc:
    - Lát nưfa, tôi lại tre?o lên cây hái trâm cho Ha? Lan nghen !
    - Thôi đi !
    Ha? Lan to? ve? giận dôfi . Tôi biết nó gia? vơ? nhưng tôi không nói gi?, lại ra?o bước.
    Cu?ng dạo chơi trong rư?ng với tôi va? Ha? Lan hôm nay, co?n biết bao nhiêu đứa khác. Nhưng đi suốt một đôfi da?i, chúng tôi chă?ng gặp ai . Con ngươ?i nho? bé, rư?ng nuốt chư?ng tất ca?. Thi?nh thoa?ng, tôi nhác thấy một ta? áo da?i thấp thoáng đâu đó sau rặng lá xanh, rô?i biến mất, rô?i lại bất chợt hiện ra .
    Mu?a xuân, cây co? tốt tươi, không khí dịu da?ng va? trong tre?o . Tôi đi bên cạnh Ha? Lan, lo?ng bô?ng bê?nh, hệt như Lưu Nguyêfn lạc Thiên Thai . Tôi thấy tôi chă?ng giống chút na?o với tôi trước đây, khi tôi cu?ng với ba tôi va?o rư?ng sim. Bây giơ? tôi chă?ng buô?n hái sim nưfa . Tôi cufng chă?ng ti?m bông du? de?. Tôi chă?ng hái cha? la?. Tôi đi, thơ thâ?n va? bô?i hô?i, đâ?u óc trong veo, không chứa một ý nghif na?o rof rệt.
    Chúng tôi đi lặng lef bên nhau, mắt bâng quơ nhi?n trơ?i ngắm đất, chă?ng mất chốc đaf xuyên qua mé rư?ng bên kia . Chúng tôi ngô?i xuống một ta?ng đá phă?ng va? vuông vức dưới gốc ba?ng bi?a rư?ng. Trước mặt la? một cánh đô?ng co? xanh ri?, chạy thoai thoa?i, đô? xuống thung lufng nă?m khuất bên kia go?. Đó la? bafi bóng cu?a trai la?ng tôi sau nhưfng vụ mu?a . Nhiê?u măm vê? trước, môfi khi có trận đá bóng, bọn nhóc ti? chúng tôi thươ?ng được ngươ?i lớn dắt theo đê? vư?a la?m khán gia? vư?a la?m ke? nhặt bóng. Chúng tôi đứng bao quanh bafi co? xem đá bóng, miệng không ngớt ho? reo trong khi lo?ng hô?i hộp chơ? trái bóng bất ngơ? văng ra xa đê? ba chân bốn că?ng đuô?i theo . Có khi trái bóng văng tuốt xuống thung lufng, chạy xuống nhặt lên mệt muốn chết, vậy ma? bọn nhóc chúng tôi cứ tranh nhau đi nhặt, lắm lúc pha?i sư? dụng đến nhưfng qua? đấm va? tro? ngáng că?ng, chi? đê? được ôm trái bóng chạy lên sát bafi co?, có chân đá một cái cho trái bóng bay vê? phía các ngươ?i lớn, mặt ma?y rạng rơf như vư?a la?m được một ky? công.
    Bây giơ? tôi đaf lớn, chă?ng co?n ham thích tro? nhặt bóng gian khô? kia nưfa nhưng hi?nh a?nh quen thuộc cu?a bafi co? khiến lo?ng tôi dậy lên bao ky? niệm va? ca?m thấy nao nao .
    Thấy tôi ngô?i hóa đá, Ha? Lan ho?i:
    - La?m gi? Ngạn có ve? thâfn thơ? vậy ?
    - Tôi nhớ nga?y xưa .
    - Nga?y xưa sao ?
    - Nga?y xưa tôi thươ?ng chạy nhặt bóng, - va? tôi chi? tay ra trước mặt - trên bafi co? na?y ne? !
    - Nhặt bóng ma? cufng nhớ !
    - Nhớ chứ ! - Rô?i tôi nói thêm một cách ngô nghê - Nhặt cái gi? cufng nhớ hết !
