1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Mỗi tuần 1 câu chuyện

Chủ đề trong 'Nha Trang' bởi nhatrangmuathu, 17/04/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. nuquainhatrang

    nuquainhatrang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/06/2005
    Bài viết:
    1.596
    Đã được thích:
    0
    Triết lý của Trà
    [​IMG]
    - Nào, nào, ngồi xuống, ngồi xuống đây! Gã kéo tay cô bé một cách thân mật, chỉ cho cô cái ghế nhỏ đối diện với gã. Trên bàn bày biện đơn sơ, chỉ có một ấm trà và vài cái ly nhỏ. Gã nhìn thẳng vào cô em họ mà gã rất yêu quý, lúc này vẫn đang sụt sịt khóc, mắt cô bé đỏ hoe, gã mỉm cười: Thôi nào, cô làm ngập hết cả nhà anh bây giờ, nín đi và làm một ngụm trà cho mát ruột nhé.
    - Em còn tâm trạng nào để mà uống trà chứ? - cô bé giận dỗi - Nhìn cái mặt anh kìa, sao lúc này mà còn cười được? Lúc nào cũng cười...
    - Vì đấy là điểm mạnh, ờ ... gần như là duy nhất của anh mà - gã cười to - Em phải biết học cách tìm thấy niềm vui trong mọi nỗi buồn đi.
    - Kể cả là vừa chia tay mối tình đầu hả? - cô bé độp lại - Hay là vì anh chưa bao giờ có mối tình đầu?
    - Có chứ, dĩ nhiên là có, nhưng... à, mà thôi - gã lại mỉm cười, nháy mắt với cô bé - Chuyện đó nói sau, để anh pha ấm trà, mình nói chuyện nhé. Gã mặc cho cô bé phụng phịu ngồi xuống ghế đối diện, đưa tay nhón một ít trà, không quá nhiều mà cũng không quá ít, cho vào ấm.
    Đợi một lúc cho nước trong ấm sôi lên sùng sục, gã rót ngay một ít vào trong ấm trà, lắc cái ấm một chút rồi đổ ra cái ly nhỏ để trên bàn. Gã cầm lên, đưa cho cô em họ:
    - Nào, cô ngửi xem thấy thế nào? Thơm không?
    - Cũng thơm.
    - Nóng không?
    - Nóng! - Cô bé đáp, vẻ hết sức miễn cưỡng và bất mãn vì ông anh gàn dở thay vì ngồi chia sẻ nỗi buồn cùng cô lại đi pha trà rồi hỏi toàn những câu ngớ ngẩn. Rồi như không thể chịu đựng được thêm nữa khi gã bảo cô nếm thử xem nước trà có vị thế nào? Cô gắt lên :
    - Chả có vị gì cả, hơi đắng, anh bị con gì cắn thế hả? Em đang nẫu hết cả ruột lên đây.
    - Cô cứ bình tĩnh, anh sẽ kể cho cô nghe một câu chuyện rất hay - gã lại mỉm cười, ánh mắt nheo nheo nhìn cô như khiêu khích, hoặc chê bai sự nóng nảy, bộp chộp của cô - Bình tĩnh nào, thứ nước vừa rồi, nóng lắm đấy, gọi là nước tráng trà. Cô biết nó có tác dụng gì không?
    - Thì... để tráng trà - cô em tỏ ra hết sức kìm chế, ánh mắt nhìn lên trần nhà, mặt cau có thấy rõ.
    - Chính xác - gã liếc nhìn vẻ mặt của cô, cười nụ, rồi nói tiếp - Nước tráng trà giúp cho trà không còn vị mốc, loại bỏ hết tạp chất và làm cho trà dậy mùi thơm, nó giúp cho trà sẽ tiết được hết tinh chất ở những nước sau. Cho nên nước tráng trà rất quan trọng, nếu biết cách, trà được pha sẽ rất ngon.
    Gã dừng lại, đưa chén nước tráng trà lên mũi, hít hà mùi thơm của trà rồi đưa cho cô bé, ý muốn cô cũng làm theo mình. Cô bé khẽ hứ một tiếng, không thèm đưa tay ra. Gã bật cười, không thèm để ý:
    - Tuy nhiên, chẳng có ai lại đi uống thứ nước tráng trà ấy cả, cô em ạ. Người ta chỉ đổ nó đi thôi - dừng lại một chút lấy hơi, gã nói tiếp - Cũng như tình yêu, mối tình đầu cũng giống như nước tráng trà. Bỏng dãy, nồng nàn đấy, nhưng not nớt, vụng dại lắm và thật nhiều, thật nhiều những vấp váp. Người ta biết được một chút bỡ ngỡ của hương vị tình yêu, nhưng rồi chả mấy ai sẽ đi hết cuộc đời với mối tình đầu của mình. Mối tình đầu thường rất đẹp, nhưng rất ít khi đi được tới cuối con đường.
