1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Mỗi ngày một "tự truyện"

Chủ đề trong 'Phú Thọ' bởi whynotmoney, 21/07/2005.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. whynotmoney

    whynotmoney Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/10/2004
    Bài viết:
    706
    Đã được thích:
    1
    Mỗi lần trời mưa là mỗi lần nó cảm thấy có điều gì buồn man mác. Ngắm từng giọt mưa rơi từ nhành lá như là từng giọt buồn rơi vào lòng nó. Giờ này hn có mưa k? từng nhành lá ngọn cây, từng con fố nó vẫn qua có còn như ngày nào? Nhanh quá, thời gian như đang muốn cướp đi của nó những giây fút trẻ trung và lãng mạn. Nó giờ đã trưởng thành hơn nhiều, nhưng chẳng hiểu sao nó lại muốn mình là trẻ nhỏ, để mỗi lần đi xa trở về nó được gục đầu vào lòng mẹ, để mẹ vuốt ve mái tóc nó. Cơn mưa rồi cũng tạnh, nó chẳng có nhiều thời gian để nghĩ ngợi lung tung nữa, nhấc những bước chân mệt mỏi về nhà. Nó muốn, muốn, ......... muốn nhiều lắm, nhưng fải đợi thời gian là câu trả lời.
  2. whynotmoney

    whynotmoney Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/10/2004
    Bài viết:
    706
    Đã được thích:
    1
    Rồi một ngày nó cũng nhận ra từng bước chân đã như chậm chạp hơn so với những gì nó mong muốn. Đường đời còn dài mà sao nó thấy mình mệt mỏi vậy, nhấc bước chân lên mà như đeo chì vậy. Nhưng biết làm sao, nó vẫn đi, mồ hôi lấm tấm trên trán. Những bước đi dường như siêu vẹo trên con đường cong cong. Nó khát, nó muốn uống nước, nhưng cảm giác quanh nó như chỉ có sa mạc mênh mông. Liệu có một hoang đảo giữa sa mạc? nó tự nhủ mình, bước tiếp và hãy tìm ra nguồn nước cho mình.
    Được whynotmoney sửa chữa / chuyển vào 13:04 ngày 26/08/2005
  3. huong_be

    huong_be Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/06/2005
    Bài viết:
    2.330
    Đã được thích:
    0
    Trời cứ dở nắng dở mưa làm cho nhóc thấy buồn nhiều ! Nhóc con rất nhớ nhóc lớn mà lại chẳng dám nói điều ấy với nhóc lớn - hic , hôm qua lại còn gặp anh của nhóc lớn - nhớ nhiều kinh dị luôn - nhớ cái điệu bộ của nhóc lớn , nhớ cả những cuộc điện thoại xuyên đêm của 2 nhóc khi mà cả 2 cúng nói là trên thế giới bây h chỉ còn mỗi chúng mình..................Nhóc con vẫn luôn nhớ đến nhóc lớn nhưng cũng phải nhủ lòng là hãy để nhóc lớn đc hạnh phúc - chúc nhóc lớn luôn hạnh phúc và nhóc con sẽ luôn vững vàng , sẽ là nhóc con của ngày đầu tiên khi gặp nhóc lớn - hay nói hay cười và tin vào cuộc sống !
  4. monster9x

