1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Mỗi ngày một chuyện

Chủ đề trong 'Thái Bình' bởi Nguyen_Quang_Vinh_new, 06/08/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Your_Friend_new

    Your_Friend_new Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    09/12/2001
    Bài viết:
    2.022
    Đã được thích:
    609
    VÁN CỜ SINH TỬ
    Sách để trong nhà chẳng lợi chi
    Mời người cùng đọc cùng suy ngẫm
    Dẫu không ăn uống nhưng mà quý
    Ẩm thực qua mồm chẳng đáng chi
    --------
    Thanh niên Kajo sau khi thất vọng về đường công danh, tình yêu, sự nghiệp bèn tìm đến một tu viện trên non cao và thưa với Tu viện trưởng :
    - Thưa ngài ! Con đã thấy rõ bộ mặt thật của đời nên con mong muốn giải thoát khỏi những đau khổ. Thế nhưng, con không có khả năng hành trì một thứ gì lâu dài. Không bao giờ con có thể sống nhiều năm trong thiền định, học tập, giới luật hay cái gì nghiêm túc tương tự như vậy. Con sẽ thối chí và rơi trở vào cuộc đời, dẫu biết rằng mình không còn chịu đựng được . Quyên sinh là biện pháp hay nhất, có lẽ .
    Thưa ngài ! vậy thì con đường nào ngắn nhất, dễ dàng nhất dành cho những kẻ như con hay không ?
    - Có chứ ! Tu viện trưởng một thoáng lạ lùng nhìn người thanh niên rồi trả lời - nếu con trung thực ! Nhưng hãy cho ta biết là con đã học những thứ gì ? Sở tri ra sao ? Có thể có những khả năng như thế nào ? Con thường hay tập trung tâm ý nhiều nhất vào chuyện gì ?
    Kajo có vẻ nghĩ ngợi, sau đó, y thở dài thườn thượt :
    - Ôi ! thực sự thì không có thứ gì ! Con chưa nghĩ là mình phải như thế này hay như thế khác ! Vả chăng, mục đích của sự học cũng chỉ đưa đến chổ hư vô và phú phiếm ! Công danh, sự nghiệp giữa cuộc đờo này cũng chỉ là giấc mộng đầu hôm . Hiện giờ gia đình con lại khá giả nên con chẳng cần phải làm việc . Riêng về sở thích thì ... tuyệt, con thích đánh cờ nhất ! Cả đời, giường như tâm trí con chỉ tập trung vào đó thôi. Trong và cuộc tranh giải gồm những kỳ thủ già dặn bốn phương, thỉnh thoảng con cũng giật được phần thưởng ưu hạng .
    - Rất tốt ! Tu viện trưởng gật đầu - chưa đến nỗi phải bỏ đi. Nhưng mà điều này mới thật là quan trọng, con có niềm tin vào nơi ta không chứ ?
    - Con đã lựa chọn - Kajo trả lời .
    - Thế nào ?
    - Ngài là Kiếm vuơng - Thanh niên Kajo chợt nói lớn - lại là Kỳ vương nữa . Ngài đã dùng sức mạnh của đạo đức và trí tuệ để thu phục nơi tu viện này những con ngựa hung hăng nhất, những tay giang hồ kiêu ngạo và bạc hãnh nhất...Không cần phải nói rằng người ta tín phục ngài như thế nào, ngài Tu viện trưởng ạ !
    - Hỡi con Kajo ! Ta muốn hiểu cường độ tín phục ấy ở nơi riêng con thôi .
    Nghe gọi đúng tên mình, Kajo rúng động cả châu thân . Bất giác, thanh niên đưa mắt nhìn Tu viện trưởng, và y cảm thấy một sức thu hút kì lạ không cưỡng được .
    Kajo gật gật :
    - Tín phục, con hoàn toàn tín phục .
    Tu viện trưởng quay qua bảo thị giả :
    Hãy cho gọi Muji đến đây cùng đánh cờ với y .
    Người được gọi là một tu sĩ trẻ, rất trẻ, vóc người tầm thước, dáng dấp nho nhã, khuôn mặt sáng rỡ,tròn trặn đầy phúc hậu .
    - Muji con ! Bao nhiêu năm con theo thầy học đạo. Con mời cơm, ta ăn. Ta gọi , con dạ. Ta giẫy cỏ, con cuốc đất. Tình thầy trò giữa chúng ta thật không có gì đáng phải phàn nàn cả chứ ?
    - Dạ, quả thế thật .
    - Ta còn muốn hỏi rõ hơn nữa. Từ trước đến nay, con không hề mảy may nghi ngờ gì nơi ta chứ ?
    - Phải nói ngược lại, bạch Thầy - giọng tu sĩ trẻ chợt như viên đá ngàn cân- phải nói là con tuân phục Thầy một cách tuyệt đối .