    Ha? Lan tro?n mắt:
    - Ngạn co?n nhặt cái gi? nưfa ?
    Tôi ngó lơ chôf khác, nói:
    - Như nhặt... thị chă?ng hạn.
    Nghe tôi nhắc chuyện cuf, Ha? Lan cươ?i khúc khích. Nó ho?i:
    - Ngạn co?n nhớ gi? nưfa không ?
    Ha? Lan ho?i vậy khác na?o xúi tôi . Tôi muốn nói "nhớ Ha? Lan" vô cu?ng. Tôi nhớ lơ?i du?i Xuân Diệu "pha?i nói yêu trăm bận đến nghi?n lâ?n". Nhưng tôi không đu? can đa?m. Tôi chi? nói:
    - Tôi nhớ ... đu? thứ. Nhưfng gi? đaf xa?y ra trong đơ?i tôi, tôi đê?u nhớ.
    Khi nói như vậy, tôi hy vọng Ha? Lan thư?a thông minh đê? hiê?u ý tứ cu?a tôi . Không biết nó có hiê?u không, ma? nó nói:
    - Ngạn hát cho Ha? Lan nghe đi !
    Tôi so dây đa?n, ho?i:
    - Ha? Lan muốn nghe ba?n gi? ?
    - Ba?n "Có một nga?y như thế" cu?a Cung Tiến.
    (to be continued)
  9. hatxxihoi

    hatxxihoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2004
    Bài viết:
    1.269
    Đã được thích:
    0
    25.
    Tôi chán ti?nh yêu đơn phương. Tôi chán ca?nh ngô?i câm nín. Tôi ghét cay ghét đắng việc ngô?i go? mi?nh chép nhạc "Cung Tiến" cho Ha? Lan. Tôi giơ? tập "Thơ thơ", thấy Xuân Diệu xúi:
    Yêu tha thiết, thế vâfn co?n chưa đu?
    Pha?i nói yêu trăm bận đến nghi?n lâ?n
    Tôi đắc ý lắm. Tôi muốn la?m theo lơ?i mách nước cu?a ông xiết bao nhưng tôi không dám.
    Du? tôi chi? câ?n nói yêu một lâ?n thôi .
    Một lâ?n la? mafi mafi .
    Điê?u đáng ngán nhất trong ti?nh yêu la? khi mi?nh yêu ai, mi?nh không biết họ có biết điê?u đó hay không. Điê?u đáng chán thứ nhi? la? khi mi?nh biết họ biết điê?u đó rô?i thi? mi?nh lại không biết họ có yêu lại mi?nh hay không. Ca? hai điê?u nhất nhi? đó, tôi đê?u gom đu?. Vi? vậy, tôi ca?ng chán tợn. Tôi chă?ng biết la?m sao thoát ra kho?i nôfi buô?n. Tôi đa?nh pha?i ti?m đến âm nhạc đê? gia?i khuây .
    Tôi viết ba?i "Nói yêu nhau na?o có dêf", thơ? vắn than da?i:
    Môfi lâ?n định nói yêu em
    Trái tim có đập bi?nh thươ?ng nưfa đâu
    Mới vư?a ấp úng va?i câu
    Tự nhiên co duôfi mươ?i đâ?u ngón tay ...
    Va? tôi không ngớt than thân trách phận:
    Đôi khi nghif cufng giận lo?ng
    Nói thă?ng thi? ngán, nói vo?ng thi? lâu ...
    Rốt cuộc, tôi ngại nói thă?ng, cufng chă?ng dám nói vo?ng. Ha? Lan vâfn cứ sống nhơn nhơn... ngoa?i vo?ng pháp luật. Tôi giận lo?ng ghê gớm. Giận đết Tết.
    Qua? thật, Tết năm đó tôi hết giận... tôi . Tết năm đó, lâ?n đâ?u tiên tôi đi chơi với Ha? Lan. Cu?ng với bạn be? cu?ng trang lứa, hai đứa tôi đạp xe va?o rư?ng Sim. Lúc na?y, tôi đaf có một chiếc xe đạp, đó la? phâ?n thươ?ng ba tôi tặng tôi do kết qua? học tập cuối năm lớp tám.