    monster9x Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/07/2005
    Bài viết:
    72
    Đã được thích:
    0
    nếu như ​
    Nếu như em là sắt
    Thì anh là Carbon
    Dẫu dài ngắn vuông tròn
    Vẫn sắt son trong một
    Nếu như em là cột
    Anh xin làm căn nhà
    Dù bão tố phong ba
    Vẫn ôm em, che chở
    Nếu như em là phở
    Thì anh là nước lèo
    Ðời có cuốn vèo vèo
    Ta bên nhau em nhỉ
    Nếu như em là chỉ
    Anh lại biến thành kim
    Dù kim có khó tìm
    Dù chỉ gầy dễ đứt....
    Giả như em có sứt
    Thì anh cũng rốn lồi
    Lồi rốn với sứt môi
    Chúng ta đi cùng lối
    Giả như em sợ tối
    Anh sẽ là ngọn đèn
    Dù dầu đắt xăng lên
    Anh vẫn luôn toả sáng.....
    Còn nếu em là ván
    Anh sẽ xin làm đinh
    Ðóng một triệu chuyện tình
    Cũng không khi nào hết
    Nếu em làm biển biếc
    Anh làm sóng bạc đầu
    Dù tận dưới lòng sâu
    Cũng ngoi lên mặt biển
    Nếu như em định tiến
    Anh cũng không chịu lùi
    Cả hai chẳng chịu lui
    Thì ôm nhau chịu trận
    Nếu tình là số phận
    Anh sẽ năng lên chùa
    Cầu khấn rõ là to
    Mong lấy em là vợ
    Nếu em là chủ nợ
    Anh một kẻ thiếu tiền
    Khe khẽ đến bên em
    Rồi cuỗm tiền chạy mất
    Hóa thân là hành khất
    Anh gõ cửa nhà em
    Trong lúc trời nhá nhem
    Xin nụ hôn tình ái
    Nếu như em củ chuối
    Anh sẽ làm Chí Phèo
    Chí và Nở gặp nhau
    Hỏi sao không có cháo
    Nếu như em là gáo
    Anh sẽ xin làm que
    Trọc một lỗ vào khe
    Khối người dùng múc nước
    Nếu có một điều ước
    Anh ước đến bên em
    "Hôn thật khẽ thật êm
    Hôn êm đềm mãi mãi"
    Giả như em làm Vãi
    Anh cạo đầu làm sư
    Tu ở đền ông Từ
    Vẫn vô tư mà sống
    Nếu như em làm trống
    Anh xin làm cái dùi
    Trống với dùi quen mui
    Lùi dần vào chỗ vắng
    Giả như không còn nắng
    Em sợ bầu trời đêm
    Anh gọi mặt trời lên
    Ðón bình minh rực rỡ
    Có một khi nào đó
    Muốn trở về tuổi thơ
    Anh sẽ làm cây dừa
    Tỏa bóng mềm em mát
    Nếu vô tình chợt khát
    Anh dòng suối mát trong
    Dâng vị ngọt vô ngần
    Ðể em? tu ừng ực
    Giả như em ngủ gật
    Anh sẽ đến bên mình
    Xoa nhè nhẹ con tim
    Vì trên tim? là ngực
    Giả như em có bực
    Anh lại cười hề hề
    Thế thì ảnh hưởng giề
    Anh chứ ai đâu nhỉ?
    Em mắng anh: "Ðồ khỉ?
    Rồi nhoẻn miệng cười khì
    "Lần sau có làm gì
    Tránh người ta nhìn thấy ...."
    Giả như em là giấy
    Anh biến thành bút chì
    Chúng bạn có nói gì
    Chì vẫn đi trên giấy
    Nếu mà em có chấy
    Anh thành dầu gội đầu
    Chui vào mờ tóc nâu
    Ở lâu lâu trong đó
    Nếu như em ngại gió
    Anh nguyện làm bức tường
    Ðứng chắn giữa giáo đường
    Cho em tôi cầu nguyện
    Giả như em lắm chuyện
    Nói ra rả cả ngày
    Anh cãi cối cãi chày
    Nói gì mà lắm thế
    Giả như em mà ế
    Anh cũng thành trai già
    Gái ế với trai già
    Cùng một nhà vẫn tốt
    Không may mà em dốt
    Anh nguyện làm ông thầy
    Cũng chẳng chóng thì chầy
    Thầy biến thành "thầy nó"
    Giả như em sợ chó
    Anh nguyện làm cây riềng
    Chó mà gặp phải riềng
    Thành thịt chó rựa mận
    Giả như em có cận
    Thì anh cũng mắt lồi
    Hễ gặp nhau trên đồi
    Ta đồng thời bỏ kính...
    Nếu em học tài chính
    Anh sẽ học ngân hàng
    Nhà chúng mình màu vàng
    Hai nhóc...thêm nhóc nữa
    Khi mà em có ..ửa
    Là anh sẽ ở nhà
    Luôn ở bên em mà
