1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Miền lục bát

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi carriage, 14/10/2005.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. DE_LA_FERE

    DE_LA_FERE Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/04/2002
    Bài viết:
    1.825
    Đã được thích:
    0
    Sao sáu cánh chỉ tồn tại ở Xã Hội ISRAEL.
    Ở VN, nó ko hiện hữu. Chỉ là sự tưởng tượng. Sự tưởng tượng ko sống được.
  2. carriage

    carriage Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/10/2005
    Bài viết:
    545
    Đã được thích:
    0
    TỰ CA
    Ta ca lời của dế mèn
    Chiều nay thứ bảy ngọn đèn vẫn hoang
    Đơm lên những tiếng khẽ khàng
    Em ơi xa cách cứ vàng vọt trôi...
    Giọt sương khé ở đầu môi
    Uống vào họng buốt một đôi nốt trầm
    Lời ca tự nhả thì thầm
    Đàn ta vuốt sợi dây cầm trên râu
    Vườn đời cứ chín rất sâu
    Nhà ai bóng hắt ngược câu thơ đèn
    Ta bò trên nhịp phách quen
    Rồi ngưng trên dấu - lặng - em.
    ... Điếng lòng ...
    Giọt sương thứ bảy rất trong
    Trên khuông dấu luyến cứ cong đợi chờ
    Buông đàn...
    ta bắt giấc mơ
    Đèn ơi ca đến bao giờ thì đêm...
    (Viết chiều thứ bảy 03/12/2005)

    Được carriage sửa chữa / chuyển vào 11:08 ngày 04/12/2005
  3. carriage

    carriage Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/10/2005
    Bài viết:
    545
    Đã được thích:
    0
    - Có 21 người đang vào diễn đàn này, trong đó có 1 thành viên: carriage
    - Xem thông tin chi tiết về diễn đàn Thi ca (19h24 03/12/2005)

    NET
    Ngồi hoang...
    Trong sự giấu mặt của hai mươi kẻ còn lại
    Ta - một con số lẻ
    Đang chuồi mình vào nét buồn...
    Có hai mươi đôi mắt nào đọc nhau
    Những câu thơ ai vỡ giòn trên phím ảo
    Ta bẻ vụn lòng mình
    Rắc khô như bánh mì
    Đợi con bồ câu mổ vào vỏ não
    Có hay lòng mình lắc cắc
    trên những vết nhăn đau...
    Thôi...
    log out...
    Bỏ lại mùa đông cho ai đọc
    Hai mươi đôi mắt log in
    Nhìn vào câu thơ tẩm độc
    Trong mũi tên ta bắn giữa trời...

  4. DocDau

    DocDau Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/08/2005
    Bài viết:
    516
    Đã được thích:
    4
    .
  5. deny_me

    deny_me Ma Xó

    Tham gia ngày:
    07/03/2003
    Bài viết:
    7.776
    Đã được thích:
    0

    Hạt giống muộn màng
    ( thay lời một cô bé câm)
    Như hạt giống sau cùng nẩy mầm trên đất mẹ
    Bởi muộn màng nên nhợt nhạt sắc xanh
    Không đủ sức nói cười cùng chúng bạn
    Tôi nín thinh giữa cuộc đời gió - nắng
    Những khát khao câm lặng sắc u buồn ...
    Những nghĩ suy chín dần theo năm tháng
    Cây bút run run - trang giấy trắng giãi bày
    Tôi quên ngày - quên phút - quên giây
    Tôi sống giữa những trang văn cồn cào khát vọng!
    Tôi mê mải ... như dòng sông không bao giờ lặng sóng
    Khi lăn tăn, khi cuồn cuộn đánh bờ
    Xô đến tận cùng những trăn trở ước mơ
    Cho nỗi buồn lẫn vương sương khói!
    Mẹ yêu thương ơi,
    Xin thứ tha cho hạt giống muộn màng một đời câm lặng
    Không xanh mơn, không nặng trĩu mùa vàng
    Đất mẹ rộng đầm ấm và bao dung
    Hãy lắng nghe...
    Những trang văn thay lời con muốn nói.
    Tôi đọc mất thơ bạn rồi ko rõ mũi tên tẩm độc ấy bay đi đâu nhỉ và theo như tiếng con chim bồ câu thì nó grừ grừ bảo cứ từ từ rồi nỗi buồn sẽ trôi mau
    Tôi chẳng nhớ đêm qua có bn người nữa, tâm hồn mình thì mãi đâu ấy
    ki bo thật đấy
    Được deny_me sửa chữa / chuyển vào 11:59 ngày 04/12/2005
  6. carriage