    Hai đứa tôi đạp xe đi song song bên nhau trên con đươ?ng la?ng vương vafi xác pháo . Ha? Lan mặc áo da?i xanh, xofa tóc ngang lưng, đẹp như tiên. Thi?nh thoa?ng tôi cố ti?nh đi tụt lại phía sau đê? ngắm nó. Ha? Lan chă?ng biết ý đô? cu?a tôi, nó cứ ngoái đâ?u lại giục:
    - Lẹ lên chứ ! Ngạn la? con trai sao đạp chậm ri? vậy ?
    Tôi chi? biết nhe răng cươ?i .
    Bao giơ? đi chơi Tết, con gái la?ng tôi cufng đê?u mặc áo da?i . Điê?u đó gâ?n như một tục lệ. Nhưfng chiếc áo da?i đu? ma?u sắc nă?m ngu? suốt năm dưới đáy rương hay trong góc tu? bôfng bư?ng ti?nh dậy một sớm mu?a xuân va? thi nhau phô sắc trên khắp ne?o đươ?ng la?ng va? trên đô?ng xa nội co?. Nhơ? nhưfng ta? áo sặc sơf thướt tha bay lượn như nhưfng cánh bướm, la?ng trơ? nên tưng bư?ng va? tra?n đâ?y không khí lêf hội . Tôi đạp xe bên cạnh Ha? Lan, đươ?ng da?i bốn cây số ma? lo?ng sao nhẹ nhofm. Tôi tươ?ng như mi?nh đang trôi lưfng lơ? giưfa la?ng quê yêu dấu . Tôi như ca?m nhận được cu?ng một lúc tiếng vọng cu?a đất đai, lơ?i thi? thâ?m cu?a ky? niệm va? nôfi xôn xao cu?a ti?nh yêu thơ?i mới lớn. Va? trái tim tôi run lên trong một ca?m xúc hân hoan không thê? giafi ba?y .
    Thấy tôi cươ?i luôn miệng, Ha? Lan ho?i:
    - La?m gi? Ngạn cươ?i hoa?i vậy ?
    - Vui .
    - Ha? Lan cufng vui ma? Ha? Lan đâu có cươ?i .
    Nó bắt be? kiê?u đó, tôi bí rị. Cắm cúi đạp xe một hô?i, không nghif ra câu tra? lơ?i, tôi liếc sang nó, thấy nó đang cươ?i . Nó xạo ghê !
    26. Rư?ng Sim mu?a xuân phu? đâ?y lộc non. Ngó chung quanh, toa?n một ma?u tơ biếc.
    Tôi va? Ha? Lan vứt xe ngoa?i bi?a rư?ng, bên cạnh nhưfng chiếc khác, rô?i thong tha? len qua nhưfng bụi sim lá nofn, lốm đốm hoa tím. Tôi tháo cây đa?n qua?ng trên vai xuống, câ?m trên tay, chân dọ dâfm trên lối mo?n đâ?y so?i . Tôi đi trước mơ? đươ?ng, Ha? Lan thơ thâ?n bước theo sau, tay không quên hái nhưfng chiếc lá non ngậm trên miệng.
    Ngoa?nh lại, thấy chiếc lá đậu hưfng hơ? trên môi Ha? Lan, tôi cươ?i:
    - Ha? Lan có nhớ năm na?o Ha? Lan ăn trâm tím ca? miệng không?
    - Nhớ.
    Tôi chọc:
    - Lát nưfa, tôi lại tre?o lên cây hái trâm cho Ha? Lan nghen !
    - Thôi đi !
    Ha? Lan to? ve? giận dôfi . Tôi biết nó gia? vơ? nhưng tôi không nói gi?, lại ra?o bước.
