1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Mổ mắt cận thị

Chủ đề trong 'Hỏi gì đáp nấy' bởi thuy_ed, 28/12/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. anghenlenin

    anghenlenin Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/10/2006
    Bài viết:
    4.161
    Đã được thích:
    0
    Nghe nói phải kiêng một số thứ lắm, có rủi ro---->chi tiết liên hệ em mimixinhdep
  2. antigod

    antigod Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    03/12/2004
    Bài viết:
    5.791
    Đã được thích:
    4

    Ấy có bít cái thìa múc kem ko?họ dùng cái đó móc mắt ấy ra,móc từng tí từgn tí một,cạo cạo rùi cho vào một cái đĩa,máu từ hốc mắt bắn ra tung téo khắp sàn nhà.Rùi sau đó Bác sỹ lấy mắt tư một nguời chít đắp vào chỗ của ấy .
  3. ntcbk

    ntcbk Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/05/2006
    Bài viết:
    994
    Đã được thích:
    0
    Bà Triệu , chỗ đó là viện mắt trung ương , sẽ có nhiều bác sĩ giỏi và máy móc hiện đại , bạn sẽ an tâm hơn khi điều trị !
  4. zizoufr

    zizoufr Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/09/2004
    Bài viết:
    754
    Đã được thích:
    0
    tớ nghe đứa bạn tớ đi mổ roài hnhư ở Bà Triệu, nó bảo khám trước vài ngày xem có đủ tiêu chuẩn mổ không, đủ thì mấy hôm sau vào mổ, ngồi đợi thì lâu (một buổi sáng có đến vài ca) nhưng mổ thì nhanh không, chiếu laser muh, chưa bit đau là j thì đã xong
  5. thuy_ed

    thuy_ed Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    03/02/2006
    Bài viết:
    5.059
    Đã được thích:
    0
    Nghe thấy được bơm thêm ít can đảm rùi
  6. Tieu__Long

    Tieu__Long Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/11/2006
    Bài viết:
    179
    Đã được thích:
    0
    Mắt tớ có 3,75 thui, Bác sí khuyên chưa nên mổ, phải đợi theo dõi thêm, nếu không tăng mới mổ được... Thây kệ, đeo kính cho trí thức, nhưng lắm lúc cũng bực bỏ kính ra là ... nhìn ai cũng xinh ...
  7. anhkhoayy

    anhkhoayy Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    24/02/2002
    Bài viết:
    483
    Đã được thích:
    0
    Hôm nọ mới xem tivi có truc tiếp ở Bệnh Viện An Sinh HCMC .Mổ rất là ok hè này về VN mổ thui :(
    Vô đây mà xem nè bạn
    http://www.matquocte.com/home.php
    Được anhkhoayy sửa chữa / chuyển vào 06:06 ngày 05/01/2007
  8. Paradise_Lost

    Paradise_Lost Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    01/04/2006
    Bài viết:
    682
    Đã được thích:
    4
    Tớ thấy cái này trong blog của một bạn, paste ra cho bọn ấy đọc cùng.
    http://blog.360.yahoo.com/blog-5v34VRM5dKeaeI8BWB_io8sO?p=100

