1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

MẮT BIẾC - Nguyễn Nhật Ánh (đã được dịch và phát hành tại Nhật)

Chủ đề trong 'Tác phẩm Văn học' bởi hatxxihoi, 18/09/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. hatxxihoi

    hatxxihoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2004
    Bài viết:
    1.269
    Đã được thích:
    0
    45. Mù?a hè? nfm 'ò dà?i 'f?ng df̣c 'Ắi với tĂi .
    Như khĂng phà?i là? ba thàng, mà? ba nfm, hay lĂu hơn thẮ nưfa . TĂi cò cà?m tươ?ng như 'àf biẮn mẮt nhưfng mù?a thu, nhưfng mù?a 'Ăng, nhưfng mù?a xuĂn trĂn trài 'Ắt. Khf́p trĂ?n gian chì? cò mĂfi mù?a hè?. Hoa phượng nơ? lĂ thĂ tư? thàng giĂng 'Ắn thàng chàp, kèp theo nhưfng tiẮng ve gĂ?y .
    TĂi vĂ? là?ng 'ù? 'Ă?y ba thàng ve kĂu .
    Hà? Lan chì? ơ? cò hai mươi ngà?y . Nò cf́t mù?a hè? ra là?m hai phĂ?n khĂng 'Ă?u nhau . PhĂ?n lớn nhẮt nò dà?ng cho thà?nh phẮ. ơ? 'ò cò vui chơi, cò hẶi hè?, cò Dùfng. Nò chì? dà?nh cho là?ng Đo Đo cò hai mươi ngà?y ìt ò?i .
    Trong khoà?ng thơ?i gian ngf́n ngù?i 'ò, tĂi chì? 'Ắn chơi và?i lĂ?n. Chf?ng lĂ?n nà?o giẮng như ngà?y xưa . Chùng tĂi vĂfn ngĂ?i cành nhau dưới già?n hoa thiĂn lỳ, vĂfn tinh nghìch 'ong 'ưa chĂn trĂn nhưfng khùc gĂf trò?n, nhưng niĂ?m hà?o hứng ngà?y nà?o 'àf bò? 'i 'Ău . Dươ?ng như giưfa chùng tĂi chf?ng cò?n gì? 'Ă? nòi, cứ mĂfi lĂ?n cẮt lơ?i là? mĂfi lĂ?n nhẶn thẮy mì?nh ngượng ngẶp. Giưfa trưa hè? ngẶt ngàt, chùng tĂi ngĂ?i lf̣ng thinh, trẮng vf́ng, ơ? bĂn nhau mà? nghì?n trù?ng xa càch. ĐĂi mf́t biẮc ngà?y nà?o, khi dòfi theo nhưfng cành chuĂ?n chuĂ?n 'ang ngĂ?n ngơ bay bĂn hà?ng giẶu 'Ă?, em cò chành lò?ng tiẮc nuẮi tuĂ?i thơ qua ?
    TĂi ra vĂ? lĂ?m lùfi . TĂi hiĂ?u rf?ng tư? nay chì? cò mẶt mì?nh tĂi giưfa bẮn bĂ? phượng vìf. Hà? Lan vĂ? là?ng nhưng lò?ng nò chf?ng theo vĂ?. Lò?ng nò 'àf thĂi tìm hoa sim, thĂi và?ng hoa thì và? cò lèf hì?nh à?nh nhưfng phiĂn chợ 'Ăm gifng mf́c ành 'è?n dòc quàfng 'ơ?i tuĂ?i nhò? cùfng 'àf tư? lĂu thĂi lẮp lành.
    TĂi vĂ? mẶt mì?nh. Hè? nà?y, cĂ Thình khĂng vĂ?. CĂ ơ? lài nhà? chì Nhươ?ng rào riẮt Ăn tẶp chuĂ?n bì thi tù tà?i hai . Chf́c cĂ lài thức khuya lf́c khuya lơ và? dẶy tư? khi trơ?i cò?n mơ? mìt. Chf́c cĂ lài thươ?ng xuyĂn nhùng 'Ă?u và?o thau nước trong lùc hòc bà?i 'Ă? cho tì?nh ngù?. Chf́c cĂ chà? nhớ 'Ắn tĂi .
    SuẮt mù?a hè?, hĂ?u như chiĂ?u nà?o tĂi cùfng và?o chơi trong rư?ng Sim. TĂi 'i mẶt mì?nh, ngay cà? thơ?i gian Hà? Lan cò?n ơ? là?ng. TĂi lưfng thưfng 'f̣t chĂn trĂn nhưfng lẮi mò?n quen thuẶc, nghe tiẮng là khĂ vơf dưới gòt già?y, lò?ng cứ ngơf chiĂ?u 'i xà?o xàc. TĂi ngĂ?i trĂn phiẮn 'à nfm nà?o, lành mẶt bĂn vai, chĂf trẮng mẶt ngươ?i trong thoàng mf́t 'àf ngẶp 'Ă?y là rùng.
    TĂi ngĂ?i lf̣ng thinh giưfa hoà?ng hĂn vĂy bòc, mơ mà?ng hoà?i niẶm vĂ? nhưfng ngà?y xưa cùf. Mà? cùfng chf?ng xưa cùf gì?, mới 'Ăy thĂi . Mù?a hè? nfm ngoài, trước ngà?y giàf tư? phẮ huyẶn, tiẮng 'à?n tĂi chf?ng giẮu giẮm 'iĂ?u gì?:
    Lò?ng anh
    Dù? rẶng dà?i như bĂ?
    Vf́ng càch buĂ?m em
    cùfng lè? loi
    Lùc Ắy, tĂi chf?ng lè? loi . Hà? Lan ơ? bĂn tĂi . Nò 'òn nhẶn tì?nh tĂi, dĂfu chf?ng hứa hèn 'iĂ?u gì?. Nhưng chì? cĂ?n vẶy thĂi, trài tim tĂi 'àf reo vui và? hĂ?n tĂi trang hoà?ng bao nhiĂu là? mơ mẶng. VẶy mà?, tẮt cà? 'àf xa, mù? khơi, thfm thf?m. TĂi chf?ng bao giơ? ngơ? chì? cĂ?n mẶt khoà?ng càch ngf́n ngù?i giưfa hai mù?a hè?, mòi thứ trĂn 'ơ?i 'Ă?u cò thĂ? bì 'Ă?y lù?i và?o quà khứ chf?ng chùt xòt thương. Mòi thứ, trư? tì?nh yĂu cù?a tĂi .
    Hà? Lan tươ?ng cò thĂ? thĂ?i tf́t tì?nh yĂu cù?a tĂi dĂf dà?ng như thĂ?i tf́t mẶt ngòn nẮn. Nò lĂ?m. Nò chf?ng hiĂ?u lò?ng tĂi . Tư? rẮt lĂu, lò?ng tĂi 'àf hứa, như tĂi 'àf mẶt lĂ?n thĂ? lẶ với bà? khi cò?n sẮng: "Lớn lĂn chàu sèf cưới nò là?m vợ, bà? à!". TĂi 'àf nòi, và? tĂi màfi màfi khĂng quĂn. Hà? Lan chf?ng biẮt 'iĂ?u 'ò. Chf?ng ai biẮt 'iĂ?u 'ò. Trư? bà?. Bà? là? ngươ?i nf́m giưf sức mành cù?a càc cĂu chuyẶn cĂ?. Bà? hiĂ?u ròf 'iĂ?u kỳ? diẶu cù?a tì?nh yĂu, lò?ng nhĂn ài, tình già?n dì và? sự trong trè?o cù?a tĂm hĂ?n. KhĂng cĂ?n phà?i suy nghìf, chì? bf?ng trực giàc, bà? 'àf hiĂ?u ngay 'iĂ?u tĂi muẮn bà? hiĂ?u: 'Ắi với tĂi, Hà? Lan chình là? hòa thĂn yĂu kiĂ?u cù?a tuĂ?i thơ rực rơf, cù?a 'Ắt 'ai quĂ xứ. Nò mang và?o mẮi tì?nh tĂi mẶt niĂ?m hoà?i vòng khĂng nguĂi .
    Nhưfng ngòn nẮn tì?nh yĂu trong lò?ng tĂi khĂng tf́t. Dù? Hà? Lan cứ thĂ?i, thĂ?i hoà?i . Chùng khĂng tf́t, chùng chì? mơ? 'i . Chùng chày lẶp lò?e, kiĂn trì? và? buĂ?n bàf, và? 'ợi mong.
    TĂi 'ợi mù?a hè? sf́p tới . TĂi 'ợi mòi sự 'Ă?i thay . NẮu sang nfm chf?ng cò tin vui, tĂi sffn lò?ng 'ợi thĂm mẮy mù?a phượng 'ò?. Hf?n trài tim Hà? Lan sèf cò buĂ?i quay vĂ?, hf?n thẮ! Lèf nà?o nò chf?ng nghe thẮy tiẮng 'à?n tĂi ngẶm ngù?i tan 'i trong giò, dĂfu nò 'ang ơ? tẶn 'Ău trong xa thf?m mìt mù?:
    Mù?a hè? nà?o gf̣p gơf
    Mù?a hè?nà?o chia ly
    Mù?a hè? nà?o hẶi ngẶ
    TĂi cĂ?m trĂn tay hai mù?a hè? rực rơf
    Cò?n mù?a hè? cuẮi cù?ng rơi 'i 'Ău ?
    Ai nhf̣t 'ược mù?a hè? tĂi 'ành mẮt
    Xin trà? lài cho tĂi
    Xin trà? lài cho ngươ?i yĂu tĂi
    DĂfu chì? là? xàc con ve sĂ?u chẮt khĂ
    Ă?y chình là? mù?a hè? cù?a tĂi
    Ngù? quĂn trong nàch là
    Nhưfng ngòt bù?i tĂi 'àf nẮm trà?i
    Nhưfng 'f́ng cay tĂi 'àf nẮm trà?i
    Nhưfng mù?a hè? bò?ng ràt sau lưng
    Cò?n mù?a hè? cuẮi cù?ng tĂi gf̣p lài
    TĂi 'i 'Ău ngoà?i tĂ?m mf́t tĂi tì?m?
    TĂi sèf 'i tì?m mù?a hè? tươi 'èp cù?a tĂi
    TĂi sèf khĂng bao giơ? tì?m thẮy nẮu Hà? Lan nhẮt quyẮt giẮu mù?a hè? 'f?ng sau lưng nò. Nò và? Dùfng sèf 'ứng che khuẮt mù?a phượng 'ò? mà? tĂi ngòng 'ợi . Nò mf̣c tĂi tì?m kiẮm lang thang trong cuẶc 'ơ?i . Nò mf̣c tì?nh yĂu tĂi dàfi nf́ng dĂ?m mưa, trài tim tĂi sẮt ba mươi chìn 'Ặ. Nghìf vẶy, tĂi buĂ?n quà, chf?ng thè?m hàt hò?ng. TĂi buĂng 'à?n xuẮng và? ngĂ?i im. NgĂ?i im vui hơn.
    46. LĂn lớp mươ?i mẶt, tĂi hòc vù?i 'Ă?u . CuẮi nfm thi tù tà?i mẶt, rớt là? vĂ lình, 'ứa nà?o cùfng ngàn. Dùfng ngoài lẶ, nò 'i chơi tà? tà?. Chf́c nò nghìf 'f?ng nà?o nò cùfng thi rớt, trước khi bì 'Ă?y ra chiẮn trươ?ng, fn chơi xà? làng cho sướng thĂn.
    Dùfng xà? làng bf?ng càch cf̣p bĂ? lung tung. Nò 'i chơi hẮt cĂ nà?y 'Ắn cĂ khàc, bào hài Hà? Lan khòc sưng cà? mf́t. Và?, cùfng như nfm ngoài, Hà? Lan lài tì?m 'Ắn tĂi, kĂ? khĂ?. LĂ?n nà?y, nò khĂng buĂ?n giưf kèf. Nò khĂng rơm rớm nước mf́t, mà? gùc 'Ă?u lĂn vai tĂi, khòc vù?i .
    Hà? Lan khòc mà? tĂi ướt ào . Nước mf́t nò chày bò?ng da thìt tĂi, như a-xìt. NẮu nò khòc vì? tĂi, hf?n tĂi sèf xùc 'Ặng ghĂ gớm. Hf?n tĂi sèf mù?i lò?ng khòc theo . Nhưng 'f?ng nà?y, nò khòc vì? Dùfng. Nò khòc thf?ng sơ? khanh 'ò, trài tim tĂi chai lì?.
    LĂ?n 'Ă?u , vù Bìch Hoà?ng cò?n khiẮn tĂi 'iĂn tiẮt nẶn nhau với Dùfng. TĂi là?m kè? giưfa 'ươ?ng thẮy chuyẶn bẮt bf?ng chf?ng tha . TĂi muẮn Hà? Lan hành phùc. Nhưng cà?ng vĂ? sau, trài tim tĂi cà?ng nguẶi màu anh hù?ng. TĂi chf?ng thiẮt là?m Lùc VĂn TiĂn nưfa . Phong Lai trà hà?ng và? liĂn tùc trơ? mf̣t khiẮn Lùc VĂn TiĂn mẶt mò?i . CuẮi cù?ng chìu hẮt nĂ?i, tĂi nòi:
    - Dùfng 'àf như vẶy, Hà? Lan nghì? chơi luĂn 'i! Dình dàng là?m gì? cho khĂ? thĂn!
