1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

MÍT ĐẶC

Chủ đề trong '1981 Gà -Hà Nội' bởi Lissette, 13/05/2002.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. Lissette

    Lissette Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/04/2001
    Bài viết:
    2.619
    Đã được thích:
    0
    MÍT ĐẶC

    ... mỗi lần rảnh rỗi, bạn có thể đi chơi với bạn bè, nghe nhạc, xem phim hoặc đại loại là tìm đến bất cứ một kiểu giải trí nào đó giúp cho đầu óc của bạn được nghỉ ngơi ... Nếu bạn tìm được một cách giải trí hiệu quả, bạn vừa không lãng phí thời gian của mình, lại vừa tạo được hứng khởi cho công việc mà bạn đang làm dở ...
    Bây giờ tôi sẽ chia sẻ với bạn cách mà tôi dùng để giải trí, để thư giãn mỗi khi tôi cảm thấy đầu óc quá căng thẳng trong khi học, nhất là, nó có thể tiết kiệm thời gian và công sức của bạn một cách tối đa. Đổi lại, bạn sẽ cảm thấy vui vẻ, thoải mái hơn, công việc đối với bạn sẽ bớt nặng nề nhiều ...
    Bạn hãy đọc truyện. Cách này thì có thể ai ai cũng biết nhưng có một điều đặc biệt mà tôi cho là không phải ai cũng dùng cách đó để thư giãn đầu óc. Đó là bạn hãy đọc truyện nhưng là truyện thiếu nhi, những truyện như cổ tích hoặc truyện tranh, truyện dành cho lứa tuổi nhi đồng ( nhưng bạn cần phải biết lựa chọn đúng cuốn sách có thể đọc, nhất là ở lứa tuổi này của bạn ). Làm sao để cuốn truyện bạn đọc vừa có nội dung đơn giản để bạn không phải tư duy quá nhiều vì việc ấy sẽ làm cho bạn mệt mỏi thêm, lại vừa hấp dẫn để bạn không phải thốt lên rằng : mấy câu chuyện trẻ con quá nhạt nhẽo !!!
    Trước khi nói cho bạn biết chính xác mục đích của tôi khi đưa ra topic này, bạn hãy nghe tôi kể về lý do tại sao tôi cho rằng cách thư giãn của tôi lại có thể được coi là một kinh nghiệm cần chia sẻ. Những tháng ngày học hành quá đỗi mệt mỏi về mặt sức lực lẫn tinh thần đã khiến tôi có cảm giác bị tù túng trong cả không gian, thời gian lẫn suy nghĩ. Tôi đã thử đi nghe nhạc nhưng tác dụng của việc nghe nhạc không thể kéo dài. Mà chả lẽ một tuần tôi mệt cả chục lần thì lại phải đi nghe nhạc đến chục lần hay sao ??? Thời gian của tôi không cho phép. Vì thế, tôi buộc fải tìm đến một cách giải trí nào đó vừa có thể tiết kiệm thời gian, vừa đơn giản nữa. Và tôi đã nghĩ ra, tôi sẽ xem truyện thiếu nhi. Có một quyển truyện để trong tủ sách tôi mới mượn mà chưa xem một trang nào. Đó là ?oChuyện phiêu lưu của Mít - Đặc và các bạn?. Tôi đã xem quyển này từ lâu lắm rồi, hồi bé tí nhưng đến bây giờ thì bỗng dưng cảm giác khao khát được đọc lại trở về. Và nhân vật Mít - Đặc cùng những người bạn đã thêm một lần nữa hấp dẫn tôi. Câu truyện thật kì thú. Dành cho trẻ con ư ??? Tôi đã bao giờ là người lớn đâu !!! Hi`hi` ? mà hãy thử nhận mình làm trẻ con đi nếu còn bị một câu truyện trẻ con làm hấp dẫn, làm say mê ? bỗng chốc mệt mỏi tan biến trong tôi mỗi khi tôi đọc Mít - Đặc ? chương 1, chương 2 ?
    Tôi sẽ dành chút thời gian để lần lượt post lên đây toàn bộ câu chuyện với hi vọng nếu ai còn quan tâm, sẽ hoan nghênh ý định này của tôi. Dù nói theo cách này hay cách khác, tôi cũng chỉ mong mình có thể đem đến cho các bạn một trong hàng nghìn cách để thư giãn mỗi ngày, khi bạn bật máy tính lên và vào mạng ? Chúc một tuần mới thật sự vui vẻ ?




