1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Miền lục bát

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi carriage, 14/10/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. em_hat_hay_lam

    em_hat_hay_lam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/11/2003
    Bài viết:
    2.108
    Đã được thích:
    0
    còn trường Ngoại Thương nữa ạ !
  2. dondu

    dondu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/02/2006
    Bài viết:
    118
    Đã được thích:
    0
    Cái câu chửa hoang ấy hơi nhàm rồi. Cậu nói câu nào mới hơn đi, hay ít nhất là cách thể hiện mới. Vì: là thi sĩ nghĩa là ru với gió (gió có cũ bao giờ).
    Vả lại, cách suy đoán và nhận định của tớ là dựa vào logic lí tính chứ đâu phải tin vào mấy lời đưa đẩy của carriage (về phần cậu tớ cũng đưa vào ngoặc đơn trong đoạn ca ngợi như là một giả định rồi). Tại sao tớ khẳng định cậu học NT? Thứ nhất: học ở HV hành chính hay trường Đoàn thì làm NT nói chung hay giao nhận nói riêng (như trong bài Chuyện công ti) thế mẹ nầo được. Thứ hai, cậu cũng không học ngoại giao vì tớ nhớ có lần cậu tán chuyện với các nàng den hay Yến gì đó về chuyện nhảy nhót, cậu có nói là sang trường này mượn sân (lúc đó trường NT chưa xây Nhà thể dục đa năng như bây giờ). Hết cãi chưa? Nói vậy thôi, bập vào thơ thẩn, đứa nào chả cả tin."Cả tin là sức mạnh để sống" câu của bác Thiệp nhà ta đấy. Hiện sinh, đi ăn kem Tràng Tiền đê!

    Mùa đông ăn kem
    Xơi kem giữa rét mùa đông
    Tớ như tủ lạnh cả trong lẫn ngoài
    Kem Tràng Tiền nổi tiếng rồi
    Mùa đông mà vẫn không ngơi khách hàng
    Lập cà lập cập những răng
    Rét này rét nữa chả bằng kem ngon
    Kem ốc quế cái vỏ giòn
    Kem cốm deo dẻo xanh non ngọt ngào
    Kem đậu xanh vị thơm lâu
    Sô cô la cái vỏ nâu đậm đà
    Rét ngọt, kem ngọt úi chà
    Vẫn là mát bổ, cậu Cà ăn không
    Ăn kem ở giữa mùa đông
    Như là một nét Thăng Long gọi mời
    Mùa hè mới kịp về xơi
    Là không sành điệu của thời...măm năm​
    Được dondu sửa chữa / chuyển vào 14:12 ngày 26/04/2006
  3. MM_Ngoc

    MM_Ngoc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/03/2006
    Bài viết:
    2.479
    Đã được thích:
    0
    đi ăn kem Tràng Tiền đê!
    Mùa đông ăn kem
    Xơi kem giữa rét mùa đông
    Tớ như tủ lạnh cả trong lẫn ngoài
    u?c deny_me s?a vo 14:46 ngy 24/10/2006
  4. MM_Ngoc

    MM_Ngoc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/03/2006
    Bài viết:
    2.479
    Đã được thích:
    0

    Đêm Hè Hà Nội
    Đêm nay Hà Nội tuyệt vời
    Gió tràn tiếng nhạc - đời tràn tiếng thơ
    Dưới đường ai đó ngu ngơ
    Nhở nhơ chiếc lá - đêm chờ người dưng
    Hà Nội đầu Hạ tưng bừng
    Giữa hàm Cá Mập - ai từng nâng ly
    Dặt dìu xe cộ mấy khi
    Cái lạnh tê buốt đã đi đâu rồi
    Người hà Nội tính cũng vui
    Thích ca hát - thích đôi hồi chuyện - thơ
    Chuyện này chuyện nọ vu vơ
    Một ngày đã hết - đêm lơ mơ tình
    Mỉm cười vui vẻ một mình
    Té ra Hà Nội cũng tình đó nha

