1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Miền lục bát

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi carriage, 14/10/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. deny_me

    deny_me Ma Xó

    Tham gia ngày:
    07/03/2003
    Bài viết:
    7.776
    Đã được thích:
    0
    Sống hay chết việc người ta
    Việc gì bác phải vào , ra ..... mệt người
    Carri ơi nhắn đôi nhời
    Nắng đàng trong ấy chết (01) đời hay chưa
    u?c deny_me s?a vo 17:30 ngy 17/12/2006
  2. carriage

    carriage Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/10/2005
    Bài viết:
    545
    Đã được thích:
    0
    @ Lâu rồi mới về topic, cảm ơn các cô bác luchoa, EXK, MM Ngoc, TrienNguyen, deny-me, muadongbuon, hieuham, đã ghé chơi và "nuôi" topic giùm nhé....
    @ Bạn xuongrong - nếu không nhầm thì đã gặp bạn rồi nhỉ? Lại quay về "chốn cũ" nhỉ? :) :)
    Từ những ngày đánh mất
    Bay qua ca dao, nước buồn, chân sông loài bóng sóng
    Anh phục sinh trên áo những người bà
    Tiếng khóc ấm men bờ môi đứa trẻ
    Dòng mưa buồn từ ký ức thốt ra?
    Những thế kỷ chân chim tóc cước
    Có hay không trăm giọng nói u sầu
    Hoa bèo tím mê man trăm hồ hạ
    Cái chết của làng ru rong nơi đâu
    Khi anh viết về những phôi phai khác
    Mẹ anh đi nhập nhoạng trên đàn cò
    Bà anh bay phía cây đa trăm tuổi
    Trong cội nguồn là những tàn tro
    Bay qua ca dao, nước buồn, chân sông loài bóng sóng
    Đám hoa trôi làng mạc nổi trên bờ
    Những đứa trẻ cũng sống bằng ước lệ
    Giữa những ngày sự thật không thơ?

  3. anhdialan

    anhdialan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/03/2003
    Bài viết:
    1.314
    Đã được thích:
    0
    [​IMG] Tao tưởng mày chết rồi chứ?
  4. deny_me

    deny_me Ma Xó

    Tham gia ngày:
    07/03/2003
    Bài viết:
    7.776
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    Gặp nhau ở địa ngục nhà ma xó hay sao mà biết nhau vậy?
    Dòng sông hẹn cuối chân mây
    Người về bên ấy bên này gió sang
    Dáng em mướt nhẹ mơ màng
    ...
    ko nghĩ ra được câu cuối
    Quen thói zồi, cứ lục bát là tương vào đây
    à mà quên, đọc bài thơ trên của bạn Carri thấy gia đình bạn có truyền thống phép thuật thì phải :D ngày ko thơ mà ứơc lệ như thế cũng hơi choáng ..

     
    u?c deny_me s?a vo 09:58 ngy 25/12/2006
  5. Thuyen_Quyen

    Thuyen_Quyen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/11/2006
    Bài viết:
    113
    Đã được thích:
    0
    Rất thik hai khổ này !
    Những điều không dối trá
    Đọc thơ người chợt nhòe nhoẹt ngày xưa
    Lối về vỡ ngày chia ly ướt nước
    Con đã đứng ngây ngô trên bất chợt
    Hanh hao mấy mùa gộp chẳng thành mưa...
    Con vẽ vào ngày thơ
    Màu yêu thương vỡ đôi thành u uất
    Phiên tòa ngày ấy
    Con thành kẻ tội
    Phố nhòa màu theo mỗi bước chân con
    Lỡ lầm vì đâu ai mang gánh trái oan
    Đè nặng tâm tư kẻ hành khất mười tám tuổi
    Con vuốt mặt nước mưa hòa muối
    Dỗ dành cơn mê giăng bủa bốn bề ...
    Con cất vào lòng nụ cười mẹ trong mùa hôn mê
    Cất vào tâm tư vòng khói thuốc cha mấy mùa rồi không tỏa
    Cất vào thực hư những điều không bao giờ dối trá
    Hành trang con lặng lẽ những phai nhòa
  6. EmXinhKhong

    EmXinhKhong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/06/2006
    Bài viết:
    337
    Đã được thích:
    0
    Hây!
    Lâu kô vào nhà Bác Heo Đất chơi, thấy mọi thứ vẫn rất ổn, hoà bình nhân ái phết.
    Dạo này mình ứ thất tình để làm thơ. Đọc cái bài mơi mới của bác HĐ, thấy buồn cười no bụng. Nhất là câu bình của em Hà, hị hị.... Cuối năm dương lịch đi Sapa kô cả nhà?
    u?c deny_me s?a vo 13:36 ngy 25/12/2006
  7. deny_me

