1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

:::::Mỗi ngày 1 chuyện cười mới::::::::

Chủ đề trong 'Truyện cười' bởi chua_ngan_ai_bao_gio, 19/07/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. chua_ngan_ai_bao_gio

    chua_ngan_ai_bao_gio Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/07/2006
    Bài viết:
    608
    Đã được thích:
    0
    :::::Mỗi ngày 1 chuyện cười mới::::::::

    Xin chào mọi người!

    Tôi là thành viên mới xin góp bài ở mục này!
    Mong các bạn giúp đỡ!
    Và tôi cũng mong rằng mỗi người vào đọc bài của tôi xin hãy thêm vào đây 1 chuyện cười gì cũng được, ngắn cũng được...nhé!

    Thank you very much!

    Thân ái và quyết thắng!
    Nguyễn Thế Cường!
    (đã ký và đóng dấu)

  2. chua_ngan_ai_bao_gio

    chua_ngan_ai_bao_gio Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/07/2006
    Bài viết:
    608
    Đã được thích:
    0
    Nuôi lợn kiểu mới
    Người nông dân nọ chăn một đàn lợn rất đông. Một ngày kia, có người lạ tới xem chuồng trại của bác và hỏi bác cho lợn ăn những gì. Bác nông dân đáp:
    - Tôi cho chúng ăn cám, ngô và những thứ đại loại như vậy!
    Người kia giận dữ:
    - Tôi là thanh tra của Hiệp hội bảo vệ súc vật và tôi cho rằng ông đã không đối xử tốt với đàn lợn. Thay vì cho những thứ chúng đáng được ăn, ông chỉ cho chúng ăn chất thải.
    Ông thanh tra liền lập biên bản phạt bác nông dân.
    Vài ngày sau, một người khác tới hỏi bác nông dân câu tương tự. Cảnh giác, bác đáp:
    - Tôi cho chúng ăn rất tốt. Thực đơn hàng ngày của chúng có cá hồi, trứng cá caviar, tôm, bò bít tết...
    Câu trả lời của bác làm người kia nổi giận:
    - Sao lại có thể bất công đến thế? Ông cho lợn ăn thịnh soạn như vậy trong khi hàng ngày có biết bao nhiêu người đang chết đói. Tôi là người của Liên Hợp Quốc và tôi sẽ phạt ông vì sự hoang phí này.
    Sau khi ông nhân viên Liên Hợp Quốc đi khỏi, một người khác lại tới hỏi bác nông dân đúng câu hỏi nọ. Bác ngập ngừng vài phút rồi đáp:
    - Tôi cho mỗi con lợn 5 đô la. Chúng thích ăn gì thì tự mua lấy mà ăn!
  3. chua_ngan_ai_bao_gio

    chua_ngan_ai_bao_gio Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/07/2006
    Bài viết:
    608
    Đã được thích:
    0
    Lường trước
    Người tài xế xe tải dừng lại trước một phụ nữ xinh đẹp xin quá giang với chiếc can nhựa.
    - Bia đấy à? - Anh ta tò mò hỏi.
    - Không.
    - Rượu vang đỏ?
    - Không.
    - Vậy chất lỏng trong can là thứ gì?
    - Xăng.
    - Cô mang nó theo làm chi? Thời buổi này cây xăng mọc nhan nhản khắp nơi...
    - Tôi thường vẫy xe đi nhờ và thừa biết giới tài xế đường dài các anh! Khi chạy tới một cánh rừng vắng là ai cũng giở cái điệp khúc muôn thuở: ?oHết xăng!?.
  4. chua_ngan_ai_bao_gio

