1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Mỗi ngày một câu chuyện. ( Truyện ma, truyện cười, truyện phiếm, ..) sẽ được kể tại đây !

Chủ đề trong '1982 - Cún Sài Gòn' bởi oldtimer, 29/09/2008.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. cagivamitola

    cagivamitola Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    11/12/2007
    Bài viết:
    1.285
    Đã được thích:
    0
    NHỮNG KỶ LỤC LẠ VN
    1. Người biết tiếp thị đầu tiên: Mai An Tiêm (Ông này đi tiếp thị ... dưa)
    2. Người đi du lịch đại dương đầu tiên: An Dương Vương (Ông này đi tới giờ chưa về - chắc chắn ông phá kỷ lục của Nemo rồi)
    3. Người đánh ghen nhân từ nhất: Thủy Tinh: (Tay này chỉ lấy ... nước tạt tình địch chứ không chơi ... axit).
    4. Người đi du lịch vũ trụ đầu tiên: Từ Thức: Theo thuyết tương đối của Anstanh thì ông này đi với vận tốc lớn hơn vận tốc ánh sáng, do đó khi về vẫn ... trẻ măng.
    5. Trẻ vị thành niên tham gia quân đội sớm nhất: Thánh Gióng : Ông này thì khỏi nói, 3 tuổi đã làm tướng đi đánh giặc.
    6. Mối tình sét đánh kinh nhất: Tiên Dung - Chử Đồng Tử: Gặp phát ... cưới liền.
    7. Người được nhân bản vô tính đầu tiên: Cô Tấm, vì may mắn có ADN giữ lại nên dù có chết đi vài lần, cô vẫn sống lại, chỉ có điều truyện không đề cập ai đã làm việc này, có lẽ thời đó việc này là bí mật công nghệ không được tiết lộ.
    8. Người chậm thăng tiến nhất trong cuộc đời binh nghiệp: Đại Tướng Võ Nguyên Giáp: Ông được phong đại tướng từ lúc thành lập QDND Việt Nam, và tới giờ vẫn là ... Đại Tướng, chả lên được cấp nào.
    9. Người đặt chân lên mặt trăng đầu tiên: Chú Cuội, lên đó thăm chị Hằng bỏ vợ ở nhà luôn, giờ cũng chưa thèm về.
  2. cagivamitola

    cagivamitola Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    11/12/2007
    Bài viết:
    1.285
    Đã được thích:
    0

    Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam
    Độc lập - Tự do - Hạnh phúc

    ------------------

    ĐƠN XIN YÊU THÊM



    Kính gửi: anh Phạm Ngọc X, 26 tuổi.
    Quê quán: làng Y, xã R, huyện M, tỉnh L.

    Tên em là: Nguyễn Thùy Trang
    Chức vụ: Người yêu của anh.

    Em viết đơn này xin trình bày với anh một việc như sau:

    Ngày 21/6/2007, tại sân công ty khoáng sản Hòa Bình, em đã nhận được lời tỏ tình (dễ thương) của anh (qua điện thoại). Và kể từ giờ phút đó, chúng ta trở thành một đôi thực sự, không còn là anh em như trước nữa.

    Cũng kể từ đó, em cảm thấy tình yêu dành cho anh ngập tràn trong trái tim và cuộc sống của em (không biết anh có cảm thấy như vậy không). Đến nay được hơn một năm, con thuyền tình yêu của chúng ta đã trải qua biết bao sóng gió, đã gặp không biết bao khó khăn, thử thách trong cuộc hành trình, đến nỗi có lúc tưởng chừng như bị đánh chìm và không thể đi tiếp được nữa.

    Nhưng nhờ được tiếp nhiên liệu kịp thời (sức mạnh tình yêu của chúng ta), con thuyền đã vượt qua tất cả và vững vàng tiến bước. Dù vậy, khó khăn thử thách vẫn luôn dai dẳng. Vì thế, em xin đề nghị với anh: Hãy tiếp tục hợp tác cùng em chèo lái con thuyền tình yêu này đến suốt cuộc đời, vì ngoài anh ra không còn ai khác làm được điều đó.