    Cu?ng dạo chơi trong rư?ng với tôi va? Ha? Lan hôm nay, co?n biết bao nhiêu đứa khác. Nhưng đi suốt một đôfi da?i, chúng tôi chă?ng gặp ai . Con ngươ?i nho? bé, rư?ng nuốt chư?ng tất ca?. Thi?nh thoa?ng, tôi nhác thấy một ta? áo da?i thấp thoáng đâu đó sau rặng lá xanh, rô?i biến mất, rô?i lại bất chợt hiện ra .
    Mu?a xuân, cây co? tốt tươi, không khí dịu da?ng va? trong tre?o . Tôi đi bên cạnh Ha? Lan, lo?ng bô?ng bê?nh, hệt như Lưu Nguyêfn lạc Thiên Thai . Tôi thấy tôi chă?ng giống chút na?o với tôi trước đây, khi tôi cu?ng với ba tôi va?o rư?ng sim. Bây giơ? tôi chă?ng buô?n hái sim nưfa . Tôi cufng chă?ng ti?m bông du? de?. Tôi chă?ng hái cha? la?. Tôi đi, thơ thâ?n va? bô?i hô?i, đâ?u óc trong veo, không chứa một ý nghif na?o rof rệt.
    Chúng tôi đi lặng lef bên nhau, mắt bâng quơ nhi?n trơ?i ngắm đất, chă?ng mất chốc đaf xuyên qua mé rư?ng bên kia . Chúng tôi ngô?i xuống một ta?ng đá phă?ng va? vuông vức dưới gốc ba?ng bi?a rư?ng. Trước mặt la? một cánh đô?ng co? xanh ri?, chạy thoai thoa?i, đô? xuống thung lufng nă?m khuất bên kia go?. Đó la? bafi bóng cu?a trai la?ng tôi sau nhưfng vụ mu?a . Nhiê?u măm vê? trước, môfi khi có trận đá bóng, bọn nhóc ti? chúng tôi thươ?ng được ngươ?i lớn dắt theo đê? vư?a la?m khán gia? vư?a la?m ke? nhặt bóng. Chúng tôi đứng bao quanh bafi co? xem đá bóng, miệng không ngớt ho? reo trong khi lo?ng hô?i hộp chơ? trái bóng bất ngơ? văng ra xa đê? ba chân bốn că?ng đuô?i theo . Có khi trái bóng văng tuốt xuống thung lufng, chạy xuống nhặt lên mệt muốn chết, vậy ma? bọn nhóc chúng tôi cứ tranh nhau đi nhặt, lắm lúc pha?i sư? dụng đến nhưfng qua? đấm va? tro? ngáng că?ng, chi? đê? được ôm trái bóng chạy lên sát bafi co?, có chân đá một cái cho trái bóng bay vê? phía các ngươ?i lớn, mặt ma?y rạng rơf như vư?a la?m được một ky? công.
    Bây giơ? tôi đaf lớn, chă?ng co?n ham thích tro? nhặt bóng gian khô? kia nưfa nhưng hi?nh a?nh quen thuộc cu?a bafi co? khiến lo?ng tôi dậy lên bao ky? niệm va? ca?m thấy nao nao .
    Thấy tôi ngô?i hóa đá, Ha? Lan ho?i:
    - La?m gi? Ngạn có ve? thâfn thơ? vậy ?
    - Tôi nhớ nga?y xưa .
    - Nga?y xưa sao ?
    - Nga?y xưa tôi thươ?ng chạy nhặt bóng, - va? tôi chi? tay ra trước mặt - trên bafi co? na?y ne? !
    - Nhặt bóng ma? cufng nhớ !
    - Nhớ chứ ! - Rô?i tôi nói thêm một cách ngô nghê - Nhặt cái gi? cufng nhớ hết !
    Ha? Lan tro?n mắt:
    - Ngạn co?n nhặt cái gi? nưfa ?
    Tôi ngó lơ chôf khác, nói:
    - Như nhặt... thị chă?ng hạn.
    Nghe tôi nhắc chuyện cuf, Ha? Lan cươ?i khúc khích. Nó ho?i:
    - Ngạn co?n nhớ gi? nưfa không ?
