1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Mong các bạn cho tôi lời khuyên chân thành nhé!

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi mrhaitran, 20/03/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. mrhaitran

    mrhaitran Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/03/2007
    Bài viết:
    18
    Đã được thích:
    0
    Mong các bạn cho tôi lời khuyên chân thành nhé!

    Xin chào các thành viên trên diễn đàn ttvnol yêu quý! Mong các bạn cho tôi lời khuyên chân thành nhé!
    Tôi có lẽ là người của công việc và cũng là người năng động trọng cuộc sồng, cũng có những hoài bão( Người đàn ông nào mà không có hoài bão chứ) Tốt nghiệp và đang học văn bằng 2 Kinh tế. 23 tuổi đã tự mở kinh doanh gia đình phản đối kịch liệt nhưng vẫn làm. Nhưng may mắn công việc kinh doanh của tôi rất khả quan và ngày một đi lên. Khi công việc đã ổn định tôi tiếp tục dành thời gian học tiếp văn bằng hai tại chức kinh tế. Vậy là thời gian của tôi đã kín. Chẳng còn cách nào khác đã mời một cậu bạn thân điều hành giúp những lúc tôi vắng mặt., vì lúc đó công việc đã vào một dây chuyền hoạt động nên tôi cũng không lo nắng nhiều và cũng không còn nhiều vấn đề phức tạp nữa. Vậy là thời gian của tôi coi như không còn trống một chút nào. Sáng học chiều làm chiều tối lại đến lớp tại chức. Nhưng vào một ngày lớp tại chức của tôi được nghỉ. Và cũng đã lâu lắm tôi chưa dành nhiều thời gian cho riêng mình và bất chợt một cuộc điện thoại gọi đến đó là cô bạnáinh viên chưa hề gặp mặt gọi điện hẹn hò tôi ( Quen nhau rất tình cờ qua tin nhắn nhầm) không hiểu sao lúc đó tôi lại hẹn gặp và cô bạn đã đến điểm hẹn cùng đi theo một ngườ bạn gái học cùng lớp.
    Chúng tôi đã nói chuyện rất vui vẻ với nhau trong một quán nước gần trường tôi học. Nói chuyện xong cũng đến giờ ăn tôi và thế là tôi đã mời đi ăn cùng luôn, Chúng tôi long rong lên phố Trần Quốc Toản. Nhưng thật bất ngờ tôi lại có ấn tượng ngay lần đầu tiên với cô bạn gái đi cùng. Và cũng đã muộn tôi đưa các bạn gái về tận nhà. Vậy là từ đó tôi đã nảy sinh tình cảm với cô bạn gái đi cùng mà tôi đã hẹn, Cô ấy rắt duyên và hiền có cá tính đúng mẫu người mà tôi thích. Một thời gian không lâu cô ấy đã chấp nhận yêu tôi. Cả hai đã có những quảng thời gian rất hạnh phúc bên nhau và đã có rất nhiều những kỷ niệm không thể nào quên, ( Nhưng vào một ngày sóng gió đã đến, Sự việc được bắt đầu khi tôi chẳng còn ham muốn một điều gì và sống tron vẹn trong tình yêu của hai người, tôi dành thời gian rất nhiều cho người tôi yêu và bỏ bê công việc kinh doanh của mình và giao toàn quyền điều hành cho cậu bạn. thế là tôi dần quên công việc mình phải bận rộn, Có ngày đến công ty có ngày không và thường đến vào cuối ngày hoặc có việc đột xuất mới đến. Mất dần đam mê công việc ( Và tôi đã không nói ra cho người yêu tôi biết hết những công việc tôi đang làm. Chỉ biết một phần kinh doanh nhỏ của tôi và chuyện học hành) Có lẽ tôi là người thành công sớm lên đã vội sống trong những thành công của tuổi trẻ. Thế là một hôm bất chợt một cô nhân viên gọi tới thông báo (Anh .....) bạn thân của mình điều hành ôm hết tiền bạc cầm cố tài sản công ty bỏ trốn sang nước ngoài cùng với đối tác làm ăn. Lúc đó tôi như người mất hồn, chẳng hiểu chuyện gì đã sảy ra, Một người mà tôi tin tưởng, một người bạn thân nhất lúc hoạn nạn mình đã cưu mang đối sử với mình như anh em ruột. Vậy mà đã đối sử với mình như vậy. Sau hơn 1 tuần cứu vãn tình thế và dần bình tâm trở lại, không giám nói với gia đình, và người yêu nói ra thì từ nay mình chẳng làm được điều gì nữa. Và cũng không giám mời cơ quan pháp luật vào cuộc vì sợ gia đình biết chuyện. Lực bất tòng tâm chẳng còn biết phải hành động như thế nào. Sau hơn 2 tuần buộc mình phải chuyển nhượng cổ phần để thanh toán thiệt hại cho các đối tác công ty đang thực hiện và rút hợp đồng về. Nhưng tôi vẫn giữ lại hai chi nhánh Đã Nẵng và Sài Gòn để tiếp tục gây