    Nếu anh đồng ý, em xin hứa với anh một số điều sau:

    Điều 1: Tiếp tục phát huy việc hết lòng yêu thương anh, quan tâm chăm sóc anh.

    Điều 2: Xin hứa đi đâu cũng báo cáo anh, ít giao du với những người bạn khác giới để anh không bao giờ phải bận tâm và nghi ngờ.

    Điều 3: Nghe lời anh hơn.

    Em rất mong anh sẽ gạt bỏ hết những mối quan tâm khác mà nhận lời hợp tác cùng em, toàn tâm toàn sức lo cho cuộc hành trình sắp tới. Được như vậy em xin chân thành cảm ơn.

    Hà Nội, ngày X tháng Y năm 2008,

    Người làm đơn
    Nguyễn Thùy Trang
    nguồn vnexpress
    đọc cái này xong là tui bó hand
  3. fanleehuy

    fanleehuy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/03/2006
    Bài viết:
    566
    Đã được thích:
    0
    KIẾM KHÁCH
    Một kiếm khách bị kẻ thù đánh rơi xuống giếng, anh tìm được một cuốn bí kíp, trên đó ghi: "Đây là pho võ công tuyệt đỉnh: Uất ức bí kiếp; muốn luyện được phải tự hoạn" Có thù thì phải trả, kiếm khách không do dự rút kiếm ra, xoẹt !&*%%$#@# Giở sang tiếp trang tiếp theo của bí kíp, có ghi "tuy nhiên nếu không hoạn cũng không sao". Đọc xong kiếm khách uất quá thổ máu mà chết
    ặc ặc.....
  4. ANHmuonoieuEM

    ANHmuonoieuEM Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    24/02/2007
    Bài viết:
    933
    Đã được thích:
    0
    Vì sao phụ nữ khóc...
    =====================
    Một cậu bé hỏi mẹ:
    - Tại sao mẹ lại khóc?
    Người mẹ đáp:
    - Vì mẹ là một phụ nữ.
    - Con không hiểu - Cậu bé thốt lên.
    Người mẹ ôm chặt con và âu yếm:
    - Con không bao giờ hiểu được, nhưng nó là như thế đấy...
    Thời gian trôi đi, cậu bé lại hỏi cha:
    - Tại sao mẹ lại khóc hở cha?
    - Tất cả phụ nữ đều như thế, con yêu ạ - người cha mỉm cười đáp.
    Cậu bé lớn dần lên và khi trở thành một người đàn ông, anh vẫn thường tự hỏi: "Tại sao phụ nữ lại khóc?".
    Cuối cùng anh tìm đến một nhà hiền triết. Nghe hỏi, nhà hiền triết ôn tồn nói: "Khi Thượng đế tạo ra người phụ nữ, người phải làm cho họ thật đặc sắc. Người làm cho đôi bờ vai họ cứng cáp để che chở được cả thế giới, đôi tay họ mát lành để che chở sự yêu thương, và người cho họ một sức mạnh tiềm ẩn để mang nặng đẻ đau.
    Người cho họ một sự dũng cảm để nuôi dưỡng và chăm sóc gia đình, người thân, bạn bè ngay cả những lúc mọi người dường như buông trôi, và dù có nhọc nhằn đến mấy đi nữa họ không bao giờ than thở... Người cho họ tình cảm để họ yêu thương con cái ở mọi nghĩa trên đời, ngay cả những lúc con cái họ gây cho họ đau khổ.
    Người cho họ sức mạnh để chăm sóc người chồng của họ, tránh vấp ngã vì người tạo dựng họ từ những xương sườn của người đàn ông để bảo vệ trái tim anh ta... Người cho họ sự khôn ngoan để biết rằng một người chồng tốt sẽ không bao giờ làm tổn thương vợ mình, hiểu rõ sự chịu đựng của người phụ nữ và cô ta luôn thấp thoáng sau mỗi thành công của người chồng.
    Để làm được những việc nhọc nhằn đó, người cũng đã cho họ giọt nước mắt để rơi, để họ sử dụng bất cứ lúc nào và đấy là điểm yếu duy nhất của họ. Khi con thấy họ khóc, hãy nói với họ con yêu họ biết bao và nếu họ vẫn khóc, con hãy làm trái tim họ được bình yên".
  5. fanleehuy