    Ha? Lan ho?i vậy khác na?o xúi tôi . Tôi muốn nói "nhớ Ha? Lan" vô cu?ng. Tôi nhớ lơ?i du?i Xuân Diệu "pha?i nói yêu trăm bận đến nghi?n lâ?n". Nhưng tôi không đu? can đa?m. Tôi chi? nói:
    - Tôi nhớ ... đu? thứ. Nhưfng gi? đaf xa?y ra trong đơ?i tôi, tôi đê?u nhớ.
    Khi nói như vậy, tôi hy vọng Ha? Lan thư?a thông minh đê? hiê?u ý tứ cu?a tôi . Không biết nó có hiê?u không, ma? nó nói:
    - Ngạn hát cho Ha? Lan nghe đi !
    Tôi so dây đa?n, ho?i:
    - Ha? Lan muốn nghe ba?n gi? ?
    - Ba?n "Có một nga?y như thế" cu?a Cung Tiến.
    (to be continued)
  10. hatxxihoi

    hatxxihoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2004
    Bài viết:
    1.269
    Đã được thích:
    0
    Tài sao quỳ? khĂng tha ma khĂng bf́t Ăng Cung TiẮn nà?y 'i giù?m tĂi ! TĂi bẮm bùng hàt, bĂng khuĂng và? sĂ?u muẶn. Hà? Lan ngĂ?i nghe, say sưa, mơ mà?ng, tòc xòfa tung trong giò. NgĂ?i giưfa rư?ng xanh hoa tìm, Hà? Lan bĂfng 'èp thĂ?n sĂ?u . Nhưng tĂi khĂng nhì?n nò. Trong khi hàt, tĂi nhì?n lĂn bĂ?u trơ?i, dòfi theo nhưfng cùm mĂy trf́ng 'ang lưfng lơ? trĂi cuẮi chĂn trơ?i xa và? thẮy tĂm hĂ?n mì?nh như 'ang phiĂu dàt.
    HẮt nhàc Cung TiẮn, tĂi hàt nhàc Đoà?n ChuĂ?n. Toà?n cù?a già?. Nhưng tĂi 'àf thĂi buĂ?n. Khi lơ?i ca cẮt lĂn, tĂi như thẮy tì?nh yĂu 'ang vĂf cành. TĂi trà?i lò?ng ra với thiĂn nhiĂn như chà?ng Trương Chi 'a tì?nh trà?i lò?ng mì?nh trĂn sòng nước, tự dưng cà?m thẮy 'ược an ù?i rẮt nhiĂ?u . Mỳ Nương bò gẮi ngĂ?i nghe, khĂng nòi mẶt lơ?i .
    ĐẮn khi tĂi hàt bà?n "Thà? như ngà?y thơ Ắu", bà?n nà?y tĂi chưa hàt cho Hà? Lan nghe lĂ?n nà?o, thì? Hà? Lan chợt hò?i:
    - Bà?n nhàc nà?y Ngàn sàng tàc phà?i khĂng ?
    CĂu hò?i 'Ặt ngẶt và? thf?ng thư?ng khiẮn tĂi ngớ ngươ?i ra . NẮu Hà? Lan hò?i như trước 'Ăy tĂi vĂfn trà? lơ?i . Cù?a Phàm Đì?nh . Cù?a Trình cĂng Sơn. Hay cù?a mẶt nhàc sìf xa xĂi nà?o 'ò. Đf?ng nà?y, nò 'Ặt nhiĂn thay 'Ă?i cĂu hò?i . TĂi buẶc phà?i thay 'Ă?i cĂu trà? lơ?i . TĂi gẶt 'Ă?u . Và? lò?ng bẮi rẮi ghĂ gớm.
    Hà? Lan bĂfng dưng buẶt miẶng khen:
    - Ngàn là?m nhàc hay ghĂ !
