1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Mỗi ngày một câu chuyện cát đá ...!!!

Chủ đề trong '1981 - Hội Gà Sài Gòn' bởi phale81, 11/04/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. phale81

    phale81 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/09/2004
    Bài viết:
    1.967
    Đã được thích:
    0

    Anh,
    Em chưa biết anh là ai, chưa biết khi nào chúng mình sẽ gặp nhau và gặp nhau ở đâu. Hy vọng chúng mình sẽ sớm gặp nhau thôi anh ha!
    Em mong khi gặp nhau, anh sẽ phải lòng em ngay và sẽ yêu em thắm thiết. Mà phải yêu em vì chính con người em chứ không phải cái gì khác đâu nha ! Hy vọng anh sẽ không đứng núi nọ trông núi kia, sự đời vốn tương đối thôi anh ạ . Vậy khi đi với em, anh sẽ tự hài lòng, không mong gặp cô gái khác mảnh mai hơn, đẹp gái hơn . Mong rằng anh sẽ không so sánh em với những cô gái khác, họ có thể có những nụ cười tươi xinh hơn, rực hở hơn . Khi ở bên nhau , hy vọng anh sẽ là niềm vui của em , luôn làm cho em thấy yêu đời và luôn cười tươi . Khi em đau đớn anh sẽ là người quan tâm chăm sóc em, anh sẽ là người suốt đời em tin cậy .
    Sở thích của anh có thể em không quen, nhưng em sẽ cố gắng dung hoà niềm vui của chúng mình và em mong anh cũng như vậy. Em mong sẽ được anh dẫn đi chơi, và anh đừng hỏi em muốn đi đâu, chỗ nào em cũng thích miễn là chúng ta được ở bên nhau, được hiện hữu ở đời . Được sống cạnh người mình yêu, em cho đó là hạnh phúc nhất và hằng tạ ơn trời , tạ ơn đời về điều đó.
    Nếu anh thấy em khóc, nêm hiểu rằng không phải lỗi tại anh đâu . Khi đó anh cứ ôm em vào lòng , thật chặt, thật khăng khít, em sẽ nguôi ngoai . còn nếu như em khóc vì anh làm em buồn, anh cũng cứ làm như vậy.
    Nếu chẳng may chúng mình phải chia tay nhau, anh cũng sẽ hiểu rằng, buồn thật đấy, nhưng em mong mãi mãi làm bạn của anh . Phải chia xa, chắc trong lòng anh cũng sẽ có đôi lúc oán hận, nhưng rồi anh sẽ nguôi ngoai và sẽ sẵn sàng nhận em là một người bạn thân thiết.
    Hãy nói ngay cho em biết điều gì làm anh phiền muộn hay điều gì chưa ổn thỏa. Em muốn anh luôn trung thực với em . Nếu em gặp một ngày phiền muộn, mong anh sẽ an ủi em bằng những nụ cười, những vỗ về vuốt ve âu yếm.
    Mong anh sẽ không nghĩ là em đòi hỏi anh quá đáng . Hãy hiểu và thông cảm, em mạnh mẽ mấy cũng chỉ là một người con gái, bướng bỉnh ngang tàng nhưng lại nhút nhát, yếu đuối nhỏ bé khi ở bên anh.
    Mong rằng chúng mình sẽ sớm gặp nhau và biết đâu đó chẳng là một cuộc gặp gỡ định mệnh, sẽ gắn bó chúng ta suốt đời với nhau . Người ta nói, mỗi một mối liên hệ là một ván bài mới, mà... em thì chơi bài dở lắm anh ạ . Nhưng em sẽ cố gắng hết mình để tỏ ra dễ thương và yêu anh tha thiết, vì chính con người anh, và không đòi hỏi gì nhiều quá ở anh.
    Cám ơn anh đã chú ý đọc "bức thư gửi người tình nhân không quen biết" này.
    Hẹn gặp anh
    Em.
  2. belysymbol

    belysymbol Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/11/2002
    Bài viết:
    3.140
    Đã được thích:
    0
    Bạn này ngược lại với mình. Mình cũng nhận được tin nhắn đánh ghen thế. mình lại chọc cho họ nổi ghen hơn keke
  3. phale81

    phale81 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/09/2004
    Bài viết:
    1.967
    Đã được thích:
    0
    MỘT TÂM HỒN ĐỒNG ĐIỆU
    Ngày xa xưa, có một ông thầy và một học trò nằm dưới một gốc cây lớn, gần một bãi cỏ lớn. Bỗng học trò hỏi thầy với giọng rất bi quan:
    Trò: Dạ thưa thầy, con không biết làm sao để ta tìm được tâm hồn đồng điệu với mình. Xin thầy giúp con!
    Thầy: (Im lặng một lúc rồi chậm rãi nói) À, đây là một vấn đề khó và dễ.
    Trò: ???
    Thầy: Hãy nhìn đây. Phía trước có một bãi cỏ, tại sao con không đi lại đó và cố gắng tìm một cọng cỏ đẹp, ngắt nó cho ta. Chỉ một cọng thôi nhưng nhớ đừng bao giờ đi ngược trở lại, cứ bước tới thôi nhé!
    Trò: Thưa vâng, xin chờ con (anh chàng xăm xăm bước vào đồng cỏ)
    Một vài phút sau...
    Trò: Thưa thầy, con đã về.
    Thầy: Sao ta không thấy cọng cỏ đẹp nào trên tay con cả?