    - Rất tốt ! Vậy thì Muji ! Ngay bây giờ ta yêu cầu ở nơi con một sự tuân phục " Kim cương bất hoại " đó .
    - Xin vâng .
    Tu viện trưởng - chính là thiền sư Daisokim - chợt đứng dậy, bước tới bức tường phía đông. Ở đó có treo một thanh kiếm cổ, vỏ nạm bạc khảm xà cừ, nhưng tuế nguyệt đã phủ lên đấy một lớp bụi đục. Gần nữa thế kỷ nay, ngài không đụng đến thanh kiếm ấy. Cái thời Kiếm vương trai tráng oanh liệt dường như mới hôm qua đây thôi. Ngài thò tay, mpột tiếng động khẽ vang lên. Kiếm đã ra khỏi vỏ. Mũi kiếm sắt lạnh ngời ánh thép xanh biếc .
    Thiền sư Daisokim quay lại, đứng thẳng như một cỗi tùng gân guốc . ( chà...giống chuyện Kim Dung quá ..hhh)
    - Này Muji ! Ngài nói chậm rãi - Con hãy chơi cớ với chàng than niên này. Và nghe đây ! Nếu con thua, ta sẽ chém đầu con. Nhưng ta hứa là sẽ được tái sanh vào một cõi lạc phúc. Nếu con thắng, ta sẽ chém đầu chàng thanh niên kia. Suốt đời anh ta mê mải ham thích trò chơi đó, nếu để thua thì chém đầu y chẳng oan tí nào .
    Hai người lạnh toát sống lưng nhìn Tu viện trưởng, và trong thoáng giây đó, họ hiểu rằng ngài nói thật .
    Thanh niên Kajo đứng trân bất động, loáng thoáng theo hơi gió buốt lạnh câu nói xa xưa của Kiếm vương : " Ta ít khi rút kiếm ra khỏi bao, rút ra là phải chém ! " . Bất giác, thanh niên đưa tay sờ lêncổ mình, mồ hôi lấm tấm, gai lạnh. Tu sĩ Muji chỉ thoáng một giây sợ hãi như tí gợn trên mặt hồ rồi mất . Trọn đời bằng vào đức tin tuyệt đối nơi Thầy, nên việc giao phó định mệnh không phải là điều đáng suy nghĩ lâu .
    Giữa thiền đường, lư trầm nghi ngút. Cơn gió lạnh lẽo lùa qua liếp cửa. Thiền sư Dasokim ngồi xuống sau làn khói lung linh mờ ảo, tay nắm chặt đốc kiếm trịnh trọng với phong độ của một bậc tôn sư. Không khí đọng lại, trang nghiêm và tĩnh mịch đến ghê người .
    Cả hai hoàn toàn bị khiếp phục .
    Họ bắt đầu bước vào ván cờ sinh tử .
    Ván cờ không còn là trò chơi nữa. Là cái gì nghiêm trọng nhất trên đời này. Ván cờ chính là cuộc đời. Ván cờ chính là sinh tử. Và cả hai hoàn toàn tập trung tâm ý vào đó không một mảy may xao lãng .
    Chỉ vài nước khởi đầu, thanh niên đã sớm hiểu là mình đang đối đầu với một địch thủ kỳ tài và già dặn. Tu sĩ trẻ lại un đúc được đức trầm tĩnh của một thiền môn. Đó là những yếu tố đáng ngại. Mồ hôi từ trán chàng thanh niên chảy dài xuống ngực. Tu sĩ Muji chiếm ưu thế mất rồi. Và như một lão ngựa tự tin, sung sức - chỉ cần sải từng bước đều đặn giữ khoảng cách đầu ngựa .
    Chiến thắng chỉ còn là thời gian .
    Kajo quên ngoại cảnh, quên bản thân, quên cả việc sống chết. Ngay giây phút này - tình yêu, công danh, sự nghiệp, ưu hận - là những đám mây đen bị xua tan một cách nhanh chóng. Tâm trí Kajo hoàn toàn chú mục vào cái đam mê duy nhất của đời mình . Phong độ, sinh lực, thiện xảo, sự thông minh dễ dàng trở lại với chàng. Thế là Kajo khôn khéo gỡ từng thế một. Tuy nhiên, tu sĩ Muji vẫn tranh tiên. Rất chậm, vững chãi, từng bước vây hãm thành trì, không một sơ hở tối thiểu để chàng thanh niên lập lại thế quân bình .
    Đột nhiên, thanh niên Kajo bỏ thủ, bỏ thành trì, hy sinh quân mã, tung những đòn chớp giật. Lớp chết, lớp khác xông lên với khí thế quyết tử . Lấy công làm thủ là chiến thuật bình thường, nhưng tự hy sinh quá đột ngột, liếu lĩnh và táo bạo như vậy thì quả là Muji mới thấy lần đầu . Đến lượt tu sĩ trẻ toát mồ hôi, từng giọt, từng giọt nhỏ xuống bàn cờ. Kajo chỉ chờ có thế. Chỉ cần một thoáng bối rối lưỡng lự của đối thủ là y chém đông, chém tây những thế táo bạo - nhưng chỉ là hư chiêu - rồi rút về an toàn, bình chân như vại .
