1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Miền Ký Ức...

Chủ đề trong 'Cuộc sống' bởi thienansongtra, 25/10/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. thienansongtra

    thienansongtra Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/04/2004
    Bài viết:
    1.023
    Đã được thích:
    2
    Nó ngồi trước biển, lặng im. Biển muôn đời vẫn thế. Lặng thầm và mãnh liệt, cuồng nộ và yêu thương, giá băng và bỏng cháỵ Biển quá bao la trước một tôi nhỏ bé, nhưng biển luôn ở đấy, cùng nó chia sẻ vui buồn, để khi lòng trĩu nặng ưu tư nó lại tìm về với biển.
    Lâu lắm rồi nó không còn cái cảm giác vui đùa cùng sóng gió mênh mông. Nhịp sống ồn ào, vội vã chốn thành đô đã lấy đi của nó cả một khoảng trời mộng mơ, một thời vụng dại, để giờ chỉ còn lại đây những toan tính rất đỗi đời thường, những gạo tiền cơm áo cùng bao nhiêu là ảo vọng phù dụ Chiều nay, một mình, trước biển hoàng hôn, nó chợt như sống lại nhiều năm trước, cùng biển thì thầm nỗi nhớ, niềm thương...
    Chẳng biết từ bao giờ nó yêu biển, như tình yêu nó dành cho anh - người con trai miền biển. Bất chợt tay nó lại vẽ những vòng tròn trên cát, những vòng tròn mà ngày xưa anh và nó đã cùng nhau vẽ để cầu xin Thượng Đế ban cho cuộc tình được trọn vẹn. Nhưng chuyện tình của anh và nó rồi cũng như chuyện những cặp tình nhân không thể đến cùng nhaụ Ừ, thì cũng chỉ là những câu chuyện mà thôi, bởi giữa cõi thế gian này đâu có điều gì quá lạ. Khi vẽ ra một vòng tròn trên cát, tay ta chắc chắn rồi sẽ lại quay về điểm khởi đầu để tiếp tục tạo thành vòng thứ hai, vòng thứ ba, và thành những vòng tròn bất tận. Yêu đương là thế - suy cho cùng cũng chỉ là chuyện đến và đi - tiễn biệt một tình yêu, ta sẽ lại quay về nơi xuất phát, tiếp tục một vòng tròn mới của chính mình.
    Không có đúng, cũng không có sai trong cái gọi là tình cảm, nên dù được ở bên nhau hay phải nói lời chia biệt thì cũng không ai bảo rằng ta hành động như thế là đúng hay saị Nó là người thứ ba, đến, khi người thứ nhất bỏ người thứ hai là sai hay đúng? Và sau đó từ vị trí của người thứ hai lùi lại làm người thứ ba là đúng hay saỉ Không biết nữạ Chỉ biết rằng nó đã làm tất cả theo tiếng nói của trái tim mình, một trái tim vẫn đầy khao khát yêu thương. Để rồi hôm nay nó quyết định ra đi, lìa bỏ cuộc chơi, vì không muốn làm tổn thương người khác. Đấy cũng lại là theo lời phán bảo của trái tim nó.
    Buồn. Đương nhiên! Nhưng nếu cái buồn của riêng ta có thể là niềm vui cho bao nhiêu người khác thì xem ra cái buồn ấy cũng đáng để buồn lắm chứ? Nó thà để mình đau chứ quyết không làm người khác phải khóc vì mình. Dẫu hình ảnh anh bây giờ vẫn lấp đầy trong trí, dẫu tim nó lúc này đang nức nở giữa thinh không. Nhưng rồi đây, nó tin, mình sẽ vẫn tiếp tục bước đi, tìm được cho mình một khoảng trời riêng nào đấỵ Nó lùi lại để anh hạnh phúc. Vậy thì, xin anh hãy hiểu, và đừng phụ bỏ kỳ vọng ấy nơi em, anh nhé.
    Những vòng tròn vĩnh viễn cứ vươn xa rồi xiết chặt mãi làm nó ngạt thở. Khi mặt trời khuất dạng và khi bóng trăng lên, nó phải trở về. Trời, đất, cát, mây, sóng nước và không gian mặn chát. Là mùi muối biển, hay là nước mắt của nó? Mong anh sẽ tìm thấy được tình yêu bên người ấy để đừng phải vẽ ra, dù chỉ một lần nữa, những vòng tròn trên cát. Never ending love is what we''ve found.
  2. ivyftu

