1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

melody of life...

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi wild_rose, 21/07/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. strawberries

    strawberries Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/07/2003
    Bài viết:
    17
    Đã được thích:
    0
    Lord knows, dreams are hard to follow...
    But don''t let anyone, tear them away...
    Hold on, there will be tomorrow...
    In time, you''ll find the way...
    , dung cho du` the nao thi van phai hi vong, van co'' gang, van song thuc voi ban than minh ma dung ko...You''ve come so far, don''t throw it away...see u
  2. wild_rose

    wild_rose Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/07/2003
    Bài viết:
    86
    Đã được thích:
    0
    Ngồi đọc nhưng dòng tâm sự của mọi người....con bé tự thấy mình còn hạnh phúc lắm.....Mõi người 1 cảnh...1nõi buồn....1 tâm sự......Nó vốn chẳng muốn cho ai thấy mình buồn bã....mình suy nghĩ.....Thì đúng là như thế mà......muốn gì được đấy....học hành thì cũng cho là ổn...lại trong 1 tr­uờ­ng khá danh tiếng­.....xung quanh ai cũng tốt hết....Bạn bè nhìn vào cũng kêu nó sướng.....còn người lớn nhìn vào thì kêu ba mẹ nó sướng....có đứa con gái ngoan...học giỏi...còn gì bằng......Con bé là niềm tự hào của ba mẹ......cuộc sống trải 1 màu hồng tươi đẹp....nhung có ai biết con bé cảm thấy thế nào đằng sau cái vẻ ngoài hoa ngọc đấy...... Nó làm sao để niềm hi vọng và tự hào của ba mẹ bị vùi dập được...bởi thế học là trách nhiệm...đuơng nhiên rồi......là cuộc sống...là niềm tin...là hạnh phúc của nó......Hiếu thắng.....cái tính đó giúp nó vuơn lên....đạt thành công....nhung cũng sẽ giết chết nó mất......bởi thế.....con bé luôn tìm cách dìm cái tính theo nó là đáng ghét đó xuống.....dìm xuống ..... Đã ko biết bao đêm ngồi học nó bật khóc 1 mình.....căng­ thẳng lắm....sợ hãi....lo lắng......nó chưa bao giờ thất bại cả......nên nó càng sợ hơn.....và rồi con bé lại phải dùng thuốc giảm đau....những cơn­ đau đầu đáng ghét......Biết ba mẹ th­ương mình lắm.....biết mình được quá nhiều thứ nên nó ko cho phép mình thất bại....ko cho phép làm ba mẹ ko vui vì kết quả học tập....nó phải đuợc giải này,đuợc giải kia.....stress là từ quá quen thuộc với nó nhung đuơng nhiên ba mẹ ko biết......những lúc đó nó chỉ biết giận bản thân mình ko tốt rồi khóc....khóc để rồi buồn hơn.....Ba mẹ lo lắng cho nó nhiều quá. Con bé lớn rồi nhung mẹ cứ coi nó nhu mới 3 tuổi. 2 cuộc đi­ chơi xa của lớp con bé đều ở nhà vì mẹ sợ nguy hiểm.....dẹp hết mấy vụ tụ tập bạn cũ.....đi nọ đi kia..... ba mẹ ko hiểu con bé cũng cần tự do...... nó cũng lớn rồi...... ­ Nó nhu 1 con mèo ngoan ngoãn trong vòng tay ba mẹ... cứ nhu nếu thả nó ra....con bé sẽ ko còn nữa vậy....... Nếu có ai hiểu nó, sẵn sàng ở bên khi nó khóc....khi nó buồn...khi căng­ thẳng thì con bé biết ơn lắm....chỉ tiếc là ai cũng nhìn vào nụ cuời của nó chứ chẳng ai chịu nhìn những giọt nuớc mắt nó rơi........