    fanleehuy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/03/2006
    Bài viết:
    566
    Đã được thích:
    0
    Nằm trên giường, tôi tự hỏi đâu là những bí quyết thành công trong cuộc sống? Tôi tìm thấy câu trả lời ngay trong căn phòng này: Quạt đang quay chậm rãi nói với tôi: hãy luôn từ tốn. Trần nhà gợi ý: hãy cố gắng vươn cao. Cửa sổ bảo: hãy nhìn ra thế giới. Đồng hồ nhắc nhở: mỗi phút giây đều quí giá. Gương khuyến cáo: hãy nhìn lại mình trước khi hành động. Lịch nhắn nhủ: hãy theo kịp tin tức và thời đại. Và ...vợ nói: ?oNgủ đi cha nội, mai còn đi làm kiếm tiền đưa tui nữa!!.
    Ngày mới zui zẻ
  6. oldtimer

    oldtimer Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/06/2007
    Bài viết:
    1.900
    Đã được thích:
    0
    Án Mạng Đêm Cuối Năm
    Tác Giả: Agatha Christie
    Luật sư Mayher chăm chú quan sát chàng trai ngồi trước mặt ông, con người bị buộc tội giết người có dự mưu.
    - Voler, tôi thiết nghĩ, anh nên thành thật khai báo, tôi mới có thể bào chữa cho anh được.
    - Biết nói thế nào nhỉ. Tôi không thể bị buộc một tội mà tôi không hề làm. Tôi vô tội, tôi vô tội. Ông phải hiểu điều đó.
    - Vâng. Tôi đang cố gắng lo cho anh được tự dọ Nhưng mọi bằng cớ đều chống lại anh. Không phải cứ la lên là mình sẽ vô tội.
    - Tôi xin thề trước Thượng đế là tôi bị nghi oan. Tôi đã rơi vào một cái lưới không thể thoát ra được.
    - Anh đừng thề mà hãy nói rõ cho tôi nghe, anh quen bà Fren trong trường hợp nào?
    - Hôm đó, bà Fren suýt bị xe buýt tông, nên hoảng hồn đánh rơi đồ đạc tung toé ra đường. Tôi có mặt ở đó nên đã nhặt giùm cho bà ấy. Sau đó, tôi gặp lại bà trong một bữa tiệc tại nhà người bạn. Bà nhận ra tôi, nói chuyện với tôi rất thân mật, và khi ra về, bà yêu cầu tôi ghé thăm bà. Bạn tôi nói bà là một cô gái già rất giàu có, sống một mình với chị người làm và tám con mèo.
    - Anh đang túng thiếu, lại làm quen với một bà già giàu sụ và cố tình kéo dài sự liên hệ thân mật. Nếu chúng ta chứng tỏ rằng anh không hề biết bà Fren giàu và anh chỉ đến thăm vì xã giao...
    Mặt Voler tái đi:
    - Havey, bạn tôi đã nói vụ bà Fren giàu trước mặt tôi và rất nhiều người, một vài người còn chế giễu tôi là chuột sa hũ nếp nữa chứ.
    - Như vậy thì tôi phải giải thích sao khi một người trẻ tuổi đẹp trai như anh lại mất thì giờ cho một bà đã luống tuổi có tính khí khác thường.
    - Thú thật với ông, sau lần viếng thăm đầu tiên, bà đã khẩn khoản mời tôi đến nữa. Bà than rằng bà cô đơn quá, nên xem tôi như con. Bà tử tế, nuông chiều tôi, do đó, tôi thực sự cảm mến bà như một người mẹ.
    - Đến lúc nào thì bà ấy yêu cầu anh trông nom sổ sách cho bà?
    - Sau bốn, năm lần viếng thăm. Bà ấy tính toán kém trong việc hùn hạp làm ăn.