    ThẮy Dùfng chf?ng ra gì?, tĂi 'ình khuyĂn Hà? Lan dứt ào tư? lĂu . Nhưng tĂi ngài Hà? Lan hiĂ?u lĂ?m. TĂi ngài nò nghi tĂi yĂu khĂng 'ược giơ? trò? phà 'àm. Nhưng 'Ắn nước nà?y, tĂi bẮt chẮp. BĂy giơ? tĂi chì? ngài mĂfi mẶt 'iĂ?u, dĂy dưa với Dùfng, Hà? Lan sèf chuẮc thĂm 'au khĂ?.
    Hà? Lan chf?ng nghe tĂi . Nò lf́c 'Ă?u:
    - Hà? Lan khĂng thĂi Dùfng 'ược!
    Hà? Lan nòi vẶy, tĂi chì? biẮt thơ? dà?i . TĂi buĂ?n cho tĂi . Và? tĂi buĂ?n cho Hà? Lan. TĂi chf?ng biẮt là?m sao xoa dìu nĂfi 'au trong lò?ng nò. Nhưfng lơ?i an ù?i cù?a tĂi mới tè? nhàt là?m sao . ĐiĂ?u 'ò khiẮn tĂi vĂ cù?ng ray rứt và? tĂi cò cà?m giàc như tĂi, chình tĂi, chứ khĂng phà?i Dùfng, 'àf gĂy ra nĂfi bẮt hành cho Hà? Lan.
    47. MẮi tì?nh giưfa Hà? Lan và? Dùfng cứ dù?ng df?ng như vẶy, suẮt nfm. Dùfng chẶp chơ?n như cành bướm, nay 'òa hoa nà?y, mai 'òa hoa khàc, thì?nh thoà?ng lài quay vĂ? với Hà? Lan. TĂi nghiẮn rfng chứng kiẮn cà?nh 'ò, chf?ng vui gì?. TĂi thương Hà? Lan 'Ắn nàt ruẶt. Và? tĂi cùfng chư?i thĂ?m nò tơi bơ?i . Nò ngẮc nghẮch hẶt như cĂ bè quà?ng 'ò?. Nò bì con sòi 'ành lư?a mà? chf?ng biẮt. Nò cứ tươ?ng con sòi là? bà? ngoài .
    Hà? Lan nghì? hòc khi chì? cò?n ba thàng nưfa là? 'Ắn hè?. Nò cò mang. Tin 'ò khiẮn tĂi 'au xòt hơn là? ngàc nhiĂn. Tư? lĂu, tĂi 'àf phẮp phò?ng, lo lf́ng. TĂi sợ 'iĂ?u khĂng hay sèf xà?y 'Ắn cho Hà? Lan. BĂy giơ?, nò 'Ắn, sớm hơn tĂi nghìf. Nò 'Ắn khi nfm hòc chưa kẮt thùc, thẶt ngf̣t nghè?o .
    TĂi biẮt 'ược 'iĂ?u 'ò khĂng phà?i do Hà? Lan. Hà? Lan tĂm sự với tĂi 'ù? chuyẶn, trư? chuyẶn 'ò. Hai thàng gĂ?n 'Ăy, nò trẮn biẶt. TĂi thẮy lo lo, liĂ?n 'i tì?m. TĂi 'àp xe 'Ắn trước cĂ?ng trươ?ng Nưf 'ứng 'ợi suẮt ba buĂ?i chiĂ?u liĂ?n, khĂng thẮy nò. Hà? Lan biẮn mẮt khò?i dò?ng sĂng ào trf́ng khiẮn lò?ng tĂi lư?a 'Ắt.
    TĂi chày 'Ắn nhà? bà? cĂ và? bf́t gf̣p Hà? Lan ngĂ?i lf̣ng thĂ?m trong phò?ng khàch. Vè? xanh xao trĂn gương mf̣t nò khiẮn tĂi kinh hàfi . TĂi hò?i, nò bà?o bình. TĂi hò?i bình gì?, nò bà?o cùm. TĂi liĂ?n phòng xe 'Ắn hiẶu thuẮc Thanh LĂm cù?a cẶu HuẮn, kĂu nhò? Mai bàn cho tĂi mẮy vì? aspirin.
    TĂi 'ưa thuẮc, Hà? Lan khĂng lẮy . Nò bà?o cò rĂ?i . TĂi nhèt mẮy vì? thuẮc và?o tay nò, dìu dà?ng nòi:
    - Hà? Lan cứ cĂ?m lẮy! Cò rĂ?i thì? 'Ă? dà?nh!
    Nòi xong, tĂi vĂ?. Hà? Lan tiĂfn tĂi ra cư?a bf?ng ành mf́t bẮi rẮi . Nò chf?ng nòi gì?, chì? cươ?i . MẶt nù buĂ?n. Lùc 'ò, tĂi nghìf: tài bình 'ò thĂi!
    Ba hĂm sau, tĂi lài ghè. Hà? Lan vĂfn cò?n xanh. MẶt tuĂ?n sau, cùfng vẶy . Nò cứ xanh hoà?i hoà?i .
    TĂi khĂng giẮu 'ược lo Ău:
    - Hay là? Hà? Lan 'Ắn bẶnh viẶn thư? coi!
    Hà? Lan lf́c 'Ă?u . Và? khòc. TiẮng nức nơ? cù?a nò khiẮn lò?ng tĂi quf̣n thf́t. Nhưng tĂi chf?ng hiĂ?u gì?. TĂi hò?i gì?, Hà? Lan cùfng chf?ng nòi . TĂi chì? biẮt 'ứng nhì?n nò sùt sù?i và? 'oàn mò?, chf́c nò lài buĂ?n thf?ng Dùfng bò? bĂ .
    TĂi vĂ?, hò?i Dùfng:
    - Hà? Lan bình, anh cò biẮt khĂng?
    - BiẮt! - Dùfng 'àp cẶc lẮc, vè? khò chìu .
    TĂi phớt lơ?, hò?i tiẮp:
    - Anh 'Ắn thfm Hà? Lan chưa ?
    Dùfng nhfn mf̣t:
    - ChuyẶn cù?a tao, mà?y hò?i là?m gì??
    Dùfng lài giơ? cài giòng trình thượng hĂm nà?o . TĂi nĂ?i khù?ng:
    - Hò?i 'Ă? biẮt!
    Dùfng liẮc tĂi, mf̣t 'anh lài:
    - Mà?y chf?ng cĂ?n biẮt ba chuyẶn 'ò!
    Nòi xong, nò quay lưng bò? ra khò?i phò?ng. Nò khĂng thè?m nòi chuyẶn với tĂi . NẮu như trước 'Ăy, tĂi 'àf chf̣n nò lài, và? hò?i cho ra lèf. NẮu cĂ?n, tĂi sffn sà?ng 'ành nhau . Nhưfng cù 'ò?n cù?a nò khù?ng khiẮp thẶt, nhưng chf?ng thĂ? khiẮn tĂi lù?i bước. Nhưng 'ò là? trước 'Ăy, cò?n bĂy giơ?, tĂi mf̣c xàc. BĂy giơ? tĂi biẮt nò là? loài ngươ?i khĂng thĂ? nòi chuyẶn.
    TĂi chf?ng buĂ?n gĂy sự với Dùfng. Nhưng nhì?n nò vư?a lư? lư? ra cư?a vư?a nhfn nhơ? hàt "thĂi, em 'ư?ng khòc, 'ư?ng khòc nưfa là?m gì?...", tĂi lài chành lò?ng nghìf tới Hà? Lan và? bùng bĂfng tức sĂi lĂn. NẮu cò mẶt hò?n 'à trĂn tay, tĂi sèf khĂng ngĂ?n ngài nèm và?o lưng nò. TĂi sèf nèm thẶt mành.
    (to be continued)
  2. hatxxihoi

    hatxxihoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2004
    Bài viết:
    1.269
    Đã được thích:
    0
    48. Trước sau, Ha? Lan vâfn câm như thóc.
    Thái độ cu?a nó khiến tôi nghi ngơ?. Biết không thê? do? ho?i nó được, tôi khai thác ba? cô . Thoạt đâ?u, cô Ha? Lan định giấu, sau biết tôi sắp vê? la?ng, cô sợ la?m lộ chuyện, be? kê? thật tất ca?.
    Tôi ngô?i nghe, mắt mơ? đi, mô? hôi cha?y tha?nh do?ng.
    Kê? xong, cô dặn:
    - Vê? la?ng, cháu đư?ng nói gi? với ai nghen!
    Tôi gật đâ?u .
    Cô lại nói:
    - Mẹ Ha? Lan có ho?i, cháu nói la? Ha? Lan vâfn đi học bi?nh thươ?ng nghen!
    Tôi băn khoăn:
    - La?m sao giấu mẹ Ha? Lan được? Trước sau gi? bác ấy chă?ng biết!
    - Chuyện ấy đê? cô lo . Cô sef ti?m cách nói chuyện với mẹ Ha? Lan sau .
    Tôi chă?ng thắc mắc nưfa, ma? ngô?i im.
    Nôfi buô?n cao như núi, kéo vê? án ngưf trái tim tôi . Nôfi buô?n như do?ng nhạc Ngô Thụy Miên cha?y ngập lo?ng tôi:
    Du? mai đây
    Ai đưa em đi đến cuối cuộc đơ?i
    Du? cho em
    Em đang tâm xé, xé nát tim tôi
    Du? có ước, có ước nghi?n lơ?i
    Có trách một đơ?i
    Cufng đaf muộn rô?i, ti?nh ơi!
    Du? sao, du? sao đi nưfa
    Xin vâfn yêu em...
    Có pha?i niệm khúc cuối đấy không, ma? sao Ha? Lan xé nát tim tôi, tôi vâfn yêu nó vô bơ?? Ma? sao , dâfu trách nó một đơ?i, trước hôm vê? thăm la?ng, tôi vâfn đến ti?m nó? Tôi ngô?i bên cạnh Ha? Lan suốt một buô?i chiê?u, an u?i nó bă?ng sự thinh lặng dịu da?ng va? chia se?. Tôi mong sự ca?m thông cu?a tôi sef giúp nó đơf phâ?n na?o trống vắng. Tôi muốn la?m ngọn thu phong biết mấy, đê? thô?i tan đi bóng mây u ám đang bắt đâ?u sâfm ma?u trong mắt biếc kia! Du? sao, Ha? Lan có biết không, du? sao đi nưfa ... Tôi buô?n baf nói thâ?m, va? chi? có buô?i chiê?u nghe thấy.
    49. Ha? Lan ba?o tôi Dufng sef cưới nó. Dufng hứa như vậy . Tôi chă?ng biết tôi có mong như vậy không, nhưng khi nghe tin đó, lo?ng tôi nhẹ nhofm.
    Mươ?i ba?y tuô?i với đứa con trong bụng, Ha? Lan dại dột quá chư?ng. Du? sao, nếu Dufng la?m đám cưới, cuộc đơ?i Ha? Lan kho?i lâm va?o ca?nh dơ? dang. Tôi mư?ng cho nó. Dâfu ră?ng nga?y vui cu?a nó hă?n sef đê? buô?n cho tôi, buô?n chết được!
    Tôi ngậm ngu?i ho?i:
    - Chư?ng na?o đám cưới ?
    Ha? Lan đáp, nó nhi?n xuống đất:
    - Anh Dufng ba?o đợi thi tú ta?i xong.
    Ha? Lan nói vậy, tôi biết vậy . Tôi không ho?i Dufng, sợ nó tự ái . Nó nô?i khu?ng lên la? ho?ng chuyện. Trong thơ?i gian đó, tôi cố to? ra dịu da?ng với nó. Tôi la?m như tôi không biết gi? hết.
    Với ba mẹ Ha? Lan, lại khác. Hai ngươ?i đaf biết chuyện, tôi không thê? gia? ngây . Môfi lâ?n vê? la?ng, ghé chơi, lo?ng tôi nơm nớp. Ba Ha? Lan chă?ng nói gi?. Vâfn như dạo na?o, đôi mắt đẹp cu?a ông thươ?ng xuyên hướng lên bâ?u trơ?i, dofi theo nhưfng tia nắng va? nhưfng đ''am mây . Ông nghif ngợi vê? thơ?i tiết va? mu?a ma?ng. Ông chă?ng ho?i thăm vê? Ha? Lan một tiếng na?o nhưng tôi đọc thấy trong mắt ông nôfi buô?n thăm thă?m. Ông buô?n như đá, khắc khô? va? thinh lặng. Đâu pha?i tự nhiên ông la? ngươ?i duy nhất trong do?ng họ da?nh trọn đơ?i mi?nh cho la?ng núi Đo Đo . Tôi liếc ông, lo?ng bôfng dưng xao xuyến, khôn cu?ng.
    Cufng như chô?ng, mẹ Ha? Lan ra va?o lặng lef. Bát canh thiên lý tôi ăn đaf chă?ng co?n ngon miệng. Chiếc mâm gôf tro?n nă?m ngơ ngác giưfa trưa im. Tôi ngô?i xếp bă?ng trên pha?n, lóng ngóng, vụng vê?.
    Bất giác, mẹ Ha? Lan buộc miệng nói:
    - Ha? Lan ra tha?nh phô, chă?ng quen biết ai . Cháu thân nhất, sao chă?ng ba?o nó?