    Từ hồi cuối cấp 2, tôi bắt cảm nhận đôi chút về thị lực giảm sút của mình khi cố gắng nhìn từng chi tiết của ô cửa hoa nho nhỏ từ khoảng cách chừng 50m (!). Viền của các chi tiết này bị nhoè. Không có gì là nghiêm trọng lắm, ở khoảng cách 100m bạn cũng chẳng cần nhìn rõ những sợi lông chân của một con chim sẻ đang đậu trên ngọn cây làm gì, neh? Chắc chắn trước đó mắt tôi đạt thị lực 12/10, điều này chỉ chứng tỏ là sau một thời gian dài sử dụng, nó hao hụt đi chút xíu và còn 10/10 thôi. Không có gì là nghiêm trọng cả! Ấy là bây giờ tôi nghĩ vậy.
    Nhưng vào giữa lớp 10, tôi lại không nghĩ như thế nên tôi đi khám ở Viện Mắt. Có lẽ đầu tiên một mắt bị cận khoảng 0.75, mắt kia bình thường. Trường cấp 3 của tôi cũng tàm tạm, tuy nhiên tôi lại không may mắn được hưởng sự tàm tạm đó khi phải học trong gian nhà cấp 4. Có hai lớp phải học ở nhà cấp 4 này, ngoài lớp tôi là lớp chọn khối D còn có lớp chọn khối A. Hai lớp điểm của trường phải học trong ngôi nhà tồi tàn, và chắc là ánh sáng không đủ. Có lẽ vì càng ngày tôi thấy càng khó nhìn hơn một chút nên vài tháng sau tôi lại khám lại rồi đeo một đôi kính. Nếu ngày ấy tôi không đeo kính, có lẽ tôi cũng chỉ cận nhè nhẹ đến bây giờ. Nhưng tôi thích nhìn rõ cơ, mà như vậy chỉ có thể nhờ đeo kính, thế là mắt tôi cứ bị lệ thuộc vào kính, bỏ ra là không còn nhận ra người quen để chào hỏi cho lễ phép.
    Tôi hồi đó còn quá nhỏ để hiểu rõ mục đích và thực tế là mình muốn gì. Các bác sỹ cũng nhầm nốt. Trên thực tế tôi đã gặp được đôi vị bác sĩ tệ hại đến mức bây giờ tôi đâm ra luôn luôn ngờ vực bác sĩ. Một lập luận rất hay gặp từ các bác sỹ, kế đó là những người tin bác sỹ và lôi những lời đó làm lập luận của bản thân mình rằng: Nếu không đeo kính, mắt bạn sẽ tăng số. Điều này có thể đúng, có thể sai. Nhưng nếu đã đeo kính có nghĩa là bạn sẽ phải đeo kính suốt đời. Mà điều này thì cũng tệ chẳng kém gì không nhìn rõ. Bạn chọn điều tệ nào: không nhìn rõ hoàn toàn hay đeo kính? Nếu tôi được phép chọn lại, tôi sẽ chọn không đeo kính và chấp nhận không nhìn rõ hoàn toàn. Mọi vịêc chỉ thực sự tồi tệ khi tôi đeo kính và lệ thuộc vào kính hoàn toàn mỗi khi muốn nhìn xa.
    Đeo kính có một tác dụng rất tuỵêt là đưa thị lực của bạn đến mức của người bình thường hoặc gần như người bình thường - trên thực tế hiếm ai đeo kính đúng số vì rất mỏi mắt và dễ chóng mặt. Các yếu tố về hình ảnh thì bạn gần như là một người bình thường: thị lực xa gần, độ tương phản sáng tối, độ nét của hình ảnh ... Nhưng đeo kính lại có những điểm tệ hại khác: dĩ nhiên bạn nhìn như một thằng ngố suốt ngày chúi mũi vào sách - mặc dù thực tế đa số đám con trai tôi biết bị cận vì mải chơi điện tử, giống như lý do của tôi, phản ứng trước tình huống bị chậm lại, đâm ra bạn có vẻ thiếu thông minh, không hí hoáy được vì gọng kính vướng víu, đi trời mưa bị nước nhoè mắt kính không thể nhìn thấy đường, khi vui vẻ hehehe với bạn gái bạn bỏ kính ra thế là chẳng còn gì mà chiêm ngưỡng, lúc này đúng thật nhà ngói cũng chẳng khác gì nhà tranh... Ngoài ra có những thứ rất tinh tế khác: ví dụ bạn khó có thể dùng mắt để biểu lộ cảm xúc vì bị vướng kính. Hiệu quả eye-contact bị giảm sút.