    - Chẳng liên quan gì cả.
    - Có chứ, bởi nước tráng trà cũng thế, nó chỉ có mùi thơm, một chút vì đắng đắng, hơi ngọt đầu lưỡi, chứ chưa có cái vị tuyệt vời của tinh chất trà trong đó, cô em của tôi ạ. Gã dừng lại, châm thêm nước vào bình trà, nước bây giờ cũng đã bớt nóng đi nhiều, đợi một vài phút cho trà ngấm, gã rót ra ly cái thứ nước màu xanh đặc trưng của nước trà trông thật đẹp mắt. Gã đưa cái ly cho cô em họ rồi bảo cô nếm thử:
    - Thơm ạ, và vị rất dịu, có cái gì đó hơi đắng, chát, nhưng cuối cùng có vị ngọt - cô em họ trả lời, vẻ như đã hết cáu gắt với gã.
    - Chính xác - gã đưa ngót cái lên ra vẻ rất hài lòng - Sau khi tráng xong trà, người ta cần đợi một chút cho nước nóng vừa đủ, chỉ khoảng 80 - 90 độ. Rót nước vào ấm, người ta cũng cần đợi một chút cho trà ngấm, và tiết hết tinh chất của trà. Lúc đó mới thưởng thức vị ngon của trà.
    Cô bé thôi không phản đối gã nữa, chăm chú ngồi lắng nghe, thi thoảng lại đưa chén trà lên miệng, nhấp một ngụm nhỏ. Gã vẫn tiếp tục:
    - Tình yêu cũng vậy, khi đã yêu mối tình thứ hai, nghĩa là người ta đã được chuẩn bị đầy đủ mọi mặt để sẵn sàng yêu thương. Cũng như nước tráng trà đã loại hết tạp chất, cũng như mối tình đầu đã loại bớt những non nớt, vụng dại đi rồi. Mối tình thứ hai tuy không còn nóng bỏng như mối tình đầu, nhưng vừa đủ ấm áp để người ta gìn giữ và mang theo mình. Nước trà thứ hai vừa tiết đủ tinh chất, vừa tỏa hết mùi thơm của trà. Mối tình thứ hai cũng say đắm, ngọt ngào, nồng nàn hương vị tình yêu.
    Khi đã được chuẩn bị sẵn sàng, có một bước đệm tốt, người ta sẽ bước lên được những nấc cao hơn. Nước trà thứ hai sẽ là nước trà ngon nhất, mối tình thứ hai sẽ là mối tình tuyệt vời nhất, cô nương ạ. Một chút đam mê, một chút dại khờ còn sót lại, một chút chín chắn, một chút cái này, một chút cái kia, tất cả sẽ tạo nên một hương vị tình yêu tuyệt vời. Và cô bé ơi, nước trà thứ hai là nước trà mà người ta dùng để thưởng thức đấy.
    Ấm trà đã nguội đi nhiều, gã đổ nước cũ đi và châm thêm nước nóng vào ấm. Cô em họ nhìn gã vẻ rất háo hức, dường như cô đã tìm ra được nhiều điều lý thú ở những chén trà. Gã nhìn cô mỉm cười rồi đưa cho cô chén trà thứ ba và bảo cô nếm thử, cô bé hơi nhăn mày.
    - Không ngon lắm, hơi nhạt và không còn nhiều mùi thơm. Phải, vì đây đã là nước thứ ba rồi, khi mà những cái tinh chất của trà đã tiết hết ra rồi, thì nước thứ ba không còn nhiều mùi vị nữa. Chẳng mấy ai muốn uống thứ nước này đâu em ạ. Và tình...
    - Tình yêu cũng vậy - cô em họ ngắt lời - mối tình thứ ba sẽ không còn cái nồng nàn, đắm say như trước nữa. Tâm hồn đã bớt mơ mộng, môi hôn đã bớt ngọt ngào đi nhiều phải không anh? Và tình yêu có lẽ đã bớt nhiệt đi nhiều, anh nhỉ?
    - Đúng - gã cười vang - cô thấy thế nào? Ngồi đàm đạo bên một ấm trà cũng thú vị chứ?
    - Thú vị ạ, nhưng đừng nói là anh nghĩ ra câu chuyện này nhé, một câu chuyện hay.
    - Tất nhiên là không rồi - gã lại cười - Anh của cô đâu thể giỏi giang như vậy, anh đã học được từ một người bạn. Ở đời, cái gì cũng phải học cô em ạ, pha trà cũng phải học. Và đặc biệt, yêu lại càng nên học, học để tình yêu được tuyệt vời hơn...
    -------------------------
    Tối về ghé quán Trà Cung Đình làm một ấm Cung đình thật ngọt ngào, nghe một bản nhạc Trịnh thật say, "tự sướng" cuối tuần .........
    (có ai đi cùng ko nhỉ??)
  2. nuquainhatrang

