1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Mổ xẻ tên lửa có điều khiển(Guided Missle)

Chủ đề trong 'Kỹ thuật quân sự nước ngoài' bởi ducsnipper, 12/11/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. ducsnipper

    ducsnipper Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/04/2003
    Bài viết:
    1.866
    Đã được thích:
    0
    Chúng ta đã bàn về ngòi nổ, đầu nổ rồi, hôm nay Xì Nai Pơ xin nói sơ qua về bộ phận dẫn đường và bộ phận điều khiển trên tên lửa có điều khiển.
    Nếu không để ý ta dễ lầm lẫn là bộ phận dẫn đường (guidance section) và điều khiển ( control section ) trên tên lửa có điều khiển là một. Thực ra chúng nó hoàn toàn khác nhau.
    Bộ phận dẫn đường (Guidance section):
    Có nhiệm vụ giữ cho tên lửa đi theo quỹ đạo cần thiết và nhắm hướng đích đến cần thiết là về phía mục tiêu. Ta có thể nói bộ phận này chính là bộ não của tên lửa.
    Bộ phận điều khiển (Control section):

    Có hai nhiệm vụ riêng biệt , thứ nhất là ổn định vị trí tương đối của tên lửa bằng cách dùng các thiết bị thí dụ như con quay hồi chuyển để hiệu chỉnh các sai sót liên quan đến sự xoay vòng và dịch chuyễn hướng trong khi bay. Nhiệm vụ thứ hai của bộ phận này là nhận các chỉ lệnh từ bộ phận dẫn hướng và ?olái? tên lửa hướng về mục tiêu. Ta có thể coi như control section là cơ bắp của tên lửa
    Tựu chung lại thì hai bộ phận trên có nhiệm vụ phối hợp xác định đường đi của tên lửa và duy trì sự ỗn định cần thiết của tên lửa trong khi bay. Sự phối hợp này bao gồm bốn giai đoạn:
    1.Tracking-Dò tìm: Xác định vị trí của mục tiêu và liên tục cập nhật thông tin này.
    2. Computing-Tính toán: dùng thông tin của (1) để tính toán để đưa ra các lệnh diều khiển phù hợp.
    3.Directing-Nhắm đường: các lệnh điểu khiển và hiệu chỉnh sẽ chuyễn về bộ phậ điều khiển để xử lý.
    4.Steering- lái dẫn: Sử dụng các thông tin đã hiệu chỉnh trên để lái dẫn tên lửa về mục tiêu.
    Ba giai đoạn đầu do bộ phận dẫn đường thực thi, giai đoạn cuối thì do bộ phận điều khiển chịu trách nhiệm.
    Đối với tên lửa có điều khiển thì có ba hình thái dẫn đường cơ bản:Active homing active/ dẫn đường chủ động, Semiactive homing guidance/ dẫn đường bán chủ động, Passive homing Guidance/ dẫn đường thụ động.
    A)Dẫn đường chủ động/Active Homing Guidance:
    -Loại này thì trên tên lửa có gắn hai bộ phát(transmitter) và thu (receiver)tín hiệu radar. Bộ phận phát sẽ phát tín hiệu radar hướng về mục tiêu và bộ phận thu sẽ thu lại tín hiệu radar -phát ra bởi bộ phận phát lúc đầu-phản xạ lại từ mục tiêu và chuyển tín hiệu này lại cho máy tính trên tên lửa, căn cứ vào đó mà máy tính hiệu chỉnh lại thông tin về vị trí của mục tiêu mà phát lệnh cho bộ phận điều khiển tự điều chỉnh hướng tên lửa về phía mục tiêu. Loại tên lửa dẫn đường kiểu này không cần trạm radar (mẹ) phát, tự nó có radar phát trên nó rồi đó thôi?..
    B)Dẫn đường bán chủ động/Semiauto Homing Guidance:
    Loại này thì bãn thân tên lửa chỉ gắn bộ phận thu ( receiver)tín hiệu radar. Tín hiệu dò tìm mục tiêu sẽ phát ra ra từ bệ phóng ( trên mặt đất hay từ tàu cho loại đất đối không, hay từ máy bay cho loại không đối không hay không đối đất).
    C)Dẫn đường thụ động/Pasive Homing Guidance :
    Loại này thì tên lửa gắn đầu dò dò tìm năng lượng phát ra từ bản thân mục tiêu như là nguồn nhiệt, các tín hiệu sóng điện từ, ánh sáng, âm thanh , chuyển cho máy tính bên trong tên lửa tính tóan hiệu chỉnh và truyền lệnh lại cho bộ phận điều khiển mà lái cho tên lửa bay về phía mục tiêu.
    -Dẫn đừơng chủ động và thụ động cùng chung đặc điểm là không phụ thuộc vào trạm phóng ( Bệ phóng từ mặt đất, tàu mẹ, máy bay mẹ..).Thường thì dẫn đường thụ động ít khi nào được sử dụng một mình, nó thường được kết hợp với dẫn đường chủ động xem như là một loại dự trữ, phòng khi mục tiêu phát tín hiệu gây nhiễu, khi đó tên lửa sẽ tắt chế độ dò tìm chủ dộng đi và lao về mục tiêu theo quán tính đồng thời bật sang chế dộ dẫn đường thụ động thu nhập các tín hiệu nhiễu của mục tiêu và lái tên lửa theo nguồn phát ra nhiễu?..
    Bài sau tôi sẽ bàn về phận động cơ trong tên lửa có điều khiển.
    BE COOL!
    Được ducsnipper sửa chữa / chuyển vào 11:29 ngày 09/03/2004
  2. ducsnipper