    Câu nói nư?a than, nư?a trách, buô?n hiu hắt. Chă?ng biết tra? lơ?i sao, tôi ngô?i im ngó ra cư?a . Trưa dội nắng xuống gia?n hoa thiên lý, ánh lên ma?u lá biếc, va? rụng xuống mặt sân nhưfng giọt va?ng lốm cốm. Tôi chạnh nhớ đến trưa na?o, tôi va? Ha? Lan ngô?i chơi ô quan trước sân, trên vai áo cufng nắng va?ng vương vafi, chă?ng nghif do?ng đơ?i sef có khúc sông quanh.
    Trong khi tôi đang ngâ?n ngơ với rộn ra?ng xưa cuf, mẹ Ha? Lan chợt chép miệng nói:
    - Nhưng bác chi? nói vậy thôi,cháu la?m sao ba?o nó được! Bác ba?o, nó co?n chă?ng nghe!
    Rô?i ba? hạ giọng thi? thâ?m, như nói với chính mi?nh:
    - Nó chă?ng giống ông ấy! Nó rơ?i la?ng như cây bật rêf, biết bám va?o đâu! Rô?i nó sef khô? suốt đơ?i!
    Câu nói như gió thoa?ng khiến tôi bất giác ru?ng mi?nh. Va? trong một thoáng, tôi bôfng nhớ đến ba? tôi . Hô?i co?n sống, lâ?n đâ?u tiên đê? ý đến Ha? Lan, ba? đaf nói "đơ?i nó sef khô?". Lúc đó, tôi chă?ng buô?n quan tâm đến sự tiên đoán cu?a ba?. Bây giơ? tôi mới hiê?u, cufng như tôi hiê?u vi? sao ba? mong tôi cưới Ha? Lan la?m vợ. Tôi cưới Ha? Lan, đơ?i nó sef tránh được bao nhiêu chông gai rắc rối . Cưới nó, tôi vư?a la? "rê?" lại vư?a la? "rêf", tôi la?m sợi dây nối nó với đất đai nguô?n cội dâfu cuộc đơ?i có thô?i dạt nó đi đâu . Chă?ng ai ngơ? mọi chuyện lại xa?y ra quá nhanh, sợi dây chưa kịp buộc va?o đaf đứt tung như đa?n tôi sáu sợi . Nôfi mong mo?i cu?a ba? vu?i xuống đất sâu .
    Tôi vâfn lặng thinh ngô?i nhi?n ra sân nắng. Thấy tôi buông đufa ngư?ng ăn, mẹ Ha? Lan cufng chă?ng giục giaf gi?. Ba? cufng nhi?n ra sân, nhưng tôi chắc ánh mắt u hoa?i cu?a ba? chă?ng trông thấy co? cây hoa lá ngoa?i kia. Nôfi buô?n kín đáo va? sức chịu đựng phi thươ?ng cu?a ba? khiến tôi xúc động va? ca?m phục vô cu?ng. Độ lượng, kiên nhâfn, dịu da?ng, ba? la? ngươ?i mẹ thương con va? khô? vi? con. Ba? giống tôi, bê? ngoa?i có ve? chậm chạp, lâ?m câ?m nhưng tâm hô?n lại cực ky? sâu sắc va? nhân ái . Chi? tiếc la? Ha? Lan không hiê?u ba?. Nó đaf tự đánh mất một chôf dựa tinh thâ?n vưfng chắc. Nó như chú chim non nóng lo?ng rơ?i tô?, ma?i mê bay theo muôn tía nghi?n hô?ng, không biết cuộc đơ?i lắm ke? giương cung.
    50. Mu?a he? năm đó không pha?i la? mu?a he? cu?a tôi . Mu?a he cu?a tôi không bao giơ? vê? nưfa . Tư? nga?y Ha? Lan nghi? học, nó đaf bo? đi luôn. Nó ra đi, mang theo hy vọng, lấy hết ước mơ, ha?nh trang giaf tư? chi? đê? lại cho tôi mấy trang sách luyện thi tú ta?i khô không khốc.
    Tôi vu?i đâ?u va?o tập, dặn lo?ng thôi mơ tươ?ng vâ?n vơ, thôi nhớ vê? vơ vâ?n. Tôi dặn lo?ng tôi, rớt la? vô lính, câ?m súng ra chiến trươ?ng không biết chết cho ai . Tôi đóng chặt cư?a, ngô?i nha?, tụng ba?i như câ?u nguyện. Cho đến nga?y đi thi, tôi không dám bước ra sân, tôi sợ trông thấy ma?u hoa phượng. Ma?u phượng đo? sef đốt cháy lo?ng tôi tức khắc, trái tim ra tro, tôi đâu thê? học ba?i . Tôi cufng không dám đụng đến cây đa?n, sợ xưa cuf vọng vê? không sao ngăn nô?i:
    Lặng lef chiê?u nay
    Lặng lef mu?a he?
    Sân trươ?ng vắng
    Va? lo?ng tôi cufng vắng
    Muốn tặng em
    Một chu?m phượng thắm
    Tôi nhơ? mu?a he?
    Be? hộ tôi ...
    Ca?nh phượng vif tôi muốn tặng Ha? Lan, mu?a he? bao lâ?n không be? được, tôi co?n ngước nhi?n phượng đo? la?m chi .
    Thốt nhiên, tôi nhớ đến T.T.KH. Ngươ?i yêu ba? đứng dưới bóng hoa ti-gôn, vuốt tóc ba? va? nói:
    ... Hoa giống như tim vơf
    Anh sợ ti?nh ta cufng vơf thôi!
    La?ng tôi không có hoa ti-gôn, chi? có hoa phượng. Hoa phượng cufng đo? tươi, cufng giống như tim vơf. Ti?nh tôi đaf vơf rô?i, tôi chă?ng sợ. Tôi chi? sợ tim tôi có mệnh hệ na?o, tôi sef đi theo ba? tôi, đi theo chú Hoan. Tôi sef ngu?, ngu? hoa?i . Tôi sef nă?m một mi?nh dưới đất sâu, đêm đêm nghe côn tru?ng ra? rích. Nghif vậy, tôi hafi quá, ơ? luôn trong nha?.
    Tôi chi? rơ?i nha? ban đêm. Ban đêm chă?ng thấy ma?u phượng đo?, lo?ng tôi đơf xốn xang. Tôi đi tắm dưới giếng cây Duối chi? có trăng treo.
    Tôi đậu tú ta?i năm đó, hạng bi?nh, thuộc loại khá.
    Dufng rớt, chơ? đi quân trươ?ng. Nó trốn quân dịch đaf ba lâ?n, lâ?n na?y khó thoát.
    Dufng đi, tôi cufng đi . Tôi định va?o Quy Nhơn, học sư phạm, mai mốt vê? la?ng dạy học. Ba tôi muốn tôi học tiếp lớp mươ?i hai, sang năm thi va?o đại học nhưng tôi ti?m mọi cách thoái thác. Mẹ tôi chă?ng có ý kiến gi? rof rệt, nghe tôi định trơ? vê? la?ng, ơ? cạnh mẹ, mẹ thích lắm.
    Trước nga?y lên đươ?ng, tôi ghé Ha? Lan. Nó có mang đaf gâ?n năm tháng, suốt nga?y mặc áo bâ?u rộng thu?ng thi?nh. Nghe tôi sắp đi xa, nó buô?n thiu. Nó nói:
    - Ngạn đi rô?i, Ha? Lan không biết tro? chuyện với ai .
    Vư?a nói, Ha? Lan vư?a nhi?n tôi . ánh mắt thăm thă?m cu?a nó gợi nhớ biết bao điê?u, ky? niệm chợt vê? vây bọc. Tôi xao xuyến khôn ta?, vội nhi?n ra sân, khef nói:
    - Tôi ơ? xa nhưng lúc na?o cufng nghif đến Ha? Lan. Khi na?o câ?n, Ha? Lan cứ viết thư cho tôị
    Ha? Lan chă?ng nói gi?, nó lặng lef gật đâ?u . Tôi cufng ngô?i im va? ca?m thấy không khí đột nhiên nặng nê?. Tôi cố nói một câu gi? đó nhưng nghif mafi không ra, cứ lúng túng một cách khô? sơ?. Xét cho cu?ng, tôi với Ha? Lan chă?ng ra bạn be?, chă?ng pha?i anh em, cufng chă?ng pha?i ti?nh nhân. Tôi tư? giaf nó như tư? giaf một mối ti?nh đô? vơf, tư? giaf một lâ?n đê? mafi mafi chia tay. Sắp có chô?ng, sắp có con, Ha? Lan trong trái tim tôi vâfn muôn đơ?i la? giấc mơ tuô?i nho?. Nó chi? la? bóng hi?nh trong cô? tích cu?a ba? xưa.
    Trước lúc ra vê?, tôi nhi?n Ha? Lan, băn khoăn ho?i:
    - Co?n chuyện đám cưới, Dufng tính sao ?
    Ha? Lan chớp mắt, giọng bối rối:
    - a?nh ba?o đợi học xong chín tháng quân trươ?ng.
    Tôi giật mi?nh nhu? bụng, như vậy đám cưới được tô? chức khi đứa bé đaf được năm, sáu tháng tuô?i, thật bất tiện. Sao Dufng không la?m đám cưới ngay bây giơ??
    Bưfa đó tôi vê?, lo?ng không vui.
    (to be continued)
  3. hatxxihoi

    hatxxihoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2004
    Bài viết:
    1.269
    Đã được thích:
    0
    48. Trước sau, Ha? Lan vâfn câm như thóc.
    Thái độ cu?a nó khiến tôi nghi ngơ?. Biết không thê? do? ho?i nó được, tôi khai thác ba? cô . Thoạt đâ?u, cô Ha? Lan định giấu, sau biết tôi sắp vê? la?ng, cô sợ la?m lộ chuyện, be? kê? thật tất ca?.
    Tôi ngô?i nghe, mắt mơ? đi, mô? hôi cha?y tha?nh do?ng.
    Kê? xong, cô dặn:
    - Vê? la?ng, cháu đư?ng nói gi? với ai nghen!
    Tôi gật đâ?u .
    Cô lại nói:
    - Mẹ Ha? Lan có ho?i, cháu nói la? Ha? Lan vâfn đi học bi?nh thươ?ng nghen!
    Tôi băn khoăn:
    - La?m sao giấu mẹ Ha? Lan được? Trước sau gi? bác ấy chă?ng biết!
    - Chuyện ấy đê? cô lo . Cô sef ti?m cách nói chuyện với mẹ Ha? Lan sau .
    Tôi chă?ng thắc mắc nưfa, ma? ngô?i im.
    Nôfi buô?n cao như núi, kéo vê? án ngưf trái tim tôi . Nôfi buô?n như do?ng nhạc Ngô Thụy Miên cha?y ngập lo?ng tôi:
    Du? mai đây
    Ai đưa em đi đến cuối cuộc đơ?i
    Du? cho em
    Em đang tâm xé, xé nát tim tôi
    Du? có ước, có ước nghi?n lơ?i
    Có trách một đơ?i
    Cufng đaf muộn rô?i, ti?nh ơi!
    Du? sao, du? sao đi nưfa
    Xin vâfn yêu em...
    Có pha?i niệm khúc cuối đấy không, ma? sao Ha? Lan xé nát tim tôi, tôi vâfn yêu nó vô bơ?? Ma? sao , dâfu trách nó một đơ?i, trước hôm vê? thăm la?ng, tôi vâfn đến ti?m nó? Tôi ngô?i bên cạnh Ha? Lan suốt một buô?i chiê?u, an u?i nó bă?ng sự thinh lặng dịu da?ng va? chia se?. Tôi mong sự ca?m thông cu?a tôi sef giúp nó đơf phâ?n na?o trống vắng. Tôi muốn la?m ngọn thu phong biết mấy, đê? thô?i tan đi bóng mây u ám đang bắt đâ?u sâfm ma?u trong mắt biếc kia! Du? sao, Ha? Lan có biết không, du? sao đi nưfa ... Tôi buô?n baf nói thâ?m, va? chi? có buô?i chiê?u nghe thấy.
    49. Ha? Lan ba?o tôi Dufng sef cưới nó. Dufng hứa như vậy . Tôi chă?ng biết tôi có mong như vậy không, nhưng khi nghe tin đó, lo?ng tôi nhẹ nhofm.
    Mươ?i ba?y tuô?i với đứa con trong bụng, Ha? Lan dại dột quá chư?ng. Du? sao, nếu Dufng la?m đám cưới, cuộc đơ?i Ha? Lan kho?i lâm va?o ca?nh dơ? dang. Tôi mư?ng cho nó. Dâfu ră?ng nga?y vui cu?a nó hă?n sef đê? buô?n cho tôi, buô?n chết được!
    Tôi ngậm ngu?i ho?i:
    - Chư?ng na?o đám cưới ?
    Ha? Lan đáp, nó nhi?n xuống đất:
    - Anh Dufng ba?o đợi thi tú ta?i xong.
    Ha? Lan nói vậy, tôi biết vậy . Tôi không ho?i Dufng, sợ nó tự ái . Nó nô?i khu?ng lên la? ho?ng chuyện. Trong thơ?i gian đó, tôi cố to? ra dịu da?ng với nó. Tôi la?m như tôi không biết gi? hết.
