1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Mỗi ngày..... một tâm trạng..

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi raininmyheart, 15/09/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. raininmyheart

    raininmyheart Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/09/2005
    Bài viết:
    142
    Đã được thích:
    0
    Mỗi ngày..... một tâm trạng..

    Mưa đến nhanh quá, ào ào như 1 cơn lốc vậy.. khiến mọi người mọi vật đều phải chạy trốn cơn mưa.. Nhớ mùa này năm xưa, mình thích trời mưa thế, dù mưa hay nắng vẫn có một người đến và đưa mình đi.. một chiếc áo mưa là đủ.. ...bạn biết không? từ ngày đó, mình ko dám mặc lại chiếc áo mưa ấy nữa, mình được công ty cho 1 chiếc áo mưa khác.. và chiếc kia đưọc đặt vào 1 góc sâu trong tủ... nó là kỷ niệm của chúng mình.. không thể nhớ hết bao lần đi chơi lại gặp mưa nhỉ, bao lần ra khỏi nhà lúc trời mưa nhỉ...... Một người bạn nói rằng nếu đôi nào hay gặp mưa thì đôi đó sẽ bền chặt. MÌnh tin và đã hi vọng như thế.. Cuộc sống thật bất ngờ... và thật nhiều điều ko thể tin cũng đã xảy ra... đó là cơn mưa kia giờ chỉ đem lại nỗi buồn cho tôi, khiến tôi ko còn là tôi..... Thực sự đến giờ tôi cũng không thể hiểu được...
    Nhưng dần dần tôi cũng chả muốn hiểu tại sao nữa.. nó là sự thật, là nỗi đau đã và đang trải qua... tôi chấp nhận nó,Tôi hiểu những lúc tôi đau đớn buồn khổ thì có một người cũng chả sung sướng gì, cũng vật vã như tôi thôi.. Mỗi người đều có lý lẽ riêng, và tôi ko chịu được cái cách người đó đã làm, cái cách người đó giải thích mọi việc.. Có lẽ nhiều người cũng không hiểu được đâu, bạn àcòn bạn chắc cũng ko hiểu được hết cảm giác của tôi lúc đó... không thể biết tôi đã đau đớn thế nào, tôi cũng ko thể ngờ là tôi lại yêu nhiều đến vậy..chỉ đến khi tôi tự rời bỏ nó, tôi mới thấy những ngày tháng xưa là những điều tuyệt vời nhất tôi nên nhớ.. còn những tổn thương thì ko nên làm nó sâu thêm.. Tôi và người đều không còn dám đối mặt với nhau nữa, chúng ta không phải ở 6 năm về trước nữa để có thể :
    If we''''''''''''''''''''''''''''''''d go again
    All the way from the start
    I would try to change
    The things that killed our love
    Dẫu biết rằng cuộc đời thật ko dễ tìm được người có thể hợp với mình, lại phải mất nhiều năm nữa để ai đó có thể hiểu một người nhưng... hãy chấp nhận...con mưa sẽ mang nỗi buồn trở lại, và nó cũng sẽ mang nỗi buồn của tôi đi.. Tôi tin là một ngày nào đó, tôi sẽ lại vui với mưa.. vì tôi vốn dĩ rất yêu mưa...


    [

    Được raininmyheart sửa chữa / chuyển vào 10:57 ngày 16/09/2005

    Được raininmyheart sửa chữa / chuyển vào 10:59 ngày 16/09/2005
  2. lazy8110

    lazy8110 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/02/2002
    Bài viết:
    1.742
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay chả có gi mới
    Được lazy8110 sửa chữa / chuyển vào 16:18 ngày 15/09/2005
  3. lazy8110

    lazy8110 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/02/2002
    Bài viết:
    1.742
    Đã được thích:
    0
    hôm nay chả có gì mới, chả có money
  4. sieuchanhhadong

    sieuchanhhadong Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    23/10/2004
    Bài viết:
    6.768
    Đã được thích:
    0
    Mưa !!!!!!!!! Sao nhẹ nhàng quá !!!!!!!
  5. raininmyheart