    ducsnipper Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/04/2003
    Bài viết:
    1.866
    Đã được thích:
    0
    Chủ đề này bị mốc lâu quá rồi, lôi lên xem có ai hứng thú thì cùng nhau mổ xẻ nó tiếp
  3. minh_mai

    minh_mai Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    10/02/2003
    Bài viết:
    788
    Đã được thích:
    72
    Em nhận thấy một tiến bộ trong khoảng trên 10 năm trở lại đây của tên lửa, mà không phải phần điện tử.
    Đó là động cơ sủ dụng nhiên liệu rắn. Mọi người đều thấy, trong thời gian này, các tên lửa (kể cả tên lửa vũ trụ) sử dụng rộng rãi hơn động cơ nhiên liệu rắn, mà có khả năng đẩy tốt hơn. Như R-73, tên lửa tầm nhiệt có điều khiển radar Nga, có tầm bắn ban đầu hướng phía trước là 20km (đá hậu 10km), sau nâng lên 30 rồi 40km (R-73M2) và kích thước và khối lượng tăng rất ít (10kg tăng / tổng 115kg). Đó là do sử dụng nhiên liệu rắn có bột kim loại siêu mịn (bari, liti, mage, hidrat liti....). Việc chế tạo chúng rất khó khăn.
    Việc sử dụng nhiên liệu này dẫn đến tănhg nhiệt độ và pha rắn trong khí thải, mà viêc điều khiển hiện đại đòi hỏi lái lực đẩy. các cánh lái nhanh bị dòng khí nóng , nhiều bụi rắn cứng và tốc độ cao này phá huỷ.
    Mong các cao thủ cho tin tình báo nhiều hơn về điều này????
  4. ducsnipper

    ducsnipper Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/04/2003
    Bài viết:
    1.866
    Đã được thích:
    0
    Lỡ tạo ra topic này thì phải hoàn tất nó...
    Phần động cơ trong tên lửa có điều khiển:
    Cóhai dạng động cơ phổ biến nhất là động cơ phản lực không khí thông thường ( atmospheric jet propulsion system) và động cơ phản lực nhiệt ( thermal jet propulsion system). Loại đầu có hoạt động phụ thuộc vào môi trường không khí xung quanh vì nó nhận oxy duy trì sự cháy là từ bên ngoài khí quyển, loại sau hoạt động độc lập với điều kiện khí quyển vì lượng oxy cần thiết để khởi động và duy trì sự cháy là sinh ra từ bản thân loại liệu đuợc sử dụng.
    1) động cơ phản lực không khí thông thường ( atmospheric jet propulsion system): Loại này có ba dạng là động cơ turbojet, pulsejet và ramjet.Hải quân Mỹ ngày nay sử dụng loại turbojet cho các tên lửa phóng từ máy bay của mình. Loạ động cơ này nôm na gồm có cửa lấy gió( không khí)/ air intake, turbin nén khí, buồng đốt và vòi xả khí thải, loại này không đòi hỏi phải được tăng tốc ( boosting) trong khi hoạt động và có khả năng hoạt động ở gia tốc bằng không.
    2)động cơ phản lực nhiệt ( thermal jet propulsion system):
    Có ba loại sử dụng nhiên liệu rắn, lỏng và loại hỗn hợp rắn + lỏng.Các tên lửa hiện đại phóng từ máy bay hiện đang trang bị loại động cơ sử dụng nhiên liệu rắn và hỗn hợp. do yêu cầu sử dụng một số loại tên lửa có điều khiển đòi hỏi có vận tốc ban đầu và vận tốc ở pha cuối ( pha tấn công) là khác nhau do đó bắt buộc phải sử dụng loại động cơ hỗn hợp nhiên liệu rắn và lỏng ( do có sực chênh lệch vận tốc cháy cũng như gia tốc páht sinh từ sự đốt cháy hai dạng nhiên liệu này)
  5. taollap