    *******
    Nhiều khi nhu cầu của bạn đựơc đáp ứng một cách bất ngờ - bằng lá phiếu của đồng đô-la, như kinh tế học nói vậy. Laser In Situ Keratomileusis (LASIK) là một phương pháp điều chỉnh tật khúc xạ bằng tia laser ra đời chưa lâu, nhưng nó như một điều thần kì mang lại cho bạn một thế giới mới. Bạn có thể nhìn rõ như một người bình thường mà không phải đeo kính, do đó tha hồ mà chạy nhảy, đá bóng, đi đường trời mưa vân vân và vân vân. Chỉ nghĩ đã thấy tuyệt rồi.
    Nhưng cũng như các loại phẫu thụât khác, cái nào cứ tiêm tiêm chọc chọc vào người là tôi sợ. Mỗi năm hai lần có kỳ khám bệnh (examination), cứ X quang, răng lợi, tim mạch thì OK, nhưng cứ thử máu là tôi bỏ. Chọc vào ngừơi ghê thấy mẹ, dù cũng chả đau đớn gì. Đằng này lại còn là mắt. Nghĩ mới kinh chứ. Thế mà xem nhé: là một loại tiểu phẫu không đau, đa số các bệnh nhân phục hồi hoàn toàn thị lực sau khi mổ, không phải nằm viện... Ái chà chà tuyệt quá!
    Trong gia đình tôi có con bé em họ con cậu Quỳnh cũng đã mổ LASIK, kết quả cho đến trước bài viết này là mỹ mãn. Con bé đang học ở Mỹ cũng tranh thủ một kì nghỉ hè về phẩu thuật mắt. Kết quả cứ như là trong mơ: đang cận khoảng 10 đi-ốp, thôi ta cứ gọi là cận 10 độ như vẫn quen mồm nói thế. Để đỡ vô ơn với nhà khoa học nào đó tên là Đi-ốp, ta giả sử ông ấy đã đổi tên thành Độ, chả vấn đề gì nhỉ? Thế mà một năm rưỡi sau, một mắt 10/10, một mắt cận 0.25. Ai bị cận còn đòi hỏi gì hơn?
    Trước đó khi tôi còn học đại học, cô giáo tiếng Anh bị cận chừng 11-12 độ cũng mổ mắt và không phải đeo kính. Trông cô xinh ra và duyên hơn rõ ràng. Lâu rồi tôi cũng quên tên nhiều giáo viên, ấy mà cô từng là một giáo viên hiếm hoi được tôi giành nhiều trân trọng về trình độ sư phạm và nhiệt tình giảng dạy. Hồi ấy cô chê lớp tôi ghê lắm nhưng không mang lớp nào khác ra để làm gương. Về sau tôi mới biết lớp khác bị cô chê nhiều hơn, suốt ngày lôi lớp tôi ra để so sánh với các bạn ấy hehe. Thuý? Quỳnh? Hương??? Chịu, không thể nhớ nổi (1). Rồi một người quen của ông già cũng mổ mắt và bảo rằng: Chời ơi! Mổ mắt xong em sướng quá. Được đôi mắt như thế này mất một trăm triệu em cũng mổ. Một trăm triệu hồi ấy to hơn bây giờ.
    Rồi lại trên các diễn đàn, ai cũng khoe tớ mới mổ mắt ngon lắm. Bây giờ mắt tớ 12/10, xem TV, máy tính suốt ngày để nó bớt tinh đi mà không được (!!!).
    Chậc, thế thì còn gì nữa mà chẳng mổ, mổ LASIK chứ các bạn nhỉ? Thế là tôi quyết định mổ. Nhưng ai mổ, mổ ở đâu?