    - Vậy mà chị hầu phòng Jannette quả quyết rằng bà chủ của chị rất thạo việc. Đấy cũng là ý kiến của các ngân hàng có tài khoản của bà ấy.
    - Họ nói sao ấy chứ trước mặt tôi, bà ấy tỏ ra rất vụng về.
    Luật sư Mayher nhìn Voler. Ông tin vào sự vô tội của chàng thanh niên. Voler đã nói thật. Tâm lý các cô gái già là thường giả bộ ngây thơ để nhận ở những người đàn ông sự giúp đỡ. Và Voler đã đáp ứng được điều đó. Tằng hắng, ông hỏi:
    - Có bao giờ anh lợi dụng lòng tin của Fren để kiếm lợi riêng cho anh không? Tôi sẽ có hai cách để bào chữa. Nếu trung thực, anh sẽ không cần nhúng tay vào máu để kiếm được món tiền mà anh có thể kiếm được một cách lương thiện. Bằng ngược lại, anh có những thủ đoạn mà bên công tố biết và sẽ đưa ra. Khi đó, tôi sẽ bảo rằng anh chẳng dài gì mà giết con gà đẻ trứng vàng ấy cả.
    - Cảm ơn lòng tốt của ông. Tôi lúc nào cũng ngay thẳng khi làm việc với bà ấy. Nếu người ta cho rằng, tôi lợi dụng vật chất nơi bà ấy, thì cái chết của bà chỉ thiệt hại cho tôi thôi.
    Luật sư Mayher nhìn thẳng vào mắt Voler:
    - Anh có biết là bà Fren đã lập di chúc để một phần lớn tài sản cho anh không?
    Voler nhỏm dậy như bị điện giật"
    - Ông nói sao? Bà ấy để của cho tôi à? Vô lý.
    Giọng luật sư vẫn điềm tĩnh:
    - Anh không biết việc này thật à?
    - Ồ, tôi hoàn toàn không biết gì cả.
    - Vậy mà cô Jannette lại quả quyết là anh biết cơ đấy. Chính bà Fren đã tiết lộ với cô ta về chuyện này.
    - Jannette ghét tôi nên bịa đặt đấy. Ông phải tin lời tôi.
    - Anh đã đến nhà bà Fren vài buổi tối, chỉ có mình bà, và sáng hôm sau bà bị giết ở phòng khách. Quả thật tối hôm đó, lúc 9 giờ rưỡi, Jannette có ghé nhà bằng cửa sau để lấy một vài món lặt vặt ở phòng riêng rồi đi ngaỵ Cô ấy khai là có nghe thấy tiếng nói chuyện giữa bà chủ và một người đàn ông từ phòng khách.
    Voler đứng phắt dậy:
    - Vậy là tôi thoát nạn rồi. Vào lúc chín rưỡi, tôi đã về tới nhà. Vợ tôi có thể chứng minh cho tôi. Cảm ơn Thượng đế xui khiến Jannette ghé về đúng lúc.
    Nét mặt luật sư vẫn không bớt đăm chiêu:
    - Vậy theo ý anh, ai đã giết bà Fren?
    - Một tên cướp. Y đã dùng thanh sắt đập vào đầu bà Fren. Một cánh cửa sổ bị phá vỡ, một số đồ vật bị lấy đi. Nếu không có sự nghi ngờ vô lý của Jannette và ác cảm của cô ta đối với tôi...
    - Sự việc không đơn giản như vậy đâu. Anh nói anh về nhà lúc chín rưỡi, vậy mà Jannette lại nghe tiếng đàn ông nói chuyện với bà chủ trong phòng khách. Không lý bà ấy đi nói chuyện bình thường với một tên cướp?
    - Dù sao đi nữa, người đó cũng không phải là tôi. Tôi đã có mặt tại nhà lúc chín rưỡi. Xin ông hãy đến gặp Romen, vợ tôi sẽ xác nhận lời khai của tôi.
    - Bà Fren biết anh có vợ không?
    - Dĩ nhiên là có.