    ........nh­­ưng thôi.....con bé hay buồn­ nhung cũng mau quên lắm. Nếu mọi nguời nghĩ quanh nó ko chut lo âu và chọn nó làm nơi bình yên.....muốn ở bên nó để tiếng cuời có thể làm vơi bớt nõi buồn thì tại sao lại ko để yên như vậy nhỉ? Nó đã rất nhiều lần ngồi bên điện thoại ...an ủi những tiếng nấc nghẹn của con bạn thân...... cuời đùa ầm ĩ hay nghĩ ra những trò kinh dị để bạn nó hết buồn. Nó biết có nguời gọi điện cho nó khi đang căng­ thẳng muốn nói chuyện cùng nó....vậy sao ko giữ mãi con bé nhu vậy nhỉ. Nó hạnh phúc bởi có lẽ chính s­ự sung suớng nó có đuợc khiến nó luôn phải vui vẻ, phải lạc quan và vì thế nên nó mới là nơi bình yên cho nhũng nguời nó yêuquý...Bạn bè con bé yêu quý con bé của bây giờ.....cuời thật tuơi...thật vui....bao quanh luôn là ánh sáng hồng của hạnh phúc....vậy thì nó sẽ ko bao giờ để mất đi hình ảnh này đâu.....bởi những mệt mỏi của nó có thấm gì so với niềm hạnh phúc nó có được. Con bé muốn giải toả...muốn ai đó chia sẻ cùng mình...thế thôi....và chắc chắn sẽ ko bao giờ nó để những tâm sự ấy làm mất đi tiếng cuời quanh nó. vả lại, cuộc sống còn nhiều niềm vui lắm.....nhất là ở tuổi nó bây giờ­­ ­....thế thì quả thực phải cố gắng và.... ...chứ nhỉ.....chắc chắn con bé sẽ ko viết những chuyên t­uơng tự thế này nũa đâu...vì....thế chả giống với nó gì cả.......
    nè, tặng ai đọc bài này 1 bông hồng nè....hoa hồng là hạnh phúc và niềm vui nữa......
    không biết đủ ko nhỉ?...­
    wild rose mang trên mình những chiếc gai nhỏ xíu nhưng nó biết, nó sẽ chả bao giờ làm ai đau
  3. wild_rose

    wild_rose Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/07/2003
    Bài viết:
    86
    Đã được thích:
    0
    Ngồi đọc nhưng dòng tâm sự của mọi người....con bé tự thấy mình còn hạnh phúc lắm.....Mõi người 1 cảnh...1nõi buồn....1 tâm sự......Nó vốn chẳng muốn cho ai thấy mình buồn bã....mình suy nghĩ.....Thì đúng là như thế mà......muốn gì được đấy....học hành thì cũng cho là ổn...lại trong 1 tr­uờ­ng khá danh tiếng­.....xung quanh ai cũng tốt hết....Bạn bè nhìn vào cũng kêu nó sướng.....còn người lớn nhìn vào thì kêu ba mẹ nó sướng....có đứa con gái ngoan...học giỏi...còn gì bằng......Con bé là niềm tự hào của ba mẹ......cuộc sống trải 1 màu hồng tươi đẹp....nhung có ai biết con bé cảm thấy thế nào đằng sau cái vẻ ngoài hoa ngọc đấy...... Nó làm sao để niềm hi vọng và tự hào của ba mẹ bị vùi dập được...bởi thế học là trách nhiệm...đuơng nhiên rồi......là cuộc sống...là niềm tin...là hạnh phúc của nó......Hiếu thắng.....cái tính đó giúp nó vuơn lên....