    NI-CO^-LAI NO^-XO^'P
    CHUYE^.N PHIE^U LU*U CỦA MI'T ĐA(.C VÀ CA'C BA.N

    LỜI NÓI ĐẦU

    Trong những trang sách giàu trí tưởng tượng và tươi vui dí dỏm này, tác giả đã xây dựng nên một thế giới các cô các chú tí hon hết sức tinh nghịch và ngộ nghĩnh.
    Các cô các chú tí hon, đặc biệt là các chú, không giống các bác lùn râu bạc trong các chuyện cổ xưa tí nào mà lại y hệt như con người chúng ta ngày nay : những người cực kì hoạt động, lúc nào cũng hăng say lao động, đốn cây cưa gỗ, chế tạo ra những máy móc kì lạ, luôn luôn làm thơ, ca hát và khám phá ra những vùng đất mới mẻ ?
    Mít Đặc, nhân vật chính trong truyện, có nết tốt như rất ham hiểu biết, cái gì chú cũng muốn học : học nhạc, học vẽ, học làm thơ, học lái ô tô ? nhưng chỉ vì tội chú nông nổi, lười suy nghĩ nên học cái gì cũng chẳng thành công. Chú cũng có nết xấu là đối xử không tốt đối với các bạn gái, hay nói khuếch khoác và thích chỉ tay năm ngón hơn là bắt tay vào việc ? Trái lại với Mít Đặc, Biết Tuốt là chú tí hon thông minh, hiểu biết rộng, chín chắn, đúng mực và Mắt Xanh là cô tí hon điềm đạm, hòa nhã, có quan hệ bạn bè đúng đắn, đã thành thật giúp đỡ Mít Đặc nhận ra sai lầm trước đây của chú.
    Qua câu chuyện sinh động này, chúng ta rút ra được bài học là : khoe khoang, khoác lác là tính xấu, mà nết tốt của thiếu niên nam nữ chúng ta là yêu lao động, ham học tập, biết khiêm tốn và có quan hệ bạn bè bình đẳng, thương yêu giúp đỡ lẫn nhau.

    ( còn tiếp )



    Được sửa chữa bởi - Lissette vào 13/05/2002 03:04
  2. teddybear81

    teddybear81 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/03/2002
    Bài viết:
    5
    Đã được thích:
    0
    Bravo bác, chuyện này hay cực kỳ (theo tớ nhớ) và rất có ý nghĩa. Chỉ tiếc là kô post được cả những hình ảnh minh hoạ của nó lên, nhộn ra phết. Em chờ để được đọc..smile
    You only see what Ur eyes want to see
  3. Soledad

    Soledad Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/05/2001
    Bài viết:
    1.751
    Đã được thích:
    0
    Cám ơn Liss nhiều lắm!!!
    Nhớ hồi bé sao mình có nhiều truyện hay để đọc thế, nào là Mít Đặc và những người bạn, Buratino và chiếc chìa khóa vàng,..... Những trang giấy trắng tinh và hình ảnh vui nhộn đã cuốn hút mình biết bao.....Sau nhiều lần chuyển nhà, có lẽ Bố Mẹ mình đã cho hết rồi nên muốn đọc lại cũng ko được. Bọn trẻ con bây giờ toàn là đọc mấy thứ truyện tranh đánh nhau hoặc yêu đương vớ vẩn (Nữ hoàng Ai Cập gì gì í), ko có tính giáo dục gì cả. Thảo nào sao bọn nó ko ngoan như mình
    Năm ngoái ra HN, tớ sang nhà NaNa và thấy cuốn truyện Buratino mới được tái bản, cũng cái bìa xanh xanh ấy nhưng khổ cuốn sách hình như bé hơn (hay tại hồi xưa mình bé tí nên thấy cuốn sách nó to nhỉ?!? tớ chả biết nữa ). Tớ mừng lắm và định bụng trước khi về SG sẽ ra hiệu sách tìm mua vài cuốn...nhưng quay đi quay lại đã hết béng mấy ngày ngắn ngủi ở HN, thậm chí cuốn truyện Mẹ bảo mình mua cho Mẹ cũng fải nhờ bạn chuyển vào sau...Về lại SG, tớ tìm đỏ con mắt bên fải, ngứa con mắt bên trái mà ko thấy hiệu sách nào có...Nhi ơi, hè này bà ra HN nếu có thời gian mua dùm tui nha!!
    Liss này, cả cuốn sách dày cộp thế mà Liss định ngồi gõ lại hết ah?
    Sol
  4. NanaYeuDau