    Cậu Quỳnh cũng có quen biết chút chút với bên Viện Mắt nên biết ai mổ tốt, ai không bằng. Tôi đi cùng cậu qua 27 Bùi Thị Xuân làm phiếu khám. Phiếu khám mắt thì đâu khoảng 20k, đúng là hoàn toàn có thể chấp nhận được món hời này. Rồi khám thì vô cùng nhanh gọn. Tôi vào phòng để khám sơ bộ. Cái máy đo khúc xạ tự động chắc hôm đó hơi mệt, đo mãi mà không được, hình ảnh chẳng nét gì cả (nếu bạn nào bị cận đo rồi thì biết, có nghĩa là bạn chưa nhìn thấy rõ hình ảnh do máy tự động điều chỉnh để có thể xác định độ lệch khúc xạ). Dăm ba lần không được thì cuối cùng cũng phải đựơc. Máy móc chưa phải là phần quyết định cho bệnh án nên cách thực tiễn nhất (trong khoa học người ta gọi là thực nghiệm) là cho tôi nhìn vào bảng chữ để xác định độ cận. Khám sơ bộ thì kết luận tôi bị cận mắt phải 4.25 mắt trái quên mẹ nó rồi hình như 4 độ kèm theo loạn 1.25 độ.
    "Thế có biến chứng gì không?"
    "Không! Chả có biến chứng gì! Mổ xong mắt em bỏ ra chạy nhảy thoải mái, tỷ lệ thành công cực cao."
    "Thế có đau không?"
    "Đau thì còn nói chuyện gì! Chưa kịp thấy đâu đã xong rồi ấy chứ!"
    "Em thấy bảo có nhiều người bị lệch vạt?"
    Đến đây chị tư vấn khám xét nhìn tôi một tí, "Ai bảo em thế. Đấy là người ta không chịu giữ gìn thì mới bị chứ. Không có vấn đề gì phải lo lắng đâu."
    Nói chung khám xong ở Bùi Thị Xuân và Viện Mắt Trung Ương thì tớ hiểu ra một điều rằng hoá ra đôi mắt nó cũng không có vị trí quan trọng như mình tưởng. Tóm lại thì người ta khám mắt cho mình cũng như cách một anh thợ cắt tóc xem xét cái đầu của một người khách lạ thôi. Chẳng có gì khác cả. Mổ đôi con mắt cũng như đưa cái kéo xoẹt một cái, thế là bạn đã có mái tóc mới. Ở đây thì chiếu tia laser một cái thế là bạn đã có một thị lực tuyệt hảo mà không phải gắn bó với đôi kính quái quỷ.
    Nhưng thực ra tôi cũng chưa dám tin lắm rằng mổ mắt cũng chỉ đơn giản như cắt tóc. May mắn làm sao trong quá trình công tác, tôi phải làm vịêc cho một số công ty thầu thiết bị y tế cho các bệnh viện, trung tâm y tế... Trong số này có một công ty lại chuyên nhập hàng của Carl Zeiss để phẫu thụât mắt bằng Laser (LASIK), quá trình làm việc tôi có để ý thấy các hạng mục như: kính hiển vi phẫu thuật, máy đo thị trường (thị trường kế), máy siêu âm mắt A-B scan, máy đo giác mạc, sinh hiển vi khám mắt (đèn khe), chưa nói đến các loại thủy tinh thể... Qua làm vịêc, tôi biết anh ăn cánh với cả đội viện mắt, từ viện trưởng đến mấy ông trưởng khoa. Thế là tôi đến nói chuyện với anh Long, giám đốc công ty. Công tác khiến anh khá quý tôi, quý trong công vịêc. Trước anh có nói với tôi rằng chuyện mắt mũi có gì cứ nhờ tới anh.
    Tôi vừa mới nói ý định mổ mắt ở Bùi Thị Xuân, chưa nói hết câu anh đã xua tay:
    -Đừng! Không nên mổ!
    Bỏ mẹ, thế này thì mình cứ phải đeo kính à?
    - Nếu em mổ em vào ngay Sài Gòn mổ cho anh. Viện Mắt ở đây có ra cái gì đâu! Anh làm mãi anh còn lạ gì. Máy móc vớ vẩn. Bác sỹ thì còn tàm tạm. Nếu cần, anh đưa em đến khám ở anh Sơn, phó trưởng khoa Đáy mắt (?, chuyện lâu quên rồi), anh thân lắm. Ở đây có anh Sơn với anh Hiệp anh quen hết. Rồi vào Sài Gòn em gặp chị này, em thấy ở đẳng cấp khác hẳn. Chị này là thành viên của hội Nhãn khoa, một năm đi trao đổi kinh nghiệm và nâng cao tay nghề mấy lần. Máy móc tốt nhất.
    Rồi anh Long gọi luôn cho chị Yến trong Sài Gòn, nói chuyện là có cậu em họ đang muốn mổ mắt, nhờ chị trực tiếp mổ giúp.
