1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Mất mẹ

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi Gthanhthan, 03/02/2009.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. trunghq

    trunghq Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/02/2005
    Bài viết:
    2.416
    Đã được thích:
    0
    Xin lỗi bạn vì tôi ko chia buồn hay nói những lời tốt đẹp được như mọi người.
    Tôi chỉ thấy rằng trường hợp của bạn giống vs nhiều bạn bè tôi lắm! Không hiểu sao trong đám bạn bè tôi, rất nhiều người mất người thân, ngay từ cấp 2 rồi cứ rải rác lên đến đh.
    Tôi chỉ đang nghĩ mình sống có quá gấp ko, sao ko dừng lại đôi ba ngày để suy nghĩ. Tết tôi gặp bác tôi, ông mừng tôi nhiều và bảo, biết chết ngày nào, cứ mừng nhiều cho xôm. Bác tôi cười hiền lắm, cảm giác gì đó rất...
    Vẫn còn bố bạn, hãy nghĩ cho bố bạn... xem mình phải làm gì? Bây h...
  2. kietht

    kietht Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2008
    Bài viết:
    1.392
    Đã được thích:
    0
    cố lên bạn nhé, bạn còn bố và nên chăm sóc cụ cho cẩn thận. Đừng để đến khi ko còn người thân nào bên cạnh rồi mới nói lời ân hận. Chúc bạn mạnh mẽ để vượt qua những khó khăn trong cuộc sống.
  3. thongthiengiaochu

    thongthiengiaochu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/10/2005
    Bài viết:
    610
    Đã được thích:
    0
    Như đóa hoa không mặt trời,
    Như trẻ thơ không nụ cười,
    Ngỡ đời mình không lớn khôn thêm,
    Như bầu trời thiếu ánh sao đêm...
  4. emsekobuonnua

    emsekobuonnua Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/10/2006
    Bài viết:
    1.559
    Đã được thích:
    0
    Tối qua nằm nt với a, cứ lo lắng hỏi a rằng, mẹ a có hiền ko, vì e vụng về và ko khéo léo, chỉ sợ mẹ ko thik e thôi. A cứ trấn an m` rằng chỉ cần con dâu ngoan là mẹ quý, mẹ a hiền lắm. Lúc ấy thấy nước mắt mình cứ chảy ra, nhớ mẹ vô cùng. E nói rằng, e vẫn còn muốn tự do, e vẫn chưa đủ tự tin để bước vào 1 cs mới mah tất cả niềm vui nỗi buồn của e gắn liền với a. Nhưng hqua e đã thay đổi, hqua e đã nhận ra rằng, e muốn lại được 1 lần nữa gọi 2 tiếng " mẹ ơi" biết bao. E nhớ mẹ. E nói với a rằng, e hạnh phúc khi lúc nào cũng đc a chăm sóc, lúc nào cũng đc nhõng nhẽo a. Ngày xưa e đi học xa nhà, mỗi lần ốm chỉ muốn gọi điện về than thở với mẹ, để nghe tiếng mẹ lo lắng và ngày 2 buổi gọi điện hỏi con uống thuốc chưa. Đã mấy năm rồi khi e ốm e ko biết gọi điện cho ai. E thèm đc nhõng nhẽo, thèm đc nghe giọng lo lắng nhắc e uống thuốc... Bgiờ, e muốn làm con ngoan của mẹ anh. Muốn được hàng ngày gọi người mà a yêu quý là mẹ, muốn gọi cái từ đã mấy năm rồi e ko còn đc gọi...
  5. dnsonv

    dnsonv Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/12/2005
    Bài viết:
    2.698
    Đã được thích:
    0
    Hãy cố gắng đứng lên em nhé, thật sự buồn khi đọc chuyện của em!
  6. fox8x

    fox8x Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    07/08/2005
    Bài viết:
    4.396
    Đã được thích:
    0
    Vào box này mình rất sợ đọc. Bởi vì mỗi câu chuyện luôn mang nặng những nỗi buồn, dằn vặt, ân hận.
    Cuộc sống là như vậy. Nếu biết trước được điều gì thì đâu còn là cuộc sống nữa. Cuộc sống là chuỗi ngày sửa sai, ngày hôm sau là để sửa những cái sai của ngày hôm trước. Mình chưa đủ khôn, đủ lớn để bảo bạn rằng bạn nên sống tốt hơn, quan tâm hơn tới mọi người.... nhưng trước hết thì bạn nên lo cho bản thân mình đã. Chúc bạn sớm lành bệnh và hàn gắn vết thương.
    Thật tuyệt vời vì cuộc sống ban tặng cho mình một người Bố và một người Mẹ khoẻ mạnh.
  7. nguyen_andy

    nguyen_andy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/11/2006
    Bài viết:
    156
    Đã được thích:
    0
    Xin chia buồn cùng bạn. cuộc sống luôn là như vậy hãy chấp nhận thực tại để đúng lên đi tiếp.
  8. daicuty

    daicuty Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/11/2007
    Bài viết:
    202
    Đã được thích:
    0
    Trường hợp của bạn phần nào giống mình thế
    Vì mình...sinh ra mẹ sinh sơm 2 tháng...mẹ rât yếu....trong lúc đó...bà ngoại lại mất....mẹ bị 1 cú sốc rất lớn....tuy là 1 bác sĩ nhưng mẹ không vượt qua....mẹ bị mắc 1 căn bệnh tâm lý....lúc đó mình có biết gì đâu....
    bố đã chăm sóc mẹ trong 13 năm...có những lúc mẹ tưởng chừng như đã khoẻ nhưng mẹ lại bị lại.....nhưng bố vẫn chăm sóc...chăm sóc cả 2 chị em...
    rồi vào 1 ngày sinh nhật của mình....mẹ đã ra đi không 1 tin tức gì cả...mẹ ra đi như 1 người không biết gì cả...gia đình đã cố gắng tìm kiếm nhưng không có tin tức gì hết....
    đến giờ này đã xa mẹ 9 năm...nhưng mình vẫn tin mẹ ở đâu đó và sẽ về với bố con mình....mình không được sự chăm sóc của mẹ nhưng mình hiểu được tình cảm của mẹ dành cho mình rất nhiều...mình yêu mẹ lắm mà mình chưa làm được gì....đến mình cũng chưa làm được gì cho mình cả....mình vẫn làm cho cho bố buồn nhiều....
  9. cagivamitola

    cagivamitola Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    11/12/2007
    Bài viết:
    1.285
    Đã được thích:
    0
    có những nỗi đau và nỗi mất mát không thể tìm lại dc! Mong bạn vượt qua được! mình cũng mất bố đây!
    chúc bạn may mắn!

Chia sẻ trang này