    chua_ngan_ai_bao_gio Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/07/2006
    Bài viết:
    608
    Đã được thích:
    0
    Thư gửi em yêu của anh!
    Thành phố Mặt Trời - Ngày buồn, tháng nhớ, năm cô đơn, thế kỷ sầu...
    Em thương mến!
    Hôm nay trời thật đẹp, mây đen kéo đến mây trắng bay đi. Anh ngồi co cẳng viết cho em yêu của mình bức thư tình hay nhất thế kỉ 22. Đầu thư, anh chúc em nhiều calo để em mạnh khoẻ. Em à! Chỉ mới gặp em thôi mà anh ngỡ như đã quen nhau từ kiếp trước. Xa em vài giây thôi mà ngỡ đã bao năm. Em ơi ,ánh mắt em làm cả miền Nam chìm trong băng giá. Em cất tiếng cười làm cả miền Bắc ngủ quên còn khi những giọt lệ em rơi làm 7 tỉnh miền Trung chìm trong lũ lụt... Ôi thôi! Quái vật!.... Em à, em đến với anh trong ngày đông băng giá. Em sưởi ấm con tim anh tựa lò vi sóng nướng con mực khô. Mỗi khi anh khát, em là vại bia hơi dịu đi cái khát khủng khiếp của mùa hè.... Ôi em tôi là vô địch...
    Thôi, thư đã dài dù chỉ là một chút trái tim anh. Em thấy không? Nếu em yêu anh thì anh nguyện dâng trái tim mình đem nấu cháo cho em bồi bổ. Hàng VN chất lượng cao đó em...
    Yêu em nhiều...XXX
  5. chua_ngan_ai_bao_gio

    chua_ngan_ai_bao_gio Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/07/2006
    Bài viết:
    608
    Đã được thích:
    0
    Gửi người con gái anh yêu!
    Hà nội một ngày buồn như con chuồn chuồn, tháng chán như con cá rán, năm đen như con mèo hen.
    Em yêu dấu, người em như cái đấu, tóc em xù như lông gấu, tuy em hơi cá sấu nhưng anh vẫn yêu em nung nấu. Ðêm nay ngồi sửa xe mãi mà chẳng được,ngủ thì chẳng xong, nhìn trăng cao tít mít, anh quyết ngồi cong đít viết thư cho em, không gian bốn bề im ắng chỉ có tiếng ếch kêu và âm thanh như tiếng đàn violon du dương nhẹ nhàng của đàn muỗi đang vây quanh anh.
    Em có biết rằng anh nhớ em nhiều lắm không? Anh ăn không ngon nhưng ngủ như điên, anh đi giầy quên đi tất, ăn sáng quên đánh răng, anh dùng xăng vo gạo, anh khờ khạo cũng chỉ vì yêu em đó.
    Khổ thân anh khi chúng bạn toàn là những đứa không có nhà phải ở trong biệt thự, không có xe đạp mà phải ngồi lăncuđơ, không có tiền mà phải xài card.
    Anh thì cái gì cũng có chỉ không có mỗi tiền. Anh xin tình nguyện dâng hiến cho em tấm thân trong trắng như tờ giấy than của anh cho em. Tấm thân của anh tuy đang mang trong người hai dòng máu nhưng vẫn còn là hàng xài được một số thứ. Anh chỉ muốn những gì của em là của anh và những gì của anh là của riêng, của nhầm là của chung. Em có biết rằng anh yêu em từ khi anh thấy em lon ton như con chó con cùng mấy đứa bạn cùng là lũ quỷ cái đánh 1 thằng bạn nhỏ xíu. Anh sẽ làm tất cả để cho em vui. Ranh ngôn có câu : "Không có việc gì khó, chỉ sợ tiền không nhiều, đào cống và lấp bể, cố làm cũng thành không".
    Em đừng buồn vì những lời bạn anh nói nhé, nó nói em :" Nhìn xa cứ tưởng con người, nhìn gần mới biết đười ươi xổng chuồng". Anh đau lắm nhưng không sao, bôi cao sẽ khỏi, không khỏi ăn tỏi sẽ hết, không hết cho chết là vừa.
    Về nhà anh không nuốt trôi cơm cố gắng lắm mới chỉ có 6 bát phở. Một lần và mãi mãi anh muốn nói với em rằng anh yêu em như que kem mút dở, như dưa bở với đường, như lọ tương ngâm cà pháo, như con báo với cánh rừng, như muối vừng với lạc, như lão Hạc với con chó vàng ...
    Thôi mệt quá rồi anh đành phanh bút ở đây. Chào em và yêu em nhiều, chúc em gặp nhiều ác mộng, anh sẽ hiện ra để cùng em chạy trốn.
    Hôn em như cún con hôn mèo con
  6. chua_ngan_ai_bao_gio