    Đệ tử vây Ngụy cứu Triệu, hao tổn tâm cơ là chỉ mong cái thế bảo toàn - Kajo thở phào nói - Thật ra, nếu đệ tử không thất vọng tình đời thì không đi những thế tuyệt mạng như vậy . Vì từ bi, vì trung hậu và chân chất mà tiểu Sư phụ mới thất thế thượng phong. Hiện giờ tiểu Sư phụ dẫu hơn quân, nhưng chuyện thắng bại khó biết phần ai .
    Lợi dụng quân mã của tu sĩ đang tản mạn đó đây, thanh niên kéo đôi pháo giăng về giữ trung quân . Binh lính và ngựa ngăn ở ven sông. Một xa chợt đông, chợt tây, chợt tấn, chợt thoái xông xáo giữa chốn thiên binh vạn mã .
    Tu sĩ trẻ bắt đầu thấy mình yếu thế. Tự tin một thoáng lay động là phía tả liền bị viên hổ tướng của địch phá vỡ. Lão ngựa già của đối phương được hai chốt hộ vệ chặc chẽ, hờm sẳn đã lâu, bây giờ hung hăng nhảy đến thí mạng. Thế là đôi pháo bất khuất kiên cường của tu sĩ bị loại bỏ khỏi vòng chiến .
    Muju đã rơi vào thế thủ. Thỉnh thoảng vẫn đánh trả những đòn đầy trầm tĩnh và nội lực, nhưng thanh niên vẫn đón đỡ dễ dàng. Và phút bất ngờ nhất, thanh niên Kajo tung quân dự bị. Hai pháo giữ nhà đồng loạt vọt qua sông, tung đòn tối hậu.
    Tu sĩ đã nguy cơ thập tử nhất sinh.
    Thanh niên Kajo len lén đưa mắt nhìn vị sư. Đấy là một khuôn mặt trong sáng đầy trí tuệ. Ôi ! một dung dấp thật đẹp trong một tinh thần cao khiết. Thanh niên nghĩ - Vị tu sĩ này từ hòa và đôn hậu hết mực, mang tâm hồn trong sáng như viên bạch ngọc ; đâu có bụi bặm, hiếu chiến, táo tợn và đa sát như ta ? Ôi ! một nhânc ách như vậy mà bị kết liễu cuộc đời thật uổng lắm thay ! Ta làm gì? Một kẻ du thủ du thực, vô tich sự, ăn bám cha mẹ và xã hội ; nếp sống dơ dáy, hư hỏng, nội tâm đầy dẫy những ham muốn bất chính và hèn hạ. Giá trị đời ta chỉ có thế thôi, rơm rác còn có ích hơn ta .
    Thanh niên nhè nhẹ thở dài, và lòng từ bi khởi lên dịu dàng xâm chiếm lòng chàng . Ôi ! cuộc đời vô giá trị của ta nên hy sinh cho cuộc đời có giá trị .
    Nghĩ thế xong, thanh niên khôn khéo tạo những sơ hở kín đáo, chĩ những kì thủ trứ danh như Otdo mới biết được . Một thế, hai thế, vậy là quá đủ cho tu sĩ lấy lại quân bình rồi chiếm luôn ưu thế tấn công .
    Thanh niên Kajo biết mình sẽ thua, lát nữa thôi, nhưng chàng không đổ mồ hôi, không lạnh lưng, không lạnh gáy. Một an tĩnh mênh mông, thân thiết vây phu tâm hồn chàng. Chưa bao giờ mà chàng lại chờ đợi cái thua - nghĩa là chờ đợi cái chết một cách dịu dàng, trong sáng, bình lặng và thanh khiết như vậy .
    Tu sĩ trẻ ngần ngại . Ngón tay vừa thò xuống quân cờ định mệnh, vội rút lui...không nỡ hạ thủ .
    Bàn cờ bất động giữa hai người .
    Đối với những tay cờ ưu hạng, không có thế cuối cùng, Kajo hiểu như vậy, và vì đã nguyện hy sinh nên bèn thò tay xuống...
    Bổng làn khí lạnh lướt qua, tu sĩ Muju thoáng thấy thiền sư Dasokim đứng dậy chập chờn sau làn khói hương , và một tia chớp chụp xuống đầu chàng thanh niên, tu sĩ nhắm mắt lại khẽ tuyên Phật hiệu ...
    Thiền đường lặng lẽ như tờ .
    Tu sĩ trẻ định thần mở mắt ra. Mắt y chợt tròn vo kinh ngạc. Cái đầu với tóc tai rối bù của Kajo đã bị cạo nhẵn thín . Và giọng thiền sư Daisokim trầm ấm một bên tai :
    - Chỉ cần có hai đều, Kajo con hỡi ! Ấy là sự tập trung tâm ý hoàn toàn và lòng từ bi. Hai yếu tố quan trọng nhất của ... Thế mà hôm nay con học được cả hai.
    Kajo sờ tay lên đầu mình, chàng mỉm cười .
    Do Not Give Up
  2. connectoriam