    carriage Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/10/2005
    Bài viết:
    545
    Đã được thích:
    0
    RẠ
    Anh ngồi tự khô cùng lòng rạ
    Chờ ngày đông em gánh mang về
    Một chiều anh sẽ hồng trong bếp
    Chết ấm lòng trước lửa đam mê
    Những cánh đồng đi qua mùa gặt
    Anh trơ trên vạt gió hoang mùa
    Từng gốc rạ bị người bỏ lại
    Cây rơm nhà đã hết hay chưa?
    Thôi anh cứ khát chờ em tới
    Ôm nhau lên và gánh qua làng
    Anh thèm lắm một lần được cháy
    Để hóa thành ngọn khói lang thang

    (10/11/2005)​
    .
    .
    .
    .
    .
    .
    Hì, bây giờ thì tôi thích làm con bồ câu để mổ vào cái hạt giống trong bài thơ trên của bạn chén, hơn là đi mổ bánh mì vụn. Den ạ
    Docdau: Rõ ràng là có 21 người đã vào diễn đàn này kìa. Máy nó bảo sao nghe vậy. Hơ hơ..
    Được carriage sửa chữa / chuyển vào 17:09 ngày 06/12/2005
  7. deny_me

    deny_me Ma Xó

    Tham gia ngày:
    07/03/2003
    Bài viết:
    7.776
    Đã được thích:
    0
    Đọc bài Rạ hay quá đấy. Tôi đã định post lại cho bạn những bài thơ tôi yêu thích nhưng rồi cứ bị cuốn đi bởi những thứ dở hơi . Những bài thơ đọc giống như đọc truyện "Những cánh buồm đỏ thắm" ấy. Chẳng để làm gì nhưng chí ít nó cũng khiến cho ta thấy bình yên. Dù sao đọc những bài kiểu này thấy dịu hẳn đi..

    Lục bát ngày xưa
    Đào Tấn Trực
    Theo câu lục bát về nguồn
    Tuổi thơ tìm lại cánh chuồn chuồn rơi
    Cái thời bên giậu mùng tơi
    Đôi con se sẻ rong chơi cạn mùa
    Cái ngày sợi nắng già nua
    Tôi em trú dưới bóng dừa nhặt hoa
    Hoa dừa trổ tựa hoa cau
    Mồng tơi tim tím làm trầu chơi chung
    Em cô dâu đẹp lẫy lừng
    Còn tôi chú rể lừng khừng theo sau
    Mang theo chiếc ô đội đầu
    Tháng năm qua mấy nhịp cầu phù hư
    Nhớ nhà ngồi vẽ phong thư
    Còn câu chuyện cũ hình như dối lòng!
    Đất quê tô má em hồng
    Gửi cho anh chút hương đồng nội xưa
    Bao nhiêu cái nắng giao mùa
    Còn đôi se sẻ giữa trưa đường làng..
    Ngày xưa chưa kịp nồng nàn
    Ai đem hái cánh hoa vàng ngày xưa!