    chua_ngan_ai_bao_gio Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/07/2006
    Bài viết:
    608
    Đã được thích:
    0
    Chuyện cổ tích sự kết duyên VietTel & VNPT
    Ngày xửa ngày xưa, ở một vương quốc nọ có hai vợ chồng nhà nọ tên là VN và PT. Sau những năm dài cố gắng hoạt động, phấn đấu hai vợ chồng đó đẻ đc hai đứa con đặt tên là VINAPHONE và MOBIPHONE. Do tình hình kinh tế của vương quốc khó khăn nên hai vợ chồng quyết định chuyển đổi cơ cấu kinh tế, chuyển sang bán PHỞ với hai món chính là Tái nạm do thằng VINAPHONE phụ trách và Tái gầu do thằng MOBIPHONE phụ trách. Thời mới đầu, vương quốc chưa có ai biết làm và bán phở nên hai vợ chồng VNPT làm ăn cũng được. Dù khách hàng chỉ ăn một miếng thịt hay một sợi phở cũng tính tiền 03 bát (?). Thậm chí nhiều lúc khách hàng vào ngứa tay cầm cái giấy chùi mồm hoặc cầm cái tăm xỉa răng là cũng được coi là đã ăn rồi và được tính tiền 03 bát. "May mà thời nay anh em chúng ta ăn phở bát nào trả tiền bát đấy, người ta gọi là húp nước trả tiền".
    Rồi xã hội phát triển, đất chật người đông, vào một ngày đẹp trời nọ có một ông kia cũng nổi hứng lên quyết định đi bán phở. ông ta tên là VTel. Nhưng do nhà nghèo, không có tiền và có tiền cũng không xây quán được kịp thế là ông ta bèn chuyển nhà đến gần nhà vợ chồng VNPT rồi bán hàng. Phong cách bán của ông ta ban đầu là sang quán nhà VNPT, mượn bàn ghế, bát đũa, thậm chí cả bếp rồi mang bánh phở và thịt (Là hai thứ Vtel có sẵn) rồi bắt đầu bán hàng. Chiêu hút khách của ông Vtel là "ăn bát nào trả tiền bát đấy", rồi "ăn miếng thịt nào trả tiền miếng thịt đấy", rồi "ăn phở khuyến mại bát : có thể ăn xong rồi vứt bát". Cộng thêm với giá rẻ giật mình với phương châm : "Bát phở của mình bao giờ giá cũng phải thấp hơn của họ. Lỗ cũng được." nên phở của ông Vtel bán rất chạy, mọi người bỏ dần phở của ông bà VN&PT. Bực mình quá ông bà VN & PT bèn không cho mượn bát hoặc bất đắc dĩ phải cho mượn thì ông bà cho mượn bát bẩn (chưa rửa!!!!!!!!!!). Thế là ông Vtel bán phở có phần chững lại. Ông ta bèn kiện lên quốc vương và bắt triều đình ép vợ chồng nhà VN PT phải cho mượn bát đũa và bàn ghế. Không dám cãi vợ chồng nhà VNPT phải cho mượn nhưng cũng lắm võ mà không thấy các cụ xưa kể lại...
    Lại nói vợ chồng nhà VN & PT sau khi bị triều đình ép phải chiều ông Vtel thì ức lắm nhưng không làm gì được, vẫn phải cung cấp cho ông ta. Chỉ thi thoảng mới dồn khách hàng của ông Vtel vào thế bí với lý do khách hàng của hai thằng con ông đã ngồi chật chỗ trong quán rồi, không còn chỗ cho khách hàng của ông Vtel kia nữa.
    Vào một ngày đẹp trời nọ hai vợ chồng VN & Pt mới nghĩ ra một cách là đến xin nhà vua cho mình giảm giá để còn bán hàng cạnh tranh nhưng triều đình đã không chấp nhận với lý do "mày giảm giá thì nó chết a`. Mà nó chết thì ... tao ở với ai". Hai vợ chồng nhà VN & PT ức lắm nhưng đành phải nghe theo.
    (Sở dỹ hai vợ chồng nhà kia phải chiều theo triều đình vì nghe đâu ông Vtel là con nuôi của Quan Tổng quản nắm quyền quản lý tất cả binh mã của triều đình (?). )