    connectoriam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/10/2003
    Bài viết:
    158
    Đã được thích:
    0
    Thần Gió và Thần Mặt Trời

    Sau khi gây ra thiên tai, bão táp làm đổ xập nhà cửa, cây cội Thần Gió càng lúc càng tỏ ra ngạo mạn. Một hôm Thần Gió tranh cãi với Mặt Trời xem ai là kẻ mạnh nhất. Nhìn xuống dưới, thấy một khách bộ hành khoác chiếc áo tơi đang đi, Mặt Trời bảo: '' Chẳng cần cãi nhau làm gì, hễ ai làm cho người khách bộ hành kia phải cởi chiếc áo ra sẽ thắng cuộc và là kẻ mạnh nhất!''
    Thần Gió bắt đầu thổi làm cát bụi bốc lên mù mịt, cây cối đổ rạp Những cơn cuồng phong liên tiếp nổi lên, kèm với cái lạnh buốt da, buốt thịt Tuy nhiên, gió càng lớn chừng nào thì người bộ hành càng chống cự lại, cố giữ chặt chiếc áo tơi của mình, làm cho Thần Gió không cách nào lột được chiếc áo kia ra.
    Đến phiên Mặt Trời, từ trong đám mây đen, Mặt Trời từ từ ló dạng Những tia nắng vàng toả ra khắp nơi, làm người bộ hành cảm thấy ấm áp, thoải mại Thế rồi người bộ hành cởi bỏ chiếc áo tơi vô dụng kia ra.
    Lời bàn:
    Ý câu chuyện là hành động nhẹ nhàng thường thường có tác dụng tốt hơn là bạo lực
    Tục ngữ:
    Nhu thắng Cương,
    Nhược thắng Cường
  3. Your_Friend_new