    Với ba mẹ Ha? Lan, lại khác. Hai ngươ?i đaf biết chuyện, tôi không thê? gia? ngây . Môfi lâ?n vê? la?ng, ghé chơi, lo?ng tôi nơm nớp. Ba Ha? Lan chă?ng nói gi?. Vâfn như dạo na?o, đôi mắt đẹp cu?a ông thươ?ng xuyên hướng lên bâ?u trơ?i, dofi theo nhưfng tia nắng va? nhưfng đ''am mây . Ông nghif ngợi vê? thơ?i tiết va? mu?a ma?ng. Ông chă?ng ho?i thăm vê? Ha? Lan một tiếng na?o nhưng tôi đọc thấy trong mắt ông nôfi buô?n thăm thă?m. Ông buô?n như đá, khắc khô? va? thinh lặng. Đâu pha?i tự nhiên ông la? ngươ?i duy nhất trong do?ng họ da?nh trọn đơ?i mi?nh cho la?ng núi Đo Đo . Tôi liếc ông, lo?ng bôfng dưng xao xuyến, khôn cu?ng.
    Cufng như chô?ng, mẹ Ha? Lan ra va?o lặng lef. Bát canh thiên lý tôi ăn đaf chă?ng co?n ngon miệng. Chiếc mâm gôf tro?n nă?m ngơ ngác giưfa trưa im. Tôi ngô?i xếp bă?ng trên pha?n, lóng ngóng, vụng vê?.
    Bất giác, mẹ Ha? Lan buộc miệng nói:
    - Ha? Lan ra tha?nh phô, chă?ng quen biết ai . Cháu thân nhất, sao chă?ng ba?o nó?
    Câu nói nư?a than, nư?a trách, buô?n hiu hắt. Chă?ng biết tra? lơ?i sao, tôi ngô?i im ngó ra cư?a . Trưa dội nắng xuống gia?n hoa thiên lý, ánh lên ma?u lá biếc, va? rụng xuống mặt sân nhưfng giọt va?ng lốm cốm. Tôi chạnh nhớ đến trưa na?o, tôi va? Ha? Lan ngô?i chơi ô quan trước sân, trên vai áo cufng nắng va?ng vương vafi, chă?ng nghif do?ng đơ?i sef có khúc sông quanh.
    Trong khi tôi đang ngâ?n ngơ với rộn ra?ng xưa cuf, mẹ Ha? Lan chợt chép miệng nói:
    - Nhưng bác chi? nói vậy thôi,cháu la?m sao ba?o nó được! Bác ba?o, nó co?n chă?ng nghe!
    Rô?i ba? hạ giọng thi? thâ?m, như nói với chính mi?nh:
    - Nó chă?ng giống ông ấy! Nó rơ?i la?ng như cây bật rêf, biết bám va?o đâu! Rô?i nó sef khô? suốt đơ?i!
    Câu nói như gió thoa?ng khiến tôi bất giác ru?ng mi?nh. Va? trong một thoáng, tôi bôfng nhớ đến ba? tôi . Hô?i co?n sống, lâ?n đâ?u tiên đê? ý đến Ha? Lan, ba? đaf nói "đơ?i nó sef khô?". Lúc đó, tôi chă?ng buô?n quan tâm đến sự tiên đoán cu?a ba?. Bây giơ? tôi mới hiê?u, cufng như tôi hiê?u vi? sao ba? mong tôi cưới Ha? Lan la?m vợ. Tôi cưới Ha? Lan, đơ?i nó sef tránh được bao nhiêu chông gai rắc rối . Cưới nó, tôi vư?a la? "rê?" lại vư?a la? "rêf", tôi la?m sợi dây nối nó với đất đai nguô?n cội dâfu cuộc đơ?i có thô?i dạt nó đi đâu . Chă?ng ai ngơ? mọi chuyện lại xa?y ra quá nhanh, sợi dây chưa kịp buộc va?o đaf đứt tung như đa?n tôi sáu sợi . Nôfi mong mo?i cu?a ba? vu?i xuống đất sâu .
    Tôi vâfn lặng thinh ngô?i nhi?n ra sân nắng. Thấy tôi buông đufa ngư?ng ăn, mẹ Ha? Lan cufng chă?ng giục giaf gi?. Ba? cufng nhi?n ra sân, nhưng tôi chắc ánh mắt u hoa?i cu?a ba? chă?ng trông thấy co? cây hoa lá ngoa?i kia. Nôfi buô?n kín đáo va? sức chịu đựng phi thươ?ng cu?a ba? khiến tôi xúc động va? ca?m phục vô cu?ng. Độ lượng, kiên nhâfn, dịu da?ng, ba? la? ngươ?i mẹ thương con va? khô? vi? con. Ba? giống tôi, bê? ngoa?i có ve? chậm chạp, lâ?m câ?m nhưng tâm hô?n lại cực ky? sâu sắc va? nhân ái . Chi? tiếc la? Ha? Lan không hiê?u ba?. Nó đaf tự đánh mất một chôf dựa tinh thâ?n vưfng chắc. Nó như chú chim non nóng lo?ng rơ?i tô?, ma?i mê bay theo muôn tía nghi?n hô?ng, không biết cuộc đơ?i lắm ke? giương cung.
    50. Mu?a he? năm đó không pha?i la? mu?a he? cu?a tôi . Mu?a he cu?a tôi không bao giơ? vê? nưfa . Tư? nga?y Ha? Lan nghi? học, nó đaf bo? đi luôn. Nó ra đi, mang theo hy vọng, lấy hết ước mơ, ha?nh trang giaf tư? chi? đê? lại cho tôi mấy trang sách luyện thi tú ta?i khô không khốc.
    Tôi vu?i đâ?u va?o tập, dặn lo?ng thôi mơ tươ?ng vâ?n vơ, thôi nhớ vê? vơ vâ?n. Tôi dặn lo?ng tôi, rớt la? vô lính, câ?m súng ra chiến trươ?ng không biết chết cho ai . Tôi đóng chặt cư?a, ngô?i nha?, tụng ba?i như câ?u nguyện. Cho đến nga?y đi thi, tôi không dám bước ra sân, tôi sợ trông thấy ma?u hoa phượng. Ma?u phượng đo? sef đốt cháy lo?ng tôi tức khắc, trái tim ra tro, tôi đâu thê? học ba?i . Tôi cufng không dám đụng đến cây đa?n, sợ xưa cuf vọng vê? không sao ngăn nô?i:
    Lặng lef chiê?u nay
    Lặng lef mu?a he?
    Sân trươ?ng vắng
    Va? lo?ng tôi cufng vắng
    Muốn tặng em
    Một chu?m phượng thắm
    Tôi nhơ? mu?a he?
    Be? hộ tôi ...
    Ca?nh phượng vif tôi muốn tặng Ha? Lan, mu?a he? bao lâ?n không be? được, tôi co?n ngước nhi?n phượng đo? la?m chi .
    Thốt nhiên, tôi nhớ đến T.T.KH. Ngươ?i yêu ba? đứng dưới bóng hoa ti-gôn, vuốt tóc ba? va? nói:
    ... Hoa giống như tim vơf
    Anh sợ ti?nh ta cufng vơf thôi!
    La?ng tôi không có hoa ti-gôn, chi? có hoa phượng. Hoa phượng cufng đo? tươi, cufng giống như tim vơf. Ti?nh tôi đaf vơf rô?i, tôi chă?ng sợ. Tôi chi? sợ tim tôi có mệnh hệ na?o, tôi sef đi theo ba? tôi, đi theo chú Hoan. Tôi sef ngu?, ngu? hoa?i . Tôi sef nă?m một mi?nh dưới đất sâu, đêm đêm nghe côn tru?ng ra? rích. Nghif vậy, tôi hafi quá, ơ? luôn trong nha?.
    Tôi chi? rơ?i nha? ban đêm. Ban đêm chă?ng thấy ma?u phượng đo?, lo?ng tôi đơf xốn xang. Tôi đi tắm dưới giếng cây Duối chi? có trăng treo.
    Tôi đậu tú ta?i năm đó, hạng bi?nh, thuộc loại khá.
    Dufng rớt, chơ? đi quân trươ?ng. Nó trốn quân dịch đaf ba lâ?n, lâ?n na?y khó thoát.
    Dufng đi, tôi cufng đi . Tôi định va?o Quy Nhơn, học sư phạm, mai mốt vê? la?ng dạy học. Ba tôi muốn tôi học tiếp lớp mươ?i hai, sang năm thi va?o đại học nhưng tôi ti?m mọi cách thoái thác. Mẹ tôi chă?ng có ý kiến gi? rof rệt, nghe tôi định trơ? vê? la?ng, ơ? cạnh mẹ, mẹ thích lắm.
    Trước nga?y lên đươ?ng, tôi ghé Ha? Lan. Nó có mang đaf gâ?n năm tháng, suốt nga?y mặc áo bâ?u rộng thu?ng thi?nh. Nghe tôi sắp đi xa, nó buô?n thiu. Nó nói:
    - Ngạn đi rô?i, Ha? Lan không biết tro? chuyện với ai .
    Vư?a nói, Ha? Lan vư?a nhi?n tôi . ánh mắt thăm thă?m cu?a nó gợi nhớ biết bao điê?u, ky? niệm chợt vê? vây bọc. Tôi xao xuyến khôn ta?, vội nhi?n ra sân, khef nói:
    - Tôi ơ? xa nhưng lúc na?o cufng nghif đến Ha? Lan. Khi na?o câ?n, Ha? Lan cứ viết thư cho tôị
    Ha? Lan chă?ng nói gi?, nó lặng lef gật đâ?u . Tôi cufng ngô?i im va? ca?m thấy không khí đột nhiên nặng nê?. Tôi cố nói một câu gi? đó nhưng nghif mafi không ra, cứ lúng túng một cách khô? sơ?. Xét cho cu?ng, tôi với Ha? Lan chă?ng ra bạn be?, chă?ng pha?i anh em, cufng chă?ng pha?i ti?nh nhân. Tôi tư? giaf nó như tư? giaf một mối ti?nh đô? vơf, tư? giaf một lâ?n đê? mafi mafi chia tay. Sắp có chô?ng, sắp có con, Ha? Lan trong trái tim tôi vâfn muôn đơ?i la? giấc mơ tuô?i nho?. Nó chi? la? bóng hi?nh trong cô? tích cu?a ba? xưa.
    Trước lúc ra vê?, tôi nhi?n Ha? Lan, băn khoăn ho?i:
    - Co?n chuyện đám cưới, Dufng tính sao ?
    Ha? Lan chớp mắt, giọng bối rối:
    - a?nh ba?o đợi học xong chín tháng quân trươ?ng.
    Tôi giật mi?nh nhu? bụng, như vậy đám cưới được tô? chức khi đứa bé đaf được năm, sáu tháng tuô?i, thật bất tiện. Sao Dufng không la?m đám cưới ngay bây giơ??
    Bưfa đó tôi vê?, lo?ng không vui.
    (to be continued)
  4. hatxxihoi

    hatxxihoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2004
    Bài viết:
    1.269
    Đã được thích:
    0
    52. Tôi tới Quy Nhơn như tới một thế giới mới . Con trai núi vê? tha?nh phố biê?n, chuyến ha?nh hương tuyệt vơ?i cu?a con cháu Âu Cơ vê? xứ sơ? Lạc Long Quân gió cát đaf giúp tôi nguôi nôfi đau phượng vif.
    Nhưfng nga?y xa cách, lo?ng tôi trâ?m lại va? tôi thương Ha? Lan nhiê?u hơn. Số phận nó rốt lại chă?ng sung sướng gi?. Lúc na?o cufng lo âu, lúc na?o cufng phiê?n muộn, nó như tô? chim cha?o ma?o trên lufy tre sau he? nha? nó trong nhưfng nga?y bafo lớn, luôn phập phô?ng sợ gió cuốn bay đi . Bây giơ? tôi chi? mong Ha? Lan ti?m thấy hạnh phúc trong đám cưới trêf tra?ng. Tôi cufng mong hai năm sư phạm chóng qua đê? tôi sớm trơ? vê? la?ng rư?ng sim hoa tím cu?a tôi xưa . Qui Nhơn trơ? tha?nh nhưfng nga?y tháng đợi mong.
    Lá thư đâ?u tiên Ha? Lan gư?i cho tôi la? lá thư báo tin vui . Lá thư khá vắn tắt. Nó cho biết nó vư?a sinh con gái, đặt tên la? Tra? Long, thế thôi, ngoa?i ra chă?ng nói thêm chuyện gi? khác. Tôi viết thư vê? thăm ho?i sức kho?e hai mẹ con, Ha? Lan cufng chi? tra? lơ?i qua quít: mẹ kho?e con kho?ẹ Nhưng đối với tôi, vậy la? vui rô?i . Tư? nay, Ha? Lan sef không co?n ca?m thấy cô đơn trong ngôi nha? mênh mông cu?a ba? cô gia?u có. Nó sef không co?n thấy le? loi, trống vắng trong nhưfng nga?y dă?ng dặc đợi Dufng vê?. Tra? Long, cháu la?m ngọn lư?a sươ?i ấm lo?ng mẹ cháu, có pha?i không?
    Trong nhưfng lá thư tiếp theo, tôi cufng chi? thăm ho?i hai mẹ con. Tôi không đa? động gi? đến Dufng, mặc du? tôi rất muốn biết thái độ cu?a Dufng trước tin Tra? Long ra đơ?i cufng như dự định cu?a nó vê? đám cưới ra sao . Ha? Lan cufng không nhắc đến Dufng một lơ?i . Nó cố ý phớt lơ?, giống như tôi .
