1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

MẮT BIẾC - Nguyễn Nhật Ánh (đã được dịch và phát hành tại Nhật)

Chủ đề trong 'Tác phẩm Văn học' bởi hatxxihoi, 18/09/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. hatxxihoi

    hatxxihoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2004
    Bài viết:
    1.269
    Đã được thích:
    0
    35. Chiê?u hôm sau, tôi lọc cọc đạp xe đến trươ?ng Ha? Lan. Đúng như tôi nghif, Dufng đaf có mặt ơ? đó. Dufng đi chiếc Yamaha đo?, diện ke?ng tư? đâ?u tới chân, mắt đeo kính râm du? trơ?i chiê?u nhạt nắng. Khi tôi tới, Dufng đang ngô?i trong quán nước trước cô?ng trươ?ng, mắt đăm đăm nhi?n vê? bên kia con đươ?ng nên nó không trông thấy tôi .
    Tôi tấp xe va?o lê?, ngô?i nép sau một xe nước mía . Tôi muốn xem thư? nó giơ? tro? gi?.
    Lát sau, Ha? Lan ra . Nhác thấy Dufng, Ha? Lan to? ve? ngạc nhiên, nhưng ngay sau đó nó lại nhoe?n miệng cươ?i . Tự dưng, tôi thấy lo?ng nhói buốt. Tôi tự nhu? một nụ cươ?i thi? đâu có nghifa lý gi?, nhưng ý nghifa đó vâfn chă?ng giúp tôi thanh tha?n chút na?o .
    Ha? Lan không nhi?n thấy tôi . Nó thong tha? đạp xe đi . Dufng vội va?ng phóc lên chiếc Yamaha, nô? máy rượt theo . Ha? Lan đi xe đạp nên Dufng không phóng nhanh được. Nó chạy rê? rê? bên cạnh. Nó mưu toan chiếm chôf cu?a tôi .
    Tôi chạy một mi?nh phía sau, buô?n thi?u buô?n thiu . Trước mặt tôi la? một đám nưf sinh nghịch ngợm đang chạy giăng ha?ng ngang giưfa đươ?ng. Nhơ? lâ?n khuất sau nhưfng ta? áo trắng, tôi không bị Ha? Lan va? Dufng phát hiện du? ca? hai thi?nh thoa?ng vâfn ngoái cô? nhi?n lại đă?ng sau .
    Tôi cứ lefo đefo bám theo như thế, vư?a đạp xe vư?a tự nguyê?n ru?a ha?nh động lố bịch cu?a mi?nh. Tôi ba?o tôi: đuô?i theo họ la?m gi?, đây chi? la? tro? ta?n ti?nh lăng nhăng cu?a thă?ng Dufng, có gi? pha?i thấp tho?m lo âu! Nghif vậy, nhiê?u lúc tôi muốn bo? vê? quách. Nhưng tôi không điê?u khiê?n được tay lái cu?a mi?nh. Tôi vâfn lăfng nhăfng bám theo, hoang mang va? buô?n na?n.
    Tới nha? cô Ha? Lan, Dufng va? Ha? Lan chia tay nhau . Khi Ha? Lan khuất sau cánh cư?a, tôi thơ? pha?o va? quay xe vê?. Tôi đaf thôi bâ?n thâ?n. Tôi thấy lo?ng nhẹ nhofm. Va? tôi tự cươ?i thâ?m nhưfng ý nghif vớ vâfn cu?a mi?nh. Tôi giống như cha?ng trai ca? ghen trong thơ Nguyêfn Bính. Nguyêfn Bính thật ta?i . Ông biết hết ý nghifa trong đâ?u tôi, va ` ông nói hộ :
    Cô nhân ti?nh bé cu?a tôi ơi!
    Tôi muốn môi cô chi? mi?m cươ?i
    Nhưfng lúc có tôi, va? mắt chi?
    Nhi?n tôi nhưfng lúc tôi xa xôi
    Tôi muốn cô đư?ng nghif đến ai
    Đư?ng hôn du? thấy đóa hoa tươi
    Đư?ng ôm gối chiếc đêm nay ngu?
    Đư?ng tắm chiê?u nay bê? lắm ngươ?i
    Tôi muốn mu?i thơm cu?a nước hoa
    Ma? cô thươ?ng xức chă?ng bay xa
    Chă?ng la?m ngây ngất ngươ?i qua lại
    Dâfu chi? qua đươ?ng khách lại qua
    Tôi muốn nhưfng đêm đông giá lạnh
    Chiêm bao đư?ng lâ?n khuất bên cô
    Bă?ng không tôi muốn cô đư?ng gặp
    Cha?ng tre? trai na?o trong giấc mơ
    Tôi muốn la?n hơi cô thơ? nhẹ
    Đư?ng la?m â?m áo khách chưa quen
    Chân cô in vết trên đươ?ng bụi
    Chă?ng bước chân na?o được dâfm lên
    Nghifa la? ghen quá đấy ma? thôi
    Thế nghifa la? yêu quá mất rô?i
    Va? nghifa la? cô la? tất ca?
    Cô la? tất ca? cu?a riêng tôi
    Đúng, tôi như thế đấy! Đến bây giơ?, khi ti?nh yêu cu?a tôi bắt đâ?u bị đe dọa, tôi mới nhận ra tôi đaf yêu Ha? Lan biết chư?ng na?o . Ti?nh yêu cu?a tôi với Ha? Lan hă?n đaf hi?nh tha?nh tư? nhưfng nga?y thơ ấu va? gắn bó với bao nhiêu ky? niệm ngọt nga?o, nhưfng ky? niệm đaf không ngư?ng vượt qua không gian va? thơ?i gian đê? lúc na?o cufng cháy rực rơf trong tôi như nhưfng ngọn nến hô?ng. Nhưfng ky? niệm tươi đẹp đaf nuôi dươfng ti?nh yêu tôi như đất đai nuôi cây trái, đợi một nga?y ca?nh biếc sef ra hoa . Va? tôi, tôi đaf đợi .
    Lặng thâ?m, tôi đợi . Dufng thô?i qua đơ?i tôi như một cơn gió dưf. Nhưng cufng như cơn gió dưf dạo na?o thô?i qua la?ng, chi? lay động nhưng không la?m sao xô ngaf cây ba?ng gia? giưfa chợ Đo Đọ Cufng đến, rô?i đi . Như nó sắp sư?a đi kho?i nha? Ha? Lan, chă?ng được tích sự gi?. Như daf tra?ng xe cát.
    Tôi ngoa?nh đâ?u lại, va? ngạc nhiên thấy con daf tra?ng vâfn co?n ơ? đó, không chịu nhúc nhích lấy một li . Dufng ngô?i trên xe, chân chống đất va? bi?nh tha?n hút thuốc. Như thê? đợi chơ? ai .
    Qua? nhiên, một lát sau Ha? Lan bước ra trong bộ váy đâ?m tuyệt đẹp. Tôi trông nó lạ lâfm quá chư?ng. Nếu bất chợt bắt gặp Ha? Lan ngoa?i phố trong bộ cánh như thế, chắc tôi không nhận ra . Tôi đaf quen nhi?n thấy Ha? Lan trong chiếc áo nưf sinh thướt tha va? gia?n dị. Tôi đaf quen với hi?nh a?nh gâ?n gufi va? dịu hiê?n cu?a nó tư? thơ?i hai đứa rơ?i la?ng đi học ngoa?i phố huyện, sao bây giơ? nó chă?ng giống hô?i xưa . Tôi nhắm mắt lại, va? nghe tiếng Yamaha nô? máy . Khi mơ? mắt ra, tôi chi? kịp nhi?n thấy chiếc váy hô?ng thấp thoáng trên ngọn đe?n lái chớp đo? phía sau .
    Tôi thâfn thơ? đạp xe đi va? nghe lo?ng quặn thắt. Trái tim tôi bôfng run lên khúc hát nga?y na?o:
    Gư?i mu?a he?
    Giưf hộ chút ti?nh yêu
    Khi chia xa
    Vâfn nhớ nga?y gặp lại
    Lúc ấy
    Em có la? cô gái
    Đốt tôi bă?ng ngọn lư?a
    Cu?a riêng em?
    Tôi gư?i ti?nh yêu cho mu?a he?, nhưng mu?a he? không giưf nô?i . Mu?a he? chi? biết ra hoa, phượng đo? sân trươ?ng va? tiếng ve ni? non trong lá. Mu?a he? ngây ngô, giống như tôi vậy . Nó chă?ng la?m được nhưfng điê?u tôi ký thác. Nó đê? Ha? Lan đốt tôi, đốt rụi . Trái tim tôi cháy tha?nh tro, rơi vafi trên đươ?ng vê?.
    36. Khuya lắc khuya lơ, Dufng mới vê? nha?. Tôi quấn chăn kín ngươ?i, nă?m nghe nôfi buô?n rứt tóc. Tiếng đâ?y cư?a cu?a Dufng khiến ngươ?i tôi như run lên. Trong một thoáng, tôi ca?m thấy đâ?u mi?nh nóng ran. Lâ?n đâ?u tiên, tôi chi?m va?o một tâm trạng khó ta? trong đó trộn lâfn lo?ng ghen tức, sự phâfn nộn va? nôfi xót xa tê dại . Tôi không biết tôi sef la?m gi?. Tôi như một ho?a diệm sơn vư?a bị đánh thức, đang nghif xem nên phun lư?a ra đốt tan ta?nh thế giới hay giưf lư?a lại trong lo?ng đê? riêng đốt ti?nh tôi .
    Dufng tươ?ng tôi chă?ng biết gi?. Nó va?o pho?ng bă?ng nhưfng bước chân nhún nha?y, rô?i vư?a huýt sáo miệng nó vư?a nha?y nhót liên tục quanh pho?ng. Nó chă?ng buô?n che giấu niê?m vui cu?a mi?nh. Do?m bộ tịch cu?a Dufng, tôi đoán ngay nó va? Ha? Lan đaf đi chơi ơ? đâu . Nhưng tôi chă?ng the?m ho?i . Ho?i la?m gi?, tôi nhu? bụng, biết được chi? buô?n thêm.
    Dufng tiếp tục nha?y nhót. Không hiê?u vô ti?nh hay cố ý, thi?nh thoa?ng nó lại chạm va?o giươ?ng tôi . Tôi ca?ng thêm bức rứt. Quên phắt nhưfng gi? vư?a tự nhu?, tôi liếc nó va?o ho?i bă?ng giọng cố to? ra hơ? hưfng:
    - Bộ mới đi nha?y vê? ha? ?
    Dufng không tra? lơ?i thă?ng câu ho?i cu?a tôi . Nó vư?a nháy mắt vư?a tặc lươfi xuýt xoa, chân vâfn không ngư?ng nhún nha?y:
    - Một bưfa tối tuyệt vơ?i!
    Tôi lặng lef quan sát Dufng bă?ng ánh mắt ác ca?m. Tôi đọc được sự "tuyệt vơ?i" nó nói trên ve? mặt tho?a mafn cu?a nó. Chiếm được ngươ?i yêu cu?a bạn mi?nh, chắc nó ha? dạ lắm. Đối với con ngươ?i như Dufng, hă?n đó la? một tha?nh tích. Nhưng tất ca? không chi? do Dufng, tôi cay đắng nghif thâ?m, vấn đê? co?n tu?y thuộc ơ? Ha? Lan. Ha? Lan đaf dâfm lên trái tim tôi bă?ng đôi guốc đinh nhọn như trong giai thoại vê? học sinh trươ?ng Nưf. Nó giâfm lên va? không hê? ngoái lại . Nó chă?ng buô?n biết trái tim tôi co?n đập nưfa hay không. Pha?i chăng đaf đến lúc Ha? Lan rơ?i bo? tôi như nó đaf một lâ?n rơ?i bo? mu?a thị va?ng va? rư?ng Sim hoa tím, lo?ng không gợn chút bâng khuâng? Bôfng dưng tôi nhớ tới một ca khúc cu?a Phạm Đi?nh :
    Ngươ?i đi qua đơ?i tôi
    Không nhớ gi? sao ngươ?i ?
    Va? tôi xoay lưng nă?m úp mặt vô tươ?ng, buô?n muốn khóc. Tôi la?m con cá nho?, bơi trong nôfi buô?n. Nôfi buô?n mênh mông như biê?n, tôi bơi suốt đêm vâfn chưa ra kho?i . Nhưng tôi vâfn lặng lef bơi, ngậm ngu?i, cô độc, thi?nh thoa?ng quâfy mạnh chiếc đuôi da?i la?m xuất hiện nhưfng đốm bọt ma?u sưfa như nhưfng ngôi sao nho?. Có ngôi sao na?o tên gọi Ha? Lan?
    (to be continued)
  2. hatxxihoi

    hatxxihoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2004
    Bài viết:
    1.269
    Đã được thích:
    0
    37. Tôi buô?n, dif nhiên. Nhưng đốm lư?a hy vọng trong tôi chưa tắt hă?n. Nó vâfn cháy, du? la? leo lét. Ba?n chất cu?a ti?nh yêu la? hy vọng. Nhiê?u khi trước một sự thật phuf pha?ng đaf rof mươ?i mươi, ngươ?i ta vâfn ti?m cách gia?i thích theo chiê?u hướng ít bi quan nhất. Tôi cufng vậy . Tôi cố nghif ră?ng Ha? Lan thích nha?y, Dufng lại nha?y gio?i, Ha? Lan đi chơi với Dufng la? chuyện tự nhiên. Tôi cố nghif ră?ng đi chơi với một ngươ?i va? yêu ngươ?i đó la? hai chuyện hoa?n toa?n khác. Va? tôi thôi buô?n. Tôi cấm tôi nghif ngợi vâ?n vơ .
    Hôm sau, tôi đến trươ?ng Ha? Lan với nụ cươ?i tươi ti?nh trên môi . Không thấy Dufng la?ng va?ng ơ? đó, lo?ng tôi nhẹ nhofm quá chư?ng. Nhưng rô?i tôi chợt giật mi?nh: hôm qua chắc nó đaf hẹn ho? với Ha? Lan nên hôm nay nó không câ?n đón ơ? cô?ng trươ?ng. ý nghif đó vắt ngang đâ?u tôi như mây xám vắt ngang bâ?u trơ?i . Niê?m vui trong lo?ng bôfng chốc bay ve?o . Va? như cánh chim đại ba?ng trong chuyện cô?, khi bay đi nó cắp theo ca? chút bi?nh yên cuối cu?ng co?n sót lại trong tôi .
    Tôi đón Ha? Lan bă?ng ve? mặt hân hoan gia? tạo . Ha? Lan chă?ng nhi?n thấy gi?. Nó vâfn cươ?i với tôi bă?ng đôi mắt biếc. Không hiê?u sao khi nhi?n va?o đôi mắt nó, lo?ng tôi bôfng thấy nhói đau .
    Trong tâm trạng rối bơ?i đó, tôi chă?ng co?n buô?n giưf khoa?ng cách an toa?n như trước đây nưfa . Ha? Lan vư?a dắt xe ra kho?i cô?ng, tôi đaf xáp lại chạy song song bên cạnh. Tôi chă?ng co?n sợ cô Thịnh bắt gặp. Cô gặp, kệ cô. Lúc na?y tôi chă?ng co?n sợ gi? nưfa . Tôi chi? sợ mất Ha? Lan.
    Ha? Lan tro? chuyện với tôi một cách tự nhiên. Va? tôi cufng la?m ra ve? như không biết gi?, mặc du? điê?u đó đối với tôi qua? thật khó khăn. Suốt trên đươ?ng vê?, chúng tôi chi? nói với nhau vê? chuyện học tập, vê? ky? thi sắp tới. Câu chuyện gượng gạo la?m sao!
    Đến nha? cô Ha? Lan, tôi không quay xe vê? như thươ?ng lệ ma? nói:
    - Tôi va?o chơi nghen?
    Ha? Lan có ve? ngạc nhiên trước thái độ khác lạ cu?a tôi . Nó ngâ?n ngư?:
    - Lát nưfa Ha? Lan pha?i đi công chuyện...