    taollap Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/03/2004
    Bài viết:
    65
    Đã được thích:
    0
    Bác ducsnipper có thể nói rõ hơn về pulsejet va ramjet ko vậy bác,bác làm cái chủ đề này hay đấy,đây mới chính là "kĩ thuật " quân sự chứ.
  6. ducsnipper

    ducsnipper Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/04/2003
    Bài viết:
    1.866
    Đã được thích:
    0
    Vì bạn hỏi ở đây nên tôi vào đây trả lời cho tiện, về các loại động cơ phản lực thì trong topic " Hàng Không 100 năm một cái nhìn" phần I hai ban Huyphuc và Antey có nói sơ thì phải, nhưng lại tản mạn, bây giờ không nhớ ở trang nào, thôi thì các bạn xem tạm bằng tiếng anh nhé ( nếu Huy Phúc và Antey có rảnh thì xem và hệ thống lại bằng tiếng Việt cho anh em một thể, dạo này quả thực tôi không có thời gian)
    Link: http://www.aerospaceweb.org/question/propulsion/q0033.shtml
  7. lan0303

    lan0303 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/05/2003
    Bài viết:
    2.622
    Đã được thích:
    0
    Tham gia cho vui, không thích tìm chân lý, mấy Bác thông cảm!
    1.-Một vài thuật ngữ:(Trích Electronic Engineers?T Handbook Chương 25, trang 1226)
    CEF. Xác xuất sai số đường tròn. Trong phân bố sai số hai chiều, bán kính sai số của vòng tròn bao nữa các sai số.
    Dead reckoning (Đoán định mò). Xác định vị trí ở một thời điểm so với vị trí đã biết ở một thời điểm trước đó, bằng cách sử dụng thông tin về hướng và khoảng cách rút ra mà không cần tham khảo các thiết bị trợ giúp bên ngoài.
    Error, attiude (Sai số, thế bay). Thay đổi theo thế bay của phương tiện, Thường liên quan đến sai số phân cực.
    Error, polarization (Sai số, phân cực). Thay đổi theo sự phân cực của anten tại một hoặc hai đầu đường tín hiệu. Thường liên quan đến sai số thế bay.
    Homing (Dẫn về). Quá trình tiếp cận điểm mong muốn bằng cách hướng phương tiện về điểm đó.
    Most probale position (Vị trí có xác xuất lớn nhất).Vị trí tính toán dựa trên một số đường định vị, tất cả được điều chỉnh về thời điểm chung và đánh giá theo các sai số ước lượng của chúng.
    2.-Phi đạn tưởng tượng loại không đối không xử dụng GPS: Giả thuyết là không có khí tài bay tàng hình, hệ thống GPS là của VN, bài toán khử nhiễu, sửa sai, tăng độ lợi; Hệ thống điều khiển phi đạn đạo linh hoạt (nhiều phương thức bắt bám mục tiêu và né tránh, nhiều tầng, có cánh nhỏ, nhiều ?ocây thụt khí?: động cơ điều chỉnh đạn đạo); Hệ thống kiểm soát không cần modun IFF (nhận dạng địch ta) cũng có thể tự hành đuổi theo mục tiêu về tới nhà nó?nếu đủ sức (năng lượng-Vũ khí thông minh thích đùa). Tui không có gợi ý cho ai. (trích Electronic Engineering Technology bài V trang 19 của Capitol Radio Engineering Institute) còn tưởng tượng là của tui.
    Thân và chia sẻ ảo tưởng.
  8. huyphuc1981_nb

