1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Mỗi ngày ta trọn niềm vui...

Chủ đề trong 'Tuyên Quang' bởi ThuLam, 16/09/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. ThuLam

    ThuLam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/05/2004
    Bài viết:
    2.308
    Đã được thích:
    0
    Người thì cảm ơn Chúa, người thì cảm ơn Trời, tại sao không có ai cảm ơn bố mẹ mình cơ chứ?
    Được tặng 6 cái khăn 6 màu với lời nhắn " anh mong em chỉ dùng một màu, màu mà em cho là đẹp nhất để mỗi ngày em đều trọn niềm vui" Thôi, tèo rồi, không biết là do hợp nhau hay do người ta đã biết về diễn đàn này nữa.... Hay là anh Blú giúp đỡ nhỉ?
    " em mong rằng chúng ta sẽ nâng niu tình bạn này anh ạ" chắc đó là một câu trả ời khôn ngoan rồi....
    " I will wait for U but... harry up !" Đợi em quên anh KK đã, hì hì
  2. ThuLam

    ThuLam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/05/2004
    Bài viết:
    2.308
    Đã được thích:
    0
    Đã đau đầu lại thêm đau bụng nữa, chiều nay mặc quần ngố trắng, áo 2 dây xanh, áo khoác hồng, giày xanh ... đi khắp các hiệu sách HN mà không tìm được quyển sách, sắp thi rồi...
  3. ThuLam

    ThuLam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/05/2004
    Bài viết:
    2.308
    Đã được thích:
    0
    Biết nghèo là đáng xấu hổ nhưng có lẽ bây giờ mới thực sự thấm thía, khổ thân mẹ mình...
    Thi xong sẽ ... lao vào cuộc sống, dù sao xin tiền mẹ thêm nữa là bất công khi mà con có khả năng kiếm nhiều hơn mẹ rất nhiều và không vất vả đến thế...
    Hình ảnh em đi làm, cọ xát với cuộc đời, tự phóng vèo vèo trên xe máy.... có lẽ sẽ làm anh lo lắng.
    Không phải em muốn khổ, không phải em muốn khẳng định mình mà chỉ đơn giản em phải thế, không có quyền chọn lựa...
    Em sẽ ổn thôi. Cuộc sống đang tiếp tục.... và mình sẽ khoẻ hơn!!!!!!
  4. cho_xu_beo_mum_mim

    cho_xu_beo_mum_mim Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/07/2004
    Bài viết:
    778
    Đã được thích:
    0
    Em yêu quý,
    Nghèo không đáng xấu hổ, nhưng đừng coi đó là vì ta thanh cao, thanh bạch hơn kẻ khác! Chị không khoái những kẻ nghĩ rằng mình nghèo có nghĩa mình trong sạch và thanh thản, kiểu này giống hồi "tập thể hoá" vào hợp tác xã hơn, mà thời đấy cách đây gần nửa thế kỷ roài.
    Ngày xưa, nghĩ đến chuyện đi làm part time thời sinh viên mà mệt mỏi. Nhưng ít nhất, nó làm cho mình rắn rỏi hơn, mặc dầu chỉ là rèn luyện để không phải lúc nào buồn cũng khóc, và cũng chỉ đủ để lôi cổ một thằng lừa tiền của mình, doạ sẽ đưa ra công an phường., mặc dù chẳng biết cái phường sở tại ấy, nó tên là gì.
    Rồi những ngày hội của trẻ con, giá mà ở nhà với mẹ thì vẫn được quà, nhưng SV rồi, thấy đó là cơ hội kiếm tiền. 4 ngày liên tục đi làm baby sitter cho bọn KS, kiếm đủ tiền mua một cuốn từ điển Oxford và còn 10k mua kem ký về đãi bọn cùng phòng (hồi ấy, kem ký có 8k/kg, và sao nó ngon thế không biết!)
    Cứ đi làm đi, đừng nghĩ là sẽ xót xa này nọ, em trưởng thành hơn, ai chẳng mừng
  5. ThuLam

    ThuLam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/05/2004
    Bài viết:
    2.308
    Đã được thích:
    0
    Mọi điều chị đều đúng trừ một điều, nghèo thực sự đáng xấu hổ.
    Em cũng đi làm thêm nhiều rồi, từ hồi em học lớp 12 đã phải dạy kèm một đứa lớp 11, từ đó đến nay cũng đã bị lừa đảo nhiều.... Nhưng kiếm tiền chính của em thì là viết lách và tham gia các cuộc thi, học bổng.
    Đi làm gia sư cũng vài lần, tiền chả kiếm được mấy, có lần cũng chỉ đủ để dẫn học trò ra công viên chơi thuyền chỉ vì con bé nó kêu " Con lâu rồi không được đi công viên chơi cô ạ..." Em đặc biệt thích những nơi mà người ta nói với mình bằng cái giọng kẻ cả, hách dịch.... Bởi vì như thế chỉ càng củng cố cho em ý nghĩ, nghèo là điều đáng xấu hổ và người ta có quyền như thế. Khi trả tiền cho một dịch vụ, ví dụ như ăn uống ở những nơi mất nhiều tiền em cũng cố gắng để người phục vụ cảm thấy họ thực sự là những người phục vụ, và sức lao động của người ta được đánh giá đúng mức.... Chắc em bị nhiễm truyện Harry, những con gia tinh sẽ cảm thấy bị sỉ nhục khi nó không được dạy dỗ và sai bảo bởi vì như thế nó sẽ không còn là gia tinh nữa.