    Bạn biết không hôm nay tôi tỉnh dậy, tôi quyết định đi ăn sáng vì hai ngày vừa rồi, bụng toàn những cái khị gió gì ấy.. Tình cờ tôi thấy hình ảnh trong một bộ phim là cô gái, một chàng trai đi trong đêm làng quê. Hai bên đường có tre cao vung vít có cả tiếng ếch nhái kêu, tiếng côn trùng vò vẽ. Phim, nó ***g nhiều thứ nhưng những hoạt động giả trở thành có hồn. Và tôi tự cảm thấy bình yên lắm. Vào net lại thấy như c/s bên ngoài đời. Chối tỉ! Tôi vô cùng nóng tính. Nóng đến cay nghiệt. Nhưng nghe một số bài hát, tôi lại dịu lại. Có gì diệu kỳ hơn "điều giản dị" của phú quang? Cũng là hướng đến những điều tươi đẹp và take it easy như tôi đã từng an ủi mình.
    Nói chuyện thế này rất tốt. Thế là đủ lắm rồi. Cảm ơn bạn nhé.
    O hơ, hôm qua tôi là con chim bồ câu mổ bánh mì.. nhưng ngon hơn của bạn .. nó có nước Mì sốt vang!
    Được deny_me sửa chữa / chuyển vào 14:55 ngày 05/12/2005
  8. DocDau

    DocDau Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/08/2005
    Bài viết:
    516
    Đã được thích:
    4
    .
  9. kieu_phi_yen

    kieu_phi_yen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/10/2005
    Bài viết:
    525
    Đã được thích:
    0
    (Cũng có những lúc ủy mị như thế này à ?)
    Cháy một lần
    Lang thang ngọn khói mờ mờ
    Hòa theo sưong mỏng mà hơ chút lòng
    Vướng mình dưới mảnh mây hồng
    Đợi heo may để chờ trông lạnh lùng
    Biến thành những giọt mưa đông
    Hay là hoá đá cô phòng ngàn năm
    Mơ hồ có tiếng xa xăm...
    Tội cho ánh lửa căm căm giữa mùa
    Thân buồn như chút rạ khô
    Vội vàng phựt cháy thẫn thờ rồi tan
    Cỏ cây một phút hồng hoang
    chẳng mồ huyệt lạnh chẳng màng thủy chung
    Tìm trong thiên cổ chập chùng
    Cái hồn ủy mị vô cùng hư không
    Cháy bao nhiêu để mà mong ?
    Cháy bao nhiêu để được xong .. một lần ?
    KPY
    Được kieu_phi_yen sửa chữa / chuyển vào 03:20 ngày 06/12/2005
  10. carriage

    carriage Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/10/2005
    Bài viết:
    545
    Đã được thích:
    0
    Ở các cánh đồng quê, chắc các bạn không hay để ý, sau mỗi tháng mười, thóc lúa được gặt về, bỏ lại những gốc rạ, mô rạ nằm phơi trong gió đồng, tự khô khi heo may gió bấc thổi về. Người ta chỉ nghĩ đến rạ và gánh về làng khi sân nhà đã gần hết rơm đun. Lúc ấy rạ mới được mang về nhà hong khô, dùng cho những ngày cuối đông (tháng 2 tháng 3 năm sau) mưa phùn gió bấc. Còn nếu rơm khô vẫn nhiều, rạ bị bỏ lại ngoài đồng, bị dìm xuống bùn cho ngấu đợi mùa sau lại thành chất hữu cơ nuôi lúa màu.
    Rạ, chỉ là một phần gốc của thân lúa, gần với đất, toả rễ vào lòng ruộng đồng để nuôi cây. Hút đến rạc lòng mình cho bông, cho lá. Dáng vẻ của rạ cũng thô mộc, nâu xỉn và cũ kỹ, không như những bông lúa cọng rơm vàng óng ả, thơm ngọt, rạ tự thầm trong cái mùi ngai ngái của bùn đất quê mùa. Bạc lòng như những màu áo.
    Tháng chạp rét cắt da cắt thịt, dưới cơn mưa phùn, từ trên đê nhìn xuống, thấy những bóng nón đi gom rạ dưới đồng. Gánh rạ to kềnh lầm lũi về trên đường làng. Thế là biết Tết sắp về, để thấy lòng chợt xanh lên như những tờ lá dong...
    Thế là tôi viết "Anh ngồi tự khô cùng lòng rạ"...
    u?c doanminhhang17681 s?a vo 17:15 ngy 05/05/2006

Chia sẻ trang này