    nuquainhatrang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/06/2005
    Bài viết:
    1.596
    Đã được thích:
    0
    Góc Thiếu
    [​IMG]
    Hắn thiếu một cái góc, và hắn rất buồn vì điều đó
    [​IMG]
    Hắn bắt đầu đi tìm góc còn thiếu của mình
    [​IMG]
    Hắn đi về phía trước, hát mấy câu hát thế này:
    "Ô, ta đi tìm một góc bị thất lạc
    Ta đi tìm một góc bị thất lạc
    Ahaha, lên đường nào, đi tìm góc bị thất lạc..."
    [​IMG]
    Có lúc, hắn phải chịu cái nắng thiêu đốt của mặt trời
    [​IMG]
    Tiếp đó là trận mưa lạnh
    [​IMG]
    Có lúc bị tuyết làm cho lạnh cóng
    Nhưng sau đó mặt trời lại hiện ra sưởi ấm hắn
    [​IMG]
    Có lẽ vì hắn thiếu một góc nên không lăn nhanh được.
    Đôi lúc, hắn dừng lại nói chuyện với bác giun
    [​IMG]
    Hoặc hít hà hương thơm của hoa
    [​IMG]
    Cũng có lúc hắn lăn nhanh, vượt qua cả bọ cánh cứng
    [​IMG]
    Cũng có lúc để bọ cánh cứng vượt qua
    [​IMG]
    Khi vui, chính là những lúc thế này đây...
    [​IMG]
    Hắn tiếp tục đi, vượt qua cả biển lớn
    "Ôi, ta đi tìm một góc bị thất lạc,
    Đi qua cả chân trời góc bể,
    Hành trình vạn lý không sợ xa xôi,
    Ta đi tìm một góc bị thất lạc"
    [​IMG]
    Vượt qua cả ao sâu, rừng rậm
    [​IMG]
    Trèo đèo...
    [​IMG]
    Trượt dốc...
    [​IMG]
    Cho đến một ngày, xem này:
    "Ta đã tìm thấy một góc bị thất lạc rồi" Hắn reo lên.
    "Ta đã tìm thấy góc bị thất lạc,
    Hành trình vạn lý không sợ xa xôi,
    Ta tìm thấy rồi..."
    "Chờ chút đã" Cái góc nhỏ nói. "Đừng có hát gì đường xá xa xôi..."
    [​IMG]
    "Tôi không phải là cái góc bị thất lạc của anh
    Tôi không phải là cái góc của ai cả
    Tôi là góc của riêng tôi
    Cho dù là góc bị thất lạc của ai đó đi chăng nữa
    Tin chắc tôi không phải là của anh"
    [​IMG]
    "Ồ" Hắn buồn phiền nói.
    "Xin lỗi đã làm phiền"
    Hắn lại tiếp tục lên đường
    [​IMG]
    Hắn tìm thấy một góc khác
    [​IMG]
    Nhưng lại nhỏ quá
    [​IMG]
    Còn cái góc này thì lại lớn quá
    [​IMG]
    Cái góc này lại quá nhọn
    [​IMG]
    Cái góc này lại quá vuông vắn