    NanaYeuDau Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/06/2001
    Bài viết:
    1.455
    Đã được thích:
    0
    hìhì quyển Mít đặc này tớ tặng sinh nhật cho học sinh nhỏ tuổi nhất của tớ - em của Huy
    You don't have to be here for me to feel close to you ... but I wish you were
    Nana
  5. Lissette

    Lissette Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/04/2001
    Bài viết:
    2.619
    Đã được thích:
    0
    Chương I : Các cô chú tí hon ở thành phố Hoa
    Người ta gọi họ là tí hon vì họ chỉ lớn xấp xỉ bằng quả dưa chuột nhỏ. Họ ở tại một thành phố rất đẹp, đẹp như mọi thành phố trong truyện thần tiên. Xung quanh các nhà mọc đủ các thứ hoa : hoa mẫu đơn, hoa cúc, hoa lan và các phố xá mang những tên hoa : phố Hoa Bìm Bịp, phố Hoa Cúc, phố Hoa Mua. Còn thành phố được gọi là thành phố Hoa, nằm bên bờ suối mà các cô chú tí hon gọi là sông Dưa chuột vì chung quanh mọc rất nhiều dưa chuột
    Đằng sau con sông có một khu rừng. Các cô chú tí hon lấy vỏ cây bạch dương làm thuyền và dùng thuyền đó qua sông vào rừng kiếm quả, hạt dẻ và nấm. Bé bỏng như họ mà đi hái quả đã là cả một công việc công phu, nhưng muốn kiếm hạt dẻ thì họ còn phải khổ công hơn nữa, họ phải trèo lên cành cây mang theocả cưa, vì lẽ dĩ nhiên là họ không thể nào hái hạt dẻ bằng tay không được. Khi họ đi hái nấm, họ cũng phải dùng cưa để cưa nấm sát đất rồi đẵn ra thành nhiều miếng nhỏ để tha về nhà cho tiện.
    Có hai loại tí hon : tí hon trai và tí hon gái. Các chú tí hon thường mặc một chiếc quần dài hoặc đánh một cái quần đùi có dây đeo, còn các cô tí hon thì ưa mặc áo dài màu sặc sỡ. Ngại mất thì giờ chải đầu chải tóc, các chú thích cắt tóc ngắn, còn các cô thì trái lại, để tóc thật dài và ưa chải chuốt cho đẹp. Các cô tết tóc thành những cái đuôi sam dài và thắt bằng những dải vải nhỏ. Họ đeo những chiếc nơ cả ở giữa đỉnh đầu. Nhiều chú tí hon tự hào rằng mình là con trai, không đi lại chơi bời gì với các cô tí hon. Còn về phía các cô thì lại mong đừng có chuyện gì dính dáng với các chú tí hon. Mỗi khi trông thấy một chú tí hon đi tới là các cô vội vàng rảo bước qua phố. Các cô làm thế là đúng, bởi vì có một vài chú tí hon hễ đi gần các cô là thế nào cũng nói những điều bậy bạ hoặc xô đẩy họ, hoặc xấu thói hơn nữa là giật đuôi sam của họ. Dĩ nhiên là cũng có những chú tí hon không làm như vậy nhưng điều đó có ghi rõ ràng ở trên trán họ đâu, cho nên tốt hơn hết là các cô đừng có chạm mặt với các chú. Các chú lúc cáu lên, gọi các cô bằng một biệt hiệu nhảm nhí và ngược lại, các cô cũng tặng cho các chú đủ thứ tên cay cú.
    Có lẽ một vài bạn đọc sẽ kêu rằng tôi đã bịa ra những chuyện này và trong thực tế làm gì có những chú tí hon như thế. Nhưng tôi không nói là trong thực tế có những chú như vậy. Thực tế là một việc và một thành phố trong truyện lại là một việc khác. Trong một thành phố ở trong truyện thì việc gì cũng có thể xảy ra được.