    Your_Friend_new Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    09/12/2001
    Bài viết:
    2.022
    Đã được thích:
    609
    a lifetime
    it takes a minute to have a crush on someone,
    an hour to like someone,
    and a day to fall in love with someone,
    but it takes a lifetime to forget someone......
    Do Not Give Up

    Được Your Friend sửa chữa / chuyển vào 18:58 ngày 25/10/2003
  4. Your_Friend_new

    Your_Friend_new Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    09/12/2001
    Bài viết:
    2.022
    Đã được thích:
    609

    having a friend
    "remember that every good friend was once a stranger."
    "i guess thats its you i want to hold on to, but you''re holding onto someone else."
    "a circle is round and it has no end, thats how long i wanna be your friend."
    "with clothes the new are the best, with friends the old are the best."
    "when it hurts to look back and you''re scared to look ahead, you can look beside and i will be there."
    "if you should die before me, ask if you could bring a friend."
    "the trouble is not so much dying for a friend, it is finding a friend worth dying for."
    "if you''re gonna jump off a mountain, i wont be beside you, i will be below going to catch you."
    "dont wanna leave, but we both know sometimes its better to go. somehow i know we''ll meet again, not sure quite where and i dont know just when. you''re in my heart, so until then, smile, dont wanna cry saying goodbye."
    Do Not Give Up
  5. Your_Friend_new

    Your_Friend_new Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    09/12/2001
    Bài viết:
    2.022
    Đã được thích:
    609

    The Grace of GOD
    There once was a man named George Thomas, pastor
    in a small New England town. One Easter Sunday
    morning he came to the Church carrying a rusty, bent,
    old bird cage, and set it by the pulpit.
    Eyebrows were raised and, as if in response,
    Pastor Thomas began to speak... "I was walking
    through town yesterday when I saw a young boy coming
    toward me swinging this bird cage. On the bottom of
    the cage were three little wild birds, shivering with
    cold and fright. I stopped the lad and asked, "What
    you got there, son?"
    "Just some old birds," came the reply. "What are
    you gonna do with them?" I asked. "Take''em home and
    have fun with ''em," he answered. "I''m gonna tease''em
    and pull out their feathers to make''em fight. I''m
    gonna have a real good time."
    but you''ll get tired of those birds sooner or
    later.What will you do?" "Oh, I got some cats," said the
    little boy. "They like birds. I''ll take''em to them."
    The pastor was silent for a moment. "How much do you
    want for those birds, son?"
    "Huh?? !!! Why, you don''t want them birds, mister.
    They''re just plain old field birds. They don''t sing.
    They ain''t even pretty!"
    "How much?" the pastor asked again. The boy sized up
    the pastor as if he were crazy and said, "$10?" The
    pastor reached in his pocket and took out a ten dollar
    bill. He placed it in the boy''s hand. In a flash, the
    boy was gone.
    The pastor picked up the cage and gently carried it
    to the end of the alley where there was a tree and a
    grassy spot. Setting the cage down, he opened the
    door, and by softly tapping the bars persuaded the
    birds out,setting them free. Well, that explained the
    empty bird cage on the pulpit, and then the pastor
    began to tell this story.
    One day Satan and Jesus were having a conversation.
    Satan had just come from the Garden of Eden, and he
    was gloating and boasting.
    "Yes, sir, I just caught the world full of people
    down there. Set me a trap, used bait I knew they
    couldn''t resist. Got ''em all!"
    "What are you going to do with them?" Jesus asked.
    Satan replied, "Oh, I''m gonna have fun! I''m gonna
    teach them how to marry and divorce each other, how
    to hate and abuse each other, how to drink and smoke
    and curse.
    I''m gonna teach them how to invent guns and bombs and
    kill each other. I''m really gonna have fun!"
    "And what will you do when you get done with them?"
    Jesus asked. "Oh, I''ll kill ''em," Satan glared
    proudly.
    "How much do you want for them?" Jesus asked. "Oh,
    you don''t want those people. They ain''t no good. Why,
    you''ll take them and they''ll just hate you. They''ll
    spit on you, curse you and kill you. You don''t want
    those people!!"
    "How much? He asked again. Satan looked at Jesus
    and
    sneered, "All your blood, tears and your life." Jesus
    said, "DONE!" Then He paid the price. The pastor
    picked up the cage he opened the door and he walked
    from the pulpit.
    Notes:
    Isn''t it funny how simple it is for people
    to trash God and then wonder why the world''s going
    to hell.
    Isn''t it funny how someone can say "I believe in
    God" but still follow Satan (who, by the way, also
    "believes" in God).
    Isn''t it funny how I can be more worried about
    what other people think of me than what God thinks of me.
    Life has many choices. But for Eternity there are only two. What
    is yours?"
    Do Not Give Up
  6. Your_Friend_new