    [​IMG]
    Có một lần, hắn tìm thấy một góc thiếu vừa xinh... Nhưng hắn giữ không chặt
    [​IMG]
    Cái góc khuyết rơi mất
    [​IMG]
    Lần khác, hắn tóm chặt quá
    [​IMG]
    khiến nó vỡ vụn
    [​IMG]
    Hắn lại tiếp tục lên đường
    [​IMG]
    Và gặp phải không ít hiểm nguy
    [​IMG]
    Rơi xuống vực
    [​IMG]
    Đụng đầu vào tường đá
    [​IMG]
    Sau đó, một ngày kia
    Hắn lại gặp được một cái góc khác có vẻ rất hợp
    [​IMG]
    "Halo" Hắn chào.
    "Halo" Cái góc kia chào
    "Cậu là góc bị thất lạc của ai phải không ?"
    "Không"
    "Thế thì cậu chỉ là góc của cậu thôi à ?"
    "Tôi có thể là góc bị thất lạc của ai đó, và cũng có là một góc của riêng tôi."
    "Cậu không muốn làm một góc của tôi, có đúng không ?"
    "Không hẳn là như thế."
    "Có lẽ chúng ta không thật hợp nhau lắm..."
    "Đừng nói vậy..."
    [​IMG]
    "Thế nào ?"
    "Cảm giác rất tuyệt"
    [​IMG]
    "Rất hợp"
    "Hợp quá đi mất"
    "Phù ! Rốt cuộc cũng tìm thấy ! Tìm thấy rồi"
    [​IMG]
    Hắn lăn về phía trước
    Vì không khuyết góc nào nên hắn càng lăn càng nhanh
    Từ trước tới giờ, chưa bao giờ lăn nhanh như thế
    Nhanh đến mức không dừng lại được
    Cũng không thể nói chuyện với bác giun được
    [​IMG]
    Cũng không thể thưởng thức hương thơm của hoa
    [​IMG]
    Bươm **** cũng không ghé chân đậu lên mình hắn
    [​IMG]
    Mà hắn cũng không thể hát bài hát vui vẻ của hắn nữa
    Hắn cố hát:
    "Ta đã tìm được một góc thất lạc của ta..."
    [​IMG]
    Nhưng chỉ ra thế này:
    "Ô ! khao khao khơ khớ y khao,
    Khao khao khơ khớ y khao,
    Khản khẩy khủ khẩn khu kha khẻo khảo khảo..."
    Ôi trời, hắn chẳng thiếu thốn gì
    Mà sao không hát được nữa thế này
    [​IMG]
    "Mình hiểu rồi" Hắn nghĩ.
    "Có nguyên do cả đây" Và hắn ngừng lại.
    [​IMG]
    Nhẹ nhàng thả góc thiếu kia ra
    [​IMG]
    Rồi ung dung đi tiếp
    [​IMG]
    Hắn vừa đi, vừa khe khẽ hát
    [​IMG]
    "Ô, ta đi tìm một góc bị thất lạc
    Ta đi tìm một góc bị thất lạc
    Ahaha, lên đường thôi
    Ta đi tìm một góc bị thất lạc"
    [​IMG]
  3. Changes_of_my_life