    Câu đuô?i khéo cu?a Ha? Lan chă?ng khác na?o một nhát dao đâm va?o tim tôi . Tôi đâm bướng:
    - Tôi chi? va?o chơi một chút thôi!
    - Một chút thôi nghen!
    Ha? Lan đáp, va? tôi đọc được ve? ngại ngâ?n trong mắt nó.
    Câu chuyện trong pho?ng khách diêfn ra không khá hơn ngoa?i đươ?ng chút na?o . Nó ngượng ngập va? đứt khúc, phâ?n lớn thơ?i gian rơi va?o sự im lặng nặng nê?. Tôi ngô?i như khúc gôf va? cựa mi?nh một cách khó khăn. Ha? Lan thi? chốc chốc lại nhi?n lên đô?ng hô?. Nó lộ ve? sốt ruột va? nó không giấu điê?u đó. Thậm chí nó co?n muốn tôi biết ră?ng nó đang sốt ruột, nó đang vội đi va? ră?ng nếu tôi co?n chút xíu lịch sự thi? tôi nên xéo ngay trước khi nó nói ra .
    Tôi không đợi nó nói ra . Vi? vậy, tôi đứng dậy cáo tư?:
    - Thôi tôi vê?!
    Ha? Lan tiêfn tôi ra cư?a, mặt ma?y tươi ti?nh:
    - ư?, Ngạn vê?! Mai mốt ghé chơi!
    Tôi phóng xe đi, không buô?n ngoái lại . Mai mốt la? nga?y na?o ? La? mai, la? mốt hay không nga?y na?o hết? Tôi ref ngoặt xe ơ? một góc phố va? không biết mi?nh đang rơ?i bo? một con đươ?ng hay đang rơ?i bo? một giấc mơ .
    Tôi vê? đến nha? đúng lúc Dufng vư?a dắt xe ra.
    38. Tôi không cố tự đánh lư?a mi?nh nưfa . Tôi hiê?u điê?u gi? đang xa?y ra va? cố đón nhận nó bă?ng một thái độ bi?nh tifnh như đón nhận một vết thương cu?a số phận. Tôi cufng tự nhu? tôi đư?ng trách Ha? Lan. Ră?ng nó có quyê?n chọn lựa con đươ?ng cu?a riêng nó. Ră?ng tôi không thê? buộc nó pha?i gắn bó lo?ng mi?nh với nhưfng ky? niệm cu?a một thơ?i thơ ấu da?i lâu . Tôi không thê? bắt Ha? Lan pha?i giống tôi.
    Tôi khác. Không ai bắt tôi pha?i hoa?i vọng ky? niệm. Không ai bắt tôi pha?i nhớ da diết cái la?ng nho? xa xăm cu?a mi?nh môfi khi chiê?u xuống. Không ai bắt tôi đêm na?o cufng pha?i mơ thấy bóng trăng tuô?i thơ treo lơ lư?ng trên đươ?ng la?ng va? rơi tư?ng giọt va?ng xuống gia?n hoa thiên lý. Nhưfng điê?u đó xa?y đến một cách tự nhiên, cufng giống như hô?i học lớp chín, một hôm nhi?n va?o mắt Ha? Lan, lâ?n đâ?u tiên tôi ca?m thấy lo?ng mi?nh dậy sóng. Ma? chă?ng hiê?u vi? sao.
    Bây giơ? thi? tôi hiê?u . Va? cufng lại hiê?u ră?ng, với Ha? Lan bây giơ?, Dufng hấp dâfn hơn tôi nhiê?u . So với Dufng, tôi chi? la? một thă?ng con trai quê mu?a . Quê mu?a tư? lối sống, tư? cách ăn mặc đến cách to? ti?nh. Bây giơ? chă?ng co?n ai to? ti?nh bă?ng cách bof công ngô?i ga?y đa?n va? rụt re? hát lên nhưfng lơ?i bóng gió. Hệt như một thă?ng ngốc. Tôi cứ bắt chước Trương Chi, he?n gi? hô?n tôi chết đuối . Ma? nhưfng ba?n ti?nh ca cufng chă?ng ra gi?, ngay tư? đâ?u Dufng đaf liệt va?o loại "cô? điê?n" vứt đi .
    Tôi chă?ng trách Ha? Lan. Nhưng tôi không buô?n gặp nó nưfa . Tôi giaf tư? con đươ?ng chạy ngang qua trươ?ng Nưf. Chiê?u chiê?u, tôi lưfng thưfng đạp xe ra ngoại ô, ngô?i một mi?nh trên bafi co? chân câ?u nhi?n nước cha?y . Va? tôi ôm đa?n ti? tê cu?ng sông nước:
    Một ngươ?i bo? một ngươ?i đi
    Một ba?i thơ dơ? dang vi?
    Lafng quên
    Giưfa trơ?i
    Sao mọc lênh đênh
    Một đa?n cá lội
    Buô?n tênh chân câ?u
    Một ngươ?i
    Đi mất tư? lâu
    Đê? ngươ?i kia hát
    Vê? đâu hơfi ngươ?i
    Hoa bâng khuâng
    Rụng không lơ?i
    Chim bay ngơ ngác
    Cuối trơ?i hoa?ng hôn
    Tôi ngâ?ng đâ?u lên va? thấy ơ? cuối chân trơ?i xa, chim bay ngơ ngác. Chúng la? chim gi?, chim én hay chim se?, ma? ơ? đă?ng sau nhưfng đôi cánh thấp thoáng kia dafy ráng đo? cứ cháy lên tha?ng.
    39. Suốt nga?y suốt đêm, tôi viết nhạc. Tôi viết ngoa?i giấy . Tôi viết trong đâ?u . Nôfi khô? đau khiến tôi ngớ ngâ?n. Nôfi khô? đau tuôn tra?o như thác, ngập lụt ca? lo?ng tôi . Trong nhưfng nga?y u ám đó, nếu không có âm nhạc, tôi đaf không ngoi lên nô?i, tôi đaf không co?n la? tôi .
    Âm nhạc đaf di?u tôi qua đe?o cao vực sâu . Bă?ng đôi cánh dịu da?ng va? bay bô?ng, nó đaf nhấc tôi lên kho?i nôfi mê đắm xanh xao, phiê?n muộn. Tôi viết nhưfng ba?n ti?nh ca buô?n baf va? rung chúng lên trên sáu dây đa?n đê? nghe lo?ng vơi đi sâ?u nhớ. Khi nôfi đau đaf thoát được ra ngoa?i, sức công phá mafnh liệt. Tôi ngô?i giưfa hoa?ng hôn, bên chân câ?u sóng vôf, nhắn cu?ng mây gió:
    Ai vê? qua chôf ngươ?i thương
    Đứng giu?m tôi
    Trước cô?ng trươ?ng nga?y xưa
    Ướt giu?m tôi
    Chút cơn mưa
    Đê? nghe trên tóc
    Hương vư?a bay đi ...
    Khi hát, tôi thấy tôi trơ? vê?. Tôi thấy tôi bô?n chô?n đứng trướng cô?ng trươ?ng Nưf, mo?i mắt ti?m Ha? Lan trong do?ng sông áo trắng. Thấy tôi, Ha? Lan mư?ng rơf. Va? nó trách:
    - Ngạn đi đâu ma? mất biệt?
    Tôi cươ?i:
    - Tôi bận học.
    - Xi?! Ha? Lan không tin.
    Tôi lại cươ?i . Tôi chă?ng buô?n thanh minh. Chi? câ?n nhi?n va?o đôi mắt nó, tôi biết ră?ng nó đaf biết tất ca?. Tôi ru? Ha? Lan vê? la?ng, nó gật đâ?u ngay . Tôi thấy tôi va? Ha? Lan ngô?i trên chiếc xe đo? cu?a ông chú nó. Xe chạy tư? sáng sớm, đến chiê?u thi? vê? tới phố huyện. Tư? huyện, tôi va? Ha? Lan đạp xe vê? la?ng. Hệt như nga?y xưa .
    Va? cufng hệt như nga?y xưa, vê? ngang rư?ng Sim ven la?ng, chúng tôi ru? nhau ghé va?o hái sim va? ti?m bông du? de?. Tôi lại tre?o lên cây trâm hái tư?ng chu?m trái tím thâfm ném xuống cho Ha? Lan. Sau đó hai đứa tôi len lo?i qua mé rư?ng bên kia đê? ngô?i ngắm hoa?ng hôn trên phiến đá năm na?o . Trong giây phút êm đê?m đó, tôi bôfng thấy tôi quên hết khô? đau . Tôi đaf thôi buô?n. Trong tôi chi? co?n lại một niê?m vui rộng lớn va? tinh khôi, như chưa hê? vâ?n đục. Ha? Lan ngô?i bên cạnh, co chân lên phiến đá, nom dịu da?ng va? dêf thương như một ******?o nho?. Tôi tươ?ng nó chưa bao giơ? đặt chân ra tha?nh phố. Nó vâfn la? nó nga?y na?o .
    Lo?ng tra?n ngập hạnh phúc, tôi kê? cho Ha? Lan nghe nhưfng câu chuyện nga?y xưa ba? kê?. Nhưfng câu chuyện tuyệt vơ?i đaf nuôi dươfng tôi tư? tấm bé. Ha? Lan ngô?i nghe, có chuyện biết, có chuyện chưa biết, nhưng đôi mắt nó bao giơ? cufng ngâ?n ngơ va? say đắm.
    Đang say sưa kê? chuyện "Ăn khế tra? va?ng", tôi chợt giật mi?nh khi nghe tiếng co?i xe quen thuộc vọng lại tư? ngoa?i bi?a rư?ng. Tôi chưa kịp hiê?u ra chuyện gi?, Ha? Lan đaf nho?m ngươ?i dậy va? vội vaf bo? đi . Tôi hốt hoa?ng gọi to nhưng Ha? Lan không quay lại . Nó đi một mạch, ta? áo thấp thoáng sau nhưfng bụi sim gia?. Khi tôi đuô?i theo ra đến ven rư?ng thi? Ha? Lan đaf mất hút. Tít đă?ng xa, chiếc Yamaha đo? lâ?n khuất sau đám bụi mơ?...
    Tôi chớp mắt va? nhi?n ra sông nước. Nhưfng hi?nh a?nh không đâu sao cứ ám a?nh tôi hoa?i . Có bao giơ? Ha? Lan vê? lại rư?ng Sim, sao tôi cứ cực lo?ng mong mo?i . Cánh chim đaf bay đi, ai biết buô?i chim vê?. Nga?y na?o chim ăn khế ơ? vươ?n tôi, may túi ba gang, chim không hê? dặn. Chim ăn khế, chim chă?ng tra? va?ng. Chim chi? tra? buô?n đau cho lo?ng tôi đong đâ?y sâ?u muộn. Tôi nghe sáu dây đa?n cu?ng lúc rung lên:
    Lo?ng tôi la? cây khế
    Em la? chim vê? chơi
    Va?ng kia em chă?ng tra?
    Chi? nha? hạt xuống thôi
    Hạt rớt xuống tha?nh cây
    Cây cufng toa?n cây khế
    Tư? khi em đi rô?i
    Vươ?n tôi tha?nh lặng lef
    Biết bao giơ? trơ? lại
    Cánh chim em nga?y na?o
    Lo?ng tôi hoa khế rụng
    Xuống nôfi buô?n nôn nao ...
    Tôi nhi?n xuống ba?n tay mi?nh, xem năm đâ?u ngón tay có ngón na?o ro? máu . Tôi sợ tôi giống như na?ng Kiê?u . Nhưng do?m do? một hô?i, tôi chă?ng thấy gi?. Du? sao nôfi buô?n cu?a tôi cufng đaf được ngân lên, đaf được se? chia . Du? la? với co? cây . Du? la? với nga?n tru?ng sông nước.
    (to be continued)
  3. hatxxihoi

    hatxxihoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2004
    Bài viết:
    1.269
    Đã được thích:
    0
    37. Tôi buô?n, dif nhiên. Nhưng đốm lư?a hy vọng trong tôi chưa tắt hă?n. Nó vâfn cháy, du? la? leo lét. Ba?n chất cu?a ti?nh yêu la? hy vọng. Nhiê?u khi trước một sự thật phuf pha?ng đaf rof mươ?i mươi, ngươ?i ta vâfn ti?m cách gia?i thích theo chiê?u hướng ít bi quan nhất. Tôi cufng vậy . Tôi cố nghif ră?ng Ha? Lan thích nha?y, Dufng lại nha?y gio?i, Ha? Lan đi chơi với Dufng la? chuyện tự nhiên. Tôi cố nghif ră?ng đi chơi với một ngươ?i va? yêu ngươ?i đó la? hai chuyện hoa?n toa?n khác. Va? tôi thôi buô?n. Tôi cấm tôi nghif ngợi vâ?n vơ .
    Hôm sau, tôi đến trươ?ng Ha? Lan với nụ cươ?i tươi ti?nh trên môi . Không thấy Dufng la?ng va?ng ơ? đó, lo?ng tôi nhẹ nhofm quá chư?ng. Nhưng rô?i tôi chợt giật mi?nh: hôm qua chắc nó đaf hẹn ho? với Ha? Lan nên hôm nay nó không câ?n đón ơ? cô?ng trươ?ng. ý nghif đó vắt ngang đâ?u tôi như mây xám vắt ngang bâ?u trơ?i . Niê?m vui trong lo?ng bôfng chốc bay ve?o . Va? như cánh chim đại ba?ng trong chuyện cô?, khi bay đi nó cắp theo ca? chút bi?nh yên cuối cu?ng co?n sót lại trong tôi .
    Tôi đón Ha? Lan bă?ng ve? mặt hân hoan gia? tạo . Ha? Lan chă?ng nhi?n thấy gi?. Nó vâfn cươ?i với tôi bă?ng đôi mắt biếc. Không hiê?u sao khi nhi?n va?o đôi mắt nó, lo?ng tôi bôfng thấy nhói đau .
    Trong tâm trạng rối bơ?i đó, tôi chă?ng co?n buô?n giưf khoa?ng cách an toa?n như trước đây nưfa . Ha? Lan vư?a dắt xe ra kho?i cô?ng, tôi đaf xáp lại chạy song song bên cạnh. Tôi chă?ng co?n sợ cô Thịnh bắt gặp. Cô gặp, kệ cô. Lúc na?y tôi chă?ng co?n sợ gi? nưfa . Tôi chi? sợ mất Ha? Lan.
    Ha? Lan tro? chuyện với tôi một cách tự nhiên. Va? tôi cufng la?m ra ve? như không biết gi?, mặc du? điê?u đó đối với tôi qua? thật khó khăn. Suốt trên đươ?ng vê?, chúng tôi chi? nói với nhau vê? chuyện học tập, vê? ky? thi sắp tới. Câu chuyện gượng gạo la?m sao!
    Đến nha? cô Ha? Lan, tôi không quay xe vê? như thươ?ng lệ ma? nói:
    - Tôi va?o chơi nghen?
    Ha? Lan có ve? ngạc nhiên trước thái độ khác lạ cu?a tôi . Nó ngâ?n ngư?:
    - Lát nưfa Ha? Lan pha?i đi công chuyện...
    Câu đuô?i khéo cu?a Ha? Lan chă?ng khác na?o một nhát dao đâm va?o tim tôi . Tôi đâm bướng:
    - Tôi chi? va?o chơi một chút thôi!
    - Một chút thôi nghen!
    Ha? Lan đáp, va? tôi đọc được ve? ngại ngâ?n trong mắt nó.
    Câu chuyện trong pho?ng khách diêfn ra không khá hơn ngoa?i đươ?ng chút na?o . Nó ngượng ngập va? đứt khúc, phâ?n lớn thơ?i gian rơi va?o sự im lặng nặng nê?. Tôi ngô?i như khúc gôf va? cựa mi?nh một cách khó khăn. Ha? Lan thi? chốc chốc lại nhi?n lên đô?ng hô?. Nó lộ ve? sốt ruột va? nó không giấu điê?u đó. Thậm chí nó co?n muốn tôi biết ră?ng nó đang sốt ruột, nó đang vội đi va? ră?ng nếu tôi co?n chút xíu lịch sự thi? tôi nên xéo ngay trước khi nó nói ra .