    Thơ?i gian lặng lef trôi qua, giấc ngu? tôi đêm đêm thơm nô?ng vị biê?n. Trong giấc mơ, tôi thấy thơm nô?ng vị biê?n. Trong giấc mơ, tôi thấy Ha? Lan dắt bé Tra? Long va?o Qui Nhơn thăm tôi, hai mẹ con chạy nha?y trên ghê?nh đá nhấp nhô, đu?a giơfn cu?ng sóng nước. Cufng như trong nhưfng lá thư cu?a tôi, trong giấc mơ tôi không có Dufng. Nó biến đâu mất.
    Nhưng đó la? giấc mơ . Trong thực tế, kết thúc thơ?i gian huấn luyện tại quân trươ?ng, Dufng trơ? vê?.
    Dufng trơ? vê?, la?m đám cưới, Ha? Lan báo tin cho tôi trong một lá thư đâ?y nước mắt, không pha?i cưới Ha? Lan, ma? cưới ... Bích Hoa?ng, cô gái Dufng đaf tư?ng bi?u môi nhận xét "chi? được cái mef ngoa?i, chán bo? xư?". Ha? Lan chi? báo như vậy, không bi?nh luận gi? thêm. Nhưng tôi biết, trái tim nó đang tan ra tư?ng ma?nh.
    Tôi đọc đi đọc lại lá thư ha?ng chục lâ?n, vâfn không hiê?u sao mọi chuyện lại như vậy . Tôi như ke? mộng du trôi bô?ng bê?nh giưfa vu?ng khói sương hư thực, lo?ng tra?i qua muôn nga?n ca?m giác khác nhau, ba?ng hoa?ng, sư?ng sốt, phâfn nộ, điên cuô?ng va? cuối cu?ng la? nôfi mệt mo?i bao tru?m.
    Tôi xé vụn lá thư, vo tro?n, ném qua cư?a sô? rô?i uê? oa?i đứng lên đi vê? phía biê?n. Tôi ôm theo cây đa?n như ôm ngươ?i bạn nho?. Bây giơ? chi? có ma?y chia se? cu?ng tao!
    Ngô?i trên ghê?nh đá, sóng bu?a mịt mu?, tay tôi lướt trên phím đa?n, va? tôi nghe tiếng lo?ng tôi vọng vê? cố quận:
    Tư? thơ?i xa xư?a xa xưa na?o
    Em tôi đaf yêu ai
    Đaf vô cu?ng hạnh phúc va? vô cu?ng khô? đau
    Đê? rô?i trong buô?i chiê?u a?m đạm na?o
    Em tôi đaf nhi?n thấy ti?nh yêu
    Như vết chém
    Rơ?i bo? khoa?ng trơ?i xanh mơ mộng
    Trái tim em tôi đaf trơ? vê?
    Nă?m ốm trong lô?ng ngực
    Tiếng thơ? da?i như mufi tên rung.
    ơ? phương trơ?i xa, Ha? Lan mấy tiếng thơ? da?i sao trái tim tôi bô?i hô?i đến vậy . Tôi nhớ em va? tôi lại thương em. Nga?y mai tôi sef vội vaf đón xe vê?. Lúc na?y, em câ?n có tôi bên cạnh, nương tựa, se? chia . Sức em có la? bao, tôi không nơf đê? mi?nh em gánh nặng. Không có bơ? vai tôi, em lấy đâu chôf gục đâ?u đê? khóc vu?i như mưa bấc, dâfu em khóc ngươ?i ti?nh, nước mắt em cháy nám trái tim tôi, cươ?ng toan không sánh nô?i .
    Tôi thâfn thơ? ngô?i trên bafi biê?n suốt ca? buô?i chiê?u, cho đến lúc thu?y triê?u lên. Biê?n Qui Nhơn nhưfng nga?y na?y sấm động. Biê?n có biết gi? không?
    53. Tôi vê? lại Đo Đo la?m ông giáo la?ng. Tôi dạy ơ? trươ?ng tiê?u học năm na?o va? trơ? tha?nh đô?ng nghiệp cu?a cô Thung va? cu?a các thâ?y cô trước đây tư?ng dạy dôf tôi . Các thâ?y cô cuf thấy tôi vê?, mư?ng lắm. Hôm đâ?u tiên, cô Thung nhi?n sưfng tôi va? kêu lên mư?ng rơf:
    - Ôi, thâ?y Ngạn đó ha? ? Trông thâ?y khác hô?i nho? dưf a !
    Cách xưng hô cu?a cô Thung khiến tôi ngượng đo? mặt. Tôi bối rối nói:
    - Cô đư?ng gọi em la? thâ?y! Cô cứ kêu em bă?ng em như hô?i xưa! - Bôfng dưng tôi nhớ tới ky? niệm nga?y na?o va? buộc miệng - Hô?i xưa em vâfn thươ?ng tranh nhau đi ... rót nước cho cô!
    Cô Thung mi?m cươ?i:
    - Chuyện cuf, thâ?y nhắc la?m chi! Hô?i xưa khác, bây giơ? khác! Hô?i xưa thâ?y đi học, co?n bây giơ? thâ?y đi dạy, la?m sao tôi kêu thâ?y bă?ng em được!
    Trước lý lef cứng nhắc cu?a cô, tôi đa?nh xuống nước:
    - Vậy thôi, cô kêu em bă?ng tên! Cô đư?ng kêu bă?ng thâ?y, em áy náy lắm!
    Cô Thung suy nghif một lát rô?i gật gu?:
    - Vậy cufng được! Tôi sef kêu Ngạn la? Ngạn!
    Tôi mư?ng quýnh. Tư? đó, các thâ?y cô trong trươ?ng đê?u bắt chước cô Thung, gọi tôi bă?ng tên. Tôi la? cái thă?ng Ngạn nga?y xưa, tru?m đánh nhau, chúa bị phạt, bưfa na?o đi học vê? cufng rách quâ?n rách áo, bươu cô? u đâ?u, nay đi học mấy năm vê?, tự nhiên được xếp ngang ha?ng với thâ?y cô kính mến nga?y xưa, tôi đâu dám.
    Tôi nhớ chuyện ông Các-nô nga?y xưa, la?m tới đại tướng, vê? la?ng không quên ghé thăm thâ?y cuf. Thâ?y giáo gia? đang dạy học tro?, thi?nh li?nh thấy một ông tướng oai vệ bước va?o, câ?u vai sáng lóe, vội vaf nghiêm cha?o . Ông tướng liê?n nga? nón, vo?ng tay kính câ?n: "Thưa thâ?y, con la? học tro? Các-nô nga?y xưa đây ạ!". Tôi cufng vậy . Tôi la? tro? Ngạn nga?y xưa . Bên cạnh các thâ?y cô thuơ? thiếu thơ?i, tôi luôn luôn la? chú học tro? nho?. Chú học tro? ấy, bây giơ? mới qua tuô?i hai mươi.
    (to be continued)
  5. hatxxihoi

    hatxxihoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2004
    Bài viết:
    1.269
    Đã được thích:
    0
    52. Tôi tới Quy Nhơn như tới một thế giới mới . Con trai núi vê? tha?nh phố biê?n, chuyến ha?nh hương tuyệt vơ?i cu?a con cháu Âu Cơ vê? xứ sơ? Lạc Long Quân gió cát đaf giúp tôi nguôi nôfi đau phượng vif.
    Nhưfng nga?y xa cách, lo?ng tôi trâ?m lại va? tôi thương Ha? Lan nhiê?u hơn. Số phận nó rốt lại chă?ng sung sướng gi?. Lúc na?o cufng lo âu, lúc na?o cufng phiê?n muộn, nó như tô? chim cha?o ma?o trên lufy tre sau he? nha? nó trong nhưfng nga?y bafo lớn, luôn phập phô?ng sợ gió cuốn bay đi . Bây giơ? tôi chi? mong Ha? Lan ti?m thấy hạnh phúc trong đám cưới trêf tra?ng. Tôi cufng mong hai năm sư phạm chóng qua đê? tôi sớm trơ? vê? la?ng rư?ng sim hoa tím cu?a tôi xưa . Qui Nhơn trơ? tha?nh nhưfng nga?y tháng đợi mong.
    Lá thư đâ?u tiên Ha? Lan gư?i cho tôi la? lá thư báo tin vui . Lá thư khá vắn tắt. Nó cho biết nó vư?a sinh con gái, đặt tên la? Tra? Long, thế thôi, ngoa?i ra chă?ng nói thêm chuyện gi? khác. Tôi viết thư vê? thăm ho?i sức kho?e hai mẹ con, Ha? Lan cufng chi? tra? lơ?i qua quít: mẹ kho?e con kho?ẹ Nhưng đối với tôi, vậy la? vui rô?i . Tư? nay, Ha? Lan sef không co?n ca?m thấy cô đơn trong ngôi nha? mênh mông cu?a ba? cô gia?u có. Nó sef không co?n thấy le? loi, trống vắng trong nhưfng nga?y dă?ng dặc đợi Dufng vê?. Tra? Long, cháu la?m ngọn lư?a sươ?i ấm lo?ng mẹ cháu, có pha?i không?
    Trong nhưfng lá thư tiếp theo, tôi cufng chi? thăm ho?i hai mẹ con. Tôi không đa? động gi? đến Dufng, mặc du? tôi rất muốn biết thái độ cu?a Dufng trước tin Tra? Long ra đơ?i cufng như dự định cu?a nó vê? đám cưới ra sao . Ha? Lan cufng không nhắc đến Dufng một lơ?i . Nó cố ý phớt lơ?, giống như tôi .
    Thơ?i gian lặng lef trôi qua, giấc ngu? tôi đêm đêm thơm nô?ng vị biê?n. Trong giấc mơ, tôi thấy thơm nô?ng vị biê?n. Trong giấc mơ, tôi thấy Ha? Lan dắt bé Tra? Long va?o Qui Nhơn thăm tôi, hai mẹ con chạy nha?y trên ghê?nh đá nhấp nhô, đu?a giơfn cu?ng sóng nước. Cufng như trong nhưfng lá thư cu?a tôi, trong giấc mơ tôi không có Dufng. Nó biến đâu mất.
    Nhưng đó la? giấc mơ . Trong thực tế, kết thúc thơ?i gian huấn luyện tại quân trươ?ng, Dufng trơ? vê?.
    Dufng trơ? vê?, la?m đám cưới, Ha? Lan báo tin cho tôi trong một lá thư đâ?y nước mắt, không pha?i cưới Ha? Lan, ma? cưới ... Bích Hoa?ng, cô gái Dufng đaf tư?ng bi?u môi nhận xét "chi? được cái mef ngoa?i, chán bo? xư?". Ha? Lan chi? báo như vậy, không bi?nh luận gi? thêm. Nhưng tôi biết, trái tim nó đang tan ra tư?ng ma?nh.
    Tôi đọc đi đọc lại lá thư ha?ng chục lâ?n, vâfn không hiê?u sao mọi chuyện lại như vậy . Tôi như ke? mộng du trôi bô?ng bê?nh giưfa vu?ng khói sương hư thực, lo?ng tra?i qua muôn nga?n ca?m giác khác nhau, ba?ng hoa?ng, sư?ng sốt, phâfn nộ, điên cuô?ng va? cuối cu?ng la? nôfi mệt mo?i bao tru?m.
    Tôi xé vụn lá thư, vo tro?n, ném qua cư?a sô? rô?i uê? oa?i đứng lên đi vê? phía biê?n. Tôi ôm theo cây đa?n như ôm ngươ?i bạn nho?. Bây giơ? chi? có ma?y chia se? cu?ng tao!
    Ngô?i trên ghê?nh đá, sóng bu?a mịt mu?, tay tôi lướt trên phím đa?n, va? tôi nghe tiếng lo?ng tôi vọng vê? cố quận:
    Tư? thơ?i xa xư?a xa xưa na?o
    Em tôi đaf yêu ai
    Đaf vô cu?ng hạnh phúc va? vô cu?ng khô? đau
    Đê? rô?i trong buô?i chiê?u a?m đạm na?o
    Em tôi đaf nhi?n thấy ti?nh yêu
    Như vết chém
    Rơ?i bo? khoa?ng trơ?i xanh mơ mộng
    Trái tim em tôi đaf trơ? vê?
    Nă?m ốm trong lô?ng ngực
    Tiếng thơ? da?i như mufi tên rung.
    ơ? phương trơ?i xa, Ha? Lan mấy tiếng thơ? da?i sao trái tim tôi bô?i hô?i đến vậy . Tôi nhớ em va? tôi lại thương em. Nga?y mai tôi sef vội vaf đón xe vê?. Lúc na?y, em câ?n có tôi bên cạnh, nương tựa, se? chia . Sức em có la? bao, tôi không nơf đê? mi?nh em gánh nặng. Không có bơ? vai tôi, em lấy đâu chôf gục đâ?u đê? khóc vu?i như mưa bấc, dâfu em khóc ngươ?i ti?nh, nước mắt em cháy nám trái tim tôi, cươ?ng toan không sánh nô?i .
    Tôi thâfn thơ? ngô?i trên bafi biê?n suốt ca? buô?i chiê?u, cho đến lúc thu?y triê?u lên. Biê?n Qui Nhơn nhưfng nga?y na?y sấm động. Biê?n có biết gi? không?
    53. Tôi vê? lại Đo Đo la?m ông giáo la?ng. Tôi dạy ơ? trươ?ng tiê?u học năm na?o va? trơ? tha?nh đô?ng nghiệp cu?a cô Thung va? cu?a các thâ?y cô trước đây tư?ng dạy dôf tôi . Các thâ?y cô cuf thấy tôi vê?, mư?ng lắm. Hôm đâ?u tiên, cô Thung nhi?n sưfng tôi va? kêu lên mư?ng rơf:
    - Ôi, thâ?y Ngạn đó ha? ? Trông thâ?y khác hô?i nho? dưf a !
