1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Mỗi ngày trong cuộc sống

Chủ đề trong 'Đà Nẵng' bởi viviani, 29/02/2004.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. viviani

    viviani Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    14/02/2002
    Bài viết:
    596
    Đã được thích:
    0
    Mỗi ngày trong cuộc sống

    Chủ nhật ơi là chủ nhật... lần đầu tiên gặm nhấm nỗi buồn của kẻ bị mất xe... chẳng biết làm gì nên cứ ra ra vào vào rồi lại ngồi bắn trứng suốt. lên mạng cũng chẳng có ai để nói chuyện... một ngày chủ nhật đầy nắng mà phải ngồi trong nhà nhìn qua khung cửa sổ và nghĩ đến một số người Tự nhiên thèm được đi dạo phố... thèm được lái xe lòng vòng qua những cái hồ đầy ắp nước, tự nhiên nhớ một giọng nói.... nhớ một nụ cười và nhớ cái cảm giác được vi vu trên con đường Âu Cơ lộng gió...

    Đang ngủ tít thò lò thì ốc ngốc thân yêu xuất hiện như một cô tiên... hihii ... mừng húm... lâu lâu rồi không được đi dạo, từ cái hôm bị chú công an tóm cổ cái xe tội nghiệp đến giờ... "Chị em mình đi dạo nghe?" thế là đi... KHông khí bên ngoài mới ấm áp làm sao... ánh sáng tràn ngập khắp nơi... Khổ thân mặt con ốc ngốc ỉu xìu xìu vì hôm qua lại chạnh lòng nhớ đến anh người yêu cũ... Mình ba hoa chích chòe cho ốc quên hết những suy nghĩ ngốc nghếch đi và hai chị em lại hòa mình vào trong tiếng cười khúc khích. Mấy anh chàng đi qua nhìn đến lòi mắt hihihi... vui thật. Đôi khi trong cuộc sống người ta vẫn phải học cách từ bỏ quá khứ để mà hướg tới tương lai. Ốc biết mà... vì sao khi đi giật lùi người ta dễ vấp ngã lắm. Ốc đừng buồn nữa nghe ốc, hãy học cách quên đi quá khứ. Hãy bước đi bằng nhứng bước chân tự tin, và em sẽ thấy cuộc sống có rất nhiều ánh sáng. Ít nhất thì chị em mình cũng phải học được một điều gì từ bé chứ, ốc nhỉ?Cho nên hãy mỉm cười, ốc nhé. Chị hứa rằng chị sẽ luôn ở bên cạnh em. KHi có một ai đó làm tổn thương em, chị sẽ là người đến để lên giây cót cho em, ốc nhé!

    Hoàng hôn bên bờ hồ Tây... hơi sương mờ xa khiến cho bờ hồ phía xa trở nên mờ ảo và mang một màu xanh tối... lòng hồ đầy ăm ắp nước. Đứng từ phía hồ Trúc Bạch nhìn sang, con đuờng Thanh Niên giống như một chiếc cầu bé xíu chạy ngang qua một cái biển hồ sóng sánh... Hà Nội đẹp biết chừng nào, ốc nhỉ? Chỉ có điều năm nay hình như chẳng có mùa xuân... không thấy bàng nảy những chồi non xanh cứng cáp, không thấy những cây hoa xưa tươi tắn khoe những chiếc lá xanh non và nhữung cánh hoa trắng muốt dịu dàng... hình như mùa xuân không tới hay sao ấy, ốc nhỉ? nhưng dù là mùa nào, chúng mình vẫn thấy yêu Hà Nội theo những cảm nhận rất khác nhau... và chỉ cần được đi dạo quanh những chiếc hồ xinh xắn, đi dưới những con đường rợp đầy bóng cây... ta sẽ thấy lòng mình bình lặng lại...