    Changes_of_my_life Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/10/2005
    Bài viết:
    1.867
    Đã được thích:
    0

    Hihì...Chen biết chị em NTC nhà mình mạnh mẽ, bản lĩnh và biết refresh hiệu quả lắm. Lang thang trên dantri.com.vn, đọc đc bài này, thấy vui, post lên chia xẻ cùng chị em nhà mình (tiện cho mấy anh bớt chảnh luôn ^_^). Uh, thì bài này sẽ tiếp thêm, bổ sung thêm nguồn động viên khích lệ tích cực đến chị em nhà mình. Làm cho chúng ta ngày càng xinh hơn, tự tin hơn, và lạc quan tích cực hơn. Hen!
    "Ừ thì em bị đá!"
    [​IMG]
    Em sẽ dành thời gian chăm sóc mình nhiều hơn.​
    - 27 tuổi, em nhận ra mình đang đứng giữa ngã ba đường, lòng tự tôn tổn thương kinh khủng vì người ta đã lừa dối, phản bội em. Sao chuyện này toàn xảy đến với em thế? Hẳn khi yêu, em đã rất sai lầm.
    Và nếu giờ em còn tiếp tục đứng đây than khóc cho bản thân, thì đó sẽ là sai lầm nghiêm trọng khác. Em cần:

    Học cách nói ?ongười tiếp theo!?

    Thế giới vẫn đầy đàn ông mà. Em việc gì phải buồn phiền mãi về một kẻ ngốc chẳng ra gì (bỏ em thì rõ là hắn ngốc rồi), lại còn hay nói dối và làm người khác tổn thương nữa.

    Có chị đã nói với em thế này: ?oĐàn ông cũng giống như xe buýt trong thành phố thôi?, lỡ chuyến này thì có chuyến khác. Em quyết từ giờ trở đi, không sớm đặt quá nhiều tình cảm vào bất cứ gã nào. Em sẽ không lo rằng mình ?ochẳng tìm nổi ai khác nữa?, không sợ mình kết đời bên chiếc xe đẩy với xung quanh chỉ mèo là mèo. Em sẽ nhớ, luôn có một ai đó khác đang chờ em, và em kiếm tìm?
    Bớt cam chịu, mong chờ nhiều hơn

    Chỉ bởi vì nếu em không mong chờ gì ở một gã đàn ông (thậm chí là đòi hỏi) thì anh ta sẽ không bao giờ biết đường mà đáp ứng. Nếu em cứ cam chịu, không ?otỏ thái độ? yêu cầu anh ta đối xử với em cho tốt, thì rồi anh ta sẽ không đối xử tốt với em.
    Đừng hiểu em đang giở trò nhõng nhẽo tiểu thư nhé. ?oĐối xử tốt? ở đây không có nghĩa là phải mời em ăn tối hoặc gọi điện cho em từ thứ Ba nếu muốn hẹn hò với em vào thứ Bảy. Cứ hiểu theo đúng nghĩa đen thôi. Em cần ai đó biết được cảm xúc của mình, tôn trọng mình, ai đó không bỏ quên điện thoại di động của anh ta ở chỗ cô gái khác rồi lại về nói với em rằng ?oanh mất điện thoại?.

    Là VIP!