  6. refresh_life

    refresh_life Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/09/2004
    Bài viết:
    9
    Đã được thích:
    0
    Khi nào điều kiện khắc nghiệt bỗng dưng ta thành người hùng....
    Đến lớp sớm nhất cùng một bó hồng, hoa hồng tỉ muội nửa tháng mới phải thay thế mà cứ 3 ngày lại một bó khác... để những gì đẹp đẽ vào thùng rác bao giờ cũng làm mình đau lòng. Sáng nay trông mình như chúa tuyết vừa từ Bắc cực về với mũ len, găng tay, áo phao, áo len, giày... đều màu trắng, nhưng nếu nhìn kĩ sẽ thấy một vệt gì đó như là màu xanh từ đôi tất và chỉ của quần jeans...
    Thi nói, mất 1 phút để tán gẫu, khen nhau chỉ vì không biết topic 1 là gì... cô kêu " bó tay chấm com, lười thế là cùng... ko biết thì phải hỏi chứ?" Hì hì, mỗi lần em lên nói cô cũng được một trận cười thoải mái, không chuẩn bị bài trước bao giờ nói cũng tốt hơn mà... cô lại còn cộng điểm vì mang hoa đến lớp và là người duy nhất trong lớp trật tự nghe và hỏi các bạn đang thi nữa....
    -------------------------------------------------------------------------------------------------
    Người ta chắc là buồn lắm, mình cứ thế vài ba câu phũ phàng rồi lại chợt nhận ra, tương lai ai biết sẽ ra sao, thế là lại soạn một tin tử tế... người ta bị ảnh hưởng quá nhiều của người khác, chịu đựng những điều vô lí một cách không cần thiết.... Mặc dù sở trường của mình không phải là thích bắt bài người khác nhưng kiểu cứ thỉnh thoảng đá một câu tiếng Anh vào làm mình rất khó chịu, ai cũng có điểm mạnh điểm yếu chứ có phải ai cũng perfect như mình đâu mà... Hôm qua mình nói vài câu vớ vẩn về... cúm gà, người ta ra vẻ hiểu " what do u mean?" " I mean U R ABC", ý em là trình độ anh thật A Bờ Cờ....
    ------------------------------------------------------------------------------------------------
    Thế là anh Gia Trung đã có người yêu và ánh mắt ấm áp, nụ cười ngời sáng hy vọng của anh ý không có nghĩa gì cả hoặc là chính mình đã bỏ qua nó ...
    ------------------------------------------------------------------------------------------------
    Gọi điện về nhà " mẹ ơi, con ôn thi nên tắt điện thoại nhé..." Giá mà mẹ biết rằng, hôm nay có người hắt hủi con....
    Trưa nay, ăn cơm nơi công cộng và con phải ăn rất ngoan, từ ngoài vào trong, không thừa lại một hạt, không có một tiếng động.... Nhưng không hiểu sao con bị sặc mẹ ạ...
    -------------------------------------------------------------------------------------------
    Trời lạnh quá.
  7. ThuLam

    ThuLam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/05/2004
    Bài viết:
    2.308
    Đã được thích:
    0
    Èo ôi, ngày xưa mình than vãn hay thế, híc híc, bẩu sao mà các nhà văn cứ thích rơi vào tình trạng thất tình để có cảm hứng sáng tác
  8. tayaitayai

    tayaitayai Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/10/2006
    Bài viết:
    168
    Đã được thích:
    0
    Ngày xưa em bị thất tình ah? Chân dài, dẻo dáng vậy thằng nào dám đá em thế? Để anh gọi bác ThietDK kéo chục cái xe 18 bánh san phẳng nhà nó.
    Hôm nay ko có gì vui cả.
  9. haitacnd

    haitacnd Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/07/2004
    Bài viết:
    5.356
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay thì không quá vui rồi, mệt quá.
    Mà thật, sao mình cũng than thở nhiều thế nhỉ, mỗi cái mệt mà cũng nhai đi nhai lại, chính mình còn thấy ngấy.
    Ờ, ngẫm thì cũng chưa trọn nỗi vui cho một ngày, còn những gợn lăn tăn của những đáng tiếc.
  10. haitacnd

    haitacnd Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/07/2004
    Bài viết:
    5.356
    Đã được thích:
    0
    Gửi bài xong mới đọc cái bài đầu tiên: Ai vui vẻ, hạnh phúc... vào đây chia sẻ.
    Vậy thì sao lại không nhỉ? Lúc này mình đang hạnh phúc mà.
    Vợ yêu gọi điện, nghe Cún con bi bô... Nhớ đến lúc hai bố con chơi đùa... Hạnh phúc!
    Vợ nói nhớ chồng, mong chờ điện thoại của chồng... Hạnh phúc!
    Ngồi nhớ lại những lúc quây quần cả nhà, những tiếng cười của mẹ chồng nàng dâu... Hạnh phúc!
    Rất đơn sơ, rất giản dị.
    Nhưng là hạnh phúc!

Chia sẻ trang này