    Mười sáu chú tí hon cùng ở một căn nhà trong phố Hoa Bìm Bịp. Thoạt tiên là Biết Tuốt. Người ta gọi chú như vậy vì chú hiểu biết rất nhiều điều. Và chú hiểu biết nhiều điều là bởi vì chú đọc rất nhiều sách. Trong phòng của chú, chỗ nào cũng có sách : trên bàn và dưới gầm bàn, trên giường và ở dưới gầm giường nữa. Biết Tuốt đọc sách nhiều nên đã trở thành thông thái. Người ta yêu mến chú và lắng nghe chú nói. Bao giờ chú cũng mặc một bộ quần áo đen và khi chú ngồi vào bàn đọc sách với cặp kính đeo trên mũi thì người ta cứ ngỡ chú là một vị giáo sư.
    Sau đó là bác sĩ Thuốc Viên nổi tiếng có tài chữa mọi bệnh cho các cô chú tí hon. Lúc nào người ta cũng thấy chú khoác áo choàng trắng và đội mũ trắng. Ngoài ra còn có chú thợ máy Buloong với chú giúp việc Đinh Vít ; chú Nước Đường nghiện uống nước ngọt có ga, một chú tí hon lịch sự nhất, vốn hay bực mình khi người khác quên nói ?ocảm ơn? hay ?oxin vô phép? ; chú thợ săn Viên Đạn với con chó Mực và khẩu súng bắn bằng đạn nút bấc ; hoạ sĩ Thuốc Nước, nhạc sĩ Kèn Đồng. Còn có các chú Cáu Kỉnh, Lặng Lẽ, Tròn Xoay, Nhanh Nhảu, Mất Sạch và hai anh em Ngộ Nhỡ, Chắc Chắn. Nhưng người mà ai cũng quen biết là Mít Đặc. Người ta gọi chú như vậy là vì chú chẳng hiểu biết gì cả.
    Chú đội một cái mũ to xanh biếc và mặc một cái quần vàng, một chiếc áo sơ mi màu da cam và thắt một cái cà vạt màu xanh lá cây. Tính chú ưa những màu sặc sỡ. Ăn mặc loè loẹt như con vẹt, cả ngày chú lượn quanh thành phố, bịa đặt ra đủ chuyện để kể cho bất kì ai muốn hóng chuyện và thường xuyên trêu chọc các cô tí hon. Nhác thấy chiếc áo sơ mi màu da cam của chú là các cô đã quay gót trở về nhà. Mít Đặc có một cậu bạn là chú Tịt Mũi ở phố Hoa Cúc. Hai chú mà tán chuyện thì kéo dài đến hàng giờ và mỗi ngày gây sự với nhau hai mươi lần và cũng xử hoà hai chục bận.
    Đây là một chuyện đã xảy ra làm cho Mít Đặc nổi danh đình đám.
    Một hôm, Mít Đặc lượn chán trong thành phố rồi ra ngoài đồng chơi. Ngoài đồng vắng tanh vắng ngắt. Chỉ có một con bọ dừa đang bay. Con bọ dừa vốn mắt không được tinh cho lắm nên húc ngay phải gáy Mít Đặc. Mít Đặc ngã lăn quay ra đất. Còn con bọ dừa liền thừa cơ lủi mất. Khi Mít Đặc đứng dậy, chú nhìn quanh tự hỏi không biết người nào đã làm cho chú té nhào. Chú chẳng trông thấy một ai.
    Chú tự nhủ : ?oChắc là có cái gì từ trên trời rơi xuống ??
    Chú ngẩng đầu nhìn trời nhưng chỉ nhìn thấy mặt trời rực sáng.
    Nhìn ông mặt trời rực sáng, chú lại nghĩ : ?oCái đó hẳn là từ trên mặt trời rớt xuống ; chắc có một mẩu nào rời ra và rơi trúng đầu mình?.
    Trở về nhà, Mít Đặc gặp nhà thiên văn Thủy Tinh.
    Chú Thủy Tinh quả thật là táo tợn ! Chú lấy những mảnh chai làm thành một thứ kính phóng đại và với nhiều mảnh kính đó, chú làm ra một ống kính khổng lồ để ngắm trăng sao. Vì thế chú trở thành nhà thiên văn.