    Em sẽ không chảnh, nhưng em cần một cuộc sống bận rộn. Chẳng phải đàn ông sử dụng thời gian rất tài tình sao, anh ta có thể làm bao nhiêu việc một ngày ấy chứ. Vậy có lý do gì em cứ phải ngồi thiền bên điện thoại, tự hỏi lòng ?osao hắn mãi không gọi cho ta??.
    Em nên làm nhiều việc khác có ích hơn. Từ mai em sẽ quay về với những thú vui từng từ bỏ, em sẽ gặp mặt bạn bè, đi shopping, đi tập aerobic, em còn đang cân nhắc cả việc tham gia tổ chức từ thiện nữa cơ.

    Không làm mặt lạnh

    Một trong những sai lầm trước kia của em có lẽ là đã che giấu cảm xúc. Em phục mình sát đất vì nói được câu ?okhông sao mà? cứ nhẹ như lông hồng (dù tình hình những lúc đó quả thực là? rất sao!).
    Có quá nhiều lúc em đã không tức giận dù em nên làm thế, em sợ người ta nghĩ mình là kẻ dễ xúc động cơ đấy. Đến giờ em mới hiểu thế là ngốc lắm rồi. Khi cần ?otỏ thái độ? thì dù có cho nổ tung mọi thứ lên cũng phải làm ấy chứ?
    Tương tự với những cảm xúc tích cực. Nếu một chàng trai cư xử tốt với em, cũng nên tốt lại với anh ấy. Chuyện đơn giản thế mà sao trước kia em không hiểu?

    Hãy cứ cười lên

    Xét cho cùng em tự nhận thấy mình thông minh, tài năng và vui nhộn. Trông em cũng xinh trong chiếc quần jeans và đôi giày cao gót. Lúc nào cũng phải lo làm hài lòng một gã đàn ông và gồng mình níu kéo, trì hoãn việc chia tay quả tốn thời gian hết sức.

    Tại sao suy nghĩ của ?okẻ kia? về em lại quan trọng hơn đánh giá của chính em về mình? Giờ em sẽ cười nhiều hơn, lo lắng ít hơn, có hay không có đàn ông, em vẫn thích chính em và dồn nặng lượng để chiều chuộng bản thân cho đã.
    [
  4. Crystal Dew

    Crystal Dew Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/03/2007
    Bài viết:
    38
    Đã được thích:
    0
    A blind boy sat on the steps of a building with a hat by his feet. He
    held up a sign which said: ''I am blind, please help.'' There were only a
    few coins in the hat.


    A man was walking by. He took a few coins from his pocket and dropped
    them into the hat. He then took the sign, turned it around, and wrote
    some words. He put the sign back so that everyone who walked by would
    see the new words.

    Soon the hat began to fill up. A lot more people were giving money to
    the blind boy. That afternoon the man who had changed the sign came to
    see how things were. The boy recognized his footsteps and asked, ''Were
    you the one who changed my sign this morning? What did you write?''


    The man said, ''I only wrote the truth. I said what you said but in a
    different way.''
    What he had written was: ''Today is a beautiful day and I cannot see it.''

    Do you think the first sign and the second sign were saying the same
    thing?

    Of course both signs told people the boy was blind. But the first sign
    simply said the boy was blind. The second sign told people they were so
    lucky that they were not blind. Should we be surprised that the second
    sign was more effective?

    Moral of the Story: Be thankful for what you have. Be creative. Be
    innovative. Think differently and positively.

    Invite others towards good with wisdom. Live life with no excuse and
    love with no regrets. When life gives you a 100 reasons to cry, show
    life that you have 1000 reasons to smile. Face your past without regret.
    Handle your present with confidence. Prepare for the future without
    fear. Keep the faith and drop the fear.


    Great men say, ''Life has to be an incessant process of repair and
    reconstruction, of discarding evil and developing goodness... In the
    journey of life, if you want to travel without fear, you must have the
    ticket of a good conscience.''

    The most beautiful thing is to see a person smiling...
    And even more beautiful is, knowing that you are the reason behind it!!!

Chia sẻ trang này