1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Miền tây ký sự: Lang thang 13 tỉnh miền Tây Nam Bộ - thắng cảnh Hà Tiên - Đất Mũi Cà Mau - Cần Thơ g

Chủ đề trong 'Hồi ức về các chuyến đi' bởi skyoverstone, 18/12/2007.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. firer_man

    firer_man Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/03/2005
    Bài viết:
    1.239
    Đã được thích:
    0
    Bạn doremonkey có mấy ảnh chim cò hấp dẫn ghê.
    Bạn cho hỏi chút: Mấy cái ảnh Chim bay rợp trời ở trên là Bạn chụp ở Tràm Chim-Đồng Tháp, Trà Sư - An Giang, Kiên Giang, Cà mau, Bạc Liêu hay ở đâu vậy?
    Đi miền Tây vào khoảng thời gian nào trong năm thì chim "tụ hội" đông như vậy?
    Thanks bạn nhiều
  2. doremonkey

    doremonkey Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/03/2008
    Bài viết:
    617
    Đã được thích:
    0
    Trà sư - an giang bạn ah. Mùa nước nổi là dẹp nhất. Khoảng tháng 9-10.
  3. skyoverstone

    skyoverstone Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/10/2004
    Bài viết:
    405
    Đã được thích:
    0
    Ngày 4: (5/1/08): mũi Cà Mau - Bạc Liêu - Sóc Trăng: khoảng 200 km đường thủy và 120km đường bộ
    Ngày thứ tư là ngày chúng tôi đặt chân tới mũi Cà Mau, mục đích lớn nhất của chuyến lang thang miền Tây Nam Bộ. Ảnh hưởng đợt không khí lạnh từ phía Bắc đã hết, thời tiết miền Tây từ ngày này trở nên nắng nóng.
    Sáng sớm, chúng tôi trả phòng, gửi balo tại khách sạn rồi ra bến tàu thành phố, ngay dưới gầm cầu một con kênh lớn, (kênh Lộ Xe?). Tàu cao tốc, 8h xuất phát, giá vé cũng không nhớ nữa. Tàu hướng thẳng về hướng Năm Căn.
    [​IMG]
    Con kênh khá lớn. Tàu đi với tốc độ rất cao. Dọc đường cũng táp vô bờ đón khách hệt xe buýt. Dọc kênh cũng có biển chỉ dẫn điểm dân cư, số km chẳng khác gì đường bộ.
    [​IMG]
    [​IMG]
    Hai bên là những vạt rừng U Minh. Rất tiếc chúng tôi không có thời gian đi sâu vào rừng
    [​IMG]
    Một đặc trưng ở miền Tây. Nhà vệ sinh làm quay ra bờ kênh
    Tàu chạy chừng 3h đồng hồ với chiều dài đường thuỷ khoảng 200k thì cập Xóm Mũi. Đây là xóm dân cư cuối cùng của Tổ Quốc. Lên bờ, ấn tượng đầu tiên là mùi mắm nồng nặc. Xóm Mũi khá nghèo, dù được đầu tư trường học, công sở khang trang. Chúng tôi thuê xe ôm chạy chừng mươi phút ra tới Mũi.
    Khu du lịch Mũi Cà Mau đang được đầu tư xây dựng. Tổng thể hiện tại gồm có một tháp để du khách ngắm toàn cảnh, một mô hình mũi thuyền, một mô hình toạ độ GPS, một nhà hàng đang hoạt động và một cái khác đang xây dỏ dang.
    Mũi Cà Mau mỗi năm lại lấn ra biển cả trăm met. Chính vì vậy gốc toạ độ GPS 0001 cũng không còn chính xác nữa. Mình ra đó cũng ti toe lôi Blackberry tính đo toạ độ GPS nhưng cái điện thoại đểu chẳng đo được gì.
    Chụp ảnh chán chê, cả hội vào nhà hàng chén hải sản. Hải sản ở đây cơ bản cũng không có gì đặc biệt so với các nơi khác, cung cách phục vụ được, cơ sở khang trang, giá cả không mắc. Nói tới chuyện giá cả, khi chiều, chúng tôi trở về thành phố Cà Mau, ngồi uống nước ngay tại trung tâm thành phố. Gọi một cốc cafe đường (ngoài mình gọi là cafe đen), một cốc sữa chua đánh đá và một sinh tố gì đó, tổng cộng hết có 10K. Quá rẻ!
    Một số hình ảnh mũi Cà Mau
    [​IMG]
    [​IMG]
    Mũi Cà Mau nhìn từ tháp
    [​IMG]
    Mũi Cà Mau nhìn từ nhà hàng
    [​IMG]
    Mô hình con thuyền
    [​IMG]
    Mô hình toạ độ GPS
    [​IMG]
    Chợ Đất Mũi (giờ nhìn kỹ lại thấy có chữ Chợ Đêm, chắc không phải phục vụ du khách mà phục vụ dân chài xóm Mũi)
  4. skyoverstone

