1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Miss THANHMAIQ: Something about her

Chủ đề trong 'Album' bởi Kooz, 03/04/2005.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. tranganhfut

    tranganhfut Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/11/2002
    Bài viết:
    1.944
    Đã được thích:
    2
    Em không thấy nên mới nói là cứ thấy im ắng mấy hôm không hiểu sao mà .... Nhưng em vẫn chưa gửi lại cho chị .............Rõ khỉ sáng sớm đang ngủ thì con bạn gọi điện thế lại phải dậy...........Có khi nào dậy sớm thế này đâu chứ ......Thôi chúc nhau một ngày tốt lành cái chị nhỉ
    @misi: người ngượm thế chẳng muốn cãi nhau ......
  2. thanhmaiq

    thanhmaiq Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/04/2002
    Bài viết:
    1.365
    Đã được thích:
    0
    TÌnh hình là tôi rất thích cái pix này, chính thức cho nó vào album của tôi luôn...Báo cáo với các em gái, em này tình hình là đang cô đơn...sự cô đơn của em này đã nổi tiếng khắp TTVNOL....thôi nói thế thôi..ko nhiều lời nữa ..
  3. thanhmaiq

    thanhmaiq Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/04/2002
    Bài viết:
    1.365
    Đã được thích:
    0
    Ờ, chúc TAF và cả nhà một ngày tốt lành !!!!
    Hic, câu này đuợc đấy, chưa nhìn thấy lúc truớc mà chị còn chả bao giờ muốn cãi nhau nữa là ...khà khà
  4. tranganhfut

    tranganhfut Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/11/2002
    Bài viết:
    1.944
    Đã được thích:
    2
    Nhưng anh ơi ..... GẦY QUÁ
  5. misi

    misi Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/03/2002
    Bài viết:
    1.193
    Đã được thích:
    0

    Click thôi các chị các em , đừng trưng hình tớ làm gì , tớ ngượng lắm ( dây thần kinh xấu hổ đã hồi phục ) . Mai này gặp mặt tớ nhớ tránh xa nhé
    http://tokjo.sch.bme.hu/~nngocha/myimages/huy/atdau/Tet_At_Dau_2005%20034.jpg
    http://tokjo.sch.bme.hu/~nngocha/myimages/huy/atdau/Tet_At_Dau_2005%20036.jpg
    http://ttvnol.com/uploaded/Rec/h2so4.jpg
  6. misi

    misi Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/03/2002
    Bài viết:
    1.193
    Đã được thích:
    0
    đang tìm em nào xinh xinh như trang anh và nấu ăn ngon như chị thanh mai để vỗ béo đây . Mùa hè tớ thường béo khỏe vì thường về nhà người quen hoặc nhà bà con ăn uống đúng bữa , còn thường học hành thì chán , ăn uống theo cảm hứng , chả có ma nào chăm sóc cho nên thế
  7. bijouxxxx

    bijouxxxx Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/09/2004
    Bài viết:
    1.604
    Đã được thích:
    0
    em ứ tin..còn cái chị gì tóc tém ngăn ngắn đứng bên cạnh anh..thấy tình củm lắm mừ
  8. thanhmaiq

    thanhmaiq Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/04/2002
    Bài viết:
    1.365
    Đã được thích:
    0
    [Yesterday is a memory ...(tiếp ..)
    Ngày hôm qua có lúc là nỗi đau....