    Tôi không đợi nó nói ra . Vi? vậy, tôi đứng dậy cáo tư?:
    - Thôi tôi vê?!
    Ha? Lan tiêfn tôi ra cư?a, mặt ma?y tươi ti?nh:
    - ư?, Ngạn vê?! Mai mốt ghé chơi!
    Tôi phóng xe đi, không buô?n ngoái lại . Mai mốt la? nga?y na?o ? La? mai, la? mốt hay không nga?y na?o hết? Tôi ref ngoặt xe ơ? một góc phố va? không biết mi?nh đang rơ?i bo? một con đươ?ng hay đang rơ?i bo? một giấc mơ .
    Tôi vê? đến nha? đúng lúc Dufng vư?a dắt xe ra.
    38. Tôi không cố tự đánh lư?a mi?nh nưfa . Tôi hiê?u điê?u gi? đang xa?y ra va? cố đón nhận nó bă?ng một thái độ bi?nh tifnh như đón nhận một vết thương cu?a số phận. Tôi cufng tự nhu? tôi đư?ng trách Ha? Lan. Ră?ng nó có quyê?n chọn lựa con đươ?ng cu?a riêng nó. Ră?ng tôi không thê? buộc nó pha?i gắn bó lo?ng mi?nh với nhưfng ky? niệm cu?a một thơ?i thơ ấu da?i lâu . Tôi không thê? bắt Ha? Lan pha?i giống tôi.
    Tôi khác. Không ai bắt tôi pha?i hoa?i vọng ky? niệm. Không ai bắt tôi pha?i nhớ da diết cái la?ng nho? xa xăm cu?a mi?nh môfi khi chiê?u xuống. Không ai bắt tôi đêm na?o cufng pha?i mơ thấy bóng trăng tuô?i thơ treo lơ lư?ng trên đươ?ng la?ng va? rơi tư?ng giọt va?ng xuống gia?n hoa thiên lý. Nhưfng điê?u đó xa?y đến một cách tự nhiên, cufng giống như hô?i học lớp chín, một hôm nhi?n va?o mắt Ha? Lan, lâ?n đâ?u tiên tôi ca?m thấy lo?ng mi?nh dậy sóng. Ma? chă?ng hiê?u vi? sao.
    Bây giơ? thi? tôi hiê?u . Va? cufng lại hiê?u ră?ng, với Ha? Lan bây giơ?, Dufng hấp dâfn hơn tôi nhiê?u . So với Dufng, tôi chi? la? một thă?ng con trai quê mu?a . Quê mu?a tư? lối sống, tư? cách ăn mặc đến cách to? ti?nh. Bây giơ? chă?ng co?n ai to? ti?nh bă?ng cách bof công ngô?i ga?y đa?n va? rụt re? hát lên nhưfng lơ?i bóng gió. Hệt như một thă?ng ngốc. Tôi cứ bắt chước Trương Chi, he?n gi? hô?n tôi chết đuối . Ma? nhưfng ba?n ti?nh ca cufng chă?ng ra gi?, ngay tư? đâ?u Dufng đaf liệt va?o loại "cô? điê?n" vứt đi .
    Tôi chă?ng trách Ha? Lan. Nhưng tôi không buô?n gặp nó nưfa . Tôi giaf tư? con đươ?ng chạy ngang qua trươ?ng Nưf. Chiê?u chiê?u, tôi lưfng thưfng đạp xe ra ngoại ô, ngô?i một mi?nh trên bafi co? chân câ?u nhi?n nước cha?y . Va? tôi ôm đa?n ti? tê cu?ng sông nước:
    Một ngươ?i bo? một ngươ?i đi
    Một ba?i thơ dơ? dang vi?
    Lafng quên
    Giưfa trơ?i
    Sao mọc lênh đênh
    Một đa?n cá lội
    Buô?n tênh chân câ?u
    Một ngươ?i
    Đi mất tư? lâu
    Đê? ngươ?i kia hát
    Vê? đâu hơfi ngươ?i
    Hoa bâng khuâng
    Rụng không lơ?i
    Chim bay ngơ ngác
    Cuối trơ?i hoa?ng hôn
    Tôi ngâ?ng đâ?u lên va? thấy ơ? cuối chân trơ?i xa, chim bay ngơ ngác. Chúng la? chim gi?, chim én hay chim se?, ma? ơ? đă?ng sau nhưfng đôi cánh thấp thoáng kia dafy ráng đo? cứ cháy lên tha?ng.
    39. Suốt nga?y suốt đêm, tôi viết nhạc. Tôi viết ngoa?i giấy . Tôi viết trong đâ?u . Nôfi khô? đau khiến tôi ngớ ngâ?n. Nôfi khô? đau tuôn tra?o như thác, ngập lụt ca? lo?ng tôi . Trong nhưfng nga?y u ám đó, nếu không có âm nhạc, tôi đaf không ngoi lên nô?i, tôi đaf không co?n la? tôi .
    Âm nhạc đaf di?u tôi qua đe?o cao vực sâu . Bă?ng đôi cánh dịu da?ng va? bay bô?ng, nó đaf nhấc tôi lên kho?i nôfi mê đắm xanh xao, phiê?n muộn. Tôi viết nhưfng ba?n ti?nh ca buô?n baf va? rung chúng lên trên sáu dây đa?n đê? nghe lo?ng vơi đi sâ?u nhớ. Khi nôfi đau đaf thoát được ra ngoa?i, sức công phá mafnh liệt. Tôi ngô?i giưfa hoa?ng hôn, bên chân câ?u sóng vôf, nhắn cu?ng mây gió:
    Ai vê? qua chôf ngươ?i thương
    Đứng giu?m tôi
    Trước cô?ng trươ?ng nga?y xưa
    Ướt giu?m tôi
    Chút cơn mưa
    Đê? nghe trên tóc
    Hương vư?a bay đi ...
    Khi hát, tôi thấy tôi trơ? vê?. Tôi thấy tôi bô?n chô?n đứng trướng cô?ng trươ?ng Nưf, mo?i mắt ti?m Ha? Lan trong do?ng sông áo trắng. Thấy tôi, Ha? Lan mư?ng rơf. Va? nó trách:
    - Ngạn đi đâu ma? mất biệt?
    Tôi cươ?i:
    - Tôi bận học.
    - Xi?! Ha? Lan không tin.
    Tôi lại cươ?i . Tôi chă?ng buô?n thanh minh. Chi? câ?n nhi?n va?o đôi mắt nó, tôi biết ră?ng nó đaf biết tất ca?. Tôi ru? Ha? Lan vê? la?ng, nó gật đâ?u ngay . Tôi thấy tôi va? Ha? Lan ngô?i trên chiếc xe đo? cu?a ông chú nó. Xe chạy tư? sáng sớm, đến chiê?u thi? vê? tới phố huyện. Tư? huyện, tôi va? Ha? Lan đạp xe vê? la?ng. Hệt như nga?y xưa .
    Va? cufng hệt như nga?y xưa, vê? ngang rư?ng Sim ven la?ng, chúng tôi ru? nhau ghé va?o hái sim va? ti?m bông du? de?. Tôi lại tre?o lên cây trâm hái tư?ng chu?m trái tím thâfm ném xuống cho Ha? Lan. Sau đó hai đứa tôi len lo?i qua mé rư?ng bên kia đê? ngô?i ngắm hoa?ng hôn trên phiến đá năm na?o . Trong giây phút êm đê?m đó, tôi bôfng thấy tôi quên hết khô? đau . Tôi đaf thôi buô?n. Trong tôi chi? co?n lại một niê?m vui rộng lớn va? tinh khôi, như chưa hê? vâ?n đục. Ha? Lan ngô?i bên cạnh, co chân lên phiến đá, nom dịu da?ng va? dêf thương như một ******?o nho?. Tôi tươ?ng nó chưa bao giơ? đặt chân ra tha?nh phố. Nó vâfn la? nó nga?y na?o .
    Lo?ng tra?n ngập hạnh phúc, tôi kê? cho Ha? Lan nghe nhưfng câu chuyện nga?y xưa ba? kê?. Nhưfng câu chuyện tuyệt vơ?i đaf nuôi dươfng tôi tư? tấm bé. Ha? Lan ngô?i nghe, có chuyện biết, có chuyện chưa biết, nhưng đôi mắt nó bao giơ? cufng ngâ?n ngơ va? say đắm.
    Đang say sưa kê? chuyện "Ăn khế tra? va?ng", tôi chợt giật mi?nh khi nghe tiếng co?i xe quen thuộc vọng lại tư? ngoa?i bi?a rư?ng. Tôi chưa kịp hiê?u ra chuyện gi?, Ha? Lan đaf nho?m ngươ?i dậy va? vội vaf bo? đi . Tôi hốt hoa?ng gọi to nhưng Ha? Lan không quay lại . Nó đi một mạch, ta? áo thấp thoáng sau nhưfng bụi sim gia?. Khi tôi đuô?i theo ra đến ven rư?ng thi? Ha? Lan đaf mất hút. Tít đă?ng xa, chiếc Yamaha đo? lâ?n khuất sau đám bụi mơ?...
    Tôi chớp mắt va? nhi?n ra sông nước. Nhưfng hi?nh a?nh không đâu sao cứ ám a?nh tôi hoa?i . Có bao giơ? Ha? Lan vê? lại rư?ng Sim, sao tôi cứ cực lo?ng mong mo?i . Cánh chim đaf bay đi, ai biết buô?i chim vê?. Nga?y na?o chim ăn khế ơ? vươ?n tôi, may túi ba gang, chim không hê? dặn. Chim ăn khế, chim chă?ng tra? va?ng. Chim chi? tra? buô?n đau cho lo?ng tôi đong đâ?y sâ?u muộn. Tôi nghe sáu dây đa?n cu?ng lúc rung lên:
    Lo?ng tôi la? cây khế
    Em la? chim vê? chơi
    Va?ng kia em chă?ng tra?
    Chi? nha? hạt xuống thôi
    Hạt rớt xuống tha?nh cây
    Cây cufng toa?n cây khế
    Tư? khi em đi rô?i
    Vươ?n tôi tha?nh lặng lef
    Biết bao giơ? trơ? lại
    Cánh chim em nga?y na?o
    Lo?ng tôi hoa khế rụng
    Xuống nôfi buô?n nôn nao ...
    Tôi nhi?n xuống ba?n tay mi?nh, xem năm đâ?u ngón tay có ngón na?o ro? máu . Tôi sợ tôi giống như na?ng Kiê?u . Nhưng do?m do? một hô?i, tôi chă?ng thấy gi?. Du? sao nôfi buô?n cu?a tôi cufng đaf được ngân lên, đaf được se? chia . Du? la? với co? cây . Du? la? với nga?n tru?ng sông nước.
    (to be continued)
  4. hatxxihoi

    hatxxihoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2004
    Bài viết:
    1.269
    Đã được thích:
    0
    40. Tôi không gặp Ha? Lan một thơ?i gian da?i . Tôi tránh nó. Va? nó cufng tránh tôi . Có lef nó đaf biết tôi biết chuyện nó va? Dufng. Bất chợt gặp nhau ngoa?i đươ?ng, tôi va? Ha? Lan chi? mi?m cươ?i cha?o nhau va? ho?i han qua loa dăm ba câu rô?i đươ?ng ai nấy đi . Gặp ma? như không gặp.
    Tôi cố di?m ti?nh ca?m cu?a mi?nh xuống đáy lo?ng. Tôi cố chôn chặt ky? niệm. Tôi muốn quên Ha? Lan, quên hết. Khi nôfi nhớ dâng lên, tôi ôm đa?n ngô?i hát. Tôi hát, va? gơ?i tâm sự cu?a mi?nh cho gió cuốn mây trôi .
    Tôi đang muốn quên. Thi? Ha? Lan lại tới .
    Tôi ngạc nhiên khi thấy nó xuất hiện, ca?ng ngạc nhiên hơn khi thấy mắt nó đo? hoe . Tôi bô?n chô?n ho?i:
    - Có chuyện gi? vậy, Ha? Lan?
    - Anh Dufng...
    Ha? Lan ngập ngư?ng đáp va? cúi mặt xuống. Thấy nó ngư?ng bặt, tôi lại ho?i, giọng hô?i hộp:
    - Anh Dufng sao ?
    Sau một thoáng phân vân, Ha? Lan ngước nhi?n tôi, sụt sịt nói:
    - a?nh tệ quá!
    Ha? Lan la?m tôi lo lắng quá chư?ng. Nó nói kiê?u đó, tôi chă?ng biết đươ?ng na?o ma? lâ?n. Tôi đoán gia? đu? thứ vâfn không biết Dufng "tệ" với Ha? Lan la? "tệ" như thế na?o .
    Cuối cu?ng, tôi đa?nh hạ giọng ho?i:
    - Dufng "tệ" sao ?
    Ha? Lan lại ngập ngư?ng. Có lef nó ca?m thấy khó nói . Tôi động viên:
    - Ha? Lan nói đi! Đư?ng ngại!
    Ha? Lan chớp mắt:
    - Lâu nay, a?nh không đến... Ha? Lan.
    Tôi cố nén một tiếng thơ? da?i . Hóa ra Ha? Lan buô?n vi? chuyện đó. Chuyện co?n con vậy ma? nó pha?i quýnh lên. Tôi nhi?n nó, chép miệng:
    - Biết đâu Dufng bận chuyện gi?!
    Ha? Lan cắn môi:
    - Chă?ng có chuyện gi? đâu! a?nh bận đi chơi với Bích Hoa?ng!
    ư?! Thi? ra thế! Tự dưng lo?ng tôi dâng lên một ca?m giác thích thú ky? lạ va? tôi thấy hô? thẹn vi? đi?u đó. Tôi ho?i, cố trấn áp ni?m vui cay độc trong lo?ng:
    - Bích Hoa?ng la? ai ?
    Ha? Lan nhún vai:
    - Ngạn không bi0 t đâu! Cô ta la? con ông Thanh Đạm.
    Tôi không biế t Bích Hoa?ng. Nhưng tôi biết tiệm bánh Thanh Đạm ơ? ngaf tư Thái Bi?nh Dương. Con nha? Thanh Lâm cặp ke? với con nha? Thanh Đạm, một sự kết hợp chă?ng lấy gi? la?m ky? quái . Tôi nghif trong đâ?u như vậy nhưng không nói ra, sợ Ha? Lan buô?n thêm. Tôi nhi?n Ha? Lan va? thấy sự đau khô? ánh lên trong mắt nó, be?n nói, giọng không được tự tin lắm:
    - Tôi có thê? giúp cho Ha? Lan được gi? ?
    Ha? Lan khef lắc đâ?u:
    - Ha? Lan chă?ng muốn la?m phiê?n Ngạn. Ha? Lan chi? kê? cho Ngạn nghe vậy thôi .
    Nói xong, Ha? Lan bo? vê?, buô?n thi?u buô?n thiu . Nhi?n nó lâ?m lufi đạp xe đi, lo?ng tôi sao quá đôfi bu?i ngu?i.