    - Jannette đã khai là chưa bao giờ anh đem vợ đến thăm bà Fren, cho nên bà ấy tưởng anh độc thân và có ý định sẽ lập gia đình với anh.
    - Vô lý, bà ta quá già.
    - Chuyện đó không thành vấn đề.
    Voler đỏ mặt:
    - Đó chỉ là sự tưởng tượng của Jannettẹ Tôi van ông, hãy đến gặp vợ tôi.
    Romen, vợ Voler là một phụ nữ cao lớn, tiều tụy. Bà tiếp luật sư Mayher với vẻ hững hờ. Trông bà bình tĩnh đến lạnh lùng, điều này đã làm cho luật sư e ngại. Dù muốn dù không, ông cũng phải trình bày mọi việc cho người đàn bà ấy nghe. Im lặng một lát, Romen cất giọng đanh thép:
    - Voler muốn tôi xác nhận là tối hôm đó, hắn trở về nhà lúc 9 giờ 20 phút chứ gì. Đừng hòng. Tôi không bao giờ đồng lõa với kẻ sát nhân đâu. Ông hãy nghe cho rõ đây, tôi xác nhận là Voler đã biết Fren có để lại gia tài cho hắn nên hắn đã giết mụ già để sớm được vinh thân. Tối hôm đó hắn trở về lúc 10 giờ hai mươi, trên áo đầy máu. Hắn thú nhận tất cả với tôi. Tôi sẽ là nhân chứng buộc tội hắn.
    - Chị không thể làm chứng chống lại chồng.
    - Hắn không phải là chồng tôi mà là một người đàn ông tồi tệ. Tôi căm thù hắn. Tôi muốn trông thấy hắn bị treo cổ.
    - Tôi sẽ đến gặp chị sau khi liên hệ với Voler.
    Romen bĩu môi:
    - Ông tin là hắn vô tội ư? Thật đáng thương!
    Trước ngày tòa xử, luật sư Mayher nhận được một lá thư, nét chữ nguệch ngoạc: "Nếu ông muốn vạch mặt mụ đàn bà đã hại chồng mình như thế nào, mời ông mang theo 2.000 đô la, đến địa chỉ X... vào lúc 19 giờ, hỏi bà Motion".
    Khó khăn lắm, luật sư Mayher mới tìm thấy địa chỉ căn nhà. Đó là một túp lều ổ chuột nằm trong một con hẻm lầy lội, dơ dáy. Một mụ già lưng còng đợi ông sau cánh cửa:
    - Chào anh chàng luật sự Vào đây, vào đây.
    Ngọn đèn trên trần tỏa ánh sáng lờ mờ. Luật sư Mayher giật mình khi thấy gương mặt mụ già đầy những vết sần sùi đỏ hỏn. Mụ cất tiếng the thé:
    - Axit đấy, anh bạn trẻ ạ. Tôi sẽ trả thù, trả thù.
    - Thôi đi, bà hãy vào vấn đề nhanh lên.
    Bàn tay gầy đét với những ngón cáu bẩn đưa ra:
    - Thế tiền đâu? Phải đủ hai ngàn đấy nhé.
    - Nếu bà biết điều gì đó, bà có bổn phận ra tòa làm chứng.
    - Không. Tôi chả biết quái gì cả, nhưng tôi có thể cho anh một vài thứ rất haỵ Anh có thích đọc một lá thư của mụ Romen không? Rất cần thiết cho anh đấy. Đưa tiền đây.
    - Tôi chỉ có một ngàn thôi. Nếu bà không chịu tôi xin kiếu.
    - Quỷ tha ma bắt anh đi. Nào, bốc xỉa ngay.
    Mụ già rút dưới tấm nệm rách ra một xấp bì thư, ném trước mặt Mayher:
    - Chắc chắn anh sẽ khoái lá thư trên cùng.