đạt thành công....nhung cũng sẽ giết chết nó mất......bởi thế.....con bé luôn tìm cách dìm cái tính theo nó là đáng ghét đó xuống.....dìm xuống ..... Đã ko biết bao đêm ngồi học nó bật khóc 1 mình.....căng­ thẳng lắm....sợ hãi....lo lắng......nó chưa bao giờ thất bại cả......nên nó càng sợ hơn.....và rồi con bé lại phải dùng thuốc giảm đau....những cơn­ đau đầu đáng ghét......Biết ba mẹ th­ương mình lắm.....biết mình được quá nhiều thứ nên nó ko cho phép mình thất bại....ko cho phép làm ba mẹ ko vui vì kết quả học tập....nó phải đuợc giải này,đuợc giải kia.....stress là từ quá quen thuộc với nó nhung đuơng nhiên ba mẹ ko biết......những lúc đó nó chỉ biết giận bản thân mình ko tốt rồi khóc....khóc để rồi buồn hơn.....Ba mẹ lo lắng cho nó nhiều quá. Con bé lớn rồi nhung mẹ cứ coi nó nhu mới 3 tuổi. 2 cuộc đi­ chơi xa của lớp con bé đều ở nhà vì mẹ sợ nguy hiểm.....dẹp hết mấy vụ tụ tập bạn cũ.....đi nọ đi kia..... ba mẹ ko hiểu con bé cũng cần tự do...... nó cũng lớn rồi...... ­ Nó nhu 1 con mèo ngoan ngoãn trong vòng tay ba mẹ... cứ nhu nếu thả nó ra....con bé sẽ ko còn nữa vậy....... Nếu có ai hiểu nó, sẵn sàng ở bên khi nó khóc....khi nó buồn...khi căng­ thẳng thì con bé biết ơn lắm....chỉ tiếc là ai cũng nhìn vào nụ cuời của nó chứ chẳng ai chịu nhìn những giọt nuớc mắt nó rơi........
    ........nh­­ưng thôi.....con bé hay buồn­ nhung cũng mau quên lắm. Nếu mọi nguời nghĩ quanh nó ko chut lo âu và chọn nó làm nơi bình yên.....muốn ở bên nó để tiếng cuời có thể làm vơi bớt nõi buồn thì tại sao lại ko để yên như vậy nhỉ? Nó đã rất nhiều lần ngồi bên điện thoại ...an ủi những tiếng nấc nghẹn của con bạn thân...... cuời đùa ầm ĩ hay nghĩ ra những trò kinh dị để bạn nó hết buồn. Nó biết có nguời gọi điện cho nó khi đang căng­ thẳng muốn nói chuyện cùng nó....vậy sao ko giữ mãi con bé nhu vậy nhỉ. Nó hạnh phúc bởi có lẽ chính s­ự sung suớng nó có đuợc khiến nó luôn phải vui vẻ, phải lạc quan và vì thế nên nó mới là nơi bình yên cho nhũng nguời nó yêuquý...Bạn bè con bé yêu quý con bé của bây giờ.....cuời thật tuơi...thật vui....bao quanh luôn là ánh sáng hồng của hạnh phúc....vậy thì nó sẽ ko bao giờ để mất đi hình ảnh này đâu.....bởi những mệt mỏi của nó có thấm gì so với niềm hạnh phúc nó có được. Con bé muốn giải toả...muốn ai đó chia sẻ cùng mình...thế thôi....và chắc chắn sẽ ko bao giờ nó để những tâm sự ấy làm mất đi tiếng cuời quanh nó. vả lại, cuộc sống còn nhiều niềm vui lắm.....nhất là ở tuổi nó bây giờ­­ ­....thế thì quả thực phải cố gắng và.... ...chứ nhỉ.....chắc chắn con bé sẽ ko viết những chuyên t­uơng tự thế này nũa đâu...vì....thế chả giống với nó gì cả.......
    nè, tặng ai đọc bài này 1 bông hồng nè....hoa hồng là hạnh phúc và niềm vui nữa......
    không biết đủ ko nhỉ?...­
    wild rose mang trên mình những chiếc gai nhỏ xíu nhưng nó biết, nó sẽ chả bao giờ làm ai đau
  4. wild_rose

    wild_rose Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/07/2003
    Bài viết:
    86
    Đã được thích:
    0
    ........lại sắp vào năm học rồi....nhanh quá thôi. năm nào trường con bé chả có lẽ hội.....chưa chi đã nung nấu kế hoạch đi chơi rồi...hic....hic....dạo này...à...mà ko phải dạo này....từ truớc cơ.....con bé ham chơi quá.....hihihi.....người ta chả nói tuổi của nó là tuổi ăn tuổi chơi còn gì.....thế thì tội gì, nhẩy???