    Ông Vtel được thể triều đình đang cưng chiều mình thì càng làm tợn. Ông ta liên tục giảm giá cho khách mặc dù bát đũa và địa điểm bán hàng vẫn phải đi mượn của hai vợ chồng nhà VN & PT.
    Rồi một ngày kia, triều đình dưới sức ép của văn võ bá quan đã đành phải nhượng bộ đồng ý cho hai vợ chồng VN & PT giảm giá chứ không thì khách hàng bỏ hết sang ăn phở của ông Vtel thì cũng ....
    Lại nói ông Vtel sau khi biết tin vợ chồng nhà hàng xóm sắp được giảm giá thì ức lắm, ức không chịu được, thế này thì ức chết mất.... thế là ông ta cho gọi hết cả đội bưng bê, rửa bát, nhặt rau, thái thịt, cả thằng trông nồi nước dùng lại bàn phương cách đối phó.
    Thằng rửa bát giơ tay :
    Theo ngu ý của đệ, đại ca cứ giảm thấp hơn nó 30 % là được. Lần sau nó có xin giảm giá nữa triều dình cũng ko cho đâu.
    Ông thái thịt lên tiếng :
    Ko được, phải giảm 50% và cho ăn một bát khuyến mại một bát mang về cho vợ con
    Cô bưng bê nói :
    Theo cháu, chú ko giảm giá mà cứ khuyến mãi mạnh vào cho cháu kiểu gì cũng ăn tiền
    Tổng hợp lại Ông Vtel đã ra chiêu như sau:
    - Tất cả các bát phở đầu tiên trong ngày của khách ko thèm lấy tiền
    - ăn một bát tặng 01 bát + 01 miếng tái gầu
    - Khách hàng vào quán (Nhưng phải ăn của ông vì quán ông vẫn mượn) thứ 1000.000.000 được tặng 1000.000.000 bát (ăn cả đời).
    - Có nhiều bát đẹp cho khách hàng lựa chọn
    - Giảm giá còn 5.900 đ / bát như em đã nói ở trên........
    Theo dự báo những cơn bão mới từ nhà VN & PT sẽ sắp xuất hiện. Thực hư ra sao hạ hồi phân giải
    Lại nói, sau khi gia đình VN & PT giảm giá xuống còn 6.000 đ/bát ông Vtel tức lắm. Ông ngửa mặt lên trời mà than rằng : "Trời đã sing ra Vtel sao còn sinh ra VINA và MOBILE".
    (Trong khi rõ ràng tái chín và tái gàu của nhà VN & PT có trước).
    Từ khi nhà ông Vtel quyết định khuyến mãi cho các hộ gia đình ăn phở bát đầu tiên không lấy tiền thì vấn đề phát sinh bắt đầu sảy ra. Các chú nhà ta cứ để phần đến đêm sau khi xem bóng đá say sưa, cá độ bét nhè mới bắt đầu đi ăn phở của ông Vtel. Thế là tranh chấp sảy ra, ông Vtel chẳng "tưởng tượng" ra là người ta ăn phở bát đầu tiên nhiều như thế mặc dù bát đầu tiên là vào 8h30 tối. Thêm vào đó, các chú ăn xong mặc dù chẳng biết mình có phải trả tiên hay không cứ tập trung vào con mẹ tính tiền để hỏi giá. Thế là vấn đề phát sinh đã sảy ra. Mịa kiếp, một lúc 1.000.000 người hỏi xẻm bát phở mình vừa ăn hết bao nhiêu tiền thì nó trả lời thế nào được, Thế là ông Vtel tức giận bảo : Tao dek biết chúng mày ăn hết bao nhiêu tiền, chúng mày mà dek trả thì tai cứ trừ tiền rồi tao xin lỗi sau. Mà chúng mày vào ăn sau không được phục vụ thì là lỗi của bọn nhà bên cạnh không phục vụ kịp thời cho chúng tao bán hàng thôi"
    Ko bao giờ có chuyện đền bù cho cái việc các ông vào ăn nhưng chúng tôi không phục vụ kịp vì đó không phải là lỗi của chúng tôi.
  7. chua_ngan_ai_bao_gio