    Tất cả đều là những bức thư tình, do Romen viết gửi cho một người tên Mac. Lá thư cuối cùng viết đúng ngày Voler bị bắt: "Mac yêu quý, Voler vừa bị bắt vì tình nghi giết người. Em biết, Voler là một tên hiền như bụt, không hại đến một con ruồi. Nhưng em sẽ khai trước tòa là hắn trở về nhà với máu me đầy mình và đã thú nhận tội lỗi với em. Hắn sẽ bị treo cổ và chúng ta sẽ có nhau... ".
    Mụ già nói thêm:
    - Mac là chồng tôi. Ngày xưa, vì con bé Romen mà anh ta đã tạt axit vào mặt tôi. Tôi thù nó và đã theo dõi, rình rập nó trong bao nhiêu năm trời. Bây giờ nó sẽ bị trừng phạt vì tội khai man để đẩy chồng vào tù. Anh cứ tin đi. Hãy đến rạp chiếu bóng Eden đưa tấm hình Romen ra, người ta sẽ cho anh biết sự thật.
    Không bỏ phí thời gian, luật sư Mayher đến ngay rạp chiếu bóng và ông đã đạt được ý muốn. Chẳng qua, trước khi lấy Voler, Romen từng là diễn viên kịch, nên nhiều người biết mặt. Họ xác nhận, đêm hôm xảy ra án mạng, Romen vào rạp coi xuất chót, vào lúc 10 giờ 20.
    Ngày họp tòa. Romen khai rằng buổi tối hôm xảy ra án mạng, Voler ra khỏi nhà mang theo một thanh sắt. Hắn trở về lúc 10 giờ 20 và thú nhận với chị là đã giết bà Fren, hắn còn dọa sẽ giết chị nếu chị nói sự thật.
    Lập tức, lá thư tội lỗi được đưa ra. Các chuyên viên về chữ viết đã xác nhận chữ trong thư đúng là của Romen. Người đàn bà điêu ngoa đã phải gục đầu thú nhận. Quả thật, Voler đã trở về nhà lúc 9 giờ 20 như lời anh đã khai.
    Voler được trắng án.
    Nhưng sự việc không ngừng ở đây, bởi lương tâm luật sư Mayher cảm thấy không yên. Lòng dạ Ông bồn chồn khi nhớ lại những cử chỉ của Romen trước vành móng ngựa. Lưng chị hơi còng, bàn tay phải luôn xòe ra, một thói quen kỳ la... hình như ông đã thấy một người cũng có cái tật như thế. Ai? Luật sư giật nẩy mình. Đúng rồi, Romen đã từng là kịch sĩ... mụ già mặt thẹo!
    Ông tìm đến nơi Romen đang trả giá ba tháng tù vì tội khai man. Đầu óc ông quay cuồng với bao câu hỏi. Tại sao? Tại sao?
    Người đàn bà trở lại vẻ lạnh lùng cố hữu:
    - Tại sao tôi lại chơi cái trò ấy à? Tôi phải cứu chồng tôi chứ. Một lời khai của người vợ thương chồng đâu có thuyết phục được ai. Nếu những lời nói của tôi không tự ý mình, mà do những tác động bên ngoài bắt buộc thì ai cũng phải tin. Tôi bị phạt tù vì khai man hại chồng, nhưng chồng tôi sẽ được cảm tình của tòa và mọi việc sẽ thuận theo chiều hướng tốt đẹp.
    - Còn tập thử Còn anh chàng Mac?
    - Nếu chỉ viết một lá thư thì có vẻ giả tạo quá. Còn anh chàng Mac ư? Làm gì có, đó chỉ là một cái tên ma.
    Luật sư Mayher hậm hực:
    - Lẽ ra chị không nên làm thế. Chúng ta có thể chứng minh sự vô tội của Voler bằng một cách hợp pháp hơn.
    Romen nhếch mép:
    - Thế ông vẫn tin Voler vô tội ư?
    - Dĩ nhiên. Chị đã rõ là tôi tin như vậy.
    - Tôi thì chả rõ gì cả. Tôi biết chắc là chồng tôi đã giết bà Fren. Để làm gì ư? Vì chúng tôi quá nghèo, ngài luật sư ạ.
  7. niin