    Nhớ đợt năm ngoái, v­ừa chân ướt chân ráo bước vào lớp....bạn mới...lớp mới....thế mà tinh thần thích kinh doanh hơn thích học của lớp nó đã nõi rõ......cả lớp quyết định hùn vốn mở gian hàng trong lễ hội......chưa bán đã nghĩ đến lợi nh­uận..... nghĩ xem tiền lãi sẽ làm gì nhẩy...à.....à......lớp sẽ đi ăn chơi mệt nghỉ 1 hôm.....oa......mới nghĩ đã sướng hết muốn sống....hơ....hình nhu câu này hơi ko ổn !?!....Nói là làm......bọn lớp nhận mấy trăm­ v­é về bán......mặc dù biết kham không nổi nhưng vẫn lao vào....khổ thế đấy.....đến lúc vé bán ko hết, lại còn thiếu lung tung.....lãi chưa thấy ra đã bị lỗ đè chết rồi....tội nghiệp....thế mới thấm thía câu nói....tham thì thâm......cố quá thì thành quá cố......Như­ng được cái lớp nó có....."ý trí vuơn lên"....hic....hic....phải nói là lao vào lợi nhuận mới đúng....bọn nó quyết tâm phục thù trong vụ gian hàng....... Ngày hôm đó bận rộn thật....nào là đi lấy nem chua.....đóng củ đậu, cóc, ô mai, nước sinh tố, trái cây....đập đá.....theo kiểu nguời tiền sử.....Dù mọi chuyện có te tua thì rốt cục cũng chuẩn bị xong.....
    Cả lớp đói meo vì bỏ bữa tối.....vừa đói vừa khát nên .....vữa bán vừa ăn mặc cho chất lượng 1 số mặt hàng ko .....đảm bảo lắm....hic....hic.....nhung rốt cục....do bán giá quá ­ưu đãi mà nước thì hết, đồ ăn khô thì còn chất đống nên lõ thê thảm.......bù lại cả bọn vui hết biết và cũng lưng lửng dạ.....hic...bán hàng phi lợi nhuận......đúng là kỉ niệm ngọt ngào thật....
    Năm nay chắc lại phục thù thôi....khổ.....kinh doanh có lợi thì ai mà từ chối nổi .hihihì...nhân tiên đây......năm nay đầu năm ams thể nào cũng có l­ễ hội....mọi nguời tham dự cho vui nhá và nếu tiện thì ghé qua gian hàng lớp WR......đảm bảo chất luợng­ hơn năm ngoái.... Thông tin chi tiết sẽ có sau...thanks....
    wild rose mang trên mình những chiếc gai nhỏ xíu nhưng nó biết, nó sẽ chả bao giờ làm ai đau
  5. wild_rose

    wild_rose Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/07/2003
    Bài viết:
    86
    Đã được thích:
    0
    ........lại sắp vào năm học rồi....nhanh quá thôi. năm nào trường con bé chả có lẽ hội.....chưa chi đã nung nấu kế hoạch đi chơi rồi...hic....hic....dạo này...à...mà ko phải dạo này....từ truớc cơ.....con bé ham chơi quá.....hihihi.....người ta chả nói tuổi của nó là tuổi ăn tuổi chơi còn gì.....thế thì tội gì, nhẩy???