    raininmyheart Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/09/2005
    Bài viết:
    142
    Đã được thích:
    0
    Một giấc ngủ với một giâc mơ không hề êm đẹp đã kết thúc, và tôi thấy trời hửng nắng, mặc dù phía xa kia vẫn là những khoảng mây âm u, mang trong mình những đè nén, nó sẽ trút con mưa đến một nơi mà nó muốn thế..
    Ngày ấy, có 1 cô bạn bảo mình như con gió, tính tình co những lúc nghịc ngợm.. có thể làm cháy lên ngọn lửa nhưng có những lúc lại nhu mì vi vu, bây giờ mình thích làm mây... mây sẽ gom tất cả hơi nước , hay những gì có trạng thái lỏng: water, tear... và sẽ mang cơn mưa tới 1 vùng đất khô hạn, vùng đất cần mưa.. chứ ko phải mưa ở 1 nơi có người buồn vì mưa...
    Hôm nay nhận được điện thoại của C, hi vọng C sẽ trúng tuyển.. và vào làm cùng mình, C nhớn tuổi thế mà nhí nhảnh không chịu được, lại còn định thi vào đây chỉ để cùng chỗ làm, thỉnh thoảng rủ mình đi cafe, hihi dù lý do đó chỉ là 1 trong số những lý do thì cũng thật vui vui, mỗi ngày chỉ mong có một niềm vui nho nhỏ là tôi thấy đời ý nghĩa rồi. Nhưng hình như tôi càng ngày càng đãng trí.. humzzzzzzzzz nhièu khi sự đnãg trí đem lại nụ cười cho nhiều người thế mới lạ chứDạo này thấy tâm trạng mình ổn định hơn, không sáng nắng chiều mưa nữa... có lẽ mình dần quen với trạng thái này, thấy cân bẳng rùi.. cũng cảm thấy không quá chán cái công việc đang làm, cũng không sôi sùng sục đi tìm chỗ mới.Mình cần 1 thời gian ... mình biết mình chưa thể thay đổi vào lúc này, mình cần ngồi yên ở chỗ này... tạm thời thôi bé ạ cảm ơn Người đã cho con 1 sự mạnh mẽ, sự can đảm, và quyết định đúng đắn
    Được raininmyheart sửa chữa / chuyển vào 16:23 ngày 15/09/2005
  6. raininmyheart

    raininmyheart Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/09/2005
    Bài viết:
    142
    Đã được thích:
    0
    Vừa đọc bài của 1 bạn gái viết rằng... sau tình yêu tan vỡ mình sẽ sống ra sao? Mình hình như ko muốn nói về điều đó... nên sau khi tan vỡ mình chịu đựng nó.. để đến bây giờ khi đã chịu được ngưỡng rồi mình mới dám ngồi và viết về xúc cảm của mình,
    ....MÌnh sợ khi nỗi đau đang tràn ngập cuộc sống , mình sẽ ko thể viết được gì,,, nước mắt sẽ nhạt nhoà, tràn ngập và mình lại muốn hận cái ngày mà mình biết sự thật ấy...
    Không, mình không thể và cũng chưa bao giờ sống trong nỗi căm hận được lâu, mình thấy mệt mỏi vì cảm giác ức chế.. cảm giác trách người, trách mình kiêu ngạo, thiếu bao dung, trách người không mạnh mẽ... giờ đây dường như mình chả còn trách gì nữa.. Đôi khi vẫn còn nhớ nhớ nhưng cảm giác trách móc đã dần lùi xa, thấy thật nhẹ nhàng.
    ... Mình vẫn thấy người ấy vào những nơi mình viết bài và đọc.. mình biết cả hai đứa vẫn muốn biết ngưòi kia sống thế nào...may mà mình đã trú ẩn ở đây... MÌnh cũng cảm thấy vui khi thấy nick người ấy trên ttvn, chứng tỏ người ta vẫn sống khoẻ mạnh, vẫn tồn tại.. chỉ cần thế là đủ.. Mong người ấy cũng sẽ có cảm giác tĩnh lặng, đừng tiếc nuối làm gì, mình ko muốn trách người.. vì mình biết mình cũng không hoàn toàn đúng. Bạn bè chung của bọn mình cũng có một vài biết chuyện thôi, và lại ủng hộ quyết định của mình tôi chứ.. Tôi chỉ tiếc một điều bây giờ người ấy không còn được vui cùng những người bạn đó nữa.. có lẽ cũng buồn lắm phải không T ? Tôi hi vọng sẽ có một ngày một ngày không mưa, chúng mình lại có thể là bạn, và nhóm chúng mình lại có bạn......
    Được raininmyheart sửa chữa / chuyển vào 10:13 ngày 16/09/2005
  7. raininmyheart