    Cách xưng hô cu?a cô Thung khiến tôi ngượng đo? mặt. Tôi bối rối nói:
    - Cô đư?ng gọi em la? thâ?y! Cô cứ kêu em bă?ng em như hô?i xưa! - Bôfng dưng tôi nhớ tới ky? niệm nga?y na?o va? buộc miệng - Hô?i xưa em vâfn thươ?ng tranh nhau đi ... rót nước cho cô!
    Cô Thung mi?m cươ?i:
    - Chuyện cuf, thâ?y nhắc la?m chi! Hô?i xưa khác, bây giơ? khác! Hô?i xưa thâ?y đi học, co?n bây giơ? thâ?y đi dạy, la?m sao tôi kêu thâ?y bă?ng em được!
    Trước lý lef cứng nhắc cu?a cô, tôi đa?nh xuống nước:
    - Vậy thôi, cô kêu em bă?ng tên! Cô đư?ng kêu bă?ng thâ?y, em áy náy lắm!
    Cô Thung suy nghif một lát rô?i gật gu?:
    - Vậy cufng được! Tôi sef kêu Ngạn la? Ngạn!
    Tôi mư?ng quýnh. Tư? đó, các thâ?y cô trong trươ?ng đê?u bắt chước cô Thung, gọi tôi bă?ng tên. Tôi la? cái thă?ng Ngạn nga?y xưa, tru?m đánh nhau, chúa bị phạt, bưfa na?o đi học vê? cufng rách quâ?n rách áo, bươu cô? u đâ?u, nay đi học mấy năm vê?, tự nhiên được xếp ngang ha?ng với thâ?y cô kính mến nga?y xưa, tôi đâu dám.
    Tôi nhớ chuyện ông Các-nô nga?y xưa, la?m tới đại tướng, vê? la?ng không quên ghé thăm thâ?y cuf. Thâ?y giáo gia? đang dạy học tro?, thi?nh li?nh thấy một ông tướng oai vệ bước va?o, câ?u vai sáng lóe, vội vaf nghiêm cha?o . Ông tướng liê?n nga? nón, vo?ng tay kính câ?n: "Thưa thâ?y, con la? học tro? Các-nô nga?y xưa đây ạ!". Tôi cufng vậy . Tôi la? tro? Ngạn nga?y xưa . Bên cạnh các thâ?y cô thuơ? thiếu thơ?i, tôi luôn luôn la? chú học tro? nho?. Chú học tro? ấy, bây giơ? mới qua tuô?i hai mươi.
    (to be continued)
  6. hatxxihoi

    hatxxihoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2004
    Bài viết:
    1.269
    Đã được thích:
    0
    54. Khi tôi vê? la?ng, trươ?ng tiê?u học đaf mơ? thêm lớp một. Lớp một hút gâ?n hết tre? con trươ?ng thâ?y Phụ Học tro? loe hoe, thâ?y dạy nấn ná thêm một thơ?i gian, rô?i đóng cư?a trươ?ng. Du? sao, thâ?y cufng đaf gia?, sức kho?e không co?n được như xưạ Bây giơ? thâ?y ngô?i nha? dạy ke?m dăm ba đứa tre?, sống qua nga?ỵ
    Hôm tôi ghé thăm, thâ?y Phu không nhận ra tôị Tôi xưng tên, thâ?y mới nhớ. Thâ?y kéo chiếc kính lafo sệ xuống sống mufi, nhi?n tôi trân trân, giọng xúc động:
    - Ngạn đấy ư? Em vê? tư? hôm na?o?
    Tôi nhi?n nụ cươ?i lấp lánh nhưfng chiếc răng va?ng cu?a thâ?y, lo?ng bô?i hô?i khôn ta?. Nga?y xưa, nga?y xưa bôfng hiện vê?. Sao tôi cứ nhớ mafi nga?y xưa?
    - Thưa thâ?y, em mới vê?! - Tôi đáp khef.
    Thâ?y đặt tay lên vai tôi:
    - Em vê? chơi được bao lâu?
    Tôi chớp mắt:
    - Thưa thâ?y, em vê? luôn. Em vê? dạy ơ? trươ?ng tiê?u học la?ng mi?nh.
    Nghe vậy thâ?y vui ve? hă?n lên:
    - Hay lắm, em chọn nghê? dạy học! Đó la? một nghê? khó nhọc nhưng cao quí em ạ!
    Tôi dạ khef. Thâ?y lại gật gu?:
    - Nghe em vê? dạy học ơ? la?ng, thâ?y rất ngạc nhiên. Khi trươ?ng tha?nh, không pha?i ai cufng quay vê? chốn cuf. La?ng quê mi?nh so?i đá nhiê?u hơn thóc gạo, nghe?o khó muôn đơ?i!
    Giọng thâ?y bâng khuâng nghe buô?n da diết. Lúc mới va?o nha?, không thấy chị Hạnh va? thă?ng Ho?a đâu, tôi định ho?ị Bây giơ?, nghe thâ?y nói vậy, tôi không ho?i nưfạ Hai ngươ?i con thâ?y hă?n đaf đi lập nghiệp phương xạ Tự nhiên tôi nhi?n thâ?y thương ca?m. Sống cô quạnh giưfa xế chiê?u cu?a cuộc đơ?i, thâ?y đaf mất đi ve? quắc thước, nghiêm nghị nga?y na?ọ Trước mặt tôi chi? la? một tuô?i gia? thui thu?i, cuối đơ?i ngô?i lâ?n đếm tháng nga?y quạ
    Khi cha?o thâ?y quay ra, tôi không giấu nô?i tiếng thơ? da?i, ngậm ngu?i, u uâ?n.
    55. Tôi đến chơi nha? Ha? Lan khá thươ?ng xuyên. Bây giơ? trong căn nha? phên tre mái lá ấy có thêm một nhân vật mới: Tra? Long.
    Khi Tra? Long được một tuô?i rươfi thi? Ha? Lan gư?i nó vê? ơ? với ông ba? ngoạị Được ba? cô cấp vốn mơ? tiệm may, Ha? Lan bận bu? đâ?ụ Vư?a đi học may, vư?a chạy thuê nha?, lại pha?i lo chiêu mộ thâ?y thợ, Ha? Lan không có thi? giơ? chăm sóc Tra? Long, đa?nh giao cho ba? ngoạị
    Lúc tôi vê?, Tra? Long đaf gâ?n hai tuô?ị Nó giống hệt mẹ, xinh xắn, dêf thương, đôi mắt đẹp di truyê?n ba thế hệ. Nhơ? có nó bi bô suốt nga?y, căn nha? đơf trống vắng. Mẹ Ha? Lan hă?n đaf vu?i xuống đáy lo?ng nôfi khô? tâm năm na?ọ Môfi lâ?n đến chơi, bao giơ? tôi cufng bắt gặp ba? vui ve? đu?a giơfn với cháụ
    Tôi trơ? tha?nh ngươ?i bạn trai đâ?u đơ?i cu?a Tra? Long, như trước đây ba? tôi đaf tư?ng la? bạn gái cu?a tôị Ba Ha? Lan ít khi nựng cháu, ông có nhưfng mối quan tâm riêng. Thương Tra? Long, ông chi? biê?u lộ ti?nh ca?m cu?a mi?nh bă?ng ánh mắt âu yếm thâ?m lặng. Thươ?ng thươ?ng, ông chọc cho nó cươ?i va? trong khi nó cươ?i chưa dứt, ông bo? ra sau he? với chiếc liê?m hoặc nhưfng bó mạ trên tay
    Tôi thương Tra? Long với một ti?nh thương đặc biệt. Nó la? hóa thân nho? bé bo?ng cu?a Ha? Lan. Nó la? sự nối da?i số phận không may cu?a mẹ nó. Ngay tư? lúc lọt lo?ng, nó đaf la? đứa tre? không cha va? mới hơn một tuô?i đaf sớm rơ?i kho?i vo?ng tay mẹ. Ngôi sao ba?n mệnh cu?a cháu nă?m lâ?n khuất nơi đâu giưfa bâ?u trơ?i thăm thă?m, đêm đêm chú mo?i mắt do? ti?m sao chă?ng thấy? Cứ môfi lâ?n ngô?i lặng ngắm Tra? Long dạo chơi quanh quâ?n bên bộ ván, lo?ng tôi không kho?i bâng khuâng.
    Tra? Long khoái cơfi ngựa, tôi tro?i hai tay hai chân, nă?m bẹp xuống nê?n nha?, bo? loanh quanh cho nó ngô?i ngất ngươfng trên lưng. Tra? Long khoái xem tro?, tôi lấy nhọ nô?i bôi đâ?y mặt, gia? la?m khi?, la?m cọp, la?m me?o Tôi gâ?m gư?, tôi kêu meo meo, khọt khẹt, nó thích lắm, cươ?i ngặt nghefọ
    Tra? Long đo?i đi chơi, tôi cofng nó trên lưng, dạo khắp la?ng. Ban đêm, tôi cofng nó ra chợ, ra?o khắp các ha?ng quán, mua cho nó nhưfng con thú sặc sơf bă?ng bột đê? sung sướng nhi?n nó nắm khư khư như nhưfng con thú trong tay với ve? mặt thích thú.
    Hôm na?o, bọn ngươ?i bán thuốc dạo ghé la?ng, hai chú cháu lại chen chúc giưfa vo?ng tro?n ngươ?i bao quanh gốc ba?ng gia? giưfa chợ, ma?i mê xem nhưfng tro? biê?u diêfn ky? quặc va? đâ?y xúc ca?m. Nhưfng lâ?n như vậy, khi rơ?i kho?i chợ bao giơ? Tra? Long cufng ngoẹo cô? ngu? trên vai tôi tự hô?i na?ọ Nhưfng lúc ấy, tôi cố đi thật chậm, sợ Tra? Long thức giấc va? trong khi thận trọng đếm tư?ng bước chân, tôi lại nhớ Ha? Lan ray rứt.
    56. Lâ?n trước tôi vê?, Dufng va? Bích Hoa?ng đaf cưới nhau được mươ?i nga?y Gặp tôi, Ha? Lan khóc như mưa, ngươ?i tôi ướt đâfm. Quê tôi lắm bafo lụt, lâ?n na?y tôi vê? ngô?i bên cho nước mắt em dâng ngập lo?ng tôi
    Nước mắt dâfu đâ?y như biê?n khơi, khóc hoa?i cufng hết. Khóc một hô?i, Ha? Lan thôi nức nơ?, ngô?i ngó tôi Tôi nhi?n nó, không nói một lơ?ị Tôi thấy buô?i chiê?u đang dâng lên trong mắt biếc kiạ Tôi thấy hô?n nó lặng thinh, câm nín.
    Lâ?n đó, tôi ơ? nha? ba? cô Ha? Lan suốt ba nga?ỵ Bấy giơ? sự sang trọng hay nghe?o he?n đối với tôi không co?n ý nghifa gi? nưfạ Tôi chi? muốn Ha? Lan thôi sâ?u tu?ị Tôi không thê? ơ? nha? cậu Huấn, du? Dufng không có nha?. Nó va? Bích Hoa?ng đaf tếch đi Đa? Lạt. Tôi cufng không thê? ơ? nha? chị Nhươ?ng. Chị la?i nha?i suốt nga?y khiến tôi phát điên:
    - Sao Ngạn không vê? sớm dự đám cưới anh Dufng ? Đám cưới lớn lắm !
    Trong ba nga?y ít o?i sống bên nhau đó, tôi va? Ha? Lan không nhắc đến Dufng một lơ?ị Chúng tôi đu?a giơfn với bé Tra? Long. Tôi đưa hai mẹ con đi chơi đây đó cho khuây kho?ạ Chúng tôi chi? nói với nhau vê? chuyện học tập, vê? nhưfng dự định tương laị Tất ca? chi? có thế, cho đến nga?y tôi trơ? lại Qui Nhơn. Trước lúc chia tay, tôi chi? nói môfi một câu:
    - Ha? Lan hafy cố gắng ! Hafy nghif đến Tra? Long !
    Ha? Lan gật đâ?u, đôi mắt u buô?n vương vấn. Nó không tiêfn tôi ra bến xẹ Nó chi? đứng tựa cư?a trông theọ Mươ?i tám tuô?i, nó đaf lâm va?o nghịch ca?nh, tôi vư?a giận lại vư?a thương nó, bưfa ra đi cứ dục dặc du?ng dă?ng.
    Cho đến lúc ra trươ?ng, tôi không vê? lại tha?nh phố thêm một lâ?n na?ọ Tôi ơ? xa, gư?i thư thăm ho?ị Ha? Lan tra? lơ?i, thư có thư không, nhưfng trang giấy đaf thôi nho?e nước mắt. Điê?u đó giúp tôi yên tâm học tập. Tôi ơ? Qui Nhơn, đêm nă?m nghe tiếng biê?n, trong cơn mơ tôi thấy tôi trơ? vê? cố xứ, dạy học tro?.