    TĂi sưfng sơ?, và? cà?m thẮy sung sướng 'Ắn lìm ngươ?i . TĂi khĂng chơ? 'ợi 'iĂ?u 'ò. TĂi chì? mơ ước 'Ắn mẶt ngà?y nà?o Hà? Lan hiĂ?u ra nhưfng bà?n nhàc tĂi hàt chình là? nhưfng bà?n nhàc tĂi 'àf thức trf́ng 'Ăm 'Ă? viẮt ra, cho nò và? vì? nò. BĂy giơ? khĂng nhưfng nò biẮt tĂi viẮt bà?n "Thà? như ngà?y thơ Ắu", nò cò?n khen hay . TĂi cao hứng quĂn phèng cà? rùt rè?, bẶp chẶp khoe:
    - Nhưfng bà?n nhàc tĂi chèp cho Hà? Lan trước 'Ăy cùfng 'Ă?u do tĂi sàng tàc.
    Nòi xong 'iĂ?u thĂ?m kìn bẮy lĂu, tự nhiĂn tĂi 'Ăm ra ngượng ngù?ng và? vẶi vàf nhì?n xuẮng 'Ắt. TĂi cà?ng choàng vàng hơn nưfa khi vf?ng bĂn tai tĂi giòng nòi tì?nh khĂ cù?a Hà? Lan:
    - Hà? Lan biẮt 'iĂ?u 'ò tư? lĂu rĂ?i !
    Mf̣t 'Ắt dưới chĂn tĂi tự dưng nghiĂng hf?n 'i . Nò 'ang quay . TĂi lẶp tức nhf́m mf́t lài . Và? hiĂ?u rf?ng nhưfng khò khfn cù?a cuẶc sẮng vư?a mới 'i qua.
    27.
    Nfm lớp chìn là? mẶt nfm tuyẶt vơ?i . TĂi mới viẮt cĂu 'ò càch 'Ăy và?i trang nhưng tĂi vĂfn cứ muẮn nhf́c lài mẶt lĂ?n nưfa . NhẮt là? sau biẮn cẮ rư?ng Sim.
    Sau cài ngà?y tĂi phàt hiẶn ra trài 'Ắt quay chung quanh mf̣t trơ?i mà? khĂng cĂ?n biẮt Galilèe và? Copernic là? ai Ắy, nhưfng ngươ?i vĂ tĂm nhẮt cùfng thư?a biẮt tĂi sèf là?m gì? và?o nhưfng chiĂ?u cuẮi tuĂ?n. TĂi vĂ? là?ng.
    TĂi vĂ? là?ng với Hà? Lan. TẮt nhiĂn chùng tĂi 'i chung với cà? mẶt 'àm bàn. Nhưng dòc 'ươ?ng, hai 'ứa tĂi cẮ tì?nh 'i tùt lài phìa sau . Thoàt 'Ă?u, bàn bè? cò?n dư?ng xe lài chơ?. VĂ? sau, thẮy chùng tĂi khĂng cò vè? gì? muẮn tiẮn lĂn phìa trước, tùi nò chàn quà, liĂ?n vòt thf?ng. Cò?n lài hai 'ứa, tĂi với Hà? Lan thong thà? 'àp xe 'i . Sau mẶt tuĂ?n lĂf vù?i 'Ă?u và?o hòc tẶp, ngà?y thứ bà?y là? mẶt ngà?y thà?nh thơi tuyẶt diẶu . ChiĂ?u loang nf́ng, chùng tĂi lf̣ng lèf 'i bĂn nhau, lò?ng Ăm 'Ă?m và? thanh thà?n. SuẮt cà? chf̣ng 'ươ?ng dà?i, màfi 'Ắn khi vĂ? tẶn 'Ă?u là?ng, tĂi và? Hà? Lan chf?ng trò? chuyẶn gì? nhiĂ?u . Mà? cùfng chf?ng cò gì? 