    Được MM_Ngoc sửa chữa / chuyển vào 08:26 ngày 27/04/2006
  5. carriage

    carriage Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/10/2005
    Bài viết:
    545
    Đã được thích:
    0
    Đôi bạn Dondu và Ngọc khởi xướng chủ đề kem mát mẻ nhỉ. Những vần điệu hồn nhiên thoáng gặp đôi khi khiến chúng ta hoang mang nhớ về tuổi thơ...
    Tôi nghĩ dondu hơi làm khó nhau rồi, những cái mới, những cách thể hiện mới đâu phải có nhiều và được dọn sẵn. Có những cái mới lại chưa hẳn đã hay. Tưởng dễ lắm đấy à? Thế nên, trong khi chờ bộ não lầy nhầy kịp phát tiết ra một ý tưởng mới (cũng có thể ko bao giờ kịp ) mà nhu cầu hóng hớt vốn (rất chi là) bức xúc, ta đành phải dọn ra những món vốn cũ kỹ và nhàm chán như thế. Những câu chuyện phiếm, hay ngay cả việc post thơ trên diễn đàn có lẽ cũng vậy...
    Nhân chuyện này, tôi muốn lan man thêm (ngoài lề) một chút về việc post thơ / văn ở đây. Hàng ngày, chúng ta thấy có rất nhiều topic với nhiều nhiều lắm những bài thơ được đăng đàn. Các diễn đàn nói chung (có lẽ) cũng chiếm kỷ lục về việc đăng tải thơ đến người đọc mỗi ngày. Chưa thấy những tờ báo (tiếng / hình / viết / điện tử...) nào đăng nhiều thơ đến vậy. Tất nhiên, thơ đăng báo thường được tuyển lựa kỹ hơn theo những tiêu chí nào đó của mỗi toà báo. Còn thơ trên diễn đàn, đặc biệt là ttvn, vốn chỉ được kiểm duyệt sau khi đăng (mà cũng có thể không - vì sự bận rộn / lơ là / không thể kiểm soát của Mod). Người làm thơ lại vốn đông, đông hơn lợn con, nhiều hơn quân Nguyên, các "người thơ" thói thường vốn ôm chút mộng mị, thèm muốn ảo giác và nhu cầu chia sẻ luôn chực chờ . Thời điểm hiện nay, sự lựa chọn số 1 cho nhu cầu phóng bút / phím là các diễn đàn (ảo) trên mạng, khi đa số người đọc không biết tác giả ngoài đời (thực) là ai, tất nhiên trừ những người đã quen biết nhau...
    Lý giải như thế cũng là để "thanh minh" cho chúng tôi (dùng từ chúng tôi có thể chưa chuẩn lắm và xin lỗi nếu làm phật ý các bạn thơ khác), những cái nick tự dằn mình ra ******** làm tội. Khi mỗi ngày vẫn mò mẫm, lặn lội, chắt bóp... rồi post lên những dòng thơ (rất có thể chỉ được đọc lướt qua hoặc thậm chí không được đọc mặc dù vẫn được click) hay dở đủ loại. Nói đến đây thì lại thấy cần phải cảm ơn hệ thống kỹ thuật của các diễn đàn trong việc nỗ lực đếm (???) lượt người đọc. Điều này rất quan trọng, nó vuốt ve vào cái nhu cầu được quan tâm, được biết đến, được chia sẻ, được hi vọng rằng mình đang tồn tại trong ai đó, dẫu vô hình... Đôi khi nó là cảm hứng để người ta dù vô tình hay cố ý lại tiếp tục với các (làm) khổ thơ mới ra đời. Và những ý kiến của bạn bè, của các thành viên khác, đặc biệt là những ý kiến bơm vá, đưa lên mây (cũng rất có thể là thói khen ngợi giao tiếp) ... thì ... Ôi, nó thật sự là những liều doping tuyệt vời ấy chứ! Thử hỏi, đang hùng hục chuẩn bị tập luyện cho trận quyết tử văn chương, có thêm liều doping kích thích thì còn gì bằng. Mặc dù liều doping ấy hoàn toàn có thể gây ra những hậu quả ngoài tưởng tượng. Đôi khi, người ta nghiện những lời khen, như nghiện một thứ á phiện quyến rũ và ma mị, thậm chí ngay cả trong giới sáng tạo chuyên nghiệp... Và thế là, thơ lại nối thơ, như đàn nòng nọc ra đời. Thơ như sức trẻ của những người trai trong cơ thể vâm vật, không thể để những nguồn sinh khí tự tan đi, tự tiêu hủy ngay trong cơ thể. Nó cần những bàn tay ve vuốt để phóng sinh, mang lại những khoái thú... Âu cũng là một nhu cầu giải tỏa kín đáo!!!
    Ấy là chưa nói đến việc thơ ca cũng là một thú vui relaxing (sử xanh ghi nhận làm thơ là một thú chơi tao nhã và vô cùng bác học, thực tại ghi nhận nó là thú chơi có thể làm sang làm dáng cho tâm hồn...), một sở thích của không ít người, như những người thích xem phim, đọc sách, đá bóng, tập thể thao, câu cá, chơi cờ tướng, chụp ảnh, sưu tập tem hay thú nhồi bông... Có người còn có cả thú vui chè chén, đánh đập, ca hát, thậm chí giết kiến, săn côn trùng, bóp mụn... Hồi bé, tớ có thằng bạn rất khoái giết rôm (loại rôm mùa hè nóng nực mà người ta thường dùng phấn rôm để trị ấy), cứ thấy thằng bạn nào mọc rôm trên người là nó đè ra giết lấy giết để, giết bằng hết thì thôi. Lớn lên tí, thấy hàng xóm có bà chị hơi cứng tuổi chưa lấy chồng có sở thích bóp mụn kỳ lạ. Rất tội nghiệp cho các bé mới lớn trong xóm mặt đầy trứng cá. Sau mỗi lần được chị túm lại đè đầu ra bóp mụn, những gương mặt măng tơ lại lổn nhổn như bãi chiến trường. Ôi nhiều lắm những sở thích. Và tôi, giờ phải quay lại bàn tiếp về chủ đề của những chàng / nàng khoái thú mần thơ...
    Với tôi, rất có thể cái thú làm thơ là cái thú (vui / buồn) rồ dại nhất.....