    huyphuc1981_nb Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/05/2002
    Bài viết:
    4.356
    Đã được thích:
    165
    Các loại đạn:
    http://ttvnol.com/Quansu/169500/trang-8.ttvn
    Và tên lửa
    http://ttvnol.com/Quansu/169500/trang-13.ttvn
    Tên lửa có điều khiển hoạt động như một robot:
    thu thập thông tin->tính toán xác định vị trí mục tiêu và tên lửa->điều khiển thiết bị lái hay tấn công (bao gồm cánh lái không khí và cánh lái khí thải, các ngòi nổ).
    Việc thu thập thông tin được tiến hành bởi các thiết bị khác nhau. Tính năng của tên lửa được ảnh hưởng phần lớn do việc này được làm tự động-hay người sử dụng, trên đầu đạn-bệ phóng-thiết bị dẫn đường khác. Độ chính xác của việc này cũng tất nhiên quyết định phần khá lớn tính năng của tên lửa. Việc thu thập thông tin về vị trí, hướng bay của mình và mục tiêu quyết định tính năng của tên lửa, nên việc phát triển tên lửa gắn với sự phát triển của máy tính.
    Thật ra, các tên lửa có điều khiển được bắt đầu từ 5 loại tên lửa của Đức trong WW2. Đó là: V2 (tên lửa hành trình, dùng động cơ pulsse ram jet), tên lửa V1 (đạn đạo dùng nhiên liệu lỏng), phòng không (dùng nhiên liệu lỏng, điều khiển bởi máy tính tương tự và radar, nhiên liệu lỏng), không đối không (điều khiển thủ công bằng dây dẫn, kích nổ âm thanh), chống tank (điều khiển thủ công bằng dây dẫn). Đức cũng có một ý tưởng rất sáng suốt, là cải tiến V2 chuyển sang chống hạm bằng radio homing, nhưng không được phát triển. Ngày đó, chỉ có V1, V2 và SAM có điều khiển tự động, do hệ điện tử còn lớn, các tên lửa nhỏ phải điều khiển bằng dây dẫn thủ công (X4 và X7). Em có một vài bài viết về SAM này (nặng 7 tấn, đầu đạn 300kg, tốc độ 2600km/h, điều khiển bằng radar và máy tính tương tự), trong phần nói về con quay trên cánh lái đuôi AIM-9 và AAM-2 Atoll (gần như nhau). Trong những bài viế đó nêu rõ tác dụng quyết định của máy tính điện tử trong việc điều khiển tên lửa.
    Nói chung, trong việc định vị mục tiêu, việc nhận dạng và đo xa gặp khó khăn lớn hơn nhiều so với đo hướng. Do không xác định rõ vị trí mục tiêu (vùng có thể có mục tiêu là một hình bầu dục dài hướng vào ántena), nên việc xác định tốc độ mục tiêu khó khăn, nên một thời gian dài, các SAM (mục tiêu bay nhanh), bắn rất khó trúng, phải bắn đuổi và dùng đầu đạn nặng để sát thương vùng.
    Trên mặt đất, cũng một thời gian dài, máy tính không thể nhận dạng được xe cơ giới. Ban đầu, các tên lửa được lái bằng dây dẫn hay radio trự tiếp bằng xạ thủ. Tức là xạ thủ căng mắt ra theo dõi mục tiêu là lái tên lửa (lái thủ công). Sau đó, xạ thủ chỉ thị mục tiêu cho đạn tên lửa bằng đèn chiếu, ban đầu là đèn chiếu hồng ngoại rồi đèn chiếu laser. Nhờ việc lái tự động, tên lửa chống tank có tốc độ cao hơn và vượt qua được các lưới bảo vệ, có thời gian bay thấp....Mãi sau, các tên lửa mới nhận dạng được xe cộ khi có các camera hồng ngoại tách bước sóng và máy tính mạnh. Nhưng việc nhận dạng mục tiêu chỉ dừng lại ở một vùng hồng ngoại mạnh, khó mà phân biệt mụct iêu giả và dễ gây nhiễu, không làm việc trong khói bụi sương mù..... Cũng như tên lửa lái tự động trên, vẫn còn nhược điểm là tên lửa phải lao thẳng từ bệ phóng đến mục tiêu. Đó là do, chưa đo xa chính xác nên chưa xác định đúng vị