    skyoverstone Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/10/2004
    Bài viết:
    405
    Đã được thích:
    0
    1h30 chiều chúng tôi lên tàu trở lại thành phố Cà Mau. 5h nhằm hướng Bạc Liêu - Cà Mau tiến tới. Đoạn đường nối thành phố tận cùng đất nước với vùng ăn chơi nổi tiếng dài khoảng 65km, quang cảnh đồng bằng miền Tây không có gì đáng kể lắm, sau hơn 1h chạy chúng tôi tới Bạc Liêu. Dừng chân đầu thị xã đổ xăng, mời mấy anh xe ôm điếu Mèo Đen, các anh cảnh báo mấy chốt công an phía đầu kia thị xã, đoạn gần bến xe. Chúng tôi hỏi đường vào Dinh công tử Bạc Liêu, mới biết giờ đã đổi tên thành Khách sạn Công tử Bạc Liêu. Cả hội quyết định nghỉ ăn tối tại khách sạn.
    Công tử Bạc Liêu và khách sạn mang tên ông (sưu tầm)
    [​IMG]
    Công tử Bạc Liêu Trần Trinh Huy là một tay chơi nổi tiếng ở Sài Gòn và miền Nam những năm 1930, 1940. Ngày nay, Công tử Bạc Liêu trở thành một thành ngữ để chỉ những kẻ ăn chơi.
    Vốn thành ngữ "Công tử Bạc Liêu" ra đời từ những năm đầu thế kỷ 20. Thời đó, thực dân Pháp đã ổn định về tổ chức của vùng đất thuộc địa Nam Kỳ. Do việc phân chia lại ruộng đất, đã làm nảy sinh rất nhiều đại điền chủ ở vùng đất này. Thời đó dân gian đã có câu "Nhất Sỹ, Nhì Phương, Tam Xường, Tứ Trạch" để chỉ 4 vị đại điền chủ giàu có nhất vùng đất Nam Kỳ. Theo phong trào khi ấy, các đại điền chủ, hào phú quyền quý khắp Nam Kỳ thường cho con lên Sài Gòn học ở các trường Pháp, thậm chí du học bên Pháp. Tuy nhiên, hầu hết các vị công tử giàu có này, ảnh hưởng bởi sự phồn hoa đô hội, sẵn tiền, nên thường đi vào con đường tay chơi để thể hiện mình. Trong số vị công tử ấy, không ai đủ sức xài tiền như các công tử Bạc Liêu. Thành ngữ "Công tử Bạc Liêu" có từ lúc ấy. Về sau, thành ngữ này chỉ dùng để chỉ công tử Trần Trinh Huy vì chẳng công tử nào sánh kịp về khả năng tài chính và độ phóng túng đối với vị công tử này. Từ đó "Công tử Bạc Liêu" trở thành danh xưng riêng của Ba Huy, không một ai có thể tranh chấp.

    Xuất thân
    Trần Trinh Huy, tên thật là Trần Trinh Quy sinh ngày 22 tháng 6 năm 1900, nhưng do cho rằng cái tên "Quy" không sang trọng nên ông đổi lại thành "Huy". Ngoài tên Công tử Bạc Liêu, Trần Trinh Huy còn mang nhiều tên khác như Ba Huy, Hội đồng Ba (cách gọi của tá điền, sự thật thì Ba Huy không là thành viên trong hội đồng nào), Hắc công tử (do nước da ngăm đen và để phân biệt với Bạch công tử).
    Trần Trinh Huy là con trai ông Trần Trinh Trạch, tức Hội Đồng Trạch, một người xuất thân là thư ký làng, nhờ cưới được cô Tư, con gái của ông bá hộ Phan Văn Bì, người có đất ruông nhiều nhất trong tỉnh Bạc Liêu, người ta tặng cho ông Bá hộ là "Vua lúa gạo Nam Kỳ". Ông Bá hộ chọn rể cho cô con gái thứ Tư trong trường hợp đặc biệt. Hằng năm ông tới Tòa Bố (tòa Hành chánh) tỉnh đóng thuế điền địa. Trong nhiều năm ông chấm viên thư ký điền địa tên Trần Trinh Trạch là người đứng đắn đàng hoàng. Ông hỏi thăm gia thế thì biết thầy ký Trạch chưa vợ. Ông mời về nhà chơi, tạo thuận lợi cho thầy ký Trạch trông thấy cô con gái thứ tư của ông. Nhiều lần tới lui, hai bên "mến tay mến chân". Ông Bá hộ thấy hai đứa nhỏ "tình trong như đã mặt ngoài còn e" liền làm lễ cưới. Ông cho con gái và rễ một sở đất để ra riêng. Thầy ký Trạch xin nghỉ làm công chức điền địa để làm chủ điền. Với trình độ văn hóa tương đối khá, lại có ông già vợ cho đất, giúp vốn nên không bao lâu thầy kỳ Trạch phất lên. Với huê lợi hàng năm, ông sắm thêm đất điền. Có điều ông Bá hộ không thích là đất ông tách bộ cho các con của ông lần lượt chạy về tay chàng rể thứ tư. Nguyên do là các con ông mê cờ bạc nên đem đất điền cầm cố nơi anh rể. Cầm cố lâu năm không chuộc kể như mất luôn. Ông Bá hộ chỉ tự an ủi là "lọt sàng xuống nia", các sở đất đó không rơi vào người ngoài, thương con gái thì phải thương rể. Nhờ vậy, Hội Đồng Trạch càng ngày càng giàu có, đồn điền ruộng lúa có thể được xếp vào hàng bậc nhất miền Nam lúc bấy giờ. Có người viết:

    Nghèo đến thằng mình còn chạy quýnh
    Giàu như ông Trạch cũng buồn thiu

    Trần Trinh Trạch là chủ sở hữu của 74 sở điền, với 110.000 ha đất trồng lúa, gần 100.000 ha ruộng muối. Theo lời cháu chắt ông kể lại, toàn tỉnh Bạc Liêu lúc bấy giờ (gồm 4 quận Vĩnh Lợi, Cà Mau, Vĩnh Châu, Giá Rai) có 13 lô ruộng muối thì 11 lô là của ông Hội Đồng Trạch, một lô còn lại của cha sở và một lô của dân thường. Ông Trạch có 7 người con, 4 gái, 3 trai. Trong 3 người con trai của ông Trạch (Trần Trinh Đinh, Trần Trinh Huy và Trần Trinh Khương) thì Ba Huy là ăn chơi hơn cả.
    Con người
    Trần Trinh Huy từng đi du học ở Pháp, sau ba năm về nước không một mảnh bằng, để lại một người vợ Pháp và một đứa con ở lại Paris. Khi Ba Huy về nước ông Trạch kéo gia đình lên Sài Gòn đón quí tử. Chiếc xe Ford đang dùng tốt nhưng ông nói nhân sự kiện đặc biệt này phải sắm thêm một chiếc xe mới, cho xứng với học hàm, học vị của cậu Ba, cho rạng mặt Trần gia.
    Trần Trinh Huy là người cao lớn, khoảng 1,70 m, lực lưỡng nhưng không cục mịch, trái lại dáng người rất thanh thoát, sang trọng, da đen, mày rậm... người đầy sinh lực. Tính tình Huy rất dễ dãi và hào phóng. Người trong nhà lầm lỗi, Huy cũng ít rầy la. Bà con ở xa lên thăm, Huy đều cho tiền. Tá điền không thấy Huy đòi nợ ai bao giờ, ai nghèo quá, năn nỉ Huy còn bớt lúa ruộng. Cho nên tá điền Bàu Sàng ít ai oán ghét Ba Huy.
    Trong các mối quan hệ, Ba Huy là người khoáng đạt, không dè dặt và mưu toan gì. Thời đó, các cậu công tử lẫn điền chủ điều chơi với người Pháp thì rất khúm núm, nịnh nọt, gọi là "chơi thế". Riêng Ba Huy thì cứ "toa toa" "moa moa" sòng phẳng, ngang hàng. Nếu như trong mắt giới giang hồ tứ chiếng, Ba Huy là một người ngon nhất Nam bộ, thì trong mắt người Pháp, Huy được nể trọng vì có vợ đầm và mướn người Pháp làm công cho mình. Tánh của Ba Huy vị tha và coi tiền như rơm rác. Bút tích của Huy cho thấy tuy nét chữ bay **** nhưng lại rất xấu, chứng tỏ đó là một con người thông minh, từng trải nhưng đường học vấn không đến nơi đến chốn.
    Ba Huy cũng là người rất cởi mở, không cổ hủ, cực đoan như nhiều điền chủ khác. Ông từng ủng hộ ********* một lúc 13.000 giạ lúa. Công tử Bạc Liêu còn tỏ ra là một con người tự trọng, đã hứa với Chính phủ những gì thì ông sẽ làm thế ấy. Ông đã hứa với người lãnh đạo cao nhất của Tỉnh ủy Bạc Liêu là giảm tô, không hợp tác với Pháp, gửi vải vóc thuốc men cho kháng chiến và thực hiện đúng như vậy. Thích hội hè, Ba Huy có lẽ là người tổ chức hội chợ và hội thi "Hoa hậu miệt đồng" đầu tiên ở đồng bằng sông Cửu Long. (Khoản này Donald Trump chắc học theo Công tử Bạc Liêu với cuộc thi Hoa Hậu Hoàn Vũ )
    Ba Huy có bốn người vợ và rất nhiều nhân tình. Người vợ đầu là người Pháp, trong thời gian Ba Huy đi học ở Paris. Về nước ông cưới một người vợ ở Bạc Liêu là Ngô Thị Đen. Bà này ở với Ba Huy sinh được người con gái là cô Hai Lưỡng. Sau cô Hai Lưỡng qua Pháp sống. Từ năm 1945, Ba Huy lên Sài Gòn ở hẳn. Ông lấy thêm một bà nữa và sinh được ba người con: Nghĩa, Nhơn, và Đức.
    Bà cuối cùng, khoảng năm 1968, Ba Huy dọn về căn nhà phố đường Nguyễn Du, Sài Gòn. Mỗi sáng đứng trên lầu nhìn xuống, ông thấy một cô gái gánh nước đi qua đẹp quá. Hỏi thăm thì đựơc biết cô gái đó là con ông già làm nghề sửa xe đạp. Ba Huy đến nhà ông già xin "đổi" căn nhà đó lấy cô gái. Ông già và cô gái sau khi bàn bạc đồng ý. Và đó là người vợ cuối cùng của Ba Huy, kém ông đến 50 tuổi. Bà sống chung thủy với ông đến ngày ông qua đời. Họ có ba con trai và một con gái tên Hoàn, Toàn, Trinh và Nữ.
    Ba Huy còn rất nhiều con với các nhân tình. Tuy những người đó không phải vợ chính thức nhưng con cái của họ đều được Trần gia thừa nhận. Ông mất năm 1973 ở Sài Gòn và được đưa về an táng trong phần mộ gia đình tại ấp Cái Dầy, xã Châu Hưng, huyện Vĩnh Lợi, Bạc Liêu