    Nhớ đợt năm ngoái, v­ừa chân ướt chân ráo bước vào lớp....bạn mới...lớp mới....thế mà tinh thần thích kinh doanh hơn thích học của lớp nó đã nõi rõ......cả lớp quyết định hùn vốn mở gian hàng trong lễ hội......chưa bán đã nghĩ đến lợi nh­uận..... nghĩ xem tiền lãi sẽ làm gì nhẩy...à.....à......lớp sẽ đi ăn chơi mệt nghỉ 1 hôm.....oa......mới nghĩ đã sướng hết muốn sống....hơ....hình nhu câu này hơi ko ổn !?!....Nói là làm......bọn lớp nhận mấy trăm­ v­é về bán......mặc dù biết kham không nổi nhưng vẫn lao vào....khổ thế đấy.....đến lúc vé bán ko hết, lại còn thiếu lung tung.....lãi chưa thấy ra đã bị lỗ đè chết rồi....tội nghiệp....thế mới thấm thía câu nói....tham thì thâm......cố quá thì thành quá cố......Như­ng được cái lớp nó có....."ý trí vuơn lên"....hic....hic....phải nói là lao vào lợi nhuận mới đúng....bọn nó quyết tâm phục thù trong vụ gian hàng....... Ngày hôm đó bận rộn thật....nào là đi lấy nem chua.....đóng củ đậu, cóc, ô mai, nước sinh tố, trái cây....đập đá.....theo kiểu nguời tiền sử.....Dù mọi chuyện có te tua thì rốt cục cũng chuẩn bị xong.....
    Cả lớp đói meo vì bỏ bữa tối.....vừa đói vừa khát nên .....vữa bán vừa ăn mặc cho chất lượng 1 số mặt hàng ko .....đảm bảo lắm....hic....hic.....nhung rốt cục....do bán giá quá ­ưu đãi mà nước thì hết, đồ ăn khô thì còn chất đống nên lõ thê thảm.......bù lại cả bọn vui hết biết và cũng lưng lửng dạ.....hic...bán hàng phi lợi nhuận......đúng là kỉ niệm ngọt ngào thật....
    Năm nay chắc lại phục thù thôi....khổ.....kinh doanh có lợi thì ai mà từ chối nổi .hihihì...nhân tiên đây......năm nay đầu năm ams thể nào cũng có l­ễ hội....mọi nguời tham dự cho vui nhá và nếu tiện thì ghé qua gian hàng lớp WR......đảm bảo chất luợng­ hơn năm ngoái.... Thông tin chi tiết sẽ có sau...thanks....
    wild rose mang trên mình những chiếc gai nhỏ xíu nhưng nó biết, nó sẽ chả bao giờ làm ai đau
  6. wild_rose

    wild_rose Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/07/2003
    Bài viết:
    86
    Đã được thích:
    0
    hic.....đi học về mệt quá....lại lăn ra ngủ thôi.....ôi.....những giấc ngủ của hạnh phúc......trước khi chìm vào giấc ngủ nó còn kịp nghĩ đến lịch học dày đặc của tuần sau và đống bài tập cao ngất ngưởng mà tối nay nó phải giải quyết cho xong..... học lại 1 lô xích xông kiến thức năm ngoái bị bay mất sau mùa hè.....cả chục quyển sách dày cộp toàn chữ với chữ....hic....hic....chỉ cần nhìn đã muốn lăn ra chít rùi chứ đ­ừng nói đến chuyện ngốn hết chỗ đó....mà đọc rùi còn đến công đoạn nhớ nữa chứ....phải tập trung......oa......oa......oa......... còn cái bệnh......thèm ngủ nữa chứ........giải quyết sao đây..!?!...Chuẩn bị cho đội tuyển vất vả vậy hả???. Thôi....phải thức khuya thôi, mặc mọi người ko cho....ráng mấy tháng rồi ngủ bù cũng được....cầu mong mọi chuyện sẽ tốt đẹp ...hic....nhưng quan trọng nhất là cai sở thích ngủ mọi lúc và trong mọi điều kiện của con bé.....ai đó giúp với....làm thế nào để thức khuya đây......ai có kinh nghiệm nói giùm với rùi chuyện hậu tạ mình .......... bàn sau ha....muốn gì trong khả năng cua WR cũng được....nha!!!