    raininmyheart Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/09/2005
    Bài viết:
    142
    Đã được thích:
    0
    Lại một buổi tối cuối tuần trôi qua, hôm nay tự nhiên tôi hơii bùn bùn.. vò lỡ hẹn với 1 cô bạn. Cô bạn đang gặp trục trặc với bf, nàng đang thất vọng về chàng.. muốn xa nhau.. lỡ hẹn nên hơi chán 1 tí..
    chán nữa là.. chuyện công việc ko biết đâu vào đâu.Hôm nay vừa nói chuyện với sếp. to có, nhỏ có.. thế là sếp sọ của mình biết mình muốn sang vị trí khác,,, huhu nếu mà ko đi được thì cứ gọi là.. mặt lạnh nhìn mình.... chán !!!!!!!!!!!!!!!!!!!
    Ngoài đường nô nức lắm nhỉ, chắc là những đứa như mình mà ra đường thì sẽ tung tăng chơi đủ trò của bọn trẻ con í chứ.. nào mặt nạ, nào reo hò.. Nhớ năm ngoái mình đi trung thu.. hihi.. dập mông vì patin.. lần thứ mấy í nhỉ >chính xác là lần đầu tiên ở sân, còn ngoài ra mình đã đươc người ta dậy dỗ mấy bài học... ngã ê mông ở đường bê tông rùi... Nghĩ lại cái trò đó vẫn vui.. mình đi bộ từng bước 1 trong sân mà chỉ cần 1 chú va nhẹ là lăn quay.. buồn cười nhất là có 1 lúc mình làm ngã 1 bạn trai nhỏ, cũng nhau đứng dậy thì lại oạch cái nữa... hihi, chả còn đưọc đi nữa rùi.. thui ko kể nữa ko lại thèm.. Tối đành nói chuyện với gia đình cún con, cún lại ngủ rồi.. thế là ko được ngắm cún yêu, mình thấy có trẻ con thật thích, Không hiểu sao bọn trẻ con rất nhiều đứa thích chơi với mình, chắc tại nghịch giống chúng.Có lần có 2 thằng nhóc cũng to xác phết, phải 13-14 tuổi í chứ, tranh nhau đi với mình, vui vui.Lại cả mấy bé mới gặp lần đầu, Mình nhớ từ lâu lắm rồi, chắc 4-5 năm gì đó, mình đi vào quán cafe cùng một anh bạn, có cô bé con ông chủ xinh lắm, tầm 5 tuổi nhỉ, gọi mình bằng chị, gọi bạn mình bằng chú, rùi cứ ngồi chơi với mình.. làm "anh" chú sợ quá " cháu ơi, ra chỗ khác chơi đi, chú xin" mình bực mình với hắn vì thế luôn, ko biết yêu trẻ gì cả
    Kết thúc một ngày hơi hơi buồn thôi nhỉ, sao mình cứ thỉnh thoảng lại tìm xem He có ol ko ? để làm gì nhỉ?? lại sắp sn he chứ.. có lẽ coi như ko nhớ là tốt hơn cả, hiện tại..
    Được raininmyheart sửa chữa / chuyển vào 21:40 ngày 18/09/2005
  8. raininmyheart

    raininmyheart Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/09/2005
    Bài viết:
    142
    Đã được thích:
    0
    Trung thu đến thật rồi, lòng mình như có bão.. khiến con người cũng chả muốn có trung thu.. và cuối cùng thì trời cũng nổi giông bão.. tự nhiên thấy nhẹ nhẹ, hình như bớt bão.. vì có bão..
    Chẳng hiểu nổi mình, sao cứ thích phải thay đổi.. dù là mình hiểu cái đó cũng ko cần thiết.. Mình đã thay đổi nhiều.. từ ngày đó.. có người bảo mình giống tắc kè, hôm qua thế này nhưng hôm nay đã khác hoàn toàn.. Có lẽ cũng chỉ cố thay đổi bên ngoài để tạo 1 cảm giác mới chứ mình chưa thay đổi được gì cả, thực chất mà nói những thứ mình muốn thay đổi đều vẫn nguyên vẹn như trước.. nó chưa hề và cũng chưa thể thay đổi, chỉ hi vọng với thời gian và í chí của mình nó sẽ thay đổi..
    Dẫu là mặt trời nồng nàn khát khao ........................
    Mình cảm thấy cái xui đã bớt một chút xíu với mình, nhưng dường như sự chán nản vẫn chưa nguôi, chán nản vì gặp điều ko may, vì sự thất bại, vì lòng người đổi thay, vì nhiều điều ko thể nói ra.. Mình đã học cách chấp nhận rồi mà, vậy mà mình đôi lúc vẫn có cảm giác ấy.. Mình rất sợ như thế, hình như là mình đang già đi.. về... cách sống, mình ko còn được cười rạng rỡ như xưa.. hihi, mình vẫn tự tin như hồi mới đi làm nhưng khi kể về thành tích mình ko còn tự hào như trước, có phải tự tin đang giảm đi ??
    Dẫu trời có mưa, lòng ta có bão, ta vẫn nên cười nhiều hơn nhỉ ? dẫu có gặp chuyện buồn trên đường đời, ta vẫn nên cười để đón nhận ngày mai tươi sáng hơn nhỉ? dẫu có đi vào bế tắc ta cũng nên cười để ngày mai thông thoáng con đường ta đi nhỉ ? Dẫu có giừ hơn năm ngoái một chút, ta vẫn nên cười nhiều để ngày mai trẻ hơn hôm nay nhỉ ? dẫu đã mất hi vọng, ta vẫn nên cười để có một hy vọng mới cho ngày mai nhỉ ??
  9. raininmyheart