dựng lại từ đầu. Mọi thứ đã ổn thoả và đành chấp nhận mất trắng những gì mà công sức hơn hai năm gây dựng và tự an ủi bản thân Vẫn còn trẻ, vẫn còn sức khoẻ phía trước mới là quan trọng. Sau hơn một tháng bận giải quyết công việc không quan tâm dến gia đình, không quan tâm đến người yêu( mình đã buộc phải nói dối đi công tác xa) Tôi dành một tuàn trước khi đi xa dành cho người thân, và người yêu những gì yêu thương nhất. Mọi người vẫn không biết mình vừa trải qua những sóng gió và bão táp khủng khiếp như thế nào đã dội xuống đầu tôi. Dường như người yêu tôi cũng cảm nhận một điều gì đó vì những câu nói ngớ ngẩn nào đó tôi đã nói ra mà không nhớ. Ngày cuối cùng trước lúc đi cô ấy nói với tôi sao lần này anh đi mà em thấy trong người thế nào đó, bồn chồn và lo nắng điều gì đó, Làm tôi không thể nào không rơi lệ mà dường như không muốn đi chút nào cả, Tôi ra đi một thời gian một tháng, 2 tháng và 3 tháng không thấy về gia đình biết chuyện và đã rất lo nắng còn người yêu thì lại hiểu nhầm mình đã bội bạc với cô ấy. Mình cũng thật đáng trách vì không nói ra cho người thân yêu của mình. Và khi mọi người biết chuyện thì tôi lại dấu và không ai có thể liên lạc được.. Vậy là tôi ung dung làm việc trong đó và để mặc mọi người lo nắng cho mình. Tôi đáng trách quá. Sau những ngày tháng gây dựng lại từ đầu, chính xác là hơn hai năm một bước ngoạt chuyển mình cuối năm vừa qua tôi đã tiếp nhận thị trường Hà Nội với một văn phòng đại diện. Tôi đã về với gia đình thân yêu của tôi, Tôi đã về với mảnh đất tôi đã lớn lên. Hà Nội thân yêu của tôi. Bắt đầu tôi đi tìm người mà tôi đã gửi trọn tình yêu nơi em, Không biết gặp được em, em có nhận ra tôi không, người mà tôi và em đã có với nhau biết bao kỷ niệm, một tình yêu trong sáng. Nhưng khó quá, anh đi tìm em mãi, Em biết những ngày anh xa em nhưng anh vẫn luôn nghĩ về em và yêu em biết nhường nào. Anh đã sai, anh đáng ghét lắm phải không, Anh nghĩ trắc có lúc em cũng hận anh lắm phải không. Nhưng anh biết em không phải là người yếu đuối.., Anh biết như vậy nên anh tin em sẽ vượi qua được thôi, Nhưng nay anh đã về em có tha thứ cho anh không?. Anh đi tìm em, tìm em rất nhiều nhưng không thấy! Nhưng thật bất ngờ ông trời đã không phụ lòng của anh. Vào một ngày làm việc. Văn phòng công ty đang tuyển nhân sự ở Hà Nội. Ngày hôm đó anh phỏng vấn lần cuối và đã tình cờ phỏng vấn đúngng bạn của em học phổ thông trung học, Vậy là anh đã có cơ hội gặp lại em rồi..,Anh đã nhận bạn của em vào làm, bạn em làm rất tốt. Nhưng nghĩ lại mình có lên gặp em không, nếu gặp em đã có người khác thì anh biết làm sao đây, anh lại làm em phải suy nghĩ, anh không muốn khuấy động cuộc sống bình yên của em.., không biết tôi lên làm thế nào đây. Bạn của em và nhân viên của tôi thì rất muốn tôi gặp lại em. Thế là tôi quyết định gặp em qua nhân vien của tôi, tôi muốn làm em bất ngờ, em vẫn vậy, nhưng trững trạc hơn, và xinh ra và duyên hơn. Nhưng sao em không bất ngờ chút nào cả mà chỉ bất ngờ tại sao anh lại quen bạn em. Em làm anh buồn, Anh hỏi em như là người như chưa bao giờ quen, anh hỏi em bây gìơ em sống thế nào, Em còn chut gì hình ảnh của anh không, em không trả lời gì cả, tại sao vậy, Anh gặp em nhiều hơn nhưng em không muốn gặp tại sao vậy. Em lại nói với anh chúng mình côi như quen nhau từ đầu vậy, Em nói anh bắt em phải chờ anh từng ấy thời gian sao. Làm trái tim anh như đau quặn lại. Và vẫn phải cố chịu đựng. Vậy là chúng tôi lại gặp nhau thường xuyên hơn nhưng vẫn là chuyện gặp, Sao em không trả lời cho anh biết em có còn yêu anh không, Hãy cho tôi biết mình phải hành động như thế nào đây. Vì hiện nay tôi cũng đang phải quyết định một chuyện tình cảm mà người tôi đang quen biết đã cùng tôi đi những chặng đường gian khổ vừa qua, rất yêu tôi và tôi cũng rất mến và cũng yêu. Nhưng tôi sẽ chỉ quyết định một trong hai mà thôi.., Hãy cho tôi lời khuyên để tôi có một lối thoát trong truyện tình của tôi!