    Thoạt tiên, nghe Dufng bo? rơi Ha? Lan, tôi mư?ng khấp khơ?i . Như vậy tôi sef có cơ hội thực hiện giấc mơ ti?nh ca?m cu?a mi?nh, cái cơ hội ma? tôi luôn âm thâ?m chơ? đợi va? có lúc tươ?ng đaf đơ?i đơ?i vuột thoát. Bây giơ? thi? nó đaf trơ? vê?. Tôi đaf nhi?n thấy đôi cánh xanh biếc cu?a con chim hạnh phúc thấp thoáng trước hiên ngoa?i . Tôi co?n ti?m thấy trong mối ti?nh đô? vơf cu?a Ha? Lan một khoái ca?m thâ?m kín khác, ích ky? hơn va? he?n mọn hơn. Đó la? niê?m vui chứng kiến ca?nh Ha? Lan rơi va?o đau khô?. Nó rơi va?o đúng nôfi đau khô? ma? trước đây nó đaf gây cho tôi . Ha? Lan đaf bo? tôi đê? đến với Dufng. Ma? chă?ng được gi?. Bây giơ? đến lượt Dufng bo? nó đê? đi chơi với Bích Hoa?ng. Ha? Lan đaf hất hu?i tôi, đaf khiến tôi chịu đựng khô? sơ? như thế na?o thi? giơ? đây nó cufng chịu đựng nhưfng khô? sơ? y hệt như vậy . Thậm chí, Ha? Lan co?n ray rứt hơn tôi . Bơ?i nôfi khô? cu?a nó do chính nó gây ra . Nó mơ? mắt trước ve? phong lưu cu?a Dufng. Nó tự đưa đâ?y nó đến ti?nh ca?nh hiện thơ?i . Đáng đơ?i nó. Tôi nghe nhưfng lơ?i phán xét thi? thâ?m, hí hư?ng va? cay nghiệt không ngớt vang lên trong lo?ng. Tôi cufng nghe a? giọng điệu uất ức va? giận dôfi cu?a chúng, nhưfng buô?n thương đe? nén lâu nga?y.
    Nhưng khi sự phấn khích ban đâ?u qua đi, niê?m vui trong lo?ng tôi vụt tắt. Tôi trơ? lại la? tôi yếu đuối mê?m lo?ng. Tôi không thê? dư?ng dưng trước nôfi buô?n cu?a Ha? Lan. Tôi yêu nó, tôi không đang tâm nhi?n nó khô? sơ?. Va? nó, hă?n pha?i khô? sơ? ghê lắm, nó mới đến ti?m tôi . Ra tha?nh phố chưa đâ?y một năm, bạn be? chă?ng nhiê?u, lại chă?ng thân, Ha? Lan đâu biết tâm sự cu?ng ai . ơ? nha? ba? cô sung sướng đâ?y đu? mọi bê? nhưng nhưfng chuyện như thế na?y lại không thê? se? chia.
    Xét cho cu?ng, chi? co?n có mi?nh tôi, ngươ?i bạn thuơ? thiếu thơ?i . Chi? co?n có mi?nh tôi, ngươ?i con trai quê mu?a, yêu chă?ng được yêu, đau hoa?i một nôfi đau thâ?m lặng. Ti?m đến tôi, ti?m đến mối ti?nh nga?y na?o nó đaf quay lưng, hă?n Ha? Lan dă?n vặt vô cu?ng, hă?n lo?ng nó rối bơ?i đến mức không thê? không một phút giafi ba?y. Tội nghiệp nó ghê!
    (to be continued)
  5. hatxxihoi

    hatxxihoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2004
    Bài viết:
    1.269
    Đã được thích:
    0
    40. Tôi không gặp Ha? Lan một thơ?i gian da?i . Tôi tránh nó. Va? nó cufng tránh tôi . Có lef nó đaf biết tôi biết chuyện nó va? Dufng. Bất chợt gặp nhau ngoa?i đươ?ng, tôi va? Ha? Lan chi? mi?m cươ?i cha?o nhau va? ho?i han qua loa dăm ba câu rô?i đươ?ng ai nấy đi . Gặp ma? như không gặp.
    Tôi cố di?m ti?nh ca?m cu?a mi?nh xuống đáy lo?ng. Tôi cố chôn chặt ky? niệm. Tôi muốn quên Ha? Lan, quên hết. Khi nôfi nhớ dâng lên, tôi ôm đa?n ngô?i hát. Tôi hát, va? gơ?i tâm sự cu?a mi?nh cho gió cuốn mây trôi .
    Tôi đang muốn quên. Thi? Ha? Lan lại tới .
    Tôi ngạc nhiên khi thấy nó xuất hiện, ca?ng ngạc nhiên hơn khi thấy mắt nó đo? hoe . Tôi bô?n chô?n ho?i:
    - Có chuyện gi? vậy, Ha? Lan?
    - Anh Dufng...
    Ha? Lan ngập ngư?ng đáp va? cúi mặt xuống. Thấy nó ngư?ng bặt, tôi lại ho?i, giọng hô?i hộp:
    - Anh Dufng sao ?
    Sau một thoáng phân vân, Ha? Lan ngước nhi?n tôi, sụt sịt nói:
    - a?nh tệ quá!
    Ha? Lan la?m tôi lo lắng quá chư?ng. Nó nói kiê?u đó, tôi chă?ng biết đươ?ng na?o ma? lâ?n. Tôi đoán gia? đu? thứ vâfn không biết Dufng "tệ" với Ha? Lan la? "tệ" như thế na?o .
    Cuối cu?ng, tôi đa?nh hạ giọng ho?i:
    - Dufng "tệ" sao ?
    Ha? Lan lại ngập ngư?ng. Có lef nó ca?m thấy khó nói . Tôi động viên:
    - Ha? Lan nói đi! Đư?ng ngại!
    Ha? Lan chớp mắt:
    - Lâu nay, a?nh không đến... Ha? Lan.
    Tôi cố nén một tiếng thơ? da?i . Hóa ra Ha? Lan buô?n vi? chuyện đó. Chuyện co?n con vậy ma? nó pha?i quýnh lên. Tôi nhi?n nó, chép miệng:
    - Biết đâu Dufng bận chuyện gi?!
    Ha? Lan cắn môi:
    - Chă?ng có chuyện gi? đâu! a?nh bận đi chơi với Bích Hoa?ng!
    ư?! Thi? ra thế! Tự dưng lo?ng tôi dâng lên một ca?m giác thích thú ky? lạ va? tôi thấy hô? thẹn vi? đi?u đó. Tôi ho?i, cố trấn áp ni?m vui cay độc trong lo?ng:
    - Bích Hoa?ng la? ai ?
    Ha? Lan nhún vai:
    - Ngạn không bi0 t đâu! Cô ta la? con ông Thanh Đạm.
    Tôi không biế t Bích Hoa?ng. Nhưng tôi biết tiệm bánh Thanh Đạm ơ? ngaf tư Thái Bi?nh Dương. Con nha? Thanh Lâm cặp ke? với con nha? Thanh Đạm, một sự kết hợp chă?ng lấy gi? la?m ky? quái . Tôi nghif trong đâ?u như vậy nhưng không nói ra, sợ Ha? Lan buô?n thêm. Tôi nhi?n Ha? Lan va? thấy sự đau khô? ánh lên trong mắt nó, be?n nói, giọng không được tự tin lắm:
    - Tôi có thê? giúp cho Ha? Lan được gi? ?
    Ha? Lan khef lắc đâ?u:
    - Ha? Lan chă?ng muốn la?m phiê?n Ngạn. Ha? Lan chi? kê? cho Ngạn nghe vậy thôi .
    Nói xong, Ha? Lan bo? vê?, buô?n thi?u buô?n thiu . Nhi?n nó lâ?m lufi đạp xe đi, lo?ng tôi sao quá đôfi bu?i ngu?i.
    Thoạt tiên, nghe Dufng bo? rơi Ha? Lan, tôi mư?ng khấp khơ?i . Như vậy tôi sef có cơ hội thực hiện giấc mơ ti?nh ca?m cu?a mi?nh, cái cơ hội ma? tôi luôn âm thâ?m chơ? đợi va? có lúc tươ?ng đaf đơ?i đơ?i vuột thoát. Bây giơ? thi? nó đaf trơ? vê?. Tôi đaf nhi?n thấy đôi cánh xanh biếc cu?a con chim hạnh phúc thấp thoáng trước hiên ngoa?i . Tôi co?n ti?m thấy trong mối ti?nh đô? vơf cu?a Ha? Lan một khoái ca?m thâ?m kín khác, ích ky? hơn va? he?n mọn hơn. Đó la? niê?m vui chứng kiến ca?nh Ha? Lan rơi va?o đau khô?. Nó rơi va?o đúng nôfi đau khô? ma? trước đây nó đaf gây cho tôi . Ha? Lan đaf bo? tôi đê? đến với Dufng. Ma? chă?ng được gi?. Bây giơ? đến lượt Dufng bo? nó đê? đi chơi với Bích Hoa?ng. Ha? Lan đaf hất hu?i tôi, đaf khiến tôi chịu đựng khô? sơ? như thế na?o thi? giơ? đây nó cufng chịu đựng nhưfng khô? sơ? y hệt như vậy . Thậm chí, Ha? Lan co?n ray rứt hơn tôi . Bơ?i nôfi khô? cu?a nó do chính nó gây ra . Nó mơ? mắt trước ve? phong lưu cu?a Dufng. Nó tự đưa đâ?y nó đến ti?nh ca?nh hiện thơ?i . Đáng đơ?i nó. Tôi nghe nhưfng lơ?i phán xét thi? thâ?m, hí hư?ng va? cay nghiệt không ngớt vang lên trong lo?ng. Tôi cufng nghe a? giọng điệu uất ức va? giận dôfi cu?a chúng, nhưfng buô?n thương đe? nén lâu nga?y.
    Nhưng khi sự phấn khích ban đâ?u qua đi, niê?m vui trong lo?ng tôi vụt tắt. Tôi trơ? lại la? tôi yếu đuối mê?m lo?ng. Tôi không thê? dư?ng dưng trước nôfi buô?n cu?a Ha? Lan. Tôi yêu nó, tôi không đang tâm nhi?n nó khô? sơ?. Va? nó, hă?n pha?i khô? sơ? ghê lắm, nó mới đến ti?m tôi . Ra tha?nh phố chưa đâ?y một năm, bạn be? chă?ng nhiê?u, lại chă?ng thân, Ha? Lan đâu biết tâm sự cu?ng ai . ơ? nha? ba? cô sung sướng đâ?y đu? mọi bê? nhưng nhưfng chuyện như thế na?y lại không thê? se? chia.
    Xét cho cu?ng, chi? co?n có mi?nh tôi, ngươ?i bạn thuơ? thiếu thơ?i . Chi? co?n có mi?nh tôi, ngươ?i con trai quê mu?a, yêu chă?ng được yêu, đau hoa?i một nôfi đau thâ?m lặng. Ti?m đến tôi, ti?m đến mối ti?nh nga?y na?o nó đaf quay lưng, hă?n Ha? Lan dă?n vặt vô cu?ng, hă?n lo?ng nó rối bơ?i đến mức không thê? không một phút giafi ba?y. Tội nghiệp nó ghê!
    (to be continued)
  6. hatxxihoi

    hatxxihoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2004
    Bài viết:
    1.269
    Đã được thích:
    0
    CHƯƠNG 5
    Nga?y hôm sau, tôi ba?o Dufng:
    - Tôi muốn nói chuyện với anh.
    - Chuyện gi? vậy? - Dufng ho?i, ve? ngạc nhiên.
    Tôi trâ?m tifnh đáp:
    - Chuyện liên quan đến anh.
    Dufng hất ha?m:
    - Vậy thi? nói đi !
    - Không thê? nói ơ? đây được! Đi chôf khác!
    Dufng nheo nheo mắt:
    - Nhưng ma? chuyện gi? vậy?
    - Lát nưfa tôi sef nói . Bây giơ? tụi mi?nh đi!
    - Đi đâu?
    - Ra ngoại ô.
    Dufng không ho?i nưfa. Nó lặng lef dắt xe ra .
    Khi thấy tôi câ?m lấy ghi-đông xe đạp, nó khoát tay:
    - Kho?i! Ma?y ngô?i lên đây, tao chơ? đi!
    Tôi không muốn ngô?i lên chiếc Yamaha cu?a nó chút na?o . Ha? Lan đaf bao lâ?n ngô?i lên đó. Nhưng rô?i cuối cu?ng, thấy đi xe đạp bất tiện, tôi đa?nh leo lên ngô?i đă?ng sau Dufng.
    Dọc đươ?ng, hai đứa tôi không nói một lơ?i .
    Ra tới ngoại vi tha?nh phố, Dufng ngoa?nh cô?, nói:
    - Tới ngoại ô rô?i! Ti?m một quán nước nghen!
    Tôi trâ?m giọng:
    - Quán nước không tiện.
    Dufng nhún vai:
    - Thă?ng na?y lạ! Vậy đi đâu?
    - Ra câ?u Đá.
    Câ?u Đá la? nơi môfi chiê?u tôi vâfn ra ngô?i ngắm lục bi?nh trôi va? tha? hô?n theo khói sóng. Dufng không nói không ră?ng, nó lạnh lu?ng phóng xe vê? phía bơ? sông.
    Tới nơi, đợi Dufng dựng xe bên tha?nh câ?u, tôi dâfn nó đến bafi co? quen thuộc.
    - Sao pha?i ra đây? - Dufng ho?i .
    - ơ? đây yên tifnh! - Tôi đáp, cố to? ra bi?nh tha?n.
    Không đợi tôi bắt đâ?u, Dufng đi thă?ng va?o đê?:
    - Ma?y muốn nói với tao chuyện gi? ?
    Tôi mím môi:
    - Chuyện Ha? Lan.
    Dufng nhếch mép:
    - Ha? Lan không dính dáng gi? đến ma?y nưfa! Ma?y đaf nói với tao la? ma?y không can thiệp kia ma?!
    Tôi nhi?n thă?ng va?o mắt Dufng, gă?n giọng:
    - Anh đư?ng gia? vơ?. Anh thư?a biết tôi muốn gi? rô?i . Tôi chi? không can thiệp nếu anh đem lại hạnh phúc cho Ha? Lan. Co?n anh la?m cho cô ta đau khô?, tôi sef không bo? qua cho anh đâu!
    Thái độ cứng rắn cu?a tôi khiến Dufng chột dạ. Nó vơ? vịt:
    - Tao có la?m khô? Ha? Lan hô?i na?o đâu!
    - Nói láo! Anh đang gây ra đau khô? cho Ha? Lan!
    Dufng tặc lươfi:
    - Như vậy chắc la? có hiê?u lâ?m gi? đây!
    -Chă?ng có hiê?u lâ?m gi? ơ? đây hết! - Tôi hư? mufi - Anh đang bo? rơi Ha? Lan đê? chạy theo Bích Hoa?ng! Anh la? đô? sơ? khanh! Tôi không cho phép anh la?m như vậy!
    Dufng bắt đâ?u tự ái. Nó nghiến răng:
    - Đu? rô?i! Hôm nay ma?y ăn nói với tao như vậy la? đu? rô?i! Tao nhắc cho ma?y nhớ, tao yêu ai, đó la? chuyện cu?a tao! Chuyện cu?a tao, ma?y rof chưa!
    - Anh yêu ai thi? mặc anh, nhưng anh không được la?m cho Ha? Lan khô?... - Tôi kêu lên bi phâfn.
    Dufng quắc mắc, giọn đê?u cáng:
    - Nếu ma?y sợ nó khô? thi? ma?y đi ma? yêu nó! Tao nhươ?ng lại cho ma?y đó!
    Trong một thoáng, mắt tôi bôfng hoa lên. Ca?nh vật chung quanh trơ? nên chập chơ?n. Một sự phâfn nộ khu?ng khiếp dâng tra?o trong tôi, lan ra khắp ngươ?i, tận các đâ?u ngón tay . Trong cơn giận mu? mịt đó, tôi đaf giang tay tống một qua? trơ?i giáng va?o bụng Dufng. Tôi không ý thức được cú đánh cu?a mi?nh. Nga?y xưa xa lắc, khi thă?ng Ho?a con thâ?y Phu dâfm lên đôi chân bé bo?ng cu?a Ha? Lan, tôi đaf trư?ng trị nó bă?ng một cú đánh dô?n nén như vậy . Bây giơ?, đến lượt Dufng. Dufng không dâfm lên chân, nó dâfm lên trái tim cu?a ngươ?i tôi thương. Nó đáng bị ăn đo?n.