    Thế rồi vì lý do cá nhân, tôi cũng đành lựa chọn mổ ở ngoài Hà Nội. Một phần vì nhà mình ở đây, hậu phẫu dễ dàng hơn. Rồi đã hỏi cậu Quỳnh về chuyện mổ, đây lại thành tế nhị. Thứ nữa là trong Sài Gòn lại đắt đỏ hơn, chưa tính đến chuyện vé đi vé về nữa.
    Sau khi mổ 5 ngày, quá buồn vì chẳng có vịêc gì làm, chẳng đựơc đi ra ngoài đường, không xem ti vi, không bật máy tính. Mắt tôi được rèn luyện với quyển Mùi hương (Patrick Suskind, das Parfum) dày khoảng 300 trang. 3 tuần, tôi thử trận bi-a lỗ mười đầu tiên và thắng thằng bạn bựa đựơc gần 2 lit. Sau đó vài ngày, tôi thử đi xem phim ở Vincom và ở Rạp Quốc gia.
    Thị lực tôi đạt 10/10 cả hai mắt, nhưng mắt phải tinh hơn mắt trái một chút. Khi đo máy, cả 2 mắt có chỉ số -0.25, theo lời bác sỹ là không đủ để xác định đó là bị cận, vì có thể do bị rối loạn điều tiết, khúc xạ mắt chưa ổn định.
    *****
    Không có con số chính thức về số người bị thoái triển (bị cận lại sau khi mổ LASIK).
    Không có con số chính thức về số người bị rủi ro trong phẩu thuật.
    Không có con số chính thức về số người gặp phải những rắc rối về thị giác sau khi mổ LASIK.
    Vì mổ LASIK còn quá mới, chưa có nghiên cứu khoa học và chi tiết về các biến dạng có thể có của các bộ phận trong cơ quan thị giác như nhãn cầu, giác mạc... sau khi mổ LASIK trong trung và dài hạn.
    Tại Mỹ, vào những năm 90 của thế kỷ trước, khi kỹ thụât LASIK còn đơn sơ, có khoảng 5% số người mổ mắt gặp phải những rắc rối kéo dài về thị giác, nhiều trường hợp trong số này thị lực không thể phục hồi được. Hiện nay, với những tiến bộ mới về thiết bị cũng như kinh nghiệm đựơc nâng cao của phẫu thuật viên, con số này còn khoảng 1%. Con số 1% này có vẻ như quá nhỏ trong hàng triệu người phẫu thuật mắt LASIK, nhưng con số tuyệt đối nó lại là khoảng vài chục ngàn người. Bạn sẽ làm gì nếu rơi vào con số vài chục ngàn người này?
    Những người trong các tình trạng như trên tôi đều đã gặp hoặc ở Viện Mắt, hoặc là bạn của tôi. Một bạn gái xinh xắn :-)))) mổ trước tôi, khi khám lại vào ngày hôm sau, mắt bị xung huyết vì lệch vạt. Một trường hợp đeo kính râm chờ ngoài phòng khám vì đã mổ 3 tháng, thị lực càng ngày càng yếu đi, mắt đau và chảy nhiều nước mắt. Một trường hợp đã mổ cách đây 2 năm, sau khi mổ thị lực đạt 6/10 bây giờ giảm xuống 3/10 và đang chờ phải mổ lại. Mà mổ lại có nghĩa lại đeo kính râm 24/24 trong vòng 7-10 ngày đầu, không để nước, kể cả nước sạch vào mắt khoảng nửa tháng đầu, tuyệt đối không dụi mắt trong vòng 1 tháng đầu, tránh dụi mắt trong nửa năm kể cả mạnh nhẹ. Trường hợp nữa, bạn tôi bị cận khoảng 10 độ, sau khi mổ vẫn còn cận khoảng 1.5. Oái ăm thay, đeo kính lại rất khó nhìn những vật ở gần, ví dụ như đọc sách hay tài liệu.
    Những hệ quả của phẫu thụât LASIK thì không đựơc tư vấn đầy đủ cho bệnh nhân. Đó là:
    1. Hiện tượng bị loé, hoặc nhoè. Khi nhìn vào các vật thể phát sáng như đèn... mắt sẽ khó nhìn rõ mà cảm giác như nhìn vào một quầng sáng. Điều này là do tia Laser phẫu thụât bào mòn giác mạc, làm giác mạc bị vẩn, quang sai của mắt thay đổi.