    Tôi thật ra cũng không muốn nói ra chuyện của tôi. Nhưng sự thật tôi không biết quyết định như thế nào cho chuyện tình cảm của tôi mong các bạn giúp tôi nhé!
    Chân thành cảm ơn!
    Mr: Hải
  2. 8x_wedding

    8x_wedding Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/12/2006
    Bài viết:
    243
    Đã được thích:
    0
    chả có gì khuyên bạn cả, nhưng cứ chia buồn với bạn trước hết vì hoàn cảnh của tôi và cô bạn gái của bạn gần tương tự nhau, có lẻ kể cho bạn 1 câu chuyện nữa của tui, chắc sẽ giúp bạn phần nào, mà đáng lẽ câu chuyện nỳ tui phải kể tiếp trong topic Hồi ký mối tình online cơ, nhưng thôi, bạn bè sẽ vào đây đọc tiếp vậy.
    Bạn trai tui có lẽ cũng gần giống như bạn bây giừop ở điểm, kinh doanh và mâu thuẫn với gia đình đang trầm trọng.
    Chuyện xảy ra khi tui chưa quen người đó, anh làm kinh doanh buôn bán bên xứ người, cũng khó khăn, cũng phát triển và cũng nguy hiểm như bao người khác... anh tạm về VN ăn tết ( mua vé khứ hồi mà) về Vn anh gặp tôi, tình cảm nảy sinh, hành phúc bắt đầu đến... và thêm 1 cơ số lý do khác để anh quyết định ở lại VN.
    Công việc kinh doanh bên kia bắt đầu trì trệ, ngày càng lỗ nặng. vốn liếng anh đã gửi trọn vào đó, giờ ở VN anh lolắng vô cùng.
    Anh lạic ó xích mích bất hòa với sếp tạ công ty ở VN, nên quyết định nghỉ việc, từ ngày quen tôi, tôi có cảm giác anh gặp rất nhiều chuỵen đen đủi . cứ cho là vậy đi nhé.
    Nhà anh cách xa nhà tôi khaỏng 30p đi xe máy, cho nên thời gian gặp gỡ nhau là rất ít chỉ nhắn tin và đt là chủ yếu ( trước còn inline) nghỉ việc rùi onl vào mắt. KHoảng cách, công việc ko ổn định, anh dường như có mặc cảm ... anh ko muốn đi chơi cùng tui vì sợ sẽ thêm gánh nặng c ho tôi. Nhưng anh đã nghĩ lầm... cứ cho là vậy đi nhé.
    Hôm qua tui nhận được quuết định là anh ởlại VN mở Công ty ( gần nhà, tức là xa tui 30p đi xe, khaỏng cách ko xalắm nhưng ko thuận tiện cho việc thường xuyên qua lại)....có nghĩa là anh sẽ càng có ít thời gian hơn để quan tâm tôi, lại càng ít cơ hội để gần gũi, an ủi tui, time dành cho việc set up công ty mà.
    Mới đầu chúng tôi có những hiểu nhầm, xích mích xảy ra, quan niệm về cách quan tâm nhau ko trùng hợp... nhưng roài anh nhẹ nhàng giai thích cho tui, gỡ rối mọi sự hiểu nhầm... chúng tôi đã quá trưởng thành để hiểu rằng, tình yêu ko chỉ cần bên nhau với yêu được, ko phải lúc nào cũng như 2 con bọ xít, đít nó dính vào nhau...