    Your_Friend_new Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    09/12/2001
    Bài viết:
    2.022
    Đã được thích:
    609
    Chúng ta sinh ra có hai mắt đằng trước vì chúng ta không nên luôn nhìn lại phía sau mà là nhìn xem có gì đang đợi chúng ta ở phía trước.
    Chúng ta sinh ra có hai tai : một bên phải, một bên trái, để chúng ta nghe được hai phía, nghe được cả lời khen và lời chê.
    Chúng ta sinh ra có bộ não được giấu trong một hộp xương, dù chúng ta có nghèo về mặt vật chất đến đâu, chúng ta vẫn giàu vì không ai lấy đi được những gì trong não của chúng ta ?" những thứ ấy quý hơn tất cả vàng bạc và trang sức mà bạn có.
    Chúng ta sinh ra với hai mắt, hai tai nhưng chỉ có một cái miệng. Hẳn bạn biết tại sao rồi chứ? Vì miệng lưỡi là một vũ khí sắc bén, có thể làm cho người khác cảm thấy yêu thương hay thù ghét. Hãy nhớ : nói ít, nghe và quan sát nhiều hơn.
    Chúng ta sinh ra chỉ có một trái tim, nằm sâu trong ***g ngực để nhắc chúng ta hãy biết trân trọng và luôn cho đi sự thương yêu từ sâu trong lòng mình.
    Do Not Give Up
  7. connectoriam

    connectoriam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/10/2003
    Bài viết:
    158
    Đã được thích:
    0
    Hai Con Gà Trống
    Có hai con gà cùng một gà mẹ sinh ra và nuôi dưỡng. Khi lớn lên, đủ lông đủ cánh trở thành hai con gà trống, chúng lại hay cãi vã nhạu Con nào cũng tự cho mình đẹp đẽ, oai phong hơn, có quyền làm Vua của Nông Trại.
    Một hôm sau khi cãi nhau, chúng đánh nhau kịch liệt, định rằng hễ con nào thắng sẽ được làm Vua của Nông Trại. Sau cùng, dĩ nhiên một con thắng và một con bại.
    Con gà thắng trận vội nhảy lên hàng rào, vỗ cánh và cất tiếng gáy vang, ca tụng sự chiến thắng của mình. Chẳng ngờ tiếng gáy của con gà làm một con chim ưng khi bay ngang qua đấy chú ý đến. Thế là, con chim ưng xà xuống bắt con gà thắng trận mang đi mật Trong khi đó con gà bại trận vẫn còn nằm thoi thóp thở.

    Ca dao:

    Khôn ngoan đối đáp người ngoài
    Gà cùng một mẹ chớ hoài đá nhau
  8. Zaliv

    Zaliv Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/09/2003
    Bài viết:
    315
    Đã được thích:
    0
    Người bạn bình thường chưa bao giờ thấy bạn khóc
    Người bạn thật sự sẽ luôn là đôi vai cho bạn tựa vào mỗi khi bạn buồn khổ và cần sự an ủi
    Người bạn bình thường tỏ ra khó chịu khi bạn gọi điện trễ
    Người bạn thật sự hỏi xem bạn mắc kẹt chuyện gì mà ko thể gọi sớm hơn được
    Người bạn bình thường lắng nghe những vướng mắc của bạn
    Người bạn thật sự giúp bạn giải quyết những vướng mắc đó
    Người bạn bình thường cư xử như một vị khách và đợi bạn phục vụ mỗi khi họ tới thăm
    Người bạn thật sự luôn thoải mái và tự phục vụ mình
    Người bạn bình thường cho rằng tình bạn sẽ chấm dứt sau một cuộc cãi cọ
    Người bạn thật sự tin rằng tình bạn sẽ càng thân thiết hơn sau những cuộc tranh cãi
    Người bạn bình thường luôn mong muốn bạn sẽ đến giúp đỡ họ
    Người bạn thật sự luôn có mặt khi bạn cần giúp đỡ
    Một người bạn thật sự ?
    Đó là người vẫn gắn bó với bạn ngay cả khi tất cả người khác xa lánh bạn
    Linov
  9. connectoriam