    Dù bạn bè có ... nhậu
    Qủa từ hoa mà đậu
    Con chúng mình từ em
    Anh cũng chỉ góp thêm
    Cho gia đình hạnh phúc
    Khi nào anh lên chức
    Sẽ mua đất xây nhà
    Trồng trước cửa vườn hoa
    Phía sau là bãi tắm
    Nếu người em toàn nấm
    Anh lấy nước biển về
    Em tắm thỏa tắm thê
    Cho đến khi hết bệnh
    Trời hóa em là mận
    Anh nguyện làm cây đào
    Mọc ở cạnh cầu ao
    Nơi chúng mình thề nguyện
    Nếu đêm nào mất điện
    Anh ngồi quạt cho em
    Sau mỗi tối êm đềm
    Tình nồng càng thắm đượm
    Chuyện thường ngày ở huyện
    Là lúc mình gần nhau
    Hễ ngồi cạnh em lâu
    Anh lại mơ cô khác
    Nếu như em yêu nhạc
    Anh xin làm cái đài
    Ðể lúc em nằm dài
    Luôn có anh bên cạnh
    Dù bao giờ cô quạnh
    Anh cũng gần bên em
    Như ngọn bấc với đèn
    Hòa trong nhau bừng sáng
    Khi mà em đến ?tháng
    Là lúc anh phải chiều
    May mà chẳng có nhiều
    Tháng vài ba ngày lẻ
    Bây giờ anh còn trẻ
    Nếu mà anh có tiền
    Anh mua một con thuyền
    Cùng em đi khắp chốn
    Chúng mình còn thiếu thốn
    Chúng mình chẳng phải giầu
    Nhưng mà có sao đâu
    Em vẫn là tất cả
    Anh là con trai cả
    Em: dâu lớn trong nhà
    Cùng phụng dưỡng mẹ cha
    Vẫn thuận hoà sớm tối
    Giả như em lạc lối
    Anh tới đón em về
    Vì chúng mình cùng quê
    Có chi đâu mà lạ
    Em thương anh vất vả
    Anh nhớ em thật nhiều
    Cũng chẳng còn bao nhiêu
    Thời gian ta khó nhọc
    Bỗng khi nào em khóc
    Là những phút nhớ anh
    Giọt nước mắt long lanh
    Chảy trên hai gò má
    Anh thương em anh quá
    Người con gái chung tình
    Những lúc ở một mình
    Anh nhớ em từng phút
    Nếu em là cây bút
    Anh là giọt mực xanh
    Mực bút vẫn song hành
    Cùng em, anh tới lớp...
    Nếu em là tia chớp
    Anh như con thuyền kia
    Lặng trôi dưới sao khuya
    Tìm bến bờ em đậu
    Nếu ai bảo em xấu
    Ðập phù mỏ cho anh
    Em là em của anh
    Với anh em vẫn đẹp
    Khi mà em hết đẹp
    Thì anh cũng đã già
    Hạnh phúc của hai ta
    Là trái tim nồng cháy
    Nếu em là xe máy
    Anh sẽ là con đường
    Trải đi khắp muôn phương
    Cho em đi không ngại......
    Giả như không bằng lái
    Anh: cảnh sát giao thông
    Em có gặp dân phòng
    Hễ cần là anh đến
    Giả như em là hến
    Anh biến thành con "chai"
    Ðể có khi ngày mai
    Ðem bỏ vào nồi luộc
    Nếu em không biết được
    Cuộc đời trôi về đâu
    Xin em hãy mau mau
    Ta định ngày hôn lễ
    Ðể một thời tuổi trẻ
    Anh có em bên mình
    Trọn vẹn cả nghĩa tình
    Cho đến ngày ly dị
    Thấy cuộc đời vô vị
    Em lại tìm đến anh
    Viết tiếp câu chuyện tình
    Của Chí Phèo Thị Nở
    Hoặc em là người ở
    Anh sẽ bỏ vợ liền
    Tối tối đến phòng em
    Biến em thành bà chủ
    Những lúc em buồn ngủ
    Anh nguyện làm gối đầu
    Ðể em ngủ thật sâu
    Anh ngắm nhìn thoả thích
    Em là con chim chích
    Anh sẽ là chim ri
    Dù chẳng hót được gì
    Cũng bên nhau sớm tối
    Nếu em hay nói dối
    Anh nói dóc như thần
    Hai chúng mình thành thân
    Rủ nhau lừa thiên hạ
    Em mà là con quạ
    Anh hoá chú diều hâu
    Dù xấu đẹp đến đâu
    Cũng nghĩa tình chồng vợ
    Chuyện bây giờ mới kể
    Chắc chắn sẽ còn dài
    Nếu còn có ngày mai
    Anh cùng em viết tiếp?
    Sống trên đời sống cần có một tấm lòng
    Để làm gì em biết không?
    Để gió cuốn đi
  5. Ho_li_ten_thong