    Ví dụ
    Những quán cà phê là tổ khúc
    Một hôm có buổi chiều đến ngồi
    Giả thiết: nếu gã là giai điệu
    Bài ca còn cũ nữa hay thôi
    Trên chiếc ghế ngồi cung mi thứ
    Gã đang đối diện giao hưởng ngày
    Tình nhân không yêu bằng tiết tấu
    Những quán cà phê, âm nhạc bay?
    Bỏ quên tên người trên móc kép
    Phổ vào cây cỏ đám thơ thô
    Không gian sau phút màu vàng đục
    Còn trong leo lẻo tựa nước hồ ?.

    Chúc bà con nghỉ lễ 30/04 vui vẻ, có những kế hoạch chơi bời hợp lý, an toàn và tiết kiệm ...
    u?c deny_me s?a vo 15:11 ngy 03/08/2006
  6. dust_in_your_eyes

    dust_in_your_eyes Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/02/2006
    Bài viết:
    31
    Đã được thích:
    0
    Chợt thèm nắm một bàn tay
    Để không còn thấy tháng ngày mênh mông
    (buồn - @votrungh )
    Đêm qua trời trở cơn giông không tài nào ngủ được. Mắt ko còn đau nên dở trang thơ đọc lại thấy hai câu thơ này thật đúng cảm giác của mình lúc ấy.
    Mùa bão mưa lại đến rồi. ưh, "Ta giẫm lên khoảng trắng của cơn bão
    ( [nick] carriage[/nick] )

  7. Chuot_Con

    Chuot_Con Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    14/01/2002
    Bài viết:
    894
    Đã được thích:
    0
    Mình thích nhất hai câu này. Có thể đổi thành
    Người yêu là nắng chiều tà
    Trong khao khát thấy vừa xa, vừa gần
    (Để ý luật bằng trắc trong lục bát)
  8. MM_Ngoc

    MM_Ngoc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/03/2006
    Bài viết:
    2.479
    Đã được thích:
    0
    Ví dụ
    Những quán cà phê là tổ khúc
    Một hôm có buổi chiều đến ngồi
    Giả thiết: nếu gã là giai điệu
    Bài ca còn cũ nữa hay thôi
    Trên chiếc ghế ngồi cung mi thứ
    Gã đang đối diện giao hưởng ngày
    Tình nhân không yêu bằng tiết tấu
    Những quán cà phê, âm nhạc bay?
    Bỏ quên tên người trên móc kép
    Phổ vào cây cỏ đám thơ thô
    Không gian sau phút màu vàng đục
    Còn trong leo lẻo tựa nước hồ
    carriage
    Bai nay hay qua di that do
    u?c deny_me s?a vo 14:47 ngy 24/10/2006
  9. samcamtrongdem

    samcamtrongdem Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/04/2006
    Bài viết:
    136
    Đã được thích:
    0

    Nhờ trời cho hái cơn mưa
    Để em có cớ bỏ bùa cho anh
    Câu thơ lục bát còn xanh
    Có người gánh cỏ đuổi tranh giành giành
    Đâu rồi cò lả trống quân
    Mang câu ví dặm níu chân người về
    Đồng quê lũ trẻ mải mê
    Hồn nhiên đứng tắm ... ê ... ê .... không quần .
  10. dondu

    dondu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/02/2006
    Bài viết:
    118
    Đã được thích:
    0
    carriage: Tớ chỉ "chê" một câu ấy thôi mà, đâu có ý gì khác. Không nên cả nghĩ suy diễn thế chứ. He he, hết cả tin rồi đến cả nghĩ.
    Cám ơn lời chúc 30.4. Cậu ở SG chắc có nhiều trò hay nhỉ. Còn tớ, giải pháp hay nhất là...
    Về quê
    Hôm nay tôi băng qua cánh đồng
    Để tim rơi rớt xuống dòng sông
    Nên hồn đã cạn như nước ấy
    Lúa hỏi tôi rằng muốn xanh không

Chia sẻ trang này