    wild rose mang trên mình những chiếc gai nhỏ xíu nhưng nó biết, nó sẽ chả bao giờ làm ai đau
  7. wild_rose

    wild_rose Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/07/2003
    Bài viết:
    86
    Đã được thích:
    0
    hic.....đi học về mệt quá....lại lăn ra ngủ thôi.....ôi.....những giấc ngủ của hạnh phúc......trước khi chìm vào giấc ngủ nó còn kịp nghĩ đến lịch học dày đặc của tuần sau và đống bài tập cao ngất ngưởng mà tối nay nó phải giải quyết cho xong..... học lại 1 lô xích xông kiến thức năm ngoái bị bay mất sau mùa hè.....cả chục quyển sách dày cộp toàn chữ với chữ....hic....hic....chỉ cần nhìn đã muốn lăn ra chít rùi chứ đ­ừng nói đến chuyện ngốn hết chỗ đó....mà đọc rùi còn đến công đoạn nhớ nữa chứ....phải tập trung......oa......oa......oa......... còn cái bệnh......thèm ngủ nữa chứ........giải quyết sao đây..!?!...Chuẩn bị cho đội tuyển vất vả vậy hả???. Thôi....phải thức khuya thôi, mặc mọi người ko cho....ráng mấy tháng rồi ngủ bù cũng được....cầu mong mọi chuyện sẽ tốt đẹp ...hic....nhưng quan trọng nhất là cai sở thích ngủ mọi lúc và trong mọi điều kiện của con bé.....ai đó giúp với....làm thế nào để thức khuya đây......ai có kinh nghiệm nói giùm với rùi chuyện hậu tạ mình .......... bàn sau ha....muốn gì trong khả năng cua WR cũng được....nha!!!
    wild rose mang trên mình những chiếc gai nhỏ xíu nhưng nó biết, nó sẽ chả bao giờ làm ai đau
  8. wild_rose

    wild_rose Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/07/2003
    Bài viết:
    86
    Đã được thích:
    0
    ....Mai mẹ lại đi Nha Trang rùi....chán quá....mẹ lại đi công tác....nhà sẽ lại có mỗi 3 bố con......vắng........Mặc dù đã lớn rồi nhưng quả thực mẹ mà đi xa nó vẫn nhớ lắm.....ôi....nói ra điều này ngượng quá đi thôi......Dạo này mẹ hay đi xa thật....tháng 9 tới lại đi Úc nữa....hic....hic......
    .......Đi Úc.....à.....à......bạn gái người con trai mà nó quen trên mạng....người mà nó đã nhắc đến lúc trước đó.....cũng đang ở bên ấy .......sao tự d­ưng nó lại nhắc đến nhỉ.!?!......Con bé thật lòng cầu chúc cho 2 anh chị ý sẽ được­ bên nhau mãi.........anh rất yêu chị mà........ Hôm nọ gặp anh......anh gày đi nhiều và trông có vẻ buồn..........Ráng cười thật tươi mà thấy anh nh­ư vậy nên khó quá........Nó định khuyên anh phải chú ý chăm sóc cho mình vì chị đang ở xa........nhưng......chả nói được.......Ngày trước........khi con bé chả suy nghĩ gì......thấy cái gì nên làm thì làm.....nó vẫn thường dặn dò anh ăn uống......cấm có bỏ bữa....rồi đi ngủ sớm........ thi cử làm bài cẩn thận.....ra đuờng nhớ đội mũ........nhiều lắm.......có gì nó cũng muốn kể cho anh nghe......những chuyện nó gặp trong ngày và cứ thế........cứ nói chuyện mãi.......lâu...rất lâu.....thế mà bây giờ nó ko làm nổi những điều đó nữa.......ko làm nổi.........suy nghĩ của nó ko còn được vô tư như ngày trước nữa......tại anh????.....tại nó????....hay tại điều gì.???....... Con bé ko hiểu nhung nó chỉ thấy nó ko được làm thế nữa.......làm thế sẽ tốt cho anh hơn....có