    niin Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/05/2006
    Bài viết:
    1.380
    Đã được thích:
    0
    Sau khi đãng trí dùng lộn xà bông bột gội đầu, một sinh viên vào hiệu cắt tóc, nói với thợ:
    - Này anh, tóc tôi chỉ còn có ba sợi thôi. Anh cắt cẩn thận nhé!
    Anh thợ hỏi:
    - Vậy anh định cắt kiểu gì?
    - Mái lật!
    Anh thợ loay hoay một lúc, bỗng làm rụng mất một sợi.
    - Ui chỉ còn hai sợi, cắt thế nào bây giờ?
    - Rẽ ngôi giữa!
    Thật không may, lóng ngóng thế nào anh lại làm rụng một sợi nữa. Anh thợ lo lắm, bèn hỏi:
    - Bây giờ lại rụng một sợi rồi? cắt kiểu nào hả anh?
    - Rẽ ngôi giữa!
    - Làm sao rẽ nổi anh ơi?
    - ông chẻ sợi tóc của tôi làm 2 đi!
    [​IMG]
  8. niin

    niin Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/05/2006
    Bài viết:
    1.380
    Đã được thích:
    0
    Anh Oắc-xơn yêu quý của tôi,
    Từ ngày sang Việt Nam, tôi thấy trình độ thám tử của mình còn non kém lắm!
    Phương pháp suy luận của tôi đối với xứ này nhiều lần bị sai bét. Sáng nay thôi, tôi vừa tiếp một người đàn ông. Chuyện tình cảm của ông ta không có gì rắc rối, ?orẹc rẹc 30 giây? là xong. Nhưng tôi lại sai lầm khi thử thách về bản thân ông ta.
    Lúc đó là 9 giờ sáng, tôi đang nhìn qua cửa sổ cảnh một người đi đường chửi toáng lên vì bị một chậu nước rửa bát đổ từ trên tầng 4 xuống đầu, thì có tiếng gõ cửa:
    - Xin lỗi! Tôi muốn gặp ông Sê-lốc Hôm!
    - Tôi đây, xin mời ông ngồi, thưa ông Nằm!
    - Sao thám tử đoán tôi tên Nằm?
    - Quan sát nhanh là thói quen của tôi, trên bìa cuốn sổ tay ông cầm có ghi rõ tên ông là Tạ Văn Nằm.
    - Ồ, tôi tên Nam, nhưng mấy em tiếp viên ở nhà hàng đã nghịch ngợm lấy bút viết thêm vào, vì các em thấy tôi thích hát Karaoke ở tư thế... nằm.
    - à, ra thế! Hẳn ông rất vội đến đây, vì tôi thấy ông cạo râu được một bên.
    - Việc này thám tử cũng... hơi bị nhầm. Số là tôi cạo râu bằng bàn cạo điện, sáng nay tôi đang cạo dở thì bị mất điện đột ngột cho nên một bên nhẵn nhụi còn một bên kia rậm rì mà tôi vẫn phải bắt xe buýt đến chỗ ông là vì thế.
    - Hừm, nhưng nếu tôi nói ông rất ít đi xe buýt thì chắc là không sai? Vì tôi thấy ông không có thói quen giữ vé trong tay.
    - Ấy, khi nãy tôi chuẩn bị xuống xe thì phụ xe đã xin cái vé để ?oquay vòng? cho khách khác lấy tiền bỏ túi riêng rồi!
    Anh Oắc-xơn ạ, lúc đó tôi bối rối vô cùng, nhưng vẫn cố vớt vát:
    - Thời gian gần đây ông bị sa sút về kinh tế?
    - Ồ, ngược lại. Nhưng... vì sao mà ông đoán thế?
    - Vì tôi thấy ông đi một đôi giày tồi, còn mới mà gót trái đã mòn vẹt trong khi gót phải vẫn còn nguyên vẹn!
    - Hà, hà... Đó là do thành phố thường xuyên có nạn kẹt xe. Những lúc như vậy tôi thường phải đặt chân xuống mặt đường rồi rà rà theo dòng người nên gót của giày trái bị mòn nhanh.
    - Chà, - Tôi vã mồ hôi - Thế có phải ông là người rất coi thường sức khoẻ? Sở dĩ tôi nói như vậy vì dạo nay ngày nào trời cũng có nắng to mà ông ra đường không đội mũ.
    - Ối giời, có đấy chứ! Nhưng lúc đi bộ ra bến xe buýt bị mấy đứa thanh niên mất dạy đi xe máy cướp mất rồi!
    Chao ôi, bác sĩ Oắc-xơn của tôi ơi, chắc là anh tưởng tượng ra khuôn mặt của tôi lúc đó như thế nào rồi, nó dài bằng cái bơm ở mấy chỗ ?oVá 9 xe đạp xe máy? vẫn đặt ở lòng đường thành phố này vậy. Nhưng bản lĩnh đã giúp tôi lấy tự tin trở lại, tôi hỏi vấn đề ông ta cần tư vấn để khỏi phải đoán... sai thêm nữa.
    Có lẽ từ hôm nay tôi phải đóng cửa không tiếp khách, để nghiên cứu thêm về con người ở đất nước kỳ lạ này, rồi mới tiếp tục hành nghề được. Chẳng hạn tôi đang tìm hiểu xem một số sinh viên Việt Nam rất căm thù... thời gian, đến nỗi họ luôn ?ogiết thời gian? bằng cà phê, ruợu bia, thậm chí một cốc trà đá là có thể ngồi trầm ngâm hàng giờ đồng hồ trong căng-tin để suy nghĩ... không cụ thể về điều gì cả!?
    Khi nào có gì mới tôi sẽ ?omeo? cho anh. Chúc anh mạnh khoẻ!
    Bạn của anh:
    Sê-Lốc Hôm
  9. fanleehuy