trí mục tiêu (các tên lửa chống tăng thuận lợi hơn SAM và AAM chỗ không cần quan tâm lắm đến tốc độ mục tiêu). Việc đo xa laser cải thiện được tình hình này, bi giờ, tên lửa có thể vọt lên cao tấn công vào nóc xe hay phối hợp nhiều tên lửa đánh từ nhiều hướng cùng lúc. Cũng có ưu điểm là tên lửa có thể tấm công lo cốt "nguội" vì chỉ cần chỉ thị đèn chiếu, hay dùng kết hợp đèn chiếu và thiết bị quang (ống nhòm nhưng xác định mục tiêu thủ công). Hiện tại hướng này đang phát triển với hy vọng nhận dạng bằng hình học cho phép theo dõi mục tiêu tự động Nhưng vẫn còn khó khăn do sương mù và bụi khói (mà xe nào cũng có phun khói). Nguyên nhân do bước sóng hồng ngoại, laser và quang có bước sóng nhỏ hơn bụi khói, một thức bước sóng lớn hơn, đi thẳng quan sương bụi, mà vẫn dễ dàng quan sát, là radar bước sóng mm. Việc sử dụng nó cho phép đo xa chính xác như laser, định hướng chính xác như hồng ngoại hay quang. Việc kết hợp phát hiện theo dõi hồng ngoại-quang-radar-laser và máy tính cho phép loại trừ bất lợp, gọi là là hệ thống đối kháng quang điện tử dùng dẫn bắn cho đại bác và tên lửa. Như vậy, rất nhiều khó khăn trong việc nhận dạn, phát hiện, theo dõi mục tiêu. Khó khăn lại tăng bội phần khi nhồi những máy móc đó lên đầu đạn tên lửa nhỏ bé. Đến thế hệ mới của tên lửa chống tank Nga (AT-14, AT-15, AT-16), họ đã làm được việc đó cho phép tăng tầm, độ chính xác và né tránh thiết bị bảo vệ.
    http://ttvnol.com/Quansu/169500/trang-6.ttvn
    Đó là định vị mục tiêu. Tên lửa còn phải xác định vị trí, hướng, tốc độ của mình nữa. Với tên lửa chống tank thì hướng quan trọng, với tên lửa chống hạm, người ta chú ý nhiều đến độ cao, sao cho nó bay rất thấp tránh radar. Còn tên lửa đối không thì quả là khó khăn. Việc xác định hướng dựa vào con quay hồi chuyển, thiết bị quan trọng bậc nhất, có trong hầu hết loại tên lửa, nó cho phéo tên lửa biết hướng của mình. Đây là một trục quay được gá lên giá ba chiều, sao cho có thể quay thoải mái các chiều trên giá, trên trục này, có một đĩa quay, do đó, hướng của đĩa cố định mặc dù bộ gá quay lộn. Thêm bộ đo gia tốc, hệ này trở thành hệ dẫn đường quán tính.
    Việc xác định vị trí (dù là tương đối đầu đạn-mục tiêu) gặp nhiều khó khăn, nên các SAM và AAM được hỗ trợ nhiều từ bệ phóng. Ngày nay, hầu hết các tên lửa chống tănk cũng thế, chỉ có loại hành trình đối đất hay đối hạm, tên lửa đạn đạo chiến lược tự xác định tốt. Tên lửa lớn còn tự định vị bằng nhận dạng mặt đất hay GPS. TRên có nói, SAM dùng GPS, điều đó rất khó, do phép đo JPS lâu, không đáp ứng được cuộc tấn công nhanh như chớp của SAM. SAM dùng radar chủ động trên đầu đạn, hỗ trợ thông tin từ radar mặt đất để tự định vị và định vị mục tiêu. SAM 2 trên đầu đạn hầu như chỉ có ngòi nổ, còn mặt đất định vị bằng radar và xạ thủ lái đầu đạn. SAM phụ thuộc vào máy tính mạnh, từ các thông tin "mờ mờ" mà radar đem về, SAM phải tính được đường đi đến vị trí sắp tới của mục tiêu và kích nổ đúng lúc. RADAR hiện nay, nhờ có máy tính có thể dùng các phương pháp nhiều đầu thu phát, phát nhiều tần (chống gây nhiễu và nhận dạng tín hiệt phát đi), nhảy tần, doppler (xác định thay đối khoảng các radar và mục tiêu). Data link nói các đài và đầu đạn, làm cho việc định vị chính xác hơn.
  9. huyphuc1981_nb