    Ho_li_ten_thong Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/05/2003
    Bài viết:
    510
    Đã được thích:
    0
    tui sắp lên Phú thọ học rồi nè...có ai giúp đỡ được không? tôi học trường Hoá chất ở Lâm thao gì đó....quê cũng gần đó nhưng mà trường đó thì không biết nó nằm ở đâu...vậy mà 7/9 phải lên nhập trường rồi....bỡ ngỡ quá...
  6. linh_kotex

    linh_kotex Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/08/2004
    Bài viết:
    1.330
    Đã được thích:
    0
    Chỗ bác học cách nhà anh em Bãi Bằng trong box Phú Thọ khoảng 4 km nhung mọi người đều lại đang ở HN,vậy thì hẹn bác hôm nào đó em về nhà nghỉ vậy .
  7. whynotmoney

    whynotmoney Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/10/2004
    Bài viết:
    706
    Đã được thích:
    1
    Nó đã đi, đã nhìn và đã thấy quá nhiều sự khác biệt giữa fong cách sống của mỗi người, mỗi dân tộc nó đi qua. Có thể vì điều kiện, fong tục và tập quán của mỗi nơi đã để lại trong nó những cảm xúc khác nhau. Những con người lao động chân chất có, gian manh có. Nó càng ngẫm càng thấy ý nghĩa của câu nói được người ta gọi là Tình người. Nó cũng hiểu được nỗi gian lao của nhiều người k được may mắn như nó. Có những mảnh đời fải lang thang lưu lạc xa xứ hơn nửa đời người mà chẳng một lần về thăm quê. Có những người fải sống trên những vùng núi cao hẻo lánh hàng tháng trời chỉ để cảnh báo nạn cháy rừng. Có... có... nhiều nữa nhưng nó chẳng thể kể hết, chỉ biết bài học cuộc đời nó còn fải trải qua nhiều. Vì cuộc sống với nó vẫn là màu hồng, vẫn có những điều nó chưa thể hiểu hết được, chỉ có đôi chân nó vẫn bước.
  8. haiminhdang

    haiminhdang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/05/2003
    Bài viết:
    727
    Đã được thích:
    0
    "Cuộc đời chỉ là những hên xui",có thể đúng?
    Cũng có đôi khi nó có niềm tin mãnh liệt vào SỐ MỆNH, nó nghĩ tất cả đã được sắp đặt trước và người ta chỉ việc làm tốt những gì sẽ đến. Nhưng nó chả muốn tin, số mệnh làm sao có thể xoay chuyển được dòng đời? Người ta nói thế thôi chứ số phận nằm ở đâu? Tại sao lại cho người ta những điều bất công? Cuối cùng nó tin rằng khi mình làm được đến đâu thì sẽ có đúng bấy nhiêu thôi, không sai!
    Nhưng vẫn có một-cái-gì-đó thuộc về tâm linh không hiện hữu, điều này thì nó rất tin.....
  9. huong_be

    huong_be Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/06/2005
    Bài viết:
    2.330
    Đã được thích:
    0
    Giấc mơ ko thể thành hiện thực đã vậy nó còn gây ra quá nhiều mất mát . Bây h thì là nỗi buồn kéo dài đến sâu thẳm của thời gian , có khi nào thoát ra nổi ??? Sâu thẳm trong tâm hồn là nỗi buồn , vậy mà sao cứ phải cười nói - mâu thuẫn ư ? Chẳng biết là cái gì nữa !!!!!!!!!!! Đầu óc muốn nổ tung ra , muốn đập phá và nổi loạn..............lúc nào cũng như thế , đến khi nào thì mới có ai đó ngăn cản lại cái cảm giác này ? Nhiều khi muốn nổi loạn nhưng biết là ko thể , thậm chí còn muốn cướp của , giết người ............. thấy dường như trong mình bắt đầu có dòng máu lạnh . Dạo này lại còn thích nhìn thấy máu của mình chảy ra , cảm giác thật là lạ , thế cho nên hôm trước đã cứ cố gắng cào nát tay ra và nhìn máu chảy ra như thế - nhưng phải là máu của mình cơ - có man rợ quá ko nhỉ ? Lại ốm rồi..................thấy mệt và muốn nằm nghỉ 1 giấc thật dài đi.............
  10. huong_be

    huong_be Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/06/2005
    Bài viết:
    2.330
    Đã được thích:
    0
    Ko hiểu tại sao cứ thích tự hành hạ bản thân bằng những cách quái đản như thế ? Điên à ? Đã lâu quá rồi ko còn thấy cảm giác đc yêu thương hay yêu thương 1 ai đó , dường như tình cảm là điều gì mong manh quá.................Bạn ko còn là bạn , người yêu ko phải là người yêu , thế thì có cái gì có ý nghĩa nhỉ , băn khoăn mãi mới viết đc lá thư cho bạn thì rốt cục để đến tối chính nó hành hạ trằn trọc cả đêm ko ngủ đc ? Ghét mọi thứ - ghét lũ con trai - sao có nhiều người thích chọc tức nhau thế nhỉ ? Thôi vậy cứ về và tự hỏi lại bản thân vậy - có khi người sai ko phải là người ta !!!!!!!!!!!!!!!!!!

Chia sẻ trang này