    (Còn tiếp)
  5. skyoverstone

    skyoverstone Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/10/2004
    Bài viết:
    405
    Đã được thích:
    0
    Những giai thoại
    Ông Trạch giao cho Ba Huy việc trông coi điền sản. Huy đi vào các sở điền bằng xe hơi hoặc ca nô. Việc này là một sự kiện đặc biệt, Ba Huy đi đến đâu tá điền ùn ùn kéo đến xem, vì cả đời họ chưa được nhìn thấy xe hơi, ca nô bao giờ. Đi đòi nợ các tỉnh, Ba Huy dùng chiếc Ford Vedette, còn đi chơi ông có chiếc Peugeot thể thao, sản xuất năm 1922. Loại xe đó cả miền Nam khi ấy chỉ có hai chiếc, chiếc kia là của vua Bảo Đại.
    Ba Huy còn thuê một người Pháp làm công cho mình. Đó là ông Henri, chồng bà Tư Nhớt, một người trong gia tộc Trần Trinh. Ông này làm quản lý, điều hành gia sản cho ông Hội Đồng Trạch, dưới quyền ba Huy. Theo hợp đồng, quản lý được hưỏng 10% trên tổng số lợi tức thu được hàng năm. Chính vì vậy ông Henri mới bỏ "mẫu quốc" qua làm mướn cho bên vợ, mãi đến tháng 4 năm 1975 mới về nước.
    Công tử Bạc Liêu rất mê nghề võ. Vào nữa đầu thế kỷ 20, học võ là một cái mốt với nhận thức: Học võ để nâng cao cái khí phách thượng võ của kẻ anh hào. Ba Huy không học võ Tây hay võ Ta mà học võ Xiêm. Ông ta đã cất công qua Xiêm mướn một ông thầy thượng hạng về dạy cho mình và Tám Bò, là em út của ông ta.
    Một sự kiện chấn động cả nước khi đó là Ba Huy đi thăm ruộng bằng máy bay. Và lúc ấy cả Việt Nam cũng chỉ có 2 chiếc là của Công tử Bạc Liêu và của vua Bảo Đại. Một lần bay qua thăm điền Rạch Giá, Công tử Bạc Liêu hứng chí bay ra biển Hà Tiên chơi, cứ bay mải miết cho đến khi kim báo xăng không còn nhiên liệu, buộc lòng Ba Huy phải đáp khẩn cấp. Xuống đất, Ba Huy hoảng hốt biết mình đã bay lọt sang tận nước Xiêm. Trần Trinh Huy bị Nhà nước Xiêm bắt giữ và phạt 200 ngàn giạ lúa. Ông Hội đồng Trạch phải chở một đoàn ghe chở lúa thật dài qua tận Xiêm để chuộc quí tử về. Ông là người Việt Nam đầu tiên sở hữu máy bay tư nhân và sân bay tư nhân. (Giờ thêm ông bầu Đức của Hoàng Anh Gia Lai là người thứ hai sở hữu máy bay tư nhân. Ông này cũng được gọi là Ba Đức nhưng là phố núi chứ không phải miền Tây )
    Ba Huy sinh hoạt cực kì sang trọng và xa hoa. Ra đường là đóng bộ veston, thứ hàng đắt tiền nhất thời đó. Thói quen của Ba Huy là ăn sáng kiểu Tây, trưa ăn cơm Tàu, chiều ăn cơm Tây. Mỗi lần từ Bạc Liêu đi Sài Gòn là ông ta ngồi trên chiếc xe cáu cạnh, có tài xế lái. Khi lên Sài Gòn ít khi Công tử Bạc Liêu ở ngôi biệt thự của Trần gia mà vào một trong những khách sạn nổi tiếng sang trọng ở Sài Gòn. Có khi hứng chí đi dạo mát Ba Huy thuê cả chục chiếc xe kéo, ông ta ngồi một chiếc, những chiếc còn lại chở những món đồ như mũ, cây "can"...
    Công tử Bạc Liêu là một người luôn xê dịch và rất ham vui, những cuộc ăn chơi nổ trời diễn ra, Trần Trinh Huy lặn ngụp trong những bàn tiệc với rượu sâm banh. Mỗi chủ nhật ông đều đi nghỉ cuối tuần ở Vũng Tàu, Đà Lạt hoặc về Cần Thơ. Ba Huy cũng là một kẻ mê cờ bạc, có những khi ông đánh một cây bài 30.000 đồng, trong khi lúa chỉ 1,7 đồng một giạ, lương của Thống đốc Nam Kỳ chưa tới 3.000 đồng một tháng.