    huyphuc1981_nb Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/05/2002
    Bài viết:
    4.356
    Đã được thích:
    165
    Có bác ở miền Nam ra HN chơi, để lại số điện thoại mà em tìm lại (số điện thoai) mãi không thấy. Ai tìm hộ cái nhẩy.
    Ruhrstahl/Kramer X-4
    Bác Đức xịt nai đẻ ra cái này, rồi bỏ xó, phí quá, bơm vào nó chút.
    Lần trước, bác Đức khai mào một topic về tên lửa, bằng cách nói về bánh xe sau cánh đuôi của AIM thời cổ. Trong topic đó, em cũng nói về SAM đầu tiên của loài người, thật sự là tên lửa có điều khiển hiện đại đầu tiên (máy tính điện tử, con quay hồi chuyển và dẫn đường). Nhưng mà tìm lại mãi không thấy, phí quá.
    Hôm nay, nói về anh em của nó vậy, em thì đúng ơn, vì đây là AAM, thường bé hơn SAM, nhưng con này cũng thật chưa là tên lửa có điều khiển, đơn giản là nó chưa có hệ thống ổn định và dẫn đường tự động, nên chỉ có thể bắn trong tầm mắt, tốc độ, điều kiện con người thực hiện được.Thật ra, con X-4 này có anh em gần là X-7(chống tank, ATGM). chứ không phải SAM. X-4 và X-7 giống nhau ở chõ, chúng so với tên lửa có điều khiển như khỉ so với người, cùng họ linh trưởng nhưng chưa có máy tính và con quay hồi chuyển (hay hệ thống ổn định tự động nào khác). Nói qua cho hấp dẫn nhé, các bác biết nó được thiết kế, phát triển thử nghiệm và sản xuất khi nào và ở đâu không, thưa là, Đức WW2. Hàng chục năm sau, thế giới mới có thứ khác. Thế các bác biết ngòi nổ của nó là gì không, không phải cảm ứng tầm radio, không laser chi hết, cũng không phải chạm nổ (đối không mà chạm nổ thì hầu như chẳng bao giờ nổ). Ngòi nổ của nó là cảm nhận cường độ âm thanh, làm bằng gỗ. Và tiếp theo, một bất ngờ nữa, bác Đức à, nó được điều khiển từ bệ phóng, nhưng bằng dây, bác Đức à, ngộ không, mà là AAM nhé.
    Đầu năm 1943, việc về tên lửa không đối không điều khiển bằng dây được bắt đầu bởi tiến sĩ Kramer tại Ruhrstahl. Tên lửa nhận được đơn đặt hàng phát triển trong mùa hè năm 1943 và nhật số hiệu chương trình 8-334 bởi RLM, nó là phát triển một thứ vũ khí để hạ nhiều máy bay ném bom của đồng minh hơn ngoài tầm súng đối không (khả năng thì đúng hơn, vì tên lửa bắn trúng hơn súng, mà tên lửa này tầm không lấy gì cao minh).
    Tên lửa có thân hình điều xì gà thon, bốn cánh xuôi sâu và bốn đuôi, đều nhỏ. Ở hai cánh đối diện có ống chứa dây sẽ trải ra trong lúc bắn. Trên hai mũi cánh khác là vệt sáng nhỏ giúp phi công chỉnh đường đi tên lửa. Đuôi tên lửa là hệ thống điều khiển. Động cơ BMW 109-548 rocket nhiên liệu lỏng. Mỗi piston được lắp vào một bình nhiên liệu xoắn cuộn. Nhiên liệu được bơm vào buồng đốt ở đuôi tên lửa bằng khí nén, đẩy piston bơm nhiên liệu ra. Đầu đạn nổ phá bán kính phá 7,6 mét nặng 20kg đặt ở đầu tên lửa, kích nổ bằng phi công, hoặc chạm nổ, hoặc một ngòi nổ âm thanh, kích động từ cánh quạt máy bay ném bom.
    Một cuộc phóng thông thường là từ máy bay mẹ, với độ cao ngang bằng hoặc lớn hơn mục tiêu. Tên lửa X-4 có thể phóng từ rãnh phóng bom ETC 70 hoặc 71, sau đó, quay khỏang một vòng một giây (điều đó gây nên bởi độ lệch nhỏ giữa cánh và đường trục tên lửa), sự quay này có tác dụng như con quay hồi chuyển, đóng vai trò chính trong sự ổn định tên lửa. Phi công sử dụng hệ thống lái (FuG 510/238 "Düsseldorf/Detmold"), điều khiển tên lửa qua một Joy Stick nhỏ trong buồng lái. 7 giây sau khi phóng, ngòi chạm nổ và âm thanh được mở ra sẵn sàng, ngòi tự hủy phát động sau 30 giây. Ngòi nổ xung âm thanh được kích nổ từ cánh quạt máy bay ném bom mục tiêu trong vòng 40 mét, được một cơ chế đơn giản làm trễ lại khi khoảng cách co lại 5 met trước khi kích nổ đầu đạn. Tốc độ tối đa là 1152km/h, tầm tấn công từ 1.5km đến 3.5km, dây dài 5.5km.
    Đến tháng 8 năm 1944, 225 đạn tên lửa mẫu đã hoàn thành, sau đó, cuộc thử nghiệm trên không đầu tiên ngày 11 tháng 8 năm 1944 bằng máy bay FW 190. Chương trình thử nghiệm tiếp tục đến đầu tháng giêng năm 1945 thông thường bằng các loại máy bay JU 88. Cũng có thử nghiệm trên máy bay tấn công-không chiến phản lực đa năng nỏi tiếng Me262, lắp hai tên lửa X-4 dưới cánh bên ngoài vỏ động cơ phản lực, nhưng chưa thực hiện phóng.