    Mít Đặc gọi chú :
    - Ê, Thủy Tinh ! Cậu biết chuyện gì vừa xảy ra không ? Một mảnh mặt trời rơi vào đầu tớ đấy !
    Thủy Tinh cười to :
    - Chỉ khoác thôi ! Nếu vậy thì nó phải đạp bẹp cậu ra thành một cái bánh đa. Mặt trời to lắm, to hơn quả đất kia.
    - Không thể thế được ! Hình như nó chả to hơn cái đĩa đâu, - Mít Đặc trả lời.
    Thủy Tinh giải thích :
    - Đúng là chúng mình thấy nó y như bằng cái đĩa nhưng tại vì nó ở rất xa. Thực ra, mặt trời là một quả cầu khổng lồ. Mình đã nhìn thấy nó ở trong ống kính của mình. Nếu nó chỉ rớt xuống một mẩu nhỏ xíu thôi thì cũng đủ phá tan cả thành phố chúng mình.
    Mít Đặc kêu lên :
    - Không thể thế được ! Không thể tin được ! Tớ sẽ kể chuyện ấy cho bọn chúng nó nghe, tớ chắc là chúng nó chả biết đâu. Còn cậu thì dù sao cũng cứ nhìn vào ống kính của cậu : biết đâu chẳng có mảnh nào rớt xuống thì sao ?
    Mít Đặc bỏ chạy liền. Và hễ gặp chú tí hon nào, chú cũng báo tin ngay :
    - Này, cậu có biết mặt trời to bằng nào không ? Nó to hơn quả đất chúng ta. Có một mảnh mặt trời rớt ra và rớt xuống rất nhanh. Chúng mình rồi sẽ chết bẹp ráo. Thật là khiếp ! Cậu thử hỏi cậu Thủy Tinh mà xem.
    Ai nghe chú nói cũng mỉm cười : người ta biết chú là chàng ba hoa. Ba chân bốn cẳng chạy một mạch về đến nhà, chú thét tướng lên :
    - Anh em ơi ! Trốn đi thôi ! Có mảnh văng đấy !
    - Mảnh nào ? Cậu nói gì thế ?
    - Một mảnh của mặt trời, chúng ta rồi sẽ chết bẹp hết ! Các cậu không biết sao ? Mặt trời to hơn quả đất kìa !
    - Cậu bịa cái gì thế ?
    - Mình chả bịa cái gì cả. Chính Thủy Tinh đã nói đấy, nó đã nhìn thấy mặt trời trong ống kính của nó.
    Nghe nói thế, các chú tí hon đều ùa ra ngoài xem có thật là mặt trời đã mất một mảnh không. Nhưng mặt trời vẫn rực sáng, làm cho các chú chảy nước mắt, không thấy gì nữa và các chú có cảm giác là mặt trời cũng có khuyết đi tí chút thật. Mít Đặc liền kêu :
    - Chúng ta rút đi thôi ! Rút đi thôi !
    Các chú chạy vào nhà để thu dọn đồ đạc. Thuốc Nước vơ vội bút vẽ và các mực màu, Kèn Đồng vớ lấy đàn và cái kèn. Bác sĩ Thuốc Viên quên bẵng mất túi thuốc của mình, không biết là để ở đâu nữa, chú chạy nháo nhào từ phòng này qua phòng nọ. Vừa lúc Tròn Xoay đến bậu cửa tay cầm đôi giày cao su, tay cầm cái dù thì chú nghe thấy tiếng Biết Tuốt thét :
    - Đứng lại ! Bình tĩnh ! Không có chuyện gì xảy ra đâu ! Chẳng nhẽ các cậu không biết Mít Đặc là anh ba hoa à ? Cậu ấy bịa ra cả đấy.
    Mít Đặc thét lên :
    - Bịa ư ? Nếu các cậu không tin mình thi đi mà hỏi cậu Thủy Tinh xem.
    Cả bọn chạy đi tìm Thủy Tinh. Đúng là Mít Đặc đã phịa ra cả. Ai cũng cười, cũng giễu Mít Đặc :
    - Kể ra người ta tin cậu được thì cũng thật là lạ.
    - Các cậu tưởng là mình không ngạc nhiên sao ? Mình thề với cậu là mình cũng đã tin đấy.
    Và Mít Đặc là như thế đấy.
    ( còn tiếp )
    [​IMG]
  6. viethoa