    Hắc công tử và Bạch công tử
    Bạch công tử
    Bạch công tử là Lê Công Phước hay còn gọi là George Phước, con trai của Đốc phủ Lê Công Sủng, người ở làng Điều Hòa, tỉnh Mỹ Tho. Phước cũng là một tay chơi nổi tiếng khi đó, da trắng nên được gọi Bạch công tử để phân biệt với Ba Huy. George Phước say mê cải lương, từng qua Pháp học về sân khấu. Về nước Phước cùng một người khác bỏ tiền lập hai gánh hát Phước Chương và Huỳnh Kỳ nổi tiếng với cô đào chánh đệ nhất tài sắc đương thời là cô Bảy Phùng Há và một cô đào tài sắc khác là Năm Phỉ. Cùng nổi tiếng ăn chơi, Bạch công tử và Hắc công tử trở thành kỳ phùng địch thủ.
    Hắc công tử và Bạch công tử
    Tác giả Nguyễn Thiện viết:
    "Đang lúc cô Ba Trà, một người con gái có sắc đẹp làm xao xuyến tâm hồn Bạch công tử, thua bài sạch túi, ông trưởng giả lớn tuổi chưa kịp cung phụng tiền bạc tiếp để vừa lòng mỹ nhân, Bạch Công tử lù lù lái xe lại nhà cô Ba Trà, rủ xuống Cần Thơ ăn cá cháy và đánh bài gỡ bạc.
    Hai người xừa xuống đến quán Bungalows ở Cần Thơ, máy xe chưa nguội thì chiếc Sport tám máy của Hắc Công Tử cũng vừa tới, thắng cái két. Cả hai lâm vào cảnh khó xử, việc chiếm được mỹ nhân chỉ còn cậy vào tài chinh phục của bản thân mình. Cả ba cùng đưa nhau vào khách sạn. Bạch Công tử lột chiếc cà rá hột xoàn trị giá 3.000 đồng vào thời đó để trên bàn trước khi vào phòng tắm. Lúc trở ra, thấy cô Ba Trà đeo thử nó trên tay, Bạch Công tử liền lên tiếng tặng luôn. Sau đó Hắc Công tử đã mua tặng cô Ba Trà một chiếc nhẫn trị giá gấp đôi..."
    Một lần, đoàn Huỳnh Kỳ cùng cô Bảy Phùng Há về Bạc Liêu biểu diễn, Bạch công tử mời Hắc công tử đến xem. Đang xem, Bạch công tử móc thuốc hút, vô ý làm rớt tờ giấy con công, Bạch công tử cuối xuống tìm kiếm. Hắc công tử thấy vậy hỏi:

    - Chú kiếm gì vậy?
    - Tôi kiếm tờ con công.
    Hắc công tử mỉm cười nói:
    - Để tôi đốt đuốc cho chú kiếm.
    Nói rồi Hắc công tử móc tờ giấy bạc bộ lư châm lửa soi cho Bạch công tử kiếm. Bị một vố quá nặng, vãn tuồng, Bạch công tử mới nói:
    - Toa chơi moa một cú đau quá. Bây giờ nếu toa ngon, toa với moa cân mỗi người ký đậu xanh, rồi lấy tiền nấu, ai sôi trước người ấy thắng? - Hắc Công Tử đáp "Chú cũng vậy nữa kìa! Ấy dà, Chú muốn chơi hả? Được,vậy để tôi chơi cho chú chết luôn!"
    Tối hôm sau, Hắc công tử cho trải thảm đỏ từ ngoài cổng vào tận thềm nhà cứ mỗi thước cho một gia nhân cầm đuốc soi đường, nghinh đón phái đoàn của Bạch công tử. Cuộc thi được tổ chức ở đại sảnh nhà lớn của Trần gia. Lửa của tiền giấy thì rất kém nhiệt, chỉ cháy nhỏ, vì thế họ nấu chè rất lâu trong sự căng thẳng của rất nhiều người chứng kiến. Trán ai cũng rịn mồ hôi hột, nhất là những người trong gia đình họ Trần. Cuối cùng, nồi chè Bạch công tử sôi trước, Hắc công tử đành thua cuộc. Nhưng Ba Huy tuyên bố rằng ông ta thua trong danh dự.