    Trò:
    Trên đường đi, con thấy rất nhiều cỏ đẹp nhưng con nghĩ sẽ tìm thấy một cọng đẹp hơn vì thế con không hái. Con đã không nhận ra rằng con đã đi hết bãi cỏ mà vẫn chưa tìm được điều mong đợi. Vì thầy bảo con không đi ngược trở lại nên con chẳng thể làm gì được cả.
    Thầy: Đó là điều đã xảy ra trong đời thật. Những cọng cỏ tượng trưng cho những người xung quanh con. Cọng cỏ đẹp giống như một người thu hút con và việc tìm kiếm không quay lại trên đồng cỏ chính là thời gian. Trong việc tìm kiếm tâm hồn đồng điệu, nếu con thường xuyên so sánh và hy vọng sẽ có người tốt hơn, con sẽ bỏ phí cuộc đời. Hãy nhớ "thời gian chẳng quay trở lại". Hãy chấp nhận đối tượng như họ vốn là như thế.
  4. phale81

    phale81 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/09/2004
    Bài viết:
    1.967
    Đã được thích:
    0
    Truyện của Ng.
    Một chàng trai đưa cô bạn thân vào quán uống nước. Sau khi người phục vụ đặt hai ly nước trắng lên bàn và đợi thì cô gái chợt đặt câu hỏi:
    _ Đố bạn "tình yêu" là gì ?
    Chàng trai mỉm cười quay sang cô phục vụ và nói:
    _ Chị cho em một ấm trà, một ly cà phê đen, một ly cà phê sữa, và một ly sâm-banh.
    Mọi thứ được mang ra, chàng trai cầm lấy ấm trà và uống chén đầu tiên.
    Anh ta nói:
    _ Tình yêu như ấm trà này. Khi ta uống nước đầu sẽ rất đậm đà, nước thứ hai sẽ dìu dịu và thanh thanh.
    _ Còn nước thứ ba thì sao? Tình yêu không như ấm trà này, bởi sau nước thứ ba ấm trà sẽ không còn hương vị ban đầu.
    Anh ta lại nhấp một ngụm cà phê đen và nói:
    _ Tình yêu mang hương vị của ly cà phê đen này, lúc đầu có thể phải trải qua vị đắng nhưng dần dần vị ngọt và thơm sẽ thấm dần.
    _ Nhưng tình yêu không như là cà phê sữa. Uống cà phê sữa ta sẻ cảm thấy ngay vị ngọt, vị ngọt đến rất nhanh và đi rất nhanh. Còn tình yêu không như vậy.
    Anh ta lại uống ly sâm-banh.
    _ Tình yêu như ly rược này, nó thật nồng nàn, ấm áp và êm đềm.
    _ Không! Tình yêu không hề là thứ nước khai vị chua loét này được.
    Chàng trai lo lắng vì không tìm được câu trả lời. Bất chợt anh nhìn thấy ly nước trắng trên bàn, anh ta reo lên:
    _ Đúng rồi, hãy nhìn ly nước kia, nó thật tinh khiết và giản dị. Rượu, cà phê và trà cũng phải bắt nguồn từ nước. Tình yêu cũng vậy, cái nồng nàn, ngọt ngào, êm đềm và cay đắng cũng xuất phát từ lòng chân thành và những điều giản dị nhất. Bạn ah! Tình yêu là ly nước trắng.
    Cô gái ngồi im, đôi mắt mở to. Và rồi cô nhấc ly nước lên và đặt vào tay chàng trai.
    Chàng trai đã hiểu rằng anh ta đã có câu trả lời đúng.!!!!!!!!!!!!!
    -------------------------------------------------------------------------------
    Còn bạn, bạn đã tìm ra câu trả lời cho mình chưa ???
  5. phale81

    phale81 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/09/2004
    Bài viết:
    1.967
    Đã được thích:
    0
    Thấy người hay thì phải cố mà bắt chước; thấy người dở thì phải tự xét để sửa mình.
    Chính mình có điều hay thì phải cố mà giữ lấy; chính mình có điều dở thì phải cố mà trừ đi.
    Cho nên người chê ta, mà chê phải thì tức là thấy ta; người khen ta mà khen phải tức là bạn ta; còn người nịnh hót ta lại là người cừu địch hại ta vậy.
    Cho nên người quân tử trọng thầy, quý bạn và rất ghét cừu địch, thích điều phải mà không chán, nghe lời cạn mà biết răng... như thế dù muốn hay không cũng không được.
  6. yonex2808