    Việc sản xuất tên lửa đơn giản, thân tên lửa có ba phần, ống thép mũi có đầu đạn, ống giữa bằng hợp kim nhôm đúc và đuôi cánh bằng nhôm miếng. Việc thiết kế như vậy đảm bảo an toàn cho lắp ráp tên lửa, thực tế là, các phần của tên lửa được lắp ráp bằng các tai kim loại, cắm vào các khe trên bộ phận khác. Cánh tên lửa làm bằng gỗ dán được lắp với thân bằng đai ốc và then. Khoảng 1000-13000 thân tên lửa được hoàn thành ở nhà máy Ruhrstahl''''s Brackwede trong năm 1945, chúng chờ đợi động cơ, trong điều kiện xưởng chế tạo động cơ BMW tại Stargard bị ném bom, phá huỷ tất cả động cơ tên lửa 109-548. Ý định là đầu xuân 1945, trang bị một số tên lửa cho Luftwaffe, nhưng việc nhà máy sản xuất động cơ bị ném bom, sau đó là việc chiến tranh kết thúc, đã ngăn cản việc sử dụng tên lửa không đối không có điều khiển đầu tiên của thế giới. (Các bác có nghĩ rằng, ngày nay, NC có thể chế tạo hàng loạt piston nén axit trong ống xoắn bằng khí nén thế không, em nghĩ là khó).
    X-4 và X-7, so với SAM Đức thời đó, chưa thể coi là tên lửa có điều khiển hoàn chỉnh, nguyên nhân là kích thước bệ phóng và đầu đạn nhỏ, không thể chứa được khí tài điện tử cồng kềnh thời đó. Nhưng những nguyên tắc ổn định tự động và dẫn đường đã được áp dụng bằng những sáng kiến thông minh, như việc quay tên lửa thay thế cho con quay hồi chuyển. Với cấu tạo đơn giản, đúng ra, X-4, đã là sát thủ của máy bay ném bom đồng minh, nếu nó may mắn hơn chút. Cùng với việc dự kiến chế tạo 400 bệ phóng và hàng ngìn đầu đạn SAM (tên lửa có máy tính, con quay hồi chuyển, RADAR đất đối không), trong hè 1945, cho thấy Đức vượt xa phần còn lại của thế giới lúc đó.
    Ngòi nổ xung âm thanh Kranich.
    Một màng chắn ngang bằng nhựa nằm giữa thân tên lửa, được sắp xếp như là một thứ lẫy của một cái mũi mũi hình kim, có khối ượng rất nhỏ so với màng nhựa. Hai lỗ đối nhau được bảo vệ bằng mặt lưới tốt trên thân tên lửa đưa âm thanh vào màng nhựa. Khi tên lửa đi qua vùng chuyển tiếp của dịch chuyển tàn số Doppler, sự rung động của màng chắn được cộng hưởng và tăng vọt, rung kim, kim chạm vào chập công tắc điện, kích ngòi cháy.
    X-4 có thể tấn công mục tiêu với góc 56 độ. Abwurfbereich =khoảng cách đến mục tiêu.
    Đoạn trên là em dịch nguyên bản về ngòi nổ. Em xin phép giải thích thêm chút. Hiệu ứng Doppler là hiệu ứng thay đổi tần số khi khoảng các loa và tai thay đổi (hay là thu phát sóng nói chung). Do đó, khi X-4 tiến lại gần mục tiêu phát âm trên một vài tần số mạnh (tốc độ vòng quay cánh quạt nhân N=1, 2, 3...., có thể dự đoán được trong một dải tần hẹp của tốc độ vòng quay), tần số thu được của màng sẽ thay đổi, và có lúc nào đó sẽ đi qua điểm cộng hưởng. Còn khi vào quá gần thì chả cần cộng hưởng gì ráo.
    Giả sử, tốc độ truyền sóng là Vts, tốc dộ tiến lại gần mục tiêu là Vmt, Tần số âm thanh là Tat. Bước sóng sẽ là Vts/Tat, sau một chu kỳ, hai vật sẽ thu khoảng cách một khoảng là (1/Tat) * Vmt. Do đó, tần số thực tế nghe được là Vts/(Vts/Tat - (1/Tat) * Vmt) = Tat * Vts / (Vts - Vmt), hơi khác so với Tat. Đây là công thức cơ bản của hiệu ứng Doppler, khi tiến lại gần nhau thì tần số tăng, khi tên lửa lượn vòng vào mục tiêu thì tần số tăng dần. Ngày nay, khi các tên lửa và máy bay đối không sử dụng Pulse Doppler Radar, ta xem lại cái ngòi nổ âm thanh này cũng hay hay.
    Ruhrstahl/Kramer X-4
    Kích thước Dimensions
    Sải cánh (across wings) .575 m 1'''' 11"
    Dài 1.907 m 6'''' 3"
    Cao (across wings) 575 m 1'''' 11"
    Đường kính thân lớn nhất (fuselage) .222 m 8.75"
    Trọng lượng
    Khi bắn 60 kg 132 lbs
    Chất oxi hoá R-Stoff 1.7 kg 3.75 lbs
    nhiên liệu RV-Stoff 6.3 kg 13.9 lbs
    đầu đạn Warhead 20 kg 44 lbs
    Động cơ Engine 25 kg 55.1 lbs
    Cánh Wings 1.5 kg 3.3 lbs
    Cuộn và dây Bobbin & Wire 5 kg 11 lbs
    Pin Battery 1 kg 2.2 lbs
    Con quay hồi chuyển và ổn định Gyro & Relays 1.5 kg 3.3 lbs
    Tính năng Performance
    Tốc độ tối đa Max Speed 1152 km/h 716 mph @ 6500 meters @ 21325''''
    Lực đẩy Thrust 1600 kg
    Thời gian đốt Duration 33 sec.
    Tải trọng gia tốc Acceleration 3.5 G
    tầm tối đa Max Range 5.5 km
    Tỷ lệ bay không động cơ Glide Ratio 3.4 miles1:5 - 1:6