    "Công tử Bạc Liêu" ngày nay
    Ngày nay, Công tử Bạc Liêu trở thành một thương hiệu du lịch hấp dẫn của tỉnh Bạc Liêu. Tòa biệt thự của Ba Huy khi xưa nay trở thành Khánh sạn Công tử Bạc Liêu.
    Ngôi biệt thự của công tử Bạc Liêu được xây dựng từ năm 1919, do kỹ sư người Pháp thiết kế. Để đảm bảo độ bền và diện mạo kiến trúc, chủ nhân đã đặt hàng và cho chuyên chở toàn bộ vật liệu xây dựng như thép đúc, cửa, cẩm thạch lát nền, gạch, khung sắt trang trí từ Pháp qua. Các bù loong, ốc vít cho các chi tiết xây dựng đều được đóng dấu chìm mẫu tự P rất hoa mỹ, chứng thực sản xuất tại thủ đô Paris. Người dân Bạc Liêu gọi đây là "Nhà Lớn". Không chỉ đẹp về kiến trúc, nội thất mà nhà Hội đồng Trạch cũng qui tụ vô số đồ gỗ, sứ, đồng... quý giá. Những bảo vật đó đến nay không còn do con cháu không giữ được, do mất mát vì chiến tranh hoặc những nguyên nhân khác. Có hai món đồ quí hiện được giữ nguyên vẹn ở chùa Chén Kiểu, Sóc Trăng là chiếc giường ngủ chạm khắc tuyệt mỹ và bộ bàn ghế cũng chạm trổ công phu. Đây là hai món quà do Ba Huy hào phóng tặng nhà chùa.
    Hiện nay, ngôi biệt thự đó trở thành khách sạn Công Tử Bạc Liêu với 6 phòng ngủ. Trong đó 5 phòng bình thường và căn phòng Ba Huy từng ở trước đây có giá gấp đôi. "Phòng công tử" có một giường đôi, ti vi, máy lạnh, một bàn viết, một tủ áo và toilet khá rộng kế bên. Điểm độc đáo nhất của căn phòng này là chiếc máy điện thoại có từ đời Pháp thuộc đến giờ vẫn sử dụng tốt. Căn "phòng công tử" luôn đắt khách, nhất là người nước ngoài. Du khách muốn qua đêm tại đây buộc phải đặt phòng trước cả tháng. Cách khách sạn Công Tử Bạc Liêu không xa, còn có một cụm khách sạn, nhà hàng khác cũng mang tên Công Tử.

    [​IMG]
    [​IMG]
    Khách sạn Công tử Bạc Liêu, là điểm nhấn duy nhất, nằm ngay trung tâm thị xã. Lũ chúng tôi cũng thử làm Công tử Bạc Liêu, Lê Anh thử làm Ba Huy tại phòng trưng bày các hiện vật đã từng gắn bó với Công tử rồi cả 3 nhậu một bữa đậm hương vị miền Tây với canh cá kèo ngon tuyệt tại nhà hàng trong sân vườn khách sạn.
    [​IMG]
    Ăn uống no nê, trời tối mịt, 3 đứa túc tắc kéo lên Sóc Trăng. Đoạn đường ngắn chỉ 45km, tới nơi vào khoảng 10h. Sau khi ngồi nghỉ ăn chè ngay trung tâm thành phố chúng tôi thuê khách sạn nghỉ, kết thúc ngày thứ ba lang thang miền Tây với trọng điểm đất Mũi Cà Mau.
  6. skyoverstone

    skyoverstone Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/10/2004
    Bài viết:
    405
    Đã được thích:
    0
    Ngày 5: (6/1/08): Sóc Trăng - Phụng Hiệp (Hậu Giang) - Cần Thơ: khoảng 60km
    Đây là ngày đi rất ít, do bỏ kế hoạch đi Trà Vinh và Bến Tre, nên chúng tôi chơi là nhiều. Cần Thơ quả xứng đáng với tên gọi Tây Đô, miền gạo trắng nước trong.
    Chùa Dơi - Sóc Trăng (hay còn gọi là chùa Mã Tộc)
    Buổi sáng ngày thứ năm chuyến đi, chúng tôi tới chùa Dơi. Chùa Dơi nằm ngay tại thành phố Sóc Trăng, từ trung tâm đi khoảng 2 km là tới. Chùa Dơi là một trong những công trình tôn giáo nổi tiếng của người Khmer Sóc Trăng.
    Chùa Mã Tộc (hay chùa Dơi, chùa Wathsêrâytecho Mahatup) được xây dựng cách đây 400 năm tại tỉnh Sóc Trăng. Chùa có hàng ngàn bảo vật quý gồm tượng Phật và tứ linh Long-Ly-Quy-Phượng đều được nặn bằng đất sét.
    Chùa còn có tên là chùa Dơi vì ngôi chùa này từ lâu đã là nơi trú ẩn của khoảng 1 triệu con dơi, phần lớn có sải cánh 1-1,2 m, những con lớn nhất có sải cánh lên tới 1,5 m. (nhưng khi chúng tôi tới, nhìn dơi đậu tít trên cây nên cũng không ước được chúng lớn chừng nào)
    Ngày 15 tháng 8, 2007, gian chính điện của chùa (rộng khoảng 200 m²) đã phát hỏa. Ngọn lửa đã thiêu rụi toàn bộ mái trên của chính điện, cửa gỗ, cột, kèo, hàng chục tượng Phật và nội thất bên trong.
    Một số hình ảnh về Chùa Dơi:
    [​IMG]
    Cổng chùa
    [​IMG]
    Nhà chính điện bị hoả hoạn
    [​IMG]
    Bồ câu lượn trên mái chính điện
    [​IMG]
    Một góc kiến trúc còn sót lại của chính điện
    [​IMG]
    Nhà chính điện bị cháy mái, còn lại bộ khung và những pho tượng
  7. skyoverstone