    Có một điều cần ghi nhớ rằng bạn nhìn thế giới bằng cả 2 mắt. Một cách nào đó, hai mắt nhìn sự vật phải tương đối nhất quán với nhau. Sau phẩu thụât, mỗi mắt lại bị loé và nhoè một kiểu, tập hợp của điều này làm cho bạn nhìn những vật phát sáng bị mờ mờ như màn sương.
    2. Mắt sau khi mổ luôn khô. Do tác dụng phụ của phẫu thuật, tuyến lệ không còn tiết ra đủ nước cho mắt, dẫn đến mắt luôn bị khô.
    3. Mắt có thể đựơc phẫu thuật không đúng mức. Tức là giác mạc bị bào mòn cao hơn hoặc thấp hơn mức độ cần thiết, dẫn đến mắt sau mổ vẫn còn cận thị hoặc viễn thị.
    4. Vấn đề về sai lệch khúc xạ sau phẫu thụât. Trong một hệ quang học phức tạp dễ xảy ra hiện tượng quang sai. Điều này làm cho mắt trở nên nhìn không đúng với thực tế.
    5. Mắt bị suy giảm thị lực một phần hoặc hoàn toàn.
    6. Cuối cùng là một điều tôi đã nói ở trên. Phương pháp LASIK còn quá mới và các side effects của nó còn chưa tiên liệu và chưa kiểm chứng được.
    Vì lợi ích của một ngành dịch vụ có thể đạt đến con số doanh thu hàng tỷ USD mỗi năm, các bệnh nhân gặp phải rủi ro có thể đựơc thoả thuận đặc biệt từ các cơ sở khám chữa bệnh để tránh khiếu kiện. Nhưng đó là tại Mỹ, còn ở Việt Nam thì không như thế. Trong khi đó, áp lực về lợi nhuận khiến đa số các bệnh nhân đến khám đựơc chào đón nồng nhiệt để phẫu thụât. Những rủi ro của vịêc phẫu thuật thì bị lấp liếm hoặc trả lời một cách không đầy đủ khiến nhiều người ảo tưởng vào sự kỳ diệu của LASIK. Cùng một phần vì môi trường cạnh tranh thiếu những quy định chặt chẽ, ví dụ nếu cơ sở A không nhận một bệnh nhân, có lý do để nghi ngờ rằng cũng chính bệnh nhân ấy sẽ được chấp nhận phẫu thuật ở cơ sở B.
    Có ý tưởng cho rằng cuộc sống là một chuỗi không dứt các lựa chọn. Điều này có lẽ đúng. Điều quan trọng là bạn phải có đầy đủ hiểu biết về lựa chọn của mình, về những khả năng cũng như rủi ro của hệ quả từ lựa chọn đó. Khi đã hiểu biết hoàn toàn, bạn mới có thể cân nhắc và thực sự làm chủ quyết định của mình. Bởi vì, những lựa chọn kế tiếp sau đã chừng nào bị hạn chế trong số những điều kiện nhất định của lựa chọn trước. Mà chúng ta thì lại phải sống cả chuỗi đời còn lại sau mỗi lựa chọn ấy.
    (1): Sau nửa tiếng nhíu mày thì tên cô đã được nhớ lại: cô Hằng.
  9. mimixinhdep

    mimixinhdep Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/05/2004
    Bài viết:
    2.209
    Đã được thích:
    0
    ờ đúng rồi, sau mổ chị phải ăn tiết canh vịt suốt để bù lại cái vụ "máu từ hốc mắt bắn ra tung toé khắp sàn nhà" đấy He he.
    P/S: đề nghị chú tự xử cái chữ kí đi nhé, cứ quote bài chú là phải xoá cái kia đi. Học tập chị Mimi nè, chữ kí càng ngày càng ngắn gọn và rực rỡ
  10. mimixinhdep

    mimixinhdep Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/05/2004
    Bài viết:
    2.209
    Đã được thích:
    0
    Đây là em thứ mấy bác mối lái cho em thế ?

Chia sẻ trang này