    Nào ốc, hãy hứa rằng em sẽ không nghĩ ngợi linh tinh nữa nhé... ngày mai là một ngày mới rồi... có rất nhiều điều đợi chờ chúng mình ở đó... Chị mong đến ngày mai và chị yêu cả ngày hôm nay nữa. Và em cũng thế, phải không nào? Chỉ cần đợi một ngày có nắng, chị em mình sẽ đi xe đạp đôi quanh hồ và quanh những con đường xinh đẹp... sẽ lại ngồi trong quán kem xinh xắn với những bức tường hồng và khung cửa màu xanh da trời, ốc nhé... Em biết không, hình như chị cũngc là người may mắn, vì trong cuộc sống chị gặp được em và người ấy nữa... có hai người cuộc sống của chị đẹp đẽ và vui vẻ hơn rất nhiều... Yêu ốc lắm ốc ơi... và... yêu cả người ấy nứa...


    Jo
    What's a sign that a person really loves you? It's not the things he gives you, like flowers or kisses. It's the things the person don't give you... like tears in your eyes and pain in your heart
  2. xautraikinhkhung

    xautraikinhkhung Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/10/2003
    Bài viết:
    801
    Đã được thích:
    0
    Chủ nhật, em gọi điện thoại đến rủ đi chơi, lâu rồi hai đứa không gặp nhau, chiều đến đón em hai dứa đi long vòng trên những con đường của Hà Nội, đã lâu lắm rồi mình không có những giây phút thảnh thơi như thế này để đi chầm chậm trên những con đường mà mình thích, đi làm tức là đã bước chân vào cuộc sống thấy hình như mình đang đánh mất đi nhiều thứ, cuộc sống cứ cuốn lấy mình đi chẳng còn thời gian cho riêng bản thân mình nữa.
    Em bảo dạo này em buồn lắm nhiều chuyện xảy đến với em bạn bè chẳng ai hiểu được em còn cả anh nữa anh đã từng nói với em rằng anh sẽ là người bạn tốt của em vậy mà anh đã không ở bên cạnh em lúc em cần nhất. Thấy buồn và chẳng biết nói gì với em cả,đưa em đi lòng vòng rồi dừng lại ở một quán nhỏ nơi em thương hay tới, em bảo mỗi lần buồn em lại đến đây(ôi đúng là con gái). Cả đoạn đường về 2 đứa ko nói voi nhau câu nao` , mỗi đứa theo đuổi 1 ý nghĩ riêng, gần về đến nhà em tặng mình một món quà em mua lúc em buồn nhất khi ma` bên cạnh em ko có ai, thấy cảm động rơi nước mắt, về đến nhà mở quà đó là cái ví lúc này mới để y?T cái ví cũ bị rách từ lúc nào rồi mà mình ko hay, cả đêm ko ngủ được cứ nghĩ đến em và tình bạn của hai đứa, thấy càng quý em nhiều hơn, tự nhủ sáng mai nhat dinh se goi dien cho em.
    Sống trong đời sống cần có một tấm lòng
    Để làm gì em có biết không
    Để gió cuốn đi, để gió cuốn đi
  3. xautraikinhkhung

