1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

MM_NGỌC VÀ THƠ DƯỠNG SINH

Chủ đề trong 'Yoga - Khí công - Nhân điện - Thiền' bởi MM_Ngoc, 23/03/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. MM_Ngoc

    MM_Ngoc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/03/2006
    Bài viết:
    2.479
    Đã được thích:
    0
    Còn sợ nghèo sao gọi là an lạc
    Chỉ sỡ nghèo sự an lạc thân tâm
    Được MM_Ngoc sửa chữa / chuyển vào 10:30 ngày 16/08/2007
  2. dungwind

    dungwind Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/01/2006
    Bài viết:
    2.502
    Đã được thích:
    0
    m ngọc này ghê thiệt, chắc thằng lục tiểu phụng dùi để chửi anh há, anh thù thằng lục tiểu phụng vụ này , hà hà hà.
  3. Baby05

    Baby05 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/06/2006
    Bài viết:
    145
    Đã được thích:
    0
    Mượn vườn của chị Ngọc post mấy câu thơ của một đồng môn gửi tặng em gái!
    "Còn gặp nhau thì hãy cứ vui
    Cuộc đời như nước chảy hoa trôi
    Lợi danh như đám mây chìm nổi
    Chỉ có tình thương để lại đời!"

    Được baby05 sửa chữa / chuyển vào 16:52 ngày 27/08/2007
  4. dungwind

    dungwind Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/01/2006
    Bài viết:
    2.502
    Đã được thích:
    0
    baby này thật là hay, sưu tầm được câu thơ hay thế, lâu lắm mới mở được mắt mà đọc câu thơ của baby, camon baby, he he he
  5. MM_Ngoc

    MM_Ngoc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/03/2006
    Bài viết:
    2.479
    Đã được thích:
    0
    TRÀ TRĂNG
    PADME quán trăng treo ngang tầm với
    Ai cũng mong chờ Thầy ghé về chơi
    Trà tim sen hương như ngay đầu lưỡi
    Và trăng kia treo khung cửa đang cười
    Người ghé quán vời trăng vào cùng gió
    Quán đêm hè lơ lửng khúc nhạc thiền
    Lim dim đấy mà ngũ quan tỉnh giác
    Say trăng rồi hay trăng say quán đêm
    Trăng uống trà còn ta lại uống trăng
    Mỗi tách trà trăng đều vào thử cả
    Khách ghé lại mời thưởng trà trăng nhé
    Mong một ngày Thầy ghé uống trà trăng
  6. MM_Ngoc

    MM_Ngoc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/03/2006
    Bài viết:
    2.479
    Đã được thích:
    0
    TA VỀ NHÀ THÔI
    Nhớ Suối Ngổ rồi
    Ta về với rừng với núi
    Nhớ canh rau rừng
    Gốc Đa vẫn đợi
    Búp Sen nở hồng trên tay
    Ta say với nắng gió
    Say với ngàn mây
    Say lòng khi nghe tiếng mõ
    Nhớ bác Tư già cần cù
    Củi rừng cháy đỏ
    Về đi người ơi
    Ta phải về với Suối Ngổ thôi
    Võng mắc trên gió
    Gió mắc vào cây
    Tiếng cười mắc vào vách núi
    Về dưới mái nhà thân thương
    Để lòng thôi mong mỏi
    Suối Ngổ
    Khoanh chân ngắm trăng vời vợi
    Ta về
  7. MM_Ngoc

    MM_Ngoc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/03/2006
    Bài viết:
    2.479
    Đã được thích:
    0
    CặM CHAY
    ChỏÊo nóng
    DỏĐu sôi
    TÂm tỏằc vỏằôa
    Lỏằưa 'ỏằĐ
    ThặĂm lỏằông
    CặĂm chưn
    Chỏp tay
    Mỏằi Phỏưt
    Huynh cặỏằi
    Tỏằ? khen
    MuỏằTi thưch
    Ngon quĂ
    CặĂm chay
  8. MM_Ngoc

    MM_Ngoc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/03/2006
    Bài viết:
    2.479
    Đã được thích:
    0
    HIỆU LỆNH
    Ấn lệnh đã ban ra
    Lòng người không chuyển hướng
    Mặc gió lạnh cắt tùng khúc ruột
    Mặc cho lòng đất hở ra
    Hút chặt lấy con mồi
    Chàng hét vang đuổi bạt cơn lạnh khỏi người
    Đãnh lễ và thủ ấn
    Mẹ đã nhận ra chàng trai chân thật
    Là con của Mẹ hằng mong
    Phép thông công dười hồ thiêng lạnh gía
    Chàng như chẳng cùng bản ngã
    Chỉ còn lại quanh mình
    Sự hiển linh của miền đất Phật
    Chỉ còn Mẹ cúi xuống
    Nâng chàng lên khỏi bùn lầy
    Hãy trở về đây
    Người đi nhận ấn thiêng của Phật
    Mang ân tình của Mẹ
    Về với đồng môn
    Và tiếng thét vang vọng trên hồ thiêng Manasarovar
    Mãi mãi là hiệu lệnh
  9. MM_Ngoc

    MM_Ngoc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/03/2006
    Bài viết:
    2.479
    Đã được thích:
    0
    HỒN ĐÁ
    Em nhỏ lên đá một giọt nước mắt
    Giọt nước tan nhanh và thẩm vào lòng
    Đá có linh hồn nên đá biết niềm đau
    Linh hồn đá từ ngàn đời đã có
    Người cho đá một hình hài méo mó
    Em cho ta tình yêu ta trả lại bằng những biến tấu tâm linh
    Trong lòng ta đang rạn vỡ vô hình
    Em hoá đá chắc gì hiểu được
    Người đặt ta vào khoảng không có thực
    Ta cho đời một chút hư vô
    Giọt nước mắt rơi chưa hẳn đã dại khờ
    Em tưới lên để mầm non chẳng còn hoang dã
    Ta đang sống trong lặng câm tượng đá
    Ngàn năm sau có lẽ sẽ cùng em
    Tưới vào đời từng giọt nước linh thiêng
    Là tình yêu chứa chan làm người đời thức tỉnh
  10. dungwind

    dungwind Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/01/2006
    Bài viết:
    2.502
    Đã được thích:
    0
    ngày hôm trước nghe tới nghe lui bài hat gì mà có câu : thà là gọt mưa vở trên tượng đá, rồi người từ trăm năm về ngang sông rộng, ta ngoắc mòn tay, trùng trùng gió lộng........
    Cái gì đó chỉ thấy không nắm bắt được, mang lại nhiều cảm xúc buồn vui và hụt hẫn, nó thuộc ý thức , một thứ được sinh và diệt trong vọng tưởng, nó chi phối đời sống con người, một loại tình yêu vô hình bị dục cảm vay mượn.
    Nó làm cho hơi thở của ta bị ngột ngạt, tâm trang luẩn quẩn bức bí khó thoát, nó là con của bản ngã, là cái tôi bị tổn thương,
    tạo nên nền móng của khổ đau cho nhân thế.
    chỉ xin làm giọt mưa rớt trên mặt em, một giọt nước hàn vi.

Chia sẻ trang này