    Mỗi người có công việc riêng, kinh tế ổn định, rùi hạnh phúc cũng sẽ đền bù được. cái chính chúng tôi có niềm tin, bạn à.
    Đừng 1 mình che dấu sự bất hạnh của mình, tôi ko hề dấu diếm bất cứ chuyện gì với chị em mọi người trong box, cả nhà cùng chia sẻ, an ủi, cùng góp ý.
    Bạn hãy thẳng thắn nhìn lấy sai lầm mà rút kinh nghiệm, đừng để mình mất trắng như vậy, đòi lại đi chứ,mà người yêu phải là người hiểu mình, biết mình đang mù quáng yêu đương phải khuyên mình dừng lại lo kiếm tiền nữa chứ.
    Tui trách cả 2 bạn. 23 tuổi có thể là lớn nhưng, về mọi mặt bạn vãn là trẻ con.
    Cố gắng lên bạn ơi. chả nhẽ mình copy cả 2 chuyện vào 1, đọc cho vui.
  3. socolamusic

    socolamusic Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/09/2006
    Bài viết:
    2.310
    Đã được thích:
    0
    Thật sự tôi thấy mình rất kiên nhẫn khi đọc hết những dòng bạn viết.Bạn đã biết yêu chưa? Nếu yêu sâu sắc thì bạn không phải làm lại cái gọi là tình yêu của bạn đâu. Bạn quá ích kỷ trong lối sống của mình, khi xảy ra chuyện bạn cũng không hề cho người yêu của mình biết dù chỉ là một lời.( Cái đó k phải là cao thượng đâu bạn) bạn để cho người yêu của mình khổ sở, làm cô ấy tổn thương không ít. Vậy bạn còn mong chờ điều j khi trở về? Mong được làm lại với cô ấy ư?
    Ngay đến những việc như vậy bạn còn không chia sẻ với cô ấy, thì cô ấy lấy tư cách j mà gần bạn nữa? Khi yêu người ta thường nói không những cùng chung nhau niềm vui mà còn cùng nhau chia sẻ những nỗi buồn, thất bại. Để sau này khi tiến xa hơn nữa thì mới cảm thấy ở bên nhau có ý nghĩa hơn.
    Hy vọng bạn tìm ra cho chính mình hướng đi !
  4. anghenlenin

    anghenlenin Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/10/2006
    Bài viết:
    4.161
    Đã được thích:
    0
    Số phận
    Mà đ/c cư xử không được khéo cho lắm
  5. comchiendon_2121dn

    comchiendon_2121dn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/05/2006
    Bài viết:
    386
    Đã được thích:
    0
    Ko dám khuyên gì anh, nhưng anh nên cân nhắc. Người đã cùng anh trải qua chặng đường khó khăn và yêu anh với một người đã còn là dĩ vãng. Gọi nhau là cố nhân hơn là tìm lại tình yêu trong quá khứ, ko dễ.
  6. dog_without_tail