'Ă? nòi . ChuyẶn hòc tẶp, chùng tĂi 'àf nòi chàn, ơ? trươ?ng và? ơ? nhà? bà? Nfm Tự. ChuyẶn tì?nh cà?m, nhưfng bà?n nhàc 'àf nòi giù?m tĂi . Chùng nòi cò?n 'Ă?y 'ù? và? chĂn thà?nh hơn là? chình tĂi nòi nhiĂ?u . Hà? Lan cùfng thẮ, chf?ng nhiĂ?u lơ?i . NgĂn ngưf cù?a nò là? nù cươ?i và? ành mf́t. Dòc 'ươ?ng, bao giơ? tĂi và? Hà? Lan cùfng rèf và?o rư?ng Sim. ơ? 'ò, chùng tĂi 'i thơ thĂ?n giưfa mà?u hoa tìm, chơi trò? trẮn tì?m sau càc bùi cĂy và? chày nhà?y trĂn nhưfng mĂ 'Ắt y như hĂ?i nhò?. Chình giưfa nhưfng trò? chơi nghìch ngợm và? hĂ?n nhiĂn 'ò, tĂi 'ược nghe lài tiẮng cươ?i khanh khàch vĂ tư cù?a Hà? Lan, tiẮng cươ?i tươ?ng chì? cò thĂ? bf́t gf̣p trong nhưfng giẮc mơ vĂ? quà khứ. Nhưfng lùc Ắy, lò?ng tĂi vui là lù?ng. Và? lĂ?n nà?o cùfng vẶy, trước khi ra vĂ?, tĂi khĂng là?m sao cươfng 'ược ỳ 'ình rù? Hà? Lan 'i xuyĂn qua mè rư?ng bĂn kia, 'ứng trĂ?m ngĂm trước cành 'Ă?ng cò? xanh 'Ă? ngf́m vè? huy hoà?ng cù?a mf̣t trơ?i 'ang chì?m dĂ?n xuẮng thung lùfng mù? sương.
    Nhưfng tẮi ơ? là?ng, bao giơ? tĂi cùfng xuẮng chơi nhà? Hà? Lan. TĂi lài 'ược fn mòn canh nẮu bf?ng hoa thiĂn lỳ. TĂi lài 'ược ngĂ?i dưới già?n hoa lẮp lành ành trfng, hàt cho Hà? Lan nghe nhưfng bà?n tì?nh ca tĂi mới viẮt.
    Lơ?i ca cù?a tĂi dào nà?y 'àf thĂi u uẮt. TĂi gòf 'à?n, hàt nhưfng lơ?i nĂ?ng nà?n, trong trè?o:
    Cò mẶt mf̣t trơ?i
    Trong ngực em
    MĂfi ngà?y
    Em mĂfi sớm mai lĂn
    Lò?ng anh buĂ?i Ắy
    Tương tư nf́ng
    KhĂng phà?i hoa quì?
    VĂfn hướng dương
    TĂi lài hàt:
    Tài sao em cứ mươ?i ba
    Mà? khĂng mươ?i bẮn hay là? mươ?i lfm
    Như trfng kia chf?ng chìu rf?m
    ĐĂ? cho bùi trùc 'ứng dĂ?m sương khuya
    Hà? Lan nghe xong, nòi:
    - Nfm nay Hà? Lan mươ?i bẮn, sf́p mươ?i lfm tuĂ?i .
    TĂi cươ?i:
    - Bà?n nhàc nòi vĂ? chuyẶn cùf. ChuyẶn nfm ngoài .
    Và? tĂi hàt:
    Dưới già?n thiĂn lỳ
    MẶt mì?nh anh 'ang ngĂ?i
    KhĂng dưng em bưới tới
    Anh bĂfng thà?nh song 'Ăi
    Khi tĂi buĂng 'à?n, ngoà?nh lài, Hà? Lan 'àf biẮn mẮt. Nò bò? và?o nhà?. Cho tĂi hẮt hì hư?ng. Song 'Ăi 'Ău mà? song 'Ăi !
    Nhưfng bà?n nhàc tĂi viẮt cuẮi nfm lớp chìn 'Ă?u như thẮ, vui tươi và? yĂu 'ơ?i . Chì? 'Ắn lùc nghì? hè?, nhưfng bà?n tì?nh ca cù?a tĂi mới 'ượm buĂ?n.
    (to be continued)

Chia sẻ trang này