    Nhưng Dufng khác Ho?ạ Thă?ng Ho?a cậy oai phong cu?a thâ?y Phu . Dufng cậy nhưfng ngón đo?n karaté cu?a mi?nh. Nó la? vof sinh đệ nhất đă?ng huyê?n đai cu?a vof đươ?ng ánh Sáng. Cú đánh bất ngơ? cu?a tôi khiến nó nhăn nhó va? cúi gập ngươ?i xuống. Nhưng chi? một lát sau, nó lại đứng dậy được. Va? vư?a xoa bụng, nó vư?a gật gu? nhi?n tôi:
    - Được lắm! Nếu ma?y muốn, tao sef cho ma?y biết thế na?o la? đánh nhau!
    Nói xong, Dufng lao va?o tôi . Một cú đá trúng quai ha?m khiến tôi ngaf lăn ra bafi co?. Nhưng tôi chă?ng thấy sợ, cufng chă?ng thấy đau . Nôfi căm giận giúp tôi thêm sức mạnh. Tôi lô?m cô?m bo? dậy va? lăn xa? va?o đối thu?.
    Trên bafi co? hoang vắng bên bơ? sông, tôi va? Dufng lặng lef quâ?n nhau đến tận tối mịt. Không ai hé môi một lơ?i . Chúng tôi câm nín ra đo?n.
    Dif nhiên, tôi ăn đo?n nhiê?u hơn. Hô?i nho? tôi la? chúa đánh nhau . Nhưng đaf lâu rô?i tôi giaf tư? đánh đấm. Va? lại, tôi chi? biết vof... rư?ng, ăn nhau chôf gan li? va? sức mạnh. Trong khi đó, Dufng đánh ba?i ba?n. Nó ra đo?n nhanh va? chính xác. Đánh nhau một hô?i, ngươ?i tôi bâ?m tím. Lef ra tôi đaf gục ngay tư? đâ?u . Nhưng lo?ng phâfn uất va? sự gan góc đaf giúp tôi đứng vưfng. Dufng có ve? ngạc nhiên khi thấy tôi câ?m cự dai dă?ng. Nó vư?a đánh vư?a khen:
    - Khá lắm!
    Nhưng tôi chi? "khá" được đến thế. Tôi không thê? chịu đựng đến giây cuối cu?ng. Trận đấu kết thúc bă?ng ca?nh tôi nă?m bẹp dí trên co?, thơ? hô?n hê?n, mặt ma?y sưng vu?.
    Dufng đứng bên cạnh, chống nạnh nhi?n tôi:
    - Thôi nghen!
    Tôi nă?m im không đáp. Không hiê?u sao tôi chă?ng thấy đau đớn du? ngươ?i đâ?y thương tích. Lúc na?y, lo?ng tôi chi? la? một nôfi trống vắng mênh mông.
    Dufng lại nói:
    - Ngô?i dậy tao chơ? vê?. - Anh vê? trước đi! Lát tôi vê? sau! - Tôi đáp va? không buô?n nhúc nhích.
    Dufng lếch thếch quay lại chôf tha?nh câ?u . Nhi?n bộ dạng xơ xác cu?a nó, tôi đoán nó cufng ê â?m không kém gi? tôi . Bất giác tôi thơ? da?i va? ca?m thấy mi?nh thật la? điên. Liệu tất ca? nhưfng chuyện vư?a xa?y ra có đem lại cho Ha? Lan điê?u gi? tốt đẹp?
    Tôi cứ nă?m yên như thế, bất động va? suy tư . Bafi sông hoang lạnh như một bafi tha ma, bóng đêm phu? da?y va? trên bâ?u trơ?i đen thă?m nhưfng vi? sao bắt đâ?u lấp lánh.
    Đến khi ngươ?i ti?nh hă?n, nhưfng dư âm cu?a trận đánh đaf qua đi, tôi mới nho? ngươ?i dậy va? lâ?n mo? xuống bơ? sông rư?a mặt. Nước sông mát lạnh khiến lo?ng tôi bôfng chốc trơ? nên thư thái mặc du? các vết thương dâ?n dâ?n nhức nhối . Tôi vốc nước bă?ng ca? hai tay . Có khi tôi vu?i đâ?u va?o mặt sông. Đê? nghe sông nước vôf vê?. Đê? nghe trong một phút, trong một giây, lo?ng bôfng lênh đênh như nhưfng vi? sao đang bê?nh bô?ng trên lớp sóng kia .
    42. Tôi nghi? học ca? tuâ?n lêf. Tôi không thê? đến lớp với bộ mặt như thế. Cậu Huấn ho?i, tôi ba?o tôi bị đụng xe . Nhi?n ánh mắt cậu, tôi biết cậu không tin. Nhưng cậu không gặng ho?i . Cậu vốn trọng ke? sif. Một khi ke? sif không chịu gia?i thích nguyên nhân các vết bâ?m trên mặt mi?nh hă?n la? có điê?u gi? uâ?n khúc.
    Nho? Mai va? thă?ng Liêm ho?i, tôi cufng đáp như thế. Tụi nó nói:
    - Vậy anh pha?i bắt ngươ?i ta bô?i thươ?ng!
    Tôi cươ?i:
    - Ngươ?i ta chạy mất tiêu !
    Năm nga?y sau, Ha? Lan ghé.
    Thấy mặt tôi, nó la hoa?ng:
    - Trơ?i ơi! Ngạn sao vậy ?
    Tôi tặc lươfi:
    - Té.
    -Té ơ? đâu ghê vậy ?
    Tôi bịa:
    - Té ơ? nha? chứ đâu! Lăn tư? trên câ?u thang xuống!
    Ha? Lan thật khơ?, nó tin ngay . Va? nó vội vaf lục lọi trong túi xách lấy ra chai dâ?u, nói:
    - Đê? Ha? Lan xức dâ?u cho Ngạn nghen!
    Rô?i không đợi tôi có ý kiến, Ha? Lan dốc dâ?u ra tay va? xoa lên các vết bâ?m trên má tôi .
    Tôi khef nhắm mắt lại va? có ca?m giác nhưfng ngón tay dịu da?ng va? mê?m mại cu?a Ha? Lan đang mơn man lên trái tim tôi . Chúng như đang an u?i va? xoa dịu nôfi đau trong lo?ng tôi bă?ng sự âu yếm lặng thâ?m. Hệt như nga?y xưa, thuơ? co?n học ơ? trươ?ng la?ng. Thuơ? ấy, Ha? Lan luôn luôn ơ? bên cạnh tôi trong nhưfng trận đánh nâ?y lư?a va? sự lo lắng săn sóc cu?a nó bao giơ? cufng đem lại cho tôi một sự êm ái tuyệt vơ?i .
    (to be continued)
  7. hatxxihoi

    hatxxihoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2004
    Bài viết:
    1.269
    Đã được thích:
    0
    CHƯƠNG 5
    Nga?y hôm sau, tôi ba?o Dufng:
    - Tôi muốn nói chuyện với anh.
    - Chuyện gi? vậy? - Dufng ho?i, ve? ngạc nhiên.
    Tôi trâ?m tifnh đáp:
    - Chuyện liên quan đến anh.
    Dufng hất ha?m:
    - Vậy thi? nói đi !
    - Không thê? nói ơ? đây được! Đi chôf khác!
    Dufng nheo nheo mắt:
    - Nhưng ma? chuyện gi? vậy?
    - Lát nưfa tôi sef nói . Bây giơ? tụi mi?nh đi!
    - Đi đâu?
    - Ra ngoại ô.
    Dufng không ho?i nưfa. Nó lặng lef dắt xe ra .
    Khi thấy tôi câ?m lấy ghi-đông xe đạp, nó khoát tay:
    - Kho?i! Ma?y ngô?i lên đây, tao chơ? đi!
    Tôi không muốn ngô?i lên chiếc Yamaha cu?a nó chút na?o . Ha? Lan đaf bao lâ?n ngô?i lên đó. Nhưng rô?i cuối cu?ng, thấy đi xe đạp bất tiện, tôi đa?nh leo lên ngô?i đă?ng sau Dufng.
    Dọc đươ?ng, hai đứa tôi không nói một lơ?i .
    Ra tới ngoại vi tha?nh phố, Dufng ngoa?nh cô?, nói:
    - Tới ngoại ô rô?i! Ti?m một quán nước nghen!
    Tôi trâ?m giọng:
    - Quán nước không tiện.
    Dufng nhún vai:
    - Thă?ng na?y lạ! Vậy đi đâu?
    - Ra câ?u Đá.
    Câ?u Đá la? nơi môfi chiê?u tôi vâfn ra ngô?i ngắm lục bi?nh trôi va? tha? hô?n theo khói sóng. Dufng không nói không ră?ng, nó lạnh lu?ng phóng xe vê? phía bơ? sông.
    Tới nơi, đợi Dufng dựng xe bên tha?nh câ?u, tôi dâfn nó đến bafi co? quen thuộc.
    - Sao pha?i ra đây? - Dufng ho?i .
    - ơ? đây yên tifnh! - Tôi đáp, cố to? ra bi?nh tha?n.
    Không đợi tôi bắt đâ?u, Dufng đi thă?ng va?o đê?:
    - Ma?y muốn nói với tao chuyện gi? ?
    Tôi mím môi:
    - Chuyện Ha? Lan.
    Dufng nhếch mép:
    - Ha? Lan không dính dáng gi? đến ma?y nưfa! Ma?y đaf nói với tao la? ma?y không can thiệp kia ma?!
    Tôi nhi?n thă?ng va?o mắt Dufng, gă?n giọng:
    - Anh đư?ng gia? vơ?. Anh thư?a biết tôi muốn gi? rô?i . Tôi chi? không can thiệp nếu anh đem lại hạnh phúc cho Ha? Lan. Co?n anh la?m cho cô ta đau khô?, tôi sef không bo? qua cho anh đâu!
    Thái độ cứng rắn cu?a tôi khiến Dufng chột dạ. Nó vơ? vịt:
    - Tao có la?m khô? Ha? Lan hô?i na?o đâu!
    - Nói láo! Anh đang gây ra đau khô? cho Ha? Lan!
    Dufng tặc lươfi:
    - Như vậy chắc la? có hiê?u lâ?m gi? đây!
    -Chă?ng có hiê?u lâ?m gi? ơ? đây hết! - Tôi hư? mufi - Anh đang bo? rơi Ha? Lan đê? chạy theo Bích Hoa?ng! Anh la? đô? sơ? khanh! Tôi không cho phép anh la?m như vậy!
    Dufng bắt đâ?u tự ái. Nó nghiến răng:
    - Đu? rô?i! Hôm nay ma?y ăn nói với tao như vậy la? đu? rô?i! Tao nhắc cho ma?y nhớ, tao yêu ai, đó la? chuyện cu?a tao! Chuyện cu?a tao, ma?y rof chưa!
    - Anh yêu ai thi? mặc anh, nhưng anh không được la?m cho Ha? Lan khô?... - Tôi kêu lên bi phâfn.
    Dufng quắc mắc, giọn đê?u cáng:
    - Nếu ma?y sợ nó khô? thi? ma?y đi ma? yêu nó! Tao nhươ?ng lại cho ma?y đó!
    Trong một thoáng, mắt tôi bôfng hoa lên. Ca?nh vật chung quanh trơ? nên chập chơ?n. Một sự phâfn nộ khu?ng khiếp dâng tra?o trong tôi, lan ra khắp ngươ?i, tận các đâ?u ngón tay . Trong cơn giận mu? mịt đó, tôi đaf giang tay tống một qua? trơ?i giáng va?o bụng Dufng. Tôi không ý thức được cú đánh cu?a mi?nh. Nga?y xưa xa lắc, khi thă?ng Ho?a con thâ?y Phu dâfm lên đôi chân bé bo?ng cu?a Ha? Lan, tôi đaf trư?ng trị nó bă?ng một cú đánh dô?n nén như vậy . Bây giơ?, đến lượt Dufng. Dufng không dâfm lên chân, nó dâfm lên trái tim cu?a ngươ?i tôi thương. Nó đáng bị ăn đo?n.
    Nhưng Dufng khác Ho?ạ Thă?ng Ho?a cậy oai phong cu?a thâ?y Phu . Dufng cậy nhưfng ngón đo?n karaté cu?a mi?nh. Nó la? vof sinh đệ nhất đă?ng huyê?n đai cu?a vof đươ?ng ánh Sáng. Cú đánh bất ngơ? cu?a tôi khiến nó nhăn nhó va? cúi gập ngươ?i xuống. Nhưng chi? một lát sau, nó lại đứng dậy được. Va? vư?a xoa bụng, nó vư?a gật gu? nhi?n tôi:
    - Được lắm! Nếu ma?y muốn, tao sef cho ma?y biết thế na?o la? đánh nhau!
    Nói xong, Dufng lao va?o tôi . Một cú đá trúng quai ha?m khiến tôi ngaf lăn ra bafi co?. Nhưng tôi chă?ng thấy sợ, cufng chă?ng thấy đau . Nôfi căm giận giúp tôi thêm sức mạnh. Tôi lô?m cô?m bo? dậy va? lăn xa? va?o đối thu?.
    Trên bafi co? hoang vắng bên bơ? sông, tôi va? Dufng lặng lef quâ?n nhau đến tận tối mịt. Không ai hé môi một lơ?i . Chúng tôi câm nín ra đo?n.
    Dif nhiên, tôi ăn đo?n nhiê?u hơn. Hô?i nho? tôi la? chúa đánh nhau . Nhưng đaf lâu rô?i tôi giaf tư? đánh đấm. Va? lại, tôi chi? biết vof... rư?ng, ăn nhau chôf gan li? va? sức mạnh. Trong khi đó, Dufng đánh ba?i ba?n. Nó ra đo?n nhanh va? chính xác. Đánh nhau một hô?i, ngươ?i tôi bâ?m tím. Lef ra tôi đaf gục ngay tư? đâ?u . Nhưng lo?ng phâfn uất va? sự gan góc đaf giúp tôi đứng vưfng. Dufng có ve? ngạc nhiên khi thấy tôi câ?m cự dai dă?ng. Nó vư?a đánh vư?a khen:
    - Khá lắm!
    Nhưng tôi chi? "khá" được đến thế. Tôi không thê? chịu đựng đến giây cuối cu?ng. Trận đấu kết thúc bă?ng ca?nh tôi nă?m bẹp dí trên co?, thơ? hô?n hê?n, mặt ma?y sưng vu?.
    Dufng đứng bên cạnh, chống nạnh nhi?n tôi:
    - Thôi nghen!
    Tôi nă?m im không đáp. Không hiê?u sao tôi chă?ng thấy đau đớn du? ngươ?i đâ?y thương tích. Lúc na?y, lo?ng tôi chi? la? một nôfi trống vắng mênh mông.
    Dufng lại nói:
    - Ngô?i dậy tao chơ? vê?. - Anh vê? trước đi! Lát tôi vê? sau! - Tôi đáp va? không buô?n nhúc nhích.
    Dufng lếch thếch quay lại chôf tha?nh câ?u . Nhi?n bộ dạng xơ xác cu?a nó, tôi đoán nó cufng ê â?m không kém gi? tôi . Bất giác tôi thơ? da?i va? ca?m thấy mi?nh thật la? điên. Liệu tất ca? nhưfng chuyện vư?a xa?y ra có đem lại cho Ha? Lan điê?u gi? tốt đẹp?
    Tôi cứ nă?m yên như thế, bất động va? suy tư . Bafi sông hoang lạnh như một bafi tha ma, bóng đêm phu? da?y va? trên bâ?u trơ?i đen thă?m nhưfng vi? sao bắt đâ?u lấp lánh.
    Đến khi ngươ?i ti?nh hă?n, nhưfng dư âm cu?a trận đánh đaf qua đi, tôi mới nho? ngươ?i dậy va? lâ?n mo? xuống bơ? sông rư?a mặt. Nước sông mát lạnh khiến lo?ng tôi bôfng chốc trơ? nên thư thái mặc du? các vết thương dâ?n dâ?n nhức nhối . Tôi vốc nước bă?ng ca? hai tay . Có khi tôi vu?i đâ?u va?o mặt sông. Đê? nghe sông nước vôf vê?. Đê? nghe trong một phút, trong một giây, lo?ng bôfng lênh đênh như nhưfng vi? sao đang bê?nh bô?ng trên lớp sóng kia .
