1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui...

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi kiku_hana, 24/12/2007.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. kiku_hana

    kiku_hana Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/11/2006
    Bài viết:
    2.130
    Đã được thích:
    0
    Ko muốn viết...sợ cảm giác ám ảnh...nhưng nhớ mày lắm...có lỗi với mày rất nhiều.
    chưa được ôm mày nhiều
    chưa được chăm sóc mày nhiều
    tao còn cười cợt khi thấy mày ho lụ khụ, nằm bẹp dí, thiểu não và buồn bã...vì cái vẻ cáu kỉnh của mày biến mất. Mày mất phong độ. Mày ko có tinh tuớng với tao như mọi lần. Thấy mày rũ ra và ngoan ngoãn, tao sướng, tao còn cười vì chiến binh như mày cũng có lúc bại trận...
    Đi khám bác sỹ nên tao càng tin là mày ko chết, vì nếu nguy kịch, họ fải nói chứ.
    Và trước đây mày bị oánh hỏng mắt và nằm lê lết trước cửa nhà...kinh khủng thế mà mày vẫn sống...nên tao càng tin là qua cơn nạn ấy...mày sẽ còn nghịch và kiêu căng lâu lắm.
    ...
    ...
    .....
    hix...giờ thì muốn ôm cũng ko được rồi, muốn lau mắt cho mày cũng ko được rồi, muốn đá đít khi mày xúm xít, nhặng xị với tao cũng ko được...cả ngửi mùi hôi bẩn của mày nữa...
  2. kiku_hana

    kiku_hana Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/11/2006
    Bài viết:
    2.130
    Đã được thích:
    0
    10:16....bung biêng
    Mình định cố làm. Cố tập trung làm việc. Nhưng cảm thấy mọi thứ thật empty. Không hiểu cảm giác chán này bắt đầu từ đâu, thực sự là từ nguyên nhân gì, có đáng thế ko?!?!
    Bất giác lướt gugo và search việc....
    Bất giác nghĩ đến Paul, nghĩ đến việc viết cho ông ta một cái mail, muốn nói là tao đang chán việc. Tao muốn làm việc chỗ mày.
    Mình vốn là một đứa tai quái, bướng bỉnh và cầu toàn. Ko thích cái gì dễ dàng. Cứ từ chối lên từ chối xuống vị trí đấy chỉ bởi đơn giản dễ quá. Không thik rong ruổi theo sếp. Bàn phiếm về nghệ thuật hội họa. Đến các party, gallery và workshop. Không thik một mình một văn phòng. Không thik hứng lên thì làm việc khác, dịch chẳng hạn. Ko thik kiếm tiền một cách quá nhẹ nhàng. Muốn pro. Muốn học hỏi những thứ mình chưa được học. Muốn ép mình vào môi trường làm việc khắc nghiệt. Chính xác về thời gian nơi những con người thông minh không chỉ bởi chất xám mà còn là ?onghệ thuật sống?....
    Sau một thời gian, chính xác là 8 tháng....cảm thấy sao? ?" thấy mình lùn đi, thấp đi, cùn đi.
    Nghĩ lại ngày xưa phải chăng là tiếc nuối? ?" ......thật khó trả lời.
    Nhưng nếu bỏ cái công ty này mà đi thì chả tiếc gì cả. Tiếc cô giám đốc. Chấm hết.
    Mình viết những dòng này phải chăng mình là người kém cỏi...ko mạnh mẽ và là một kẻ thua cuộc?
  3. anhemvabien

    anhemvabien Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/03/2008
    Bài viết:
    175
    Đã được thích:
    0
    Mỗi ngày tôi chọn ngồi thật yên...
    Nhìn ngắm..............
    Ngồi nghĩ lại mình..........
  4. emsekobuonnua

    emsekobuonnua Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/10/2006
    Bài viết:
    1.559
    Đã được thích:
    0
    Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui. Như những bông hoa như những nụ cười...
    Lúc này ko thể cười nổi. Chẳng biết rồi sẽ thoát ra khỏi cái cảm giác này và tình cảnh này thế nào. Nhưng vẫn biết, m` vẫn fải sống, và tôi xin chọn 1 niềm vui...
    Vẫn sẽ sống và vẫn giữ nụ cười, fải vậy ko Jin?
  5. kiku_hana

    kiku_hana Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/11/2006
    Bài viết:
    2.130
    Đã được thích:
    0
    10:28...
    Nhiều người giỏi quá.
  6. kiku_hana

    kiku_hana Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/11/2006
    Bài viết:
    2.130
    Đã được thích:
    0
    1. Khi tao về nhà, tao nhìn thấy cái mặt mày buồn rượi. Ko bắng nhắng. Mất bạn rồi. Chẳng ai chơi cùng. Chẳng ai tranh ăn cùng...tự hỏi mày có vui ko khi sống ở nhà tao...khi thiếu thốn bạn như thế...
    Nếu tao ở riêng, sẽ ko chó má gì hết, chẳng nuôi con gì hết...để đỡ fải nghĩ hộ cho mày, đỡ phải tưởng tượng lắm chuyện thế này...chả nuôi nữa.
    ..............
    còn nhiều lắm những sự điên loạn.....
  7. vincent_tan

    vincent_tan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/08/2005
    Bài viết:
    3.154
    Đã được thích:
    1
    Hum nay mình chọn học làm thú vui
  8. nhattuanhidro

    nhattuanhidro Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/05/2006
    Bài viết:
    1.767
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay cả ngày ngồi nghiên cứu đường đi để chủ nhật chuẩn bị cho một cung đường dài đi du lịch.
    Cảm thấy vui lắm
  9. kiku_hana