    skyoverstone Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/10/2004
    Bài viết:
    405
    Đã được thích:
    0
    Những hình ảnh thanh bình ở chùa Dơi (Sóc Trăng)
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    Dơi đậu ở sân sau chùa, dày đặc trên các cành cây cao. Âm thanh ở đây ù ù, rì rì tiếng dơi. Đi không cẩn thận sẽ dính phân dơi vào đầu.
    [​IMG]
    [​IMG]
    Được skyoverstone sửa chữa / chuyển vào 15:18 ngày 13/08/2008
  8. skyoverstone

    skyoverstone Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/10/2004
    Bài viết:
    405
    Đã được thích:
    0
    Rời chùa Dơi, chúng tôi đứng trước 2 phương án. Hoặc sang phà đi Trà Vinh, Bến Tre rồi quay về Cần Thơ. Hoặc đi lên Phụng Hiệp (Hậu Giang). Chúng tôi quyết định tiếp tục theo con đường 1A đi Phụng Hiệp. Từ Sóc Trăng lên Phụng Hiệp chỉ 30km, đường khá nắng.
    Khoảng 11h, chúng tôi tới Phụng Hiệp, giờ đã thành thị xã Ngã Bảy. Đây là nơi tôi rất muốn tới. Năm 2005, khi bay sang Kuala Lumpur (Malaysia), nhìn xuống phía dưới thấy một ngã bảy tập hợp các con kênh lấp lánh ánh bạc, tôi được giới thiệu đó chính là ngã bảy Phụng Hiệp nổi tiếng có chợ trên sông còn to hơn cả chợ Cái Răng ở Cần Thơ.
    Phụng Hiệp thuộc Hậu Giang. Sau khi mất khá nhiều thời gian loanh quanh khắp thị xả nhỏ bé để tìm chợ nổi, chúng tôi tới một khu nhà ven kênh. Tiếp xúc chị chủ quán, được biết đây cũng là chợ nổi, nhưng nhỏ hơn chợ chính Phụng Hiệp. Vả chăng, chợ Phụng Hiệp họp xôm tụ nhất vào tờ mờ sáng, đến giờ chính ngọ này cũng đã vãn chợ.
    [​IMG]
    [​IMG]
    Một góc chợ ở Phụng Hiệp. Nhưng không phải chợ ngã bảy nổi tiếng.
    Tôi vẫn muốn sang Trà Vinh, Bến Tre. Nhưng hỏi thăm thì được biết, để sang được đó, chúng tôi phải đi qua 2 lần phà rất lớn, cũng mất cỡ vài giờ. Đành quyết định lên thẳng Cần Thơ.
    Từ Phụng Hiệp lên Cần Thơ chỉ còn hơn chục km, gần 12h chúng tôi đã tới thành phố được mệnh danh Tây Đô này. Cần Thơ là thành phố mới, rất thoáng rộng và sạch sẽ. Chạy thẳng tới bến Ninh Kiều, chúng tôi nghỉ tại khách sạn có lẽ xây từ thời Pháp, khá đẹp, nằm ngay trên con phố trông ra tượng đài Bác trên bến Ninh Kiều.
    Loanh quanh hỏi thăm tìm quán ăn, chúng tôi được một chị rất nhiệt tình dẫn tới một dãy phố chuyên bán đồ ăn trưa, chủ yếu là hủ tiéu và lẩu mắm, khá ngon và sạch sẽ. Ăn xong, cũng định kéo nhau đi thăm cầu Cần Thơ, nhưng nghe chỉ dẫn thấy khá xa, mặt khác điểm xảy ra vụ tai nạn thảm khốc lại nằm bên Vĩnh Long, chúng tôi đành kéo nhau ra bến Ninh Kiều chơi.
    Bến Ninh Kiều nhỏ tí tí, chả có gì đặc sắc ngoài chợ Cần Thơ giờ chỉ dành bán đồ lưu niệm cho dân du lịch. Chơi chán lại kéo nhau qua phà sang bên kia sông rồi quay trở về. Giá qua phà rất rẻ, chỉ có 1000k/ng lại chỉ tính một chiều.
    [​IMG]
    Chợ Cần Thơ mặt tiền
    [​IMG]
    Chợ Cần Thơ nhìn từ sông Cần Thơ
    [​IMG]
    Hai chị em trên bến Ninh Kiều
    Chơi chán mãi vẫn chưa hết ngày, cả lũ kéo nhau đi tìm quán hát.
    [​IMG]
    "Ông Thọ" và cô bé PG tại một siêu thị trên phô
    [​IMG]
    Tìm được một quán karaoke ở Cần Thơ rất là khó, dù chỉ là hát vi tính.
    Hát chán chê, trời cũng đã tối, cả hội lại kéo về bến Ninh Kiều, lên chiếc du thuyền đập phá bữa tối. Du thuyền ở bến Ninh Kiều cũng tương tự như du thuyền ở hồ Tây, khách lên ăn uống và tàu chạy lòng vòng quanh sông Cần Thơ. Du thuyèn có 3 tầng. Tầng trệt không có gì. Tầng 2 ăn uống và có sân khấu. Tầng thượng cũng có sân khấu. Điều rất thú vị là khi tầng 2 hát đờn ca Nam Bộ thì tầng thượng chơi nhạc nhẹ. Sau chừng 1 hiệp thì họ đổi vị trí, nghĩa là anh nhạc nhẹ xuống chơi tầng 2, còn đờn ca nhảy lên tầng thượng. Đứng mép tàu tầng thượng vừa nghe nhạc Trịnh xen lẫn với Dạ cổ hoài lang thật là rất chũm choẹ.
    [​IMG]
    Dân Cần Thơ không hổ danh là đất Tây Đô. Họ nhậu rất nhiệt tình. Con gái thì đẹp thôi rồi, nước da trắng bóc, ăn mặc mát mẻ đến gái Hà Thành cũng phải ghen tị. Các bác hát đờn ca sau mỗi điệu hò vong cổ lại xuống giao lưu cụng bia cụng rượu, không khí rất là náo nhiệt.
    Tàu đi một vòng hết chừng 2 giờ, cũng là lúc tiệc tàn, nhạc hết. Chúng tôi kéo nhau lang thang Cần Thơ đêm, định kiếm quán net nhưng cả khu Ninh Kiều tịnh không có quán nào hoặc có cũng đã đóng cửa. Đành về nhà ngủ sớm để sáng hôm sau đi chơi chợ Cái Răng.
  9. DuGia