    Sáng nay...sáng thứ 6...như hàng tuần , lab nó lại có research seminar...Đây là seminar thứ 2 kể từ khi bắt đầu vào năm học mới..Trong seminar, 2 nguời sẽ phải đưa ra một bài báo khoa học khoảng 12-18 trang, thuờng là về lĩnh vực liên quan đến những gì họ đang làm bằng cách phát một tờ rơi chứa tóm tắt 10-15 dòng về nội dung, và những data figure... việc nguời tham gia là nhìn vào tờ rơi bằng tiếng Anh đó, nghe lời giải thích bằng tiếng Nhật của ngưòi kia, và cuối cùng là đặt câu hỏi cho nguời đó để cùng thảo luận...Prof nó vốn là nguời nghiêm khắc, các lab khác thì ko nhất thiết, nhưng lab nó, mỗi thành viên phải đặt ít nhất 1 câu hỏi...Cái kiểu seminar này, trong lab nó, đứa nào cũng sợ, vì mỗi đứa nghiên cứu một mảng khác nhau, do vậy bài báo chọn ra nhiều khi nguời nghe ko hiểu lắm và cũng có một phần vì nhiều khi chứa đựng nhũng phuơng pháp mà bọn nó chưa làm bao giờ...nó thì vất vả hơn cả bọn Nhật nữa vì phải tham gia bằng cả hai thứ tiếng nên bao giờ cũng phải tập trung vào bài seminar mà ko dám lơ mơ...câu hỏi đặt ra nên là câu hỏi đắt, chứ ai đi hỏi lung tung, nó đã là sinh viên doctor cao nhất trong đám sinh viên của lab rồi, nên đòi hỏi nó càng phải nỗ lực hơn...Thế nhưng sáng nay, nó đã làm gi???? Thay vì tập trung vào bài seminar như thưòng lệ, nó lại nghĩ về ngày hôm qua...Phải, ngày hôm qua thuờng trở về ám ảnh nó trong những giấc ngủ đêm ko tròn vẹn, thế nhưng sao lại quay về làm khổ nó trong lúc này...Những con chữ trong cái tờ giấy kia cứ như nhảy múa trưóc mắt nó vậy...có nhìn thấy chữ, mà có thể nói là đọc đuợc đâu...Mắt nhìn tờ giấy, cái đầu thì lại tràn ngập những chuyện ngày hôm qua...Nghĩ và chỉ có nghĩ lan man...
    Nhớ về ngày hôm qua, ngay cả trong những kỷ niệm buồn nhất, ở ngoài đời, từ lúc chỉ là đứa con nít cho đến lúc này, nó chưa từng bị ai chửi hay xúc phạm nặng nề, nguời cùng dòng máu, cùng quê cha, đất tổ với nó cũnng ko, mà nguời khác dòng máu quốc tịch cũng ko...Thế nhưng vào đây, tham gia một cuộc chơi với sự nhiệt tình hăm hở, vô tư ko khác gì lúc nó còn con nít chơi khăng, chơi đáo...thì nó lại bị ngay những nguời cùng dòng máu VIệt với nó chửi, xúc phạm nó bằng những lời lẽ mà nó cũng chưa thấy bao giờ....Nó đã làm gì mà phải chịu vậy??? Lấy gì để vuợt qua những lúc này đây? Bản lĩnh của nó đơn thuần ư? Ồ ko, cái bản lĩnh của nó chỉ có đuợc khi trong nó tràn đầy một hi vọng về những gì nó làm sẽ đuợc đánh giá đúng, sự quý trọng và niềm tin vào sự công tâm, sáng suốt của ngưòi cầm cân nảy mực cho cuộc chơi, bản lĩnh của nó đưọc củng cố thêm bằng sự đồng cảm và động viên của những khán giả dành cho nó...Thế mà giờ đây, tất cả những gì đẹp đẽ đã góp phần tạo nên cái bản lĩnh cho nó, giúp nó vuợt qua những lúc khó khăn..bỗng chốc vỡ vụn tan tành, đâm vào tâm hồn vốn nhạy cảm của nó những vết đâm đau buốt.....
    Được thanhmaiq sửa chữa / chuyển vào 10:38 ngày 13/05/2005
  9. thanhmaiq