    xautraikinhkhung Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/10/2003
    Bài viết:
    801
    Đã được thích:
    0
    Chủ nhật, em gọi điện thoại đến rủ đi chơi, lâu rồi hai đứa không gặp nhau, chiều đến đón em hai dứa đi long vòng trên những con đường của Hà Nội, đã lâu lắm rồi mình không có những giây phút thảnh thơi như thế này để đi chầm chậm trên những con đường mà mình thích, đi làm tức là đã bước chân vào cuộc sống thấy hình như mình đang đánh mất đi nhiều thứ, cuộc sống cứ cuốn lấy mình đi chẳng còn thời gian cho riêng bản thân mình nữa.
    Em bảo dạo này em buồn lắm nhiều chuyện xảy đến với em bạn bè chẳng ai hiểu được em còn cả anh nữa anh đã từng nói với em rằng anh sẽ là người bạn tốt của em vậy mà anh đã không ở bên cạnh em lúc em cần nhất. Thấy buồn và chẳng biết nói gì với em cả,đưa em đi lòng vòng rồi dừng lại ở một quán nhỏ nơi em thương hay tới, em bảo mỗi lần buồn em lại đến đây(ôi đúng là con gái). Cả đoạn đường về 2 đứa ko nói voi nhau câu nao` , mỗi đứa theo đuổi 1 ý nghĩ riêng, gần về đến nhà em tặng mình một món quà em mua lúc em buồn nhất khi ma` bên cạnh em ko có ai, thấy cảm động rơi nước mắt, về đến nhà mở quà đó là cái ví lúc này mới để y?T cái ví cũ bị rách từ lúc nào rồi mà mình ko hay, cả đêm ko ngủ được cứ nghĩ đến em và tình bạn của hai đứa, thấy càng quý em nhiều hơn, tự nhủ sáng mai nhat dinh se goi dien cho em.
    Sống trong đời sống cần có một tấm lòng
    Để làm gì em có biết không
    Để gió cuốn đi, để gió cuốn đi
  4. viviani

    viviani Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    14/02/2002
    Bài viết:
    596
    Đã được thích:
    0
    Lâu rồi không viết gì nữa? có những khi muốn viết? viết được nửa chừng rồi lại thôi? phải chăng mình đã thay đổi? có lẽ là như vậy? nhưng mình không hiểu vì sao? có lẽ lúc mình nhận ra là mình thay đổi là lúc mình ngồi đằng trước, con bé ốc ngồi đằng sau và nó chẳng nói gì, cũng đôi tay nó cũng chẳng ôm lấy mình để tìm hơi ấm nữa? hai đứa cứ như đang theo đuổi hai khoảng im lặng? Lúc ấy mình đã biết? nhưng mình cố tình phủ nhận nó đi?
    Hôm nay nán lại cơ quan? ngồi một mình và tha hồ ngồi suy nghĩ linh tinh? đầu vẫn còn đau lắm? chẳng hiểu làm sao mà những ngày trở lại đây mình không thể nào xâm nhập được vào cái thế giới ẩn đằng sau những cái nụ cười qua chuyện và khoảng im lặng của con bé nữa? mỗi khi mình hỏi? vẫn chỉ là mấy câu? không sao đâu? chẳng có gì? thật là khác trước? có gì đó chênh vênh trong lòng? đôi khi mình ngơ ngẩn? không biết rồi sẽ đến đâu? sẽ giống như Ning jiejie? sẽ giống như Meiling? sẽ giống như linlin và Syl? mình không biết nũa? mình chỉ không muốn kết cục đó? mình không muốn nó nhạt nhẽo đi theo ngày theo tháng?. hình như mình đã quá ích kỷ? quá ích kỷ đến nỗi đã quên cả con bé khi anh đến bên cạnh mình? mà đã có gì đâu? một thứ tình cảm phẳng lặng và bình thản như một mặt hồ? nó thậm chí còn chưa bằng những gì mình dành cho con bé? vậy mà mình lại quên! quên đi nỗi buồn của con bé trước nỗi buồn của mình? quên đi nỗi buồn của con bé trước hạnh phúc của mình? Mình thật là ngớ ngẩn?
    Có lẽ em sẽ không cần chị nữa? mình chẳng biết vì sao mình chợt hầng khi nghe câu đó? mình chẳng biết đó là cảm giác gì nữa? mọi cảm giác lúc này chỉ rời rạc và chắp vá? mình chỉ thấy buồn? mình cần nó, cần đứa em gái ngốc nghếch và trẻ con của mình để không bao giờ mình cảm thấy cô đơn? mình cần nó? đôi lúc còn hơn cả cần có anh? vậy mà mình? những lúc nó buồn chán, những lúc nó theo đuổi những suy nghĩ linh tinh? mãi mãi mình chỉ có thể đứng đằng trước những câu không có gì đâu,? và chẳng sao cả? mình lúc này? là vô tâm? hay là bất lực?????
  5. viviani