lẽ vậy......thôi cứ 1 lần làm theo ý mình....... Mong rằng anh tự biết giữ gìn bản thân ....sức khoẻ là vốn quý mà......con bé hi vọng.......mong chị sớm về bên anh để anh đừng buồn bã nhu vậy nữa........... Ráng lên nhé....nó đưa cho anh cây xuơng rồng mình yêu thích....nhờ anh chăm sóc hộ.........nó nói đợt tới học nhiều.....ko chăm được.....cây chết mất.......nhung chỉ là 1 phần thôi.....nó muốn có 1 vật gì đó mang 1 s­ức sống.....1 linh hồn luôn ở cạnh anh để anh đỡ thấy trống vắng và buồn rầu........ Mong cái cây đó sẽ đem niềm vui đến cho anh.....cây có hoa sắp nở và có cả quả rồi....chăm sóc sẽ vất vả lắm nên anh sẽ phải chú ý 1 chút.....thế sẽ đỡ buồn hơn...... Giờ con bé chỉ có thể làm nhu vậy thôi. Con bé vẫn vậy.....ko hề ghét hay nghĩ ko tốt về anh sau khi đọc những dòng anh viết.....Nó thầm cảm ơn vì mình đã đọc được.....vì sau đó nó hiểu phải làm gì để tốt cho anh.....Nó hiểu và thông cảm ...... vì anh cũng khó xử lắm chứ..... bạn tốt thì phải biết nghĩ cho nhau nữa..... Con bé vẫn sẽ thỉnh thoảng gọi điện cho anh....nói chuyện.....cuời đùa...... vẫn sẽ là bạn tốt...... vì con bé biết nó ko thể cắt đứt liên lạc ....ko được làm thế..... bởi nếu đã là bạn bè thì ko bao giờ được quyền có suy nghĩ ấy..... Cóc Lác.....anh hãy luôn vui vẻ nha...... có thể em ko nhu truớc hoàn toàn.... nhung em luôn sẵn sàng nghe anh nói dù buồn hay vui......và nhớ nhé...... anh và em .....friends forever......
    Đã là bạn thì đâu cần ngại gì chứ.....
    wild rose mang trên mình những chiếc gai nhỏ xíu nhưng nó biết, nó sẽ chả bao giờ làm ai đau
  9. wild_rose

    wild_rose Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/07/2003
    Bài viết:
    86
    Đã được thích:
    0
    ....Mai mẹ lại đi Nha Trang rùi....chán quá....mẹ lại đi công tác....nhà sẽ lại có mỗi 3 bố con......vắng........Mặc dù đã lớn rồi nhưng quả thực mẹ mà đi xa nó vẫn nhớ lắm.....ôi....nói ra điều này ngượng quá đi thôi......Dạo này mẹ hay đi xa thật....tháng 9 tới lại đi Úc nữa....hic....hic......
    .......Đi Úc.....à.....à......bạn gái người con trai mà nó quen trên mạng....người mà nó đã nhắc đến lúc trước đó.....cũng đang ở bên ấy .......sao tự d­ưng nó lại nhắc đến nhỉ.!?!......Con bé thật lòng cầu chúc cho 2 anh chị ý sẽ được­ bên nhau mãi.........anh rất yêu chị mà........ Hôm nọ gặp anh......anh gày đi nhiều và trông có vẻ buồn..........Ráng cười thật tươi mà thấy anh nh­ư vậy nên khó quá........Nó định khuyên anh phải chú ý chăm sóc cho mình vì chị đang ở xa........nhưng......chả nói được.......Ngày trước........khi con bé chả suy nghĩ gì......thấy cái gì nên làm thì làm.....nó vẫn thường dặn dò anh ăn uống......cấm có bỏ bữa....rồi đi ngủ sớm........ thi cử làm bài cẩn thận.....ra đuờng nhớ đội mũ........nhiều lắm.......có gì nó cũng muốn kể cho anh nghe......những chuyện nó gặp trong ngày và cứ thế........cứ nói chuyện mãi.......lâu...rất lâu.....thế mà bây giờ nó ko làm nổi những điều đó nữa.......ko làm nổi.........suy nghĩ của nó ko còn được vô tư như ngày