    connectoriam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/10/2003
    Bài viết:
    158
    Đã được thích:
    0
    Lừa và Hải Cẩu
    Một cái cây đẹp mọc ngay giữa đồng. Bác Lừa ta chạy băng đồng, mải nhìn ngang nhìn ngửa nên đâm bổ vào, nẩy đom đóm mắt.
    Lừa giận lắm, bác ta đến bờ sông, gọi Hải Cẩu:
    - Hải Cẩu ơi ! Anh có biết giữa cánh đồng có một cái cây mọc không?
    - Sao lại không biết!
    - Thế thì anh đi hạ cái cây ấy đi ! Răng anh sắc lắm mà...
    - Để làm gì?
    - Tôi vừa va phải nó, sưng hết cả mặt mũi lên đây này! Khốn khổ làm sao!
    - Anh nhìn đi đâu?
    - Nhìn đâu... nhìn đâu... Tôi mới mải nhìn có một tý mà ra nông nỗi này đây... Đi mà hạ cái cây đi cho rồi!
    - Hạ đi thì tiếc lắm. Nó làm đẹp cho cả cánh đồng.
    - Nhưng nó cản trở việc đi lại của tôi. Hạ nó đi anh !
    - Tôi không muốn.
    - Khó nhọc lắm sao?
    - Không khó nhọc nhưng tôi sẽ không hạ.
    - Tại sao?
    - Tại vì nếu tôi hạ cái cây ấy xuống thì anh sẽ lại va vào gốc.
    - Thế thì anh hãy đào cả gốc nó đi !
    - Tôi mà đào cả gốc thì anh lại rơi xuống hố, què chân.
    - Tại sao?
    - Tại vì anh là con lừa
    Bình luận:
    Cuộc sống không đơn giản như ta nghĩ mà nó là tập hợp của vô vàn chông gai. Do đó nếu sau 1 lần vấp ngã mà ta đỗ lỗi cho hoàn cảnh khách quan, không coi đó là liều thuốc, tuy đắng mà ngọt, để tiếp sức cho lần thử thách khác thì khác nào "chú lừa" kia.
  10. connectoriam

    connectoriam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/10/2003
    Bài viết:
    158
    Đã được thích:
    0
    Một kẻ hợm mình
    Anh Gà Trống bay lên đậu trên hàng rào rồi rướn cao đầu lên trời.
    - Anh đang ngắm bầu trời đấy à? - Chị Vịt thấy thế liền hỏi.
    - Bầu trời là cái gì đối với tôi cơ chứ ! ?" Gà Trống đáp lại và rướn cao đầu hơn - Một khoảng không gian ngu xuẩn chất đầy hành tinh đến nỗi không còn chen vào đâu được. Một sự luân phiên nhàm chán giữa ngày và đêm. Tất cả những cái đó đã quá quen thuộc.
    - Thế mà từ lâu em không biết anh là một người thú vị đến thế ! Anh có những ý tưởng mới cao siêu làm sao! Chị Vịt thốt lên.
    - Tôi dang đôi cánh của mình ?" Anh Gà Trống tiếp tục nói ?" Tôi sẽ bay cao hơn cả bầu trời, sẽ thách thức với tất cả các hành tinh và rồi bí ẩn nhưng kiêu hãnh, tôi sẽ quay trở về với biển xanh khôn cùng và ... tôi sẽ chìm.
    Nói đến đây, Gà Trống chóng mặt mất thăng bằng, ngã nhào xuống vũng nước.
    - Ôi ! - Chị Vịt sợ hãi ?" Anh đang chìm đấy ư?
    - Ừ ! Đang chìm ! ?" Gà Trống tức giận trả lời, và rồi nhìn thấy một chú giun, anh ta liền mổ, nuốt chửng.
    Hệt như tất cả những anh gà khác !

Chia sẻ trang này