    42. Tôi nghi? học ca? tuâ?n lêf. Tôi không thê? đến lớp với bộ mặt như thế. Cậu Huấn ho?i, tôi ba?o tôi bị đụng xe . Nhi?n ánh mắt cậu, tôi biết cậu không tin. Nhưng cậu không gặng ho?i . Cậu vốn trọng ke? sif. Một khi ke? sif không chịu gia?i thích nguyên nhân các vết bâ?m trên mặt mi?nh hă?n la? có điê?u gi? uâ?n khúc.
    Nho? Mai va? thă?ng Liêm ho?i, tôi cufng đáp như thế. Tụi nó nói:
    - Vậy anh pha?i bắt ngươ?i ta bô?i thươ?ng!
    Tôi cươ?i:
    - Ngươ?i ta chạy mất tiêu !
    Năm nga?y sau, Ha? Lan ghé.
    Thấy mặt tôi, nó la hoa?ng:
    - Trơ?i ơi! Ngạn sao vậy ?
    Tôi tặc lươfi:
    - Té.
    -Té ơ? đâu ghê vậy ?
    Tôi bịa:
    - Té ơ? nha? chứ đâu! Lăn tư? trên câ?u thang xuống!
    Ha? Lan thật khơ?, nó tin ngay . Va? nó vội vaf lục lọi trong túi xách lấy ra chai dâ?u, nói:
    - Đê? Ha? Lan xức dâ?u cho Ngạn nghen!
    Rô?i không đợi tôi có ý kiến, Ha? Lan dốc dâ?u ra tay va? xoa lên các vết bâ?m trên má tôi .
    Tôi khef nhắm mắt lại va? có ca?m giác nhưfng ngón tay dịu da?ng va? mê?m mại cu?a Ha? Lan đang mơn man lên trái tim tôi . Chúng như đang an u?i va? xoa dịu nôfi đau trong lo?ng tôi bă?ng sự âu yếm lặng thâ?m. Hệt như nga?y xưa, thuơ? co?n học ơ? trươ?ng la?ng. Thuơ? ấy, Ha? Lan luôn luôn ơ? bên cạnh tôi trong nhưfng trận đánh nâ?y lư?a va? sự lo lắng săn sóc cu?a nó bao giơ? cufng đem lại cho tôi một sự êm ái tuyệt vơ?i .
    (to be continued)
  8. hatxxihoi

    hatxxihoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2004
    Bài viết:
    1.269
    Đã được thích:
    0
    Bây giơ? cufng vậy . Tôi đang chi?m va?o một trạng thái êm đê?m ngây ngất. Nhưfng ngón tay mượt ma? cu?a Ha? Lan đang lướt nhẹ trên má tôi đaf đánh thức trong tôi nhưfng xúc ca?m quen thuộc, nhưfng xúc ca?m ma? tôi tươ?ng đaf mafi mafi thuộc vê? ky? niệm. Va? tôi bô?i hô?i ho?i:
    - Dâ?u ơ? đâu vậy ?
    - Cu?a Ha? Lan.
    - Bộ lúc na?o Ha? Lan cufng bo? theo chai dâ?u ha? ?
    Ho?i xong, tôi chợt mi?m cươ?i . Tôi nhận ra tôi đaf ho?i Ha? Lan đúng cái câu nga?y xưa tôi đaf ho?i, lúc tôi tre?o lên đâ?u hô?i ti?m trứng chim cho Ha? Lan va? bị ngaf u đâ?u . Tôi nghe Ha? Lan đáp:
    - ư?.
    Va? tôi lại bâng khuâng ho?i:
    - Bo? theo chi vậy ?
    Ha? Lan cươ?i:
    - Đê? xức chứ chi! Tối đi chơi không xức dâ?u, dêf trúng gió lắm...
    Đang nói, Ha? Lan bôfng im bặt. Va? ngó lơ chôf khác. Co?n tôi, trong một thoáng, bôfng sực ti?nh va? nhanh chóng rơi ra kho?i giấc mơ ngọt nga?o cu?a quá khứ. Ca?m giác dịu da?ng ma? Ha? Lan đem lại không co?n lư?a phi?nh tôi được nưfa . Va? tôi cay đắng nhận ra sự thay đô?i cu?a số phận. Ha? Lan trước mặt tôi không co?n la? cô bạn bé bo?ng nga?y na?o . Nó bo? chai dâ?u theo ngươ?i không pha?i vi? "Ngạn chuyên môn đánh nhau, lại chúa hay té" như trước đây nưfa ma? vi? nhưfng buô?i tối đi chơi với Dufng. Tối na?o cufng đi nhong nhong ngoa?i đươ?ng, nó sợ trúng gió.
    Tư? lúc biết được điê?u đó, Ha? Lan ca?ng xức dâ?u, tôi ca?ng thấy đau . Va? tôi nă?m im như khúc gôf, u sâ?u va? giận dôfi . Ha? Lan cufng lặng thinh. Xức dâ?u cho tôi xong, nó lặng lef ra vê?, không nói một lơ?i . Nó biết câu nói vô ý cu?a nó đaf la?m tôi thương tô?n. Ha? Lan yêu Dufng, điê?u đó chấp nhận được, dâfu chă?ng dêf da?ng gi?. Nhưng tôi không thê? chịu đựng nô?i khi nghe bất cứ một điê?u gi? thuộc vê? "chi tiết" cu?a mối quan hệ đó.
    Ha? Lan vê?, tôi không tiêfn. Tôi nă?m trên giươ?ng nhi?n nó biến mất sau khung cư?a . Va? thơ? da?i . Hă?n nó đến đây không pha?i đê? săn sóc tôi . Nó đâu biết tôi bị ... té câ?u thang. Chắc Ha? Lan ti?m tôi đê? tâm sự, đê? sụt su?i, va? đê? trút nôfi khô? cu?a nó lên nôfi khô? cu?a tôi .
    Tôi nhi?n lên trâ?n nha?, tôi nhi?n lên mặt phă?ng nă?m ngang, va? thâ?m nói:
    ư?, em hafy đi đi
    Với niê?m vui va? nôfi hân hoan choáng ngợp trong lo?ng.
    Em hafy ti?m đến bất ky? nơi na?o em thích
    Đư?ng ti?m đến anh
    Đư?ng ti?m đến anh la?m gi?
    Dâfu trong hạnh phúc cu?a em
    Anh chă?ng được dự phâ?n
    Thi? anh cufng chă?ng nê? ha? gi? la?m một ke? đứng ngoa?i
    Tham dự va?o số phận cu?a em bă?ng nhưfng lơ?i chúc tụng
    Hafy cứ nghif như em tư?ng nghif
    Anh có la? gi? đâu
    Anh chi? mong em hafy đến với anh
    Khi na?o em không co?n bất ky? nơi na?o đê? đến
    Khi na?o đôi chân quen nhún nhâ?y cu?a em
    Đaf bắt đâ?u thất thê?u
    Dưới gánh nặng cu?a khô? đau
    Bấy giơ? anh sef ơ? bên em
    Với một ước muốn nho? nhoi
    Được chia sớt cu?ng em
    Một phâ?n cơ cực.
    Nhưfng lơ?i thi? thâ?m cứ vang lên trong lo?ng tôi, ngậm ngu?i, thanh tha?nh, trơ? đi trơ? lại như một điệp khúc tươ?ng vọng. Chúng không tan, suốt một tuâ?n.
    43. Cô Thịnh đến va?o lúc tôi chă?ng mong đợi chút na?o . Cô đến với chị Nhươ?ng, tay ôm một chục cam. Vư?a bước va?o pho?ng, cô Thịnh o?i liê?n:
    - Ngạn bị đụng xe sao vậy ?
    Tôi tra? lơ?i lấp lư?ng:
    - Thi? đụng chứ đụng sao! Hai xe đâm va?o nhau, ngaf lăn quay! - Rô?i tôi nhi?n cô Thịnh, to? mo? ho?i - Ai nói cô biết Ngạn bị đụng xe ?
    - Thă?ng Liêm. Nó nói với Nhươ?ng. Nhươ?ng nói lại với cô .
    Hóa ra la? thă?ng Liêm le?o mép! Nó thương tôi tha?nh ra hại tôi . Tôi muốn giấu nhẹm mọi chuyện, bây giơ? lại tung tóe ra . Cô Thịnh đâu pha?i la? Ha? Lan, tôi đư?ng ho?ng bịp cô được. Đúng như tôi nghif, nhi?n lướt qua tôi một cái, cô Thịnh biết liê?n.
    Cô trách:
    - Ngạn nói dối . Không pha?i Ngạn bị đụng xe .
    Tôi giật thót, vội qua? quyết:
    - Ngạn bị đụng xe thật ma?!
    Cô Thịnh nhi?n tôi chă?m chă?m. Rô?i lắc đâ?u:
    - Đụng xe pha?i xây xát, trâ?y trụa ghê lắm! ơ? đây chi? toa?n nhưfng vết bâ?m. Chắc la? Ngạn đánh nhau với ai!
    Cô Thịnh nói trúng phóc, tôi đa?nh ngô?i im.
    - Ngạn đánh nhau với ai vậy ? - Cô Thịnh lại ho?i .
    Tôi gafi đâ?u:
    - Với... thă?ng bạn cu?ng lớp.
    - Bạn cu?ng lớp ma? đánh nhau ?
    Tôi lại bối rối:
    - ư?, chuyện nho? thôi . Do hiê?u lâ?m.
    Tôi cố ti?nh gia?i thích mập mơ?. Nhưng cô Thịnh chă?ng ho?i nưfa . Cô chi? thơ? da?i:
    - Hô?i nho? Ngạn la? chúa đánh nhau . Lớn lên, tươ?ng Ngạn thay đô?i, ai ngơ? vâfn vậy . Hư quá!
    Cô Thịnh trách tôi rof la? oan. Nhưng tôi không thê? thanh minh. Tôi ngậm bô? ho?n. la?m ngọt.
    Chị Nhươ?ng không trách tôi . Thấy tôi bị đánh, chị vư?a thương vư?a tức, be?n xúi:
    - Đứa na?o đánh Ngạn, Ngạn nhơ? anh Dufng tra? thu? giu?m cho! Anh Dufng có đi học vof đấy!
    Tôi dơ? khóc dơ? cươ?i, chưa biết nói sao, cô Thịnh đaf nạt:
    - Nhươ?ng đư?ng có xúi bậy! Không có chuyện đánh nhau nưfa!
    Rô?i cô quay sang tôi, đe:
    - Ngạn co?n đánh nhau lâ?n nưfa, cô méc ba Ngạn liê?n.
    Tôi gật đâ?u, buô?n xo . Cô la?m như tôi ham đánh nhau lắm. Cô chă?ng hiê?u gi? tôi .
    Đợi cho cô Thịnh va? chị Nhươ?ng ra vê?, tôi uê? oa?i ngô?i dậy . Tôi vớ lấy cây đa?n va? lướt khef nhưfng đâ?u ngón tay lên dafy phím đê? nghe nhưfng âm thanh rung lên bô?i hô?i . Tôi ti? că?m va?o thu?ng đa?n. Că?m tôi đau nhói . Nhưng tôi mặc xác. Nhưfng vết bâ?m trên mặt. Anh chă?ng kê? la?m gi?. Trái tim nhiê?u xây xát. Mới khó lo?ng quên đi
    44. Dufng quay vê? với Ha? Lan.
    Tôi đón nhận tin đó nư?a vui nư?a buô?n. Tôi yêu Ha? Lan, tôi muốn Dufng quay lại đê? Ha? Lan nguôi đau khô?. Nhưng cufng vi? yêu Ha? Lan, trong thâm tâm tôi câ?u mong Dufng đi luôn. Nó va? Bích Hoa?ng cứ dắt nhau tếch đi đâu thi? tếch, khuất mắt ca?ng tốt. Tôi không rof giưfa hai ước muốn trái ngược đó, cái na?o mạnh hơn. Chúng mạnh ngang nhau, tôi ca?ng chết. Chúng mạnh ngang nhau, tôi cứ pha?i tự da?y vo?: rốt cuộc thi? ba?n chất ti?nh yêu la? gi?, vị tha hay ích ky?. Tôi ho?i, va? tôi không tra? lơ?i được. Đó la? một trong nhưfng câu ho?i ma? mafi mafi vê? sau tôi vâfn không thê? ti?m ra câu tra? lơ?i chính xác.
    Tôi cufng không rof Dufng quay vê? với Ha? Lan vi? lý do gi?. Có pha?i vi? trận đánh kinh hô?n trên bơ? sông hôm nọ? Tôi chă?ng biết. Dufng chi? ngắn gọn:
    - Con Bích Hoa?ng chi? được cái mef ngoa?i, chán bo? xư?!
    Sau đó, nó phóng xe đến chôf Ha? Lan. Nó sef chơ? Ha? Lan đi chơi . Ha? Lan sef rất hớn hơ?, va? khi ra đi trong túi xách hă?n không quên bo? theo chai dâ?u gió.
    Ha? Lan không quên chai dâ?u gió. Nó chi? quên tôi .
    Tư? nga?y Dufng quay trơ? lại, Ha? Lan chă?ng buô?n đến ti?m tôi nưfa . Khi đau khô?, nó mới câ?n đến tôi .
    Tôi chă?ng giận Ha? Lan. Tôi lại nhi?n lên trâ?n nha?. Tôi nhi?n lên mặt phă?ng nă?m ngang. Va? điệp khúc lại thi? thâ?m:
    ư?, em hafy đi đi
    Với niê?m vui va? nôfi hân hoan choáng ngợp trong lo?ng
    Em hafy ti?m đến bất ky? nơi na?o em thích
    Đư?ng ti?m đến anh
    Đư?ng ti?m đến anh la?m gi?
    Đư?ng ti?m đến anh la?m gi?. Cứ đê? tôi ngô?i đây, le? loi, cô độc, va? thấy lo?ng bôfng bao dung như trơ?i bê?. Sự độ lượng bao giơ? cufng đem lại niê?m vui tinh thâ?n cao quí. Như ke? ngoan đạo đang đắm mi?nh trong đức tin, tôi thấy lo?ng nhẹ không. Lo?ng tôi đang ruf sạch bụi trâ?n.
    Không, vâfn co?n sót lại một hạt bụi cuối cu?ng. Nó rơi va?o mắt tôi khiến mắt tôi cay xe?. Khiến tôi ngạc nhiên thấy lo?ng vui quá xá vui ma? trên môi sao có gi? mặn chát. Có pha?i muối đấy không?
    (to be continued)
  9. hatxxihoi

    hatxxihoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2004
    Bài viết:
    1.269
    Đã được thích:
    0
    Bây giơ? cufng vậy . Tôi đang chi?m va?o một trạng thái êm đê?m ngây ngất. Nhưfng ngón tay mượt ma? cu?a Ha? Lan đang lướt nhẹ trên má tôi đaf đánh thức trong tôi nhưfng xúc ca?m quen thuộc, nhưfng xúc ca?m ma? tôi tươ?ng đaf mafi mafi thuộc vê? ky? niệm. Va? tôi bô?i hô?i ho?i:
    - Dâ?u ơ? đâu vậy ?
    - Cu?a Ha? Lan.
    - Bộ lúc na?o Ha? Lan cufng bo? theo chai dâ?u ha? ?
    Ho?i xong, tôi chợt mi?m cươ?i . Tôi nhận ra tôi đaf ho?i Ha? Lan đúng cái câu nga?y xưa tôi đaf ho?i, lúc tôi tre?o lên đâ?u hô?i ti?m trứng chim cho Ha? Lan va? bị ngaf u đâ?u . Tôi nghe Ha? Lan đáp:
    - ư?.