    chua_ngan_ai_bao_gio Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/07/2006
    Bài viết:
    608
    Đã được thích:
    0
    Có hai chàng trai đến nhà người bạn gái chơi (cô gái là người yêu của một trong hai người kia).Khi đến nhà cô gái, một trong hai chàng trai nọ vào nhà còn một chàng ở ngoài. Bố cô gái mời chàng trai uống nước và tiếp chuyện rất nhiệt tình. Đến khi về, ra đến cổng chàng trai này mới nói với cậu bạn đợi ngoài cổng....mày ơi ông ấy quý tao như bác Hồ.... Mấy ngày hôm sau, chàng trai lại đến nhà cô gái đó. Hôm đó bố tiếp chàng trai vẫn nhiệt tình như mọi khi, đến khi pha nước xong, bố cô gái mới mời chàng trai: "cháu mời bác Hồ uống nước".... sự việc tiếp theo thế nào....
  8. chua_ngan_ai_bao_gio

    chua_ngan_ai_bao_gio Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/07/2006
    Bài viết:
    608
    Đã được thích:
    0
    Đợi tôi mặc quần đã
    Buổi tối, khách mới đến ngồi chơi có vài phút, chủ nhà đã vội vàng thổi phụt đèn đi:
    - Ngồi nói chuyện với nhau, hà tất cần đèn với đóm, tốn dầu vô ích.
    Chuyện trò xong, chủ nhà đứng dậy châm đèn. Khách vội kêu lên:
    - Ấy khoan, đợi tôi mặc quần vào đã. Ngồi trong bóng tối hà tất phải mặc quần, mòn đũng vô ích.
  9. chua_ngan_ai_bao_gio

    chua_ngan_ai_bao_gio Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/07/2006
    Bài viết:
    608
    Đã được thích:
    0
    50 và 100
    Chàng và nàng nghĩ ra cách tiết kiệm là mỗi lần "mi" nhau một cái thì chàng đưa tặng nàng một tờ 50 nghìn đồng bỏ vào con lợn đất. Đến cuối năm, nàng đập lợn. Chàng hý hửng đứng bên cạnh, chờ đếm tiền.
    Bỗng nhiên chàng đần mặt ra khi thấy lẫn trong đống tiền 50 nghìn đồng có cả tờ 100 nghìn. Chàng ngạc nhiên hỏi:
    - Em, sao lại có cả tờ 100 nghìn?
    - Chứ anh tưởng ai cũng keo kiệt như anh sao? - nàng trả lời.
  10. chua_ngan_ai_bao_gio

    chua_ngan_ai_bao_gio Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/07/2006
    Bài viết:
    608
    Đã được thích:
    0
    Loạn​
    Tại văn phòng mới, sếp đang phân chia bàn làm việc: - Từ cửa trở vào lần lượt là chỗ của Xướng, Hợp, Hưởng, Giao.
    Giao rụt rè hỏi:
    - Thưa sếp, em muốn đổi chỗ cho anh Xướng được không ạ?
    Sau một cái nhíu mày, sếp quát:
    - Không được, các cô cậu mà làm ăn thế thì loạn.

Chia sẻ trang này