1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

mẹ kiếp cái cuộc đời này

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi cong050, 20/11/2007.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. 7miles

    7miles Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    12/02/2005
    Bài viết:
    900
    Đã được thích:
    0
    Chửi được nhiều khi lại hay hơn.
    Vài lần ngẫm lại cũng thấy cuộc sống của mình sao mà vô vị. Có lúc thích điên tiết một anh chàng hào hoa có tài nào đó nhưng khi bình tĩnh tự phân tích mới tá hỏa rằng anh ta đâu phải để mình yêu. Có lẽ mình chỉ muốn anh ta trang trí cho cái vẻ ngoài của mình, để khi bước chân ra phố có người trầm trồ khen rằng mình khéo chọn bạn trai. Cũng hên là tất cả những thứ đó chỉ nằm trong tư tưởng.
    Mỗi con người sống trên đời này đều mang một sự phức tạp nội tâm riêng, tìm cả đời chưa chắc đã có được một người hiểu hết ý mình. Bạn chủ topic hẵng đã rất bức xúc với những thứ nhanh đến mau đi của chuyện nam nữ thường tình. Ngán đến tận cổ những câu hỏi ngây ngô bịa đặt của vài thành viên đến mức chửi thẳng đời xong lại chửi xéo box. Ừ, thì đúng là mẹ kiếp. Ít nhiều thì người văn minh cũng phải học chửi. Thì cùng lắm người nghe cứ lạc quan thôi: "Chắc nó chừa mình ra."
    Mong bạn Công sớm tìm được một ý trung nhân, dẻo dai đủ sức chịu đựng để anh bạn không phải làm một Chí Phèo trong box nữa.
  2. cong050

    cong050 Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    10/08/2005
    Bài viết:
    874
    Đã được thích:
    23
    @7miles: rất ý nghĩa với tớ đấy, hehe, cảm ơn nhiều nhé, tớ sẽ chừa cậu ra
  3. BouXou

    BouXou Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/11/2007
    Bài viết:
    158
    Đã được thích:
    0
    hà hà , mẹ kiếp , câu cửa miệng một thời bất mãn của tôi đây
    cong050 viết hay, k nói đến câu cú chuẩn ngữ pháp và k sai lỗi chính tả, bạn còn dùng từ rất chuẩn nữa. Tôi cũng thích văn phong của bạn nữa
    Cuộc sống vốn rất vô vị mà, chỉ là ta quay lưng lại với nó. Ngoảnh lại ... ôi cô đơn làm sao .
    Tưng tưng tưng
  4. thuanginola

    thuanginola Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/06/2005
    Bài viết:
    1.999
    Đã được thích:
    0
    Chửi xong ro^i` ngồi đó giải thích à ? Chán !
    ( ban đầu còn đồng cảm , tưởng giống mình )
  5. cong050

    cong050 Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    10/08/2005
    Bài viết:
    874
    Đã được thích:
    23
    Ôi xin ông, tôi còn sống trong cái xã hội này, không phải bằng những câu chửi đấy đâu, mà là bằng những câu "dạ, Vâng, đúng thế thưa anh, anh nói hoàn toàn chính xác". cho dù tôi bức xúc thế nào thì cũng vẫn nằm trong nó, chán ghét, buồn bực chúng ta vẫn phải sống theo nó, ông thử làm một cuộc cách mạng xem, cuộc cách mạng đó sẽ mang ông xuống tầng đáy xã hội ngay lập tức, vì một lý do tuyệt vời là "anh không giống chúng tôi, và anh không có quyền tốt đẹp hơn chúng tôi", quên đi, để tớ sống hèn nhát đi, và đến một lúc nào bia rượu vào người, thì cái cảm giác chán nản đó mới có cơ hội phát ra.
  6. BouXou