    viviani Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    14/02/2002
    Bài viết:
    596
    Đã được thích:
    0
    Lâu rồi không viết gì nữa? có những khi muốn viết? viết được nửa chừng rồi lại thôi? phải chăng mình đã thay đổi? có lẽ là như vậy? nhưng mình không hiểu vì sao? có lẽ lúc mình nhận ra là mình thay đổi là lúc mình ngồi đằng trước, con bé ốc ngồi đằng sau và nó chẳng nói gì, cũng đôi tay nó cũng chẳng ôm lấy mình để tìm hơi ấm nữa? hai đứa cứ như đang theo đuổi hai khoảng im lặng? Lúc ấy mình đã biết? nhưng mình cố tình phủ nhận nó đi?
    Hôm nay nán lại cơ quan? ngồi một mình và tha hồ ngồi suy nghĩ linh tinh? đầu vẫn còn đau lắm? chẳng hiểu làm sao mà những ngày trở lại đây mình không thể nào xâm nhập được vào cái thế giới ẩn đằng sau những cái nụ cười qua chuyện và khoảng im lặng của con bé nữa? mỗi khi mình hỏi? vẫn chỉ là mấy câu? không sao đâu? chẳng có gì? thật là khác trước? có gì đó chênh vênh trong lòng? đôi khi mình ngơ ngẩn? không biết rồi sẽ đến đâu? sẽ giống như Ning jiejie? sẽ giống như Meiling? sẽ giống như linlin và Syl? mình không biết nũa? mình chỉ không muốn kết cục đó? mình không muốn nó nhạt nhẽo đi theo ngày theo tháng?. hình như mình đã quá ích kỷ? quá ích kỷ đến nỗi đã quên cả con bé khi anh đến bên cạnh mình? mà đã có gì đâu? một thứ tình cảm phẳng lặng và bình thản như một mặt hồ? nó thậm chí còn chưa bằng những gì mình dành cho con bé? vậy mà mình lại quên! quên đi nỗi buồn của con bé trước nỗi buồn của mình? quên đi nỗi buồn của con bé trước hạnh phúc của mình? Mình thật là ngớ ngẩn?
    Có lẽ em sẽ không cần chị nữa? mình chẳng biết vì sao mình chợt hầng khi nghe câu đó? mình chẳng biết đó là cảm giác gì nữa? mọi cảm giác lúc này chỉ rời rạc và chắp vá? mình chỉ thấy buồn? mình cần nó, cần đứa em gái ngốc nghếch và trẻ con của mình để không bao giờ mình cảm thấy cô đơn? mình cần nó? đôi lúc còn hơn cả cần có anh? vậy mà mình? những lúc nó buồn chán, những lúc nó theo đuổi những suy nghĩ linh tinh? mãi mãi mình chỉ có thể đứng đằng trước những câu không có gì đâu,? và chẳng sao cả? mình lúc này? là vô tâm? hay là bất lực?????
  6. viviani

    viviani Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    14/02/2002
    Bài viết:
    596
    Đã được thích:
    0
    Buồn... và missing someone...
    hen xiang hen xiang ni, wo de qin ai...
  7. viviani

    viviani Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    14/02/2002
    Bài viết:
    596
    Đã được thích:
    0
    Buồn... và missing someone...
    hen xiang hen xiang ni, wo de qin ai...
  8. be_con_xi_xon

