1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

mình bị trầm cảm?

Chủ đề trong 'Sức khoẻ - Y tế' bởi deobong, 01/01/2008.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. deobong

    deobong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/02/2006
    Bài viết:
    31
    Đã được thích:
    0
    Cảm ơn bạn.Nhưng minh tiếp xúc nhiều vẫn thế. Gần đây còn thấy tệ hơn.
  2. Mit_uot060784

    Mit_uot060784 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/10/2006
    Bài viết:
    835
    Đã được thích:
    0
    nhưngbiễtu hiện ấy là của bệnh nhẹ thôi .ngày trước mình biết 1 chị bị rất nặng ,chị lấy chồng nhưng ko có hứng thú về chuyện chăn gối ,cứ tối đlalà ôm gối xuống nằm với mẹ mặc dù là đêm tân hôn ,cả nhà ko ai biết chị mắc bệnh này vì từ lúc yêu đến lúc cưới chỉ 1 tháng ,chị rất xinh nên anh nghĩ phải lấy chị càng nhanh càng tốt ,biểu hiện nữa là lúc nào chị cũng ngẩn ngẩn ngơ ngơ ,ngối im nhìn xa xăm ko nói ko rằng ,lúc nào cũng mệt mỏi ,lúc nào cũng nghĩ đến tự tử ,lúc này điều trị cũng quá muộn rồi ,ko thể làm gì hơn .
    ai đang bắt đầu cí biểu hiện của bệnh này thì hãy điều trị ngay khi còn kịp nhé ,để lâu tội nghiệp và khổ lắm .
  3. f00l_a_kiss

    f00l_a_kiss Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/12/2003
    Bài viết:
    1.328
    Đã được thích:
    0
    Mẹ tớ cũng mắc căn bệnh này, nếu so với các bạn thì mẹ tớ thuộc dạng nếu bệnh mà quay lại lần nữa thì hết đường cứu chữa ( nói theo cách của một bác sĩ trong đại học Y hồ chí minh ). Mẹ tớ bị bệnh mất ngủ kéo dài khoảng 3 năm trở lại đây ( sleep đisorer ), cách đây 6 tháng thì cắt hai khối u ở tử cung, tuổi lại ngoài 50 nên sau khi mổ u, mẹ tớ gần như kiệt sức, như cách mẹ tớ nói thì như là người bị mất phương hướng và cứ thế rơi tự do. Sợ đủ mọi thứ, sợ nắng, sợ mưa sợ gió, lúc nào cũng kêu mệt, như người điên ( panick attach ). Nghĩ ngợi và lo lắng rất nhiều , và toàn lo chuyện linh tinh.
    Mẹ tớ bị mất ngủ nặng, đêm nào cũng phải uống một viên xeduxen mà cũng chỉ ngủ được có 3 tiếng. Nên cơ thể rất kiệt quệ ( pain attach ). Da dẻ tái đen xạm, tất cả các loại gương to nhỏ lớn bé nhà tớ phải phủ khăn lên hết, chỉ dám để lại cái gương con cho mẹ tớ soi. Mà mẹ tớ rất hay soi, soi một cách như nguời điên ( nhiều khi tớ sợ ). Và khi bị trầm cảm, trí nhớ giảm đi đáng kể, hay quên, tính khí thất thường, Hay tự ti, không tự tin.
    Theo tớ nếu bạn hay người thân trong gia đình bạn bị mắc bệnh trầm cảm, cách tốt nhất ngoài uống thuốc ra là phải động viên người bệnh về tinh thần. Yêu thương và luôn quan tâm đến họ , không to tiếng không trách móc kể cả khi họ làm sai. Luôn phải khuyến khích nguời bệnh đi chơi, hoà đồng vào tập thể. Như mẹ tớ, tớ bỏ việc bên Anh về nhà mấy tháng chơi với mẹ, tớ quyết tâm thà mất việc chứ không để mẹ tớ ốm thêm. Tớ khuyến khích mẹ tớ làm rất nhiều việc : không ngủ được phải ngồi dậy , kiếm viêc để làm, sáng 5h tập thể dục theo tivi, tầm chiều tối đi học dance người cao tuổi. buổi sáng theo bác tớ đi làm, chiều theo cô tớ lên sàn chứng khoáng. Nói chung tớ nghĩ ra đủ các trò để mẹ tớ làm , để hoà nhập dần dần lại.
    Nhiều khi cứ phải để nước mắt chảy ngược vào trong, giả vờ mạnh mẽ, bắt mẹ tớ phải tự bản thân, không được yếu đuối vượt lên trên chính mình. Cũng khôgn riêng một mình tớ cố gắng, cả nhà tớ cũng làm tất tần tật để mẹ tớ khỏi bệnh, với sự giúp đỡ của cô gì chú bác, luôn tạo cơ hội để mẹ tớ có thể vui vẻ trở lại.
    Tớ nghĩ bệnh trầm cảm thì chữa bằng tinh thần là rất quan trọng, mà tớ thấy đây là bệnh rất khó chữa , nó không phải nan y nhưng nó mệt mỏi kéo dài hàng tháng trời, cớ khi hàng năm trời. Như bác ruột tớ mắc bệnh hết 5 năm, bác ý luôn lảm nhảm , bác ấy bị bệnh do bị đầu độc khi là nghiên cứu sinh ở nước ngoài.
    Nguời ta bảo, mắc bệnh thì nên vái tứ phương. Tớ không mê tín nhưng đợt tớ về, tớ năng thi chùa và đền, xin may cho mẹ tớ , cầu quan âm bồ tát. Có nhiều người khuyên , năng đi chùa nếu bạn có thời gian rảnh rỗi, chon những nhà chùa vắng , cảnh đẹp, vừa đi dạo vừa cầu may cho tâm nó thanh thản.
    Ngoài thuốc an thần ra, thuốc đông y rất hiệu nhiệm, mẹ tớ đang theo thuốc của một bác sỹ trong HCM và thuốc bác ý rất tốt, tiến triển phải nói thất rõ từng tuần. Ngoài ra, mẹ tớ còn luyên khí công.
    Đây là chuyện tâm sự của tớ, cũng chỉ muốn viết ra để các bạn tham khảo. Tớ nghĩ nếu ai chẳng may mắc bệnh , nên tìm sự giúp đỡ trước hết của gia đình người thân, bằng tình thương và sự quan tâm, rồi bác sĩ , conssultants. và khi mắc bệnh nên vái tứ phương. xx
  4. newbiekid

    newbiekid Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/03/2007
    Bài viết:
    75
    Đã được thích:
    0
    Những ai nói rằng bị trầm cảm thì nên giao tiếp nhiều thì không hiểu gì về trầm cảm , bị trầm cảm tất là mất khả năng giao tiếp , ngừoi bệnh thu mình vào thế giới riêng , cô đơn kinh khủng , không ai hiều được mình cả ,
    những ai nói rằng bị trầm cảm thì nên dùng liệu pháp tinh thần , động viên , an ủi , uống thuốc , đi chùa , khấn phật , ... cũng 0 hiểu gì về trầm cảm , những người bị trầm cảm là do rối loạn khí huyết , nhịp tim rối loạn , dẫn đến tâm thần bất an , đứng ngồi không yên , như có ngọn lửa thiêu cháy trong lòng , chỉ có chạy nhảy , đá bóng , vận đông mạnh để khí huyết lưu thông , nhưng đòi hỏi thời gian và nỗ lực rất lớn để khí huyết ổn định .
    Được newbiekid sửa chữa / chuyển vào 13:37 ngày 04/01/2008

Chia sẻ trang này