    viethoa Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    23/09/2001
    Bài viết:
    643
    Đã được thích:
    0
    Truyện này hay ở chổ nó phản ánh rất đúng tâm trạng của cậu thiếu niên muốn người bạn gái chú ý đến mình ,một cuộc chạy đua .......tuy toàn là kẻ đến sao .Nhưng cậu ta cũng chứng tỏ được mình có thể làm tất cả .Dù rằng "đa phần là nữa chừng" ^_^
    Mình vẫn giữ được cuốn truyện này ,vẫn còn mới như ngày nào dù đã đọc hàng chục lần .
    Veno's member
    www.venovn.com
  7. HalfmoonNUCE

    HalfmoonNUCE Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/05/2001
    Bài viết:
    2.419
    Đã được thích:
    0
    Tớ còn rất nhớ cuốn Những cuộc phiêu lưu của Mít Đặc ... đã hơn 12 năm rồi .... cuốn sách khổ to , bìa xanh da trời , dày ... chữ in đậm ,, giữa bìa còn vẽ hình Mit Đặc ngồi trên chiếc lá ... vẫn còn nhớ thành phố Bạch Dương , anh chàng Biết Tuốt , Bù Loong , Ốc Vít , etc ...
    Mà có ai đọc Totochan - cô bé ngồi bên cửa sổ không nhỉ ... quyển đấy tớ có hồi lớp 3 ... đọc hay lắm nhưng bị thất lạc nên ... quên nội dung mất rồi , chỉ nhớ bìa màu nâu thì phải

    Trăng đầu tháng có lần em ví :
    Chữ D hoa như vầng trăng xẻ nửa,
    Tên anh như nửa trăng mờ tỏ
    Ai bỏ quên lặng lẽ sáng bên trời
  8. TinyBlackDove

    TinyBlackDove Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/08/2001
    Bài viết:
    3.611
    Đã được thích:
    0
    Trời ơi, totochan thì hay hết í lun, hic hic, bit tìm đâu bi h. Sách vở sao đắt đỏ thế, lại ít nưa. Sách hay thì hiếm chỉ toàn sách truyện vở vỉn hic hic
    Asgard Angel​
    Strong wind, magic mist, to Asgard the Valkyrie flies
  9. viethoa

    viethoa Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    23/09/2001
    Bài viết:
    643
    Đã được thích:
    0
    Có ai biết "Bột mì vĩnh cữu " không ^_^
    Còn "Cánh buồm đỏ thắm " nữa .
    Lúc nhỏ tớ đã từng mơ sẽ có một ngày mình có một con thuyền như thế ,cùng với người con gái tớ thương yêu mà rong chơi khắp thế gian này .
    Các bạn hãy xem cái này ^_^ : http://ttvnonline.net/forum/topic.asp?TOPIC_ID=73020
    Nhưng gấp gấp lên
    Veno's member
    www.venovn.com
  10. lola

    lola Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    11/01/2002
    Bài viết:
    872
    Đã được thích:
    0
    em có quyển tôttchan ở nhà đấy,
    rách nát hết cả rùi

Chia sẻ trang này