    (to be continued)
  7. hatxxihoi

    hatxxihoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2004
    Bài viết:
    1.269
    Đã được thích:
    0
    54. Khi tôi vê? la?ng, trươ?ng tiê?u học đaf mơ? thêm lớp một. Lớp một hút gâ?n hết tre? con trươ?ng thâ?y Phụ Học tro? loe hoe, thâ?y dạy nấn ná thêm một thơ?i gian, rô?i đóng cư?a trươ?ng. Du? sao, thâ?y cufng đaf gia?, sức kho?e không co?n được như xưạ Bây giơ? thâ?y ngô?i nha? dạy ke?m dăm ba đứa tre?, sống qua nga?ỵ
    Hôm tôi ghé thăm, thâ?y Phu không nhận ra tôị Tôi xưng tên, thâ?y mới nhớ. Thâ?y kéo chiếc kính lafo sệ xuống sống mufi, nhi?n tôi trân trân, giọng xúc động:
    - Ngạn đấy ư? Em vê? tư? hôm na?o?
    Tôi nhi?n nụ cươ?i lấp lánh nhưfng chiếc răng va?ng cu?a thâ?y, lo?ng bô?i hô?i khôn ta?. Nga?y xưa, nga?y xưa bôfng hiện vê?. Sao tôi cứ nhớ mafi nga?y xưa?
    - Thưa thâ?y, em mới vê?! - Tôi đáp khef.
    Thâ?y đặt tay lên vai tôi:
    - Em vê? chơi được bao lâu?
    Tôi chớp mắt:
    - Thưa thâ?y, em vê? luôn. Em vê? dạy ơ? trươ?ng tiê?u học la?ng mi?nh.
    Nghe vậy thâ?y vui ve? hă?n lên:
    - Hay lắm, em chọn nghê? dạy học! Đó la? một nghê? khó nhọc nhưng cao quí em ạ!
    Tôi dạ khef. Thâ?y lại gật gu?:
    - Nghe em vê? dạy học ơ? la?ng, thâ?y rất ngạc nhiên. Khi trươ?ng tha?nh, không pha?i ai cufng quay vê? chốn cuf. La?ng quê mi?nh so?i đá nhiê?u hơn thóc gạo, nghe?o khó muôn đơ?i!
    Giọng thâ?y bâng khuâng nghe buô?n da diết. Lúc mới va?o nha?, không thấy chị Hạnh va? thă?ng Ho?a đâu, tôi định ho?ị Bây giơ?, nghe thâ?y nói vậy, tôi không ho?i nưfạ Hai ngươ?i con thâ?y hă?n đaf đi lập nghiệp phương xạ Tự nhiên tôi nhi?n thâ?y thương ca?m. Sống cô quạnh giưfa xế chiê?u cu?a cuộc đơ?i, thâ?y đaf mất đi ve? quắc thước, nghiêm nghị nga?y na?ọ Trước mặt tôi chi? la? một tuô?i gia? thui thu?i, cuối đơ?i ngô?i lâ?n đếm tháng nga?y quạ
    Khi cha?o thâ?y quay ra, tôi không giấu nô?i tiếng thơ? da?i, ngậm ngu?i, u uâ?n.
    55. Tôi đến chơi nha? Ha? Lan khá thươ?ng xuyên. Bây giơ? trong căn nha? phên tre mái lá ấy có thêm một nhân vật mới: Tra? Long.
    Khi Tra? Long được một tuô?i rươfi thi? Ha? Lan gư?i nó vê? ơ? với ông ba? ngoạị Được ba? cô cấp vốn mơ? tiệm may, Ha? Lan bận bu? đâ?ụ Vư?a đi học may, vư?a chạy thuê nha?, lại pha?i lo chiêu mộ thâ?y thợ, Ha? Lan không có thi? giơ? chăm sóc Tra? Long, đa?nh giao cho ba? ngoạị
    Lúc tôi vê?, Tra? Long đaf gâ?n hai tuô?ị Nó giống hệt mẹ, xinh xắn, dêf thương, đôi mắt đẹp di truyê?n ba thế hệ. Nhơ? có nó bi bô suốt nga?y, căn nha? đơf trống vắng. Mẹ Ha? Lan hă?n đaf vu?i xuống đáy lo?ng nôfi khô? tâm năm na?ọ Môfi lâ?n đến chơi, bao giơ? tôi cufng bắt gặp ba? vui ve? đu?a giơfn với cháụ
    Tôi trơ? tha?nh ngươ?i bạn trai đâ?u đơ?i cu?a Tra? Long, như trước đây ba? tôi đaf tư?ng la? bạn gái cu?a tôị Ba Ha? Lan ít khi nựng cháu, ông có nhưfng mối quan tâm riêng. Thương Tra? Long, ông chi? biê?u lộ ti?nh ca?m cu?a mi?nh bă?ng ánh mắt âu yếm thâ?m lặng. Thươ?ng thươ?ng, ông chọc cho nó cươ?i va? trong khi nó cươ?i chưa dứt, ông bo? ra sau he? với chiếc liê?m hoặc nhưfng bó mạ trên tay
    Tôi thương Tra? Long với một ti?nh thương đặc biệt. Nó la? hóa thân nho? bé bo?ng cu?a Ha? Lan. Nó la? sự nối da?i số phận không may cu?a mẹ nó. Ngay tư? lúc lọt lo?ng, nó đaf la? đứa tre? không cha va? mới hơn một tuô?i đaf sớm rơ?i kho?i vo?ng tay mẹ. Ngôi sao ba?n mệnh cu?a cháu nă?m lâ?n khuất nơi đâu giưfa bâ?u trơ?i thăm thă?m, đêm đêm chú mo?i mắt do? ti?m sao chă?ng thấy? Cứ môfi lâ?n ngô?i lặng ngắm Tra? Long dạo chơi quanh quâ?n bên bộ ván, lo?ng tôi không kho?i bâng khuâng.
    Tra? Long khoái cơfi ngựa, tôi tro?i hai tay hai chân, nă?m bẹp xuống nê?n nha?, bo? loanh quanh cho nó ngô?i ngất ngươfng trên lưng. Tra? Long khoái xem tro?, tôi lấy nhọ nô?i bôi đâ?y mặt, gia? la?m khi?, la?m cọp, la?m me?o Tôi gâ?m gư?, tôi kêu meo meo, khọt khẹt, nó thích lắm, cươ?i ngặt nghefọ
    Tra? Long đo?i đi chơi, tôi cofng nó trên lưng, dạo khắp la?ng. Ban đêm, tôi cofng nó ra chợ, ra?o khắp các ha?ng quán, mua cho nó nhưfng con thú sặc sơf bă?ng bột đê? sung sướng nhi?n nó nắm khư khư như nhưfng con thú trong tay với ve? mặt thích thú.
    Hôm na?o, bọn ngươ?i bán thuốc dạo ghé la?ng, hai chú cháu lại chen chúc giưfa vo?ng tro?n ngươ?i bao quanh gốc ba?ng gia? giưfa chợ, ma?i mê xem nhưfng tro? biê?u diêfn ky? quặc va? đâ?y xúc ca?m. Nhưfng lâ?n như vậy, khi rơ?i kho?i chợ bao giơ? Tra? Long cufng ngoẹo cô? ngu? trên vai tôi tự hô?i na?ọ Nhưfng lúc ấy, tôi cố đi thật chậm, sợ Tra? Long thức giấc va? trong khi thận trọng đếm tư?ng bước chân, tôi lại nhớ Ha? Lan ray rứt.
    56. Lâ?n trước tôi vê?, Dufng va? Bích Hoa?ng đaf cưới nhau được mươ?i nga?y Gặp tôi, Ha? Lan khóc như mưa, ngươ?i tôi ướt đâfm. Quê tôi lắm bafo lụt, lâ?n na?y tôi vê? ngô?i bên cho nước mắt em dâng ngập lo?ng tôi
    Nước mắt dâfu đâ?y như biê?n khơi, khóc hoa?i cufng hết. Khóc một hô?i, Ha? Lan thôi nức nơ?, ngô?i ngó tôi Tôi nhi?n nó, không nói một lơ?ị Tôi thấy buô?i chiê?u đang dâng lên trong mắt biếc kiạ Tôi thấy hô?n nó lặng thinh, câm nín.
    Lâ?n đó, tôi ơ? nha? ba? cô Ha? Lan suốt ba nga?ỵ Bấy giơ? sự sang trọng hay nghe?o he?n đối với tôi không co?n ý nghifa gi? nưfạ Tôi chi? muốn Ha? Lan thôi sâ?u tu?ị Tôi không thê? ơ? nha? cậu Huấn, du? Dufng không có nha?. Nó va? Bích Hoa?ng đaf tếch đi Đa? Lạt. Tôi cufng không thê? ơ? nha? chị Nhươ?ng. Chị la?i nha?i suốt nga?y khiến tôi phát điên:
    - Sao Ngạn không vê? sớm dự đám cưới anh Dufng ? Đám cưới lớn lắm !
    Trong ba nga?y ít o?i sống bên nhau đó, tôi va? Ha? Lan không nhắc đến Dufng một lơ?ị Chúng tôi đu?a giơfn với bé Tra? Long. Tôi đưa hai mẹ con đi chơi đây đó cho khuây kho?ạ Chúng tôi chi? nói với nhau vê? chuyện học tập, vê? nhưfng dự định tương laị Tất ca? chi? có thế, cho đến nga?y tôi trơ? lại Qui Nhơn. Trước lúc chia tay, tôi chi? nói môfi một câu:
    - Ha? Lan hafy cố gắng ! Hafy nghif đến Tra? Long !
    Ha? Lan gật đâ?u, đôi mắt u buô?n vương vấn. Nó không tiêfn tôi ra bến xẹ Nó chi? đứng tựa cư?a trông theọ Mươ?i tám tuô?i, nó đaf lâm va?o nghịch ca?nh, tôi vư?a giận lại vư?a thương nó, bưfa ra đi cứ dục dặc du?ng dă?ng.
    Cho đến lúc ra trươ?ng, tôi không vê? lại tha?nh phố thêm một lâ?n na?ọ Tôi ơ? xa, gư?i thư thăm ho?ị Ha? Lan tra? lơ?i, thư có thư không, nhưfng trang giấy đaf thôi nho?e nước mắt. Điê?u đó giúp tôi yên tâm học tập. Tôi ơ? Qui Nhơn, đêm nă?m nghe tiếng biê?n, trong cơn mơ tôi thấy tôi trơ? vê? cố xứ, dạy học tro?.
    (to be continued)
  8. hatxxihoi

    hatxxihoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2004
    Bài viết:
    1.269
    Đã được thích:
    0
    Một năm sau, tôi vê? thật. Tôi vê? giưfa mu?a phượng vif, bo? lại sau lưng hai năm lu?i thu?i học ha?nh. Tôi ghé thăm Ha? Lan, không thấy Tra? Long đâụ Tôi ho?i, nó ba?o nó gư?i Tra? Long vê? ngoạị Nhưfng nga?y na?y, Ha? Lan tất bật. Ngược xuôi chuâ?n bị cho việc mơ? tiệm may, nó không có thi? giơ? lo cho con. Nó cufng không có thi? giơ? tro? chuyện với tôị Tôi ơ? xa vê?, ôm trong lo?ng hai năm thương nhớ ma? chă?ng thê? giafi ba?ỵ Tôi đạp xe ra ngoại ô, một mi?nh một bóng, ngô?i lặng lef bên chân câ?u năm na?o nhi?n nước cha?y, thấy ti?nh mi?nh cuốn trôi đi.
    Nhưng tôi không trách Ha? Lan. Nó quên nôfi buô?n, nó vượt qua hoa?n ca?nh éo le đê? vui cu?ng công việc, tôi mư?ng cho nó. Nhưfng bóng mây thôi giăng mơ? mắt biếc, thương một ngươ?i, tôi co?n mong mo?i gi? hơn!
    57. La?ng Đo Đo không có gi? thay đô?ị Hôm tôi vê?, nhưfng trái duối chín va?ng bên thê?m giếng năm xưa, ha?ng dâm bụt trước nha? lafo Tứ hớt tóc vâfn đo? rực phía đâ?u la?ng.
    Tôi đi qua chợ, nhưfng chiếc sạp cho?ng chơ đang đứng nép va?o nhau chơ? đêm xuống. Giưfa chợ, nhưfng đứa tre? tho? lo? mufi xanh đang chia phe đánh nhau va? đuô?i quanh gốc ba?ng, miệng la chí chóẹ Tự nhiên tôi ca?m thấy bô?i hô?ị Tôi bắt gặp hi?nh a?nh tuô?i thơ tôi nga?y trước.
    Tuô?i thơ thương nhớ ấy có mi?nh tôi vê? lạị Bạn be? xưa ta?n mác nơi đâu, chi? co?n lại le?o te?o dăm ba đứạ Bạn gái lại ca?ng mất hút. Con gái quê tôi cứ đến tuô?i đôi mươi không hẹn ma? cu?ng biệt ly quê xứ. Họ đi ti?m lục biếc ơ? xa xăm, tiết thanh minh mới ru? nhau vê? ta?o mộ.
    Thơ?i niên thiếu rộn ra?ng ky? niệm, cu?ng đi với tôi có nhưfng ai ma? chă?ng có lấy một ngươ?i vê?. Cô Thịnh sau khi thi đôf tú ta?i hai, ơ? luôn ngoa?i tha?nh phố. Cô bo? đại học, xin va?o la?m ơ? nga?nh ngân ha?ng, chuâ?n bị lấy chô?ng. Chị Quyên, đứa con gan góc, hiếm hoi cu?a quê núi, cufng bo? đi sau tám năm da?i phụ gia đi?nh buôn bán. Chị ra tha?nh phố cu?ng chị Nhươ?ng coi tiệm va?ị Hă?n chị chă?ng co?n la? chị Quyên cu?a tôi xưa.