    DuGia Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/05/2005
    Bài viết:
    5.696
    Đã được thích:
    3
    Một topic hay và rất chi tiết ,hữu ích cho ai cần thông tin Nam Bộ ! Hoá ra cô Giang Tút xuyên Việt à ... Lâu không gặp ,vẫn chạy con Cào cào đấy chứ ?
    Góp vui cái ảnh Cà Mau .
    [​IMG]
    Bến tàu cao tốc đi Đất Mũi.
    [​IMG]
  10. skyoverstone

    skyoverstone Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/10/2004
    Bài viết:
    405
    Đã được thích:
    0
    Ngày 6: (7/1/08): Cần Thơ - Vĩnh Long - Sài Gòn: khoảng 170km
    Đây là ngày cuối của chuyến lang thang miền Tây. Vậy là chúng tôi đã trải qua 5 ngày đi qua một loạt tỉnh từ Long An, Tiền Giang, Vĩnh Long tới Đồng Tháp, An Giang, Kiên Giang tới Cà Mau, Bạc Liêu, Sóc Trăng, Hậu Giang, Cần Thơ. Buổi sáng ngày cuối cùng, chúng tôi chơi chợ Cái Răng, tầm trưa lên đường vượt phà Cần Thơ hướng về Sài Gòn. Cũng tính tới Mỹ Tho (Tiền Giang) sẽ ghé sang Bến Tre chơi, nhưng phần thấm mệt, cả hội chạy tuốt tới thẳng Sài Gòn.
    Hôm trước khi vừa lơ ngơ tới Cần Thơ, đã có một "bà cò" đến gạ đi thuyền chơi chợ Cái Răng. Giá cả thỏa thuận 120K/ghe máy bao gồm đi chơi chợ nổi và nhà thuyền. Hẹn 6h nhưng rốt cuộc 7h mới xuất phát được. Tới nơi chợ cũng đã đến hồi vãn.
    Chợ nổi Cái Răng là chợ chuyên mua bán nông sản, các loại trái cây nằm ỏ quận Cái Răng, thành phố Cần Thơ.
    Sáng sáng, hàng trăm chếc thuyền lớn bé đậu san sát. Bán sản vật gì người ta treo sản vật đó (treo bẹo) lên cây sào (cây bẹo) trên mũi thuyền.
    Chợ Cái Răng thường họp khá sớm, thường từ lúc mờ sáng và đến khoảng 8, 9 giờ thì vãn.
    Chợ nổi Cái Răng là một trong những điểm tham quan đặc sắc nhất ở Cần Thơ. Đây là một nét văn hóa rất đặc sắc ở vùng đồng bằng sông nước Cửu Long, thu hút rất nhiều du khách, đặc biệt là khách nước ngoài.
    Một số hình ảnh chợ nổi Cái Răng:
    [​IMG]
    Toàn cảnh chợ. Chắc tầm tờ mờ sáng phải đông đúc lắm.
    [​IMG]
    Chợ bán từ rau
    [​IMG]
    [​IMG]
    Tới hoa quả
    [​IMG]
    Và cả cây cảnh
    [​IMG]
    Bán sản vật gì, người ta treo sản vật đó trên cây sào ở mũi thuyền
    [​IMG]
    Bán hàng trên sông nước

Chia sẻ trang này