    Va? tôi lại bâng khuâng ho?i:
    - Bo? theo chi vậy ?
    Ha? Lan cươ?i:
    - Đê? xức chứ chi! Tối đi chơi không xức dâ?u, dêf trúng gió lắm...
    Đang nói, Ha? Lan bôfng im bặt. Va? ngó lơ chôf khác. Co?n tôi, trong một thoáng, bôfng sực ti?nh va? nhanh chóng rơi ra kho?i giấc mơ ngọt nga?o cu?a quá khứ. Ca?m giác dịu da?ng ma? Ha? Lan đem lại không co?n lư?a phi?nh tôi được nưfa . Va? tôi cay đắng nhận ra sự thay đô?i cu?a số phận. Ha? Lan trước mặt tôi không co?n la? cô bạn bé bo?ng nga?y na?o . Nó bo? chai dâ?u theo ngươ?i không pha?i vi? "Ngạn chuyên môn đánh nhau, lại chúa hay té" như trước đây nưfa ma? vi? nhưfng buô?i tối đi chơi với Dufng. Tối na?o cufng đi nhong nhong ngoa?i đươ?ng, nó sợ trúng gió.
    Tư? lúc biết được điê?u đó, Ha? Lan ca?ng xức dâ?u, tôi ca?ng thấy đau . Va? tôi nă?m im như khúc gôf, u sâ?u va? giận dôfi . Ha? Lan cufng lặng thinh. Xức dâ?u cho tôi xong, nó lặng lef ra vê?, không nói một lơ?i . Nó biết câu nói vô ý cu?a nó đaf la?m tôi thương tô?n. Ha? Lan yêu Dufng, điê?u đó chấp nhận được, dâfu chă?ng dêf da?ng gi?. Nhưng tôi không thê? chịu đựng nô?i khi nghe bất cứ một điê?u gi? thuộc vê? "chi tiết" cu?a mối quan hệ đó.
    Ha? Lan vê?, tôi không tiêfn. Tôi nă?m trên giươ?ng nhi?n nó biến mất sau khung cư?a . Va? thơ? da?i . Hă?n nó đến đây không pha?i đê? săn sóc tôi . Nó đâu biết tôi bị ... té câ?u thang. Chắc Ha? Lan ti?m tôi đê? tâm sự, đê? sụt su?i, va? đê? trút nôfi khô? cu?a nó lên nôfi khô? cu?a tôi .
    Tôi nhi?n lên trâ?n nha?, tôi nhi?n lên mặt phă?ng nă?m ngang, va? thâ?m nói:
    ư?, em hafy đi đi
    Với niê?m vui va? nôfi hân hoan choáng ngợp trong lo?ng.
    Em hafy ti?m đến bất ky? nơi na?o em thích
    Đư?ng ti?m đến anh
    Đư?ng ti?m đến anh la?m gi?
    Dâfu trong hạnh phúc cu?a em
    Anh chă?ng được dự phâ?n
    Thi? anh cufng chă?ng nê? ha? gi? la?m một ke? đứng ngoa?i
    Tham dự va?o số phận cu?a em bă?ng nhưfng lơ?i chúc tụng
    Hafy cứ nghif như em tư?ng nghif
    Anh có la? gi? đâu
    Anh chi? mong em hafy đến với anh
    Khi na?o em không co?n bất ky? nơi na?o đê? đến
    Khi na?o đôi chân quen nhún nhâ?y cu?a em
    Đaf bắt đâ?u thất thê?u
    Dưới gánh nặng cu?a khô? đau
    Bấy giơ? anh sef ơ? bên em
    Với một ước muốn nho? nhoi
    Được chia sớt cu?ng em
    Một phâ?n cơ cực.
    Nhưfng lơ?i thi? thâ?m cứ vang lên trong lo?ng tôi, ngậm ngu?i, thanh tha?nh, trơ? đi trơ? lại như một điệp khúc tươ?ng vọng. Chúng không tan, suốt một tuâ?n.
    43. Cô Thịnh đến va?o lúc tôi chă?ng mong đợi chút na?o . Cô đến với chị Nhươ?ng, tay ôm một chục cam. Vư?a bước va?o pho?ng, cô Thịnh o?i liê?n:
    - Ngạn bị đụng xe sao vậy ?
    Tôi tra? lơ?i lấp lư?ng:
    - Thi? đụng chứ đụng sao! Hai xe đâm va?o nhau, ngaf lăn quay! - Rô?i tôi nhi?n cô Thịnh, to? mo? ho?i - Ai nói cô biết Ngạn bị đụng xe ?
    - Thă?ng Liêm. Nó nói với Nhươ?ng. Nhươ?ng nói lại với cô .
    Hóa ra la? thă?ng Liêm le?o mép! Nó thương tôi tha?nh ra hại tôi . Tôi muốn giấu nhẹm mọi chuyện, bây giơ? lại tung tóe ra . Cô Thịnh đâu pha?i la? Ha? Lan, tôi đư?ng ho?ng bịp cô được. Đúng như tôi nghif, nhi?n lướt qua tôi một cái, cô Thịnh biết liê?n.
    Cô trách:
    - Ngạn nói dối . Không pha?i Ngạn bị đụng xe .
    Tôi giật thót, vội qua? quyết:
    - Ngạn bị đụng xe thật ma?!
    Cô Thịnh nhi?n tôi chă?m chă?m. Rô?i lắc đâ?u:
    - Đụng xe pha?i xây xát, trâ?y trụa ghê lắm! ơ? đây chi? toa?n nhưfng vết bâ?m. Chắc la? Ngạn đánh nhau với ai!
    Cô Thịnh nói trúng phóc, tôi đa?nh ngô?i im.
    - Ngạn đánh nhau với ai vậy ? - Cô Thịnh lại ho?i .
    Tôi gafi đâ?u:
    - Với... thă?ng bạn cu?ng lớp.
    - Bạn cu?ng lớp ma? đánh nhau ?
    Tôi lại bối rối:
    - ư?, chuyện nho? thôi . Do hiê?u lâ?m.
    Tôi cố ti?nh gia?i thích mập mơ?. Nhưng cô Thịnh chă?ng ho?i nưfa . Cô chi? thơ? da?i:
    - Hô?i nho? Ngạn la? chúa đánh nhau . Lớn lên, tươ?ng Ngạn thay đô?i, ai ngơ? vâfn vậy . Hư quá!
    Cô Thịnh trách tôi rof la? oan. Nhưng tôi không thê? thanh minh. Tôi ngậm bô? ho?n. la?m ngọt.
    Chị Nhươ?ng không trách tôi . Thấy tôi bị đánh, chị vư?a thương vư?a tức, be?n xúi:
    - Đứa na?o đánh Ngạn, Ngạn nhơ? anh Dufng tra? thu? giu?m cho! Anh Dufng có đi học vof đấy!
    Tôi dơ? khóc dơ? cươ?i, chưa biết nói sao, cô Thịnh đaf nạt:
    - Nhươ?ng đư?ng có xúi bậy! Không có chuyện đánh nhau nưfa!
    Rô?i cô quay sang tôi, đe:
    - Ngạn co?n đánh nhau lâ?n nưfa, cô méc ba Ngạn liê?n.
    Tôi gật đâ?u, buô?n xo . Cô la?m như tôi ham đánh nhau lắm. Cô chă?ng hiê?u gi? tôi .
    Đợi cho cô Thịnh va? chị Nhươ?ng ra vê?, tôi uê? oa?i ngô?i dậy . Tôi vớ lấy cây đa?n va? lướt khef nhưfng đâ?u ngón tay lên dafy phím đê? nghe nhưfng âm thanh rung lên bô?i hô?i . Tôi ti? că?m va?o thu?ng đa?n. Că?m tôi đau nhói . Nhưng tôi mặc xác. Nhưfng vết bâ?m trên mặt. Anh chă?ng kê? la?m gi?. Trái tim nhiê?u xây xát. Mới khó lo?ng quên đi
    44. Dufng quay vê? với Ha? Lan.
    Tôi đón nhận tin đó nư?a vui nư?a buô?n. Tôi yêu Ha? Lan, tôi muốn Dufng quay lại đê? Ha? Lan nguôi đau khô?. Nhưng cufng vi? yêu Ha? Lan, trong thâm tâm tôi câ?u mong Dufng đi luôn. Nó va? Bích Hoa?ng cứ dắt nhau tếch đi đâu thi? tếch, khuất mắt ca?ng tốt. Tôi không rof giưfa hai ước muốn trái ngược đó, cái na?o mạnh hơn. Chúng mạnh ngang nhau, tôi ca?ng chết. Chúng mạnh ngang nhau, tôi cứ pha?i tự da?y vo?: rốt cuộc thi? ba?n chất ti?nh yêu la? gi?, vị tha hay ích ky?. Tôi ho?i, va? tôi không tra? lơ?i được. Đó la? một trong nhưfng câu ho?i ma? mafi mafi vê? sau tôi vâfn không thê? ti?m ra câu tra? lơ?i chính xác.
    Tôi cufng không rof Dufng quay vê? với Ha? Lan vi? lý do gi?. Có pha?i vi? trận đánh kinh hô?n trên bơ? sông hôm nọ? Tôi chă?ng biết. Dufng chi? ngắn gọn:
    - Con Bích Hoa?ng chi? được cái mef ngoa?i, chán bo? xư?!
    Sau đó, nó phóng xe đến chôf Ha? Lan. Nó sef chơ? Ha? Lan đi chơi . Ha? Lan sef rất hớn hơ?, va? khi ra đi trong túi xách hă?n không quên bo? theo chai dâ?u gió.
    Ha? Lan không quên chai dâ?u gió. Nó chi? quên tôi .
    Tư? nga?y Dufng quay trơ? lại, Ha? Lan chă?ng buô?n đến ti?m tôi nưfa . Khi đau khô?, nó mới câ?n đến tôi .
    Tôi chă?ng giận Ha? Lan. Tôi lại nhi?n lên trâ?n nha?. Tôi nhi?n lên mặt phă?ng nă?m ngang. Va? điệp khúc lại thi? thâ?m:
    ư?, em hafy đi đi
    Với niê?m vui va? nôfi hân hoan choáng ngợp trong lo?ng
    Em hafy ti?m đến bất ky? nơi na?o em thích
    Đư?ng ti?m đến anh
    Đư?ng ti?m đến anh la?m gi?
    Đư?ng ti?m đến anh la?m gi?. Cứ đê? tôi ngô?i đây, le? loi, cô độc, va? thấy lo?ng bôfng bao dung như trơ?i bê?. Sự độ lượng bao giơ? cufng đem lại niê?m vui tinh thâ?n cao quí. Như ke? ngoan đạo đang đắm mi?nh trong đức tin, tôi thấy lo?ng nhẹ không. Lo?ng tôi đang ruf sạch bụi trâ?n.
    Không, vâfn co?n sót lại một hạt bụi cuối cu?ng. Nó rơi va?o mắt tôi khiến mắt tôi cay xe?. Khiến tôi ngạc nhiên thấy lo?ng vui quá xá vui ma? trên môi sao có gi? mặn chát. Có pha?i muối đấy không?
    (to be continued)
  10. hatxxihoi

    hatxxihoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2004
    Bài viết:
    1.269
    Đã được thích:
    0
    45. Mù?a hè? nfm 'ò dà?i 'f?ng df̣c 'Ắi với tĂi .
    Như khĂng phà?i là? ba thàng, mà? ba nfm, hay lĂu hơn thẮ nưfa . TĂi cò cà?m tươ?ng như 'àf biẮn mẮt nhưfng mù?a thu, nhưfng mù?a 'Ăng, nhưfng mù?a xuĂn trĂn trài 'Ắt. Khf́p trĂ?n gian chì? cò mĂfi mù?a hè?. Hoa phượng nơ? lĂ thĂ tư? thàng giĂng 'Ắn thàng chàp, kèp theo nhưfng tiẮng ve gĂ?y .
    TĂi vĂ? là?ng 'ù? 'Ă?y ba thàng ve kĂu .
    Hà? Lan chì? ơ? cò hai mươi ngà?y . Nò cf́t mù?a hè? ra là?m hai phĂ?n khĂng 'Ă?u nhau . PhĂ?n lớn nhẮt nò dà?ng cho thà?nh phẮ. ơ? 'ò cò vui chơi, cò hẶi hè?, cò Dùfng. Nò chì? dà?nh cho là?ng Đo Đo cò hai mươi ngà?y ìt ò?i .
    Trong khoà?ng thơ?i gian ngf́n ngù?i 'ò, tĂi chì? 'Ắn chơi và?i lĂ?n. Chf?ng lĂ?n nà?o giẮng như ngà?y xưa . Chùng tĂi vĂfn ngĂ?i cành nhau dưới già?n hoa thiĂn lỳ, vĂfn tinh nghìch 'ong 'ưa chĂn trĂn nhưfng khùc gĂf trò?n, nhưng niĂ?m hà?o hứng ngà?y nà?o 'àf bò? 'i 'Ău . Dươ?ng như giưfa chùng tĂi chf?ng cò?n gì? 'Ă? nòi, cứ mĂfi lĂ?n cẮt lơ?i là? mĂfi lĂ?n nhẶn thẮy mì?nh ngượng ngẶp. Giưfa trưa hè? ngẶt ngàt, chùng tĂi ngĂ?i lf̣ng thinh, trẮng vf́ng, ơ? bĂn nhau mà? nghì?n trù?ng xa càch. ĐĂi mf́t biẮc ngà?y nà?o, khi dòfi theo nhưfng cành chuĂ?n chuĂ?n 'ang ngĂ?n ngơ bay bĂn hà?ng giẶu 'Ă?, em cò chành lò?ng tiẮc nuẮi tuĂ?i thơ qua ?
    TĂi ra vĂ? lĂ?m lùfi . TĂi hiĂ?u rf?ng tư? nay chì? cò mẶt mì?nh tĂi giưfa bẮn bĂ? phượng vìf. Hà? Lan vĂ? là?ng nhưng lò?ng nò chf?ng theo vĂ?. Lò?ng nò 'àf thĂi tìm hoa sim, thĂi và?ng hoa thì và? cò lèf hì?nh à?nh nhưfng phiĂn chợ 'Ăm gifng mf́c ành 'è?n dòc quàfng 'ơ?i tuĂ?i nhò? cùfng 'àf tư? lĂu thĂi lẮp lành.
    TĂi vĂ? mẶt mì?nh. Hè? nà?y, cĂ Thình khĂng vĂ?. CĂ ơ? lài nhà? chì Nhươ?ng rào riẮt Ăn tẶp chuĂ?n bì thi tù tà?i hai . Chf́c cĂ lài thức khuya lf́c khuya lơ và? dẶy tư? khi trơ?i cò?n mơ? mìt. Chf́c cĂ lài thươ?ng xuyĂn nhùng 'Ă?u và?o thau nước trong lùc hòc bà?i 'Ă? cho tì?nh ngù?. Chf́c cĂ chà? nhớ 'Ắn tĂi .
    SuẮt mù?a hè?, hĂ?u như chiĂ?u nà?o tĂi cùfng và?o chơi trong rư?ng Sim. TĂi 'i mẶt mì?nh, ngay cà? thơ?i gian Hà? Lan cò?n ơ? là?ng. TĂi lưfng thưfng 'f̣t chĂn trĂn nhưfng lẮi mò?n quen thuẶc, nghe tiẮng là khĂ vơf dưới gòt già?y, lò?ng cứ ngơf chiĂ?u 'i xà?o xàc. TĂi ngĂ?i trĂn phiẮn 'à nfm nà?o, lành mẶt bĂn vai, chĂf trẮng mẶt ngươ?i trong thoàng mf́t 'àf ngẶp 'Ă?y là rùng.