    ivyftu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/05/2004
    Bài viết:
    960
    Đã được thích:
    0
    Tự sự của Thiên Ấn Sông Trà à? Miền ký ức của Sông Trà cũng như những miền kí ức của các cô gái khác, nồng nàn mà sâu lắng. Đọc bài của Sông Trà, chợt nhớ ra là ST đã sang cái tuổi 25, thế mà đôi lúc ivy cứ tưởng ST bằng tuổi mình. Có lẽ vì ST quá trẻ so với tuổi, còn ivy lại quá già so với tuổi của mình. .
    Tặng ST bài thơ nhé. (Cảm xúc bất chợt thôi, đừng chê)
    Đi qua một miền kí ức
    Ta còn lại gì cho nhau?
    Có chăng chỉ là nỗi nhớ
    Bâng khuâng gợi những giọt sầu
    Đi qua một miền kí ức
    Quay về tìm lại dấu chân
    Ngây ngô một thời vụng dại
    Có ai sống lại nhiều lần?
    Chẳng hiểu vì sao lại nhớ?
  3. ivyftu

    ivyftu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/05/2004
    Bài viết:
    960
    Đã được thích:
    0
    Tự sự của Thiên Ấn Sông Trà à? Miền ký ức của Sông Trà cũng như những miền kí ức của các cô gái khác, nồng nàn mà sâu lắng. Đọc bài của Sông Trà, chợt nhớ ra là ST đã sang cái tuổi 25, thế mà đôi lúc ivy cứ tưởng ST bằng tuổi mình. Có lẽ vì ST quá trẻ so với tuổi, còn ivy lại quá già so với tuổi của mình. .
    Tặng ST bài thơ nhé. (Cảm xúc bất chợt thôi, đừng chê)
    Đi qua một miền kí ức
    Ta còn lại gì cho nhau?
    Có chăng chỉ là nỗi nhớ
    Bâng khuâng gợi những giọt sầu
    Đi qua một miền kí ức
    Quay về tìm lại dấu chân
    Ngây ngô một thời vụng dại
    Có ai sống lại nhiều lần?
    Chẳng hiểu vì sao lại nhớ?
  4. bianconeri194

    bianconeri194 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/03/2003
    Bài viết:
    1.455
    Đã được thích:
    1
    Hic, TAST tội nghiệp qúa hén, 1 chuyện tình đẹp đã qua , thôi thì cứ cho nó qua nhớ làm gì cho mệt óc, cứ hướng tới những việc hiện tại và tương lai cho nó khỏe cái thân
  5. bianconeri194

    bianconeri194 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/03/2003
    Bài viết:
    1.455
    Đã được thích:
    1
    Hic, TAST tội nghiệp qúa hén, 1 chuyện tình đẹp đã qua , thôi thì cứ cho nó qua nhớ làm gì cho mệt óc, cứ hướng tới những việc hiện tại và tương lai cho nó khỏe cái thân
  6. pikachungo

    pikachungo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/08/2004
    Bài viết:
    448
    Đã được thích:
    0
    Ngồi lật lại những trang cuối của "Cuộc Sống", những topic rơi lại phía sau và lại trở thành miền kí ức như chính bản thân nó.
    Ngày hôm qua cũng trở thành quá khứ. Dòng chảy cuộc đời cứ thế trôi qua để một ngày nhìn lại, đã trở thành kí ức xa xăm. Đọc những dòng tâm sự của TA, nó như mới đây nhưng nhìn xuống ngày viết thì đã hơn 4 tháng. Chỉ là những dòng chữ, khi đọc lại đã cảm thấy bồi hồi thì những kỉ niệm về một nỗi đau liệu có mòn đi theo năm tháng? Thế còn bạn của TA, của tôi, của chị, của BBMH, của những ai có duyên mà không có nợ có chút suy nghĩ gì cho những miền kí ức xưa.
  7. pikachungo

    pikachungo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/08/2004
    Bài viết:
    448
    Đã được thích:
    0
    Ngồi lật lại những trang cuối của "Cuộc Sống", những topic rơi lại phía sau và lại trở thành miền kí ức như chính bản thân nó.
    Ngày hôm qua cũng trở thành quá khứ. Dòng chảy cuộc đời cứ thế trôi qua để một ngày nhìn lại, đã trở thành kí ức xa xăm. Đọc những dòng tâm sự của TA, nó như mới đây nhưng nhìn xuống ngày viết thì đã hơn 4 tháng. Chỉ là những dòng chữ, khi đọc lại đã cảm thấy bồi hồi thì những kỉ niệm về một nỗi đau liệu có mòn đi theo năm tháng? Thế còn bạn của TA, của tôi, của chị, của BBMH, của những ai có duyên mà không có nợ có chút suy nghĩ gì cho những miền kí ức xưa.
  8. thienansongtra

    thienansongtra Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/04/2004
    Bài viết:
    1.023
    Đã được thích:
    2
    Lâu rồi chị không ngược về miền ký ức, dẫu nơi đó là những nỗi đau ngọt ngào, nhưng mình phải biết khép lại quá khứ để sống cho hiện tại và tương lai. Mong rằng chị, em và nhiều người bạn của mình sẽ không phải vẽ thêm lần nào nữa những vòng tròn trên cát. Never ending love is what we''ve found.
  9. thienansongtra