    Tôi chă?ng muốn nhắc đến Ha? Lan. Ha? Lan đaf xa cách quê la?ng ngay tư? khi vư?a giaf tư? trươ?ng huyện. Hoa chưa trôi, lo?ng cu?a nó đaf sớm be?o dạt, nhưfng ba?n ti?nh ca cu?a tôi chă?ng níu giưf được gi?. Nhưng chă?ng hiê?u sao, nó xa tôi ma? lo?ng tôi không thê? na?o xa nó. Môfi chiê?u, nghe tiếng trống tan trươ?ng vang lên rộn raf ngoa?i hiên, tôi lại thâfn thơ? nhớ vê? Ha? Lan da diết. Nga?y na?o gia?nh nhau đánh trống, tôi cha?y máu mufi ro?ng ro?ng pha?i nă?m ngư?a đâ?u ngắm diê?u bay cho Ha? Lan nhét lá, nga?y na?o sao như mới hôm qua.
  9. hatxxihoi

    hatxxihoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2004
    Bài viết:
    1.269
    Đã được thích:
    0
    Một năm sau, tôi vê? thật. Tôi vê? giưfa mu?a phượng vif, bo? lại sau lưng hai năm lu?i thu?i học ha?nh. Tôi ghé thăm Ha? Lan, không thấy Tra? Long đâụ Tôi ho?i, nó ba?o nó gư?i Tra? Long vê? ngoạị Nhưfng nga?y na?y, Ha? Lan tất bật. Ngược xuôi chuâ?n bị cho việc mơ? tiệm may, nó không có thi? giơ? lo cho con. Nó cufng không có thi? giơ? tro? chuyện với tôị Tôi ơ? xa vê?, ôm trong lo?ng hai năm thương nhớ ma? chă?ng thê? giafi ba?ỵ Tôi đạp xe ra ngoại ô, một mi?nh một bóng, ngô?i lặng lef bên chân câ?u năm na?o nhi?n nước cha?y, thấy ti?nh mi?nh cuốn trôi đi.
    Nhưng tôi không trách Ha? Lan. Nó quên nôfi buô?n, nó vượt qua hoa?n ca?nh éo le đê? vui cu?ng công việc, tôi mư?ng cho nó. Nhưfng bóng mây thôi giăng mơ? mắt biếc, thương một ngươ?i, tôi co?n mong mo?i gi? hơn!
    57. La?ng Đo Đo không có gi? thay đô?ị Hôm tôi vê?, nhưfng trái duối chín va?ng bên thê?m giếng năm xưa, ha?ng dâm bụt trước nha? lafo Tứ hớt tóc vâfn đo? rực phía đâ?u la?ng.
    Tôi đi qua chợ, nhưfng chiếc sạp cho?ng chơ đang đứng nép va?o nhau chơ? đêm xuống. Giưfa chợ, nhưfng đứa tre? tho? lo? mufi xanh đang chia phe đánh nhau va? đuô?i quanh gốc ba?ng, miệng la chí chóẹ Tự nhiên tôi ca?m thấy bô?i hô?ị Tôi bắt gặp hi?nh a?nh tuô?i thơ tôi nga?y trước.
    Tuô?i thơ thương nhớ ấy có mi?nh tôi vê? lạị Bạn be? xưa ta?n mác nơi đâu, chi? co?n lại le?o te?o dăm ba đứạ Bạn gái lại ca?ng mất hút. Con gái quê tôi cứ đến tuô?i đôi mươi không hẹn ma? cu?ng biệt ly quê xứ. Họ đi ti?m lục biếc ơ? xa xăm, tiết thanh minh mới ru? nhau vê? ta?o mộ.
    Thơ?i niên thiếu rộn ra?ng ky? niệm, cu?ng đi với tôi có nhưfng ai ma? chă?ng có lấy một ngươ?i vê?. Cô Thịnh sau khi thi đôf tú ta?i hai, ơ? luôn ngoa?i tha?nh phố. Cô bo? đại học, xin va?o la?m ơ? nga?nh ngân ha?ng, chuâ?n bị lấy chô?ng. Chị Quyên, đứa con gan góc, hiếm hoi cu?a quê núi, cufng bo? đi sau tám năm da?i phụ gia đi?nh buôn bán. Chị ra tha?nh phố cu?ng chị Nhươ?ng coi tiệm va?ị Hă?n chị chă?ng co?n la? chị Quyên cu?a tôi xưa.
    Tôi chă?ng muốn nhắc đến Ha? Lan. Ha? Lan đaf xa cách quê la?ng ngay tư? khi vư?a giaf tư? trươ?ng huyện. Hoa chưa trôi, lo?ng cu?a nó đaf sớm be?o dạt, nhưfng ba?n ti?nh ca cu?a tôi chă?ng níu giưf được gi?. Nhưng chă?ng hiê?u sao, nó xa tôi ma? lo?ng tôi không thê? na?o xa nó. Môfi chiê?u, nghe tiếng trống tan trươ?ng vang lên rộn raf ngoa?i hiên, tôi lại thâfn thơ? nhớ vê? Ha? Lan da diết. Nga?y na?o gia?nh nhau đánh trống, tôi cha?y máu mufi ro?ng ro?ng pha?i nă?m ngư?a đâ?u ngắm diê?u bay cho Ha? Lan nhét lá, nga?y na?o sao như mới hôm qua.
  10. hatxxihoi

    hatxxihoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2004
    Bài viết:
    1.269
    Đã được thích:
    0
    58. Dù? sao tĂi cùfng cò?n cò mè. Mè tĂi bà?o tĂi lẮy vợ. TĂi lf́c 'Ă?u nòi chơ? và?i nfm nưfà Nhưfng lùc 'ò, mè tĂi thơ? dà?ì Mè thơ? dà?i mà? mè cò biẮt gì? khĂng ? Mè giẶn tĂi thì? tĂi 'à?nh chìù Lò?ng tĂi xẮn xang nhưng tì?nh trong 'Ău thĂ? riĂng ngoà?i, mè chf?ng giẮng bà?, tĂi 'Ău dàm nòì
    BĂn cành mè, tĂi cò?n cò Trà? Long. Ngà?y nà?o tĂi cùfng xuẮng chơi với nò. ThẮy tĂi 'Ắn, nò rẮt mư?ng. MĂfi lĂ?n 'Ắn, tĂi 'Ă?u 'em phẮn cho nò. Nò cĂ?m phẮn vèf nguẶch ngoàc 'Ă?y nĂ?n nhà? khiẮn sau 'ò tĂi phà?i chù?i toàt mĂ? hĂì Nò cò?n bà?y ra lf́m trò? nghìch ngợm khàc nưfà Cò lĂ?n thẮy tĂi nướng khoai, nò bf́t chước cho tay và?o bẮp trẮu, phĂ?ng rẶp cà? da, bào hài tĂi phà?i kiẮm mẶt ong xức suẮt mẶt tuĂ?n.
    Trà? Long thĂng minh, hiẮu 'Ặng nhưng thĂ? chẮt khĂng 'ược khò?è Nò Ắm luĂn. Cù?ng với mè Hà? Lan, tĂi 'àf thức suẮt bao 'Ăm bĂn cành giươ?ng nò, lò?ng thf́t lài vì? lo Ăù Khi Ắm, Trà? Long trĂng yẮu ớt vĂ cù?ng, tay chĂn khĂng nhùc nhìch nĂ?ì VẶy mà?, vư?a khò?e dẶy, nò 'àf chày nhà?y tung tfng và? nòi lìu lo như sàò Màfi 'Ắn nfm, sàu tuĂ?i Trà? Long mới hẮt Ắm vf̣t.
    Thì?nh thoà?ng, tĂi dĂfn Trà? Long ra thà?nh phẮ thfm Hà? Lan. Được 'i chơi xa, Trà? Long thìch lf́m. NgĂ?i trĂn xe 'ò?, nò hò?i tĂi hẮt cĂu nà?y 'Ắn cĂu khàc, cò lf́m cĂu tĂi khĂng trà? lơ?i 'ược. Sau mĂfi chuyẮn 'i, bao giơ? nò cùfng thù? thì? với tĂi:
    -Mai mẮt chù Ngàn dĂfn Trà? Long ra thà?nh phẮ chơi nưfa nghen !
    Trà? Long 'ò?i ra thà?nh phẮ vì? nò thìch 'i chơì Nò tò? ra khĂng quyẮn luyẮn Hà? Lan mẮỳ MĂfi lĂ?n Trà? Long ra thfm, Hà? Lan 'Ă?u mua cho con vĂ sẮ 'Ă? chơi và? kèo bành, toà?n thứ 'f́t tiĂ?n. Nhưng Trà? Long thươ?ng tò? vè? hơ? hưfng trước càc mòn quà? hẮp dĂfn cù?a mè. Nò chì? vò?i vìfnh:
    -Mè vĂ? ơ? với con 'i !
    Trước 'ò?i hò?i cù?a con, Hà? Lan chì? biẮt cươ?i trư?. Tư? lĂu Hà? Lan 'àf khĂng thĂ? xa thà?nh phẮ. Đàf nhiĂ?u lĂ?n, nò muẮn 'em Trà? Long ra ơ? với mì?nh nhưng Trà? Long giĂfy nĂ?y khĂng chìù Hai mè con 'à?nh phà?i mĂfi ngươ?i mẶt nơì TĂi là?m chiẮc cĂ?u, dĂfn Trà? Long 'i 'i vĂ? vĂ?, lò?ng chf?ng vui nhưng khĂng là?m sao khàc 'ược.
    MĂfi lĂ?n dĂfn Trà? Long ra chơi, tĂi ìt trò? chuyẶn với Hà? Lan. Nhưng tĂi khĂng giẮu 'ược lò?ng mì?nh. ành mf́t tĂi 'àf nòi bao 'iĂ?u thĂ?m kìn. Hà? Lan 'àf nhì?n thẮy tẮt cà? nhưng nò chf?ng nòi gì?. Nò thẮy mà? như khĂng thẮỳ Hay nò cò?n chơ? 'ợi 'iĂ?u gì? ? Đợi nàn hĂ?ng thù?y chfng?
    59. LĂn bà?y tuĂ?i, Trà? Long và?o lớp mẶt. TĂi sf́m cho nò khĂng thiẮu mẶt thứ gì?, tư? quyĂ?n vơ?, 'Ăi dèp, chiẮc nòn và?i 'Ắn bì?nh bi'dĂng 'ựng nước cò quai 'eò
    Mè Hà? Lan mf̣c tĂi lo liẶù Bà? chf?ng cà?n, chì? lf̣ng lèf thơ? dà?ì Bà? nhì?n thẮy 'ày lò?ng tĂi và? bà? thương tĂi như con. Qua càch chfm sòc cù?a tĂi dà?nh cho Trà? Long, bà? hiĂ?u 'ược tì?nh yĂu cù?a tĂi 'Ắi với Hà? Lan. Chf́c bà? buĂ?n cho tĂi lf́m, bà? khĂng lẶ ra 'ò thĂì Bà? kìn 'ào hẶt như bà? tĂi xưà
    Ngà?y khai già?ng, tĂi dĂfn Trà? Long 'Ắn trươ?ng. Trước khi trao nò tẶn tay cĂ giào lớp mẶt, trĂn 'ươ?ng 'i tĂi 'àf df̣n dò? nò 'ù? 'iĂ?ù Và? 'ợi 'Ắn khi nò 'àf ngĂ?i và?o chĂf, tĂi mới yĂn tĂm bò? lĂn vfn phò?ng.
    Trà? Long là? mẶt 'ứa bè dàn dìf. LĂ?n 'Ă?u tiĂn 'i hòc, chung quanh toà?n ngươ?i là, nò khĂng hĂ? mẮu màò ĐiĂ?u 'ò khiẮn tĂi ngàc nhiĂn mẶt càch thìch thù. HĂ?i nhò?, lĂ?n 'Ă?u tiĂn 'i hòc, tĂi khòc la Ă?m ìf. Mè tĂi df́t tĂi 'Ắn trươ?ng, khi vĂ?, tĂi nìu ào khĂng cho vĂ?. TĂi khòc 'ò?i mè tĂi ơ? lài hòc với tĂì Và?o hòc cà? buĂ?i, tĂi vĂfn cò?n rẮm rức rĂn rì?, nước mf́t nước mùfi chà?y 'Ă?y mf̣t. Màfi 'Ắn khi cĂ giào mua kèo dĂf tĂi, tĂi mới nìn.
    Trà? Long chưfng chàc hơn tĂi nhiĂ?ù Trước khi bò? 'i, tĂi nòi:
    - Chàu ngĂ?i 'Ăy hòc nhè ! Nhớ nghe lơ?i cĂ ! Khi nà?o tan hòc, chù sèf 'òn chàu vĂ? !
    Trà? Long khèf gẶt 'Ă?u và? nhì?n tĂi bf?ng cf̣p mf́t 'en làỳ ĐĂi mf́t 'ò như muẮn nòi: "Chù cứ 'i 'i ! Đư?ng lo cho chàu !". Và? tĂi mì?m cươ?i, như 'Ă? trà? lơ?i nò: "ư?, chù tin chàu ! Chù 'i 'Ăy !". TĂi 'i và? tĂi hiĂ?u rf?ng Trà? Long 'àf nghe thẮy nhưfng lơ?i thì? thĂ?m cù?a tĂi.

Chia sẻ trang này