    dog_without_tail Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/03/2005
    Bài viết:
    5.153
    Đã được thích:
    0
    Right.
    Bạn k chia sẻ gì với cô ấy, mà còn đòi hòi cô ấy fải chia sẻ những ngày tháng tiếp theo của cô ấy với bạn sao?
    Bạn chẳng hiểu gì về tình yêu cả. Nếu bạn cũng bị ai đó bỏ rơi k 1 lý do gì như thế, chắc chắn bạn sẽ hiểu cảm giác của cô ấy. Tin chắc rằng cô ấy nếu đúng là 1 cô gái cá tính, sẽ k đẩy mình vào hoàn cảnh tương tự nữa đâu.
  7. mrhaitran

    mrhaitran Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/03/2007
    Bài viết:
    18
    Đã được thích:
    0
  8. cuncon1107

    cuncon1107 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/03/2007
    Bài viết:
    201
    Đã được thích:
    0
    Em cũng nghĩ anh hơi ích kỉ khi đem hai người ra so sánh và lựa chọn. Anh thực sự yêu thương ai, thực sự cần ai hãy dứt khoát với người đó. Chắc chắn thái độ của người bạn gái cũ của anh sẽ có nguyên nhân. Con gái cũng ko dễ dàng nói ra những điều mình nghĩ. Anh còn yêu cô ấy thì hãy cố tìm hiểu tình cảm của người ta xem. Kiên nhẫn anh ạ.
  9. nguyenhung75

    nguyenhung75 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/03/2007
    Bài viết:
    680
    Đã được thích:
    0
    Tôi nghĩ là cách xử sự của Hải chưa đúng. Có thể bạn nghĩ rằng nếu nói ra mọi chuyện sẽ làm người yêu lo lắng nhưng bạn có nghĩ đó chính là quyền lợi của cô ấy, và cũng là một cách để biết cô ấy yêu bạn nhiều như thế nào? Khó khăn thường giúp người ta hiểu kỹ về nhau hơn. Hiện tại, nếu bạn vẫn còn yêu cô ấy, hãy thử nói hết chuyện cũ và bày tỏ tình yêu của bạn với cô ấy. Biết đâu vẫn còn cơ hội cho cả hai. Nhưng nếu cô ấy không quay lại với bạn thì cũng đừng trách cứ gì vì lỗi tại nơi bạn. Hãy coi đó như một kinh nghiệm để đời. Chúc bạn tìm lại hạnh phúc và tiếp tục thành công trong kinh doanh.
  10. cundc

    cundc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/03/2004
    Bài viết:
    4.595
    Đã được thích:
    0
    Gái! Dạo này chăm vào TS nhỉ? Tâm sự của chú này lòng thòng quá, tao thấy mày reply nên cũng cố xem xem con bạn tao có gì mà hứng thú. Đọc tạm một lượt thấy có vẻ lấy làm tư liệu cho cuốn tiểu thuyết tao đang định viết đấy. Tao viết về cả mày và con giai mình được không nhỉ? Ôi, tao phải chăm lượn lờ trên TS để lấy tư liệu mới được. Một nền văn học mạng sắp bừng sáng nhờ những tâm sự kiểu này.
    @Mr Hải: Nói chung tớ cũng vô duyên vì có vẻ mỉa mai chuyện của cậu, nhưng... nói chung tiếp... tớ dị ứng với mấy thằng cha ra vẻ mình hoành tráng mà viết sai chính tả be bét. Tiếp theo là tớ dị ứng luôn với mấy cái câu chuyện kiểu mô-li-phê tình yêu đẹp, tình yêu thắm thiết mà giai ra đi không contact gì với gái. Tớ thấy vô lý. Hoặc là cậu "trầm trọng hóa" mức độ tình cảm của cậu dành cho cô em từng có nhiều kỷ niệm đẹp với cậu, hoặc là đang test trình độ thẩm định tâm sự của dân làng.
    Thôi đi chén đã. Dù sao cũng dành tí cảm xúc ngạc nhiên cho một giai ngồi gõ bài dài thòng thế kia.

Chia sẻ trang này