    thienansongtra Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/04/2004
    Bài viết:
    1.023
    Đã được thích:
    2
    Lâu rồi chị không ngược về miền ký ức, dẫu nơi đó là những nỗi đau ngọt ngào, nhưng mình phải biết khép lại quá khứ để sống cho hiện tại và tương lai. Mong rằng chị, em và nhiều người bạn của mình sẽ không phải vẽ thêm lần nào nữa những vòng tròn trên cát. Never ending love is what we''ve found.
  10. tieuthuvuive

    tieuthuvuive Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/03/2004
    Bài viết:
    3.921
    Đã được thích:
    1
    Những dòng này em viết cho anh.....
    Anh!
    Ngày xưa em gọi anh là anh yêu.em đã từng nghĩ sẽ mãi mãi là như vậy.Nhưng mặc cho những cố gắng của em, cùng những đêm nặng nề thao thức...khi nước mắt em đẫm gối vì trái tim em nhói đau vì nghĩ về anh, về tình yêu tuyệt vọng của mình. Em thấy mình bất lực đứng nhìn anh đang dần dời xa em.Ngày đó cả hai đứa mình còn trẻ quá.và anh không đủ dũng cảm để hứa hẹn điều gì với em.em hiểu và không trách cứ gì anh cả. Em biết anh cũng buồn nhiều lắm. em chỉ buồn khi em tự hỏi, lẽ nào tình yêu của anh giành cho em không đủ lớn để anh cố gắng vượt qua mọi chuyện, để ở bên em???em đã đau đớn lắm!
    Khi anh ra đi, em đã tưởng như mình không thể đứng lên đưọc nữa.em đã.......vậy mà em đã tự mình chơi vơi đi qua nỗi đau tưởng không gì hàn gắn.....
    Cho đến một lần em nhìn vào đôi mắt Ba em,(đôi mắt yêu thương mà từ lâu lắm, từ khi anh ra đi, em đắm mình trong cô đơn tuyệt vọng....em đã không dám nhìn vào) người yêu thương em nhất trên đời. Em như sực tỉnh. Em biết mình phải thay đổi thôi.Em còn phải tiếp tục sống hạnh phúc vì những người yêu thương em, mong mỏi em đưọc hạnh phúc.....và em đã cố gắng bước ra khỏi cơn mơ tăm tối, khổ đau.....bắt đầu sống vì những điều khác, những người khác....em không thể ích kỷ mãi đưọc.
    Cho đến tận bây giờ, mặc dù em đã biết cực cùng đau khổ, em vẫn không một lần oán trách gì anh, anh hãy tin nhu vậy nhé anh.
    Rồi em đã gặp bạn ấy.bạn ấy cũng từng đổ vỡ như anh.bạn ấy cũng đớn đau dằn vặt, rồi không hiểu điều gì khiến bọn em xích lại gần nhau. nhưng em đã thật sự cảm thấy hạnh phúc khi có bạn ấy. và điều duy nhất lúc này em sợ là làm bạn ấy tổn thương.
    còn anh, dù sao thì chuyện của mình thật sự cũng đã qua rồi.cái gì đã qua không thể trở lại được.không thể niu'' kéo đâu.giờ em và anh cuộc sống đã khác nhau rồi. Trước khi em đến vơi bạn em bay giờ, mình đã có một cuộc nói chuyện và em thật sự nhận ra mình đã khác nhau nhiều quá....em không còn là em dại dột ngày xưa...anh cũng không còn như ngày xưa nữa. tất cả những gì đọng lại chỉ còn là những kỉ niệm trong trẻo thôi. Em biét mình sẽ không quên và mình không cần thiết phải quên anh ah. Nhưng tất cả cỉ là kỉ niệm thôi.Em vẫn còn nhớ lời hứa sẽ luôn ở bên anh, ủng hộ anh.....nhưng với tư cách là một người bạn thôi, không thể khác đưọc.
    Hôm nay, em biết anh buồn nhiều lắm.Em tàn nhẫn quá phải không? Nhưng em đã không dám nhìn theo dáng anh đi.....em....em thât sự xin lỗi.Nhưng bây giờ em không thể cùng anh đi tiếp đưọc nữa. em không thể làm bạn ấy tổn thương. và thật sự, trái tim em đã thuộc về bạn ấy rồi. hãy nhớ lại lời ngày xưa, khi anh ra đi, anh đã nói rằng: "sẽ là một người anh tốt của em". thời gian qua, em đã tin nghĩ và đã tin rằng mình có thể làm bạn tốt thì hơn.
    Em biết anh thật lòng mong em hạnh phúc. em sẽ hạnh phúc anh ah.đừng lo láng cho em nhé.
    Anh hay cố gắng nhé anh. em luôn nguyện cầu cho anh sức khoẻ bình yên và hạnh phúc!
    Điều cuối cùng em muốn nói là em thật sự xin lỗi anh!
    Em!.....

Chia sẻ trang này