    raininmyheart Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/09/2005
    Bài viết:
    142
    Đã được thích:
    0
    Nhanh thật, thu đã đến rồi , thu tràn về khắp căn phòng của tôi, khắp con đường tôi đi qua, lại khiến tôi nhung nhớ một thời... một người. Nhớ những cơn mưa thu nhẹ nhàng, xe lạnh, đi dạo phố cùng người với bao niềm vui, Nhớ khi ấy chả cần biết đi đâu, nhưng cứ ở bên nhau là thời gian như trôi thật nhanh.. và chỉ cần thế là đủ...
    Nhớ ngày này năm trước nhỉ, cùng nhau tổ chức một buổi tiệc, ko biết có gọi là tiệc ko ? vì mình muốn làm nhiều điều hơn thế.. nhưng cuối cùng cũng lấy bút và vẽ những gì mình muốn gửi gắm, ko biết còn giữ lại làm kỉ niệm hay không ?????????? Ngày này năm nay không biết với bạn thế nào nhỉ ? tôi thấy cả hai cùng lên mạng...có lẽ bạn ko có một buổi ra ngoài ư ? tôi ko đủ can đảm để gặpđối diện và nói câu tôi muốn nói, đành gửi qua những gì có thể gửi. Vẫn mong sao sau này chúng mình có thể đừng xa xôi như thế, giá mà tôi lại có bạn như một người bạn , khi đó tôi sẽ ko ngần ngại như thế này.. Tôi muốn gửi bạn vài lời, có lẽ chỉ dám viết lên đây..
    Không biết có nhớ tôi lúc này không ? nhưng tôi đang nhớ... vừa giận vừa thương, vừa nhớ vừa ghét...và tôi hiểu cái xúc cảm đó vẫn còn trong tôi, đôi khi nó trỗi dậy thật mạnh khiến tôi không thể không cảm thấy nó đang hiện hữu... Tôi nghĩ là tại sao tôi lại không dũng cảm thú nhận nó ở đây, nơi đây như một căn phòng ảo và tôi có thể nói những gì tôi không thể nói ở thế giới thực tại của tôi, Tôi có thể ước những điều không thể... và tôi cũng có thể nhớ người mà tôi không thể tiếp cận ở TG của tôi, Tôi không thể bởi vì tôi muốn thế lắm, tôi không thể bởi tự ái của tôi vẫn tràn ngập con người tôi, bởi tôi quá áp đặt suy nghĩ sao ? Tôi không thể vì nguời cũng nghĩ là không thể phải không ???????? Tôi không trả lời được tôi nữa......... Nhưng tôi thấy ở căn phòng này tôi thực dũng cảm , cũng thực là yếu đuối hơn những gì là tôi........... Tôi buồn như thể tôi chẳng là tôi, Tôi nhớ như thể tôi lại là tôi...
    Có lẽ tạm biệt tâm trạng hôm nay bằng một nụ cười dành cho 1 người, tôi sẽ vui nếu biết bạn vui
  10. yeuemvidolaem

    yeuemvidolaem Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/09/2005
    Bài viết:
    26
    Đã được thích:
    0

    Bực bội gheeeeeeeeeeeee, tại sao lại không bắt máy điện thoại hả???????????????????? Đang có nhiều chuyện muốn biết mà chừ mới biết neeeeeeeeeeeeeeeeee

Chia sẻ trang này