    deny_me Ma Xó

    Tham gia ngày:
    07/03/2003
    Bài viết:
    7.776
    Đã được thích:
    0
    được đấy E sai em xin lỗi ạ, nhưng đừng cười khi bạn Carri đang tâm trạng như thế à nghe
    Sapa mùa này có mà ôm nhau ah Gì chứ ôm nhau ở đâu chả được
  8. deny_me

    deny_me Ma Xó

    Tham gia ngày:
    07/03/2003
    Bài viết:
    7.776
    Đã được thích:
    0


    Thế có phải Kephahoai chơi với deny lâu mà bây giờ văn phong lành hơn hẳn ( nhiều khi văn phong là biểu tượng nhấm nháy ), fát sợ
    wildface: thoang thoáng lên anh bạn, con trai cứ tủn mà tủn mủn thế khó sống Thơ có phải trứng đâu mà sòn sòn 3 2
    Tự dưng nghĩ đến 2 câu này của Tế Hanh
    Nông trường ta rộng mênh mông
    Trăng lên trăng lặn vẫn không ra ngoài
    "mênh mông" thì đã trở thành hiện tượng cũ mòn sáo rỗng, giá trị biểu cảm có ít và giá trị hiện thực thì nhiều, có thể nói là một câu trung bình. Nhưng đến câu "bát" thì hình ảnh sáng tạo đẹp quá. Có những cái tưởng như phi lý mà lại có lý, logic tự nhiên, logic tình cảm hài hoà. Chính vì thế mà câu thơ bước qua ranh giới của cái thực để hoá giải vào cái ảo. Tế Hanh ko gia công chau chuốt câu chữ nhưng nhiều lúc cứ như vớ được vàng í nhỉ .
    Quay về bài thơ của bạn Carri fát : cảm nhận chung khi đọc bài thơ như đang trôi trong miền hư ảo của ký ức. Ký ức của con người đều đặc quyện những hình ảnh thân quen như thế.
    Và thế là bạn chầm chậm bay
    Từ những ngày đánh mất
    Bay qua ca dao, nước buồn, chân sông loài bóng sóng
    Anh phục sinh trên áo những người bà
    Tiếng khóc ấm men bờ môi đứa trẻ
    Dòng mưa buồn từ ký ức thốt ra?
    Trẻ thơ lớn lên, khóc ấm áp trong lòng người mẹ Hình ảnh bà, hình ảnh mẹ tần tảo sớm hôm như cánh cò cánh vạc. Hình ảnh của làng quê u sầu chìm khuất tưởng như đã bị bỏ quên. Bạn Carri như người con ra đi lâu ngày giờ thảng thốt khi nhận ra những gì quen thuộc ấy giờ chỉ còn trong ký ức (hic)
    Những thế kỷ chân chim tóc cước
    Có hay không trăm giọng nói u sầu
    Hoa bèo tím mê man trăm hồ hạ
    Cái chết của làng ru rong nơi đâu
    Khi anh viết về những phôi phai khác
    Mẹ anh đi nhập nhoạng trên đàn cò
    Bà anh bay phía cây đa trăm tuổi
    Trong cội nguồn là những tàn tro
    Câu thơ thăng hoa tới vùng hư ảo thì không thể lý giải hay phân tích theo kiểu định tính, định lượng thông thường được nữa rồi . Cũng giống như một người nào đó có năng lực ngoại cảm nhìn thấu cả không gian, thời gian, qua mọi vật cản. Ranh giới giữa thực tại và ký ức rất mơ hồ nhưng cách biệt lại rất xa giữa "giống như thơ" và "thật là thơ". Nỗi lòng anh đấy, tình yêu anh đấy có chút lơ ngơ dại dại. Ngoại cảnh đấy nhưng cũng chính là nội tâm đấy ưu tư khắc khoải nên câu thơ tự nhiên đượm tình người.
    Bay qua ca dao, nước buồn, chân sông loài bóng sóng
    Đám hoa trôi làng mạc nổi trên bờ
    Những đứa trẻ cũng sống bằng ước lệ
    Giữa những ngày sự thật không thơ
    Thật tự nhiên, tinh xảo và kỳ ảo.
    Tự nhiên thì spam dài Tự nhiên có hồn chứ không phải tự nhiên dễ dãi he he he
    và không quên tặng bạn Carri câu thơ:
    Tháng năm phiêu bạt qua rồi
    Cánh chim dầy dạn giữa trời lại bay

  9. deny_me

    deny_me Ma Xó

    Tham gia ngày:
    07/03/2003
    Bài viết:
    7.776
    Đã được thích:
    0

    Tháng năm phiêu bạt qua rồi
    Cánh chim dầy dạn giữa trời lại bay
    nhưng đang băn khoăn giữa "lại bay" hay "dừng bay " hay "về ngay" nữa
  10. wildface

    wildface Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/11/2006
    Bài viết:
    20
    Đã được thích:
    0
    Nhạt và ngượng....
    ......Phiêu bạt qua rồi
    ........................Lại bay
    ....He ... he.... .

Chia sẻ trang này