    Bác Đức Xịt Nai đừng buồn cười về cấu tạo sơ khai của đồ này nhé, dù sao, nó là tổ tiên sư AAM, như đồ đá so với đồ sắt vậy.
    Đây là bố trí và sơ đồ lắp ráp
    Một ảnh chụp trong chiến tranh của Tên lửa 8-344 (X-4)
    Chi tiết
    Cuộn ở đầu mũi mở ra, cho thấy dây lái và một buồng nhiên liệu xoắn được mở một phần, cho thấy piston
    Một lính Mỹ đang thử khe lắp sườn tên lửa và phần chính của tên lửa có chứa động cơ BMW 548 tại Hovelhofer
    Máy bay Fw 190A-8, tháng 11/1944, khi đang thử nghiệm và joystick sử dụng điều khiển X-4. Sườn trước buồng lái cung cấp khả năng điều khiển tốt và thoải mái nhất khi tên lửa đang bay

    Karlshagen, tháng 8 năm 1944, thử nghiệm máy bay JU-88
    Tên lửa phóng, ảnh chụp khi thử nghiệm, động cơ tắt nhưng tầm vẫn còn.
    Được huyphuc1981_nb sửa chữa / chuyển vào 12:26 ngày 28/09/2004
  10. ducsnipper

    ducsnipper Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/04/2003
    Bài viết:
    1.866
    Đã được thích:
    0
    Cái này Huy Phuc co'' nói dến trong topic " Hàng Không 100 năm một ca''i nhi`n" ( Phần một) rồi mà??? hình như từ dạo nănm 2003

Chia sẻ trang này