    fanleehuy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/03/2006
    Bài viết:
    566
    Đã được thích:
    0
    Nhân dịp chuẩn bị Noel, 1 anh chàng trai buôn sim muốn tặng cô người yêu 1 cái sim đẹp, hỏi cô gái thích 6868 ko, cô gái bảo ko thích. Thế 8888 thích chứ, cô gái trả lời vẫn ko thích. Chàng trai bực mình hét lên: thế em thích số nào? taxi, thần tài, tứ quí anh có hết. Cô gái thẹn thùng nói nhỏ: Em thích nhất là số 21193. Chàng trai không hiểu gì hỏi: - Sao em lại thích số đó? - Cô gái trả lời: -con số đó rất có ý nghĩa anh ạ! - Ý nghĩa gì? - Anh buôn sim mà anh chỉ biết có số đẹp thôi à, số 21193 có nghĩa là "nếu 2 người cùng làm chung 1 việc trong 1 giờ thì sau 9 tháng sẽ có một người thứ 3. hehe =))
  10. coptimcun

    coptimcun Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2008
    Bài viết:
    139
    Đã được thích:
    0
    Ở 1 trường cấp 3 ở 1 tỉnh nọ cách đây 5 năm. Có toilet nằm trên lầu, nhưng do hệ thống nước không đáp ứng được nên phải dùng hệ thống toilet sau trường xây tách ra với dãy lớp học và hình phạt kinh khủng nhất với học sinh là...dọn toilet
    Một ngày xuân nọ, đám học sinh của ngôi trường ấy năm nào, về thăm lại thầy giáo dạy anh văn cũ. Sau 1 hồi hỏi han trường này, ngành nọ, thầy nói 1 câu, cực kỳ nghiêm túc:
    -Thầy cứ nghĩ các em sẽ theo ngành công an hầu hết chứ"
    Học trò :
    - Ủa, sao vậy thầy?"
    Thầy:
    - Vì thầy thấy học sinh trường mình đặc biệt có khiếu làm CA, đặc biệt là CA điều tra tội phạm"
    Học trò mắt chữ A, miệng chữ O.
    Thầy ôn tồn tiếp :
    - Bởi vì nếu các em làm CA điều tra tội phạm, chỉ cần mang bọn tội phạm nhốt vào toilet sau trường mình hỏi "Khai không", đảm bảo 100 thằng thì có 99 thằng đều nói "Khai", còn 1 thằng không nói chắc là do không nói nổi"

Chia sẻ trang này