    be_con_xi_xon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/03/2004
    Bài viết:
    1.875
    Đã được thích:
    0
    cả ngày thứ 2 ở trường..bận làm bài luận..kô online được...Thứ 3 online,chui vào thì bị chúng nó chửi,chửi trên đầu trên cổ.Mà ai bỉu ngu,nổi máu anh hùng,mún dẹp loạn,lúc bị ép lên móp thì kô chịu,lúc thì đòi.Giờ thấy chưa hả?Hay ho lắm chứ,bao nhiu chuyện chưa đủ à?tự nhiên rước hoạ vào thân.Một ngày đen đủi
  9. be_con_xi_xon

    be_con_xi_xon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/03/2004
    Bài viết:
    1.875
    Đã được thích:
    0
    cả ngày thứ 2 ở trường..bận làm bài luận..kô online được...Thứ 3 online,chui vào thì bị chúng nó chửi,chửi trên đầu trên cổ.Mà ai bỉu ngu,nổi máu anh hùng,mún dẹp loạn,lúc bị ép lên móp thì kô chịu,lúc thì đòi.Giờ thấy chưa hả?Hay ho lắm chứ,bao nhiu chuyện chưa đủ à?tự nhiên rước hoạ vào thân.Một ngày đen đủi
  10. somdogai

    somdogai Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/04/2004
    Bài viết:
    13
    Đã được thích:
    0
    ddaya laf laanf ddaauf tooi vieets baif treen dieenx ddangf nayf! Tooi char bieets vieets gif ngoaif viecej tooi muonos taam suwj voiws cacs banj veef nhungwx suy nghir cuar tooiDD
    trongTcuouoocj soongs cuar chungs ta! mooir ngayf ddeeddeeuf ddooir mowis car! ai cungx muoons chuyeenj toots ddeepj cuar minhf thif toonf taij maix conf chuyeenj xdddkhoong may manws thi nhanh chongs qua ddi! thees thif thaatj maau thuaanx phair khoong cacs ban nhuwng suwj thaatj thvoosn nos khoong nhuw nhunwgx gif ta mong muoonuonso. Cungx nhuw tooi vaayj! he ngayf naonhuwngx tooi gawpj may mawns thi mong sao ngayf dods vkthowif gian nguwngf trooi, ddeer tooi taanjhuwownjuwowngr nieemf vui aays! conf ngayf naof sui xeox thif nhanh chong qua ddi!
    ncuoocj soongs nos voons Vo"ovoo thuwowngf " vayaj ddos cacs banj owi!nhuwng suwj thaatj nos luoon thay ddooir, heets buoonf rooif aij l vui, khoong cos suwj theer naof toonf taij maix carC nhuwng cos vaayj chungs ta mowis clowns leen, mowis truwowngr thaanhf trong cuoocj soongs, cos trair qua bao buoonf, vui, ddawngs cay cuar cuoocj soongs chungs ta mowis bieets dduwowcj suwj khos khawn, cuwc nhocj cuar cha mej ta ddax nuooi dayj ta khoon lown nhuw thees naof ? cos ddungs khongo cacs banj?
    vaf ngay chinhs banr thaan tooi cungx ddang timf hieeur cais " Voo thuwowngf" cuar cuoocj soongs ddeer tuwj hieeur veef coong lao cuar cha mej minhf hoown! nhuwng thaatj laf khos ddeer hieeur heets dduwowcj cuoocj soongs muvoo hanj toonf taij trong chungs ta, trong khi ddos thif sucsw cuar chungs ta thif cos hanj!...
    chacsw cos lex tooi vieets moong lung qua khongs phair o casc banj! tooi raats mong baif vieets cuar minh *** lamf vui cho nhuwbanj noaof khi ddocj nos *** vui hown thaaty deex chiuj cay cus!tooi raats mong nhaajn dduwowcj gops ys cuar casc banj!
    chieeuf DDaf Nawngx buoonf!!!!!!!!!!SOMDOGAI
    [Backspace]
    Cuoocj DDowif Giar dooisD cCos Gif Mong
    Kiaf hHayx Ai Owi Thuwcs Giaacs Noongf!

Chia sẻ trang này