trước nữa......tại anh????.....tại nó????....hay tại điều gì.???....... Con bé ko hiểu nhung nó chỉ thấy nó ko được làm thế nữa.......làm thế sẽ tốt cho anh hơn....có lẽ vậy......thôi cứ 1 lần làm theo ý mình....... Mong rằng anh tự biết giữ gìn bản thân ....sức khoẻ là vốn quý mà......con bé hi vọng.......mong chị sớm về bên anh để anh đừng buồn bã nhu vậy nữa........... Ráng lên nhé....nó đưa cho anh cây xuơng rồng mình yêu thích....nhờ anh chăm sóc hộ.........nó nói đợt tới học nhiều.....ko chăm được.....cây chết mất.......nhung chỉ là 1 phần thôi.....nó muốn có 1 vật gì đó mang 1 s­ức sống.....1 linh hồn luôn ở cạnh anh để anh đỡ thấy trống vắng và buồn rầu........ Mong cái cây đó sẽ đem niềm vui đến cho anh.....cây có hoa sắp nở và có cả quả rồi....chăm sóc sẽ vất vả lắm nên anh sẽ phải chú ý 1 chút.....thế sẽ đỡ buồn hơn...... Giờ con bé chỉ có thể làm nhu vậy thôi. Con bé vẫn vậy.....ko hề ghét hay nghĩ ko tốt về anh sau khi đọc những dòng anh viết.....Nó thầm cảm ơn vì mình đã đọc được.....vì sau đó nó hiểu phải làm gì để tốt cho anh.....Nó hiểu và thông cảm ...... vì anh cũng khó xử lắm chứ..... bạn tốt thì phải biết nghĩ cho nhau nữa..... Con bé vẫn sẽ thỉnh thoảng gọi điện cho anh....nói chuyện.....cuời đùa...... vẫn sẽ là bạn tốt...... vì con bé biết nó ko thể cắt đứt liên lạc ....ko được làm thế..... bởi nếu đã là bạn bè thì ko bao giờ được quyền có suy nghĩ ấy..... Cóc Lác.....anh hãy luôn vui vẻ nha...... có thể em ko nhu truớc hoàn toàn.... nhung em luôn sẵn sàng nghe anh nói dù buồn hay vui......và nhớ nhé...... anh và em .....friends forever......
    Đã là bạn thì đâu cần ngại gì chứ.....
    wild rose mang trên mình những chiếc gai nhỏ xíu nhưng nó biết, nó sẽ chả bao giờ làm ai đau
  10. wild_rose

    wild_rose Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/07/2003
    Bài viết:
    86
    Đã được thích:
    0
    Học xong bài mà chưa díp mắt lại là thể nào con bé cũng mò lên mạng......ko ngủ được......Ban đêm..khi mọi nguời quanh đây đều ngủ cả....im lặng......chỉ nghe thấy tiếng cái đồng hồ kêu....nghe ghét ghét.......Lên mạng đêm....con bé chỉ muốn có cảm giác có ai đó vẫn đang ở cạnh mình ...cũng thức nhu mình lúc này....Nó sợ 1 mình....sợ cô đơn.....sợ sự im lặng ....và con bé còn ........sợ ...........ma........hic.......ngốc thật. !!!! Cái cảm giác mình ko bị lạc lõng....ko cô đơn làm nó thoải mái hơn......ít ra là lúc này.......Có lẽ vì thế mà con bé hay lên mạng đêm.......Ngày mai....lại những công việc của hôm nay.......sách vở.....bài học và ngày mai nó lại ở nhà 1 mình.......buồn nhỉ??? Nó biết niềm vui.....hạnh phúc luôn quanh mình nhung đi tìm chúng đâu có dễ......nhất là nhũng lo toan.....những nỗi buồn­ luôn che khuất đi niềm vui và hạnh phúc......biết là phải tìm.....phải lạc quan..... nhung sao mà khó thế....... Nhũng niềm vui luôn bị nỗi buồn giết chết là sao???? sao mà khó khăn vậy??.
    wild rose mang trên mình những chiếc gai nhỏ xíu nhưng nó biết, nó sẽ chả bao giờ làm ai đau

Chia sẻ trang này