    yonex2808 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/05/2006
    Bài viết:
    65
    Đã được thích:
    0
    Bạn có biết vì sao mà giữa những ngón tay của chúng ta luôn có những khoảng trống không?
    Là vì sẽ có một bàn tay khác sẽ lấp đầy những khoảng trống đó.
  7. phale81

    phale81 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/09/2004
    Bài viết:
    1.967
    Đã được thích:
    0
    Cynthia và Alvin
    Cynthia và Alvin chơi với nhau từ nhỏ, và khi lớn lên một chút , tình bạn của họ chuyển thành tình yêu , nhưng bố mẹ hai bên không đồng ý .
    Rồi Alvin nhận được một học bổng du lịch . Sợ tình yêu sẽ ảnh hưởng đến việc học của Alvin , bố mẹ cậu tìm đến Cynthia, yêu cầu cô tránh mặt Alvin . Nghĩ đến sự nghiệp của Alvin nên Cynthia đồng ý .
    Alvin cực kỳ suy sụp. Vài ngày sau, Cynthia nghe chị gái Alvin nói rằng cậu đã tới London .
    Nhiều tháng trôi qua, Cynthia không nhận được tin gì từ Alvin. Đôi khi, ko chịu nổi nữa, cô gọi điện cho chị gái Alvin để hỏi thăm . Chị Alvin nói rằng cậu vẫn khỏe mạnh, học giỏi và đã có bạn gái mới .
    Cynthia cảm thấy mọi thứ như đều đảo lộn, dù biết đó là điều tốt nhất của Alvin. Cô cố quên Alvin, nhưng ko thể. Cynthia trở nên tuyệt vọng, mệt mỏi và hay khóc .
    Một đêm, khi Cynthia đang khóc, thì có tiếng chuông điện thoại. Đầu dây bên kia là tiếng của Alvin :
    - Cynthia, đừng khóc. Anh sắp về nhà rồi, chờ anh nhé !
    Chỉ được có thế, rồi Alvin vội vã gác điện thoại .
    Đêm hôm đó, Cynthia nằm mơ thấy Alvin. Họ gặp nhau ở khu công viên trước đây hai người thường đến chơi. Alvin nói rằng cậu rất vui được gặp lại Cynthia, rằng cậu ko hề có bạn gái mới. Nhưng trước khi Cynthia kịp hỏi gì thì Alvin đã biến mất.
    Sáng hôm sau, Cynthia vội vã gọi điện cho chị của Alvin, kể lại mọi chuyện và hỏi có phải Alvin sắp về không .Chị gái Alvin chợt òa khóc:
    - Cynthia, xin lỗi em, tất cả là do chị nói dối đấy. Alvin đã mất cách đây 6 tháng, nó bị tai nạn ô tô .... Alvin từng nói là nó không chịu được khi thấy em buồn ..... Chị đã nghĩ là có thể nói dối để em quên Alvin đi....
    Cho dù Cynthia khẳng định một ngàn lần rằng đêm hôm trước, Alvin đã thật sự gọi điện về cho cô, thì chị gái Alvin vẫn khăng khăng rằng đó chỉ là do cô tưởng tượng và sự thật là Alvin đã mất rồi .
    Nhưng Cynthia không tin. Cô tin rằng Alvin sẽ gọi điện lần nữa. Và đúng như thế, khoảng bằng giờ đêm trước, điện thoại reo. Cynthia nhấc máy ngay lập tức.
    Lần này, Alvin nói nhiều hơn, rằng cậu chưa bao giờ quên Cynthia, rằng cậu không ở cạnh Cynthia được, nhưng họ vẫn có thể nói chuyện qua điện thoại như vậy.
    - Anh đã sửa điện thoại rồi à ? - Mẹ Cynthia hỏi bố cô như vậy khi ông vừa bước vào nhà - Em thấy Cynthia nói chuyện điện thoại với ai đó suốt đêm hôm qua.
    - Em làm sao thế ? - Bố Cynthia lắc đầu khó hiểu - Anh đã sửa điện thoại đâu, máy vẫn hỏng mà !

    Câu chuyện thật buồn, nó nhắc chúng ta nếu chúng ta yêu thương một người, hãy biết trân trọng khi bạn còn có thể. Bởi không ai nói trước được tương lai, đừng bao giờ để mình phải hối hận vì mình đã không đủ quan tâm, không đủ yêu thương, hoặc không đủ can đảm để vượt qua những khó khăn, để giữ những gì mình yêu quý ..... Hãy gởi chuyện này cho những người bạn quan tâm, và nói với họ những gì bạn cảm thấy, nói với họ rằng bạn yêu quý họ đến mức nào .....

Chia sẻ trang này