    thanhmaiq Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/04/2002
    Bài viết:
    1.365
    Đã được thích:
    0
    Nó nghĩ, con nguời nó là cộng lại của hai từ "sense & sensibility"...Đã có ai đó nói về nó "bao dung, độ luợng với đàn em, nhưng cũng rắn khi cần thiết phải đấu tranh..." .. Có lẽ phần sensibility cho nó sự bao dung, độ luợng với những con nguời mà nó coi là bình thuờng như bao con nguời khác, những con ngưòi bình thuờng như nó, khi họ làm nó tổn thưong...Nhưng phần Sense trong nó ko cho phép nó lúc nào cũng như vậy truớc những gì bất công, bất công cho nó và cho cả những con nguời bình thưòng khác...Nó chẳng cần gì nhiều...Là con nguời ai chẳng có lúc sai lầm, sai đâu sửa đấy...cái quan trọng là biết nhìn nhận và dám dũng cảm đứng ra nhận lỗi một cách thực lòng...Nhưng khi nguời đó đang gách vác một trọng trách, nắm trong tay quuyền sinh quyền sát, thì phần sense trong nó đòi hỏi nó phải cứng rắn hơn nữa...Nó đã từng bao dung, đã từng độ luợng mà bỏ qua hết khi nghĩ nguời ta đã có thái độ biết lỗi...Rồi nó lại hăm hở, nhiệt tình đi tiếp, support cho những gì mà nó yêu quý truớc kia cho dù số phận đã cho nó chẳng còn đuợc tham gia chơi nữa mà chỉ còn là cổ động viên mà thôi...
    Số phận ko chiều lòng nó một lần nữa...ko để nó đuợc yên ổn như vậy..xảy ra nhiều chuyện...Đã có lúc nó nghĩ im lặng là tốt nhất...Nhưng càng ngày, càng phải lần lượt chứng kiến tất cả những gì mà nó quý trọng nhất, tin tuởng nhất, yêu mến nhất, những gì mà ngay nó cũng phải dùng cả phần sensibility lên tiếng thì mới lấy lại được..., thế mà nay bỗng chốc sụp đổ tan tành...Vết thuơng cũ tuởng đã lành lại nứt toác, rỉ máu, làm đau nó mà nó ko biết lấy gì hàn gắn lại đây...Phải nó đã từng muốn im lặng, đã từng có những lúc gần như ẩn dật trong ngôi nhà nhỏ của mình...thế nhưng số phận lại đẩy nó vào một vị trí mà làm nó phải lên tiếng lần nữa.....Lúc này đây, những biện bạch của phần sensibilty ko đủ sức để cãi lại nhưng lý lẽ mà phần sene nó chứa đựng...Sự lên tiếng của nó, có lẽ lần đầu tiên cứng rắn thế này..cứng rắn nhưng trong lòng nó rỉ máu...ai hiểu đuợc đây?? có lẽ nguời hiểu đuợc giờ đây chẳng còn mấy ai, họ vốn quen nhìn nó lúc nào cũng bao dung, độ luợng rồi...họ thất vọng...nó biết làm sao? Nó chỉ nghĩ dù sao nó đã đuợc sống như đúng là nó, làm cái nó muốn, nói cái nó cho là cần thiết mà ko phải dối mình....
    Làm sao đây ..?? À nhưng mà bên cạnh nó vẫn còn những nguời bạn rất tốt và hiểu nó cơ mà ...Suy nghĩ của nó bị cắt ngang bởi tiếng bà giáo vang lên "mời mọi nguời bắt đầu đặt câu hỏi "...Thế là nó cuống lên...phải chính lúc này, bản năng làm việc lại về với nó...NHững con chữ đã thôi nhảy múa...nó đọc và cuối cùng cũng tìm ra đưọc vấn đề cần phải thảo luận...nhiệm vụ hoàn thành...Mà còn chiều nay nữa, ông giáo sẽ đi công tác về, sẽ hỏi về cái phần số liệu ông nói phải làm truớc khi ông đi, bài báo sẽ phải gửi đi vào tuần tới, chẳng còn thời gian nhiều nữa đâu...Phải rồi ...đây mới là những gì thật sự cần cho nó...Mạng dù sao vẫn chỉ là mạng mà thôi...nhưng nó vẫn hi vọng về những nguời bạn mới của nó trên mạng, những nguời bạn mà hiểu nó, đồng cảm với nó...mong rằng họ có thể thành bạn thật của nó ngoài đời đi...Về lại ngôi nhà riêng của nó, sống trong tình cảm yêu thuơng của những ngưòi còn quan tâm tới nó...cố gắng quên đi những gì đã làm nó đau thì hơn...
  10. thanhmaiq

    thanhmaiq Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/04/2002
    Bài viết:
    1.365
    Đã được thích:
    0

Chia sẻ trang này