1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Mỗi ngày một bài thơ (Thơ Đào Phong Lan)

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi meothun, 27/08/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. meothun

    meothun Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/08/2004
    Bài viết:
    4
    Đã được thích:
    0
    Mỗi ngày một bài thơ (Thơ Đào Phong Lan)

    Em không thể nói lời từ biệt (thơ Đào Phong Lan)


    Em không thể nói lời từ biệt
    Như vung tay ném đá qua trời
    Nơi ta đứng
    Mùa thu ngơ ngác
    Đám cúc hoa óng ả xanh ngời
    Bài hát cũ
    Con đường xưa anh hát
    Gió giận nhau, đi mãi không về
    Đám lá nép vào nhau
    Buồn xơ xác
    Ngã xuống mặt đường chiếc bóng tái tê..

    Câu thơ rơi như lá vàng trên đất
    Khẽ cuốn theo gót gió la đà
    Cửa đóng mở ngôi nhà hạnh phúc
    Như đón em vào
    Lại đuổi em ra...

    Em không thể nói lời từ biệt
    Giọt thu rơi vỡ tan tành
    Anh nhìn kìa,
    Muôn ngàn chiếc lá
    Chỉ run run
    Lặng lẽ
    Xa cành...






    Vọng (thơ Đào Phong Lan)

    Chiều nay nắng về qua ngõ
    Lạnh, bỗng dưng đến se lòng
    Nắng rụng một màu nhạt đỏ
    Cô đơn phủ bụi quanh phòng.
    Người không còn yêu ta nữa
    Bỏ đi một bóng trên đời
    Dòng sông muộn phiền lần lữa
    Lê chân về phía mặt trời

    Bắt gặp một dòng nước mắt
    Xưa bỏ trốn bên kia đồi
    Thấy không đâu trên trái đất
    Hoang vu như chỗ ta ngồi...





    Nửa đêm (thơ Đào Phong Lan)

    Khi biết anh không còn đến nữa
    Chiếc dù xanh lặng lẽ hiên nhà
    Thả xuống những giọt chờ thấm mệt
    Ngày chưa sang và đêm chưa qua.
    Em đứng nép mình vào bóng tối
    Sợ cơn mưa ồn ã sẽ buồn
    Gió quẩn quanh
    Ngập ngừng
    Rười rượi
    Thổi tung lên những chiếc lá bồn chồn...

    Mưa đã rơi ắp đầy nỗi nhớ
    Tràn sang cả nửa đêm dài
    Lũ kiến đen vội vàng về phía sáng
    Như sợ mình không đến kịp ban mai...

Chia sẻ trang này