    TĂi ngĂ?i lf̣ng thinh giưfa hoà?ng hĂn vĂy bòc, mơ mà?ng hoà?i niẶm vĂ? nhưfng ngà?y xưa cùf. Mà? cùfng chf?ng xưa cùf gì?, mới 'Ăy thĂi . Mù?a hè? nfm ngoài, trước ngà?y giàf tư? phẮ huyẶn, tiẮng 'à?n tĂi chf?ng giẮu giẮm 'iĂ?u gì?:
    Lò?ng anh
    Dù? rẶng dà?i như bĂ?
    Vf́ng càch buĂ?m em
    cùfng lè? loi
    Lùc Ắy, tĂi chf?ng lè? loi . Hà? Lan ơ? bĂn tĂi . Nò 'òn nhẶn tì?nh tĂi, dĂfu chf?ng hứa hèn 'iĂ?u gì?. Nhưng chì? cĂ?n vẶy thĂi, trài tim tĂi 'àf reo vui và? hĂ?n tĂi trang hoà?ng bao nhiĂu là? mơ mẶng. VẶy mà?, tẮt cà? 'àf xa, mù? khơi, thfm thf?m. TĂi chf?ng bao giơ? ngơ? chì? cĂ?n mẶt khoà?ng càch ngf́n ngù?i giưfa hai mù?a hè?, mòi thứ trĂn 'ơ?i 'Ă?u cò thĂ? bì 'Ă?y lù?i và?o quà khứ chf?ng chùt xòt thương. Mòi thứ, trư? tì?nh yĂu cù?a tĂi .
    Hà? Lan tươ?ng cò thĂ? thĂ?i tf́t tì?nh yĂu cù?a tĂi dĂf dà?ng như thĂ?i tf́t mẶt ngòn nẮn. Nò lĂ?m. Nò chf?ng hiĂ?u lò?ng tĂi . Tư? rẮt lĂu, lò?ng tĂi 'àf hứa, như tĂi 'àf mẶt lĂ?n thĂ? lẶ với bà? khi cò?n sẮng: "Lớn lĂn chàu sèf cưới nò là?m vợ, bà? à!". TĂi 'àf nòi, và? tĂi màfi màfi khĂng quĂn. Hà? Lan chf?ng biẮt 'iĂ?u 'ò. Chf?ng ai biẮt 'iĂ?u 'ò. Trư? bà?. Bà? là? ngươ?i nf́m giưf sức mành cù?a càc cĂu chuyẶn cĂ?. Bà? hiĂ?u ròf 'iĂ?u kỳ? diẶu cù?a tì?nh yĂu, lò?ng nhĂn ài, tình già?n dì và? sự trong trè?o cù?a tĂm hĂ?n. KhĂng cĂ?n phà?i suy nghìf, chì? bf?ng trực giàc, bà? 'àf hiĂ?u ngay 'iĂ?u tĂi muẮn bà? hiĂ?u: 'Ắi với tĂi, Hà? Lan chình là? hòa thĂn yĂu kiĂ?u cù?a tuĂ?i thơ rực rơf, cù?a 'Ắt 'ai quĂ xứ. Nò mang và?o mẮi tì?nh tĂi mẶt niĂ?m hoà?i vòng khĂng nguĂi .
    Nhưfng ngòn nẮn tì?nh yĂu trong lò?ng tĂi khĂng tf́t. Dù? Hà? Lan cứ thĂ?i, thĂ?i hoà?i . Chùng khĂng tf́t, chùng chì? mơ? 'i . Chùng chày lẶp lò?e, kiĂn trì? và? buĂ?n bàf, và? 'ợi mong.
    TĂi 'ợi mù?a hè? sf́p tới . TĂi 'ợi mòi sự 'Ă?i thay . NẮu sang nfm chf?ng cò tin vui, tĂi sffn lò?ng 'ợi thĂm mẮy mù?a phượng 'ò?. Hf?n trài tim Hà? Lan sèf cò buĂ?i quay vĂ?, hf?n thẮ! Lèf nà?o nò chf?ng nghe thẮy tiẮng 'à?n tĂi ngẶm ngù?i tan 'i trong giò, dĂfu nò 'ang ơ? tẶn 'Ău trong xa thf?m mìt mù?:
    Mù?a hè? nà?o gf̣p gơf
    Mù?a hè?nà?o chia ly
    Mù?a hè? nà?o hẶi ngẶ
    TĂi cĂ?m trĂn tay hai mù?a hè? rực rơf
    Cò?n mù?a hè? cuẮi cù?ng rơi 'i 'Ău ?
    Ai nhf̣t 'ược mù?a hè? tĂi 'ành mẮt
    Xin trà? lài cho tĂi
    Xin trà? lài cho ngươ?i yĂu tĂi
    DĂfu chì? là? xàc con ve sĂ?u chẮt khĂ
    Ă?y chình là? mù?a hè? cù?a tĂi
    Ngù? quĂn trong nàch là
    Nhưfng ngòt bù?i tĂi 'àf nẮm trà?i
    Nhưfng 'f́ng cay tĂi 'àf nẮm trà?i
    Nhưfng mù?a hè? bò?ng ràt sau lưng
    Cò?n mù?a hè? cuẮi cù?ng tĂi gf̣p lài
    TĂi 'i 'Ău ngoà?i tĂ?m mf́t tĂi tì?m?
    TĂi sèf 'i tì?m mù?a hè? tươi 'èp cù?a tĂi
    TĂi sèf khĂng bao giơ? tì?m thẮy nẮu Hà? Lan nhẮt quyẮt giẮu mù?a hè? 'f?ng sau lưng nò. Nò và? Dùfng sèf 'ứng che khuẮt mù?a phượng 'ò? mà? tĂi ngòng 'ợi . Nò mf̣c tĂi tì?m kiẮm lang thang trong cuẶc 'ơ?i . Nò mf̣c tì?nh yĂu tĂi dàfi nf́ng dĂ?m mưa, trài tim tĂi sẮt ba mươi chìn 'Ặ. Nghìf vẶy, tĂi buĂ?n quà, chf?ng thè?m hàt hò?ng. TĂi buĂng 'à?n xuẮng và? ngĂ?i im. NgĂ?i im vui hơn.
    46. LĂn lớp mươ?i mẶt, tĂi hòc vù?i 'Ă?u . CuẮi nfm thi tù tà?i mẶt, rớt là? vĂ lình, 'ứa nà?o cùfng ngàn. Dùfng ngoài lẶ, nò 'i chơi tà? tà?. Chf́c nò nghìf 'f?ng nà?o nò cùfng thi rớt, trước khi bì 'Ă?y ra chiẮn trươ?ng, fn chơi xà? làng cho sướng thĂn.
    Dùfng xà? làng bf?ng càch cf̣p bĂ? lung tung. Nò 'i chơi hẮt cĂ nà?y 'Ắn cĂ khàc, bào hài Hà? Lan khòc sưng cà? mf́t. Và?, cùfng như nfm ngoài, Hà? Lan lài tì?m 'Ắn tĂi, kĂ? khĂ?. LĂ?n nà?y, nò khĂng buĂ?n giưf kèf. Nò khĂng rơm rớm nước mf́t, mà? gùc 'Ă?u lĂn vai tĂi, khòc vù?i .
    Hà? Lan khòc mà? tĂi ướt ào . Nước mf́t nò chày bò?ng da thìt tĂi, như a-xìt. NẮu nò khòc vì? tĂi, hf?n tĂi sèf xùc 'Ặng ghĂ gớm. Hf?n tĂi sèf mù?i lò?ng khòc theo . Nhưng 'f?ng nà?y, nò khòc vì? Dùfng. Nò khòc thf?ng sơ? khanh 'ò, trài tim tĂi chai lì?.
    LĂ?n 'Ă?u , vù Bìch Hoà?ng cò?n khiẮn tĂi 'iĂn tiẮt nẶn nhau với Dùfng. TĂi là?m kè? giưfa 'ươ?ng thẮy chuyẶn bẮt bf?ng chf?ng tha . TĂi muẮn Hà? Lan hành phùc. Nhưng cà?ng vĂ? sau, trài tim tĂi cà?ng nguẶi màu anh hù?ng. TĂi chf?ng thiẮt là?m Lùc VĂn TiĂn nưfa . Phong Lai trà hà?ng và? liĂn tùc trơ? mf̣t khiẮn Lùc VĂn TiĂn mẶt mò?i . CuẮi cù?ng chìu hẮt nĂ?i, tĂi nòi:
    - Dùfng 'àf như vẶy, Hà? Lan nghì? chơi luĂn 'i! Dình dàng là?m gì? cho khĂ? thĂn!
    ThẮy Dùfng chf?ng ra gì?, tĂi 'ình khuyĂn Hà? Lan dứt ào tư? lĂu . Nhưng tĂi ngài Hà? Lan hiĂ?u lĂ?m. TĂi ngài nò nghi tĂi yĂu khĂng 'ược giơ? trò? phà 'àm. Nhưng 'Ắn nước nà?y, tĂi bẮt chẮp. BĂy giơ? tĂi chì? ngài mĂfi mẶt 'iĂ?u, dĂy dưa với Dùfng, Hà? Lan sèf chuẮc thĂm 'au khĂ?.
    Hà? Lan chf?ng nghe tĂi . Nò lf́c 'Ă?u:
    - Hà? Lan khĂng thĂi Dùfng 'ược!
    Hà? Lan nòi vẶy, tĂi chì? biẮt thơ? dà?i . TĂi buĂ?n cho tĂi . Và? tĂi buĂ?n cho Hà? Lan. TĂi chf?ng biẮt là?m sao xoa dìu nĂfi 'au trong lò?ng nò. Nhưfng lơ?i an ù?i cù?a tĂi mới tè? nhàt là?m sao . ĐiĂ?u 'ò khiẮn tĂi vĂ cù?ng ray rứt và? tĂi cò cà?m giàc như tĂi, chình tĂi, chứ khĂng phà?i Dùfng, 'àf gĂy ra nĂfi bẮt hành cho Hà? Lan.
    47. MẮi tì?nh giưfa Hà? Lan và? Dùfng cứ dù?ng df?ng như vẶy, suẮt nfm. Dùfng chẶp chơ?n như cành bướm, nay 'òa hoa nà?y, mai 'òa hoa khàc, thì?nh thoà?ng lài quay vĂ? với Hà? Lan. TĂi nghiẮn rfng chứng kiẮn cà?nh 'ò, chf?ng vui gì?. TĂi thương Hà? Lan 'Ắn nàt ruẶt. Và? tĂi cùfng chư?i thĂ?m nò tơi bơ?i . Nò ngẮc nghẮch hẶt như cĂ bè quà?ng 'ò?. Nò bì con sòi 'ành lư?a mà? chf?ng biẮt. Nò cứ tươ?ng con sòi là? bà? ngoài .
    Hà? Lan nghì? hòc khi chì? cò?n ba thàng nưfa là? 'Ắn hè?. Nò cò mang. Tin 'ò khiẮn tĂi 'au xòt hơn là? ngàc nhiĂn. Tư? lĂu, tĂi 'àf phẮp phò?ng, lo lf́ng. TĂi sợ 'iĂ?u khĂng hay sèf xà?y 'Ắn cho Hà? Lan. BĂy giơ?, nò 'Ắn, sớm hơn tĂi nghìf. Nò 'Ắn khi nfm hòc chưa kẮt thùc, thẶt ngf̣t nghè?o .
    TĂi biẮt 'ược 'iĂ?u 'ò khĂng phà?i do Hà? Lan. Hà? Lan tĂm sự với tĂi 'ù? chuyẶn, trư? chuyẶn 'ò. Hai thàng gĂ?n 'Ăy, nò trẮn biẶt. TĂi thẮy lo lo, liĂ?n 'i tì?m. TĂi 'àp xe 'Ắn trước cĂ?ng trươ?ng Nưf 'ứng 'ợi suẮt ba buĂ?i chiĂ?u liĂ?n, khĂng thẮy nò. Hà? Lan biẮn mẮt khò?i dò?ng sĂng ào trf́ng khiẮn lò?ng tĂi lư?a 'Ắt.
    TĂi chày 'Ắn nhà? bà? cĂ và? bf́t gf̣p Hà? Lan ngĂ?i lf̣ng thĂ?m trong phò?ng khàch. Vè? xanh xao trĂn gương mf̣t nò khiẮn tĂi kinh hàfi . TĂi hò?i, nò bà?o bình. TĂi hò?i bình gì?, nò bà?o cùm. TĂi liĂ?n phòng xe 'Ắn hiẶu thuẮc Thanh LĂm cù?a cẶu HuẮn, kĂu nhò? Mai bàn cho tĂi mẮy vì? aspirin.
    TĂi 'ưa thuẮc, Hà? Lan khĂng lẮy . Nò bà?o cò rĂ?i . TĂi nhèt mẮy vì? thuẮc và?o tay nò, dìu dà?ng nòi:
    - Hà? Lan cứ cĂ?m lẮy! Cò rĂ?i thì? 'Ă? dà?nh!
    Nòi xong, tĂi vĂ?. Hà? Lan tiĂfn tĂi ra cư?a bf?ng ành mf́t bẮi rẮi . Nò chf?ng nòi gì?, chì? cươ?i . MẶt nù buĂ?n. Lùc 'ò, tĂi nghìf: tài bình 'ò thĂi!
    Ba hĂm sau, tĂi lài ghè. Hà? Lan vĂfn cò?n xanh. MẶt tuĂ?n sau, cùfng vẶy . Nò cứ xanh hoà?i hoà?i .
    TĂi khĂng giẮu 'ược lo Ău:
    - Hay là? Hà? Lan 'Ắn bẶnh viẶn thư? coi!
    Hà? Lan lf́c 'Ă?u . Và? khòc. TiẮng nức nơ? cù?a nò khiẮn lò?ng tĂi quf̣n thf́t. Nhưng tĂi chf?ng hiĂ?u gì?. TĂi hò?i gì?, Hà? Lan cùfng chf?ng nòi . TĂi chì? biẮt 'ứng nhì?n nò sùt sù?i và? 'oàn mò?, chf́c nò lài buĂ?n thf?ng Dùfng bò? bĂ .
    TĂi vĂ?, hò?i Dùfng:
    - Hà? Lan bình, anh cò biẮt khĂng?
    - BiẮt! - Dùfng 'àp cẶc lẮc, vè? khò chìu .
    TĂi phớt lơ?, hò?i tiẮp:
    - Anh 'Ắn thfm Hà? Lan chưa ?
    Dùfng nhfn mf̣t:
    - ChuyẶn cù?a tao, mà?y hò?i là?m gì??
    Dùfng lài giơ? cài giòng trình thượng hĂm nà?o . TĂi nĂ?i khù?ng:
    - Hò?i 'Ă? biẮt!
    Dùfng liẮc tĂi, mf̣t 'anh lài:
    - Mà?y chf?ng cĂ?n biẮt ba chuyẶn 'ò!
    Nòi xong, nò quay lưng bò? ra khò?i phò?ng. Nò khĂng thè?m nòi chuyẶn với tĂi . NẮu như trước 'Ăy, tĂi 'àf chf̣n nò lài, và? hò?i cho ra lèf. NẮu cĂ?n, tĂi sffn sà?ng 'ành nhau . Nhưfng cù 'ò?n cù?a nò khù?ng khiẮp thẶt, nhưng chf?ng thĂ? khiẮn tĂi lù?i bước. Nhưng 'ò là? trước 'Ăy, cò?n bĂy giơ?, tĂi mf̣c xàc. BĂy giơ? tĂi biẮt nò là? loài ngươ?i khĂng thĂ? nòi chuyẶn.
    TĂi chf?ng buĂ?n gĂy sự với Dùfng. Nhưng nhì?n nò vư?a lư? lư? ra cư?a vư?a nhfn nhơ? hàt "thĂi, em 'ư?ng khòc, 'ư?ng khòc nưfa là?m gì?...", tĂi lài chành lò?ng nghìf tới Hà? Lan và? bùng bĂfng tức sĂi lĂn. NẮu cò mẶt hò?n 'à trĂn tay, tĂi sèf khĂng ngĂ?n ngài nèm và?o lưng nò. TĂi sèf nèm thẶt mành.
    (to be continued)

Chia sẻ trang này