    kiku_hana Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/11/2006
    Bài viết:
    2.130
    Đã được thích:
    0
    23.3.08
    Tìm một con đường...tìm một lối đi
    Mông lung....
    P bảo sao bà ko dạy tiếng anh? Tôi đang học LN, 3t/18 buổi, kiếm nhiều xiền kinh khủng mà tôi thấy trình độ cũng ngang bà....
    - Ah, bọn Marie Stopes đang tuyển người đấy, mấy vị trí của nó, bà afford được đấy..
    - Thik làm NGO hả, việc đầy ra, tầm của bà thì ukie quá đi chứ...để tôi gửi bà cái link
    Sao cảm thấy P đang nói về đứa nào chứ ko phải mình. Vẫn ngồi bẹp dí ở cái xó xỉnh này, chẳng có gì cả...Cái sự cố định khiến mình lưỡng lự khi phải thay đổi. Mình chưa từng nhảy việc...
    Càng nghĩ càng phải cố gắng nhiều, càng phải học nhiều, càng thấy mình còn rất kém, lại muốn cố để hoàn hảo hơn. Nhưng chả lẽ cứ phấn đấu, cứ học hỏi mà ko nghĩ đến tiền ah? Đến bao giờ mình mới nghĩ đến chuyện kiếm tiền và làm giàu? Liệu sau một vài năm nữa, kiếm tiền có là muộn ko? Và sẽ có bao nhiêu cơ hội sẽ ra đi khi mình vẫn ngồi tại xó xỉnh này?!? 1 năm rưỡi có phải là dài so với tuổi trẻ ko?
    Mình đã tính rằng. Cố gắng năm nay đi học tiếp để cuối năm 2009 lấy được cái MBA và trong công việc, lấy được cái vị trí senior.
    Rồi khi đó thik thì tung tẩy ở đâu thì đi, NGO hay Embassy hay các tổ chức kinh tế....nghĩa là hiện tại cứ cày cho thật nhiều để cứng cáp, vững vàng hơn.
    Uh thì plan là thế nhưng cũng sợ...thói quen tạo tính cách...nhỡ đén lúc ấy, già rồi, ngại va chạm, lại thik bằng lòng rồi cứ cố đấm ăn xôi một nơi...
    Lại nghĩ hiện tại rất nhiều việc available, kiếm tiền được sao ko làm giàu luôn bây giờ....? liệu có phải là một kiểu ăn xổi ko? Nhưng cứ bị động thế này, người ù đi, lì đi ....thật sợ...
    Nhưng mà sợ bung ra rồi, biết đâu thời gian lại cuống quýt vội vàng, mình chẳng thể làm chủ được cuộc sống của mình, ko được học những thứ mình thik, vậy thì lúc ấy, có tiền cũng ko giàu được, ko làm việc gì tử tế được, và ko mở mang được đầu óc. Mà còn trẻ ko học thì sau này...hix hix...liệu có nhồi được ko?
    Oài....mình thật là tham lam...nhưng trông mình phớt thế thôi, vẫn thik con đường chậm và chăk...để xem mai này sẽ ra sao....

    Tình yêu...

    Mie. Lâu ko thik ai. Giờ cứ lo sợ chẳng may mình bập vào. Sợ mình quá. Sợ chỉ là những giây phút thoảng qua, những giây phút ngắn ngủi, rồi đến một lúc nào đó mình sẽ ko cần đến ai nữa, ko cần đến tình cảm ấy nữa...cứ mơ hồ thế này....
    Vì đã quen phớt...nên phải chăng mình hời hợt? vì đã biết những lúc đau đớn, khó khăn và sóng gió,...chẳng ai cả...ko muốn cũng phải tự bảo mình đứng dậy nên thấy đủ mạnh mẽ để sẵn sàng yêu mình hơn tất cả???
    Được kiku_hana sửa chữa / chuyển vào 04:12 ngày 25/03/2008
  10. kiku_hana

    kiku_hana Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/11/2006
    Bài viết:
    2.130
    Đã được thích:
    0
    Sáng view vào mấy cái NGO, bọn này đang tuyển nhiều thế ko biết...vị trí consultant cũng thế...
    Hay vứt mịa cái đời sống công sở đi, quần áo sạch sẽ thơm tho, chỉn chu, ngăn nắp...đi lang thang các tỉnh nhể. Đời sống thoáng. MÌnh đang ngột ngạt với cái không gian chật chội, nhỏ hẹp này. Cần khí trời, cần gió, cần sự khoáng đạt...mà từ bé đến giờ cũng chả biết đâu vào đâu...coi như đi làm và đi du lịch...biết đâu vì thế sẽ thấy tầm nhìn không còn hạn hẹp nữa, đất trời ko còn rộng lớn nữa...
    Có một số dự án về phát triển cộng đồng và an sinh giáo dục...làm cũng thích...ko còn cảm thấy sợ phải xa nhà, cố sống cố chết bám lấy cái đất này...đến những nơi ko có tiện nghi, ko có cơ sở vật, biết đâu áp lực cuộc sống sẽ nhẹ đi, ý nghĩa cuộc sống cũng sẽ khác đi...
    Một vài phút bay bổng và tưởng tượng để tự sướng...mình có cảm giác đang phải sống gấp...mình sắp già rồi...và mình muốn học. Phải học xong đã....Oài....hình như học xong thì phải lấy chồng...Vậy thì những điều viết trên đây có phải là phù phiếm...Chả biết nữa...vẫn tin cuộc sống là do mình lựa chọn....hãy sống thật trẻ ngay cả khi mình đã già...rồi đâu sẽ vào đấy

Chia sẻ trang này