    BouXou Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/11/2007
    Bài viết:
    158
    Đã được thích:
    0
    Hớ hớ
    Hồi xưa [cấp 3] tớ làm receptionist tớ cũng vâng vâng dạ dạ, ạ ạ vâng vâng mãi đấy. Nhưng cảm thấy hết sức thỏa mái vì văn hóa đăng trưng [ tớ nghĩ đó là văn hóa chứ k phải nghĩa vụ] của nghề nên phải vậy . Gặp ông thày giáo tớ ghét tớ vẫn tươi cười chào thày cũng vì văn hóa của học sinh nó là vậy . Vào vai nào, thì diễn tốt vai đấy .Còn khi trở lại là mình , tớ cóc làm gì mà tớ không thích nhé.
    Suy cho cùng , tớ chỉ tuân theo chuẩn mực của bản thân mìn thôi á
  7. cucgach2

    cucgach2 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/04/2007
    Bài viết:
    1.962
    Đã được thích:
    0
    mẹ kiếp cái topic này, he he, đổi tên cái topic này nghe hay hơn đấy
  8. cong050

    cong050 Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    10/08/2005
    Bài viết:
    874
    Đã được thích:
    23
    19h, vừa đến nhà thì một thằng bạn gọi ra uống cafe (gọi là bạn thôi, nhưng cũng chỉ là một dạng cáp cựa vào nhau để lúc nhàn rỗi có cái mà bày trò), ok thôi, và câu chuyện là:
    - này cậu, thấy thằng cha khốt, bụng phệ ngồi đối diện chúng ta không, tao để ý gập lão trong cái quán này nhiều lần rồi, cùng với con bồ lão ý (nói tới con bồ lão, tớ chưa thấy đứa nào lạ lùng như thế, với thân hình thon gọn tuỵệt vời, eo chắc chỉ bằng 1 gang tay tớ, vậy mà nó lại sở hữu bộ ngực có kích thước của một dưa hấu, chỉ diễn tả một câu "kinh khủng"), cái con bé đầy và cái đám bạn của nó, lần nào cũng ngồi trước, chễm trệ trong cái quán này, nhận sự trêu ghẹo của cảm đám đàn ông trong này, rồi gần về thì gọi lão khốt này lên tính tiền, thật thương lão giá quá. -- Tớ nói ra thắc mắc của mình, và muốn thằng bạn cùng đồng tình với nhận xét ấy, vậy mà.
    - Ôi thằng bạn ngu ngốc, tội nghiệp của tớ -- thằng bạn làm tơ cụt hứng tự nhiên sao nó nói mình thế, rồi cứ cái giọng mỉa mai ấy, hắn tiếp tục.
    - Ông đánh giá nhầm con người ấy rồi đấy, nói về trí thông minh thì cả hai chúng ta cộng lại cũng không bằng nửa lão ấy đâu. Cậu đừng nhìn bộ dạng ngu ngơ của lão mà phán ẩu thế chứ, lão là người hiểu rõ bản thân nhất đấy, làm gì lão không biết với cái tuổi ngũ tuần của lão, cái bụng toàn bia của lão, làm sao để gợi cảm cho con bé đấy được, nhưng lão biết con bé ấy cần gì ở lão, và lão cân chỉnh được vốn và lời khi để cho con nhãi đáng tuổi cháu lão dắt mũi, tớ cá với cậu, với những việc mà lão làm, thì nguyên cái đám gái lau nhau đó rồi cũng lần lượt lên giường với lão, mà đối với chúng ta, việc đó hoàn toàn không thể.
    - mịa kíêp, đúng thế thật -- tớ vừa nhận lấy một gáo nước vào cái đầu của mình. tớ nhận ra cái điều không hiện hữu trong cái quán này, đó là công việc làm ra đồng tiền bao gái của lão, chiếc xe của lão, và sợi dây chuyền tổ chảng trên cổ lão. Lão phải gian manh và xảo quyệt gấp trăm nghìn lần cái bọn chúng ta, có khi chính chúng ta là người đã cung cấp những đồng tiền cho hắn tiêu cũng nên, giỏi thật. Tớ bắt đầu ngưỡng mộ lão rồi. Tớ hỏi hắn tiếp:
    - Này ông bạn, ông nghĩ xem, những con này cuối cùng sẽ về đâu nhỉ, ý tớ là cuộc đời nó, không lẽ nó cưới lão già này, mà tớ bây giờ tớ tin là lão này chẳng thèm rước nó về nhà đâu.
    - Đúng thế, lão già xảo quyệt này không dại gì rước một con đĩ về làm vợ đâu, còn số phận mấy đứa này thì tớ thấy sẽ gần gần như nhau thế này. Khi tất cả lớn tuổi, sắc đẹp của các cô chỉ còn là nỗi khiếp sợ của mọi người, thì cũng là lúc các lão này buông rơi ả, lúc đó ả sẽ sốc một thời gian đấy, và có nhiểu ả còn viết tiểu thuyết nữa cơ, và sau khi hoàn lương, phần đông các ả tự nhiên tìm về các mối quan hệ thời còn bé tí, thời ô mai, cắp sách đến trường, và dĩ nhiên cũng với các anh chàng si mê ả từ thời đó, các anh chàng mang phong cách cổ điển, mà cậu thấy 90% các anh ấy làm trong các ngành kỹ thuật, công nghệ thông tin, và nghiên cứu vớ vẩn nào đó. Và lẽ dĩ nhiên là sẽ có một đám cưới để kết thúc hết những cuộc vui của các nàng, và kết thúc chuỗi ngày mòn mỏi mong chờ của các chàng.
    Lần này thì tớ bắt đầu phục thằng bạn mình:
    - Cậu đúng là con quỷ đấy. hehe. Vậy cũng tốt, cuối cùng thì cũng có kết cục tốt cho cả đôi bên.
    - Chưa đâu cụ khốt à, hehe, chỉ kết thúc với số ít cặp may mắn thôi, còn lại là sẽ thế này. Với cái bản chất ăn chơi nó ngấm vào máu thịt, thì làm sao cô ả chịu yên thân làm một cô vợ chung tình, có trước, có sau, ngoan ngoãn lau nhà, giặt đồ, may vá, và sinh con, chăm sóc chồng, mấy cái thứ này thì tất cả các anh đều muốn đấy. từ đây sẽ nảy sinh mâu thuẫn gia đình, một số chịu đựng, một số lôi nhau ra toà. Còn phần anh chàng cổ điển cũng chả yên đâu, sau nhiều năm chịu đựng, khi lấy được người trong mộng, và vỡ mộng, anh ta sẽ vùng vẫy để cứu vãn lại những ngày tháng thanh xuất bị đánh cắp, và đó là lý do cậu thấy mấy thằng cha già, dở hơi, dở chứng, suốt ngày coi bia ôm là nhà, gái ôm là vợ đấy.
    - Ôi mẹ kiếp. khốn nạn thật. Nhưng cậu nói đúng. Vậy còn chúng ta, cậu nghĩ chúng ta sẽ thành cái thứ gì.
    Chỉ vào lão già ban nãy, hắn nói tiếp:
    - Nếu cậu giỏi, và công với may mắn, cậu sẽ trở thành lão già ấy sau 20 năm nữa. Còn không thì cậu sẽ yên vị với một cô nàng ngoan hiền, biết nấu cơm, lau nhà và tất nhiên sắc đẹp là phần thiếu trong cái gia đình hạnh phúc của cậu. hahaha.
    Thế đấy, cảm ơn cuộc đời đã cho con làm người nhé.
  9. huyentranglover

    huyentranglover Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    06/10/2004
    Bài viết:
    601
    Đã được thích:
    0
    Trùi ui, cái này ko đem đăng báo thật là tiếc !!!!!!!!!!!!
  10. huyenvv

    huyenvv Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/10/2007
    Bài viết:
    46
    Đã được thích:
    0
    Đăng lên mấy tờ báo lá cải heng!!!
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này